Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 447: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ! 【22】
Hàn Như Y vốn tưởng rằng Tịch Giản Cận có thể xuống giường, ra ngoài đi lại rồi, cho nên liền đợi nửa giờ, mãi cho đến hộ sĩ đổi thuốc đi vào, Hàn Như Y mới mơ hồ cảm thấy có cái gì không đúng, liền đi tìm. Tìm tới tìm lui, tìm một hồi lâu nhưng cũng không có tìm được bóng dáng Tịch Giản Cận, Hàn Như Y liền gọi điện thoại cho Tịch gia, người Tịch gia vội vàng chạy tới bệnh viện, phái ra số lớn nhân mã tìm kiếm, đến trưa, thế mới biết Tịch Giản Cận mất tích! Bệnh viện cũng có camera, song sau khi điều tra, vẫn không nhìn ra Tịch Giản Cận rời bệnh viện lúc nào. Một chút đầu mối cũng không có. Viện trưởng bệnh viện Quân khu bị làm cho sợ đến suýt nữa ngất đi, tiểu thái tử gia Tịch gia ở bệnh viện của ông ly kỳ mất tích, người Tịch gia trách tội xuống, ông cũng không đảm đương nổi. ông nội Tịch Giản Cận đối với Tịch Giản Cận là đau đến tận xương, khi đêm đến, vẫn không tìm được nửa điểm bóng dáng Tịch Giản Cận, ông nội Tịch Giản Cận cũng nhịn không được nữa đứng lên, thời điểm muốn dùng tất cả mạng lưới quân đội đi tìm, lại nhận được tin nhắn Tịch Giản Cận phát tới, 【 Con ổn, chớ nghĩ nhiều, chớ quấy rầy! 】. Tịch Thư Ca nhìn sáu chữ này, suy nghĩ hồi lâu, mới đoán nói: "Có lẽ Giản Cận tâm tình không tốt, muốn một mình đi ra ngoài một chút đi." "Nhưng là thân thể của nó, có chuyện gì hay không? " Tô San dù sao cũng là phụ nữ, đầu tiên nhớ chính là thân thể Tịch Giản Cận. "Không có gì đáng ngại, chẳng qua là hành động bất tiện, bất quá thời điểm nó ở bộ đội làm lính đặc biệt, đã ăn đắng so với nơi này còn nhiều hơn rất nhiều, cho nên không có chuyện gì đâu! Một mình nó đi ra ngoài cũng tốt, giải sầu, tổng vẫn tốt hơn ở chỗ này." Bởi vì tin nhắn này, lúc này người Tịch gia mới dần dần yên tĩnh lại, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại cho bộ cục cảnh sát, cố gắng theo tin nhắn này tìm kiếm tung tích Tịch Giản Cận, lại phát hiện có lượng lớn tín hiệu đang làm nhiễu. Về sau, thật vất vả tra được vị trí cụ thể rồi, lại phát hiện là sân bay X thị, sau nữa, chính là tắt điện thoại, một chút cũng không có tin tức. Cuối cùng, người Tịch gia chỉ có thể bỏ qua theo dõi tin nhắn, tìm kiếm biện pháp khác, nhân tiện kiên nhẫn chờ Tịch Giản Cận xuất hiện......
|
Chương 448: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ! 【23】
"Bọn họ bay đi, kế hoạch thành công hay không! " Tần Thánh đốt một diếu thuốc, chậm rãi hít một hơi, ngẩng đầu, nhìn máy bay đã sớm biến mất ở trời xanh mây trắng, ánh mắt lóe ra mấy phần hàm xúc không rõ nói. Tô Thần hai tay ở trong túi quần, lười biếng nói một câu: "Chỗ chú Bạc Tình đưa bọn họ đi, mọi người cảm thấy có thể được sao? Sủng Nhi bộ dạng nũng nịu như vậy, sợ là sẽ phải chịu rất nhiều khổ nạn." Tần Thánh không nói gì, chẳng qua là đứng ở nơi đó chuyên chú hít khói, một hồi lâu, mới nghiêng đầu, nhìn lướt qua Tô Thần, nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ. Song, dưới đáy lòng anh, cũng bởi vì cô mà lặng yên cầu nguyện. "Đúng rồi, Sủng Nhi không phải là bỏ Tịch Giản Cận sao? Làm sao bất chợt nhớ tới cướp hôn rồi? " Tô Thần phun ra một ngụm khói, hai tay vắt ở phía sau gáy, thư thư phục phục tựa vào trên vách tường: "Dịch Thiển, anh cho em ý nhìn cái gì?" Tần Thánh đột nhiên hứng thú, nhíu mày, nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Dịch Thiển, không tiếng động hỏi thăm. Vẫn trầm mặc, khóe miệng Dịch Thiển chứa đựng nụ cười, khẽ giương mắt, đáy mắt lóe sáng, ngón tay thon dài chậm rãi chậm rãi gõ ở lan can Kim loại, tư thái thích ý, đầy người tản ra một luồng giác phiêu dật tiên hiệp, mười phần công tử quý tộc, anh mở miệng, Tần Thánh cùng Tô Thần ngừng hô hấp, cho là Dịch Thiển muốn nói, ai ngờ một hồi lâu, Dịch Thiển cũng rất tùy ý quay lưng, ngáp một cái: "Tối hôm qua không có nghỉ ngơi tốt...... Anh phải về ngủ bù rồi!" "Kháo...... " Tô Thần cùng Tần Thánh trăm miệng một lời mắng một câu, Dịch Thiển lại cong môi, cực kỳ thoải mái chậm rãi đi ra ngoài. Tần Thánh cùng Tô Thần nhanh chóng đi theo, đuổi theo Dịch Thiển, lải nhải hỏi tới. Trên bầu trời cao ba vạn thước. Một đoàn máy bay tư nhân, nhanh chóng bay đi. Trừ buồng lái, ở bên trong phi cơ, chỉ có hai người. Bởi vì là máy bay tư nhân, bên trong bố trí rất tráng lệ, từ giường đến tủ treo quần áo rồi đến bàn ăn, cái gì cần có đều có, nghiễm nhiên chính là một cái phòng nhỏ! Lúc này, đã là đêm khuya, ngoài cửa sổ một mảnh đen nhánh, xuyên qua cửa sổ phi cơ, có thể thấy đầy sao, khoảng cách rất gần, phảng phất đưa tay lên, là có thể chạm vào sao sáng.
|
Chương 449: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ! 【24】
Trong phòng khách máy bay cũng không có người, chỉ có trong phòng ngủ có ánh đèn hoàng hôn mở ra, trên lớn giường, một người đàn ông an tĩnh nằm ở nơi đó. Tướng mạo của anh, cực kỳ tuấn mỹ, mặt mày trong lúc nhấp nhô một luồng khí trầm ổn dẹp yên lòng người. Hô hấp của anh đều đều, nghiễm nhiên đang ngủ say. Sofa nhỏ bên giường có một cô gái đang nằm, chẳng qua là mặc đồ ngủ, sợi tóc tán loạn, che đậy tảng lớn lưng tuyết trắng, xuyên qua sợi tóc, mơ hồ có thể thấy trên da thịt mềm mại sau lưng, có từng mảnh từng mảnh sẹo. Cô tựa hồ là coi chừng người đàn ông mệt mỏi, đã híp mắt, bắt đầu lim dim, đầu nhỏ dựa vào không yên, thỉnh thoảng hướng phía dưới gục xuống, sau đó bị cô chống đở lên, lại một lần nữa tuột xuống, phản phản phục phục nhiều lần, cô rốt cuộc mở ra ánh mắt mông nùng, đáy mắt đầu tiên là một mảnh mờ mịt, nhưng ngay sau đó cô giống như nhớ ra cái gì đó, liền nhanh chóng hướng trên giường dựa vào. Cô đầu tiên là vươn ra tay nhỏ bé, chạm đến cái trán người đàn ông, phát hiện nhiệt độ bình thường, mới chậm rãi thở phào nhẹ nhỏm, sau đó tay nhỏ bé liền nhẹ nhàng dời đi, không cẩn thận cọ đến lông mi của anh, làm lòng bàn tay của cô ngứa, thân thể run rẩy, ánh mắt liền nhìn chằm chằm dung nhan người đàn ông, mê mẩn mà nhìn. Dung mạo của anh đã sớm khắc sâu ở đáy lòng của cô, quen thuộc nhắm mắt lại, có thể miêu tả ra một dung nhan giống như đúc. Ngón tay mảnh khảnh của cô, hơi mang theo vài phần run rẩy, chậm rãi từ mắt của anh, chuyển đến cánh mũi anh, sau đó, chạm vào cánh môi mềm mại của anh, đáy lòng của cô theo đó mềm nhũn, có nhu tình không khỏi lăn lộn. Cô liền nhẹ nhàng đưa đầu qua, hướng cánh môi của anh đụng một cái. Hình như cảm giác được cái gì, trong lúc bất chợt anh liền mở mắt, cô bị làm cho sợ đến vội vàng hướng phía sau trốn đi, khuôn mặt vốn là nhu hòa trong nháy mắt bị vẻ mặt kiêu ngạo che dấu. Ánh mắt của anh bắt đầu là có chút mờ mịt, nhìn hoàn cảnh lạ lẫm, run run thật lâu, lúc này mới hơi kinh ngạc quay đầu, sau đó thấy được dung mạo của cô, anh liền thức tỉnh trong nháy mắt, đột nhiên từ giường ngồi dậy. "Đây là nơi nào?"
|
Chương 450: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ! 【25】
Bạc Sủng Nhi do dự một chút, vẫn lựa lời nói thật: " Trên bầu trời cao ba vạn thước." Tịch Giản Cận nghe được như vậy, đại não hoàn toàn thanh tỉnh, nhìn ngoài cửa sổ một chút, tin lời Bạc Sủng Nhi nói, sau đó rồi lại nhăn mày, quay đầu, nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, hỏi: "Tại sao tôi lại ở chỗ này?" Bạc Sủng Nhi không có mở miệng nói chuyện. Cô cũng không biết tại sao mình ở trên máy bay, chẳng qua là nhớ được mình đang ngũ trưa, khi tỉnh lại, cũng đã nằm ở chỗ này rồi, mà anh thì nằm ở trên giường. Máy bay đã cất cánh. Không cần nghĩ, cô cũng biết, đích thị là người tập đoàn Bạc Đế đó làm những chuyện này! Bạc Sủng Nhi vươn tay, gãi gãi đầu, hơi bất đắc dĩ nói đến: "Cụ thể chuyện gì xảy ra em cũng không biết, có thể là bọn họ cố ý a!" Tịch Giản Cận lập tức cực kỳ phẫn nộ, anh trong lúc bất chợt biến mất không thấy, người Tịch gia chẳng phải là muốn gấp gáp chết? Lập tức, Tịch Giản Cận nghĩ cũng không có nghĩ mở miệng: "Quả thực là hồ nháo, tôi hiện tại phải trở về X thị! Nếu không người nhà tôi sẽ gấp gáp không yên!" Nói xong, Tịch Giản Cận liền vén chăn lên, muốn xuống giường, Bạc Sủng Nhi lo lắng thân thể Tịch Giản Cận, vội vàng bước lên phía trước đè xuống anh, "Anh đi không được, vừa rồi em đi nhìn rồi, buồng lái cùng nơi này hoàn toàn ngăn cách, phi công vốn không nghe được chúng ta nói chuyện, anh ta là dựa theo phân phó mà làm việc, máy bay này cuối cùng đậu ở chỗ nào em cũng không biết đây!" Tịch Giản Cận không tin Bạc Sủng Nhi, tránh khỏi Bạc Sủng Nhi, hướng buồng lái đi tới, đi qua, mới phát hiện Bạc Sủng Nhi nói đều là là thật! Sắc mặt của anh trong nháy mắt rất khó nhìn! Đáng chết! Cư nhiên bị bắt cóc rồi! Bạc Sủng Nhi đã đi ra ngoài theo, trên bàn ăn có chuẩn bị xong thức ăn, Bạc Sủng Nhi chỉ chỉ một ít thức ăn kia, sau đó ngẩng càm, hướng về phía Tịch Giản Cận cười nói: "Tịch, anh khẳng định đói bụng rồi, trước tới ăn một chút gì...... Sau đó còn uống thuốc!" Tịch Giản Cận đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, một đôi mắt nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, bên trong một chút tâm tình ba động cũng không có, tức giận nói: "Không ăn!" Bạc Sủng Nhi biết Tịch Giản Cận vẫn tức giận chính mình, lập tức liền cười hì hì hướng Tịch Giản Cận đi tới. Tâm tình của cô, thật sự rất tốt. Tính tình cũng tốt hơn thần kỳ. Cho nên, cũng không có bởi vì Tịch Giản Cận nói lời lạnh nhạt, mà tức giận! Thậm chí, còn đột nhiên xuất hiện, giống như là dỗ trẻ con, hướng về phía Tịch Giản Cận mở miệng nói.
|
Chương 451: Minh tinh thiếu gia, người đàn ông xa xỉ! (26)
"Tịch, ngoan, không nên hờn dỗi, tới dùng cơm!" Tịch Giản Cận nghe được giọng Bạc Sủng Nhi, không nhịn được nhíu mày, mang theo vài phần nổi nóng, chọc cho Bạc Sủng Nhi phốc xích một cái, cười càng vui vẻ. Cô cất bước, chậm rãi tới gần bên cạnh Tịch Giản Cận, vươn tay khoác chặt cánh tay Tịch Giản Cận, nghiêng đầu, một bộ hồn nhiên như bạn gái nhỏ, làm nũng với Tịch Giản Cận nói: "Em thật đói, anh ăn cùng em, được không?" Tịch Giản Cận mở rộng tầm mắt, mấy ngày nay, không phải là không có nghĩ đến việc cô nổ súng với anh. Mỗi một lần nghĩ đến những cái kia, đáy lòng anh, khó tránh khỏi là có chút đau thương. Thì ra, anh không muốn cô, cô liền ngay cả mạng cũng không chịu cho anh! Cách làm của cô, tuyệt không giống như là yêu một người, không giống anh, thực tình yêu cô, liền nghĩ hết biện pháp thành toàn hạnh phúc của cô. Tịch Giản Cận nghĩ tới đây, không nhịn được thở dài một hơi, thở dài như thế, khiến đáy lòng Bạc Sủng Nhi run rẩy. Bạc Sủng Nhi đợi một hồi, đều không có đợi đếnTịch Giản Cận nói chuyện, cô liền tiếp tục khuyên bảo. "Tịch, em biết anh tức giận, thế nhưng phát súng đó, rõ ràng là anh có thể tránh thoát, ai bảo anh đẩy Hàn Như Y ra......" "Kỳ thật em sớm nghĩ đến anh sẽ đẩy Hàn Như Y, thế nhưng em vẫn làm như vậy." Bạc Sủng Nhi sau khi nói đến đây, dừng một chút, ánh mắt Tịch Giản Cận đột nhiên nghiêm túc, cô liền tựa đầu vào vai của anh, sâu kín nói ra: "Chẳng qua nếu như em chẳng làm, khẳng định hôn lễ của ah sẽ thành, chỉ có như vậy, anh mới không kết hôn!" Nếu như cô không bắn...... Nếu như anh không bị thương, thì hôn lễ này, anh tuyệt đối sẽ tiếp tục nữa. Tịch Giản Cận vẫn duy trì trầm mặc vừa rồi, ánh mắt lại dần dần trở nên tĩnh mịch, thân thể anh căng thẳng lại chậm rãi buông lỏng xuống, cô giống như cảm thấy, càng dùng sức chen lấn vào trog ngực anh. Thân thể cô, có chút lạnh lùng, cô chen rất cẩn thận, sợ không cẩn thận đụng phải bả vai anh, cho nên vẫn luôn dựa vào một nửa bên khác. Cô bám chặt tay anh, không cho anh bất luận ý đẩy cô ra, hô hấp của cô rất mềm mại, anh nghe mà tâm tình không khỏi bình tĩnh lại theo. Kỳ thật, hôn lễ này không có thành, trong lòng anh, cũng không phải quá tức giận, ngược lại, mang theo vài phần thư giãn!
|