Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 854: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【1】
Ninh Mông khiếp sợ nhìn chằm chằm Tần Thánh, giống như bị hung hăng mà đánh một quyền, mặt mũi của cô, một hồi lâu cũng không có hòa hoãn. Tần Thánh nhíu lại lông mày, nhìn Ninh Mông trước mặt, không có cảm giác một tia có cái gì không đúng, cũng không có cảm thấy cô gái trước mặt này cỡ nào nhìn quen mắt. Phảng phất, cô gái toàn thế giới, chỉ cần không phải là Bạc Sủng Nhi, ở đáy mắt của anh, cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi. "Cô gái giống như cô tôi không thể không gặp qua, đừng tưởng rằng giả ra một bộ không cần tiền, tôi sẽ nhìn nhiều cô nhiều hơn! Mà tôi cũng không có thói quen để phụ nữ dựa dẫm vào tôi chiếm hời, cho nên, tấm chi phiếu này cô vẫn cầm lấy đi..." Ninh Mông khẽ mấp máy môi, trong con ngươi thủy sắc chợt lóe lên vẻ lo lắng, hồi lâu, cô mới cắn cắn môi dưới, lắc đầu nói: "Tôi không cần..." Không thể nhận. Nhận thì chẳng khác nào là đem mình bán mất. Huống chi, anh ta cùng mình vốn cũng không quen biết, cô cũng không hy vọng xa vời có thể có quan hệ gì, anh ta là Tần thiếu gia tập đoàn Bạc Đế, một trong những người nối nghiệp tương lai của tập đoàn Bạc Đế, mà cô chẳng qua là thư ký phụ tá anh, ngây người bốn năm ở công ty, anh từ trước mặt cô đi ngang qua vô số lần, cô đưa cà phê cho anh vô số lần, nhưng anh không nhớ được cô! Phụ nữ hơi có một chút đầu óc, cũng hiểu được người đàn ông này vô tâm tới trình độ nào! Tần Thánh cứng ngắc nghiêm mặt, trành lên cô gái trước mặt. Ánh mắt tối tăm. Một hồi lâu, Tần Thánh mới đứng lên Tần Thánh đem chi phiếu xé nát ném ở thùng rác, thoải mái đứng trước mặt Ninh Mông, đứng lên, mặc quần áo vào, từng bước từng bước cài nút áo, thủy chung cũng không có liếc mắt nhìn Ninh Mông, hướng ngoài cửa đi tới. Đi tới bên cửa, anh bất chợt dừng chân, giống như là nghĩ tới điều gì, thậm chí cũng không quay đầu lại, chẳng qua là đưa lưng về phía Ninh Mông, trầm giọng cảnh cáo: "Tốt nhất cô hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của tôi!" Trên trán Tần Thánh lóe ra vẻ bá đạo và kiệt ngao bất tuần, một hồi lâu, tự giễu cười cười, chậm rãi lại một lần nữa lên tiếng: "Thật ra thì, xuất hiện cũng không có quan hệ, tôi sẽ không nhớ cô..." Ninh Mông vốn là muốn nói, nhưng lập tức bị những lời này Tần Thánh cứng rắn bóp chặt ở trong cổ họng, không cách nào thốt ra.
|
Chương 855: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【2】
Cô cứng ngắc ngồi ở trên giường, cả người mệt mỏi, lạnh như băng nhìn Tần Thánh, từng điểm từng điểm biến mất không thấy gì nữa. Cửa cũng răng rắc đóng lại, giống như là đóng cửa toàn bộ thế giới, cô lại chậm chạp ở đây, làm sao cũng nhúc nhích không được. Sắc mặt tái nhợt, lảo đảo muốn ngã. Không phải sinh thời từng cô gái xuất hiện liền là công chúa. Có rất nhiều cô bé thời điểm mới ra đời chỉ là cô bé lọ lem. Có vài cô bé lọ lem biết mơ giấc mộng Phượng Hoàng, mà Ninh Mông, cho tới bây giờ đều là chưa từng dám mơ đến điều đó. Chỉ sợ có một ngày, trải qua cố gắng cùng phấn đấu, bước chân vào tập đoàn Bạc Đế, chỉ sợ ngày thứ nhất phỏng vấn gặp phải chính là người cà lơ phất phơ kia, phong lưu thanh thản thiếu gia Tần gia, liếc xéo làm một đám cô gái xinh đẹp đỏ mặt, anh nói một câu, dị thường tà mị. "Ngô... liền là tại cô đi, dáng điệu không tệ!" Chỉ tám chữ này, cô Ninh Mông trở thành nhân viên tập đoàn Bạc Đế. Chỉ tám chữ này, cô mới có thể cùng bạn trai tiền nhậm đính hôn... Thật ra thì, cô cũng đã mơ, chẳng qua là khi đó còn rất bé, kèm theo thời gian trôi qua, cuộc sống tàn khốc, cô bé lọ lem thật ra thì không có cơ hội biến thân làm công chúa Bạch Tuyết, bởi vì... Cô chỉ biết cảnh trong mơ bể tan tành, đến cuối cùng, chỉ cầu cuộc sống yên lặng, năm tháng an ổn, bình thường đến không thể bình thường hơn. * 【 nếu là cuộc đời này, không chiếm được anh, không thủ hộ được anh, em đây tình nguyện trăm năm cô độc 】 Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi từ du thuyền xuống, đã là sáng sớm rồi, lái ô-tô, trở lại căn hộ. Hai người hồi lâu không thấy, đáy lòng mặc dù cách thiên sơn vạn thủy, nhưng là yêu thì ai cũng không lừa được ai. Tràng diện cầu hôn, kỳ lạ và kinh hãi, bách chuyển thiên hồi, làm cho người ta từ nhân gian rơi xuống Địa Ngục, từ Địa Ngục thăng lên Thiên đường, Bạc Sủng Nhi cho tới bây giờ, đáy lòng vẫn âm thầm kinh hãi. Cô không ngu ngốc, cô hiểu được thời điểm Tịch Giản Cận làm chuyện này, ám chỉ cô cái gì. Anh không ra tay, chẳng qua là anh còn niệm tình, nếu như kế tiếp cô còn hồ nháo, anh có tư cách để cho thế giới của cô, bể tan tành thành từng mảnh từng mảnh, vĩnh viễn không cách nào phục hồi như cũ. Bạc Sủng Nhi trên mặt mang theo nụ cười diễm lệ như cũ, ngồi ở trong xe, mềm nhũn dựa vào ghế, nghiêng đầu nhỏ dọc theo đường đi nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận.
|
Chương 856: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【3】
Tịch Giản Cận bị ánh mắt nóng rát của cô nhìn đến miệng đắng lưỡi khô, không nhịn được nuốt nuốt nước bọt, xuyên qua kính chiếu hậu, thấy cô xấu xa vươn đầu lưỡi hồng nhuận liếm môi của mình, hai mắt Tịch Giản Cận dần dần đỏ lên, nhưng Bạc Sủng Nhi không cố kỵ chút nào khanh khách cười không ngừng. Hai mắt Tịch Giản Cận trầm thấp hơn, anh lái xe từ từ tăng nhanh, dừng ở dưới lầu, khóa xe, liền túm Bạc Sủng Nhi hướng trong thang máy. Bạc Sủng Nhi cố ý nhăn nhăn nhó nhó không chịu tiến lên, thỉnh thoảng vươn tay nhỏ bé, khiêu khích dục vọng người đàn ông một cái, làm Tịch Giản Cận không nhịn được ở cửa ra vào, giận quát một tiếng, sau đó đem cô khiêng ở trên người, tiến vào thang máy, khí thế hiên ngang lên lầu. Mở phòng ra, chân đạp cửa, đi vào trong phòng ngủ, đem Bạc Sủng Nhi ném lên giường, Bạc Sủng Nhi lập tức liền lăn vòng quanh trên giường, làn váy bị cô lăn qua lăn lại như vậy, để lộ hai chân trắng như tuyết đặc biệt chói mắt, Tịch Giản Cận như lang như hổ bình nhào tới, Bạc Sủng Nhi cười híp mắt vươn tay, kéo quần áo Tịch Giản Cận, hai chân, không tự chủ được quặp lấy vòng eo Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận rất gấp, Bạc Sủng Nhi căn bản là theo không kịp tốc độ Tịch Giản Cận, thân thể của cô đụng phải Tịch Giản Cận, nhạy cảm vô cùng, người đàn ông chỉ hôn, cô liền co rúm người lại, phía dưới lại bắt đầu dùng sức mút lấy Tịch Giản Cận, làm Tịch Giản Cận mồ hôi đầm đìa, trực giác sảng khoái, động tác của anh, càng điên cuồng và bá đạo thô lỗ hơn. Bên tai hai người đều là thanh âm thở gấp, cùng với thanh âm thân thể đụng nhau phát ra kiều diễm. Tịch Giản Cận đem Bạc Sủng Nhi đè dưới thân thể, liều mạng làm khổ cô, cô khó có thể chịu được kêu ra tiếng, lại làm cho anh kích động hơn, anh hưng phấn nắm bờ eo của cô, mạnh mẽ xông thẳng. Bạc Sủng Nhi cảm thấy tốc độ của anh thật quá là mau, nhanh đến trong cơ thể cô cao triều một phát lại bình, một phát lại khởi, mình cũng có chút chịu không nổi, cô cắn hàm răng, mềm nhũn kêu: "Tịch, anh chậm..." Tịch Giản Cận quả thật chậm lại, nhưng cô lại cảm thấy chưa đủ đạp chân, anh liền so với trước nhanh hơn, khiến cho cô ngao ngao kêu, càng không thoải mái!
|
Chương 857: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【4】
Anh thật ra thì là một người đàn ông rất ôn hòa, hết lần này tới lần khác gặp cô, liền trở nên như lang như hổ, chút ít tính tình nho nhã mềm mại bình thường kia toàn bộ biến mất không thấy, cũng không ôn nhu, thậm chí động tác đều là cường hãn mà chiếm lấy. Anh đụng càng ngày càng sâu, càng ngày càng nặng, đến cuối cùng, tiếng nói cô cũng gọi cho khàn giọng, giống như là một con mèo nhỏ, gục ở chỗ này, cúi đầu mềm nhũn rầm rì, ừ a a mỵ kêu, thân thể của cô một trận một trận run rẩy, nhưng ngay sau đó, anh liền cảm giác được phía dưới cô ướt thành một mảnh, khiến cho tốt hơn trơn trượt hơn, động tác của anh, cũng theo đó càng ngày càng điên cuồng. Đó là một loại bén nhọn giống như thủy triều, đem cả người cô cũng tưới nước. Từ chỗ cô cùng anh triền miên giao giới, lan tràn ra toàn thân mỗi một cái góc nhỏ từng cái trong huyết mạch cô, cô dần dần có chút vô lực rồi, cảm giác mình phảng phất là không phải là đã chết cũng sẽ thỏa mãn như vậy? Cảm giác như vậy, chỉ có Tiểu Tịch có thể cho cô! Những người khác đều cho không được! Cô không nhịn được mà dịu dàng hơn, cẩn thận trở thành đầy tớ dưới người anh, hàng phục anh, anh liền vào sâu hơn, nghĩ tới đem thân thể của mình, đều nhét vào trong cơ thể của cô. Đến cuối cùng, cô liền không nhúc nhích được nữa, chẳng qua là cảm giác tay của anh nắm cổ của cô, một chút một chút đụng phải, đụng đến cuối cùng, liền cảm giác được một cổ nhiệt lưu, mang theo mười phần lực đạo hướng trong cơ thể của cô xông vào. Đem toàn thân của cô cũng đốt đau. Cô đột nhiên hếch thân thể, lại bị anh giơ tay kiềm chế, cô chỉ có thể nhắm mắt lại, hừ hừ hai tiếng, sau đó chán nản mềm liệt ở giường, còn có thể cảm giác được thân thể của anh hướng trong thân thể của cô, hưng phấn truyền tống những thứ chất lỏng kia. Hai người làm một cuộc sướng khoái lâm ly như vậy, hình như đã tiêu hao hết khí lực toàn thân, cả hai ôm ở một chỗ, nằm ở trên giường, anh còn lưu lại nồng đậm ôn nhu, ở trên khuôn mặt nhỏ hiện đầy mồ hôi của cô, chậm rãi hôn hít, nắm tay cô vào lòng bàn tay của mình, dán bên tai của cô, thật sâu hấp khí, nồng đậm nhu tình: "Có mệt hay không?" Cô lắc đầu, một chữ nhưng cũng phun không ra, trạng thái như vậy, làm tâm tình của anh vô cùng tốt!
|
Chương 858: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【5】
Lòng tự ái phái nam, chiếm được đại đại thỏa mãn. Tịch Giản Cận cúi đầu, hôn hôn lên môi của cô, cô đã không có nửa điểm khí lực, đầu lưỡi đều mềm, anh lấy hàm răng, nhẹ nhàng cắn, chậm rãi liếm, cảm giác được cô giống như là một động vật nhỏ cực kỳ mệt mỏi, tùy ý anh làm khổ không dứt như vậy, chẳng qua là nhắm mắt lại, một chút cũng không phản kích, anh liền không nhịn được cúi đầu nở nụ cười. Rất là đắc ý. Giống như chính mình trở thành vị thần trong tính mạng của cô. Giống như là khuya hôm nay, một tràng cầu hôn, anh phong hồi lộ chuyển, nhìn sắc mặt cô từ bể tan tành đến cảm động khóc rống nghẹn ngào, đáy lòng có chút thoải mái. Anh cảm giác mình rất biến thái. Nhưng là, duy chỉ có biến thái như vậy, mới để đáy lòng của anh thoải mái rất nhiều. Tịch Giản Cận nghĩ tới đây, lực đạo hôn cô dần dần tăng thêm, có sát ý hung ác, Bạc Sủng Nhi rất thông minh, biết đáy lòng Tịch Giản Cận giãy dụa cái gì, cô liền hàng phục làm như đã bị anh hoàn toàn chinh phục, rầm rì để anh hôn. Tịch Giản Cận thể lực cực kỳ tốt, quan trọng lại muốn người, cho nên hôn hít lấy hôn hít đê liền cọ ra lửa, cho nên, lại là một trận liều mạng triền miên, cô không có thể lực nữa, cũng cảm thấy có chút mất thể diện, chẳng qua là nhắm mắt lại, hưởng thụ. Cô thật biết điều đúng dịp, không giống lúc trước, thời điểm làm, thời điểm anh mệt mỏi cô muốn chết muốn sống, cô liền giống như là một bát phụ, vừa túm vừa cào, giống như là che dấu mềm yếu của mình. Hiện tại cô chân thật bày tại trước mặt của anh, cô không được, không có khí lực rồi, liền mềm thân thể, bộ dáng Kiều Kiều ôn nhu, tất cả hô hấp đều nhuyễn nhuyễn, thậm chí mặt cô, trừ tướng mạo tốt đẹp, cũng không có bất kỳ hung hãn nào, Tịch Giản Cận nhìn ở đáy mắt, chẳng qua là cảm thấy cái cô bé này, rất là làm cho lòng người đau, rất làm cho người ta nghĩ che chở. Từ trước, làm sao anh lại không phát hiện, cô bé của anh, một ngày kia, sẽ biến thành động vật nhỏ mềm mại như vậy? Trêu chọc một góc mềm nhất ấm áp nhất đáy lòng của anh. Động tác của anh, không tự chủ được hóa thành nước, chậm rãi hôn, chậm rãi yêu cô. Cô tựa hồ cảm thấy anh cho mình ấm áp, đáy mắt cũng phát ra mê ly, vòng cổ của anh, tinh tế hô: "Tịch, Tịch..."
|