Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 859: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【6】
Tịch Giản Cận cúi đầu, chôn ở cổ của cô, nghe mùi thơm trên người cô, ngón tay của anh, một tấc một tấc vuốt ve da thịt của cô, cuối cùng mặt mày mỉm cười, ôn nhu, làm cho cô cảm thấy như cảnh trong mơ, anh chống đỡ môi của cô nói: "Ừ? Gọi anh làm cái gì?" Cô mị nhãn như tơ nhìn anh, tay nhỏ bé chống đỡ lồng ngực của anh, giống như là đang khẩn trương căng thẳng, chép miệng, sâu kín thở ra, chẳng qua là hô: "Tịch..." Tịch Giản Cận giơ tay lên, đem cô ôm vào trong ngực. Cô dán lên lồng ngực của anh, cảm giác được động tác của anh càng lúc càng nhanh, nhanh đến cuối cùng, liền kết thúc. Cô thở hào hển, khóe mắt dần dần đã ươn ướt một chút. Thật ra thì rất tham luyến ấm áp như vậy. Thật ra thì, nếu như không phải là Hàn Như Y, có lẽ mỗi ngày mỗi đêm cô cũng có ấm áp như vậy rồi! Đáy mắt Bạc Sủng Nhi mang theo nồng đậm bất đắc dĩ, buồn bực ở trong ngực Tịch Giản Cận, nhỏ giọng nói: "Tịch... Anh biết không? Anh bây giờ trở nên lợi hại như thế, cũng có thể dễ dàng đem thế giới của em phá hủy rồi... Thời điểm anh nói anh không muốn chịu trách nhiệm đối với em, em nghe thấy được thanh âm đáy lòng chính mình bể tan tành, khoảnh khắc ấy, rốt cuộc em phát hiện, chỉ cần anh muốn, Bạc Cẩm em, mấy cũng có thể biến mất khỏi cái thế giới này!" "Tịch, bảy năm không gặp, anh thay đổi rất nhiều, em cũng thay đổi rất nhiều, nhưng là anh biến thànhso với em mạnh hơn không biết bao nhiêu, trở nên, em hôm nay mới chợt hiểu ra, chính mình lại, sợ anh rồi... Thật sự rất sợ..." Tịch Giản Cận nghe được như vậy, thân thể khẽ cứng ngắc một chút, anh từ trên người của cô cảm thấy cô sợ, cô run rẩy, anh yêu vô cùng say đắm cúi đầu, hôn cái trán của cô, thanh âm cũng rất mềm mại: "Không cần sợ anh... Chỉ cần em biết điều một chút, không gây chuyện, không chọc anh tức giận, anh liền không làm gì em." Lời của anh, nói cực kỳ bình tĩnh thong dong, cô nghe lại kinh hồn táng đảm. "Tịch, anh đây là cho em thêm một cơ hội cuối cùng sao? " Bạc Sủng Nhi cẩn thận hỏi. Tịch Giản Cận không có lên tiếng, chẳng qua là tung mình, ngã xuống một bên, mặt mày hơi mang theo vài phần mệt mỏi. Thật ra thì rất muốn cùng em kết thúc, chỉ là của anh còn chưa thả ra, trong tâm vẫn yêu em, cho nên, liền cưới em làm vợ.
|
Chương 860: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【7】
Thật ra thì rất muốn cùng em trôi qua thật tốt, chỉ là anh còn không thả ra, nội tâm lo lắng, không thể quên được chuyện em từng làm. Chỉ là của anh còn chưa thả ra... Chưa thả ra tim của mình, cho nhau một thống khoái. Hoặc là kết thúc, hoặc là buông thả. Thật ra thì anh biết, hết thảy cũng chỉ là mingf anh chưa thả ra, đáy lòng của anh, còn tồn tại mong đợi đối với em... Tồn tại mong đợi có một ngày trong tương lai, em là Tiểu công chúa tốt đẹp nhất của anh. Bạc Sủng Nhi thấy Tịch Giản Cận một hồi lâu không nói gì, lại từ trên người của mình rút lui, cô cảm thấy toàn thân có chút lạnh, liền khẽ mấp máy môi, mang theo vài phần mất mác cùng tiếc nuối, nghiêng đầu nhìn vẻ mặt Tịch Giản Cận một chút, phát hiện đáy mắt của anh lóe ra sự giãy dụa, lòng của cô, không nhịn được có chút lo lắng, chậm rãi di động đến bên cạnh anh, đụng tới cánh tay của anh, đầu nho nhỏ tựa vào trên lồng ngực của anh, cô nhẹ mà chậm mềm giọng nói. "Tịch, em biết đáy lòng của ạm đối với em tức giận, em cũng biết chuyện đã làm không cách nào thay đổi, Tịch, em không muốn hướng về phía anh giải thích cái gì, em cũng không muốn biện giải cho mình cái gì, thật ra thì anh cho em kết cục như thế nào, em cũng có thể tiếp nhận, em sẽ không hối hận!" Sẽ không hối hận. Bạc Sủng Nhi cô chính là quá yêu Tịch Giản Cận rồi, yêu đến mức, cô căn bản không nỡ Tiểu Tịch của cô, bị nửa điểm tổn thương! Bạc Sủng Nhi cô chính là quá yêu Tịch Giản Cận rồi, yêu đến mức, trên cái thế giới này, trừ cô, những người khác đều không thể tổn thương Tiểu Tịch! Bạc Sủng Nhi cô chính là loại người này. "Em hiểu rõ vài chuyện, anh không thể quên được, nhưng mà em cho anh thời gian, em biết giữa chúng ta thật sẽ biến chuyển tốt, chẳng qua là cẩn thận, Hàn Như Y nơi đó có nửa điểm bất hạnh, giữa chúng ta cũng không hạnh phúc, nhưng là... Tịch, nếu như thời điểm Hàn Như Y rất hạnh phúc, anh có thể cũng theo em làm bộ rất hạnh phúc hay không?" Chỉ cần anh phụng bồi cô làm bộ rất hạnh phúc. Cho dù là ngắn ngủi. Cô cũng sẽ cảm động, sẽ hạnh phúc. Tịch Giản Cận toàn thân đều cứng ngắc. Thật sự là anh chính là không có cốt khí chỗ này, vừa nhìn thấy cô mềm mại bày ra, anh liền cái gì cũng gật đầu đáp ứng. Anh đem cô ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng của cô, anh không chần chờ chút nào nói: "Tốt, chúng ta làm bộ rất hạnh phúc." Thật ra thì, cái loại này hạnh phúc, làm bộ là dụng ý gì? Chỉ cần theo tim của mình, quên mất những thứ ràng buộc ngăn cách lẫn nhau kia, là bọn họ có thể hạnh phúc.
|
Chương 861: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【8】
Hơn nữa là hạnh phúc chân chân chính chính. "Tạm thời, ngày nào cũng hạnh phúc." Bạc Sủng Nhi gật đầu, giống như gà con mổ thóc. Cô biết điều hướng trong ngực của anh dựa vào, anh chần chờ một chút, vươn tay, đem thân thể nho nhỏ của cô ôm vào trong ngực. Anh nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng của cô. Tràn đầy thương yêu. Cô uốn lông mày lên, đáy mắt đều tràn đầy hạnh phúc, cô khẽ thở ra một hơi, tựa vào trong ngực của anh, thật chặt dán lên da thịt của anh. Cô mệt chết đi. Không chỉ là đêm qua một đêm chưa ngủ, còn có hôm nay hai lần Phiên Vân Phúc Vũ. Cho nên, chỉ chốc lát cô liền nhắm hai mắt lại. Anh cũng mệt mỏi, bởi vì uống rượu nhiều như vậy, cho nên hiện tại đầu vẫn còn có chút đau. Hô hấp của cô dần dần trùng điệp, anh cho là cô ngủ thiếp đi, khẽ quay đầu, mới vừa thấy được khuôn mặt nhỏ của cô, cô liền mở mắt, trơ mắt nhìn anh, hỏi một câu: "Tịch, anh thật sự... Tha thứ cho em sao?" Đáy lòng Tịch Giản Cận đột nhiên co lại một cái, thật ra thì không liên quan đến tha thứ hay không tha thứ, chỉ là đáy lòng của anh, cảm thấy thẹn đối với Hàn Như Y. Tịch Giản Cận vỗ vỗ đầu nhỏ của cô, thở dài một hơi, biết cô không thể yên giấc, là bởi vì cần chính mình xác nhận một lần nữa. Anh nói: "Tốt lắm, tốt lắm, tha thứ rồi, ngoan ngoãn ngủ đi..." Bạc Sủng Nhi cắn môi dưới, nước mắt thiếu chút nữa tràn mi, cô ôm hông của anh, anh cũng đem cô ôm chặc hơn một chút. Cô giống như là đứa bé, nhỏ giọng nói: "Tịch... Buổi tối chúng ta ăn cháo đi..." "Ừ." "Đến lúc đó anh nhớ đánh thức em, ừ... cài chuông báo thức điện thoại di động đi!" "Ừ." "Thật lâu không có ăn, đó là địa phương đầu tiên anh dẫn em đi ăn, em rất thích nơi đó. Chúng ta cùng nhau ở đi một lần đi." "Ừ." "Tịch... Nhớ phải đánh thức em, đến lúc đó chúng ta cùng đi ăn..." "Ừ. Ngủ đi." "Ừ, ngủ..." Cô lập tức liền nhắm mắt lại, theo đó đã ngủ. Anh nghe thấy hô hấp của cô nhợt nhạt, cũng nhắm mắt lại, ôm cô ngủ. Một chút cảm giác, thật dài, thật thơm. Đợi đến khi hai người tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau rồi.
|
Chương 862: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【9】
Tịch Giản Cận là bị điện thoại đánh thức, anh mơ mơ màng màng đón nghe, lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện đã là sáng sớm ngày hôm sau rồi. Anh luôn luôn có tính cảnh giác cực kỳ mạnh, lần này lại cùng Bạc Sủng Nhi ngủ chung một chỗ, ước chừng hai mươi bốn giờ, ngủ say đến một chút cũng không có dấu hiệu tỉnh lại. Điện thoại là quân khu gọi tới. Hiện tại có nhiệm vụ trọng yếu, nói phải rời X thị đi xuống một chuyến ngày hôm sau mới có thể trở về, đồ dùng hang ngày phải tự chuẩn bị tốt, bởi vì chỉ có một đêm, cho nên quân khu không chuẩn bị cho mọi người. Bởi vì là nhiệm vụ cấp trên, mười một giờ liền phải lên đường, Tịch Giản Cận cần lập tức rời giường. Bạc Sủng Nhi ngủ đến ngọt ngào, cảm giác được người bên cạnh vẫn ấm áp ôm mình trong ngực không thấy, lúc này cô mới chậm chạp mở mắt, lại phát hiện Tịch Giản Cận đã một thân quân trang, ngọc thụ lâm phong đứng ở trước gương bên giường sửa sang dáng vẻ chính mình. Mặt mày Bạc Sủng Nhi lập tức cong cong, nhìn cực kỳ hưởng thụ. Tịch Giản Cận thấy cô đã tỉnh, liền đơn giản đem mọi chuyện cần thiết nói một lần. Bạc Sủng Nhi nhíu mày, mang theo vài phần lưu luyến không rời, ngày hôm qua bọn họ mới vừa nói muốn hạnh phúc, làm sao hôm nay đã phải tách ra? Hơn nữa anh cũng không có mang cô đi ăn cháo đâu! Bạc Sủng Nhi ủy khuất nhìn Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận liền đi tới bên giường, cúi đầu, hôn cái trán của cô một chút: "Ngoan... Sáng mai anh trở lại, nhé?" "Anh dẫn em đi cùng đi! " Bạc Sủng Nhi ôm cổ Tịch Giản Cận, nhìn chằm chằm ánh mắt của anh, nháy nháy, trêu chọc! Làm toàn thân Tịch Giản Cận nóng rang, ngại vấn đề thời gian, nếu không chính mình khẳng định nhào tới hung hăng đem cô làm khổ một phen! "Này sao có thể? Thi hành nhiệm vụ đó! Là ở nông thôn, điều kiện rất tệ! " Tịch Giản Cận nhướng mày, nghĩ cũng không có nghĩ liền cự tuyệt! Lần trước bị người tập đoàn Bạc Đế ném tới nông thôn, cô ăn được đủ đắng rồi! Tuyệt đối không có đường sống! Ai ngờ Bạc Sủng Nhi lại nhìn anh, nhíu nhíu mày, nghiêm trang bày ra bộ dạng giáo huấn Tịch Giản Cận nói: "Anh cũng biết là thi hành nhiệm vụ, tại sao còn không mang theo em đi? Chẳng lẽ anh không nghe được cấp trên các anh ra lệnh chính là để cho anh dẫn em đi đấy sao?" Tịch Giản Cận biết Bạc Sủng Nhi lại bắt đầu hồ nháo, liền nắm cái mũi nhỏ của cô nói: "Nơi nào nói? Lại bắt đầu đùa bỡn nghịch ngợm rồi?"
|
Chương 863: Bữa ăn sáng: Xúc xích hun khói cùng sữa tươi! 【10】
"Mới không có... Người ta nói đều là sự thật! " Bạc Sủng Nhi mếu máo, nhìn Tịch Giản Cận đáy mắt tràn đầy nồng đậm ai oán: "Rõ ràng chính là anh không tuân thủ ý tứ cấp trên các anh, một mình anh không tuân theo quy định rồi, còn nói em nghịch ngợm! Tiểu Tịch, anh nói cho em biết, làm quân nhân thứ nhất yêu cầu là cái gì?" Tịch Giản Cận nhìn Bạc Sủng Nhi đáy mắt ai oán, không nhịn được có chút bất đắc dĩ, vươn tay, xoa khuôn mặt nhỏ bé của Bạc Sủng Nhi, tiếp tục nói: "Sao, hiện tại lại còn đổ lên anh?" "Anh nói, anh nói a! " Bạc Sủng Nhi thúc giục Tịch Giản Cận vẫn không phối hợp với mình! Tịch Giản Cận biết mình nhất định phải sớm đi quân khu, nếu không thuận theo cô, không biết phải bao lâu, cô mới có thể để chính mình đi, cho nên đã nói: "Quân nhân yêu cầu đầu tiên, chính là vô điều kiện phục tùng mệnh lệnh cấp trên!" "Kia không phải thế sao! Anh căn bản không phục tùng! Anh không xứng làm quân nhân! " Bạc Sủng Nhi lập tức quơ tay, chỉ vào Tịch Giản Cận kêu la. Tịch Giản Cận nắm chặt tay cô, đặt ở mép tinh tế cắn hai cái, mở miệng nói: "Cái gì, anh chính là một quân nhân hợp cách, cho nên mới không thể dẫn em đi! Nếu anh dẫn em đi rồi, vậy là không có phục tùng rồi!" "Ngoan, đừng nghịch nữa, ngày mai anh sẽ trở lại. Em trở về trang viên Bạc Gia ở một buổi chiều, hiện tại anh sẽ gọi điện thoại phân phó người mang em đi, ngô... Ngày mai anh cùng em đi ăn cháo, nhé?" Bạc Sủng Nhi lắc đầu, không để ý tới lời Tịch Giản Cận dỗ của mình, la hét: "Anh đừng nói sang chuyện khác, rõ ràng anh không muốn mang em đi, là không phục tùng mệnh lệnh!" Tịch Giản Cận vuốt vuốt thái dương, nhìn Bạc Sủng Nhi cực kỳ bất đắc dĩ, nhưng còn chỉ có thể đè ép tính tình, tiếp tục nói: "Ngoan, đừng nghịch nữa... Thời gian không kịp rồi, anh phải đi..." Bạc Sủng Nhi ngẩng cằm nhỏ, nhìn Tịch Giản Cận cong miệng lên, tiếp tục nói: "Em mới không có náo đâu rồi, Tiểu Tịch, anh mới vừa nói cấp trên các anh ra lệnh là mang theo vật dụng hàng ngày, mang theo vật dụng hàng ngày... Vật dụng hàng ngày... vật dụng hàng ngày của anh rõ ràng chính là em đó! Anh không mang em đi, chẳng lẽ anh muốn dẫn người khác đi sao? Tịch, anh thành thật khai báo chả lẽ sau lưng em anh còn có người khác sao?"
|