Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 669: Nhìn ảnh cưới hạnh phúc mà trong lòng xót xa 7
Tình nhân trong mắt ra Tây Thi, Đường Bạch Dạ cảm thấy nói thế đoạt được một chút cũng không giả, ở trong mắt của anh, Hạ Thần Hi so với Audrey Hepburn đô mỹ, kinh diễm tầm mắt của anh, để anh đối với mỹ nữ có một tầng tân nhận thức. Đường Bạch Dạ đi qua, giúp cô mang vòng cổ, một viên trân châu êm dịu, được làn da càng trắng nõn, gáy êm dịu, cô quả thực là hoàn mỹ. Đường Bạch Dạ trắc thân thể, phủng đầu của cô, ở trên trán cô khẽ hôn. Ôn nhu, quý trọng. Chuẩn tân lang nhìn thấy chuẩn tân nương, đều là cảm động như vậy. Hạ Thần Hi trong nháy mắt, có cảm giác muốn khóc. Mũi chua chua, trong lòng cũng là chua chua, cô nhìn Đường Bạch Dạ, cơ hồ ngây dại, hận không thể cứ như vậy nhìn anh, nguyện ý nhất sinh nhất thế. Cô nguyện ý tin, thời gian lúc này, là một khắc giữa bọn họ tốt đẹp nhất. Tân nương trang hóa không dài, Hạ Thần Hi làn da đẹp, cô lại không bằng lòng hóa nồng trang, thợ trang điểm cho cô hóa mỏng trang, che lấp sắc mặt tiều tụy, Đường Bạch Dạ cũng thay đổi một thân lễ phục màu trắng. Đường Bạch Dạ không muốn hóa trang, thợ trang điểm cũng không dám nhất định phải hóa, lại nói, Đường tổng được trời xanh chiếu cố, ngũ quan tinh xảo, làn da cũng tốt, không thay đổi trang cũng không sao cả. Hạ Thần Hi còn chưa có hóa trang xong. Đường Bạch Dạ đã cùng Hạ bảo bối mặc một bộ lễ phục. Chờ Hạ Thần Hi hóa trang, hai người mới bắt đầu chụp ảnh cưới. Ảnh cưới sẽ phải đánh ra cảm giác ngọt ngào, nhưng giữa hai người bầu không khí rất ngọt mật, người ngoài thấy đô cảm thấy như mật, nam nhân thâm tình như biển, nữ nhu tình như nước, thế nào nhìn là một đôi trời đất tạo nên. Ảnh cưới chụp rất thuận lợi, mặc kệ nhiếp ảnh gia để cho bọn họ bày ra cái dạng gì tư thế, bọn họ rất phối hợp, thả rất tự nhiên, cái loại đó trong mắt toát ra tới thâm tình tự nhiên, bắt rất đúng chỗ. Hạ bảo bối ở một bên thấy hạnh phúc. Trong lòng cũng như nở hoa. Chụp xong, nghỉ ngơi mười phút, lại muốn chụp mặt khác một tổ nội cảnh, Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ nghỉ ngơi ngắn, Hạ Thần Hi mặc áo cưới, không tiện đi lại, mặc áo cưới ngồi ở một bên. Chụp một giờ, cũng có một chút mệt. Nước hoa hồng ở một bên trang điểm lại. Đường Bạch Dạ nhìn cô nghiêng mặt, nắm tay cô, Hạ Thần Hi cười. Cô hận không thể, thời gian dừng lại. Hạ bảo bối ngay từ đầu đích xác cực kỳ hứng thú, về sau đã thấy nhiều, lại không biết phải đợi bao lâu, trực tiếp ở sô pha khu ảnh lâu chơi game, đánh mệt mỏi, nằm trên ghế sa lon ngủ trưa, Hạ Thần Hi bật cười. Đường Bạch Dạ là sáng suốt, để bé trễ giờ qua đây, bé lại không bằng lòng, càng muốn sớm một chút qua đây, lại chống cự không nổi. Tất nhiên là nhàm chán. Bọn họ nghỉ ngơi một hồi, lại chụp tổ nội cảnh, lúc này mới liên tục chiến đấu ở các chiến trường ngoại cảnh. Chụp nội cảnh, hai người rất phối hợp, đi ngoại cảnh, nhiếp ảnh gia đem Hạ bảo bối đánh thức, cùng nhau chụp ảnh gia đình, đây là bọn anh lần đầu tiên chụp ảnh gia đình. Hạ bảo bối phi thường có hứng thú, lập tức thần thái sáng láng. Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi ở một bên ngồi ở trên sô pha, Hạ bảo bối ngồi ở trong lòng bọn họ. Sau đó lại thay đổi vài cái tư thế, Hạ bảo bối nằm ở trên đùi bọn họ, còn có một là Hạ bảo bối ôm thân Hạ Thần Hi, Đường Bạch Dạ làm bộ đánh bé, đó là nhiếp ảnh gia chụp hình, cảm giác rất không tệ. Cuối cùng, lại chụp một Hạ Thần Hi ngồi, Đường Bạch Dạ cùng Hạ bảo bối đứng ở hai bên ảnh gia đình, lấy lời Hạ bảo bối nói, bọn họ chính là một lớn một nhỏ thủ hộ thần, thủ hộ(bảo vệ) Hạ Thần Hi. Này một, Hạ Thần Hi đặc biệt thích.
|
Chương 670: Mammy là hồng nhan tri kỉ của con trai(1)
Chụp xong ảnh gia đình, đã là buổi trưa, muốn đi chụp ngoại cảnh. Hạ bảo bối cũng cùng đi theo, hôm nay bé không có việc gì, cả ngày theo bọn họ, mặc dù thỉnh thoảng sẽ không trò chuyện, nhưng bé vẫn cảm thấy ở cùng daddy mammy tương đối khá. Ngoại cảnh ở một ngôi nhà trong công viên rừng rậm. Có cây, có hoa lại có hồ, là quay chụp ngoại cảnh áo cưới, nên chọn nơi tốt nhất, Hạ Thần Hi sợ dơ áo cưới, không muốn mặc một bộ áo cưới (ý là không muốn mặc áo cưới chụp ngoại cảnh vì sợ áo sẽ bị dơ?), Đường Bạch Dạ nói, “Không việc gì, xong sẽ thay ra, ảnh lâu (tổ chụp ảnh?) sẽ có chuyên gia giặt, sẽ không dơ.” Hạ Thần Hi lúc này mới yên tâm, mấy người đi ra ngoại cảnh, lại là lúc ăn cơm trưa, người của ảnh lâu cùng nhau ăn thức ăn nhanh, Hạ bảo bối ăn không quen, Hạ Thần Hi thoạt nhìn cũng là khẩu vị không tốt, Đường Bạch Dạ nói, “Anh đi mua cơm trưa cho hai mẹ con.” “Daddy, con muốn ăn trứng cá Nga đen muối, còn muốn lam kỳ kim lưỡi lê thân.”(hai món gì đo của Trung) Hạ bảo bối cười híp mắt gọi cơm, Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, làm bộ đánh bé, bé như thế ngậm miệng, chạy rất xa a. “Mặc kệ, mặc kệ, chính là muốn ăn.” Hạ bảo bối làm nũng, rất giống với tiểu bối vẫn hay làm nũng, Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, đứa nhỏ này rất ít khi kén ăn như thế, dự đoán Đường Bạch Dạ phải đi một chuyến. “Thành, biết.” Đường Bạch Dạ tức giận nói, nhéo nhéo khuôn mặt cậu, tiểu hỗn đản. Hạ bảo bối trốn ở bên người Hạ Thần Hi, lộ ra một nụ cười kiêu ngạo, muốn nhiều xán lạn có nhiều xán lạn. “Thần Hi, em ăn cái gì?” Hạ Thần Hi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, thẳng thắn cùng nhau phối hợp Hạ bảo bối, “Em muốn nấm cục tương bò bít tết Pháp, trứng cá muối cùng gan ngỗng Iran.” Đường BạchDạ trợn tròn mắt, “Các người là cố ý làm khó anh sao?” Trứng cá muối, một muốn trứng cá muối Iran, một muốn trứng cá nga đen muối, phản. “Daddy, người không ngoan nha, vậy mà chưa đáp ứng được yêu cầu của nương tử, không hợp cách, không hợp cách, mammy chụp ảnh cưới mệt như vậy, phải hưởng thụ món ăn ngon nhất, mammy, bảo bối nói có lý không?” “Phi thường có lý.” Hai mẹ con cùng một loại người như nhau. Đường tổng, anh còn không mau một chút đi mua thức ăn ngon, ánh mắt nhìn Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ hận không thể đi lên bóp chết bọn họ, hùng dũng oai vệ bỏ lại một câu nói, ”Anh tùy tiện mua thịt kho tàu cho các người.” Nói xong liền rời công viên đi, Hạ bảo bối ở phía sau hô to, “Daddy, lại mang một hộp kem mạt trà.” Đường Bạch Dạ tạm thời điếc, cái gì cũng không nghe thấy. Mẹ con bọn họ muốn mấy thứ này, một nhà hàng to nhất cũng không có đầy đủ, trừ phi Đường Bạch Dạ chạy khắp các nhà hàng, mới có thể tìm được trứng cá muối Iran, đâu có ai lại kén ăn như vậy. Một chút mấy thứ này, tất cả đều là món ăn ngon nhất thế giới. Tùy tiện mua thịt kho tàu ăn cũng tốt, sao phải kén chọn như thế. Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối đến bờ sông ngồi, Hạ bảo bối đem một chai nước tinh khiết đưa cho Hạ Thần Hi, mắt như có điều muốn nói, ở một bên nhìn Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi uống nước xong, “Con cố ý kêu cha con rời đi, là muốn nói cái gì?” “Mammy, mẹ thực sự là con giun trong bụng con.” Hạ bảo bối chân chó cười, ôm áo cưới Hạ Thần Hi nằm mơ màng tưởng tượng, “ Tại sao con lại là con trai của mammy, con rất muốn mammy là lão bà của con, mammy mẹ thật là hồng nhan tri kỷ của con.” Hạ Thần Hi một tay chụp qua (ý kéo lại váy), cười mắng, “Mammy tất nhiên là hồng nhan tri kỷ của con.” Hạ bảo bối le lưỡi, “Mẹ cùng daddy, xảy ra chuyện gì?” Hạ Thần Hi đang tươi cười lại ngưng, hơi có chút thất thần, bọn họ ngụy trang tốt như vậy, bảo bối lại có thể nhìn ra sao? Cô cho rằng, ít nhất có thể giấu giếm được bảo bối, chỉ tiếc, lại thất bại trong gang tấc.
|
Chương 671: Mammy là hồng nhan tri kỉ của con trai(2)
Sợ rằng Đường Bạch Dạ cũng không ngờ đứa nhỏ đã nhìn ra bọn họ đang có mâu thuẫn, nếu không cũng sẽ không cố ý kêu Đường Bạch Dạ rời đi. “Mammy, làm bộ vui vẻ, làm bộ hạnh phúc, có thể giấu giếm người khác nhất thời, lừa không được người khác một đời, con không phải đồ ngốc, ngay từ đầu, con đích xác nghĩ rằng các người cũng không có vấn đề gì lớn, đặc biệt là lúc mẹ mặc áo cưới đi ra, ánh mắt của daddy nhìn mẹ, triền miên lửa nóng như vậy, không thấy có vấn đề gì, mẹ thật cho rằng con đã ngủ ở sô pha chưa? Con thấy các người vẫn phối hợp chụp ảnh cưới rất tốt, lòng tham của con hoảng.” “Các người rất ít nói chuyện, nhiếp ảnh gia bảo các người bày ra nhiều tư thế ngọt ngào, các người cũng không cự tuyệt, thậm chí bảo daddy quỳ xuống dâng một bó hoa hồng, cha cũng không cự tuyệt, dựa theo tính cách daddy, cha đáng tin □□. Sao có thể nghe theo...” “Còn có mẹ...” Hạ bảo bối phất tay một cái, “Quên đi, con không nói những sơ hở của các người, mammy, các người không phải cãi nhau bình thường sao?” Hạ Thần Hi nhắm chặt mắt, cô cũng không muốn gạt Hạ bảo bối, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy liền bị bé nhìn ra, có một con trai thông minh lanh lợi lại quan sát tỉ mỉ, giữa cha mẹ thật không có một chút bí mật. Hơi có chút phong xuy thảo động (ý là mâu thuẫn chút ít), đứa nhỏ cũng có thể cảm giác được. Dù có ngụy trang thật tốt, cũng chẳng ích gì. “Mammy, con biết mẹ nhất định có lời muốn nói với con, nói sớm nói trễ đều như nhau, không như hiện tại nói với con đi.” Hạ bảo bối ngồi ở bên người cô, mỉm cười nhìn cô, như một danh tiểu đại nhân. Bé vỗ ngực bảo đảm, “Mammy, mặc kệ phát sinh chuyện gì, con cũng sẽ bảo hộ mẹ, vĩnh viễn là nơi hậu thuẫn vững chắc của mẹ.” Hạ Thần Hi mỉm cười, ôm đứa nhỏ, lại có một loại cảm giác muốn khóc, cô đương nhiên biết, mặc kệ phát sinh chuyện gì, con trai của cô vĩnh viễn cũng sẽ che chở cô, chỉ là chuyện này, đích thực là trước đây cô có lỗi. Chỉ sợ đứa nhỏ che chở cô, cô cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng. “Hạ Thiên, mẹ thực sự rất vui mừng con thông minh như vậy, thông thấu như thế, bởi vì như vậy, mẹ biết chuyện mẹ sắp nói, sẽ gây tổn thương rất ít với con, con sẽ tiếp thu rất mau. Nhưng mẹ cũng rất khổ tâm, con thông minh như vậy, thông thấu như thế, tương lai sẽ sống rất cực khổ.” Hạ Thần Hi đau lòng vuốt ve mặt Hạ bảo bối, ôn nhu nói, “Mammy làm sai sự tình, mười phần sai.” Hạ bảo bối nhìn Hạ Thần Hi, chờ cô nói tiếp, Hạ Thần Hi nhìn đứa nhỏ ánh mắt sáng ngời, vậy mà nói không được, đừng mở mắt, mắt đứa nhỏ, quá sạch sẽ. Thái thanh triệt (chắc ý nói là trong sáng thuần khiết), cô không dám nhìn con ngươi mắt của bé nói cho bé biết, đứa nhỏ, căn bản con là không được chờ mong. Con được sinh ra như vậy sẽ không chịu nổi. Lòng cô đau như cắt, như bị người lăng trì. Hạ bảo bối đột nhiên ý thức được chuyện gì, “Mammy, mẹ khôi phục trí nhớ?” Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, “Mặc dù không khôi phục ký ức, nhưng có một số việc, đã thực sự xảy ra, mẹ không thể trốn tránh. Tám năm trước, mẹ là chồn đen, một danh sát thủ, giúp đỡ Tiêu Tề trộm cơ mật của Đường môn. Mẹ giết Lâm Tình, làm cho Đường Bạch Dạtâm loạn nhất thời, mẹ thừa cơ hội, giả thành An Kỳ rất giống với Lâm Tình tiếp cận anh ta, dùng sắc dụ dỗ, ăn trộm cơ mật Đường môn, gián tiếp hại chết Đường môn tử thương vô số.” Hạ bảo bối lẳng lặng nhìn gương mặt thống khổ của Hạ Thần Hi, bé quỳ trên mặt đất, đem đầu Hạ Thần Hi, ôm ở trong lòng mình, che chở cho mẹ mình đang thương tâm tuyệt vọng. Bé rất cao hứng, mẹ bé không gạt bé. Việc này, bé sớm đã có chuẩn bị tâm lý, chẳng sợ chính tai nghe thấy.
|
Chương 672: Mammy là nhi tử hồng nhan tri kỷ của con trai 3
Việc này, bé đã sớm có chuẩn bị tâm lý, chẳng sợ chính tai nghe thấy, có một tia khổ sở, nhưng cảm thụ không sâu, trái lại đau lòng Hạ Thần Hi bây giờ tự cắn rứt lương tâm, mẹ bé, vẫn luôn vui vẻ, lạc quan. Chưa có bao giờ, ôm sầu não ở trong lòng. “Xin lỗi, bảo bối, xin lỗi.” Hạ Thần Hi nắmtay bé khóc, đặt lên môi hôn, chẳng sợ chân tướng không chịu được như thế, cô cũng muốn thành thực nói cho bé biết, miễn cho người khác nói cho bé biết, vì thế mà gây tổn thương cho bé. “Mammy, xin lỗi mẹ.” “Con đâu có lỗi gì mà xin lỗi mẹ?” Hạ Thiên bật cười, ôn nhu ôm Hạ Thần Hi, “Mẹ vì sinh con, thiếu chút nữa không thể sống, con cảm mạo bị viêm phổi, thiếu chút nữa cứu không được, mẹ hận không thể đem phổi của mình đổi cho con. Mẹ cho con sinh mệnh, cho con vui vẻ, sao phải xin lỗi con? Nếu như là vì chuyện con sinh ra, mammy, mẹ yên tâm, con không đau khổ, thực sự một chút cũng không đau khổ, con cho tới bây giờ dù biết, chính mình sinh ra là không được chờ mong.” Hạ Thần Hi khẽ lắc đầu, cũng không phải là tất cả mọi người không mong đợi, cô xác thực đã giằng co qua, có muốn hay không đứa bé này, muốn bé, sợ tương lai cùng Đường Bạch Dạ có điều dính dáng, ân oán khó khăn, không muốn, cô lại không đành lòng. Giằng co chuyện này, cũng chỉ rất ngắn. Về sau chính là không tiếc tất cả, đều phải bảo vệ bé. “Mammy yêu con.” “Bảo bối cũng yêu mẹ a.” Hạ Thần Hi chăm chú mà đem bé ôm, vô cùng khó chịu, “Mẹ vốn tính toán cùng Đường Bạch Dạ chụp xong ảnh cưới, chúng ta cùng nhau về nhà, mẹ sẽ đem chân tướng sự việc nói cho con biết.” “Con nhận thấy được.” Hạ bảo bối nói, “Mammy, vì chuyện này, trong lòng mẹ rất không vui, cho nên mấy ngày nay vẫn dằn vặt chính mình, sắc mặt khó coi như vậy.” “Mammy, chuyện mẹ là chồn đen, con đã sớm biết, chuyện năm đó, đúng đúng lỗi lỗi, con không quan tâm, con chỉ biết là, mẹ là mẹ con, vĩnh viễn con yêu nhất là mammy, bất luận kẻ nào cũng không thể thương tổn mẹ, daddy cũng vậy.” Hạ bảo bối ôn nhu vuốt ve tóc Hạ Thần Hi, “Mammy, đừng khổ sở, việc này đều đã qua.” “Không qua được.” Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, cảm thụ đứa nhỏ khí tức, chuyện này, không qua được, ở trong lòng cô, vĩnh viễn cũng không qua được, cô căn bản tìm không được lý do tha thứ chính mình. Đường Bạch Dạ cũng sẽ không tha thứ cho cô. Hạ bảo bối không biết nói cái gì cho phải, hắn là bao che khuyết điểm đứa nhỏ, nhân gia bang lý bất bang thân (tựa như nghĩa bất dung tình), bé là bang thân không giúp lý, không quan tâm ai có lý, mẹ bé lớn nhất, mammy làm cái gì cũng thiên kinh địa nghĩa. Mammy thế nào với bé, bé cứ như vậy đối đãi mammy. Như nhau bao che khuyết điểm, thiên vị. Hạ Thần Hi bình phục tâm tình, kéo Hạ bảo bối ngồi ở trước mặt cô, cô cắn môi nói, “Bảo bối, mẹ hôm nay thẳng thắn nói cho con biết chuyện này, mẹ chỉ là cùng con nói một chút, con cũng không cần lo sự tình giữa chúng ta.” “Mammy a...” Hạ bảo bối kéo cao thanh âm, không thể tưởng ra nhìn Hạ Thần Hi. Hạ Thần Hi nắm tay bé, ở trong lòng bàn tay, “Nếu không phải là bởi vì như vậy, mẹ không tính toán cùng con thẳng thắn, bảo bối, chuyện này là mammy xin lỗi cha con, mẹ phạm lỗi lớn, không phải nói tha thứ liền tha thứ. Còn chuyện này, mẹ muốn.” “Nợ máu trả bằng máu, thiên kinh địa nghĩa.” “Mẹ nói bậy bạ gì đó?” Hạ bảo bối trầm mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị, sát khí văng khắp nơi, “Daddy muốn giết mẹ?” “Chẳng lẽ không nên như vậy sao?” Hạ Thần Hi hỏi lại. “Đương nhiên không nên.” Hạ bảo bối nghiêm nghị nói, “Cha dám!”
|
Chương 673: Mammy là hồng nhan tri kỷ của con trai 4
“Nếu như chuyện này không phải phát sinh trên người mẹ con cùng daddy, con cũng sẽ không nghĩ như vậy.” Hạ Thần Hi nói, “Mẹ biết suy nghĩ của con, kỳ thực, bảo bối con cũng dễ đi cực kỳ, cho nên mammy lo lắng, nếu giữa mẹ cùng Đường Bạch Dạ thực sự xảy ra vấn đề, mẹ có một bất trắc, con sẽ biến thành Đường Bạch Dạ thứ hai cùng Đường lão, con biết, đây không phải là điều mammy muốn thấy, cũng không phải điều mẹ hi vọng.” “Đường Bạch Dạ oán hận cha của anh ta nửa cuộc đời, mẹ không hi vọng con của anh cũng oán hận anh cả đời, con có hiểu ý của mẹ không?” “Hạ Thần Hi, mẹ đây là ép buộc!” Hạ bảo bối bỏ tay Hạ Thần Hi ra, đứng dậy, đứng ở một bên, đưa lưng về phía Hạ Thần Hi, bé hôm nay mặc lễ phục màu đen, vô cùng chói mắt. Bóng lưng trong buổi trưa dương quang(ánh mặt trời) kéo rất ngắn, rất đạm, như vậy thẳng tắp đưa lưng về phía cô, nói ra bé. Hạ Thần Hi biết, cô là ép buộc, nhưng cô có biện pháp nào? Giữa cô cùng Đường Bạch Dạ, sẽ trở nên như thế nào, bọn họ cũng không biết, cô chỉ là dự đoán tình huống xấu nhất, hy vọng có thể nhắc nhở bé một chút, cô đương nhiên không hi vọng, cô cùng Đường Bạch Dạ thực sự đi tới một bước này. Phải ngươi chết ta sống, nhưng cô rất rõ, trong lòng của bọn họ, vĩnh viễn cũng không giải được. “Bảo bối, mammy đã rất khó chịu, con cũng muốn cho mammy nhìn lưng của con nói chuyện sao?” Hạ Thần Hi đánh bài thân tình. Hạ bảo bối quả nhiên xoay người lại, trong lòng Hạ Thần Hi rất đau, đứa nhỏ gương mặt trắng nõn, tất cả đều là nước mắt, lòng của cô như bị người hung hăng khoét một lỗ sâu, đau đến khó có thể hô hấp, trước mắt một mảnh u ám. Hạ bảo bối ủy khuất nhìn Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi đem bé kéo đến trong lòng, chăm chú ôm, cũng không quan tâm làm hư lễ phục của bé, cô đau lòng ôm con của mình, không ngừng nói xin lỗi. “Xin lỗi, xin lỗi...” Là con xin lỗi mẹ, là con xin lỗi mẹ, mammy xin lỗi mẹ. Cô vuốt mái tóc ngắn ngủn của bé, hôn tóc bé, nước mắt đại khỏa đại khỏa rơi trên tóc bé, Hạ bảo bối đột nhiên phục hồi tinh thần lại, lau nước mắt đi, “Mammy, chúng ta đi thôi, chúng ta đi chỗ nào cũng được, con bảo đảm, daddy sẽ không tìm được mẹ, daddy không thể làm mẹ bị thương.” Bé có bản lĩnh, cất giấu Hạ Thần Hi một đời. Hạ Thần Hi cười khổ, nắm tay con trai, “Con thông minh như vậy, sao có thể không rõ tâm ý mammy, mẹ nếu còn muốn chạy, nếu muốn tránh, mẹ ở lại làm gì, mẹ chụp ảnh cưới làm gì?” “Mẹ phạm lỗi lớn, mẹ muốn phải gánh chịu, mẹ muốn bồi thường, mẹ muốn trả giá thật nhiều.” Hạ bảo bối hô to, “Vậy mẹ muốn con thế nào, mắt mở trừng trừng nhìn daddy giết mẹ sao?” “Mammy, chúng ta nhất định có thể có biện pháp khác, mẹ đừng tàn nhẫn với con như vậy có được không? Mẹ muốn chết ở trong tay daddy, lại muốn con tiếp thu sự thực, không muốn oán hận daddy, mẹ tại sao có thể yêu cầu con như thế, con làm không được, con làm không được.” Hạ bảo bối khẽ nói, ”Con không muốn mammy chết, cũng không cần daddy chết, càng không muốn mẹ chết ở trong tay daddy, chúng ta có biện pháp khác giải quyết chuyện này.” Hạ bảo bối nói, cơ hồ là hồ ngôn loạn ngữ, “Con đi nói với daddy, cha không phải như vậy không để ý mẹ.” “Không muốn!” Hạ Thần Hi ngăn cản, “Đây là sự tình giữa chúng ta, con không thể nhúng tay, nghe lời.” “Mammy, mẹ cam tâm sao?” Hạ bảo bối lợi hại hỏi Hạ Thần Hi, “Mẹ cam tâm cứ chết như vậy sao? Chúng ta sẽ phải có một gia đình hạnh phúc, mẹ không tiếc rời bỏ con sao? Vì sao mẹ không suy nghĩ nhiều cho con một chút, mẹ muốn chết, mẹ muốn đi bồi thường, ai sẽ đến bồi thường cho con? Mẹ cho là con sẽ không chuyện gì sao? Mẹ nghĩ rằng con thông minh kiên cường con liền cảm thấy không có việc gì, mammy, mẹ thật muốn chết, con không chỉ hận daddy, con càng hận mẹ hơn.”
|