Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 954: Anh thật sự thật rất yêu em! 【19】
"A Thánh, em đụng phải Tịch Giản Cận...... Chính là bé trai bị em hôn hồi bé......" Anh bị một loại khó chịu không giải thích được, cho nên gấp gáp đem cô đẩy ra, xoay người mặc quần áo, trở lại, bị cô cấu véo cho toàn thân là vết thương, đè ép mất mác ở đáy lòng, hướng về phía cô lấy lòng nói: "Em thích thì phải theo đuổi a, theo đuổi không được thì đoạt, anh vĩnh viễn ủng hộ em!" "Tốt, tốt! A Thánh, em biết ngay là anh đối với em tốt nhất! " cô cười vui mừng, anh nhìn cô khuôn mặt nhỏ sung sướng của cô, chẳng qua là cảm thấy đáy lòng rất đau đớn, rất khổ sở! Khi đó, chính là anh tự càm dao chặt ngang đoạn tình cảm của anh dành cho cô đi. Cô nói gì, anh làm cái đó. Cô xem đến người nào thích Tịch Giản Cận, cũng hướng về phía anh nói: "A Thánh, nữ sinh tên là XXX lớp cách vách toàn viết thư tình cho Tịch Giản Cận, em không muốn nhìn thấy cô ta......" Anh nói: "Tốt, ngày mai anh liền cua cô ta." Cô lập tức liếc tròng mắt nói: "Anh cua nổi không?" "Dĩ nhiên có thể! " anh nói như vậy. Ngày hôm sau, liền lái xe thể thao, bắt đầu hành động xa hoa cua gái, thiếu nữ kia quả thật một lần bị anh cua được. Khi đó, anh mới biến thành một tên Play Boy. Thay bồ như thay áo. Lúc ban đầu, người nào lại nghĩ tới, toàn bộ đều do một câu nói của cô, lại làm anh hành động như vậy. Bọn họ cùng nhau ở tại trang viên Bạc Gia, anh nhìn cô bởi vì Tịch Giản Cận, ngọt ngào cười, e lệ cười, tức giận phiền, đều là khả ái như vậy, anh nhìn mà đáy lòng run rẩy, rất nhiều lần đều ảo tưởng, nếu như cô là bởi vì anh thì thật tốt! Mãi cho đến một ngày...... Cô chưa có trở về trang viên Bạc Gia. Hôm sau anh mới biết, cô cùng Tịch Giản Cận ở lại với nhau. Anh một đêm chưa ngủ. Khi cô về nhà, nhìn anh, mặt tràn đầy ngọt ngào, lôi kéo tay của anh, kể ra tâm sự của thiếu nữ. "Tịch, buổi tối hôm qua ôm tôi ngủ, anh ấy còn gần gũi em hơn...... A Thánh, em rất khẩn trương, cũng rất sợ......" Vẫn nhớ được khi đó, ánh nắng tốt đẹp như vậy, mà nụ cười trên mặt cô cũng là tốt đẹp như vậy, duy chỉ có anh, lại như rơi xuống Địa Ngục rồi.
|
Chương 955: Anh thật sự rất yêu em! 【20】
Nữa sau lại, anh thấy Tịch Giản Cận ở trường học ôm cô hôn. Hình ảnh tốt đẹp như vậy. Anh hoàn toàn thua rồi. Không nỡ để cô khóc, không nỡ cho cô gánh nặng, cho nên xoay người, thật trầm luân làm một tên Play Boy. Hôn môi, lên giường! Đổi lại phụ nữ giống như thay quần áo. Nhưng là, lại chưa bao giờ gặp phải một người có thể khiến cho anh có thể nhớ, có thể động tâm! Thật ra thì đã qua lâu như vậy, Bạc Sủng Nhi thủy chung kiêu ngạo giống như xưa, cô nói, cô là người lợi hại nhất thế giới, đã thích là phải có được, Tiểu Tịch cũng phải có được, không có thứ gì là không thể chiếm được? Thật ra thì, anh thật rất muốn nói, sai rồi, Sủng Nhi, trên cái thế giới này, người lợi hại nhất không phải là em, mà là anh...... Là anh từng bước từng bước ở phía sau em giúp đỡ em có được Tiểu Tịch. Nếu như không có anh, làm sao em có thể có được anh ta? Nhưng là, những lời này, anh không nói ra. Nói không nên lời. Không phải là không thể, mà là không muốn. Anh hiểu được lòng của em, cho nên anh mới không nỡ em vì anh khổ sở. Cho nên anh lựa chọn thủ hộ, thủ hộ em cùng hoàng tử của em chân chân chính chính hạnh phúc, mà ngày đó, cũng là thời điểm anh chân chân chính chính không có bất kỳ chỗ dung nào. Em vì anh ta đau lòng, anh lại vì em đau lòng. Em vì anh ta rơi lệ, anh lại vì em khổ sở. Em vì anh ta bàng hoàng, anh lại vì em lo lắng. Em và anh tax a nhau bảy năm, anh ở bên cạnh em chăm sóc em bảy năm. Hôm nay, em cùng anh ta đính hôn, hai người có được hạnh phúc, mà anh...... rất muốn rời đi. Sủng Nhi em biết không? Anh mua vé bay đi Thụy Sĩ rồi, đi nơi đó làm tổng giám đốc...... Cho nên sau khi anh đi rồi, em phải hạnh phúc nhé Thật ra thì cho tới nay, chân chân chính chính cho em hạnh phúc đều là anh ta! Anh chỉ… sắm vai thằng hề, cho em vui vẻ mà thôi! Tần Thánh đứng ở nơi đó, trên mặt vẫn mang theo nụ cười hoàn mỹ, nhìn Bạc Sủng Nhi kéo Tịch Giản Cận dần dần biến mất ở trước mắt của mình, nhận lời chúc phúc, cũng hóa thành bi ai trong lòng, từng điểm từng điểm rỉ ra khỏi thân thể. Bạc Sủng Nhi kéo Tịch Giản Cận mời rượu xong, hai người liền đi lên phòng ở tầng chót, đem hết thảy xôn xao để lại cho bọn họ. Cô đi tắm. Ở lúc đi ra, lại thấy Tịch Giản Cận cầm di động, sắc mặt vô cùng không tốt. Bạc Sủng Nhi lo lắng đi tới phía Tịch Giản Cận, lại nghe thanh âm Tịch Giản Cận rất căng thẳng: "Em làm sao vậy? Hả?"
|
Chương 956: Anh thật sự thật rất yêu em! 【21】
"Nói chuyện...... Rốt cuộc làm sao?" "Đừng khóc...... Nhanh một chút nói cho anh biết, rốt cuộc là thế nào?" Tịch Giản Cận liên tục đối với trong điện thoại hỏi, nhưng ngay sau đó liền nhíu lại lông mày, cầm lấy điện thoại di động tỉ mỉ nhìn một hồi, sau đó càng gọi thêm mấy cú điện thoại, nhưng là lần này, hiển nhiên là không gọi được, trán của anh càng chau càng chặc rồi! Bạc Sủng Nhi đứng ở trước mặt Tịch Giản Cận, nhìn bộ dạng Tịch Giản Cận lúc này, âm điệu cũng theo đó không tự chủ được lo lắng lên: "Làm sao thế? Tịch?" Tịch Giản Cận không lên tiếng, chẳng qua là cúi đầu, vẫn gọi điện thoại, không ngừng gọi. "Tịch, có chuyện gì xảy ra? Người nào gọi điện thoại tới? " Bạc Sủng Nhi vươn tay, đè ngón tay Tịch Giản Cận xuống, Tịch Giản Cận lúc này mới nhìn về phía Bạc Sủng Nhi, ánh mắt đầu tiên là có chút bén nhọn, nhưng về sau lại biến thành bình tĩnh, chậm rãi bình tĩnh, anh chẳng qua là lo lắng lắc đầu, đáy mắt mang theo nồng đậm lo lắng, chậm rãi nói: "Không có chuyện gì." Không có chuyện gì? Bạc Sủng Nhi không tin. Rõ ràng bộ dạng cho thấy vô cùng có việc. Nhưng là hiển nhiên anh không muốn nói cho cô biết, cho nên anh cũng không có hỏi nữa, chẳng qua là biết điều một chút ngồi ở bên người Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận chẳng qua là nhìn chằm chằm điện thoại di động, phát ngốc một chút, vẻ mặt mang theo vài phần buồn bã. Trán của anh nhíu lại thật chặt, phảng phất là gặp được chuyện cực kỳ khó giải quyết. Bạc Sủng Nhi nhìn, có chút đau lòng. Rốt cuộc là chuyện như thế nào, lại làm khó anh như vậy? Cô không nhịn được vươn tay, chậm rãi ôm lấy cánh tay Tịch Giản Cận, chậm rãi đem đầu tựa vào trên bả vai của anh, tiếp tục nhẹ giọng dò hỏi: "Tịch...... Anh gặp chuyện khó khăn gì sao?" Tịch Giản Cận hoàn hồn, nhìn Bạc Sủng Nhi một hồi, tựa hồ muốn nói ra suy nghĩ của mình, nhưng là về sau vẫn trầm lại, cuối cùng chẳng qua là lắc đầu, không có nói ra một câu, một chữ. Bạc Sủng Nhi không nhịn được trầm xuống, nhìn ra được Tịch Giản Cận giờ khắc này tâm tình cực kỳ không tốt, cô biết không thể chọc cho lòng anh phiền, ngược lại biết điều một chút nói: "Tịch, thời gian không còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi đi?" Tịch Giản Cận gật đầu, Bạc Sủng Nhi lôi kéo anh đứng lên, mới vừa đi tới bên giường, điện thoại của anh lại một lần nữa vang lên.
|
Chương 957: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ấy biết? 【1】
Tịch Giản Cận phản ứng đặc biệt nhanh chóng, từ túi của mình móc ra điện thoại di động, cũng là một cái tin nhắn. "Cứu em...... Cứu em...... Giản Cận...... Cứu cứu em......" Sắc mặt Tịch Giản Cận lập tức bị tin nhắn đơn giản như thế làm cho sắc mặt mất hết huyết sắc! Anh nhận được cái số này, là mới vừa gọi tới. Bên trong chẳng qua là truyền đến một trận tiếng khóc của phụ nữ, cái âm điệu kia rất quen thuộc, là tiếng khóc của Hàn Như Y! Cô đã xảy ra chuyện sao? Hiện tại lại phát tin nhắn như vậy! Tịch Giản Cận nhanh chóng dựa theo cái số này gọi lại, lại phát hiện là trạng thái tắt điện thoại. Bạc Sủng Nhi nhìn Tịch Giản Cận tối nay sắc mặt có cái gì không đúng, nhiều lần nhìn điện thoại di động, vội vàng đụng lên trước nhìn, Tịch Giản Cận lại nhanh chóng để điện thoại di động trong túi áo, thần thái thay đổi nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi. "Làm sao vậy? Ai gọi tới?" Bạc Sủng Nhi vẫn treo nụ cười trên mặt, được phép cầu hôn đến đính hôn, đoạn thời gian này quá mức mộng ảo rồi, cô cảm giác mình tìm được tất cả hạnh phúc cùng vui vẻ rồi, thế cho nên căn bản không có nhận thấy được đáy mắt Tịch Giản Cận chợt lóe lệ khí. Tịch Giản Cận chậm chạp chưa từng mở miệng, đáy lòng lại lăn lộn tức giận không nói ra. Rõ ràng mỗi lần Bạc Tình gửi cho anh đều là video mỗi ngày Hàn Như Y trôi qua vui vẻ như thế nào, tại sao Hàn Như Y lại gọi điện thoại tìm anh cầu cứu? Chả lẽ, là tập đoàn Bạc Đế bọn họ liên hợp lại lừa gạt anh sao? Bạc Sủng Nhi chẳng qua là thấy Tịch Giản Cận không nói lời nào, cũng không nhận thấy được Tịch Giản Cận có điều không ổn, đưa tay ra kéo Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận đột nhiên lại vung tay, hất rơi tay cô. Trên mặt của anh rõ ràng có sát khí chợt lóe lên. Bạc Sủng Nhi lần này nhìn thấyrõ ràng, cô nhíu mày, toàn bộ nụ cười thu lại, chẳng qua là không nói một lời nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận nghiêng đâu, nhìn chằm chằm một phía, một chút mới ổn định lại tâm tình của mình, hình như là nhận thấy được chính mình mới vừa rồi phản ứng quá mức kịch liệt, lúc này mới quay đầu, cứng ngắc đối với Bạc Sủng Nhi lắc đầu, từ từ đi đến bên giường, ngã xuống giường, trong đầu chìm chìm nổi nổi lo lắng đều là Hàn Như Y cùng Tiểu Bảo! Bạc Sủng Nhi đứng ở bên giường nhìn chằm chằm Tần Thánh một chút, mới lên giường theo, cô hướng trong ngực Tịch Giản Cận chà chà, Tịch Giản Cận lại khô khốc, thản nhiên nói: "Hôm nay anh rất mệt chết.....
|
Chương 958: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ấy biết? 【2】
Bạc Sủng Nhi nghe vậy ngẩn ra. Cô chỉ là muốn muốn dán lên thân thể của anh ngủ...... Không có ý khác...... Rốt cuộc là người nào gọi điện thoại tới? Phảng phất là đem anh biến thành khác một người! Bạc Sủng Nhi xuất thần một giây. Một giây mà thôi. Thân thể Tịch Giản Cận nhẹ nhàng hướng một bên dịch ra. Thân thể người đàn ông cùng thân thể mình tách ra, làm cho cô trong nháy mắt liền từ ý nghĩ của mình thức tỉnh. Cô mở mắt, nhìn Tịch Giản Cận, ánh mắt khẽ có chút sắc bén, mang theo nồng đậm tìm tòi nghiên cứu. Tịch Giản Cận nhắm mắt lại, đang nằm ở giường lên, hình như biết cô đang quan sát chính mình, nhưng là thủy chung cũng chưa từng cho cô một cái phản ứng nào. Bên trong nhà lập tức yên tĩnh lại. Không có bất kỳ thanh âm nào. Ánh mắt Bạc Sủng Nhi, dần dần trở nên lạnh xuống. Đáy lòng, có chút hoảng hốt cùng sợ hãi. Bởi vì, giờ khắc này, chẳng biết tại sao, Tịch Giản Cận phảng phất như thay đổi thành một người khác, làm cho cô cảm thấy tim đập rấtnhanh và rất sợ! Bạc Sủng Nhi chẳng qua là nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận một hồi, sau liền quay đầu, vô thanh vô tức đưa lưng về phía Tịch Giản Cận, nằm ở trên giường, một mình đắp chăn. Vóc người nho nhỏ, hơi có chút co rúc. Thoạt nhìn, giống như là đau lòng. Dự cảm xấu, ở đáy lòng của cô chậm rãi hiện lên. Cô mơ hồ có thể cảm giác được là cái gì, nhưng là cô nhưng không muốn suy nghĩ. Đêm hôm đó, hai người lại cách nhau một khoảng cách rất lớn. Bên trong nhà có ngọn đèn vàng nhàn nhạt, ngoài phòng thì tối sầm. Trên cửa sổ loáng thoáng có ánh trăng. Hai người đều chưa ngủ, nhưng không hề nói chuyện với nhau. Mãi cho đến đêm khuya, những tiếng xe cộ ngoài cửa sổ cũng không còn, tiếng gió cũng không có, Bạc Sủng Nhi mới chậm rãi nhắm hai mắt lại. Trong não Tịch Giản Cận lại có thêm một mảnh lo lắng, đáy lòng của anh giống như vô cùng nặng nề, ở trong đêm khuya yên tĩnh, cái loại lo lắng vô thanh vô tức này, tàn nhẫn xỏ xuyên qua lồng ngực của anh. Nếu Hàn Như Y thật sự gặp chuyện không may...... Thật sự xảy ra chuyện, vậy anh làm sao khai báo với đội trưởng đã chết của mình? Mà anh, không thể ra nước ngoài...... Anh vẫn phải tìm người, đem tình huống của Hàn Như Y chân thật nói rõ cho anh!
|