Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 592: Đàn ông, là đồ Dùng của phụ nữ! (14)
Sau khi mắng xong, mới phát giác, người đàn ông đã không tồn tại, nhất thời, chép miệng, cực kỳ bực bội, cầm gối đầu, ném lên đất, sau đó mới nghiêng ngả ngồi dậy, đi vào phòng tắm tắm rửa. Tắm một nửa, quả thực quá mệt mỏi, liền dựa vào vách tường, mơ màng ngủ mất. Đợi đến khi cô đau lưng tỉnh lại, đã là giữa trưa rồi. Từ trong phòng tắm bò ra, lúc này mới phát hiện bên ngoài ánh nắng rất tốt. Duỗi lưng một cái, chân trần đi ra cửa phòng ngủ, liền nhìn thấy phía trên có chữ viết quen thuộc: Con heo lười nhỏ, nhớ kỹ đi giày! Đó là bảy năm trước, anh ở trên cửa phòng, tận lực lưu lại. Chính là vì lúc anh không ở nhà, thời thời khắc khắc nhắc nhở cô. Nghiêng đầu, liền nhìn thấy trên tủ giày, để một đôi dép lê bằng nhung màu hồng. Bạc Sủng Nhi không nhịn được tràn ra nụ cười yếu ớt, buổi sáng bị anh cắt ngang giấc ngủ, toàn bộ tức giận tan thành mây khói, vươn tay, chậm rãi cầm lấy đôi dép đi vào, mới ra khỏi phòng. Mở hòm giữ nhiệt ra, ăn hết thứ anh chuẩn bị. Sau đó, liền đi tắm rửa, tìm một bộ đồ thể thao mặc vào, sau đó mới chậm rãi mở cửa, đi về phía tạp chí “BX”. Cô không có lái xe, mà theo Tịch Giản Cận, cũng không muốn tìm người tới đón đưa chính mình, liền bắt xe. Hôm nay khí trời ấm áp không phải quá cao, tuy nhiên ánh mặt trời vẫn chói mắt, nhưng cũng không phải quá sáng, Bạc Sủng Nhi dọc theo con đường dưới tiểu khu, đi một hồi, bóng cây thướt tha, loáng thoáng có thể ngủi thấy không khí phương nam, thậm chí còn có tiếng chim hót. Không biết là tâm tình tốt, hay là hoàn cảnh tốt, cô đi cực kỳ chậm chạp. Cứ đi thênh thang tới giao lộ, vừa lúc có taxi, cô liền ngăn lại, lên xe, đi về công ty Lúc trước bời vì cô bị thương, những công việc kia đều cho nhân viên đi làm. Những công việc của công ty AL đã sớm làm xong, kỳ thật cho dù là cô không làm, Tần Thánh hoặc là Dịch Thiển đều sẽ thay cô nhìn chằm chằm công ty đó, hoàn thành giỏi hơi so với cô làm, muốn tốt hơn gấp bao nhiêu lần!
|
Chương 593: Đàn ông, là đồ Dùng của phụ nữ! (15)
Cô qua công ty dạo một vòng, vốn bầu không khí rất sinh động, bời vì cô đến, lập tức cẩn thân yên. Mọi người rối rít báo cáo một chút tình huống gần nhất, cô nghe mơ mơ màng màng, không biết nói, nhưng vẫn là cố làm ra vẻ gật đầu, mặt không thay đổi nói qua, không tệ không tệ, tiếp tục nỗ lực! Tâm tư, lại sớm bay đến buổi tối hôm qua, người đàn ông tối qua lôi kéo mình! Nghĩ đến anh ở bên tai của mình, nói qua những cái kia không chịu nổi. Cái gì, Sủng Nhi, em nhìn, phía dưới lại bắt đầu chảy nước miếng, có phải lại thèm rồi hay không? Hả? Muốn ăn không? Chẳng lẽ còn không có cho em ăn no? Em thật là một đứa tham ăn! ......... Cô không nhịn được đỏ mặt, nghĩ đến lúc Tịch Giản Cận mặc đồng phục, rõ ràng là thanh niên tốt, tích cực, mặc cho ai nhìn thấy, đều sẽ không tự chủ được yên lặng. Làm sao khi cởi quần áo, hiển nhiên là một con sói chứ? Mọi người báo cáo xong, cô lại vẫn thất thần, cũng không dám quấy rầy cô, chỉ nhìn thấy cô đỏ mặt, cười ngây ngô. Trợ lý không dám đánh nhiễu cô, liền đứng đấy như vậy, nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi. Bạc Sủng Nhi thật lâu mới bất tri bất giác hoàn hồn, ý thức được chính mình vừa rồi thất thần, nhất thời đỏ mặt, sau đó chép miệng, phất phất tay, đem bọn họ đuổi ra ngoài. Lúc này cô mới nhanh chóng chạy tới nhà vệ sinh trong phòng rửa mặt, vỗ vỗ khuôn mặt của mình, để chính mình ổn định lại, sau đó đi ra ngoài, phát hiện có vẻ như trong công ty vốn không có việc cô cần phải làm, liền mở máy tính ra, vụng trộm ăn cặt, tưới hoa, đấu địa chủ, phát hiện thời gian cũng chỉ mới qua nửa giờ. Cô nhìn thời gian một chút, mới bốn giờ rưỡi chiều, Tịch Giản Cận tới chín giờ rưỡi mới có thể tan tầm, còn năm tiếng. Tưởng niệm nặng nề như thế, vốn không thể tới, cô nghĩ tới nghĩ lui, liền cầm chìa khóa xe, mở cửa ra. Bên ngoài nhân viên nhất thời nhìn về phía cô. Bạc Sủng Nhi nghĩ đến chính mình đã gần một tháng đều không có đến công ty, ngày đầu tiên tới, thế mà ngây người chẳng qua một giờ đã đi sao?
|
Chương 594: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (1)
Cô hơi có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn đứng nghiêm ở nơi đó, hất cằm nhỏ, giả bộ như đi ra rất bận rộn, hắng giọng một cái, nói với trợ lý: "Có việc gọi điện cho tôi!" Sau đó, liền như một trận gió rời đi! ******************** Bạc Sủng Nhi chạy thẳng tới quân khu. Gác cổng vốn không biết cô, thế nhưng từ trong miệng cô biết đến cái tên Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận ở trong quân khu là người "Không tầm thường", bối cảnh cường đại, hậu trường vừa cứng, cho nên người giữ của không dám thất lễ Bạc Sủng Nhi, tự mình dẫn Bạc Sủng Nhi đi vào trong quân khu. Bạc Sủng Nhi mang theo mũ che nắng, cho nên che đậy nửa gương mặt, mà cô mặc trên người, đều là quần áo bảy năm trước, dáng người đầy đặn không ít, cũng may là đồ thể thao, sẽ không lộ ra khó chịu, mà vóc dáng cô, ngược lại là không có cao bao nhiêu. Gió thổi tới, khiến mũ che bị lệch, khiến tiểu binh thấy được mặt cô, đầu tiên là ngây ngẩn cả người, sau đó, mới ngây ngốc tới một câu: "Cô rất quen!" Bạc Sủng Nhi không có lên tiếng, tiếp tục chỉnh mũ, một giây sau, tiểu binh này còn nói thêm: "A, cô là công chúa Bạc gia?" Sau khi tiểu binh nói xong, liền lập tức mở to hai mắt nhìn, liên tiếp không thể tưởng tượng nổi. Biết Tịch Giản Cận phía sau có người xuất chúng, lại không nghĩ tới, có một ngày, anh thế mà còn cùng tập đoàn Bạc Đế phách vương qua lại! Nhất thời tiểu binh càng không dám thất lễ, trực tiếp đem Bạc Sủng Nhi đi đến sân huấn luyện. Xa xa, Bạc Sủng Nhi liền thấy Tịch Giản Cận đứng ở nơi đó, cực kỳ nghiêm túc khiển trách một người, người kia bị giáo huấn cúi đầu, không rên một tiếng, sau khi giáo huấn xong, liền cõng một túi sắt, bắt đầu chạy bộ quanh sân! Sau đó, những người còn lại, mỗi người một cây súng, bắn về phía bia. Tiểu Binh đi theo Bạc Sủng Nhi mở ra cuống họng hô một tiếng: "Tịch thiếu tá!" Sau đó, người huấn luyện toàn trường đều nhìn về phía Bạc Sủng Nhi cùng tiểu binh này. Tiểu Binh rất chân chó, cười ha hả nói với Tịch Giản Cận: "Bạn gái ngài tới thăm, tôi mang cô ấy vào!" Ít người bên trong bộ đội được thấy phụ nữ, liền xem như có nữ binh, cũng không có đẹp mắt như Bạc Sủng Nhi.
|
Chương 595: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (2)
Huống chi, mọi người cũng không phải không xem truyền hình, tiểu công chúa tập đoàn Bạc Đế, như sấm bên tai, ở trên màn ảnh, mỹ mạo siêu nhiên, ép đến biết bao nhiêu ngôi sao. Lúc này thấy người thật, lại rung động lòng người như vậy, mỗi người không nhịn được trợn tròn mắt. Tịch Giản Cận không nghĩ tới Bạc Sủng Nhi sẽ chạy đến bộ đội tìm mình, đầu tiên là lúng túng một hồi, sau đó nhìn thấy Bạc Sủng Nhi bị nhiều binh lính soi mói nhìn, cũng là một bộ vô cùng bất an, nhất thời đi tới bên cạnh cô, cản trở mặt của nhiều người như vậy, dắt lấy tay cô, bước nhanh về phòng của mình. Đẩy cửa ra, đem cô đẩy vào, trừng mắt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hỏi: "Làm sao em tới đây hả?" Cô hé mắt, có chút xấu hổ, có chút khó chịu, cuối cùng vẫn nói thật: "Tịch, em nhớ anh!" Tịch Giản Cận bị cô nói như vậy, nhất thời nghẹn lời. Vươn tay, kéo cô vào trong ngực, ôm một hồi, mới ngẩng đầu, nhìn thời gian một chút, mới 4:30, suy nghĩ một hồi, sau đó cúi đầu xuống, hôn lấy hai má của cô, nói ra: "Em ở chỗ này chờ anh, ta kiểm tra xong bọn họ, liền mang em đi." Bạc Sủng Nhi đỏ mặt gật đầu, Tịch Giản Cận quay người dự định rời đi, sau đó, vẫn là không yên lòng dặn dò một câu: "Không cho phép đi ra, liền ở trong phòng này!" "Ừm." Bạc Sủng Nhi gật đầu. Tịch Giản Cận mới rời đi. Bạc Sủng Nhi đứng ở cửa sổ phòng anh, dễ dàng nhìn thấy bóng anh rời đi, nhìn anh mang theo lính của anh, khí thế hung hăng đi đánh trận. Rất xa rồi. Cô đã không nhìn thấy thân ảnh của anh, thế nhưng vẫn có thể loáng thoáng nghe được tiếng đánh Trên mặt của cô, nhất thời ngọt ngào. Nhìn quanh phòng ngủ, chỉ là một cái giường, một cái bàn máy tính, một cái nhà vệ sinh, thật đơn giản. Mà đồ vật rất ít, chỉ có một bộ thường phục. Sợ là anh rất ít ở chỗ này đi. Bạc Sủng Nhi nằm ở trên giường, liền có thể ngửi được mùi đặc trưng của Tiểu Tịch, không nhịn được bối rối đột kích, liền mệt mỏi ngủ một hồi. Ngoài cửa sổ, tiếng binh lính la rất vang, tiếng va chạm cũng rất vang, cô ngủ cũng không an ổn, không được bao lâu liền tỉnh lại, khi đó, đã 6 giờ rồi.
|
Chương 596: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (3)
Mặt trời chiều ngã về tây, cô ở trong phòng nghẹn vô cùng, không biết Tịch Giản Cận mấy giờ sẽ trở về, nhất thời quên đi anh nhắc nhở, một mình đi ra khỏi phòng Tịch Giản Cận. Vốn Bạc Sủng Nhi là muốn đi tìm Tịch Giản Cận, thế nhưng quay tới quay lui, quân khu lại lớn, cô thấy thời gian dần trôi, mà lạc đường, liền vòng quanh một cây nho trong rừng. Phía trên đã treo đầy nho, còn chưa tới tháng tám, cho nên còn không có chín, tất nhiên Bạc Sủng Nhi không phân rõ có chín hay không, chẳng qua là cảm thấy thật to, nhìn giống như ăn rất ngon, mà chính mình vừa lúc không được ăn cơm chiều, hơn sáu giờ, có chút đói, liền nhón chân lên, hái xuống một chùm nho, thả ở trong miệng, ăn một cái. Chua đến nhức răng, liền cau mày, sau đó lập tức ném chùm nho lên mặt đất. Nho rơi lả tả, lăn ra bốn phía vỡ nát. Bạc Sủng Nhi cúi người xuống, đem nho trong miệng phun ra. Răng cũng run lẩy bẩy, thật lâu, mới chậm rãi tỉnh táo lại. Ai ngờ, vừa ngẩng đầu, liền thấy hai cái binh lính đứng ở trước mặt của cô, lời nói lạnh nhạt với cô một câu: "Đi cùng tôi!" Bạc Sủng Nhi vốn nhanh chân muốn đi, thế nhưng hai người kia không cho cô thời cơ chống cự, liền mang cô đi rồi. ****************** Tịch Giản Cận đang khảo nghiệm, đến cuối cùng trước mắt, liền có người chạy tới, nói Bạc Sủng Nhi bị bắt vào phòng cảnh vệ. Sắc mặt anh khẽ biến, liền biết cái người phụ nữ kia tới nơi này, khẳng định gây chuyện cho anh! Sắc mặt không nhịn được đen lại, nhìn thấy còn một vòng, sau đó gật đầu, nói ra: "Tôi sẽ qua ngay!" Sau đó, liền tiếp theo tiến hành khảo nghiệm của mình. Các binh sĩ "Ba ba" nổ súng, tiếng súng kết thúc, Tịch Giản Cận liền tiến lên, lần lượt ghi danh thành tích, đều không có nhớ kỹ công bố điểm, liền gập giấy tờ, lạnh lùng nói ra: "Hôm nay trước đến đây thôi!" Sau đó, quay người, liền vội vội vàng vàng đi về phòng cảnh vệ! Anh từ xa thấy qua cửa phòng cảnh vệ, nhìn thấy Bạc Sủng Nhi ngồi ở chỗ đó, mũ đã không biết bay đi nơi nào, tóc cũng rối bời. Chung quanh vây quanh mấy người, đến thủ trưởng quân khu cũng đến rồi.
|