Chương 16: Lời của “tôi”
Trước kia, tình cảm giữa tôi và Từ Vi Vũ chẳng mấy nồng nàn. Chỉ thỉnh thoảng gặp gỡ, đi về cùng đường, mà thực ra đoạn đường ấy cũng không dài, ra cổng trường đi chừng 100m đến ngã ba là đường ai nấy đi, cũng chẳng nói chuyện nhiều. Về sau, có khi cùng lớp, có khi cùng trường khác lớp. Lúc ấy nào có thấy đặc biệt gì đâu, cùng lắm là... thân thiết hơn bạn bình thường một tí tẹo. Lên cấp 3, Vi Vũ nói rằng anh sắp đi nước ngoài, tôi hơi bùi ngùi thật (mà nghĩ lại, tôi có thể nói gì, làm gì được đây). Đằng nào chẳng vậy, đi nước ngoài thì đi nước ngoài. Khi ấy tôi nghĩ mình cũng không buồn bã lắm, ngược lại, anh có vẻ khá khó chịu. Vẫn nhớ, ngày anh đi, tôi không ra tiễn, thậm chí cả hè năm ấy còn chẳng thấy bóng dáng anh. Sau khi anh đi. Có lần, tôi kéo em trai đi hát, không hiểu sao đang hát thì nước mắt tuôn rơi. Tới khi đó tôi mới nhận ra rằng, ừ, anh đã đi thật rồi. Giống như một người bạn luôn ở bên từ nhỏ đến lớn, cứ thế mà biến mất khỏi tầm mắt của tôi. Hồi bé, Vi Vũ học đàn violin, tôi học vẽ - nhưng không đẹp cho lắm, và Vi Vũ đàn cũng chẳng mấy hay. Nhưng so với thảm hoạ thể dục thì ít ra Từ Vi Vũ còn có tí tế bào âm nhạc, chắc cũng có thể tạm gọi là một cậu bé tài hoa. Sau khi đi nước ngoài, mỗi khi gọi điện thoại cho tôi anh đều “bắn tiền” trước. Câu đầu tiên luôn là, “Tớ nạp tiền cho cậu rồi, cứ nói chậm chậm thôi nhé.” Anh ở đó rất cô đơn, tôi cảm thấy thế. Cảnh vật nơi đây quá đỗi thân quen, đường sá thuộc nằm lòng, xung quanh còn có bạn bè, người thân. Còn anh, anh ở một nơi hoàn toàn xa lạ. Anh nói nhớ tôi, tôi thấy cảm động, cũng thấy đau lòng. Khi ấy nghĩ rằng, ôi, đúng là đồ ngốc. Làm tôi đau lòng. Có lần đến nhà Lan Lan. Gần nhà nó có một thị trấn nhỏ chuyên làm đàn violin, là quê hương của loại đàn này. Khi đi qua chỗ ấy, nhìn nơi nơi bán đàn violin, tôi chợt thấy rất nhớ, rất nhớ một cậu bé. Nhớ ngày nào anh còn đeo đàn đến lớp âm nhạc, đi qua cửa sổ lớp vẽ không bao giờ quên giơ đàn khoe khoang, chào: Tiểu Khê, tớ đi... học đàn violin nhé. Và rồi tôi kéo Lan Lan vào, nói muốn mua một cây đàn violin. Lan Lan nói không biết chơi đàn, kéo violin thì chẳng khác gì quỷ khóc sói gào, kinh lắm, hàng xóm mắng chết. Nhưng tôi vẫn mua một chiếc, bày trong nhà làm đồ trang trí. Có đôi khi, tôi nghĩ lại, về mình (mạch suy nghĩ hơi loạn). Họ nói, tôi rất lạnh lùng với Vi Vũ. Nhưng thực ra, tôi cũng nhớ anh lắm chứ. Không biết có phải trùng hợp hay không mà... người nhà, em trai rồi Từ Vi Vũ đều đi nước ngoài. Chỉ còn mình tôi ở lại... Một, hai, ba, bảy năm. Tôi từng rất cô đơn. Không hiểu sao còn có tư tưởng ngớ ngẩn rằng nước ngoài có gì hay mà những người tôi yêu đều ở đó. Về sau, bốn năm đại học đã đánh thức tôi. Để tôi quen những cô gái rất rất tốt, những người bạn của cả một đời. Có lần đi biển với Lan Lan. Sau khi ăn tối trong một quán nhỏ, chúng tôi dạo trên bờ. Gần đấy có vài người đang đốt lửa trại, cả nhóm nam nữ vây quanh, trong đó có một cậu bé, à không, phải là một chàng trai, đang kéo đàn violin tặng một cô gái. Mọi người ồn ào: đồng ý đi, đồng ý đi. Bỗng tôi thấy nhớ vô cùng cậu bé violin của mình. Rồi anh trở về, hai năm sau, Vi Vũ cầu hôn, tôi đồng ý. Tựa như đã chạy hết một đoạn đường rất rất dài, rất rất mệt. Cuối cùng cũng chạm tới đích. Và giờ, tôi đang nhặt cánh hoa tàn[1] . ( [1] Nghĩa là 'ghi chép, nhặt nhạnh những câu chuyện xưa', thành ngữ có nguồn gốc từ tác phẩm cùng tên của Lỗ Tấn.)
|
Chương 17: Một trăm câu hỏi
Người phỏng vấn: T (Khụ khụ) Người bị phỏng vấn: Từ Vi Vũ (V), Cố Thanh Khê (K) 1, Tên bạn là gì? V: Từ Vi Vũ. K: Cố Thanh Khê. 2, Tuổi? V: 24 (mặt không đổi sắc làm tròn) K: 2... 6, sau này phải nghe lời chị đấy. 3, Giới tính? V: Sao anh phải trả lời những loại câu kiểu này? K: Nữ. Đừng đổi chủ đề, giới tính của anh là gì? V: ... 4, Tính cách của bạn thế nào? V: Tốt. L: Bình thường, tàm tạm. 5, Tính cách của đối phương? V: Tốt! K: Bình thường, cũng được, thỉnh thoảng có cảm giác như tâm thần phân liệt... V: ... Bảo người ta là Song Tử cơ mà. 6, Hai người gặp nhau lần đầu tiên khi nào? Ở đâu? V: Còn ở đâu được nữa? Mà em định hỏi mấy cái này làm gì? K: Hỏi chơi, trả lời đi, khi nào? Ở đâu? V: ... Em cũng không biết à? K: ... Em quên rồi. V: ... 7, Ấn tượng đầu tiên khi gặp đối phương? V: Rất xinh. K: Anh ấy cũng thế. V: Em có phải người không đấy? K: ... 8, Thích điều gì ở đối phương nhất? V: Tính cách, bề ngoài. K: Chọn đối tượng, không kinh khủng quá là được. V: Anh không muốn trả lời. K: ... 9, Ghét điều gì ở đối phương nhất? V: Người thân số một, bạn bè số hai, bạn trai số ba, mẹ kiếp! K: = =! Nói bậy, tuy rất ít. 10, Bạn cảm thấy có hợp tính nhau không? V: Cái gì cơ? K: Câu này anh không trả lời cũng được. V: Có chữ “tính”? Anh muốn trả lời, nó có nghĩa là gì? K: = =! Nói chung là không phải nghĩa mà anh muốn. 11, Bạn gọi đối phương là? V: Tiểu Khê. K: Thường thì gọi tên. 12, Muốn được đối phương gọi thế nào? V: Cục cưng. K: Như thế là được rồi, đừng gọi mấy kiểu như cục cưng các thứ. V: ... 13, Nếu được chọn, bạn thấy đối phương giống con gì? V: Ha ha, mèo chăng? K: Câu này... khi thì như sói, khi thì như thỏ. 14, Nếu muốn tặng quà cho đối phương, bạn sẽ tặng? V:Em muốn được tặng quà? Thích cái gì? K: Em chỉ hỏi thế thôi. V: ... 15, Nếu được tặng quà, bạn muốn được tặng gì? V: Oa, anh được chọn thật á? K: ... Cũng chỉ hỏi thế thôi. V: Anh không muốn làm nữa. K: ... Hơn năm phút sau. 16, Bạn không thích điểm nào ở đối phương? Thường là vì chuyện gì? V: Được nói thật không? K: ... Được. V: ... Đằng nào cũng chẳng cần, chỗ nào anh cũng yêu hết hí hí. K: ... 17, Nhược điểm của bạn là? V: Em đang điều tra cái gì thế? K: Hỏi linh tinh thôi. Anh ấy hay luyên thuyên, toàn những câu chẳng liên quan. V: Đấy gọi là... ý thức cảnh giác cao! 18, Nhược điểm của đối phương? V: (liếc K) Không có. K: Nói lắm. V: Không có mà! 19, Đối phương thường làm gì khiến bạn không vui? V: Thỉnh thoảng có, à cũng không, bé tẹo tèo teo ấy mà, với lại anh rộng lượng lắm. K: Những lúc thế này. 20, Bạn thường làm gì khiến đói phương không vui? V: Anh có á? K: Không biết (trả lời câu hỏi) 21, Hai người đang trong mối quan hệ như thế nào? V: Quan hệ ha ha. K: Rất tốt. 22, Lần đầu tiên hai người hẹn hò là ở đâu? V: Trong trường ĐH của cô ấy. 23, Không khí lúc ấy như thế nào? V: Em đến muộn, làm anh phải chờ cả nửa ngày. K: Thật á? V: Chẳng qua là anh không kể thôi. K: ... Thế bây giờ anh kể làm gì? 24, Quan hệ khi đó đã phát triển đến... ? V: Ăn cơm, đi lòng vòng thăm trường ĐH của cô ấy, cũng tàm tạm. K: Như trên. 25, Địa điểm thường hẹn hò? V: Rạp chiếu phim. Chúng mình đi ăn đi. K: Đằng sau có mấy vấn đề anh thích đấy. V: Thật á? 26, Bạn định tặng gì vào sinh nhật đối phương? V: Hoa, áo ngủ K: ... 27, Là do đối phương yêu cầu trước? V: Em đang điều tra đấy à? K: ... Có thể hiểu như thế V: Nam tử hán đại trượng phu, dám làm dám chịu, là anh! K: … 28, Bạn thích đối phương nhiều đến thế nào? V: Ha ha! K: Rất thích. 29, Có yêu không? V: Yêu chứ. K: Có! 30, Bạn “bất lực” khi đối phương nói... ? V: Hầu như lúc nào cũng thế, chán chẳng muốn nói nữa. K: Những lúc như thế này, mất hứng lắm, chẳng buồn nói nữa. V: ... 31, Nếu đối phương có dấu hiệu thay lòng đổi dạ, bạn sẽ? V: Hơ, em chán sống á? K: = =! 32, Có thể tha thứ cho sự phản bội ấy không? V: Mấy cái này là thể loại gì đây! Anh không muốn trả lời nữa! K: Sắp xong rồi. À, không thể tha thứ. V: ... 33, Nếu đối phương đến muộn khi hẹn hò từ một tiếng trở lên, bạn sẽ? V: Chờ. K: Đợi 5 phút, nếu không thấy đến thì đọc tiểu thuyết trên điện thoại. 34, Bạn thích bộ phận nào nhất của đối phương? V: Thích hết. K: Như nhau cả. 35, Biểu cảm khiêu gợi của đối phương là? V: ... Gợi cảm á (giọng điệu không hứng thú) K: ... Buổi sáng. 36, Bên nhau, khi nào bỗng thấy tim rộn ràng? V: Oa (Oa xong là im luôn) K: Bỗng thấy anh ấy chui ra từ sau lưng (thực ra tim đập nhanh là vì sợ = =!) 37, Bạn đã nói dối đối phương bao giờ chưa? Nói dối có giỏi không? V: Gia khinh không thèm nói dối. K: Nói dối... mang thiện ý thì có. Ví dụ như trước khi phỏng vấn, tôi nói đây là bài điều tra nội bộ. 38, Cảm thấy hạnh phúc nhất khi làm gì? V: Bên nhau là được. K: Ở cùng người mình yêu là đủ rồi. 39, Đã cãi nhau bao giờ chưa? V: Cãi nhau, cái gì đấy? Lại nhắc chuyện cũ à, mà toàn do em chọc anh cơ mà? K: ... Ôi chao. 40, Cãi nhau vì chuyện gì? V: Mấy chuyện nhỏ. K: Thế anh còn ầm ĩ cái gì. V: ... 41, Làm lành khi nào? V: Cãi một lúc thì thôi. 42, Kiếp sau còn muốn làm người yêu không? V: Để sau tính. K: Chắc chẳng gặp được nhau đâu. V: ... Anh không muốn làm nữa! K: ... 43, Khi nào bạn cảm thấy được yêu? V: Ha ha! K: Khi anh ấy cười ngây ngô. X: ... 44, Bạn có cảm giác đối phương “đã hết yêu” khi? V: ... Bao giờ mới xong đây. K: Tạm thời thì chưa. (Là câu trả lời ấy) 45, Cách thể hiện tình yêu của bạn? V: Thể hiện cái gì, cứ yêu thôi. K: Ừ. 46, Loài hoa hợp với đối phương nhất? V: Nhiều lắm. K: Cây xấu hổ. V: ... 47, Hai người có chuyện gì giấu diếm nhau không? V: Không! K: Có. V: Chuyện gì thế... K: Đã bảo là chuyện giấu diếm cơ mà. V: ... 48, Bạn cảm thấy tự ti vì? V: Ha ha ha! K: Hạn chế trong tính cách, không được cởi mở cho lắm. 49, Quan hệ của hai người là bí mật hay công khai? V: Câu hỏi kiểu quái gì đây? K: Công khai. 50, Bạn cảm thấy tình yêu của mình có thể tồn tại lâu dài được không? V: Tất nhiên. K: Mong là vậy. 51, Bạn là công hay thụ? K: Anh không cần trả lời đâu. 52, Tại sao lại chọn như thế? K: ... 53, Bạn có hài lòng với cuộc sống hiện tại không? V: Có. 54, Nơi H lần đầu tiên? V: Ha ha ha ha ha, em cố tình đúng không? K:... (làm theo mẫu ấy chứ) 55, Cảm giác khi đó? V: Ý em là gì? 56, Nhìn đối phương khi đó? V: ... 57. Câu đầu tiên bạn nói sau khi H là? V: (Đập đầu vào bàn) Anh chết đây. 58, Một tuần H mấy lần? V: ... 59, Với bạn, một tuần bao nhiêu lần là lí tưởng? V: Lí tưởng? Thế thì phải mỗi ngày một lần. K: ... 60, H như thế nghĩa là như thế nào? V: Thực tế hay lí tưởng? K: ... 61, Nơi mẫn cảm nhất của bạn? V: Nơi nào cũng mẫn cảm. K: ... 62, Nơi mẫn cảm nhất của đối phương? V: Eo! K: Đấy là em sợ ngứa mà! V: Thế cũng là mẫn cảm. 63, Miêu tả đối phương khi H bằng một câu. V: ... 64, Nói thật, bạn thích H không? V: Thích thôi thì làm được quái gì? 65, Thường hay H ở? V: ... 66, Nơi muốn H thử? V: Muốn th... K: Thôi thôi, câu tiếp. 67, Tắm trước hay sau H? Đồng chí Vũ tiếp tục đập đầu vào bàn. 68, Lúc H có quy định đặc biệt gì không? Tiếp tục đập đầu. 69, Ngoài người yêu, bạn có phát sinh QHTD với người khác không? V: Còn lâu đi! 70, Với tư tưởng: “Không có được trái tim thì ít nhất phải chiếm được thân thể”, bạn đồng ý hay phản đối? V: Rất ủng hộ!! K: ... 71, Không hỏi. 72, Trước hoặc sau khi H có thấy xấu hổ không? V: Xấu hổ cái gì, gia... K: ... Sao không nói tiếp? K: ... Anh chết cho em xem. 73, Nếu bạn thân nói “Mình rất cô đơn, chỉ tối nay thôi, hãy...” rồi xin được H, bạn sẽ? V: Tự tử! K: ... Không có bạn như vậy. 74, Bạn thấy kiến thức về H của mình có phong phú không? V: ... 75, Đối phương thì sao? V: ... 76, Khi H bạn muốn đối phương nói gì? V: Trước đó nói I do! K: ... 77, Bạn thích vẻ mặt của đối phương như thế nào khi H? V: Em... (Tiếp tục đập đầu vào bàn) 78, Bạn thấy ngoài người yêu ra H với người khác có được không? V: Next. 79, Bạn có hứng thú với SM không? V: Là gì thế? K: Không có gì, không biết thì đừng trả lời. Em chỉ thăm dò xem anh có biết không thôi. V: ... 80, Nếu đối phương bỗng không có nhu cầu, bạn sẽ? V: Ha! 81, Không hỏi. 82, Khi H đau đớn vì? V: Anh chỉ cần được đau đớn thôi! K: ... 83, Cho đến bây giờ, khi H, nơi làm bạn vui vẻ nhất, lo sợ nhất là? V: Em cố ý, rõ ràng là cố ý? 84-87 bỏ qua. 88, Đối với bạn, “đối tượng H” lý tưởng là? V: Còn là ai được nữa? 89, Hiện giờ đối phương có phù hợp với lý tưởng của bạn không? V: Hợp, nhưng vấn đề là, mẹ kiếp anh... K: Được rồi không cần nói tiếp. 90, Khi H có sử dụng đạo cụ không? V: ... 91, “Lần đầu tiên” của bạn là năm bao nhiêu tuổi? V: ... 92, Đối tượng khi đó có phải là người yêu bây giờ không? V: ... 93, Bạn thích được hôn ở đâu nhất? V: Môi. K: Mặt là được rồi. 94, Bạn thích hôn đối phương ở đâu nhất? V: Thân thể. K: ... 95, Khi H việc có thể làm đối phương hài lòng là? V: ... Biến. 96, Khi H bạn nghĩ gì? V: Chẳng nghĩ cái gì cả! 97, Một đêm H mấy lần? Đứng dậy ra ngoài! 98, Khi H, quần áo là bạn cởi hay đối phương cởi? V quay lại: Lượn! 99, Với bạn H là? V: ... 100, Hãy dành cho người yêu bạn một câu. V: Cố Thanh Khê, đêm đầu của chúng ta phải chờ đến khi nào đây?!
|
Chương 18: Kết hôn
Sau khi cưới, đầu tiên là tiền đâu: đếm phong bì. Từ Vi Vũ vừa bóc vừa lẩm nhẩm đếm: “1, 2, 3,... , 9, 10, J, Q, K...” Hình như có gì đó không ổn, rồi nghe anh tiếp tục, “K, A, B, C, D,... O.” Tôi hỏi anh được bao nhiêu rồi? Từ Vi Vũ: “Hai tám.” Tôi rảnh rỗi, tự đếm lại lần nữa thì đúng là hai tám thật, không biết là do anh đoán giỏi hay tại não cấu tạo khác người thường? Sau đó anh đếm: “Z, Y, X, W, V...” Cứ vài lần như vậy, lần nào cũng trúng phóc, Từ Vi Vũ liếc tôi - người đang hăng hái kiểm tra lại những phong bì anh đã đếm xong, nói: “Không nhầm được đâu, kiểu đếm 123 đơn giản sao thỏa mãn được IQ của anh!” Có vẻ như anh có thể dìm chết được rất nhiều người chỉ bằng một câu. Và tôi cũng không phải là ngoại lệ.
|
#122 Sau tuần trăng mật về nhà, ngập trong đủ loại báo cáo hại não, tôi khổ sở ngồi thở ngắn than dài: “Thế này thì chết quách đi cho xong.” Từ Vi Vũ nghe vậy, tí ta tí tởn chạy lại, “Vợ, có cần anh giúp không?” Tôi im lặng hồi lâu, biết mà, cưới xong cái là yêu đương ngọt ngào bay sạch? Ngồi viết báo cáo, anh đứng đằng sau cầm đôi tạ tay nhỏ, “Vợ, nhìn cơ bắp của anh này.” Tôi không quay lại: “Em bận lắm. Anh ra ngoài được không?” Vi Vũ: “Em nhìn một tý thôi, rồi anh đi luôn.” Tôi quay lại, “Rồi, nhìn rồi, ra ngoài đi. Nhớ đóng cửa nhé, cảm ơn.” Vi Vũ: “Em đã nhìn cơ bắp của anh đâu!” Tôi cẩn thận nhìn lại cánh tay áo xắn lên rõ cao, “Vấn đề là anh không có.” Người nào đó mở cửa trong hai hàng nước mắt. Sau, ra ngoài thấy anh đang đứng trên ban công nhìn về nơi xa xăm, tôi bước đến phía sau hỏi: “Dỗi đấy à?” “Không.” “Thế quay lại cười cái em xem nào.” Anh quay lại nhếch miệng cười một cái, tôi sờ sờ mặt anh, nói: “Đi, vợ mời anh ăn cơm.” Vi Vũ: “Viết xong báo cáo rồi à?” “Ừ.” Vi Vũ lẩm bẩm: “Biết mà, bao giờ anh cũng xếp hạng bét.” “Không đi à?” “Đi đi đi chứ!”
|