Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 387: Lịch sử hỗn loạn nhất của tập đoàn Bạc Đế 【7】
Bạc Tình vội vàng vươn tay ra, đem tay nhỏ bé của Cẩm Úc kéo xuống, ngay sau đó liền nhìn hộ sĩ một bên muốn đi ra, khẽ mỉm cười, làm những hộ sĩ kia cảm thấy hoa cả mắt. Đây cũng là thái tử gia Bạc Gia trong truyền thuyết a! Vẫn như năm đó, yêu nghiệt như thế! Bạc Tình chậm chạp đi tới trước mặt những người đó, khẽ vểnh khóe môi lên, ôn ôn hòa hòa, bộ dạng thương lượng chuyện tốt, làm ấn tượng vủa những hộ sĩ kia đối với y tăng lên nhiều. Thì ra là ở trong đám người kia, còn có một người bình thường. Bạc Tình khẽ cúi thấp đầu, nhìn tiểu hộ sĩ bị chính mình mê đến thất điên bát đảo, giải thích: "Thật ra thì bọn họ cũng không có ác ý, chẳng qua là bọn họ khẩn trương mà thôi!" Tiểu hộ sĩ liên tục gật đầu, chẳng qua là cảm thấy thanh âm người đàn ông trước mặt nói chuyện nhu tình như thế, âm điệu hoa lệ ưu mỹ, thậm chí còn mang theo vẻ hương tươi đẹp đẽ, đại não cũng nhịn không được hỗn loạn lên, một hồi lâu mới hồi thần lai, y đang nói bọn họ không có ác ý? Không có ác ý cũng muốn đem phòng giải phẩu phá ra để cướp người đi, không có ác ý lại muốn nổ súng? Kia như thế nào mới coi như là có ác ý? Bạc Tình giống như là trong nháy mắt xem hiểu ý nghĩ trong lòng tiểu hộ sĩ, dựa vào ở trên vách tường một bên, mệt mỏi ngoắc ngoắc môi, "Cô phải tin tưởng lời nói của tôi!" Tiểu hộ sĩ sợ hết hồn, y, y, y làm sao biết cô không tin? Bạc Sủng Nhi hướng phía trước khẽ nghiêng thân thể, móc ra rồi một tờ chi phiếu, viết mviết, đưa cho tiểu hộ sĩ, thuận tiện giảm thấp thanh âm xuống, chậm rãi mở miệng: "Đem cái này cho viện trưởng các người, coi như là một chút xin lỗi... Thuận tiện giúp tôi chuyển một câu, đó chính là... Người ở bên trong cứu không sống, mảnh đất này sẽ bị tôi hủy đi xây nhà về sinh!" Bạc Tình thong thả ung dung nói, dùng khẩu khí thương lượng chuyện tốt, tuy nhiên lại để cho tiểu hộ sĩ phát ra một loại cảm giác áp bách cùng sợ hãi, cô chỉ có thể yếu ớt gật đầu, nói: "Biết rồi biết rồi!" Liền xoay người chạy đi. Trời ạ, mới vừa rồi cô còn nghĩ người này là bình thường chứ! Nhưng là, rõ ràng là sai lầm, y so với những người khác, càng thêm kinh khủng! Người khác là nổ súng, người khác là đánh nhau, người khác là cướp người, y lại trực tiếp muốn đem mảnh đất này xây thành nhà vệ sinh!
|
Chương 388: Lịch sử hỗn loạn nhất của tập đoàn Bạc Đế 【8】
Bạc Tình nhìn tiểu hộ sĩ bỏ đi, cong môi, chậm rãi cười cười, ngay sau đó bổ sung một câu: "Tôi đùa một chút... Cô đừng quá tin, nhớ được lời tôi nói, chuyển cho viện trưởng các người là được rồi..." Bóng lưng tiểu hộ sĩ khẽ buông lỏng một chút, thì ra nói giỡn a! Cô liền nghiêng đầu, hướng về phía Bạc Tình liên tục không ngừng gật đầu, nhưng ngay sau đó Bạc Tình lại nhún vai nói: "Bất quá dù tôi nói giỡn, trong nhiều trường hợp, cũng sẽ biến thành thật!" Vẻ mặt tiểu hộ sĩ lập tức cứng ngắc, xoay lưng, vội vã chạy đi! Bạc Tình lúc này mới chậm rãi xoay người, nhìn người ngồi ở chỗ đó, vẻ mặt cũng rất khẩn trương, mà Thất Thất người phụ nữ lòng y yêu lại cứng rắn giả bộ liệu trước, nhìn đến đáy lòng của y cũng nhịn không được nữa theo đó khẽ lo lắng. Vốn là hôm nay cùng Cẩm Úc đi máy bay trở lại X thị, nghĩ muốn tặng cho Sủng Nhi một cái vui mừng đặc biệt lớn, ai biết chân trước chạm đất, chân sau liền nhận được điện thoại nói: Sủng Nhi sống chết không rõ! Vốn tưởng rằng là người kia chán sống, cố ý gây chuyện, còn muốn tìm người đem bọn họ chỉnh một chút, ai ngờ lại là thật! Làm cho y và Cẩm Úc cũng không có trở về trang viên Bạc Gia, liền hướng bệnh viện quân khu chạy tới. Cẩm Úc đi tới đi lui, chẳng qua cũng mới một phút đồng hồ, cô lại cảm thấy giống như là qua một năm rồi, không nhịn được nghĩ tới làm sao giải phẫu còn không xong? Lập tức, kềm nén không được hướng trên cửa dán tới, muốn nghe một chút động tĩnh bên trong, lại phát hiện thật yên tỉnh. Bạc Tình thấy cô đi nghe, mình cũng theo đó vội vàng đi tới nghe. Những người khác vừa thấy, tất cả cũng dán lỗ tai lên. Nghe một hồi lâu, nhưng vẫn là một mảnh an tĩnh. "Kỳ quái, tại sao không có thanh âm gì? Bọn họ rốt cuộc có làm giải phẫu hay không? " Thất Thất nhíu lông mày, không nhịn được hỏi một câu. "Đúng đấy, tôi cũng nghe không được nửa điểm thanh âm!" "Tôi cũng thế... Tôi xem hiện trường quay chụp, chảy rất nhiều máu a! Sẽ không phải là chết từ lúc ấy đi!" "Không có, thời điểm tôi ôm cô tới, mạch cô ấy còn đập! Chẳng qua là hôn mê rồi!" "Tất cả câm miệng, náo loạn cái gì! " Thất Thất nhíu lông mày lại, quên mất người đầu tiên lên tiếng chính là mình. Đoàn người ngậm miệng, Bạc Tình lại sâu kín nói: "Sẽ không xảy ra chuyện đi..." "Bọn họ sợ bị xây thành nhà vệ sinh, cho nên không dám tới? " Thất Thất cùng Bạc Tình liếc nhau một cái, theo đó nói một câu.
|
Chương 389: Lịch sử hỗn loạn nhất của tập đoàn Bạc Đế 【9】
"Bọn họ sợ bị xây thành nhà vệ sinh, cho nên không dám tới? " Thất Thất cùng Bạc Tình liếc nhau một cái, theo đó nói một câu. "Nhưng là Sủng Nhi vào phòng giải phẩu mới năm mười phút, hẳn là giải phẫu vẫn chưa kết thúc đi?" "Vậy tại sao lại an tĩnh như vậy, thanh âm gì cũng nghe không thấy?" "Trong tình hình chung, trong phòng giải phẫu đều là rất an tĩnh, bác sĩ cần tập trung tinh thần làm giải phẫu, hơn nữa... Vì phòng ngừa quấy nhiễu, cái cửa này có hiệu quả cách âm!" "Thì ra là như vậy a... " Cẩm Úc nghe được như vậy, khẽ gật đầu, ngay sau đó ánh mắt biến đổi trong nháy mắt, quay đầu, liền thấy Tần Thích đứng một bên vẫn ung dung, giống như là thật vất vả mới thấy được bọn họ làm trò cười cho thiên hạ, trên mặt của y lóe ra một tia đắc ý, trong tay còn cầm lấy điện thoại di động, hiển nhiên là mới vừa chụp. Một bộ chuẩn bị phát weibo. Cẩm Úc cầm lấy điện thoại trong tay, hướng trên mặt Tần Thích đập tới, may là Tần Thích kịp thời nhảy ra. Cẩm Úc giận nhìn chằm chằm Tần Thích, "Anh thật rất nhàn hạ thoải mái nhỉ, lại còn có lòng chụp hình?" Tần Thích lập tức cúi xuống, đem điện thoại Cẩm Úc nhặt lên, mới phát màn hình đã sớm vỡ nát bấy, anh không nhịn được rùng mình một cái, hai tay đưa điện thoại di động đưa cho Cẩm Úc, "Anh mua cho em cái mới, tháng sáu iPhone5 ra thị trường, anh mua cho em!" Cẩm Úc hừ lạnh một tiếng, nhận lấy điện thoại di động, sau đó suy nghĩ một chút, liền lại đem điện thoại hỏng mất hung hăng mà đập ở trên mặt đất, chà chà hai chân, cả người táo bạo vô cùng. Tần Thích cũng táo bạo, cho nên mới vừa rồi mới tìm cái việc vui, chụp hình bọn họ, an ủi đáy lòng khẩn trương. Thế cho nên hiện tại y mở miệng nói chuyện, thanh âm cũng theo đó có chút run lên: "Thất Thất... Nói thật, anh rất khẩn trương." Tần Thích vừa mở miệng, Lý Niệm cho tới bây giờ đều là người đàn ông cường ngạnh đến bất trị, cũng theo đó giống như là sương đánh cà, ỉu xìu cúi cằm, chậm rãi ngồi trên mặt đất, "Anh cũng rất khẩn trương, muốn bộc phát, nhưng là nhưng không biết rốt cuộc bộc phát chỗ nào, hiện tại anh vẫn thấy tiểu Sủng Nhi còn cười dài kéo cánh tay của anh nói với anh, chú Lý Niệm, tối nay chú sắm vai bạn trai của cháu đi!" Ôn Giai Nhân hốc mắt thoáng cái đỏ lên, mềm nhũn làm ổ vào Lý Niệm trong ngực, không nói một lời, ngón tay gắt gao nắm chặt, đã nổi lên màu trắng.
|
Chương 390: Lịch sử hỗn loạn nhất của tập đoàn Bạc Đế 【10】
Ôn Giai Nhân hốc mắt thoáng cái đỏ lên, mềm nhũn làm ổ vào Lý Niệm trong ngực, không nói một lời, ngón tay gắt gao nắm chặt, đã nổi lên màu trắng. Một bên, Tần Thánh chẳng qua là buồn buồn hít khói, thủy chung chưa từng mở miệng nói một câu, Du Viễn đứng ở một bên, nhìn con của mình, biết đáy lòng của y, giờ khắc này, cũng là so với bất luận kẻ nào cũng muốn khó chịu ngàn vạn lần! Hiểu con sao bằng mẹ. Tần Thánh cỡ nào thích Sủng Nhi, Du Viễn nhìn từ nhỏ đến lớn. Tần Thánh cỡ nào sủng ái Sủng Nhi, đáy lòng Du Viễn rõ ràng nhất. Chỉ cần là chuyện của Sủng Nhi, Tần Thánh cho tới bây giờ đều để ý vạn phần, mặc dù lưu luyến biển hoa, phong lưu thành tính, bị truyền đi là hoa tâm nhất X thị, nhưng là cô lại biết, ở tim của nó, cất giấu một mảnh tình thâm. Phần tình thâm kia, cũng không so với người khác sai đi nơi nào. Có một loại tình yêu, chưa từng mở miệng, liền nhất định tiêu tan. Du Viễn vươn tay chậm rãi túm cánh tay Tần Thánh, Tần Thánh nghiêng đầu, nhìn Du Viễn một chút, cười toe toét miệng, cứng rắn nặn ra một nụ cười, sau đó liền bóp tắt thuốc, chậm rãi cúi đầu. "Nếu cô ấy không có chuyện gì còn tốt, nếu như có chuyện... Những người đó, không có một người nào, không có một ai có thể còn sống đâu!" "Nếu như cô ấy có chuyện, nói thật, anh sẽ làm toàn thế giới này chết theo!" Nhưng nếu, thật không có cô bé ấy, cái thế giới này, tồn tại cũng sẽ không có ý nghĩa gì! Không bằng, giết hết toàn thế giới, điên cuồng một lần, phá vỡ một lần, mọi người cùng nhau diệt vong! Lời Tần Thánh làm Tô Thần hơi ngẩn ra, nhưng ngay sau đó Tô Thần liền quay lưng, xuyên qua hành lang, nhìn ngoài cửa sổ, y giơ tay lên, ngắt cái trán, cảm thấy đáy lòng có thêm cảm xúc nặng trịch, đang lên men. Trong lúc bất chợt, điện thoại di động vang lên, Tô Thần đón nghe, cũng là Dịch Thiển điện tới, y còn không có mở miệng nói chuyện, bên trong đã truyền đến một trận tiếng khóc, là Dịch Hỉ Hoan. "Tô Thần ca, chị Sủng Nhi sao rồi? Em thấy được báo cáo, toàn bộ đều là máu... Thật là dọa người, chị ấy có khỏe không?" Dịch Hỉ Hoan không cách nào dừng tiếng khóc lại. Ngay sau đó Tô Thần căn bản cũng không có mở miệng nói chuyện, liền nghe được Dịch Thiển bất chợt gọi một tiếng: "Hoan Hoan, Hoan Hoan..." Ngay sau đó điện thoại di động liền bị dập máy, nói vậy hai người kia ra nước du lịch cũng biết tin tức nơi này, hỏng rồi! "Là Dịch Thiển, tôi đoán lát nữa họ cũng sẽ trở về. " Tô Thần đơn giản giải thích một chút, Dịch Thệ cùng Thiều Hoa khẽ gật đầu, cũng là một câu cũng nói không nên lời.
|
Chương 391: Lịch sử hỗn loạn nhất của tập đoàn Bạc Đế 【11】
Cẩm Úc nghe được, trong lúc bất chợt cô cũng nhịn không được nữa, nhào tới trong ngực Bạc Tình, ô ô khóc lên, vừa khóc, vừa hung hăng mà cắn ngực Bạc Tình, giống như là muốn dừng tiếng khóc của mình lại. Bạc Tình nhíu mày, nhẫn đau, vươn tay, đem Cẩm Úc nhẹ nhàng ôm lấy, một chút một chút vỗ lưng của cô, thấp giọng dỗ. đáy lòng Cẩm Úc so với bất luận kẻ nào cũng phải sợ ngàn vạn lần đấy! Năm đó thân thể cô không tốt, đứa con thứ nhất là chửa ngoài dạ con, mang thai đứa con thứ hai cực kỳ không dễ, hơn nữa thiếu chút nữa bởi vì Bạc Tình lo lắng thân thể của cô, bị buộc đem con phá đi, là cô muốn chết muốn sống muốn sinh ra. Cho nên sau khi có Sủng Nhi, cô cho nó đều là tốt nhất. Đáy lòng cô rõ ràng, con gái của mình so với con gái nhà người ta điêu ngoa tùy hứng hơn rất nhiều, nhưng là vì có được không dễ, cho nên mới sủng nịch như vậy. Nhiều năm như vậy, từ trước đến giờ cô đều cẩn thận che chở Sủng Nhi, sợ nó thương tổn, sợ nó mệt đến, chỉ cần cô ở, Sủng Nhi nhà cô liền là người khác đánh không được đánh, chửi không được chửi! Nhưng khi cô nghe được tin tức báo cáo lên, máu tươi lâm ly như vậy, thần kinh cô, liền hoàn toàn căng thẳng. Toàn bộ thế giới của cô, cũng ở vào trạng thái hỏng mất. Bạc Tình khẽ thõng mắt xuống, đáy lòng theo đó không khỏi hốt hoảng, hồi lâu, mới nói: "Thất Thất... Em đừng khóc, tin tưởng anh, con gái của chúng ta, có được có khi là tốt nhất toàn thế giới, anh đáp ứng em, dù cho chúng ta hoặc là người khác trải qua ủy khuất, ở trên người Sủng Nhi cũng sẽ không phát sinh!" "Con bé là thiên chi kiều nữ, tất cả đều phải là hoàn mỹ... Cho nên không nửa điểm thiếu sót, nó có hạnh phúc, hôn nhân mỹ mãn, con cái khỏe mạnh, cả vui vẻ, cho nên, con bé bây giờ tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may." Cẩm Úc khóc không nói ra một câu, Bạc Tình vươn tay, chậm rãi lau nước mắt của cô, trên dung nhan tuyệt mỹ, hiện đầy lo lắng cùng đau lòng, y biết, tương lai hạnh phúc cùng vui vẻ của vợ y, cũng ký thác vào trên người cô bé bên trong kia. Y biết, đối với Thất Thất mà nói, đứa nhỏ kia, là toàn bộ của cô, là điều cô tấc tấc, dùng tình dụng tâm, từng giọt từng giọt tích lũy.
|