Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 2499: Chớm yêu sớm biệt ly 57
Oa Oa thấp thỏm bất an chờ, cơm chiều cũng không ăn, vẫn đói bụng, Hạ Thiên đi vài tiếng đồng hồ cũng không trở về, liền tối xuống, Lý Viễn cùng Liliane cũng đều đi, cô bé căn bản không có biện pháp an tĩnh lại, trong lòng cầu nguyện ca ca không có việc gì, trên đảo tất cả huấn luyện đều dừng lại, Oa Oa trong lòng như là bị thứ gì cắn, một loại cường liệt bất an làm cho cô bé có một loại cảm giác sắp sụp đổ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì đây? Mãi cho đến nửa đêm, Oa Oa ngủ một hồi tỉnh, theo cửa sổ nhìn xuống mới nhìn thấy Hạ Thiên đứng trong bóng tối, cả người bị ánh trăng bao phủ, băng lãnh mà hắc ám, Oa Oa chạy xuống lầu đến, "Ca ca, anh thế nào lâu về?" Hạ Thiên như là không có bất kỳ phản ứng nào, về sau chậm rãi xoay người lại, Oa Oa lấy làm kinh hãi, ánh mắt kia âm lãnh, cô bé là lần đầu tiên nhìn thấy, chẳng sợ lúc trước thời gian cậu ghét cô bé nhất, cậu với cô bé là bất đắc dĩ, chưa từng có như vậy... Thất vọng. Là cô bé nhìn lầm rồi sao? "Ca ca?" Hạ Thiên hơi nhắm mắt lại, che khuất bi ai trong mắt, Oa Oa cẩn thận từng li từng tí cầm lấy tay áo của cậu, như là người chết đuối bắt được cành cây, "Ca ca, xảy ra chuyện gì?" "Em..." Hạ Thiên nhìn cô bé khuôn mặt hồn nhiên, hoảng hốt trong nháy mắt, cậu rất muốn tin, Oa Oa là vô tội, nhưng mà, động cơ cùng chứng cứ có, cậu vậy mà không có biện pháp phản bác, "Mục Vân Sinh cùng Lý Hoan Tình ở nước A bị người tập kích, Lý Mộ Thành bị bạo tạc mảnh nhỏ bị thương mắt, một con mắt mù, Mục Vân Sinh sống chết chưa biết, Lý Hoan Tình mang thai bảy tháng, hôn mê đến nay chưa tỉnh, đứa nhỏ hơn phân nửa đã là tử thai." "Ca ca..." Oa Oa ấp úng bất an hô một tiếng, cô bé cũng rất khiếp sợ, vì sao lại phát sinh loại chuyện này? Cô bé biết mấy năm này Lý Hoan Tình ở nước A làm từ thiện, một tháng có chừng mười ngày ở nước A, giúp đỡ những người từng bị Mục Vân Sinh thương tổn qua, cô bé đã sớm không hận người này, sau một năm tham gia hôn lễ, hận đã chậm rãi tiêu tan, hơn nữa đoạn thời gian trước gia gia khuyên bảo, cô bé lại càng không hận bất luận kẻ nào. Phát sinh thảm kịch như vậy, cô bé cũng rất đau lòng. "Ca ca, anh đừng khổ sở, sẽ khá hơn." Oa Oa nhẹ giọng an ủi cậu, Hạ Thiên bỏ qua tay cô bé, đột nhiên rống to hơn, "Em đến bây giờ còn chưa nói thẳng với anh? Anh nên gọi em là gì, Oa Oa? Còn là Sophia?" Oa Oa trợn tròn cặp mắt, khẩn trương đắc thủ tâm đều là hãn, đây là cô bé hôm nay tính toán thẳng thắn nói rõ chân tướng, ca ca làm thế nào biết? ánh mắt ca ca? Chờ một chút...... Cậu là có ý gì? Cậu nghĩ là cô bé làm? Hạ Thiên tiến lên một bước, nhìn ánh mắt của cô bé băng lãnh lại lợi hại, "em ngay từ đầu chính là có kế hoạch lưu ở bên cạnh anh có phải hay không? Nhiều năm như vậy anh đối với em một điểm phòng bị cũng không có, em rốt cuộc có bao nhiêu chuyện? Lý Hoan Tình ở nước A hành tung vẫn luôn là cơ mật, Mục Vân Sinh đem bọn họ bảo hộ được phi thường tốt, chưa bao giờ từng xảy ra một lần ngoài ý muốn, lần này Mục Vân Sinh đi nước A đón cô trở về chờ sinh, mà lại phát sinh loại chuyện này, hành tung của anh chỉ có vương bài cao tầng biết, em ngày đó ở phòng tin tức làm cái gì? Em liên hệ lính đánh thuê Nam Mỹ làm cái gì? Nói a..." "Em không có..." Oa Oa so với cậu còn khiếp sợ, ca ca đang nói cái gì? Cái gì lính đánh thuê Nam Mỹ? cô bé xác thực đi qua phòng tin tức, chẳng qua là bởi vì gia gia cho phép cô bé cùng ba mẹ liên hệ, cho nên cô bé đi phòng tin tức, về sau gia gia cũng đáp ứng cho cô bé tiếp tục liên hệ, cho nên cô bé đều là lên mạng nhìn tư liệu nước A, hiểu biết tình hình hiện tại nước A, không liên hệ cái gì lính đánh thuê, "Ca ca, anh hiểu lầm, em chưa từng làm..."
|
Chương 2500: Chớm yêu ý biệt ly 58
"Em không biết..." Oa Oa khiếp sợ không biết ca ca đang nói cái gì? Cái gì mà lính đánh thuê Nam Mỹ chứ? Đúng là cô có đi qua phòng tin tức, nhưng là bởi vì ông cho phép cô liên hệ với ba mẹ, nên cô đi về phía phòng tin tức, về sau ông cũng tiếp tục cho phép cô làm vậy nữa, cho nên cô đều lên mạng nhìn tư liệu nước A, quan sát tình hình trong nước của nước A hiện tại. Cô không liên hệ gì với lính đánh thuê cả, "Ca ca, anh đã hiểu lầm rồi, em không làm như vậy..." "Em đã để lộ bí mật cho bên chống khủng bố biết, vài địa điểm bí mật của chúng ta ở Washington, New York đều bị phá nát, rất nhiều đặc công bị bắt giữ, rốt cuộc em còn nói với bọn họ những chuyện gì nữa? Sophia, vì sao?" "Vì sao?" Hạ Thiên như mất đi lý trí, chăm chú nắm bả vai của cô, trầm giọng hỏi, "Tại sao em lại làm như vậy? Sao em có thể nhẫn tâm như vậy? Năm đó lúc em đi tham gia hôn lễ, em đã cố ý gây xích mích có phải không? Em đã sớm muốn báo thù bọn họ có phải không? Anh cảm thấy kỳ lạ là em chưa bao giờ là người nói nhiều, nhưng vì sao lại trùng hợp nói thừa một câu như vậy, thiếu chút nữa khiến hôn lễ thất bại. Rốt cuộc em đã biết được những chuyện gì, em đã nói với những người khác chuyện gì rồi, em nói mau." Trừ việc cả nhà Mục Vân Sinh ở nước A bị tập kích, Vương bài ở nước Mỹ cũng là một mảnh hỗn loạn. An Tiêu Dao đã khẩn cấp rời đi ứng phó, bọn nhỏ cũng đã được đưa đi, trước tiên đưa đến Mexico, sau đó lại từ Mexico đưa đến tổng bộ ở sa mạc, tạm thời bình an không có việc gì. Nếu không phải bọn họ có mật thám ở bên cấp cao chống khủng bố, thì họ đã sớm xếp vào nhãn tuyến- trong tầm ngắm. Thương tổn lần này không thể nào thống kê hết được, bây giờ, trên đảo cũng tràn ngập nguy cơ, sợ địa chỉ này cũng sẽ bị tiết lộ ra ngoài, nên tất cả đã khẩn cấp rời đi, toàn bộ rút lui khỏi đảo. Oa Oa, tại sao phải làm ra loại chuyện này? Đứa nhỏ này là anh cưu mang trên đảo, là sai lầm lớn của anh, do anh yêu mến cô, tin tưởng cô nhiều năm như vậy, một chút cũng không phòng bị cô, để cho cô biết nhiều cơ mật như vậy. Anh biết rõ, Oa Oa biết nhiều như vậy, mà cũng không phòng bị gì. Tất cả thương tổn này là sai lầm của anh! "Không có... Em là nghĩ muốn trả thù..." Oa Oa còn chưa nói hết, Hạ Thiên vung tay tát một cái, hung hăng đánh vào trên mặt cô. Oa Oa té ngã trên bờ cát, khiếp sợ ôm mặt, khiếp sợ nhìn anh, trong nháy mắt nước mắt đã đong đầy viền mắt, nóng bừng đau đớn đã truyền tới trong lòng. Màng nhĩ của cô cũng đau đớn, khóe mắt cũng mang theo tơ máu, tay Hạ Thiên văng rất mạnh, dưới cơn thịnh nộ không nhẹ không nặng, mắt bên trái của Oa Oa trong nháy mắt là một mảnh tơ hồng, tầm mắt của cô cũng là một mảng mơ hồ, cũng không biết là nước mắt mơ hồ, còn là thương đến mắt... "Bây giờ cô hài lòng rồi chứ?" Mắt Hạ Thiên cũng là một mảng hồng, đây là bảo bối anh yêu chiều sáu năm nay, anh nâng niu trong lòng bàn tay như một viên minh châu, mặc kệ cô làm cái gì, anh cũng dung túng, mặc kệ người khác nói cái gì, anh cũng không để ý tới. Vì cô, anh buông tha nhiều thứ như vậy, anh thay đổi nhiều như vậy, anh toàn tâm toàn ý học y, mục đích chính là để chữa trị cho cô, kết quả là sao? Cô đã báo đáp lại anh như nào? Tiết lộ cơ mật, đẩy vương bài rơi vào tình thế như vậy? Tóc dài rơi xuống, che khuất khuôn mặt sưng đỏ của cô, Oa Oa nhìn cái gì cũng là một mảng mơ hồ, nước mắt cứ thế rơi xuống, gió biển thổi vào người thấu tâm cốt lạnh. "Ca ca, sáu năm... Em chưa từng làm chuyện gì khiến anh thương tổn cả." Nước mắt Oa Oa vô thanh vô tức chảy xuống mặt, "Chưa từng có, em vốn tính toán..." Đau đớn kịch liệt từ tim lan tràn, đánh thẳng vào óc cô...
|
Chương 2501: Chớm yêu ý biệt ly 59
Bệnh tim của Oa Oa phát tác, lại một lần nữa vào phòng phẫu thuật, hôn mê một ngày một đêm. Lần đầu tiên Hạ Thiên không chờ ở bên ngoài phòng phẫu thuật. Anh ở trong biệt thự, một buổi tối hút hết hai bao thuốc, ngoài ban công dày đặc tàn thuốc, anh không thể quên hình ảnh lúc Oa Oa ngã xuống, vậy mà anh cảm thấy hít thở không thông, đau đớn như nhau, mặc dù biết cô làm ra loại chuyện này, anh vẫn như cũ... vẫn đau lòng vì cô. An Tiêu Dao vừa mới nói điện thoại với anh, tình hình bên kia cũng không tốt, chết bốn người, có hơn mười đặc công bị bắt, cao ốc Vương bài tạm thời an toàn không bị tiết lộ, trùng hợp chính là, địa phương bị phát hiện, cũng là địa bàn của Mục Vân Sinh, người bị bắt cũng đều là thân tín của Mục Vân Sinh. Bạo tạc thời gian Mục Vân Sinh che chở Lý Hoan Tình, bây giờ sinh tử vẫn chưa biết. Đứa bé gái sinh mổ đã được tuyên bố tử vong, may mắn chính là, Lý Hoan Tình thoát được kiếp nạn này, đã không còn nguy hiểm tới tính mạng, chỉ là tâm tình rất kém cỏi. Gia đình Mục Vân Sinh lần này gặp đả kích thật lớn. Hạ Thiên cũng không dám nghe tin tức như thế, như một con rắn đang bò trong lòng, thời thời khắc khắc muốn gặm cắn tim của anh, cũng là có phần lỗi của anh. Nếu như không phải anh, Oa Oa sẽ không biết công việc bề bộn như vậy, nếu như không phải anh, con gái của Mục Vân Sinh sẽ không chết, Lý Mộ Thành sẽ không bị thương, tất cả đều là lỗi của anh, nếu nói là anh chỉ trích Oa Oa, không như nói anh nên thống hận chính mình. Thống hận, chính mình tạo thành hậu quả như vậy. Trời đã sáng, Liliane mới qua đây, "Phẫu thuật cho Oa Oa đã kết thúc." Hạ Thiên không phản ứng gì, Liliane nói, "Hạ Thiên, anh cảm thấy chuyện này là do Oa Oa làm sao? Tôi không tin, tôi không tin Oa Oa làm ra việc này, mặc dù cô ấy có động cơ..." Sau lưng truyền đến một tiếng tiếng ho khan, Liliane xoay người sang chỗ khác, lão sư phụ đang tắm nắng sớm đi đến, Liliane cung kính kêu một tiếng gia gia, xoay người rời đi, lão sư phụ ngồi bên người Hạ Thiên, nhìn thấy tàn thuốc đầy đất, hơi nhíu mày, "Con học hút thuốc từ khi nào vậy?" Trái tim Oa Oa không tốt, Hạ Thiên chưa bao giờ dám để dính mùi thuốc lá, để cô không bị hút thuốc thụ động. "Là đồ tốt, ít nhất con còn có chuyện muốn làm." Hạ Thiên nhàn nhạt nói. Lão sư phụ nhàn nhạt nói, "Hạ Thiên, đừng tự trách mình, đây không phải lỗi của con, ngay từ đầu gia gia đã biết thân phận của cô ấy, nếu con tự trách, vậy thì sư phụ nên tự xử như thế nào?" "Chuyện này không giống nhau. Nếu như không phải do con thì cô ấy sẽ không biết nhiều chuyện như vậy." "Việc cũng đã xảy ra rồi, nghĩ biện pháp giải quyết mới là việc nên làm bây giờ. Con có tự trách cùng áy náy, hối hận, cũng không để làm gì. Về phần xử phạt Oa Oa, gia gia cùng Tư Đồ đã thảo luận qua, và cũng đã có quyết định." Lão sư phụ nhàn nhạt nói. Hạ Thiên ngẩn ra, cô ấy sẽ phải chết sao? Oa Oa sẽ chết sao? "Chuyện này không liên quan đến con." Hạ Thiên lạnh lùng nói, lão sư phụ nói, "Sư phụ cho phép bác sĩ làm một phẫu thuật, để con bé có thể quên hết những chuyện phát sinh trước kia, sau đó chúng ta sẽ để con bé quay về nước A." Hô hấp của Hạ Thiên ngừng nửa nhịp, Oa Oa sẽ quên hết tất cả những chuyện xảy ra mấy năm nay sao? Anh thương cô, chiều chuộng cô mấy năm này, Oa Oa sẽ quên toàn bộ sao? Như vậy, một cái tát kia, cô cũng sẽ quên chứ. "Năm đó con bé còn là một đứa nhỏ, Vân Sinh đích xác đã làm sai, Lý Hoan Tình nói, chuyện này cô không truy cứu trách nhiệm của Oa Oa, cô ấy đã nói như vậy, chúng ta càng không có lý do truy cứu, để này tất cả ân oán cũng kết thúc ở đây đi." Lão sư phụ nói, "Oa Oa sẽ quên tất cả, trở lại bên cạnh cha mẹ mình, quyết định này, con có đồng ý không?" Anh có tư cách gì để không đồng ý sao?
|
Chương 2502: Chớm yêu ý biệt ly 60
Anh là thủ phạm tạo ra tất cả các chuyện này, anh có tư cách gì mà nói không đồng ý loại xử trí này sao? Anh che chở, thương yêu, mấy năm này ngoan ngoãn phục tùng, dường như cũng thành cười nhạo, bị cô nhẫn tâm phản bội, hung hăng đập nát, không gặp nhau nữa là kết cục tốt nhất. Không có anh, cô cũng không sống được mấy năm nữa. Trái tim như vậy liệu có thể chịu đựng được mấy năm? Tất cả chuyện này cùng anh không quan hệ, không quan hệ nữa. Anh không bao giờ muốn gặp cái liếc mắt này nữa. Ba ngày sau, Oa Oa tỉnh lại, lão sư phụ cùng cô thu thập hành lý, kỳ thực đồ của cô rất nhiều, những thứ có thể mang đi, lại không có gì, Tư Đồ đưa con mèo nhỏ cho cô mang đi, coi như là một loại kỉ niệm. Mấy ngày này, chỉ có Tư Đồ cùng Liliane, Avrile thường xuyên đến bệnh viện thăm cô, Liliane cũng không tin, Oa Oa sẽ làm ra loại chuyện này, Avrile càng không tin. Chỉ là, đối với thân phận của cô, bọn họ cũng tương đương kinh ngạc. Bất kể như thế nào, bây giờ Oa Oa cũng đã mất đi tất cả ký ức, ân ân oán oán trong quá khứ lại không có bất cứ quan hệ nào với cô cả. Avrile rất muốn khóc, Oa Oa đi rồi, lúc nào mới có thể gặp lại, trái tim của cô mà phát bệnh thì nên làm cái gì bây giờ? Ai sẽ tới cứu cô? "Chị Avrile, sao trong chị khó coi như vậy?" "Không có gì." Avrile khẩu thị tâm phi, sờ sờ đầu của cô, việc này đã là xử trí nhẹ nhất rồi, bọn họ không muốn tính mạng Oa Oa đã là tốt nhất rồi. Tư Đồ qua đây, tự mình tiễn cô đi ra bờ biển. Đan Đan cùng Anna ở trên tầng 2 của bệnh viện nhìn bóng lưng của bọn họ đi xa dần, Đan Đan nói, "Con bé này cuối cùng cũng đi rồi, Anna, lần này không còn ai có thể cản đường cậu đến với Hạ Thiên rồi nhé. Cậu nhất định phải nắm được cơ hội này." Anna trầm mặc không nói, nhìn cô một cái, cũng không nói gì. Oa Oa ôm mèo nhỏ đi lên máy bay, cùng nhau đi tới, mỗi bước đi rất cẩn trọng, Oa Oa vẫn luôn rất trầm mặc. "Hạ Thiên thực sự không đến tiễn Oa Oa sao?" Avrile bất mãn hỏi, hôm nay Oa Oa rời đi, Hạ Thiên vậy mà không tới tiễn cô sao, anh thực sự tính toán vĩnh viễn cũng không muốn gặp lại Oa Oa sao? Liliane lắc đầu, "Cậu ấy hận chết Oa Oa, sao có thể đến tiễn cô ấy chứ, cậu ta cảm thấy tất cả chuyện này cũng là lỗi của cậu ấy, nói là hận Oa Oa, kỳ thực người hận nhất lại chính là mình." "Chuyện này quá phức tạp, cũng không thể nào điều tra ra, thế nào lại định tội cho Oa Oa chứ?" Avrile bất mãn hết sức, cô rất thương Oa Oa, cứ như vậy mà bị đưa đi, dựa vào cái gì chứ! "Nghe nói Oa Oa đã thừa nhận với lão sư phụ rồi." "Sao có thể!" Avrile có bị đánh chết cũng không tin là Oa Oa sẽ làm ra loại chuyện này. Trên trực thăng, Oa Oa mờ mịt nhìn phía dưới, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mèo con, cho đến khi cơ trưởng thắt dây an toàn cho cô, cô mới hồi phục lại tinh thần, hướng về phía Avrile cùng Liliane phất tay một cái và nói tạm biệt. Tư Đồ nhìn máy bay bay lên, nhẹ giọng hỏi, "Sư phụ, tại sao người lại đối xử như thế với Hạ Thiên cùng Oa Oa? Việc này không phải do Oa Oa làm, vì sao người..." Lão sư phụ khẽ rũ mắt xuống "Cậu cảm thấy Oa Oa còn có thể sống được mấy năm nữa?" "Sư phụ..." "Chuyện này cứ như vậy mà gạt Hạ Thiên đi, chỉ nói qua với Tiêu Dao thôi, tạm thời cứ như vậy đi, để thằng bé tưởng là Oa Oa làm." Lão sư phụ lạnh lùng cười, "Dự đoán bọn họ nghe thấy tôi cùng Oa Oa nói chuyện, để Oa Oa làm thế tội sơn dương, tìm một lý do, xử lý bọn họ." "Vâng thưa sư phụ!"
|
Chương 2503: Một đôi một đời 1
Ba năm sau. Trải qua ba năm nỗ lực, cuối cùng quốc hội nước A cũng thông qua đề án giáo dục toàn dân cùng chữa bệnh toàn quốc miễn phí. Đây là đề án hạng nhất được đưa ra trình quốc hội ba năm trước, tròn ba năm nỗ lực, mới thông qua chương trình nghị sự. Đây là đề án hạng nhất cực kỳ điên cuồng, cái ngày mà quốc hội thông qua chương trình nghị sự này, đại bộ phận dân chúng nước A cho rằng đây là chuyện vui đùa ngày cá tháng tư. Trên thế giới này miễn phí giáo dục cùng miễn phí chữa bệnh đều được thực hiện ở nhiều quốc gia phương tây, nước A nghèo khó, quốc khố trống rỗng, thế nào lại tiêu tốn phúc lợi lớn như vậy cho quốc dân. Không ít nghị viên trải qua ba năm kháng nghị, cho rằng đây là một đề án dẫn đến diệt vong nước A, nên không thể thông qua. Nhưng mà, vương thất lại kiên trì đem đề án này xếp vào chương trình hội nghị, hơn nữa nhất định thông qua. Sophia tắt ti vi, nhắm mắt dưỡng thần, đây là việc làm nỗ lực nhất trong ba năm vừa rồi của cô, cuối cùng cũng có một kết cục viên mãn, tiếp theo phải suy nghĩ đến tài chính áp lực để mang lại phúc lợi cao. Tình hình quốc khố hiện tại cô hiểu rõ hơn ai hết, căn bản vương thất không có đủ tiền để chống đỡ với chính sách phúc lợi cao như hiện nay, nhưng mà, một khi đề án được thông qua, cô cũng sẽ không do dự. "Con gái, dựa theo ý tứ của con, đề án hạng nhất này đã được thông qua, chúng ta lấy cái gì đến bổ khuyết thiếu hụt ngân khố đây? Dân chúng của chúng ta mặc dù không nhiều, nhưng cũng khoảng 2000 vạn người, chữa bệnh cùng giáo dục miễn phí, sẽ là một khoản chi thật lớn. Chính phủ sẽ lấy tiền từ chỗ nào? Nếu như không có tài chính chống đỡ, không biết hạng mục này sẽ tồn tại được bao lâu đây." Vương phi lo lắng nói. Sau khi Sophia điều dưỡng thân thể trở về, cô liền bắt đầu giúp đỡ hoàng thân điều hành đất nước A. Đây là đề án thứ nhất cô đưa ra, liền trở thành đề án quan trọng nhất. "Mẹ, người cứ yên tâm, con sẽ nghĩ biện pháp." Sophia mỉm cười, tổng cộng nước A cũng có khoảng 2000 vạn quốc dân mà thôi, cô sẽ khiến dân chúng an cư lạc nghiệp, cho bọn họ cuộc sống tốt nhất. "Con gái à..." "Mẹ, mẹ cứ tin con đi!" Sophia nói, "Con muốn đi bắc sơn một chuyến, hôm nay con sẽ không cùng ba mẹ ăn cơm tối được." "Trời lạnh như thế này, con đi bắc sơn làm cái gì?" "Bí mật!" Sophia cười, đứng dậy thu dọn đồ đạc, cô đi cùng với Crystal - hộ vệ riêng của cô, anh là người Mỹ, một danh lính đánh thuê, đã làm vệ sĩ riêng cho cô trong hai năm và đã mấy lần đã cứu cô thoát chết. Bên cạnh Sophia còn có một người phụ nữ tên Rachel, cũng là người Mỹ, là người quản lý tài chính ngân khố của nước A. Vì mẹ cô là người Mỹ, nên cô theo quốc tịch của mẹ mình, hai năm qua cô vẫn ở bên cạnh Sophia, giữ chức vụ trợ lý cho Sophia. Ở Bắc Sơn có một mỏ kim cương của hoàng thất, năm ngoái mới bắt đầu tiến hành khai thác, thuộc về tài sản của hoàng thất. Mỏ kim cương này đã từng được một công ty vàng bạc đá quý phương tây đưa ra giá cao muốn mua lại để khai thác nhưng đã bị Sophia cự tuyệt. Tài nguyên của Hoàng thất cũng đã được cô từ từ thu lại trong tay mình, bao gồm dầu mỏ, khí thiên nhiên. Việc này không hề đơn giản nên không thể giao cho người khác, cô để Diana chiêu nạp một nhóm người giỏi ở phố Wall nước Mỹ thành lập một cục đầu tư, chính mình bắt đầu đưa vào hoạt động cùng đầu tư. Lên xe, Crystal lái xe, Rachel nói, "Công chúa, đã có thể xác định, nhất định là một viên kim cương." Sophia nhàn nhạt nói, "Trước tiên cứ giữ kín chuyện này, chờ tôi xác định lại nói." "Vâng!" Đoàn người tới bắc sơn, quanh năm ở đây chỉ có thợ mỏ cư trú khai thác.
|