Ngạn ly đang được A Phong Giới thiệu về Vị Bạch Long thần thú kia thình Biển đột nhiên biến động, Một con rồng trắng lớn Bay từ Biển lên bầu trời, Bay vài vòng trên không trung thì đáp xuống trước mặt Ngạn Ly ..
Một người nam nhi, Mái tóc xoã xuống Trắng tinh, Ánh mắt Sâu thẳm như đáy biển sâu, Giữa trán có một vạch đỏ như A Phong, Quần áo gọn gàng .. Bước đến nâng Tay Ngạn ly lên hôn nhẹ lên đó ..
- Hân hạnh được gặp Chủ nhân Của Bạch Điêu...
- .. Chào.. Cậu có cần đến Bệnh Viện hay là Tìm đại phu khám cho không....
Ngạn ly rút tay lại Cười trừ Nói , Quả nhiên là bạn thân của tên A Phong ngu ngốc này mới làm chuyện như vậy...
- Ngạn Vương Ngươi đừng nói ta như vậy chứ, .. Dù sao từng là bằng hữu Vài trăm năm mà....
- Ngạn Vương.. Người đó là ai vậy....
Phía Sau Lưng Ngạn Ly A Phong toả ra đùng đùng sát khí, Diêm Vương Bảo Không được nhắn với Ngạn Ly tên này đây là muốn Bọn họ bị Diêm Vương xử mà...
- không ta. không biết.. Hay là quà gặp mặt với chủ nhân của Bạch điêu Tất cả Báo vật ở đây muốn thứ gì ngươi cứ lấy.. bao nhiêu cũng được...
Bạch Long gượng cười, Tên kia cứ như muốn giết người rồi , Ruốt cuộc là chuyện gì...
Mắt Ngạn ly sáng rực lên, Báo vật ư, Là Vàng bạc , trân châu.. ... và cả Các thảo dược quý hiếm của biển nữa.. Cô sẽ không khách sáo đâu...
- Nè!! Bạch Điêu, Ngạn Vương sao vậy...
- Haizz... Không sao, Mà tại sao Một tên keo kiệt như ngươi lại Cho Chủ nhân nhiều thứ như vậy....
- Một, Ngài ấy từng giúp Chúng ta , hai dù gì tất cả mọi thứ ở Huyễn cảnh đều là của ngài ấy...
- Là sao...
- Mặc Tử Quân luyện Hoá Huyễn cảnh Đưa vào Ảnh Quân kiếm cũng khá lâu rồi, Ngài ấy là chủ nhân tiếp theo của Ảnh Quân kiếm cũng như là chủ nhân của Huyễn cảnh rồi...
- Mặc Tử Quân khốn kiếp lại Là Hắn , Dám Luyện Hoá Nhà của ta...
- Bạch điêu nói lại đi, Ai là Tên khốn kiếp...
Bạch Long Gương mặt ai oán, bẻ khớp tay, Gằng giọng..
- Ha ha.. Không có ai.. Ta chỉ nói là Tên Phượng Hoàng Mất tích đó, không về thăm ta mà..
_________________
Ở một nơi khác.
Ngạn ly đang ở cạnh bờ vực không thể nhìn thấy đáy vực, Cô càng lúc càng bước về Phía Vực không đáy đó mà bước đi, ....
- Vương Ngạn Ly...
Phong Nguyệt Trần Hét lớn đầy oán trách, Ngạn Ly đưa cây súng loại súng ngắn chỉ về phía Trần...
- Giết Ta đi, A Ly ngươi sẽ không còn Oán hận nữa ..
- Không, Phong Nguyệt Trần Ta muốn ngươi Đau khổ , cho ngươi biết thế nào là sống không được chết không xong...
- Chỉ cần ngươi không nhảy xuống Vực, Thế nào ta cũng chấp nhận...
Ngạn ly Đưa cây súng trên tay Chỉ vào đầu của mình, Ánh mắt kiên định, Không thể lung lây..
- Không được, Vương Ngạn Ly Nếu ngươi Chết thì ta sẽ khiến người thân của ngươi Sống không yên...
- Thì sao....
- Tại sao ngươi lại muốn như vậy, Ta có lỗi kiếp trước kiếp này Ta sẽ sửa, Kiếp này muốn Ngươi Tha lỗi cho ta , Ta có thể cho ngươi mọi thứ chỉ cần ngươi không chết là được...
- Không cần...
- , Vương Hầu ta chẳng màn, Thiên Thu ta mặc kệ , Cả Thiên Hạ Ta không cần, Ta Chỉ cần Ngươi, Vương Ngạn Ly.. . Ngươi chết Thiên Hạ này ta sẽ tế cho ngươi ..
- Vậy thì ta muốn xem ngươi diệt Thiên Hạ này đó...
Ngạn ly Khẽ cười, Ngã người về phía sau, Bóp cò súng....
Một Âm thanh điếc tai vang lên, Trần trợn tròn mắt , Ngạn ly đang rơi xuống Vực.. ngay trước mặt hắn..
Cô Biết Hắn yêu cô , Kiếp này Với cô Hắn đã trả hết những món nợ kiếp trước , Nhưng Với một người mà nói Bị phản bội lần đầu sao có thể mở lòng lần nữa , Chết trước mặt hắn Cho Hắn Ân hận, Cho Hắn đau khổ mất đi người mình yêu mà không thể làm gì, Mất đi Mục tiêu sống ... tất cả...( Chiến Vương và Ngạn Vương có duyên ba kiếp luân hồi , phần giới thiệu có ghi đó )...
- Cửu Vương Gia.. Cửu Vương Gia...
Một giọng nói vang lên hình như đang gọi Hắn... Nhưng có lẽ Hắn không nghe được ..
Bổng nhiên trước mặt hắn xuất hiện Bạch Hổ, ở đây bạch hổ đi về phía Hắn dịu giọng..
- Chủ Nhân, Người tỉnh lại đi, tất cả chỉ là Ảo mộng, Ngạn Vương chưa chết ngài ấy cũng đang ở Huyễn cảnh, Chưa đầy hai canh giờ nữa Ngài mau tỉnh đi, Huyễn cảnh đóng lại , Ngài không thể gặp Ngạn Vương nữa đâu..
Hình như Tần Vương không cử động, Bạch Hổ đi đến cạnh Cắn Mạnh vào vai Tần Vương cho Hắn đau mà có thể bình tĩnh..
- Tất cả chỉ là Ảo mộng.. Chủ Nhân...
- Đau... Bạch Hổ.. ALy..
- Ngạn Vương đang bị nhốt đó.. ngài ấy chưa chết nếu chủ nhân còn ở đây nàng ta sẽ chết thật...
Trên Tay Tần Vương xuất hiện thanh kiếm đen đó, Hắn không biết cách nào thoát ra thì chỉ có thể Làm hại bản thân là cách duy nhất...
Trần Đâm mạnh Kiếm vào vai Mình nơi Bạch Hổ Cắn.. Hắn nhăn mặt ... Đau ..
- Cửu Vương Gia...cửu Vương Gia..
Giọng thái tử Vang lên bên cạnh là Vương Nguyên .. Gọi hắn Dường như rất lo lắng...
- Chủ Nhân..Tỉnh rồi... may quá..
- ALy đang bị nhốt ở đâu...
Vừa tỉnh Tần Vương Tóm Tai Bạch Hổ lạnh giọng...
- Ạch chủ nhân nếu thần không Bảo Ngạn Vương Đang bị nhốt người thoát khỏi Mộng cảnh đó sao...
- Bây giờ Nàng ta đang ở đâu..
- Khí tức Bạch điêu Đang ở đây thì Ngạn Vương chỉ có thể ở phía trước ... A chủ nhân yên tâm đi...