Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 964: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết? 【8】
Hiện tại anh đã đem Hàn Như Y đón trở về nước rồi. Anh chỉ cần dàn xếp tốt cho Hàn Như Y, bảo đảm Hàn Như Y bình an hạnh phúc, như vậy, anh và cô, mới có thể hạnh phúc. Tịch Giản Cận đi tới phía sau Bạc Sủng Nhi, giơ tay lên, đem Bạc Sủng Nhi bế lên, giọng nói mang theo vài phần trách cứ: "Làm sao lại không đi dép?" Tịch Giản Cận trong lúc bất chợt ấm áp trách tội khiến cho Bạc Sủng Nhi lập tức mềm nhũn, cũng yên lòng. Có lẽ chỉ là mình đa tâm. Cô vươn tay, ôm lấy cổ Tịch Giản Cận, chậm rãi hướng trong ngực của anh chà chà: "Tịch, tối hôm qua anh đi làm cái gì?" Tịch Giản Cận mấp máy cánh môi, nhưng ngay sau đó liền nói láo: "Chẳng qua là đi xử lý một ít chuyện." Tịch Giản Cận ôm Bạc Sủng Nhi, lên giường, cẩn thận đem cô ôm vào trong ngực của mình, lau khuôn mặt của cô, một câu đau lòng: "Đêm qua ngủ không được ngon giấc sao? Bây giờ nghỉ ngơi một chút đi." Bạc Sủng Nhi mở trừng hai mắt, có một loại cảm giác hoảng hốt là mình đang nằm mơ. Song, lại phát hiện người trước mặt là chân thật. Cô lập tức nghĩ, chính mình nhất định là tự hù mình rồi. Lập tức liền biết điều một chút gật đầu, làm ổ trong ngực Tịch Giản Cận. Bởi vì bây giờ sắp đến mùa xuân, chuyện quân khu cũng ít đi rất nhiều, Tịch Giản Cận một đêm chưa ngủ, rất là buồn ngủ, Bạc Sủng Nhi một đêm ngủ không được ngon giấc, hiện tại tựa vào trong ngực Tịch Giản Cận, ấm áp và yên lòng, chỉ chốc lát cũng trầm lắng ngủ. Hai người ngủ đến lúc tỉnh, đã là buổi trưa mười hai giờ, Bạc Sủng Nhi là bị đói tỉnh lại, Tịch Giản Cận nghe được tiếng kêu trong bụng của cô, không nhịn được nhẹ bật cười, đứng dậy định đi làm cơm cho cô, song mới vừa đi hai bước, điện thoại di động liền vang lên. Tịch Giản Cận đón nghe, "Anh lập tức đi qua." "Làm sao thế? Lại có chuyện gấp gì sao? " Bạc Sủng Nhi nhìn Tịch Giản Cận cúp điện thoại, nhẹ giọng hỏi. "Ừ. " Tịch Giản Cận lung tung đáp một câu, đi vào phòng bếp, chuẩn bị đồ ăn cho Bạc Sủng Nhi, trong lúc đó, điện thoại di động vẫn không ngừng vang lên, phảng phất như đang đòi mạng, Tịch Giản Cận chau lông mày sâu hơn, nhưng vẫn cực kỳ có kiên nhẫn tiếp điện thoại nói: "Lập tức tới ngay...
|
Chương 965: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết? 【9】
Bạc Sủng Nhi nhìn điện thoại vẫn kiên nhẫn vang lên như vậy, cô lập tức không có khẩu vị, chẳng qua là cảm thấy có chút phiền não. Tịch Giản Cận đặt đồ ăn ở trước bàn, tự mình đi mặc quần áo, Bạc Sủng Nhi đi theo phía sau anh, Tịch Giản Cận nhìn ra tâm tình Bạc Sủng Nhi cực kỳ không tốt, lập tức cúi đầu, hôn một chút hai má của cô: "Anh trở lại ngay... Em ở nhà ngoan ngoãn chờ anh một chút, buổi tối anh dẫn em đi ăn cháo, nhé?" Bạc Sủng Nhi lúc này mới đỏ mặt, lòng tràn đầy hạnh phúc đồng ý, thậm chí còn tự mình giứ lấy đang thắt cà vạt, từng điểm từng điểm buộc lại cho anh. Giống như là vợ chồng rất thuận hòa, Tịch Giản Cận nhìn mà đáy mắt hàm chứa nồng đậm ấm áp, cũng nhịn không được nữa cúi đầu, hôn hôn lên môi của cô, một nụ hôn nóng bỏng, không ngừng không nghỉ, nhưng là điện thoại di động lại một lần nữa chấn động lên. Ít vài phần hăng hái, lúc này mới tách ra, Tịch Giản Cận thoáng có chút phiền não thở ra một hơi, không quên nói lời từ biệt: "Thử nghĩ xem buổi tối đi đâu chơi, anh dẫn em đi." "Tốt. " Bạc Sủng Nhi gật đầu đáp lời. "Đem cơm ăn hết, mệt mỏi thì ngủ tiếp đi. " Tịch Giản Cận không yên lòng tiếp tục dặn dò cô. Bạc Sủng Nhi lẳng lặng gật đầu, đáy lòng ấm áp, xô đẩy Tịch Giản Cận nói: "Anh vội thì đi đi, em lớn như vậy rồi, tự nhiên biết chiếu cố tốt chính mình!" Tịch Giản Cận nhìn bộ dạng Bạc Sủng Nhi ngoan ngoãn, không nhịn được cười một tiếng, vươn tay, ngắt lỗ mũi Bạc Sủng Nhi, sau đó chậm rãi cúi đầu, hôn cái trán của cô một chút, lúc này mới chậm rãi nói: "Tốt lắm, tốt lắm, anh đây không phải là quan tâm em sao? Lại bắt đầu ghét bỏ anh phiền!" Bạc Sủng Nhi cắn cánh môi Tịch Giản Cận, giống như là làm nũng nói: "Anh nhanh đi đi... Em ở nhà chờ anh, có được hay không?" "Ừ. " Tịch Giản Cận đáp ứng, lúc này mới lưu luyến không rời rời đi. Bạc Sủng Nhi nhìn bóng lưng của anh, khẽ nở nụ cười, hồi lâu, cũng đã nhìn không thấy bóng người rồi, cô mới đi đến bàn ăn, ăn cơm, sau đó lên giường, đi ngủ.
|
Chương 966: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết? 【10】
Lúc tỉnh lại, đã là tám giờ tối rồi, lấy điện thoại di động tới, lại phát hiện một cuộc gọi nhỡ cũng không có. Tịch Giản Cận còn không có liên lạc sao? Cô gọi cho Tịch Giản Cận, lại phát hiện ngoài vùng phủ sóng. Bạc Sủng Nhi ít nhiều gì cũng có chút tiếc nuối, nhưng là nghĩ đến thời điểm Tịch Giản Cận rời đi, thân mật đối với mình, không giống như là căm hận chính mình, cho nên có thể là anh rất bận. Cô không thể không hiểu chuyện, không để cho anh bận rộn được. Lập tức liền híp mắt, chậm rãi cười cười, âm thầm trách mình quá mức lo xa! Đứng lên tùy tiện ăn một ít đồ, lên mạng một hồi, rất là nhàm chán chơi trò chơi một chút, nhưng lại nhận được điện thoại của Tô Thần. Sắc mặt Bạc Sủng Nhi lập tức trở nên khó nhìn. "Sủng Nhi, ở sân bay quốc tế X thị, mau tới đây, Tần Thánh muốn đi!" Tần Thánh muốn đi? Đối với Bạc Sủng Nhi mà nói, tin tức kia thật sự rất chấn động! A Thánh, thanh mai trúc mã từ nhỏ đến lớn, cùng cô như hình với bóng, lại muốn đi? Đi tới chỗ nào? sSao cô lại không biết? "A Thần, anh nói gì? A Thánh tối hôm qua còn gọi điện thoại cho em mà, căn bản cũng không có nói ra tin tức anh ấy muốn đi a! " Bạc Sủng Nhi không tin. "Đừng hỏi nhiều như vậy, còn có nửa giờ, Tần Thánh sẽ cất cánh! Em còn không tới, liền không thể gặp được anh ấy đâu!" Bạc Sủng Nhi nghe giọng Tô Thần nói, lúc này mới phát hiện không giống như là nói giỡn, cô lập tức khẩn trương lên, liên quần áo cũng chưa kịp đổi lại, vội vàng túm chìa khóa xe, hướng ngoài cửa vội vàng chạy ra ngoài: "A Thần, tại sao A Thánh phải đi? Anh giữ anh ấy lại, không thể để cho anh ấy đi a... Anh ấy đi nơi nào... Tại sao không nói cho em biết chứ?" "Bất kể như thế nào, nếu như em không tới kịp, anh cũng phải ngăn anh ấy lại bằng được!" Bạc Sủng Nhi cúp điện thoại, vội vội vàng vàng xuống lầu, lên xe, nhấn ga vội chạy đi. Tần Thánh sao có thể rời khỏi cô? Tần Thánh không thể rời khỏi cô! Anh ấy đi tới chỗ nào? Bọn họ từ nhỏ đến lớn, nói cả đời đều ở chung một chỗ, tại sao anh ấy có thể lặng yên không một tiếng động rời đi như vậy? A Thánh... Có tin hay không, ở mỗi đáy lòng mỗi cô gái, tuyệt đối tồn tại một người đàn ông như A Thánh, không liên quan đến tình yêu, không liên quan đến thân tình, nhưng là cả đời không cách nào dứt bỏ.
|
Chương 967: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết? 【11】
Bạc Sủng Nhi không lái xe quá nhanh, bởi vì thời gian lúc này, là khoảngchín giờ tối, coi như là giờ cao điểm của X thị, rất nhiều xe tới tới lui lui, thỉnh thoảng sẽ phải ngừng lại, Bạc Sủng Nhi liên tục nhìn thời gian, đáy lòng càng ngày càng nôn nóng bất an lên. Thật vất vả mới ra khỏi khu vực thành thị, tốc độ Bạc Sủng Nhi lái xe mới dần dần ổn định lại, hướng phía trước đi càng lúc càng nhanh hơn. Phía trước có một chiếc xe vận tải bất chợt chậm lại, Bạc Sủng Nhi vội vàng giẫm chân ga, nhưng vẫn không cẩn thận đụng vào đuôi xe. Bị buộc dừng xe, Bạc Sủng Nhi gấp gáp muốn tới sân bay, cho nên từ trong túi lôi tiền ra, đưa cho tài xế xe vận tải phía trước. May là xe vận tải không hao tổn gì, bị hỏng chính là xe Bạc Sủng Nhi, lại nhìn biển số xe một chút, xe thể thao mấy ngàn vạn, không phải là nhà giàu, cũng là là danh môn rồi, bản thân tài xế lo lắng chính mình chọc không nổi, bây giờ nhìn người ta đưa tiền cho mình, lập tức cái gì cũng không dám nói, vội vàng nhường đường, để cho Bạc Sủng Nhi vượt qua. Còn có mười lăm phút. Bạc Sủng Nhi vẫn cầu nguyện ở đáy lòng, mặc niệm. Thật vất vả mới đến được sân bay, Bạc Sủng Nhi vừa gọi điện thoại cho Tô Thần, vừa tìm kiếm cửa lên máy bay. Song, đợi đến thời điểm Bạc Sủng Nhi chạy đến, Tần Thánh đã lên máy bay. Bạc Sủng Nhi chẳng qua là cách cửa pha lê trong suốt, thấy được bóng lưng Tần Thánh. Cô gấp gáp vươn tay chạm vào cửa pha lê, song người đàn ông kia, nhưng thủy chung chưa từng nghe được thanh âm, cũng chưa từng quay đầu lại. Bạc Sủng Nhi hướng cửa lên máy bay đi tới, muốn xông vào, lại bị nhân viên kiểm an ngăn cản. Tô Thần thấy thế, cũng liền bước lên phía trước ôm lấy Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi nhìn Tần Thánh dần dần biến mất tại tầm mắt chính mình, nước mắt cũng nhịn không được nữa một giọt một giọt rơi xuống. Không phải là không biết anh yêu cô, không phải là không biết tại sao anh phải đi. Nhưng là anh không thể làm như vậy. Đây là anh nhà, cha mẹ anh đều ở X thị, là địa phương anh sống từ nhỏ đến lớn, bạn bè người thân đều ở đây, một mình anh rời đi, đi nước ngoài, sao mà tốt được? A Thánh... Không cần đi... Nếu như anh không muốn em xuất hiện ở trước mặt của anh, như vậy em sẽ làm được, nhưng mà anh đừng rời đi... Mỗi một lần trao ra, không phải mãi là anh... A Thánh...
|
Chương 968: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết? 【12】
Bạc Sủng Nhi khóc giống như đứa bé. Có vài chuyện, cô cùng A Thánh đều không mở miệng, đó là không muốn phá hư cuộc sống tốt đẹp hiện tại. Có một số người, thật ra thì dưới đáy lòng đều tồn tại, chỉ sợ kết hôn, chỉ sợ sống chết, chỉ sợ có tất cả tình yêu, nhưng vẫn không cách nào thay thế, thậm chí không hề nghĩ tới, anh sẽ rời đi. Nhưng bây giờ thì sao? Cái người đàn ông từ nhỏ phụng bồi cô một đường lớn lên, lại rời đi. Ngày về không biết. Cô phải làm sao bây giờ? Bản thân cô ở trên thế giới này không có mấy người bạn, thời điểm bản thân cô khổ sở, liền thích cùng A Thánh nói chuyện phiếm, thời điểm cô khóc, có A Thánh đùa cho cô cười, cô vẫn cho là, cô cùng A Thánh sẽ mãi trôi qua như vậy. Tương lai, cô tin tưởng, A Thánh sẽ gặp được cô bé anh thật lòng thích. Khi đó, đáy lòng cô nhất định sẽ không thoải mái, nhưng mà vẫn có thể tự nhiên hào phóng bưng một ly rượu đỏ, đối với A Thánh cô yêu mến nhất nói một câu, A Thánh, chúc anh hạnh phúc... Mà bây giờ thì sao? Anh lại không nói tiếng nào rời đi. Lần đầu tiên Bạc Sủng Nhi cảm giác được A Thánh hình như thật rất khổ sở... Tại sao, một số giấc mộng, không thể hoàn thành? Tại sao, trên cái thế giới này, lại tồn tại yêu mà không được? Tại sao? Đây rốt cuộc là tại sao? Cô nghĩ không ra, cũng nghĩ không thông, chẳng qua là cô biết, A Thánh cùng cô, hình như đã cách xa không thể chạm rồi! ------------- Tần Thánh thủy chung chưa từng quay đầu lại, lên máy bay, tắt điện thoại di động, lặng yên chờ loa nhắc nhỡ những việc cần chú ý xong, đeo lên giây an toàn, nhìn máy bay bay lên trời cao ba vạn thước, anh bất chợt cảm thấy, chính mình hình như bỏ xuống “nghiêng nước nghiêng thành” của mình rồi, rời xa rồi. Bao nhiêu ngày sau cô mới biết mình đã rời khỏi thế giới của cô? Khi đó, cô có thể đặc biệt khó chịu hay không? Cô có thể hận anh không cùng cô từ biệt, rồi rời đi không? Thật ra thì làm sao từ biệt nổi? Nói một câu gặp lại sao? Bọn họ cuối cùng có gặp nhau. Anh chẳng qua là đi chữa thương, đi quên lãng, tương lai, có một ngày, anh sẽ trở về, nhưng mà anh tin tưởng, khi đó, “nghiêng nước nghiêng thành” của anh sẽ rất hạnh phúc. Mà anh thì sao? Khi đó cũng sẽ là một bộ tư thái hạnh phúc, ôm “nghiêng nước nghiêng thành” của anh một cái.
|