Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 984: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết! 【8】
Cô gái điên cuồng, cô gái điên cuồng vì yêu, càng bi ai sẽ càng hận, làm cho không ai có thể chống đỡ! Rất nhiều chuyện, chẳng qua là nhân duyên trùng hợp, lần lần chồng chất, một lần một lần bộc phát. Chuyện cho tới bây giờ, Hàn Như Y như vậy, Bạc Sủng Nhi thật sự nói không ra lời nhẫn tâm, đối diện trước cô gái điên cuồng vì yêu này xuống tay. Cùng là người thiên nhai lưu lạc, gặp lại cớ gì không giúp nhau! Huống chi, cô ta không giống Triệu Tố Nhã, chồng của cô ta, cô ta, đều là người bị hại. Có thể nào không hận? Cô ta yêu người đàn ông kia đến cỡ nào, sợ là hiện dưới đáy lòng đối Tịch Giản Cận liền oán giận đến cỡ đó đi! Trong quán cà phê, hai người rất an tĩnh. Hàn Như Y mang theo vẻ mặt đau thương không giải thích được, đáy lòng Bạc Sủng Nhi thì phập phồng, một hồi lâu, cũng không cách nào yên tĩnh lại. "Thật ra thì, cô có thể hạnh phúc...... Ngày đó cô đến tìm tôi, tôi có nói quá, chỉ cần cô chịu mở miệng, cô muốn gì tôi đây cũng có thể cho cô, cho dù là mộy nửa giang san tập đoàn Bạc Đế tôi cũng có thể cho cô!" "Chỉ cần cô không làm khó dễ Tịch! Cha mẹ Tịch cũng tốt, ông nội cũng được, bọn họ từng hạ mệnh lệnh như vậy, nhưng là cuối cùng không liên quan với Tịch, Tịch là vô tội, anh ấy cái gì cũng không biết, nếu có một ngày anh ấy biết chân tướng, đáy lòng của anh ấy sẽ rất khó chịu?" "Nhiều năm như vậy, anh ấy thủy chung làm bạn với cô cùng Tiểu Bảo, đem Tiểu Bảo coi như con của mình mà đối đãi, tôi có thể từ trên người của anh ấy nhìn ra được anh đấy ối với các người áy náy......" "Ban đầu tôi đem cô bán đi, anh ấy suýt nữa vươn tay, bóp chết tôi, tôi có thể biết cái cảm giác đối với tôi vừa yêu vừa hận kia của anh ấy... Đau khổ." Bạc Sủng Nhi thật chặt nhìn Hàn Như Y, cô gái có cảm tình, cũng là cô gái thiện lương, cô ta sở dĩ hận Tịch Giản Cận như vậy, nhất định là cô ta rất yêu cái người đàn ông đã chết kia, cho nên mới làm như vậy! Bạc Sủng Nhi vứt sạch cao ngạo cùng tôn quý, cô nghĩ, có một số việc, thật sự là Tịch không thể biết! "Chỉ cần cô chịu quên mất những thứ cừu hận kia, vô luận là điều kiện như thế nào, tôi cũng đáp ứng cô...... Dĩ nhiên...... Trừ tôi cùng anh ấy tách ra." Nếu như có thể tách ra, thì đã sớm tách. Cần gì đợi bảy năm? Cần gì quấn quýt si mê anh như thế?
|
Chương 985: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết! 【9】
Nếu như có thể tách ra, thật ra thì đã sớm tách ra...... Cần gì chờ tới bây giờ, biết rất rõ ràng cô liều mạng ngăn trở, biết rất rõ ràng cả hai có nhiều con đường gian nan phải đi, nhưng vẫn liều mạng cắn hàm răng muốn ở chung một chỗ. Bởi vì quá yêu, cho nên ai cũng không thể rời bỏ ai. Chẳng qua là gánh nặng quá mức trầm trọng. Ai không mệt mỏi? Tịch Giản Cận sợ là cũng mệt mỏi đi, rõ ràng hạnh phúc cách mình một bước ngắn, nhưng là gách nặng trên người, không cách nào tháo bỏ. Cô cũng sợ là mệt chết đi, đơn thuần cho là bảy năm trước chia tay, bảy năm sau dễ dàng hưởng thụ, lại quên mất bốn chữ "Năm tháng vô tình " này. Hàn Như Y cũng mệt mỏi a, suốt bốn năm, chờ tìm cơ hội hủy diệt hạnh phúc Tịch Giản Cận, ngụy trang chính mình, sao có thể không mệt? Hàn Như Y nhíu lại lông mày, nhìn Bạc Sủng Nhi. Người con gái trước mắt này, rốt cuộc yêu Tịch Giản Cận cỡ nào? Hoặc là nói, rốt cuộc Tịch Giản Cận yêu Bạc Sủng Nhi cỡ nào? Cho nên, cho dù để cho Tịch Giản Cận hận chết chính mình, cũng phải bảo vệ tốt người đàn ông của chính mình, không biết những tàn nhẫn cùng sự thực kia. Cho nên, khi biết người phụ nữ mình yêu làm rất nhiều chuyện không thể nói lý, nhưng vẫn lựa chọn lần lần bao dung cùng tha thứ. Bọn họ đều là người kiêu ngạo. Cũng đang vô hình trung, vì lẫn nhau, đều dỡ xuống cao ngạo. Hàn Như Y nhàn nhạt cười cười, đáy mắt trong lúc bất chợt lại chứa đầy nước mắt, giống như thật sự bị Bạc Sủng Nhi thuyết phục, từng giọt rơi xuống, ấn đường của cô ta, nhăn vô cùng sâu, rất sâu. Bạc Sủng Nhi nhìn nước mắt của cô ta, bỗng nhiên đáy lòng có chút không đành lòng. Cô đem âm điệu bỏ vào mềm nhất: "Nếu cô không muốn ra nước ngoài, không muốn cùng Vick tiên sinh ở chung một chỗ, cũng có thể, tôi hoàn toàn có thể làm được, bao gồm Tiểu Bảo, tôi sẽ dùng hết toàn bộ khả năng bảo vệ tốt cô bé, làm cho cô bé nhận được giáo dục tốt nhất." Hàn Như Y khóc càng hung mãnh hơn. Bạc Sủng Nhi nhìn nước mắt của cô ta, ánh mắt khẽ lóe lóe, thấy ở cửa phòng cà phê, Tịch Giản Cận đẩy cửa vào. Nét mặt của cô hơi đổi. Cũng đã thấy Tịch Giản Cận hướng chỗ các cô đi tới. Nhìn Hàn Như Y trước mặt rơi lệ hung mãnh, cô khẽ nhăn mày, rõ ràng từ đáy mắt Hàn Như Y phát hiện vẻ giễu cợt. Bạc Sủng Nhi không vui nhíu mày, đáy mắt mang theo một bộ sáng tỏ, thấy cô ta vô thanh vô tức nắm chặc điện thoại trong đặt ở trong túi áo, mép cũng theo đó hiện lên vẻ cười lạnh.
|
Chương 986: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết! 【10】
Tịch Giản Cận rất nhanh chóng liền đi tới bên cạnh bọn họ, sắc mặt của anh mang theo vài phần khẩn trương, nếp uốn ấn đường cũng rất sâu. Tịch Giản Cận còn không có mở miệng nói chuyện, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, đáy mắt mang theo vài phần lo lắng. Cô biết Hàn Như Y trở lại? Có phải dưới đáy lòng rất không vui hay không? Ai ngờ Hàn Như Y đột nhiên lại đứng lên, nước mắt chảy như mưa, cúi đầu, một bộ điềm đạm đáng yêu, mở miệng, còn mang theo tư thái dịu dàng có tri thức hiểu lễ nghĩa, nhẹ giọng nói: "Giản Cận...... Anh đã đến rồi sao? Anh ngồi, em về nhà trước! Tiểu Bảo còn đang chờ em!" Sau khi nói xong, liền muốn từ bên người Tịch Giản Cận tránh ra. Tịch Giản Cận nhìn nước mắt Hàn Như Y, mày nhíu lại sâu hơn, anh giống như là có lời gì muốn hỏi, nhưng khi nhìn nhìn Bạc Sủng Nhi, cuối cùng nhấp miệng, khẽ gật đầu, đáy mắt mang theo vài phần bất đắc dĩ, tựa như thủy triều hoàn toàn lan tràn, trên mặt anh tuấn, mang theo mệt mỏi rõ ràng: "Tốt, em đi cẩn thận." Hàn Như Y ánh mắt run rẩy, tựa hồ là không nghĩ tới Tịch Giản Cận nói lời như vậy, ngón tay vô thanh vô tức nắm chặt, cô còn tưởng rằng Tịch Giản Cận sẽ hung Bạc Sủng Nhi, sẽ hỏi Bạc Sủng Nhi rốt cuộc làm cái gì chọc cô khóc! Tuy nhiên không nghĩ tới, anh lại nói như thế. Chẳng lẽ, Tịch Giản Cận cùng trong tưởng tượng của cô không giống với lúc trước sao? Hàn Như Y đứng ở nơi đó, một hồi lâu cũng không có nhúc nhích, đáy mắt rõ ràng có một tầng chần chờ. Mà ánh mắt Tịch Giản Cận, thủy chung là nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, đáy mắt anh, rõ ràng cho thấy có mấy phần lo lắng. Một hồi lâu, Tịch Giản Cận mới ý thức tới Hàn Như Y không rời đi, liền nghiêng đầu, nhìn Hàn Như Y, nhẹ giọng mà hỏi: "Làm sao thế? Anh tìm người đưa em về?" Hàn Như Y bối rối lắc đầu một cái, lập tức hoàn hồn, như cũ là bộ dáng hiểu chuyện, thoải mái cười, âm điệu mềm nhũn thông tình đạt lý: "Không có, không có, các anh từ từ nói chuyện, em đi trước." Tịch Giản Cận gật đầu, Hàn Như Y liền cắn hàm răng, bộ dáng sợ hãi rụt rè rời đi. Tịch Giản Cận ngồi ở bên cạnh Bạc Sủng Nhi, nhìn cà phê trước mặt cô đã lạnh, giơ tay lên, phân phó người một lần nữa đưa lên hai phần.
|
Chương 987: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết! 【11】
Nhân viên phục vụ nhanh chóng đổi cà phê cho bọn anh, Tịch Giản Cận lúc này mới nghiêng đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi, hình như cô gái thất thần, căn bản không có phát hiện anh đang ngó chừng cô, Tịch Giản Cận vẫn không có mở miệng nói chuyện, Bạc Sủng Nhi trầm tư một hồi lâu, lúc này mới quay đầu, chạm đến ánh mắt Tịch Giản Cận, cô mới nhẹ nhàng nở nụ cười: "Anh không muốn hỏi em gì sao?" "Hỏi em cái gì? " Tịch Giản Cận nhẹ giọng hỏi một câu, cúi thấp đầu, trầm tư một chút, mới ngẩng đầu, nhìn Bạc đáy mắt Sủng Nhi một mảnh thanh minh, lòe lòe sáng lên. "Ngô...... " Bạc Sủng Nhi nghe thấy được thanh âm đáy lòng chính mình run rẩy, cô hiển nhiên là không ngờ Tịch Giản Cận có biểu hiện bình tĩnh như vậy, thậm chí một chút tức giận cũng không có, cô vẫn cho là Hàn Như Y khóc như vậy, dựa theo tính cách của anh, sẽ giận dữ, cho là cô đã làm gì đối với cô ta, cô nhìn chằm chằm ánh mắt Tịch Giản Cận, "Tỷ như...... Hàn Như Y khóc? Chẳng lẽ anh không cảm thấy là em bắt nạt cô ta sao?" Tịch Giản Cận trầm mặc chốc lát, thanh âm bình tĩnh: "Em bắt nạt cô ấy sao?" Anh lại hỏi ngược lại. Bạc Sủng Nhi nghiêng cái đầu suy nghĩ một chút, ngay sau đó ánh mắt trong trẻo, không e dè nhìn chằm chằm con ngươi Tịch Giản Cận, cong môi, mỵ mỵ cười cười, nửa thật nửa giả hỏi: "Nếu như em nói không có...... Vậy anh tin em sao?" "Em cứ nói đi? " Tịch Giản Cận lưu loát hỏi ngược lại, nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi vươn tay, bưng lên cà phê, chậm rãi uống một hớp, đem vấn đề sở hữu cũng đổ cho Bạc Sủng Nhi. Bạc Sủng Nhi lắc đầu, đàng hoàng thừa nhận: "Em không biết." Tịch Giản Cận không có lên tiếng. Chẳng qua là lẳng lặng nhìn Bạc Sủng Nhi. Từ lúc ban đầu gặp lại đến bây giờ, rất nhiều chuyện, cô đều là làm anh căn bản không cách nào tiếp nhận, cùng nhau đi tới, bao mưa gió, anh cũng đã nói cô hồ nháo vô số lần. Thậm chí ở thời điểm cô bán đi Hàn Như Y, anh cũng tức giận, khi đó, anh đã nói rõ ràng với cô, đừng đem người kia bán đi, không cần hiến cho tủy sống, có chuyện gì, mọi người cùng nhau tới đối mặt. Cô không đồng ý, khư khư cố chấp. Mặc dù cho tới bây giờ, anh biết, Hàn Như Y cô đi tìm, nhưng bọn họ đã nói những gì, anh căn bản không biết.
|
Chương 988: Có bản lãnh cô đem chân tướng nói cho anh ta biết! 【12】
Tịch Giản Cận im lặng làm cho đáy lòng Bạc Sủng Nhi dần dần nổi lên một tầng khẩn trương. Tịch Giản Cận chẳng qua là nhìn chằm chằm cô, sau lưng có ánh nắng xuyên qua cửa sổ đi vào, đánh vào trên người của anh, khiến cho khuôn mặt của anh lộ ra vẻ có chút thần bí. Bạc Sủng Nhi không biết Tịch Giản Cận đang suy tư những gì, chẳng qua là nhìn anh bưng cái chén, thái độ lạnh nhạt uống cà phê. Từng miếng từng miếng. Đối với cô mà nói, giống như là lăng trì. Tm lặng như vậy, khiến cho Bạc Sủng Nhi cảm thấy sắp không cách nào nhịn được rồi, Tịch Giản Cận trong lúc bất chợt ngẩng đầu, nhìn cô, nhẹ nhàng cười cười: "Em nói không, thì sẽ là có." Bạc Sủng Nhi lập tức ngơ ngẩn. Cô tuyệt đối không nghĩ tới Tịch Giản Cận sẽ nói như vậy. Mơ hồ có một loại cảm xúc không giải thích được bỗng nhiên hiện lên ở ngực của cô, mãnh liệt làm cho toàn thân cô run rẩy khẩn trương. Cô há miệng, muốn nói cái gì đó, lại phát hiện một câu cũng nói không nên lời, giống như có vật gì đó bị ngạnh ở trong cổ họng, một âm tiết cũng phun không ra. "Sủng Nhi...... Thật ra thì không có gì, Như Y...... Gần nhất rất có gì đó không đúng, luôn thích khóc, ở nước ngoài xảy ra chuyện gì, anh một chút cũng không biết, các em tại sao ở cùng nhau, anh cũng không biết." "Cô ấy gởi tin nhắn cho anh, anh tới đây rồi, hai người nói cái gì, anh cũng không biết." Tịch Giản Cận ngữ điệu vẫn luôn là rất bình thản. "Anh cũng không biết tại sao có một số việc em không muốn nói cho anh biết, đáy lòng emnghĩ như thế nào, tại sao emmuốn làm như vậy, anh cũng không biết." Cái gì cũng không biết. Chẳng hay biết gì, không giải thích được nhìn mọi chuyện, từng điểm từng điểm biến chuyển. Mà đáy lòng của anh, một điểm nắm chặc cũng không có. Thậm chí, cũng không biết một giây sau, rốt cuộc sẽ phát sinh cái chuyện gì! Tịch Giản Cận thanh âm rất nhẹ, mềm nhẹ giống như là giữa tình nhân nói nhỏ. Nghe Bạc Sủng Nhi đáy lòng theo đó cũng co rút nhanh, phát run, phảng phất rất đau đớn, tê tâm liệt phế. "Em nói gì, anh cũng tin em......" Thật ra thì thủy chung, cô nói gì, anh có khi nào không tin? Giống như là cô đã làm nhiều chuyện anh không cách nào tiếp nhận, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng. "Nhưng là, em có biết hay không, hiện dưới đáy lòng anh đều là trống rỗng......" Trống rỗng, rất trống rỗng. Luôn là có một loại dự cảm vô cùng xấu.
|