Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 437: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ! (12)
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người rồi! Lại có người nổ súng! Thế nhưng nổ súng là từ nơi nào? Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, lại tìm không thấy người nổ súng. Thẳng đến khi phía sau bọn họ truyền đến một tiếng còi xe, toàn bộ nhân tài nhao nhao quay đầu. Đó là xe thể thao nổi tiếng thế giới, Bugatti Veyron, thân xe màu đen, hạ bàn màu đỏ. Nhìn từ xa, vô cùng kinh diễm! Trêm mặt Bạc Sủng Nhi, nhất thời chất đầy nụ cười, thừa dịp nhân viên bảo vệ thất thần, cô liền nhanh chóng thoát khỏi nhân viên bảo vệ, chạy về phía chiếc xe kia. Cô vẫn chưa đi đến, chiếc xe kia lại đã chậm rãi thay đổi phương hướng, không chút kiêng sợ lái tới hướng phía đám người. Bạc Sủng Nhi dứt khoát đứng nguyên tại chỗ bất động. Xe vững vàng đứng ở bên cạnh cô. Cửa xe chậm rãi bị mở ra. Bên trong một người đàn ông áo trắng xuống xe, lẳng lặng đứng ở phía trước, sợi tóc hơi phiêu động, anh tiện tay đóng cửa xe, quay đầu nhìn về phía Bạc Sủng Nhi. Tay áo tung bay, thanh nhã như gió. Chính là hình dung vào giờ này khắc này đứng ở trước mặt người khác. Tất cả mọi người đầu tiên nhìn thấy chỉ là bóng lưng của anh, đã cảm thấy một loại phiêu dật, khi anh từng chút từng chút quay đầu, giống như là pha quay chậm trong phim ảnh, đem cả khuôn mặt bại lộ ở trước mặt của mọi người, mọi người cũng không nhịn được hít vào một hơi! Tròng mắt của anh như là Lưu Ly thanh tịnh, lưu chuyển tinh tế tỉ mỉ quang mang. Áo sơ mi màu trắng dưới anh trăng cùng ánh đèn, tán phát ra tới một tầng ánh sáng nhàn nhạt, cho người ta một loại cảm giác tuyệt trần mà thanh lãnh! Sợi tóc của anh hơi có chút dài, mùa hạ gió đêm thổi qua, sợi tóc giống như lá cờ, trôi đi mà chọc người. Tất cả mọi người không dời ánh mắt, bị cái người đàn ông kia hấp dẫn tất cả ánh mắt. Tốc độ anh bước lên, đều mang theo vài phần tiêu sái xuất trần. Thì ra đúng là anh! Dịch gia công tử Tập đoàn Bạc Đế. Nghe nói trên người anh chảy một nửa dòng máu Bạc gia
|
Chương 438: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông hàng xa xỉ! (13)
Anh đi đến trước mặt Bạc Sủng Nhi, nhàn nhạt mở miệng: "Sủng Nhi, anh tới đón em về nhà." "Là anh...... Dịch Thiển!" Có người đã lấy lại thần trí, nghe được anh nói chuyện, không nhịn được kinh hô tại chỗ! Dịch Thiển nhìn Bạc Sủng Nhi, lập tức lại phụ tặng một câu: "Chờ một lát." Liền đi về phía xe. Tất cả mọi người chưa kịp ngăn cản, chỉ thấy Dịch Thiển đã khom người chui vào ngồi ở trong xe Tịch Giản Cận, anh nhanh chóng cở áo Tịch Giản Cận, bên trong mơ hồ là máu. Tô San cùng Hàn Như Y ở gần nhất, thấy cảnh này, không nhịn được thấp giọng hét lên một câu, sắc mặt tái nhợt trong nháy mắt, có chút không đành lòng quay đầu đi. Thần thể Tô San lay động đứng lên, may mắn Tịch Thư Ca phản ứng nhanh, kịp thời ôm lấy Tô San. Dịch Thiển nhìn chằm chằm vết thương Tịch Giản Cận nửa ngày, nhàn nhạt mở miệng: "Sủng Nhi, qua xe lấy hòm thuốc của anh đây! Anh xử lý đơn giản trước!" Bạc Sủng Nhi đột nhiên hoàn hồn, nhanh chóng chui vào trong xe Dịch Thiển, ôm hòm thuốc của Dịch Thiển xuống. Lúc này Dịch Thiển đã phân phó người ôm Tịch Giản Cận xuống, đặt càng cứu thương ở trên mặt đất, để Tịch Giản Cận nằm ở phía trên. Bạc Sủng Nhi mở hộp thuốc ra, Dịch Thiển nhìn cũng không có nhìn một chút, vươn tay, liền chuẩn xác không sai rút đi nước khử trùng cùng bông y tế, nhanh chóng trừ độc cho Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận chìm trong trong hôn mê, giống như là cảm thấy đau đớn, không nhịn được nhíu mày! Sau khi Dịch Thiển trừ độc, liền cấp tốc kiểm tra vết thương một chút, lập tức liền cầm máu cho Tịch Giản Cận, lúc này mới dừng lại tất cả động tác trong tay, chậm rãi đứng lên, mang theo một loại thanh nhã phiêu dật sang trọng. Anh tùy ý ném đồ vào trong hộp thuốc Bạc Sủng Nhi ôm, nhìn thấy Bạc Sủng Nhi nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận hôn mê, sắc mặt trắng bệch, liền khẽ cười một tiếng, vươn tay, cực kỳ dịu dàng nhìn Bạc Sủng Nhi, tình cảm cọ xát: "Anh ta không có việc gì......" Lúc này Bạc Sủng Nhi mới hoàn hồn, gật đầu một cái với Dịch Thiển, trong lòng của cô không hiểu sao lại yên bình xuống. yên bình không chỉ có Bạc Sủng Nhi, Dịch Thiển giống như là có ma lực, liền khía tất cả mọi người chung quanh không hiểu sao lại tin tưởng anh. Dịch Thiển nửa ôm Bạc Sủng Nhi, đi đến xe của mình. Anh mở cửa xe raném hộp thuốc vào, sau đó liền không coi ai ra gì muốn đẩy Bạc Sủng Nhi vào trong xe.
|
Chương 439: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ! (14)
"Chờ một chút!" Đột nhiên một tiếng mệnh lệnh ngắn gọn truyền đến, người ở chỗ này đều lấy lại tinh thần, này người phụ nữ này là hung thủ làm người Tịch gia bị thương, tại sao có thể rời đi như thế? Động tác Dịch Thiển cũng không có bất kỳ ý dừng lại, chỉ vô cùng dịu dàng đẩy Bạc Sủng Nhi ngồi xuống, anh mới quay đầu, trên mặt cười yếu ớt, khuynh đảo ánh trăng, đối với người nói chuyện nói: "Ông nội Tịch, tay trái của thiếu gia Tịch gia theo tôi quan sát, sợ rằng sẽ bị phế bỏ!" Tất cả mọi người ở đây nghe được câu này, nhất thời mở to hai mắt nhìn, trong mắt lộ ra từ không thể tin! Tay trái phế bỏ? Tịch Giản Cận là lính đặc chủng, tay bắn tỉa, tay đối với anh mà nói, giống như sinh mệnh quan trọng! Nếu như tay phế bỏ, chỉ sợ...... Anh tỉnh lại, không biết khổ sở cỡ nào, huống chi...... Anh hiện tại đã đánh mất đi sinh dục tư bản năng sinh con, lại khiến sự nghiệp của anh hủy bỏ. Như vậy đả kích với anh quá lớn rồi! Tô San liền bật khóc lên. Vì con mình, cả đời này đột nhiên xuất hiện biến cố mà thương tâm thút thít! Bạc Sủng Nhi ngồi ở trong xe, rõ ràng nghe được Dịch Thiển nói, sắc mặt trắng bệch, ngón tay lúc đó nắm chặt! Vận mệnh sẽ không hết lần này tới lần khác chọc ghẹo cô như vậy chứ? Nếu thật sự như vậy, Tịch Giản Cận tỉnh lại, sẽ không hận chết cô sao? Ông nội Tịch Giản Cận hơi hơi nhướng mày, lộ ra sát khí! Dịch Thiển tuổi trẻ mà tuấn mỹ, có chút lạnh nhạt, bên miệng vẫn ngậm ý cười như cũ, hơi hơi nhíu mày, "Chẳng qua, cũng không phải là không có cách cứu!" "HarlesMark, người này chắc mọi ngươi đã nghe qua? Là bác sĩ đỉnh cao thế giới, vương bài phẫu thuật xương cốt, chỉ tiếc ở ba năm trước rời khỏi giới y học." Dịch Thiển nói không nhẹ không nặng, lúc nói ra, lại cho đám người đả kích rất lớn. Người của giới quý tộc, tự nhiên đều biết harlesMark là một thiên tài như thế nào. Ông có thể đem xương cốt vỡ vụn khởi tử hồi sinh! "Vừa lúc tôi xuất ngoại mấy năm này, có liên hệ với ông ấy, mà tôi học y, chính là bái ông ấy làm thầy, hiện tại cũng không phải là ông ấy không xem bệnh... Nhưng tiền đề nhất định phải là bệnh nhân tự mình đi qua! Có thể Tịch gia các người đều là nhân vật trọng yếu quốc gia, không thể xuất ngoại, cho nên, chỉ sợ cái này có chút khó khăn."
|
Chương 440: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ ! (15)
Dịch Thiển dừng một chút, tiếp tục nói: "Chẳng qua...... Ông nội Tịch...... Tôi có thể cùng ông làm giao dịch, vậy thì, Sủng Nhi tôi mang đi, mà harlesMark tôi tự mình đưa tới làm phẫu thuật cho Tịch Giản Cận, ông thấy thế nào?" Ông nội Tịch Giản Cận nhìn lấy Dịch Thiển, đánh giá từ trên xuống dưới nửa ngày, bắt đầu có chút không tin, thế nhưng nghĩ đến Dịch Thiển vừa rồi thành thạo khử trùng băng bó cho Tịch Giản Cận, rất có phong phạm của bác sĩ, đừng nói là mấy năm này, Dịch Thiển thật xuất ngoại học y chuyên nghiệp chứ? Mà Bạc Sủng Nhi trong xe đều nhíu lông mày lại. "Ông nội Tịch không tin tôi sao?" Dịch Thiển chậm rãi vuốt ve cửa xe, lập tức, gõ cửa sổ xe, bên môi treo một nụ cười không có nhiệt độ: "Thế nhưng vừa rồi, lúc tôi đơn giản xử lý vết thương, mọi người cũng nhìn thấy, người bình thường không có qua học chuyên nghiệp, khẳng định là...... Làm không được!" Tô San long đặt lên con trai, lập tức thay ông nội Tịch Giản Cận đáp: "Tôi đồng ý, Dịch Thiển, khi cậu học cấp 3 cũng từng là bạn của Giản Cận, cậu giúp nó một chút, tuyệt đối đừng để tay nó bị bỏ, xin nhờ đấy, bằng không......" Nói đến một nửa, Tô San liền khóc không ngớt! Ông nội Tịch Giản Cận vốn là hoài nghi, thế nhưng là bị Dịch Thiển hỏi ngược lại như thế, nên tin rồi. Ông nhìn Dịch Thiển một chút, đáy lòng tuy đối với Bạc Sủng Nhi tức giận, lại cũng chỉ có thể vì Tịch Giản Cận nhịn xuống, ngữ điệu cứng rắn nói ra: "Tạm thời theo cậu, cậu mang người đi, chẳng qua vết thuong tiểu Cận khong tốt lên được, tôi vẫn sẽ để cho cô ta trả giá thật lớn!" Để Bạc Sủng Nhi trả giá đắt? Trong nháy mắt con ngươi Dịch Thiển sắc bén, có chút không vui! Cái thế gian này ai dám để cho cô trả giá đắt? Thế nhưng Dịch Thiển vẫn chậm rãi đè ép cuồn cuộn không vui trong lòng, móc điện thoại di động ra, nói một giọng tiếng anh trôi chảy, những người ở đây hiểu được tiếng anh đều biết anh gọi điện thoại cho harlesMark, để ông đi máy bay riêng về thành phố X. Sau khi ngắt điện thoại, Dịch Thiển liền chuyển anh văn hoa lệ thành tiếng Trung dễ nghe: "Mọi chuyện đã an bài xong, hiện tại mọi người theo tôi phân phó, trước tiên đưa anh ta tới bệnh viện của chú Tần Thích."
|
Chương 441: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ! 【16】
"Trước hết để cho chú Tần Thích xử lý vết thương một chút, Charles Mark vừa đến, liền lập tức làm giải phẫu!" Dịch Thiển vừa dứt lời, những người Tịch gia kia liền nhanh chóng đem Tịch Giản Cận ôm lên xe, ngay sau đó có người mở xe ra, hướng ngoài cửa Tịch gia mở ra. Dịch Thiển lúc này mới đóng cửa xe lại, hướng về phía ông nội Tịch Giản Cận cúi người chào, tư thái cũng mang theo vài phần phiêu dật, sau đó quay lưng, lên xe, chậm rãi lái xe, mang theo Bạc Sủng Nhi rời đi. Xe mới ra cửa Tịch gia, Bạc Sủng Nhi liền lo lắng quay đầu, nhìn chằm chằm Dịch Thiển hô: "Tay Tịch Giản Cận thật là sẽ bị phế bỏ sao? Dịch Thiển, từ bao giờ anh học y vậy? Làm sao em không biết? Hơn nữa cái hòm thuốc cũng chuẩn bị đầy đủ hết như vậy?" Dịch Thiển cong môi, cười một tiếng, không có lên tiếng. Bạc Sủng Nhi lo lắng cho Tịch Giản Cận, gấp gáp hô: "Anh nói nhanh một chút a! Tay Tịch Giản Cận, không có việc gì phải không? Anh ấy hiện tại là lính đặc biệt, dựa vào ôm súng kiếm cơm, nếu là anh ấy bị làm sao, chẳng phải là hận chết em sao?!" "Em biết vậycòn nổ súng? " Dịch Thiển làm một cái quẹo cua hoa lệ, thình lình hỏi ngược lại. "Đây còn không phải là anh gửi cho em video làm cho em tức giận sao? " Bạc Sủng Nhi hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó lại càng mềm nhũn ra: "Dịch Thiển ca ca, ca ca tốt, anh mau nói cho em biết, tay Tịch Giản Cận không có việc gì đúng không?" "Không biết. " Dịch Thiển nhíu mày, gọn gàng dứt khoát mở miệng. "Hả? " Bạc Sủng Nhi nhíu mày: "Không biết? Ý của anh là mới vừa rồi anh gạt người?" "Đúng vậy a! " Dịch Thiển trực tiếp thừa nhận, không chút nào che dấu! "Không thể nào? Kỹ thuật gạt người của anh lúc nào thì cao siêu như vậy? Đồ vật bên trong hòm thuốc cũng chuẩn bị đặc biệt đầy đủ hết, hơn nữa động tác tiêu độc cùng băng bó vô cùng lưu loát thành thạo, rất có phong phạm hành nghề lâu năm! " Bạc Sủng Nhi không tin nắm cánh tay Dịch Thiển, bắt đầu lay động, trong miệng thẳng tắp la hét: "Anh nói cho em biết, có phải Tịch thật sự rất nghiêm trọng hay không, anh không đành lòng nói cho em biết, mới nói vậy hay sao?" "Không phải...... Thật sự không phải! " xe bị Bạc Sủng Nhi trái lay phải động, Dịch Thiển liên tục làm sáng tỏ: "Thật sự không phải...... Chẳng qua em phải tin tưởng chú Tần Thích, anh khẳng định có thể cứu được!"
|