All In Love (Ngập Tràn Tình Yêu)
|
|
#128 Không gì mệt mỏi bằng đi dạo phố với Từ Vi Vũ. Căn bản vì thẩm mỹ khác nhau, đôi khi tranh luận ỏm tỏi chỉ vì một bộ quần áo hoặc một đôi giày. Vi Vũ: “Anh mặc bộ này đẹp không?” Tôi: “Như thằng đầu đường xó chợ.” Đại ca, không phải ai cũng mặc được sơ mi hoa đâu. Vi Vũ: “Ô cái váy này đẹp đấy, honey, em thử đi.” Tôi: “Khi em chết.” Tôi: “Anh mặc bộ âu phục đen kia xem?” Vi Vũ: “Nhìn như đưa đám.” Đó là lí do vì sao tôi rất ít khi đi mua sắm với anh, bạn tôi cảm thán, “Hai đứa chúng mày có thể nhìn nhau vừa mắt đã là kỳ tích rồi.” Tôi rất đồng ý.
|
#129 Đang làm việc, chat QQ với Từ Vi Vũ, gõ nhanh quá nên nhầm thành: Làm không? Vi Vũ: Giữa ban ngày ban mặt?! *icon nũng nịu* Tôi: Em gõ nhầm, là có onl không? Một lúc lâu sao anh mới nhắn lại: Chết rồi! *icon hộc máu ngã xuống đất* Tôi: Em hỏi này, đầy tháng thì tặng gì? Vi Vũ: Tiền? Tôi: ... Ngoài tiền ra thì tặng gì? Vi Vũ: Trang sức? Tôi: Cái gì ý nghĩa một tý ấy. Vi Vũ: Máy tính, di dộng? Tôi: Thôi, em hỏi nhầm người. Vi Vũ: Khách hàng đừng đi, ở lại chat thêm tý nữa! Tôi: Anh rảnh lắm à? Vi Vũ: Làm xong hết việc hôm nay rồi. Tôi: Thế đọc thêm sách, bồi dưỡng tình cảm và phẩm chất đạo đức đi, đừng để bản thân thô tục như thế nữa. Vi Vũ: ...
|
#130 Đồng nghiệp hay nhờ tôi mua hàng trên mạng, thẻ của tôi chưa mở dịch vụ ngân hàng online nhưng Vi Vũ đăng kí rồi nên tôi thường dùng thẻ của anh. Đó là vì sao mỗi khi mua đồ, điện thoại anh thường nhận được tin nhắn thông báo đã chi bao nhiêu bao nhiêu tiền. Có lần, vừa mua xong giúp một đồng nghiệp, đang nhận tiền mặt cô ấy đưa thì anh gọi điện đến, nói: “Vợ, em cứ như thế là không được, cần tiền phải bảo anh chứ.” “...”
|
#131 Đi dạo sau bữa cơm chiều, Từ Vi Vũ đứng sau lưng tôi nói nhỏ: “Điện thoại anh để trong túi em nhé.” Rồi thò tay mở túi tôi đang đeo, ai ngờ bị một bác bên cạnh nhìn thấy, hét rầm lên: “Có trộm!” Từ Vi Vũ mặt nhăn tít, quay lại, “Cháu đang cất đồ mà bác.” Không hiểu sao tôi bật cười. Bác ấy xấu hổ bỏ đi, tôi quay lại trêu anh: “Chắc nhìn anh gian quá nên người ta mới hiểu lầm?” “Đâu nào? Trông anh chính trực, ngay thẳng thế này cơ mà.” “Em chẳng thấy đâu cả.” “Đấy là vì em không nhìn cẩn thận ấy chứ.” Tôi nghĩ thầm, nhìn cẩn thận mới thấy anh 100% là lưu manh, tính tình thì càng...
|
#132 Tản bộ xong lên quảng trường xem các cô các bác khiêu vũ, bỗng có một cô gái xinh đẹp bước đến hỏi Vi Vũ: “Anh đẹp trai, cho em gọi nhờ cuộc điện thoại được không?” Vi Vũ quay lại, “Một, nếu em muốn xin số, anh chắc chắn sẽ không cho, vợ anh đứng ngay đây này. Hai, nếu muốn lừa đảo, anh là cảnh sát đấy.” Cô gái dứt khoát đi luôn. Tôi nghiêng sang phía anh hỏi, “Anh là cảnh sát?” “ 'Đá bóng gần biên' ấy mà.” Tôi hỏi: “Sao anh không cho người đẹp số điện thoại?” “Vì anh sợ vợ.” “...” Đứng được một lúc, thấy các cô các bác nhảy tương đối đơn giản, Vi Vũ hào hứng: “Anh lên nhảy cùng nhé.” “Đừng làm mất mặt.” “Còn lâu, nhìn là thấy so easy, xem này!” Rồi chạy xuống cuối hàng nhảy theo mọi người. Cũng tàm tạm, may ra thì theo kịp. Nhưng có đời thuở nào một chàng trai lớn đùng rồi còn mặc áo gió đứng lắc lắc giữa các bà các mẹ không, nổi bật quá tôi không nhìn được nữa mới vẫy tay, “Về mau.” “Vợ, em cũng lại đây!” “Nhanh, còn vào siêu thị trái cây mua nước hoa quả.” Mãi mới gọi lại được, anh tí tởn khoe khoang: “Bác gái đứng trước khen anh nhảy đẹp lắm, còn dặn mai đến tiếp cơ mà.” Tôi: “Thế mai anh đến một mình nhé.” Vào cửa hàng bán hoa quả, chàng trai họ Từ lại đòi mua anh đào, tuyết liên,... mấy thứ đắt nhất, tôi bảo: “Ăn chẳng khác táo quýt lắm, giá trị dinh dưỡng cũng tương đương.” “Nhưng anh đào nhìn đẹp.” “Anh mua để ăn hay để nhìn? “Nhìn trước rồi mới ăn chứ, hơn nữa, phụ nữ ăn anh đào còn bổ máu, dưỡng da, giải độc, nhìn đi, anh lúc nào cũng chỉ nghĩ cho em thôi.” “...”
|