Boss Hung Dữ, Ông Xã Kết Hôn Đi
|
|
Chương 135: Người phụ nữ này độc đến đáng sợ!
Yến Thanh Ti liếc Nhạc Thính Phong một cái: “Sao thế? Có phải anh cảm thấy tôi quá độc ác đúng không? Anh thấy, dù sao thì đêm hôm đó, tôi cũng chẳng chịu thương tổn nào mang tính thực chất, cớ sao phải xuống tay độc ác thế, không để lại một con đường sống cho người khác?”
“Không phải.”
Nhạc Thính Phong đáp lại cô rất dứt khoát chẳng chút do dự.
Bản thân anh ta cũng chẳng phải thánh mẫu, anh rất rõ ràng, giới giải trí này là một cái chảo nhuộm lớn, nếu đã bị người khác tính kế bẫy bạn, bạn muốn báo thù, hoặc là bạn không làm hoặc là đã làm thì phải làm cho cô ta không còn cơ hội Đông Sơn tái khởi nữa.”
Nhạc Thính Phong rất thưởng thức cái cách mà Yến Thanh Ti đã làm, ra tay gọn gàng dứt khoát, không hề do dự.
Nếu như đổi lại là anh, anh cũng sẽ làm như vậy.
Những gì mà Yến Thanh Ti làm, chỉ là trả lại cho Hứa Thiến Hi những gì cô ta muốn làm với cô mà thôi. Trên đời này phần lớn con người ta đều ăn miếng trả miếng, chẳng ai nói gì ai được.
Yến Thanh Ti không chỉ có thủ đoạn mà mưu kế cũng rất tàn nhẫn, cả người cô từ trên xuống dưới đều là gai nhọn, nhưng mỗi cái gai đều khiến người ta mê đắm.
Bị người ta tính kế, bị ức hiếp, cô chưa bao giờ tìm người khác giúp đỡ, dù rằng anh ở ngay bên cạnh cô, cô cũng chẳng cần dựa vào anh, toàn bộ quá trình báo thù, cô đều sắp đặt kĩ lưỡng không chút sơ hở.
Thấy cô độc lập, trong lòng anh lại âm ỉ đau xót.
Nhưng anh lại cực kì thưởng thức Yến Thanh Ti, nhỏ thuốc lên bàn chải, người bình thường có mấy ai nghĩ đến?
Kể cả phía cảnh sát có muốn tìm chứng cớ, nghi ngờ đến bàn chải đánh răng đi chăng nữa, đánh răng xong bàn chải cũng được rửa sạch, còn để lại dấu vết gì chứ?
Nhạc Thính Phong yên lặng nhìn Yến Thanh Ti, người phụ nữ này độc ác đến mức đáng sợ. Nhưng lại khiến người ta muốn ngừng mà không được.
Ánh mắt của Nhạc Thính Phong rất kì lạ, Yến Thanh Ti bị anh nhìn thế có hơi tức: “Không phải? Thể thì là cái gì?”
Nhạc Thính Phong vuốt vuốt sống mũi: “Tôi đang nghĩ, chậc, có lẽ sau này tôi không nên đắc tội em, tránh cho một ngày nào đó em nhỏ mấy giọt thuốc độc lên bàn chải của tôi.”
Yến Thanh Ti cong môi: “Nhưng mà, anh đã đắc tội với tôi rồi.”
Nhạc Thính Phong: “Xin hạ thủ lưu tình.”
Yến Thanh Ti cười đầy sâu xa: “Anh cảm thấy tôi sẽ làm thế sao?”
Nhạc Thính Phong giơ cờ trắng đầu hàng trước: “Hành hạ suốt nửa từ nửa đêm đến giờ, quay về ngủ một giấc nhé.”
Nhưng lúc Nhạc Thính Phong không ngờ đến lúc quay về khách sạn, Yến Thanh Ti xách hành lí định đi.
Tất cả đồ đạc của cô đã sớm thu dọn xong xuôi, chỉ đợi làm xong thủ tục là đi thôi, giờ mọi chuyện đã ổn thỏa rồi, ở lại nhỡ đâu có người phát hiện ra thì sao, nói không chừng lại còn bị người khác nghi ngờ.
Nhạc Thính Phong vừa nghe thấy cô bảo muốn đi: “Mẹ nó chứ, nửa đêm canh ba, em muốn đi đâu.”
Đi? Giờ là 11 giờ đêm rồi, cô ta còn muốn đi.
Bắt anh ở đây đợi hai ngày liền, còn bắt anh đi phát tờ rơi khiêu dâm, giờ cô lại dám đá anh đi?
Người phụ nữ này trở mặt còn nhanh hơn lật sách, qua sông đoạn cầu, tá ma giết lừa còn không nhanh bằng cô ta, thật là quá độc ác.
Cô liếc nhìn xem trong phòng còn sót cái gì không: “Về Lạc Thành chứ đi đâu.”
Nhạc Thính Phong nghiến răng trèo trẹo: “Muộn thế này rồi bói đâu ra vé máy bay? Một mình em ngồi xe lửa về chắc? Yến Thanh Ti em coi tôi như khỉ mà đùa đấy à?”
Yến Thanh Ti buồn cười nhìn anh: “Làm thế nào để về á? Đương nhiên là anh lái xe rồi, sao, không đồng ý à? Không đồng ý thì thôi vậy.”
Yến Thanh Ti còn chưa nói hết, Nhạc Thính Phong đã kéo hành lý của cô sải bước về phía trước: “Đi thôi.”
Khóe miệng Yến Thanh Ti giật giật, cái gã này thay đổi nhanh thật.
|
Chương 136: Tôi bị oan mà, các người đã nhầm rồi
Mười hai giờ đêm khuya, Hứa Thiến Hi ngồi trong đồn cảnh sát của Cảnh Thành cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Bởi sự việc lần này kể ra thì cũng có hơi nghiêm trọng, Hứa Thiến Hi là một nghệ sĩ nổi tiếng, sự việc lần này phát sinh gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh thành phố điện ảnh của Cảnh Thành, nên cảnh sát quyết định thẩm vấn suốt đêm.
Gương mặt của Hứa Thiến Hi vẫn còn đỏ ửng, cô ta vẫn đang đờ đẫn, vẫn chưa rõ ràng rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, ngây người ngơ ngác nhìn hai vị cảnh sát một nam một nữ đang ngồi trước mặt mình.
Bọn họn rất nghiêm túc, sau cùng thì vị nữ cảnh sát mở miệng hỏi: "Tên tuổi?"
Hứa Tiến Hi ngây ngô hỏi: " Sao....sao tôi lại ở đây?"
Trong đầu cô ta bây giờ là một mớ bòng bong, cô ta chỉ cảm thấy cả người không thoải mái, đặc biệt là ở phía dưới, cực kì khó chịu.
Cô ta không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có hai cảnh sát đang ngồi trước mặt cô ta, tại sao cô ta.. lại bị còng tay?
Hứa Thiến Hi cố gắng hồi tưởng lại, những hình ảnh trước đó cứ mơ hồ mờ ảo.
Hứa Thiến Hi không phải là một đứa con gái đơn thuần, cả thân thể cô ta cũng thế, cô ta cũng đoán được đại khái là đã xảy ra chuyện gì, nhưng tại sao lại thế thì cô ta không nhớ nổi?
Cô ta bị xâm hại tại sao cô ta không nhớ gì cả?
Nữ cảnh sát vỗ bàn một cái: “Tên tuổi?”
Hứa Thiến Hi run rẩy: “Hứa Thiến Hi…”
Vị cảnh sát còn lại lấy một cái chứng minh thư ra đối chiếu với gương mặt của Hứa Thiến Hi: “Đây có phải là cô không?”
Hứa Thiến Hi gật đầu: “Đúng…là tôi!”
Vị cảnh sát đó nói với nữ cảnh sát bên cạnh: “Ghi lại, tên thật là Hứa Mỹ Phượng.”
Hứa Thiến Hi thoáng chốc mặt mũi đã đỏ hồng, tên thật của cô ta vốn là Hứa Mỹ Phượng, nhưng đã bước vào làng giải trí ai lại dùng cái tên quê mùa như thế.
Quản lý của cô ta lấy cho cô ta một cái tên khác làm nghệ danh, nhưng công việc quá bận rộn, mà quê của Hứa Thiến Hi lại ở rất xa, cho nên không kịp đổi lại tên trên chứng minh thư và sổ hộ khẩu.
Viên nữ cảnh sát hỏi một câu: “Đã tên là Hứa Mỹ Phượng sao còn nói tên khác làm gì? Chúng tôi là cảnh sát chứ không phải là truyền thông.”
Cô ấy lại hỏi tiếp: “Bao nhiêu tuổi?”
Hứa Thiến Hi hốt hoảng: “24 tuổi, đồng chí cảnh sát, tôi…có thể hỏi…rốt cuộc tôi …đã phạm tội gì hay không?”
Viên cảnh sát nữ châm chọc: “Cô không biết à?”
Hứa Thiến Hi lắc đầu, cô ta thực sự chẳng biết gì cả.
Cô cảnh sát đọc một số điện thoại: “137xxxxxx, đây có phải là số điện thoại của cô không?”
Hứa Thiến Hi gật đầu: “Đúng…đó là số điện thoại của tôi.”
Cô cảnh sát ấy lại cầm một tờ rơi khiêu dâm đưa ra cho cô ta xem, số điện thoại in trên đó là của Hứa Thiến Hi.
“Vậy thì không sai, cô bị tình nghi tổ chức mua bán dâm, bị chúng tôi bắt quả tang tại trận.”
Trong nháy mắt mặt mũi Hứa Thiến Hi đã trắng bệch, cô ta hét lên thất thanh: “Bán…bán… tôi không có, tôi là một diễn viên, là một nghệ sĩ, tôi sao có thể làm ra những chuyện như thế này? Tôi đang nổi tiếng như thế, tôi đâu có bị điên?”
Nữ cảnh sát cười cười không nói, giới giải trí hỗn loạn như thế nào bọn họ không biết, nhưng từ trước đến nay Cảnh Thành này đã bắt không ít những nghệ sĩ mại dâm, hút chích ma tuý, đánh bạc rồi đấy.
Viên cảnh sát nữ nói: “Sa ngã không đáng sợ, cái đáng sợ chính là không biết hối cải, cô hãy mau chóng thành thật khai báo sự việc ngày hôm nay, để được hưởng sự khoan hồng của pháp luật.”
Hứa Thiến Hi kích động đến nỗi muốn đứng bật dậy, bởi còng tay bị khoá trên bàn nên cô ta không nhúc nhích được, cô ta gào thét như một con điên: “Tôi không làm gì, các người muốn tôi khai cái gì? Tôi chẳng biết gì hết, trong chuyện này nhất định có vấn đề, các người đã nhầm rồi.”
|
Chương 137: Tôi nhất định phải giết chết Yến Thanh Ti
Hai chữ ‘mại dâm’ đối với bất kì một người con gái nào đều là vết nhơ cả đời đều rửa không sạch, tất cả mọi người đều nhìn cô với ánh mắt háo sắc.
Sự nghiệp diễn xuất cũng kết thúc ở đây, sau này kết hôn cũng chẳng có ai muốn lấy.
Suy cho cùng chẳng ai muốn lấy đĩ về nhà.
Hứa Thiến Hi hoảng sợ đến tột độ, cục diện bây giờ khiến cô ta lúng túng không biết phải làm thế nào.
Rõ ràng trước mười giờ tối nay cô ta vẫn còn đang quay phim, sau khi Yến Thanh Ti hoàn thành vai diễn của mình, ngày ngày cô ta đều sống trong vui vẻ, cuối cùng thì cũng không cần nhìn thấy cái mặt Yến Thanh Ti, tại sao ngoắt một cái cô đã ở trong đồn cảnh sát thế này?
Cô cảnh sát ấy tức giận nói: “Cô có thể nghi ngờ chúng tôi, nhưng thiết bị ghi chép giám sát đã quay lại rất rõ ràng, cô đang trong quá trình giao dịch với bọn họ bị chúng tôi bắt quả tang tại trận, chứng cớ đều đây cả, cô còn muốn chối cãi nữa sao?”
“Tôi không tin, các người nói gì tôi không tin, không thể thế được…”
Hứa Thiến Hi phát điên, cô ta sống chết gì cũng không chịu tin, cô ta đang là diễn viên sáng giá, có một cuộc sống tươi đẹp, nếu như sự kiện mại dâm này biến thành thật thì sao?
Vậy… thì… cô ta xong rồi, cả cuộc đời này của cô kết thúc rồi!
Nữ cảnh sát không đôi co với Hứa Thiến Hi nữa mà trực tiếp để cô ta xem toàn bộ quá trình bọn họ hành động.
Thiết bị giám sát ghi lại rõ ràng toàn bộ quá trình bắt giữ Hứa Thiến Hi, bao gồm cảnh tượng dơ bẩn trong phòng khách sạn.
Hứa Thiến Hi xem xong gào lên một tiếng, trong chớp mắt cô ta đã sụp đổ hoàn toàn.
Những hình ảnh dâm ô đó đập vào mắt, Hứa Thiến Hi như phát rồ, kí ức của cô ta dừng lại ở đoạn sau khi về phòng, uống một ngụm nước, rửa mặt, đắp mặt nạ…sau đó cả người cô ta bắt đầu nóng bừng bừng, có người gõ cửa….
Hứa Thiến Hi suy sụp khóc lớn: “Tôi bị oan mà, chắc chắn tôi đã bị người ta bỏ thuốc…nước, nước của khách sạn có vấn đề, lúc đó tôi uống nước đã cảm thấy có gì đó lạ lạ…còn cả…Yến Thanh Ti, là Yến Thanh Ti, là cô ta hãm hại tôi, chính là cô ta hãm hại tôi…”
Hứa Thiến Hi lăn lộn mấy năm trong showbiz đâu có ngu đến thế, dù cho có suy sụp sắp chết, cô ta ngay tức khắc cũng đoán ra được có người đang hãm hại cô ta.
Mà kẻ có thủ đoạn như thế này, độc ác như thế này, cô ta không nghĩ ra ai khác chỉ có Yến Thanh Ti mà thôi.
Hôm trước Hứa Thiến Hi trả thù Yến Thanh Ti không ngờ cô ta lại thoát được. Với tính cách của cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Hứa Thiến Hi. Nhất định là cô ta.
Hứa Thiến Hi cô quá sơ ý trúng kế của Yến Thanh Ti mất rồi.
Vị cảnh sát nọ mặt lạnh lùng nói: “Có phải có người hại cô hay không, chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng, nhưng Yến Thanh Ti mà cô nhắc đến hai hôm trước đã rời khỏi Cảnh Thành rồi, vụ án bắt cóc ban đầu của cô ấy, tất cả mọi hiềm nghi đều chỉ thẳng vào cô, người ta không nói gì thì thôi, tôi khuyên cô một câu, trước khi nói nhớ uốn lưỡi bảy lần, nếu không cẩn thận người ta kiện lại cô tội phỉ báng.
Vụ án Yến Thanh Ti bị bắt cóc hai hôm trước, cũng là do đồn cảnh sát của bọn họ thụ lí, cho nên bọn họ biết khá rõ.
Theo tâm lí của người bình thường, đã nhận định Hứa Thiến Hi là tội phạm sa ngã, những gì mà cô ta nói có độ tin cậy rất thấp.
Mà Yến Thanh Ti lúc đó còn đến đồn cảnh sát nói đỡ cho Hứa Thiến Hi, có thể thấy, con người của cô ấy cũng được lắm.
Hứa Thiến Hi đã rơi vào trạng thái điên cuồng, cô ta phát điên lên gào thét: “Chính là cô ta, nhất định là cô ta, đưa điện thoại cho tôi, tôi muốn gọi điện thoại…tôi có người bảo trợ, tôi có người che chở, tôi không muốn ở nơi này nữa, Yến Thanh Ti, tôi nhất định phải giết chết cô ta.”
Hai viên cảnh sát đều lắc đầu, Hứa Thiến Hi đã thành ra thế này rồi thì làm sao mà hỏi được nữa?
“Cứ thế này đi đã, dù sao cô ta phạm pháp sự thật đã rất rõ ràng, kể cả cô ta có không khai nữa, thì đã có chứng cứ xác thực.”
……
|
Chương 138: Dám tính kế tôi à, tôi đập chết cô
Viên cảnh sát nữ cũng gật đầu: “Được rồi, cứ thế này đã.”
Thế nên dù cho Hứa Thiến Hi có gào thét thế nào cũng bị đưa đi.
Bởi vì Hứa Thiến Hi nói rằng cô ta bị bỏ thuốc, cảnh sát làm việc cũng khá là cẩn thận, liền đem những dụng cụ đựng nước uống mà cô ta đã từng tiếp xúc trong khách sạn về làm xét nghiệm.
Nhưng kết quả là: “Không có bất kì dấu vết của một loại thuốc nào để lại, rất bình thường, Hứa Thiến Hi nói rằng cô ta bị bỏ thuốc chỉ là viện cớ nhằm miễn giảm tội danh.
“Đã là như thế, vậy thì không cần tra xét thêm nữa.”
……
Ở một nơi khác, một chiếc xe đi ra khỏi địa phận Cảnh Thành, đi được nửa đường dừng lại ở trạm xăng dầu mua thêm xăng.
Yến Thanh Ti cuộn tròn cuốn chăn ngủ trên ghế phụ.
Nhạc Thính Phong hỏi: “Sao em lại muốn ngồi xe tôi về thế, có phải là cảm thấy tôi đáng để tin tưởng đúng không?”
Yến Thanh Ti nhắm mắt, gương mặt tràn đầy mệt mỏi, cô chậm chạp nói: “Vừa có thể tiết kiệm, lại vừa có lái xe miễn phí, sao tôi lại không cần chứ?”
Nhạc Thính Phong….
“Được, tôi sống cũng đáng.”
Thanh Ti đột ngột nhớ ra một việc, ngồi bật dậy, vội vã móc điện thoại ra lướt Weibo.
Cô suýt nữa thì quên, xem Hứa Thiến Hi bị bắt vì tội bán dâm gây ra bao nhiêu động tĩnh ở trên mạng
Trong cái thời đại công nghệ thông tin này, việc lan truyền tin tức đặc biệt là lan truyền các loại scandal có tốc độ nhanh không thể tả, có thể nói là kinh người luôn, người đầu tiên post bài đó chính là những bức ảnh mà những người vây xem chụp được, sau đó hashtag #Hứa Thiến Hi bị bắt# nhanh chóng nhảy lên vị trí đầu tiên của top search.
Công ty quản lí của Hứa Thiến Hi ngay lập tức có động thái phản hồi, trả lời rằng không hề có chuyện này, tất cả đều là những tin tức bôi xấu phỉ báng nghệ sĩ, Hứa Thiến Hi lúc đó đang quay phim. Đối với những tin đồn này, bọn họ tuyệt đối không bỏ qua, mà sẽ nhờ đến pháp luật xử lí, để trả lại công bằng cho nghệ sĩ công ty họ.
Hơn nữa Hứa Thiến Hi cũng tích luỹ được một lượng fan khá lớn, ngay lập tức họ tụ tập nhau lại, đi đến các bài post công kích, bọn họ tin chắc rằng những bức ảnh này là photoshop, nhất định là đang bôi nhọ, giội nước bẩn lên công chúa Hi Hi của bọn họ, yêu cầu các chủ tài khoản xoá ảnh và xin lỗi ngay. Nhưng vì có quá nhiều người post, hơn nữa, mỗi người đều đảm bảo, chắc chắn đó là Hứa Thiến Hi không thể sai được, kệ các người muốn oanh tạc kiểu gì cũng được, tôi không xoá đấy.
Tuy Hashtag #Hứa Thiến Hi bị bắt# đã lên top search, nhưng đại đa số mọi người vẫn nửa tin nửa ngờ.
Mãi cho đến nửa tiếng đồng hồ sau, weibo chính thức của một hãng truyền thông giải trí lớn lên tiếng: Ngôi sao nổi tiếng ‘Ngọc nữ Hứa Thiến Hi’ vào lúc 22h 45p tối ngày mùng 10 tháng tư đã thực hiện hành vi bán dâm tại khách sạn XXX, bị cảnh sát của Cảnh Thành bắt quả tang tại trận. Đồng thời còn có bốn người đàn ông bị bắt cùng, cảnh tượng lúc cảnh sát ập đến đúng là dâm uế hỗn loạn, cái gọi là ngọc nữ, thực ra là dục nữ*.
*Chơi chữ, ngọc và dục là đồng âm trong tiếng trung.
Rất nhiều tài khoản Vip đều nhất tề lên tiếng, vậy khẳng định không phải tin tức lá cải vớ cẩn, cho nên đề tài Hứa Thiến Hi bán dâm bị bắt lại nhảy lên bảng hot search của Weibo.
Các fan của Hứa Thiến Hi phát hoảng, bởi các tài khoản Vip đều post hình lên, sự thật rõ ràng, khuôn mặt Hứa Thiến Hi rành rành trong bức ảnh trần truồng đã bị làm mờ.
Nhưng Hứa Thiến Hi có một bộ phận fan trung thành vẫn một mực không chịu thừa nhận, bảo đó không phải là công chúa Hi Hi nhà bọn họ.
Nhưng không bao lâu sau đó, đợt sóng triều lần thứ ba đến, lần này không phải bất kì một hãng truyền thông nào hết mà là Weibo chính thức của cục cảnh sát Cảnh Thành, đăng tải một mẩu tin tức ngắn gọn: Hứa XX, nữ, nghề nghiệp diễn viên, vào lúc 22h tối ngày 10 tháng 4, bị bắt vì tội mua bán dâm.
Yến Thanh Ti nhìn thấy bài post này, cười quyến rũ vô cùng.
Nhìn đi, kết quả của việc dám tính kế Yến Thanh Ti cô là như thế này đây.
|
Chương 139: Niềm vui của tôi được sinh ra trên nỗi đau khổ của cô ta
Trong vòng một tiếng ngắn ngủi, tất cả những tin đồn đều biến thành sự thật, công ty quản lí của Hứa Thiến Hi và đám fan của cô ta bị ăn một cái tát vào mặt.
Khi mọi truyền thông đến phỏng vấn người quản lí và công ty quản lý của Hứa Thiến Hi, đều có được một câu trả lời thế này ---- chúng tôi không thể nói gì cả.
Đương nhiên là không thể nói gì rồi, chuyện đã thành ra thế này rồi, quan hệ công chúng còn có tác dụng gì nữa.
Còn về cái ô dù của Hứa Thiến Hi, quản lí của cô ta gọi điện đến xin giúp đỡ.
Người ta chỉ đáp lại một câu thế này: “Tôi vốn bỏ tiền ra để chơi một bông hoa lan, không ngờ đó lại là một bông cứt lợn, tôi giết chết cô ta còn chưa đủ, bảo tôi giúp cô ta?”
Những thứ này Yến Thanh Ti đều đã tính toán hết cả, kẻ có tiền chơi ngôi sao, chính là vì muốn dùng đồ tươi, hàng ngon, hơn nữa khoe ra còn rất có mặt mũi.
Nhưng đến lúc cái hào quang của ngôi sao đã tắt rồi, còn bị gièm pha quấn thân, đặc biệt là cái loại scandal này, ai muốn dính vào?
Yến Thanh Ti lướt một loạt, năm vị trí đầu trong top hot search của weibo đều bị Hứa Thiến Hi chiếm hết, cả cái mạng xã hôi, toàn là ảnh bất nhã đã được làm mờ của cô ta.
Mà những ngôi sao bình thường có quan hệ khá tốt với Hứa Thiến Hi, đều cùng lúc lên tiếng thanh minh rằng thực ra bọn họ không thân thiết gì với Hứa Thiến Hi cả, còn cái gì mà không rõ nữa, bọn họ sợ bị liên luỵ đến mà.
Những tin tức mang có sức công phá cao thế này căn bản chẳng cần ai ở đằng sau thúc đẩy, nó tự động lan truyền đi khắp nơi.
Thấy ‘nó’ hot như thế này, Yến Thanh Ti cũng yên tâm.
Sự cố gắng của tối qua đã thành công.
Đổ đầy xăng, Nhạc Thính Phong tiếp tục lái xe, “Hãm hại người ta có thể khiến tâm tình của em vui đến thế à?”
Yến Thanh Ti nhướng mày: “Đương nhiên, tôi đạt được mục đích đương nhiên phải vui chứ, niềm vui của tôi sinh ra trên nỗi đau của người khác mà.”
Nhạc Thính Phong nhếch môi, không nói gì.
Mạng xã hội đã nổ tung rồi, nửa cái giới giải trí cũng chấn động, còn Yến Thanh Ti thì ngủ ngon lành trên xe của Nhạc Thính Phong.
……
Trời sáng, Nhạc Thính Phong lái xe cả đêm cuối cùng cũng tiến vào địa phận của Lạc Thành.
Bước sang tháng tư, ánh nắng buổi sớm của Lạc Thành rất đẹp, Yến Thanh Ti mở mắt, nhìn thấy dòng xe cộ tấp nập ở bên ngoài.
So với ba năm trước thành phố này càng phồn vinh hơn, xe cộ càng đông đúc hơn, các toà nhà càng cao hơn, nhưng đối với Yến Thanh Ti mà nói nơi này lại càng trống trải hoang vu hơn.
Trong lòng Yến Thanh Ti lạnh lẽo, cố gắng cảm nhận một lần nữa nhưng vẫn không tìm thấy sự ấm áp ở cái thành phố này.
Nhạc Thính Phong đột ngột dừng xe lại bên đường: “Tôi đói rồi, đi mua cái gì ăn đã.”
Yến Thanh Ti không nhìn anh thuận miệng “ừ” một tiếng.
Nhạc Thính Phong bĩu môi xuống xe, cách đó không xa có một tiệm bán đồ ăn sáng, có khá nhiều người đang xếp hàng, từ xa đã ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn.
Nhạc Thính Phong đi đến đó cau mày nhìn đoàn người xếp hàng dài, có hơn chục người đang đứng, đời này anh chưa bao giờ đi xếp hàng cả.
Thân là một người có tiền, Nhạc Thính Phong nói với người đứng đằng trước annh: “Nói với những người đang xếp hàng đằng trước, ai nhường chỗ cho tôi, tôi cho người đó 100 tệ”
Một giây sau đám người đằng trước tự động nhường chỗ cho anh.
Nhạc Thính Phong hỏi nhân viên của cửa hàng bán đồ ăn sáng: “Có cháo gì tốt cho dạ dày không?”
Nhân viên lập tức nói: “Có chứ, cháo của chúng tôi đa phần đều tốt cho dạ dày, cẩu kỉ sơn tra, bí đỏ củ từ, đều là những món dưỡng vị kiện tì cả.”
Nhạc Thính Phong: “Cho tôi hai suất.”
Người nhân viên đó lại hỏi: “Ở đây còn có tiểu long bao và bánh bao thịt nữa, anh có muốn mua thêm không?”
Nhạc Thính Phong lấy thêm một ít bánh bao nữa, mua xong bữa sáng, anh thuận tay rút một tập tiền ra, chẳng cần biết là bao nhiêu, đưa thẳng cho người đứng đầu tiên: “Mọi người tự chia cho nhau nhé.”
Nói rồi, xách đồ anh đi luôn.
Trong những người đang xếp hàng có người rút điện thoại ra chụp một bức ảnh đăng lên weibo, kèm theo một dòng caption: Sáng sớm ra đường gặp thổ hào*, thổ hào thật đẹp trai.
|