Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 694: Tiểu Tịch, em bán cô ta rồi!【19】
Tần Thánh vốn là vẻ mặt sinh khí, trong nháy mắt khựng lại. Một giây sau, anh giống như là hiểu ra cái gì, cong môi, chậm rãi cười lên. Xem ra, mới vừa rồi là anh quá hấp tấp! Dịch Thiển người này, sao có thể cho phép người khác giẫm ở trên đầu của mình? Anh vốn cũng không phải là cái thiện nam gì, mới vừa mạch lạc rõ ràng làm cho người ta ký hiệp ước như vậy, thậm chí còn hào hoa phong nhã, nhìn như rất là thân sĩ, làm hại anh còn tưởng rằng anh ta nổi thiện tâm rồi. Dù sao, chuyện Triệu Tố Nhã lần này, mặc dù ngoài mặt tìm không được bất kỳ sơ hở, nhưng là trên thực tế, tất cả mọi người có thể phán đoán ra, vụ tai nạn xe cộ tuyệt đối là cô ta bày ra! Dùng để ép tập đoàn Bạc Đế bọn họ cho cô ta đường lui. Nhất thời mọi người không nghĩ ra được biện pháp giải quyết hợp lý, cho nên mới tới trấn an trước, đợi đến khi có tiếng gió, mọi chuyện đều dễ xử lý. Chỉ sợ coi như là đem Triệu Tố Nhã bí mật xử trí, cũng sẽ không có người phát giác. Ai ngờ, vòng một vòng, người vẫn trầm mặc nhất, lại có biện pháp tốt nhất! Chỉ thấy Dịch Thiển đã gọi điện thoại, phân phó mấy người, tinh tế an bài công việc. Triệu Tố Nhã nằm ở trên giường, sắc mặt trở nên khó nhìn. Dịch Thiển nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Triệu Tố Nhã, đối với sắc mặt của cô ta làm như không thấy. Ngón tay Triệu Tố Nhã nắm sàng đan, toàn thân cũng theo đó run rẩy lên. Khó trách, lời đồn đãi đều nói, thế hệ này bên trong tập đoàn Bạc Đế, khó chọc nhất chính là thiếu gia Dịch Thiển, minh tinh thiếu gia, có thù tất báo! Thậm chí, trong tình hình chung, chọc tới người của anh ta, trong hai mươi bốn giờ, anh ta tuyệt đối phản kích. Khoảng cách ngày hôm qua cô xảy ra tai nạn xe cộ, đến bây giờ, vừa vặn là...... Triệu Tố Nhã ngẩng đầu, nhìn đồng hôd. 23 giờ 30 phút. Quả thật cùng lời đồn giống nhau như đúc! Anh ta nhìn như thỏa mãn mọi điều kiện cô, nhưng là phía sau đó, đối với cô cũng là giám thị hành động! Tương đương, cô từ nay về sau, chỉ cần anh ta muốn, cô cả đời cũng sẽ không có tự do! Thì ra là, mới vừa rồi, tất cả biểu hiện của người đàn ông kia hết, đều là giả vờ! Dụ dỗ cô mắc câu! Lòng dạ Triệu Tố Nhã biết rõ, mặc dù tức giận, nhưng căn bản tìm không ra một câu phản bác.
|
Chương 695: Tiểu Tịch, em bán cô ta rồi!【20】
Dịch Thiển phảng phất như không có chuyện gì, đứng ở nơi đó, nghiễm nhiên không nhìn tới vẻ mặt Triệu Tố Nhã tức giận, chậm chạp cười cười, sau đó ngồi ở trên ghế sa lon, uống một chén trà, lười biếng ngáp một cái, sau đó đợi luật sư của mình tới, đem mọi chuyện nhất nhất nói lại, lúc này mới quay đầu, hướng về phía Triệu Tố Nhã hữu lễ cười một tiếng, thong dong nói: "Không biết, Triệu Tố Nhã tiểu thư đối với tất cả an bài của tôi có hài lòng hay không? Nhưng nếu Triệu Tố Nhã tiểu thư cảm thấy không hài lòng, tôi có cần phái them nhiều người tới đây cho Triệu Tố Nhã tiểu thư sai khiến hay không?" Triệu Tố Nhã hận đến nghiến răng, nhưng vẫn cười lắc đầu, cắn hàm răng, hung hăng mà nói một câu: "Dịch thiếu gia, đa tạ ngài thận trọng như vậy, tôi nghĩ, người đã đủ rồi!" Dịch Thiển gật đầu, chứa đựng nụ cười nhìn Triệu Tố Nhã, sau đó hướng về phía luật sư nói: "Tốt lắm, hết thảy mọi chuyện là như thế, bây giờ anh đi làm đi, còn có đem mấy hộ vệ trong công ty điều tới đây cho Triệu Tố Nhã tiểu thư dùng......" Tần Thánh vẻ mặt hơi ngẩn ra, hộ vệ trong công ty? Đây chính là nhân tài không thể thấy nhiều a! Nói vậy, cuộc sống tương lai của Triệu Tố Nhã tiểu thư, khẳng định không dễ chịu lắm! Luật sư theo lời Dịch Thiển nói, khẽ cúi người chào, rời đi. Dịch Thiển lúc này mới chậm rãi giật giật bả vai, nói: "Thời gian không còn sớm, mọi người chúng ta rời đi thôi nhỉ? Triệu Tố Nhã tiểu thư còn phải nghỉ ngơi đấy! Nhưng đừng xảy ra cái gì ngoài ý muốn, tôi không đủ sức...... Nga đúng rồi, nhớ để cho hộ vệ tới đây, xem chừng cô ấy một chút, cũng đừng tự sát, tôi cũng không đủ sức gánh trách nhiệm này......" Dịch Thiển nói rất nghiêm trang. Tần Thánh nghe đến bất diệt nhạc hồ. Sắc mặt Triệu Tố Nhã dị thường khó coi. Ai cũng biết, cuộc sống còn lại của cô ta, đích thị là sống không bằng chết. Giống như là con chim nhốt trong lồng, đánh mất tất cả tự do. Đợi đến tiếng gió thoáng qua một cái, lâu rồi, coi như là cô bị bí mật xử trí, cũng sẽ không có người chú ý tới! ánh mắt Triệu Tố Nhã, không nhịn được thoáng hiện vẻ ảo não! Dịch Thiển nhìn một cô ta ảo não, đáy lòng âm thầm cười lạnh. Lại chết cũng không hối cải? Tần Thánh không phải là nhắc nhở cô ta rồi sao? Sớm một chút nên rút lui, hết lần này tới lần khác lại cắn hàm răng, xông đến cuối cùng, rồi, thảm nhất vẫn là cô ta! Muốn ở lại X thị, tốt, cho cô ở, chỉ tiếc, có lẽ một đời một thế này, chỉ cần cô muốn sống, như vậy, đều là tịch mịch cô đơn!
|
Chương 696: Tiểu Tịch, em bán cô ta rồi!【21】
Bởi vì không có ai có đến gần cô, cũng không có ai dám đến gần cô. Cả đời này, sợ nhất không phải là chết, cũng không phải là bị trả thù, lại càng không là tình yêu tiêu tan rồi tuyệt vọng. Mà là tịch mịch. Ảo tưởng một chút, một người sống trong một cái căn hộ lớn, không có bất kỳ người nào làm bạn, thời gian có thể sẽ bị kéo dài không biết gấp bao nhiêu lần. Tịch mịch sẽ cho người ta biến thanh kẻ điên...... Ha hả...... Thật là không biết, cái người phụ nữ vốn là giống như kẻ điên này, kế tiếp sẽ chịu đựng như thế nào? Sách sách sách...... Cùng anh đấu, thật ra thì cô ta còn non lắm! Huống chi, Sủng Nhi cũng gọi là Sủng Nhi rồi, tiểu bảo bối của tập đoàn Bạc Đế bọn họ, cũng dám xuống tay bắt nạt, này còn chịu nổi sao? Thậm chí, còn dám uy hiếp lên tập đoàn Bạc Đế, Dịch Thiển anh, cũng không phải là người tốt gì...... Buổi tối hôm qua một đêm cũng ngủ không ngon, thật là không thích loại cảm giác nghẹn đến hỏng bét này, anh cũng không cách đêm báo thù, chỉ cần dám trêu anh, trong hai mươi bốn giờ, tuyệt đối anh sẽ đánh trả! Tần Thánh thấy chuyện giải quyết viên mãn, lập tức đưa cho Bạc Sủng Nhi một cái nụ cười đắc ý, nhưng Dịch Thiển quay đầu, kêu Tịch Giản Cận trầm mặc như trước, mấy người đi ra ngoài. Bạc Sủng Nhi ở lúc ra cửa, lại đột nhiên dừng lại, nói: "Các anh trước ở bên ngoài chờ em, em có lời, muốn nói với Triệu Tố Nhã." Mấy người gật đầu, đi ra ngoài, Bạc Sủng Nhi đóng cửa, lúc này mới xoay người nhìn Triệu Tố Nhã. Triệu Tố Nhã chẳng qua là im lặng nhìn Bạc Sủng Nhi. Bạc Sủng Nhi nhìn chằm chằm Triệu Tố Nhã một hồi, cô mới cong môi, nhợt nhạt cười cười, vẻ mặt cũng mang theo vài phần tinh xảo: "Cảm ơn cô, lần này là rất chân thành cám ơn cô, nếu như không phải là cô, có lẽ tôi cũng sẽ không hiểu rõ, Tiểu Tịch, rốt cuộc anh ấy có bấy nhiêu tốt, kể từ đó, tôi nghĩ, tôi sẽ thương anh ấy hơn......" "Từ trước tôi vẫn cho là, hoàn mỹ mới là tốt nhất, nhưng là bây giờ tôi mới biết được, thật ra thì hoàn mỹ là cần không trọn vẹn, mà cô cho tôi rất nhiều không trọn vẹn, nhưng cũng giúp tôi học xong...... Như thế nào mới là yêu!" Bạc Sủng Nhi sau khi nói qua, liền xoay người rời đi. Thật sự rất cảm tạ cô. Không mảy may giả vờ. Cô đi xuống lầu, thấy Tần Thánh, Dịch Thiển vàTịch Giản Cận đều đang đợi cô. Cô cười cười, Tần Thánh và Dịch Tiển lên xe liền rời đi, cô mới đưa ánh mắt đối mặt Tịch Giản Cận.
|
Chương 697: Tiểu Tịch, em bán cô ta rồi!【22】
Bạc Sủng Nhi đáy lòng có chút thấp thỏm bất an, cô khẽ giật giật môi, nhưng không có lên tiếng. Tịch Giản Cận vẫn yên lặng, tuấn nhan tìm không được nửa điểm dấu vết, ánh mắt trầm ổn cùng Bạc Sủng Nhi nhìn nhau. Ước chừng qua nửa phút, anh mới mở miệng: "Lên xe đi." Nhưng ngay sau đó, liền xoay người lại, hướng xe đi tới. Bạc Sủng Nhi nhìn Tịch bóng lưng Giản Cận, càng bất an hơn, nện bước chân, theo sau. Bên trong xe, rất an tĩnh. Tịch Giản Cận phát động xe, quay đầu xe, vững vàng lái. Đi tới một nửa, Tịch Giản Cận quay đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi, ngữ điệu ôn hoà hỏi một câu: "Đi đâu?" "Căn hộ. " Bạc Sủng Nhi sửng sốt một chút, trả lời. Tịch Giản Cận gật đầu, ở phía trước giao lộ thay đổi phương hướng. Một đường yên tĩnh. Đến dưới lầu, Tịch Giản Cận hỏi một câu: "Có chìa khóa không?" Bạc Sủng Nhi lắc đầu. Tịch Giản Cận liền đem chìa khóa của mình đưa cho Bạc Sủng Nhi. Bạc Sủng Nhi nhận lấy cái chìa khóa, ngồi trên xe, không nhúc nhích. Giống như là có thêm lời muốn nói. Tịch Giản Cận lại nhanh chóng dời đầu đi chỗ khác, nhìn đồng hồ, thản nhiên nói: "Thời gian không còn sớm, anh phải đi quân khu, em lên trước đi." Bạc Sủng Nhi do dự một chút, gật đầu: "Vâng." Tịch Giản Cận lúc này mới nhấn khóa, mở khóa cửa cho Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi vươn tay, đẩy cửa ra, động tác khẽ dừng một chút, quay đầu, hô một câu: "Tịch?" "Ừ? " Tịch Giản Cận đáp nhẹ một câu. Ánh mắt, nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi. Bên trong thoáng ánh lên vẻ an nhàn yên lặng. Bạc Sủng Nhi mấp máy môi, cuối cùng vẫn xuống xe, thấp giọng nói một câu: "Trên đường từ từ đi." "Ừ. " Tịch Giản Cận đáp một câu, có chút mạn bất kinh tâm. Bạc Sủng Nhi nhìn chằm chằm dung mạo của anh, cẩn thận quan sát. Nhưng là, cuối cùng vẫn là lòng tràn đầy mất mác đóng cửa lại. Tiểu Tịch, bảy năm về sau, trở nên thật sâu đến không lường được, làm cho cô không cách nào suy nghĩ ra, anh giờ khắc này, đáy lòng rốt cuộc là nghĩ như thế nào. Hận cô? Hay tức cô? Tịch Giản Cận trợt xuống cửa sổ xe, hướng về phía Bạc Sủng Nhi cười một tiếng, phất phất tay, liền khởi động xe, rời đi. Bạc Sủng Nhi kinh ngạc đứng nguyên tại chỗ, nhìn xe trong tầm mắt từ từ biến mất không thấy gì nữa, tâm tình của cô, cũng theo đó hiện đầy vẻ lo lắng.
|
Chương 698: Tiểu Tịch, em bán cô ta rồi!【23】
Quân khu X thị. Xế chiều, là cuộc thi đánh đấm. Đội ba đấu với đội hai, một đội ngũ chia ra ba người rút thăm, thay phiên lên thi. Ba ván hai thắng. Tịch Giản Cận đến, tranh tài đã bắt đầu rồi, binh lính cũng gọi cho vô cùng vang, nghe tranh tài hẳn là coi như là rất kịch liệt. Đội ba được Tịch Giản Cận huấn luyện, đã trở nên rất mạnh, cho nên cùng đội hai, dẫn trước hai ván, liên tục thắng được. Hơn nữa dạng đội trưởng gì mang ra cái dạng binh sĩ đó. Người đội ba được Tịch Giản Cận huấn luyện, bọn họ đều xuất thủ tàn nhẫn! Một chiêu mất mạng. Liền đem một người đàn ông tám thước xuống ngã! Đội trưởng đội hai thấy lính của mình té xuống, không nhịn được có chút không phục, thời điểm lần thứ ba tranh tài, lại tự mình ra sân. Đội trưởng tự nhiên cũng so với binh lính mạnh hơn rất nhiều, thời điểm Tịch Giản Cận đi tới, liền thấy người của mình bị đội trưởng đội hai đánh ngã xuống đất. Đội trưởng đội hai hình như không hài lòng, giơ chân lên, còn muốn hướng trên người binh lính đá tới! Tịch Giản Cận hô tạm dừng, nhìn chằm chằm đội trưởng đội hai nói: "Bọn lính tranh tài, anh ở nơi này náo loạn gì? Nếu không, tôi với anh đấu một chút?" Thật ra thì, Tịch Giản Cận ở trong bộ đội rất bề bộn, cũng không cùng người tiến hành PK, chính anh rất mạnh, đáy lòng của anh đều biết, cả quân khu cũng không có một người nào vượt qua anh. Nhưng là hôm nay, tâm tình không tốt. Đích xác là muốn xả lửa giận. Cho nên, vừa dứt lời, cũng không quản đội trưởng đội hai có đồng ý hay không, anh liền giơ chân lên, hướng đội trưởng đội hai đạp tới. Lực đạo rất lớn. Sát khí mười phần. Đội trưởng đội hai thực không nghĩ tới Tịch Giản Cận đánh thật, sắc mặt cũng trở nên khó coi, chỉ có thể chật vật ẩn núp. Người xung quanh nhìn điệu bộ, tiến lên cũng bắt đầu ngăn Tịch Giản Cận rồi, ai ngờ, hốc mắt Tịch Giản Cận cũng nổi lên màu đỏ, người nào cản trở chính mình, liền công kích người đó. Binh lính tốt xấu gì cũng biết đánh, nhưng là bị mũi chân Tịch Giản Cận đạp cho, vẫn là đau đến nhe răng trợn mắt nằm trên mặt đất một hồi lâu không nhúc nhích được. Rất nhiều người cũng rối rít nghĩ tới, Tịch Giản Cận này có phải điên rồi hay không? Thấy ai đánh người đó? Duy chỉ có binh sĩ đội ba nhìn ra được, đội trưởng bọn họ, tâm tình không được tốt. Tịch Giản Cận quyền đấm cước đấm đá rất lớn, anh vẫn còn có chút lý trí, không có đả thương bất luận kẻ nào, sau khi dừng lại động tác, sắc mặt bình thản, vuốt áo, liền hướng phòng của mình đi tới.
|