Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 2564: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 62
Sophia là một người hiểu người khác, mấy năm này, từ lời nói đến việc làm càng phát ra thận trọng, làm việc quyết đoán, đối mặt với Hạ Thiên, nhất thời không biết nên làm như thế nào, cô không phải người có thể làm nũng, bây giờ làm nũng, anh cũng không trễ một bộ này. Ca ca của cô nhưng những năm qua, mưa nắng thất thường, tâm tư khó đoán, cô cũng không biết, phải như thế nào. Không hiểu cô liền hỏi. Anh không phải là địch nhân của cô, cũng không tính là bằng hữu của cô, cho nên, có nghi vấn, cô có thể hỏi. Không có cẩn thận từng li từng tí như vậy. Tâm trí của cô kiên định, sáng sớm đã quyết định, đối mặt với Hạ Thiên, trái lại bình tĩnh nhiều. "Không cho phép lại gọi anh là ca ca." Hạ Thiên trầm giọng nói, "Anh chỉ có một em trai, cũng không có em gái là công chúa." Sophia yên lặng, cho dù là đã quyết định, sau này cứ như vậy không mặn không lạt đi lại cũng được, hoặc là, mấy năm gặp một lần, bạn tri kỷ cũng tốt, cô cũng làm xong tất cả chuẩn bị. Lại vẫn như cũ cảm thấy rất bi thương. Cô có thể nhận thấy được, Hạ Thiên với cô cũng không phải là ghét cay ghét đắng, anh lại thật thật tại tại cho cô một cái tát, nói cho cô, tôi là ghét cay ghét đắng cô. "... Được." Sophia không nói gì, đáp ứng anh, trong lòng lại khổ sở, lại không muốn, cô cũng đáp ứng. Hạ Thiên không thể tát, nắm tay niết lại vang ba ba, mắt bốc hỏa trừng ánh mắt của cô, cô lại bình tĩnh như vậy, không biết, Sophia căn bản cũng không thấy vẻ mặt của anh, trong phòng bệnh, một trận nan kham* trầm mặc. Một giận sôi lên, hận cô gió yên sóng lặng, liền một câu nguyên nhân cũng không hỏi, mấy năm che chở sủng ái, còn là thanh mai trúc mã, lại chỉ phải một chữ, bao nhiêu mỏng lạnh. Lòng người chua xót cay đắng, hận chính mình tự mình đa tình, lại bị đánh một cái tát, anh chân chân thật thật nói cho cô, anh có bao nhiêu ghét cô sao, còn nhỏ đích tình nghị, phủ nhận tất cả. Cô nhịn không rơi nước mắt, lần đầu tiên vui mừng, ban đêm, cô nhìn không thấy, có đôi khi thậm chí cái gì đều nhìn không thấy, cho nên, nhìn không thấy biểu tình anh lúc này, thân thể cô không mạch suy nghĩ, nhượng nét mặt của cô cũng không biểu cảm. Không thể khóc, đây là cô chọn lúc trước, bây giờ, cô không có tư cách khóc. Hai người tâm tư bất đồng, vẫn kéo dài nan kham trầm mặc, Hạ Thiên quả thực muốn nổi bão, mấy năm rèn luyện, anh vậy mà ở trên mặt cô nhìn không thấy bất luận cái gì cảm xúc. Cũng không nhận thấy tâm tư của cô. Anh lời nói lạnh nhạt, cô căn bản cũng không cần thiết, anh vốn định dư thừa giải thích một ít, cô nói qua, bọn họ đều trưởng thành, không phải đứa nhỏ năm đó, cô nói qua, coi anh là ca ca, anh sao có thể là ca ca của cô. Ca ca con mẹ nó. Nhưng mà, nhìn thấy cô biểu tình yên lặng như vậy, anh đột nhiên cái gì cũng không muốn giải thích. Giải thích cái rắm, nhân gia căn bản không quan tâm. "Đường tiên sinh, anh lúc nào rời đi Karo?" Hạ Thiên đầu óc ông một tiếng tác vang, nhất thời không biết cô hỏi cái gì, lực chú ý toàn bộ bị Đường tiên sinh hấp dẫn, muốn biết, bị gọi Đường tiên sinh, bình thường đều là cha anh, cái loại mới lạ đó, hình như cách gọi người lạ. Anh lập tức sinh ra một loại cảm giác vô lực, một loại cảm giác bị thất bại trước nay chưa có. Chờ lúc Sophia chính mình bật đèn, trong phòng bệnh, một người cũng không có, vừa Hạ Thiên đến, giống như chỉ là một giấc mộng của cô, nếu thật là một giấc mộng thật tốt a. Một hồi bi thương mộng, tỉnh lại, tất cả bi thương cũng không có. Cô lại nhớ quá rõ ràng, biết rất rõ, đây không phải là một giấc mộng. Ca ca tước đoạt quyền lực của cô, từ năm đó bước ra đặc công đảo bước đầu tiên, cô liền biết, sẽ có một ngày như thế.
|
Chương 2565: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 63
Avrile cùng Liliane sáng sớm tới thăm cô, buổi trưa các cô sẽ lên máy bay, hiện tại sẽ phải đi sân bay, Avrile cùng Liliane còn không tính chính thức theo Hạ Thiên quản lý vương bài, phải rèn luyện mấy năm, cho nên bọn họ không có chuyên cơ gì, trừ phi là làm nhiệm vụ khẩn cấp, bình thường đều là ngồi máy bay hàng không nhà mình, chính là công ty hàng không của Vương bài, mỗi quốc gia cũng có sân bay, một hai tuyến thành thị cũng có. "Nhanh như vậy muốn đi?" Avrile nói, "Chúng tôi vốn phải đi nước A, đều không có thời gian dừng lại, chỉ là cô bị thương, chúng tôi không yên lòng ở đây hai ngày, hiện tại cô không có việc gì, chúng tôi cũng nên đi, nếu không, kia thứ có thời gian tôi không tới thăm cô a." Sophia cũng rất hiểu, "Không làm lỡ chuyện của các cô sao?" "Không có việc gì, Lý Viễn đi xử lý." Liliane nói, "Cô hảo hảo dưỡng thân thể, đợi cuối tháng, tôi cùng Avrile có ba ngày ngày nghỉ, tới thăm cô." Hai người ngồi mười giờ liền vội vã đi ra sân bay. Sophia chờ bọn cô đi rồi mới nhớ tới, ca ca đâu? Anh có phải cũng cùng đi hay không? Liền nói một tiếng kêu cũng không nói sao? Sau bữa trưa, Lý Hoan Tình đến thăm cô. "Công chúa, lần ám sát này liên lụy cô, thực sự rất xin lỗi, may mắn cô bình an vô sự, bằng không..." Lý Hoan Tình lại nói tiếp có chút nghĩ mà sợ, cả nhà bọn họ mang cho Sophia tai nạn thực sự quá nhiều, theo cô khi còn bé đến cô lớn lên, luôn luôn cho cô mang đến tai nạn, thậm chí bởi vì một nhà bọn họ, Sophia rời đi đặc công đảo, mất đi mấy năm vui vẻ vốn nên có. Nếu là cô cùng Hạ Thiên về nhà một đường, kỳ thực, Hạ Thiên cũng sẽ thả người, mấy năm này cũng sẽ âm thầm giúp cô, cũng tới thăm cô, hai người mặc dù ngăn hai, cũng sẽ không khiến cho giống bây giờ bết bát như thế. Này tất cả, đều là gia đình cô mang đến tai nạn cho Sophia. Bây giờ, lại là một lần. Cô vẫn cảm thấy, cô xin lỗi Sophia, bởi vậy cũng đặc biệt đau lòng Sophia. "Phu nhân không cần xin lỗi, chỉ là một tràng ngoài ý muốn, tôi cũng không trách cứ bất luận người nào, mỗi người cũng không biết một giây sau sẽ phát sinh cái gì, sẽ có ngoài ý muốn, cũng chỉ do bình thường, tôi cũng bình an vô sự, phu nhân sẽ không muốn giữ ở trong lòng." Này là lời thật lòng của Sophia. Lý Hoan Tình càng phát ra xấu hổ, chỉ có thể thở dài, cô có ý bù đắp, cũng không biết bù đắp từ đâu, Sophia bây giờ cái gì cũng không thiếu, một thân thể rách nát, cô lại không có năng lực. Đột nhiên, ánh mắt sáng ngời, Lý Hoan Tình nói, "Đúng rồi, công chúa, tôi quen biết một người bác sĩ giỏi vô cùng, lúc cô còn nhỏ, cô ấy trông nom qua cô, cũng biết trái tim của cô, tôi mời cô ấy qua đây, sẽ giúp cô xem một chút được không?" Sophia cười, "Phu nhân, cảm ơn sự quan tâm của cô, chỉ là, bệnh tình của tôi vẫn rất ổn định, lần này trúng đạn cũng không phát tác quá lớn, hẳn là không có sao chứ, không cần làm phiền." "Cô để tôi thể hiện chút tâm ý đi, nếu không, tôi thực sự áy náy, mặc kệ thế nào nhìn một cái cũng được a." "Này..." "Cứ quyết định như vậy đi, một hồi tôi sẽ cùng cô ấy liên hệ." Lý Hoan Tình thấy cô có điều buông lỏng, vô cùng khoái trá hạ quyết định, Sophia cũng chỉ nghe theo cô, Lý Hoan Tình nói, "Không phải tôi khoe khoang, cô có lẽ là trường hợp đặc biệt với cô ấy, cô ấy chưa từng chịu thua người nào, năm đó Lục Trăn đều sắp chết, cô ấy còn có thể theo Diêm vương gia cướp về trong tay, còn có mắt con tôi..." Cô dừng một chút, nhìn Sophia liếc mắt một cái, thấy Sophia chỉ là nguy hiểm, cô liền yên lòng.
|
Chương 2566: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 64
Sophia tĩnh dưỡng mười ngày, Tiểu Tuyết cũng từ Pháp đến, mang theo con gái nhỏ Phương Đông Minh Lan của cô, con gái cô năm nay mới sáu tuổi, nhìn rất giống Tiểu Tuyết, khí chất phong phạm lại cực kỳ giống di nhỏ Hạ Thanh, là một cô bé vô cùng xinh đẹp. Mục Vi Tiếu xưa nay cùng cô chơi rất tốt, Minh Lan đến, hai cô gái nhỏ liền tay trong tay đi chơi. "Thế nào không đem con trai theo?" "Phương Đông đưa nó đi rèn luyện." Tiểu Tuyết mỉm cười nói, "Minh Lan lại không bằng lòng ở nhà, tôi liền cùng bé tới, đứa nhỏ này luôn luôn không chịu ngồi yên." "Mục Vi Tiếu đâu." Hai người cười cười nói nói liền nói đến chuyện Sophia, Tiểu Tuyết cũng biết Hạ Thiên đến xem qua cô, kỳ quái hỏi, "Hạ Thiên thế nào không kiểm tra cho cô ấy?" "Hai đứa nhỏ giận dỗi đi, Hạ Thiên trở về New York." Tiểu Tuyết lắc lắc đầu, bệnh viện bên kia cũng cho Sophia thời gian làm kiểm tra rồi, ấn tượng của Sophia đối với Tiểu Tuyết đã mơ hồ, đã sớm không quá nhớ, chuyện năm đó, cô nhớ sâu nhất vài người, đều để dưới đáy lòng, thời gian Tiểu Tuyết chăm sóc của cô, cô còn quá nhỏ, lại chỉ thấy qua một lần, cho nên không quá biết được. Biết cô là dì của Hạ Thiên, Sophia biết vậy nên thân thiết rất nhiều. Làm kiiểm tra ba ngày, Sophia cũng chịu dược. Tránh Sophia, Lý Hoan Tình lo lắng hỏi, "Không thể phẫu thuật sao?" "Bệnh của cô ấy có đặc thù, mổ rất nguy hiểm, này còn khác nói, dù cho phẫu thuật thành công, cô ấy cũng sống không lâu." Tiểu Tuyết ăn ngay nói thật, "Năm đó tôi nói với Hạ Thiên tình huống thực tế, đứa nhỏ này có thể sống bao lâu, tôi cũng không phải rất có nắm chắc, cô ấy có thể sống đến mười tám tuổi, thành thật mà nói, tôi rất kinh ngạc." "Không có phương pháp nào?" "Tôi là không có biện pháp nào, tôi mấy năm nay cũng không phải vì một đứa nhỏ đi nghiên cứu này đó, sợ rằng còn phải tìm Hạ Thiên, phương diện này nó là am hiểu." Tiểu Tuyết nghiên cứu gì đó so sánh, không giống Hạ Thiên, chuyên nghiên cứu khoa tim. "Tôi vốn đang ngóng trông cô có thể trị cho cô ấy." "Khỏi hẳn là không thể nào, kéo dài tuổi thọ của cô ấy trái lại có thể làm được." Tiểu Tuyết nói, nhìn thuốc phân tích, "Chậc chậc, thì ra là thế, trở về tôi tìm một vị chuyên gia sinh vật lại nghiên cứu xem, thuốc này thành phần trái lại tôi trước đây không ngờ. Thuốc này là Hạ Thiên phối đi?" "Tôi cũng không phải rất rõ ràng." "Hơn phân nửa là của nó, tôi xem thành phần cùng tỉ lệ, cũng là nó có thể nắm chặt như vậy." Tiểu Tuyết hơi nhíu mày, "Năm đó tôi phán đoán đứa nhỏ chỉ có thể sống mười tuổi, bây giờ cũng có thể sống đến mười tám tuổi, có lẽ tôi ngay từ đầu liền nghĩ lầm rồi, vẫn muốn mổ, đổi trái tim, chưa từng nghĩ tới thuốc trị liệu, bệnh tình của cô ấy vẫn ức chế được rất tốt."
|
Chương 2567: Hất sinh nhất thế nhất song nhân 65
"Hơn phân nửa là của cậu ấy, tôi xem thành phần cùng tỉ lệ, cũng chỉ cậu ấy có thể chính xác như vậy." Tiểu Tuyết hơi nhíu mày, "Năm đó tôi phán đoán đứa nhỏ chỉ có thể sống mười tuổi, bây giờ cũng có thể sống đến mười tám tuổi, có lẽ tôi ngay từ đầu liền nghĩ lầm rồi, vẫn muốn mổ, đổi trái tim, chưa từng nghĩ tới thuốc trị liệu, bệnh tình của cô ấy vẫn ức chế được rất tốt, chỉ dựa vào thuốc cũng có thể bình an sống nhiều năm như vậy, trở về tôi sẽ cùng Hạ Thiên suy nghĩ, trước không cho cô ấy dùng thuốc lung tung, miễn cho tương khắc." Thân là bác sĩ, Tiểu Tuyết cẩn thận thành thói quen. Lý Hoan Tình cũng không có biện pháp, Sophia đã quen, bất luận bác sĩ gì đối với trái tim của cô đều không có biện pháp, dù sao mấy năm này rất ít phát tác, cô cũng rất ít chịu tội, cho nên cô cũng không ôm nhiều hi vọng. Nhưng vẫn là vô cùng cảm ơn Tiểu Tuyết có thể đến một chuyến. Tiểu Tuyết cùng Lý Hoan Tình uống xong trà buổi trưa. Hàn huyên một ít tình hình gần đây, đây đó thường liên hệ, cảm tình như trước, bây giờ trò chuyện được càng nhiều là con gái. "Nói đến vị công chúa này, tôi thực là bội phục, nhìn Karo xem, thật cùng Karo lúc trước trong ấn tượng của chúng ta cách biệt một trời a." Tiểu Tuyết có chút cảm khái, năm đó cô ở Karo ở thật nhiều năm. Hoang vắng thế nào. "Đừng nói cô, bao nhiêu người kính mắt ngã phá a, đều là công lao của cô ấy." Lý Hoan Tình trong lòng cũng là bội phục, cô rất ít bội phục một cô gái nhỏ như vậy, cô gái nhỏ này mới mười tám tuổi. "Hạ Thiên tại sao lại cùng cô ấy giận dỗi?" "Ai biết, cô ấy trúng đạn liền vội vã tới, không mấy ngày lại một thân lửa giận đi, anh ta và Sophia phát giận, quân thượng cùng vương phi đều nhìn thấy, toàn bộ chính là... Ai, tương lai thật muốn cưới Sophia, cha mẹ vợ kia một cửa nhưng không dễ dàng qua." Lý Hoan Tình trêu ghẹo nói, Tiểu Tuyết cũng cười, thoáng có chút lo lắng. "Làm sao vậy?" Tiểu Tuyết cười cười, "Đường gia may mắn là con nối dõi sum sê, Thần Hi còn có con gái, cho nên không lo lắng vấn đề con nối dõi." "..." Lý Hoan Tình cứng đờ, Tiểu Tuyết lại cười, "Kỳ thực cũng không quan hệ, giống tôi cũng không có một trai một gái sao, chính là thoáng tiếc nuối một ít, miễn cho bọn họ tự mình sinh." "Cô không cách nào sinh?" "Thân thể này của cô ấy, mang thai cũng sẽ sinh non, nếu muốn giữ để sinh ra, đó là tình huống con sống mẹ chết, Hạ Thiên so với tôi rõ ràng hơn." Tiểu Tuyết nhàn nhạt nói, bình thường cảm mạo đối với thân thể của cô ấy cũng có gánh nặng, huống chi là mang thai ảnh hưởng đến tính mạng. "Cũng không có gì đáng tiếc, nếu muốn có đứa nhỏ cũng có biện pháp." Lý Hoan Tình nói, "Dù cho không phải là tự mình sinh, cũng là con của mình a." Tiểu Tuyết gật gật đầu, sợ chính là, Hạ Thiên nếu là thê nô, sợ vợ mệt nhọc, dưỡng nhi dục nữ chứa nhiều ưu phiền, còn không muốn hài tử đâu. Cô ở Karo đợi mấy ngày, sau đó dẫn Phương Đông Minh Lan đi New York, có một khoảng thời gian không trở về tụ họp, thừa dịp lần này mang con gái đi du lịch, tụ hội, Lý Hoan Tình cùng Mục Vi Tiếu còn ở lại Karo. Lý Hoan Tình cũng bận, nhưng mặc kệ bận, mỗi ngày đều dành thời gian đi bệnh viện thăm cô, ngược lại là Sophia có chút ngượng ngùng, nói nhiều lần, cũng không thuyết phục được Lý Hoan Tình, đành phải chờ đợi chính mình có thể nhanh tốt lên một chút. Lại nuôi hơn nửa tháng, thân thể Sophia tốt được không sai biệt lắm, quân thượng đem đại bộ phận công việc đều nhận, sợ cô quá mệt nhọc, không cho phép cô lo lắng, mặc dù thân thể được rồi, cũng vẫn ở nhà tĩnh dưỡng. Tiểu vương tử bây giờ đã là tiểu thiếu niên, nhìn trắng trắng nộn nộn, vô cùng anh tuấn, quân thượng vốn định giữ anh ở nước A học, Sophia lại khăng khăng đưa anh đi nước Mỹ học, giáo dục là một dạng đầu tư lâu dài, báo đáp sản nghiệp trễ.
|
Chương 2568: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 66
Tiểu vương tử bây giờ đã là tiểu thiếu niên, nhìn trắng trắng nộn nộn, vô cùng anh tuấn, quân thượng vốn định giữ anh ở nước A học, Sophia lại khăng khăng đưa anh đi nước Mỹ học, giáo dục là một dạng đầu tư lâu dài, báo đáp sản nghiệp trễ. Karo cũng có một trường học nằm trong danh sách ba mươi trường đại học tốt trên thế giới, hằng năm đều có rất nhiều học sinh ngoại quốc ghi danh, thế nhưng, trong lòng cô biết rõ ràng, giáo dục nước Mỹ so với nước A đã hoàn thiện hơn nhiều lắm. Cho nên, năm nay cô chủ trương đưa em trai đi nước Mỹ học, trung học đại học là con rồng, tất cả ở nước Mỹ. Tiểu vương tử cũng là một người có chủ ý, đồng ý cách làm của chị gái, nhưng chỉ có một yêu cầu, muốn chị gái đưa anh đi học, dù sao không có người quen, bồi anh một khoảng thời gian. Sophia vốn định chối từ, nhìn bộ dáng tiểu vương tử đáng thương, cô gần đây lại thanh nhàn, gật đầu đáp ứng. Quân thượng cùng vương phi cũng hết sức cao hứng, nhân cơ hội để Sophia đi một chuyến giải giải sầu cũng là tốt. Cô tính tình không thích khoa trương, cũng không phải quốc gia đại sự, nên được làm bí mật, công chúa cùng vương tử nước A đến New York không có lộ ra một chút tin tức, giống như chị gái đưa em trai đi học bình thường. Trường học là trường học quý tộc, Sophia mua một căn nhà ở gần trường học cho em trai, từ nhỏ anh trừ quốc ngữ, còn học tiếng Pháp cùng tiếng Anh, cho nên giảm đi môn ngôn ngữ cơ bản, trực tiếp có thể đi học. Tiểu vương tử là người tính cách cũng rộng rãi, đi học ba ngày đã thích ứng hoàn cảnh mới, vui đến quên cả trời đất, như chim rời khỏi lồng, Sophia nhìn đều cảm thấy hài lòng. Rachel cùng Crystal bị đuổi đi, chỉ còn lại cô cùng em trai ở đây ngày ngày trôi qua nhàn nhã, Sophia tính toán ở một tháng lại về nước, đến lúc đó an toàn của em trai cũng sắp xếp xong xuôi. Một ngày vào buổi chiều, cô đang ở trong công viên đọc sách, một bóng mờ bao trùm cô, Sophia theo trong sách ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hạ Thiên âm trầm đứng ở trước mặt cô, giống như cô thiếu anh mấy nghìn vạn. "Ca ca..." Sophia dừng một chút, "Đường tiên sinh, tại sao là anh." Kia một tiếng ca ca, thốt ra, thực sự là quá đương nhiên, lại nghe xong một câu Đường tiên sinh kia, quả thực chói tai cực kỳ, Hạ Thiên còn thiếu chút không rống, đó là cách gọi cha anh. Hồi ở thành phố S, nhân gia ít nhất gọi anh tiểu Đường tiên sinh. o(╯□╰)o. "Một mình em ở đây đi bộ cái gì, cũng không có một người đi cùng." Hạ Thiên giọng điệu không thiện cảm, nha đầu chết tiệt kia vì sao đem Rachel cùng Crystal đều đuổi đi, chẳng lẽ ở New York cô yên tâm như vậy sao? "Tôi cũng không phải đứa nhỏ, bên người mang người nào, anh nhất định đều điều tra rõ ràng, nhà tôi cách nơi này cũng không xa, đi vài bước đã đến." Sophia nhàn nhạt nói, người này thực sự là thần kỳ, cái gì cũng có thể tra được, cô đến New York mới mấy ngày, ai nói cho anh biết? Anh còn có thể thực xuất hiện ở trước mặt cô chuẩn xác như vậy. Thực sự là thần kỳ. Hạ Thiên tức giận bất bình ngồi xuống ở bên cạnh cô, Sophia nghiêng đầu liếc mắt nhìn, anh hoàn toàn không có ý muốn đi, mặc quần jean, kiều chân, giống như là lưu manh ở phát giận. "Không phải không tới New York sao?" "Ai nói." Sophia phủ nhận, "Em trai tôi phải ở chỗ này đi học, đến một chuyến cũng không có gì, lại nói, New York lớn như vậy, anh nếu không cố ý tới tìm em, chúng ta cũng không gặp." "Ai cố ý tới tìm em?" Hạ Thiên trừng cô, "Ít cho thiếp vàng trên mặt mình." "Ồ." Sophia tính tình tốt ồ một tiếng, cũng không nói gì, nhưng trong lòng khinh bỉ anh, thừa nhận cố ý đến tìm cô thì mất mặt như vậy sao? Không nghĩ ra, ca ca sau khi lớn lên, tâm tư không thoải mái đâu.
|