Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 597: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (4)
Bạc Sủng Nhi cũng không sợ hãi, ngồi ở chỗ đó, người khác bị cô trợn mắt chằm chằm, đều không dám nhìn tới cô rồi. Tịch Giản Cận đẩy cửa vào, lập tức mang theo khí tức của mình, khiến cho bầu không khí trong phòng lập tức trở nên khẩn trương. Anh vẫn mặc quân phục buổi chiều, chỉ là lấy xuống mũ xuống, tròng mắt của anh, trong trẻo nhìn chằm chằm thủ trưởng quân khu, đi quân lễ, hô một tiếng: "Thủ trưởng!" Sau đó, ánh mắt mới đảo qua những người khác, sau cùng rơi vào Bạc Sủng Nhi. Bạc Sủng Nhi tự biết chột dạ, vốn bộ dạng cao ngạo đó bị Tịch Giản Cận trừng, lập tức mềm xuống, chép miệng, liền cúi đầu, mười phần cô dâu nhỏ! Tịch Giản Cận thở dài một hơi, đáy lòng thầm than, biết cô sẽ chỉ gây ra rắc rối, mỗi đều là anh đi bãi bình! Thủ trưởng quân khu nhìn thấy Tịch Giản Cận, đều khách khí, nắm tay Tịch Giản Cận, thẳng tắp nói ra: "Tịch thiếu tá, thật sự là quấy rầy anh, còn để anh đi một chuyến!" Tịch Giản Cận khách khí vừa cười vừa nói: "Đâu có!" Sau đó, liền mang bộ dạng nghiêm túc nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, hỏi: "Chuyện gì xảy ra?" Bạc Sủng Nhi rụt cổ, không lên tiếng. Thủ trưởng quân khu lại cười ha hả nói: "Không có chuyện nghiêm trọng gì, người không biết không sợ, không cần nghiêm túc như thế...... Chính là, bạn gái nhỏ của cậu, muốn ăn nho, chạy đến hái nho rừng, bị người phát hiện, liền mang đi, cô ấy nói biết cậu, cho nên gọi cậu đến nhận." Tịch Giản Cận đen mặt, có năng lực ha? Chạy tới trộm nho? Sau đó hung hăng trừng Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi tiếp tục rụt cổ một cái, cắn cắn môi dưới, đáy lòng lại nghĩ là một chuyện khác, cái gì gọi là đến nhận? Tịch Giản Cận gật đầu, nói ra: "Ừm, là bạn gái tôi, không hiểu quy củ trong quân khu, không biết thứ bên trong không thể tùy tiện động, cho nên, mạo phạm, cái việc xử phạt......" "Xử phạt gì chứ, đã là bạn gái cậu, chúng tôi an tâm, chỉ sợ người bên ngoài trà trộn đi vào, vả lại, nếu cô ấy thích ăn nho, tôi vừa rồi phân phó người mua một thùng, cậu cứ mang về." Thủ trưởng quân khu một bộ nịnh nọt. Tịch Giản Cận cũng không có cự tuyệt, chỉ là gật đầu, sau đó liền nói: "Thủ trưởng, thật sự là khách khí rồi!"
|
Chương 598: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (5)
Thủ trưởng quân khu lại cười nhìn Bạc Sủng Nhi một bên nói ra: "Cô gái, lần sau muốn ăn nho, cứ tìm tôi, nho rừng không chín chưa ăn được, rất chua, lại ê răng. Đợi đến khi chín, để Tịch thiếu tá mang cô qua đay, hái vài chùm!" Bạc Sủng Nhi cười gật đầu, lại nhận ánh mắt củaTịch Giản Cận, lập tức đình chỉ cười. Tịch Giản Cận cũng không nói thêm gì nữa, cùng người gật đầu, xem như tạm biệt, đọi mũ đội ở trên đầu, cúi người bê thùng nho, sau đó lôi kéo Bạc Sủng Nhi, liền không nói lời gì đi ra ngoài. Tịch Giản Cận trên đường cũng không nói gì, chỉ là nắm Bạc Sủng Nhi đi. Vô số binh sĩ nhìn lấy bọn họ, luôn mồm hô hào: "Tịch thiếu tá......" Tịch Giản Cận một mực không có lên tiếng, chỉ là lôi kéo Bạc Sủng Nhi đi. Những người bên cạnh đều đưa ánh mắt sang họ. Quân khu kỳ thật rất ít nữ quyến ra vào, hiện tại tới một cô gái xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn liên quan tới Tịch Giản Cận, mọi người tự nhiên bát quái vô cùng! Tịch Giản Cận đi rất nhanh, về sau Bạc Sủng Nhi cũng chỉ có thể chạy chậm đi theo, thật vất vả đi tới bãi đỗ xe, Tịch Giản Cận đặt thùng nho ra sau, sau đó liền nhét Bạc Sủng Nhi vào, chính mình lên xe, mặt đen thui, về tới căn hộ. Tịch Giản Cận thủy chung đều không nói gì, đến cửa, đem thùng nho vào phòng bếp, sau đó liền mở ra, lấy nho ra, rửa sạch sẽ, để lên bàn, sau đó keo Bạc Sủng Nhi lên, đứng trước bàn ăn. Bạc Sủng Nhi loáng thoáng biết Tịch Giản Cận muốn làm gì, lập tức nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Tịch Giản Cận, em sai rồi......" "Sai ở nơi nào?" Tịch Giản Cận bình tĩnh hỏi, cái này nếu ở quân khu, binh lính của anh dám trộm nho, anh khẳng định để cho bọn họ cõng cát chạy 200 m, hết lần này tới lần khác, đây là cô trừng phạt cũng trừng phạt không được! "Em không thèm ăn trộm nho......" Bạc Sủng Nhi yếu ớt nói, thỉnh thoảng giương mắt, len lén liếc Tịch Giản Cận một chút, lại phát hiện Tịch Giản Cận bời vì câu nói này, sắc mặt càng đen. Kỳ thật cô vẫn luôn sợ Tịch Giản Cận mang bộ dạng này. Bảy năm trước đã rất sợ.
|
Chương 599: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (6)
Tịch Giản Cận đối tốt với cô, cô loạn sao, anh đều sẽ dung túng. Thế nhưng hết lần này tới lần khác cô phạm sai lầm, anh liền sẽ giống như dạy dỗ trẻ nhỏ, giáo huấn cô. Hết lần này tới lần khác cô không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ bộ dạng này của anh. Sợ anh không để ý tới cô. Cô lập tức sửa miệng lại, thông minh nói: "Sai tại, không nên không nghe lời anh nói, sai tại không nên rời khỏi phòng của anh!" Tịch Giản Cận nhìn cô chấp nhận rất nhanh, nhất thời tức giận yếu một chút, liền chỉ nho trên bàn, tức giận đằng đằng nói: "Không phải muốn ăn nho sao? Ăn hết nho này cho anh!" Nói xong, anh liền quay người rời đi, nghĩ một lúc, còn không quên đem cửa nhà ăn khóa lại. khóa Bạc Sủng Nhi ở bên trong. Để cho cô nhớ thêm chút! Anh nói cái gì, cô đều không nghe! Đều đã qua bảy năm, còn hồ nháo như vậy! Bạc Sủng Nhi sững sờ ngồi ở trong phòng bếp, trừng mắt nhìn nho, cô tuyệt không muốn ăn nho, thậm chí, còn hận chết nho! Đều là nho gây họa! Cô bĩu môi, không cam lòng, nghĩ đến làm sao thuận lợi trốn qua một kiếp, liền cắn cắn môi dưới, mở tủ lạnh ra, con ngươi đảo vòng, liền có ý nghĩ. Tịch Giản Cận ngồi ở trong phòng khách, vốn cho rằng có thể nghe được trong nhà ăn có tiếng truyền đến, ai ngờ rất an tĩnh, anh kỳ thật không phải thật sự phạt cô, chỉ là cho cô nhớ, cho nên liền cứng lòng, đi thư phòng. Ước chừng qua hơn nửa giờ, Tịch Giản Cận nghe được trong phòng bếp truyền đến một vài tiếng động, anh nghĩ, cô khẳng định là không nhịn được, liền đạp bước chân, mở cửa, lập tức, cả người anh liền sững sờ tại chỗ. Bạc Sủng Nhi nhìn lấy anh, mím môi cười nói: "Tịch, ăn cơm đi! Tịch Giản Cận đầu tiên kinh ngạc, ngay sau đó nhìn theo ngó tay cô, lại phát hiện nơi đó bày ra ba đĩa đồ ăn, đen như mực. Khó coi. Tịch Giản Cận nhíu mày, nói ra: "Em làm?" "Ừm." Bạc Sủng Nhi ngượng ngùng gãi gãi tóc rối bời, sau đó thận trọng nắm tay Tịch Giản Cận, phát hiện Tịch Giản Cận không có đẩy cô, cô liền thở dài một hơi, đem anh tới trước bàn ăn. Cô biết mình làm chuyện sai, hành động cực kỳ nhanh chóng, bới thêm một chén cơm, đặt ở trước mặt anh, còn ân tình đưa lên một đôi đũa!
|
Chương 600: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (7)
Tịch Giản Cận nhìn đồ ăn trước mặt mình, cầm đũa, chọn lấy hai lần, chính đang do dự đến cùng có nên ăn không. Thế nhưng ngẩng đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi, con mắt luôn theo dõi anh, cực kỳ khẩn trương. Đáy lòng của anh mềm nhũn, liền cầm đũa, kẹp một chút đồ ăn, đặt ở trong miệng. Nét mặt của anh, không có biến hoá quá lớn, chỉ là chỉ vào đồ ăn, hỏi: "Cái này là món gì?" Bạc Sủng Nhi nhìn anh chịu nói chuyện với mình, lập tức cướp trả lời vấn đề, thế nhưng khi cô nhìn chằm chằm đĩa đồ ăn, nhất thời cũng ngây ngẩn cả người, sau đó cầm đũa, kẹp đồ ăn, nhìn nửa ngày, mới lắc đầu nói ra: "Em cũng không biết đây là cái gì......" Sau khi xào xong, đều là bộ dạng này, không phân biệt được rồi. Cô quan sát vẻ mặt Tịch Giản Cận một chút, sau đó cắn cắn môi dưới, tiếp tục nói: "Cái kia, có dưa leo, có khoai tây, có hải sâm, có trứng...... Cũng là thứ có trong tủ lạnh, chỗ này đều có!" Nhất thời sắc mặt Tịch Giản Cận đen xuống, anh gật đầu, lúc này mới cứng rắn kiên cường nói: "Ăn cơm!" Bạc Sủng Nhi ngồi ở đối diện Tịch Giản Cận, một đôi mắt to nhìn anh, nói ra: "Vậy có phải anh sẽ hết giận em không?" Tịch Giản Cận không để ý tới cô, cô liền vươn tay, bắt lấy vạt áo Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận nhìn vết thương trên ngón tay của cô, thở dài một hơi, thật sự không biết làm sao với cô, cái này một đời một kiếp, nhất định bị cô ăn gắt gao rồi! Bạc Sủng Nhi thừa dịp thời cơ này, tiếp tục nhu thuận mở miệng nói ra: "Em về sau nhất định không trộm nho...... Không, sẽ không hái linh tinh." Tịch Giản Cận im lặng lôi kéo cô lên, mang cô tới phòng tắm, cầm khăn mặt lau sạch sẽ tay và mặt mũi cho cô. Lúc này mới phát hiện, trên da thịt của cô, có vài chỗ bị thương. Đáy lòng của anh tê rần, nhìn vết thương nhỏ trên tay của cô, không nhịn được cúi đầu xuống, liền hôn lấy đầu ngón tay của cô, sau đó cầm thuốc, bôi lên cho cô. Bạc Sủng Nhi nhìn anh chuyên chú bôi thuốc, đáy lòng dần dần buông xuống.
|
Chương 601: Một bữa cơm, hai người nằm viện! (8)
Lập tức, Tịch Giản Cận lôi kéo cô đi ăn cơm. Thức ăn này, thật khó mà xuống bụng, Bạc Sủng Nhi cũng ăn không được, Tịch Giản Cận lại mặt không thay đổi ăn say sưa ngon lành. Cơm đều nửa sống nửa chín Cô chính mình cũng có chút căm ghét. Nhưng mà nhìn Tịch Giản Cận ăn, cô cũng ăn theo. Thật vất vả ăn xong, cô muốn đoạt lấy rửa chén, Tịch Giản Cận không cho cô dính nước, liền chính mình qua rửa, vừa bước vào phòng bếp, sắc mặt Tịch Giản Cận trở nên bầm đen thui! Vách tường phòng bếp đều là màu đen. Giống như bị đốt qua vô cùng thê thảm. Mà dầu đổ đầy đất, nồi cũng ngã trái ngã phải trên đất. Thìa xúc cũng bay đến trên cửa sổ. Giống như là đánh cướp vô cùng khủng bố! Tịch Giản Cận day day thái dương, Bạc Sủng Nhi theo ở sau lưng, có chút ngượng ngùng cào cào đầu nói: "Cái kia...... Có chút loạn." Tịch Giản Cận im lặng, đây là có chút loạn sao? So với Bát Quốc Liên Quân càn quét Trung quốc, còn muốn khoa trương! Anh giơ tay lên, chỉ ra ngoài cửa, nói ra: "Ra ngoài!" Bạc Sủng Nhi như một làn khói ra ngoài, chỉ nghe được trong nhà bếp có tiếng rối bời, một lát sau, anh đi ra, cô liếc qua nhà bếp, đồvật đã về đúng chỗ, chỉ là bức tường kia, vẫn bị đốt nhìn có bao nhiêu khủng bố! Tịch Giản Cận đã ra khỏi phòng, Bạc Sủng Nhi đi theo, "Tịch, anh yên tâm, lần sau nấu cơm em khẳng định làm được ăn ngon hơn lần này!" Sắc mặt Tịch Giản Cận đen một chút, vội vàng lắc đầu nói ra: "Bạc Cẩm, em nếu như không muốn anh đuổi em đi ra, phòng bếp sau này là chỗ cấm đoán em được tiến vào!" Theo gia thế của anh, không có làm một lần, đốt nhà bếp một lần, Tịch Giản Cận anh xem như có nhiều tiền, cũng không chịu được cô đốt như thế! Bạc Sủng Nhi thè lưỡi, bị Tịch Giản Cận ra lệnh qua tắm rửa, sau khi đi ra, Tịch Giản Cận cũng đã từ một phòng khác tắm ra, hai người lên giường, bắt đầu đều không có bất kỳ cử động gì, thế nhưng cô một mực chui vào ngực anh, liền va chạm gây gổ, thiêu đốt một mảnh, tối hôm qua quá kịch liệt, đêm nay chỉ có một lần, sau đó liền ngủ. Thế nhưng ngủ đến nửa đêm, Bạc Sủng Nhi lại chạy đến phòng tắm nôn, Tịch Giản Cận cũng cảm thấy đầu óc quay cuồng, theo vào phòng tắm, cũng nhịn không được nôn, hai người bất lực toàn thân, Tịch Giản Cận mới miễn cưỡng đi đến bên giường, cầm điện thoại, gọi cho bệnh viện.
|