Bức Hôn Tổng Tài
|
|
Yêu Người Thế Thân
tuy rằng bọn họ đã đường đuường chính chính trở thánh 1 cặp vợ chồng đích thực. Nhưng việc cuả hắn , nàng ko muốn để ý, cũng chẳng màng để ý, bởi vì nàng ko có tư cách!
Nàng rõ ràng chỉ là người vợ khốn khổ của hắn!Chỉ là 1 người vợ trên danh nghĩa!Nàng 1 chút cảm cảm nhận về địa vị của mình trong lòng hắn cũng ko có!Đối với nàng hắn ko hề có sự trân trọng! Đối với nàng, hắn chỉ là cướp đoạt, chiếm hữu, khi dễ và vũ nhục! Nàng cần chi phải để ý hắn?Nàng càng có tình cảm nhiều với hắn, hắn sẽ lại càng thương tổn nàng,rốt cuộc nàng cũng chỉ thêm phần thống khổ.Yêu hắn, chẳng khác nào thác xuống địa ngục, tuyệt đối so với cái chết còn đau khổ hơn!
Nàng ko thể để ý hắn, càng không thể yêu hắn,ngay cả 1 chút cảm tình cũng ko nên có!
Bỗng nhiên nàng nghe được dưới lầu có một trận ầm ỹ, nàng xoay người đi xuống lầu dưới,thì thấy Lâm Lập Phong cả người vô lực đang được tài xế đỡ vào. Chị Ngọc Dâu cũng đi bên cạnh giúp đỡ
“Thiếu phu nhân, thiếu gia uống say rồi.” Tài xế nhìn Hạ Tử Tình nói, vẻ mặt lo nghĩ.
Hạ Tử Tình chạy xuống giúp tài xế đỡ hắn, cùng nhau hợp lực đem hắn vào trong phòng. Sau đó,chị Ngọc Dâu giúp hắn cởi giày và áo khoác
Hạ Tử Tình thấy trời đã về khuya thì nhìn tài xế mà nói: “Thành, anh về nhà trước nghỉ ngơi đi. Hiện tại cũng đã khuya lắm rồi”
“Cảm tạ thiếu phu nhân.” Tài xế a thành cung kính mà lui xuống rồi bỏ đi.
“Chị Ngọc Dâu, chị cũng xuống phía dưới nghỉ ngơi đi.”
“Cảm tạ thiếu phu nhân.”
Hiện tại, trong phòng chỉ còn lại 2 người bọn họ. Hạ Tử Tình nhìn vẻ mặt đỏ bừng,thân thể đầy mùi rượu của Lâm Lập Phong thì bỗng thấy rất kì quái.Hắn tuy rằng rất thường đi ra ngoài xả giao, nhưng chưa từng uống say bao giờ. Lần này chẳng biết là vì chuyện gì lại uống say như vậy? Nhất định là chuyện ko vui rồi Ngày hôm nay , sau khi nàng rời khỏi phòng làm việc của hắn,sắc mặt hắn đã ko tốt!Ko phải là vì cái cô “Dư Tuyết Lâm” kia chứ?
Nàng đi tới toilet thấm ướt chiếc khăn giải nhiệt giúp hắn lau mặt, cổ và tay. Đang định đứng lên đem khăn lau mặt thấm nước tiếp thì đã bị hắn giữ lại
“Đừng đi. . . . . .” Hắn lôi kéo tay nàng mơ mơ màng màng mà nói.
Nàng ngồi vào bên phải của hắn, đem áo sơ mi của hắn cởi ra 1 ít nút, giúp hắn cảm thấy thoải mái hơn “Anh nghĩ ngơi đi.” “Đừng đi. . . . . .” Hắn van nài nói
|
Chịu Nhục
khi tất cả tình cảm mãnh liệt đều đã kết thúc, Hạ Tử Tình cũng dần dần theo cảm xúc của mình thanh tỉnh, lúc này đây nàng cảm thấy sung sướng ko gì sánh được,và còn chút ấm áp cùng tủi thân. Là bởi vì anh trước đây đối với nàng chưa từng ôn nhu sao?
Nàng nghiêng thân quan sát Lâm Lập Phong đang ngủ say bên cạnh,mới phát hiện ra thì ra anh lại đẹp trai như vậy!Cái trán rộng, lông mi đậm, đường viền môi gợi cảm,cằm kiên nghị.Ngũ quan như từ tượng khắc ra, tất cả đều biểu trưng cho tính cách kiên nghị và bất khuất
Nàng không khỏi ko đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt tuấn tú ấy, bỗng nhiên, anh dùng tay đẩy tay nàng ra, trong miệng lại thì thào nói rằng: "Tuyết lâm, đừng quậy, anh mệt mỏi quá."
Tuyết lâm? !Cái tên này chợt xâm lấn trí óc nàng, nàng ngây ngẩn cả người!Trong đầu nàng nhất thời trống rỗng!
Anh, anh dĩ nhiên đem nàng trở thành "Dư tuyết lâm" ? !Anh vừa ôn nhu ko phải là vì nàng, mà là vì "Dư tuyết lâm" ,nàng bất quá chỉ là 1 “Dư Tuyết Lâm”thay thế!
Đột nhiên, nàng cảm thấy thật nhục nhã và phẫn nộ! Nàng tình nguyện để anh cường hào chiếm hữu, ... ít nhất ...Anh cũng phải biết nàng là ai? Mà hiện tại, khi anh đối với nàng tràn đầy nhu tình, vạn phần ôn nhu,thì trong lòng lại nghĩ đến người phụ nữ khác
Nước mắt thương tâm và tủi thân trào ra rơi đầy trên mặt, nàng men theo trên giường chậm rãi đứng lên, an tĩnh mà mặc quần áo, trở lại phòng mình
Nàng đi vào toilet, mở vòi nước, dòng nước lạnh từ đầu nàng chảy xuống người nàng ko ngừng! Nàng ôm thân thể của chính mình, nhắm mắt lại, cảm thụ dòng nước đông lạnh lẽo thấu đến tận xương
Nàng cả người lạnh lẽo run run, cái lạnh thấu đến tận xương tủy nhưng ko cách nào kiêu giệt được lửa giận và tủi thân trong lòng nàng!Nàng cư nhiên đã trở thành 1 người thế thân? ! Nàng cư nhiên trở thành 1 “Dư Tuyết Lâm”thế thân?
Nàng là 1 Hạ Tử Tình kiêu ngạo,là 1 siêu mẫu thế giới mà!Ko phải đã có biết bao nhiêu thiếu gia nhà giàu đã trồng cây si dưới chân nàng sao? Ko phải đã có biết bao nhiêu người muốn nhìn nàng rời khỏi cửa,đã đứng chờ nàng lâu ngày trước nhà sao? Ko phải đã co biết bao nhiêu bởi vì muốn được nàng liếc mắt 1 cái đã đứng đợi nàng ở sân bay lâu ngày sao?
Nàng ko phải là 1 Hạ Tử Tình được vạn người yêu thích sao? Tại sao nàng lại trở thành thế thân lưu lạc của người khác?Nàng đối với chuyện này mà nói quả thật cảm thấy rất nhục nhã! Vũ nhục! Vũ nhục! Cực đại vũ nhục!
Mà cái vũ nhục này là do Lâm Lập Phong đã ban cho nàng!Lâm Lập Phong đáng trách! Lâm Lập Phong chết tiệt!
Nước chảy qua mắt nàng, đã ko còn phân định rõ là nước mắt hay nước lạnh? Nhưng nàng biết nàng rất lạnh, rất lạnh! Không chỉ có thân thể nàng lạnh lẽo, lòng của nàng cũng lạnh, lạnh hơn!
Lại một lần nữađiều này đã khiến nàng càng rõ ràng, nàng không nên vì Lâm Lập Phong phát sinh tình cảm!Ngay cả 1 chút tình cảm cũng ko nên!Vì anh mà có tình cảm, chẳng khác nào tự nhận lấy thương tổn về mình!
|
Lâm Lập Phong lợi hại
Sáng sớm hôm sau, Hạ Tử Tình nhận được 1 cuộc điện thoại của mẹ nói là em trai và ba đã từ nước Mỹ trở về. Nàng buông điện thoại xuống thì lập tức chạy về Hạ Gia. Tại Hạ Gia đại sảnh, nhìn vẻ mặt rả rời của ba và em trai.Hạ Tử Tình nhất thời cảm xúc, không khỏi để lại nước mắt. Nàng chạy đến ôm cổ em trai Hạ Tử Hiên, chăm chú, chăm chú mà ôm hắn.Em trai duy nhất của nàng cũng là người em trai nàng yêu quý nhất, cớ sao lại biến thành như vậy? ! Nàng vừa nhìn thấy hình dãng uể oải của nó thì cũng cảm thấy đau khổ! “Được rồi, được rồi, không có việc gì cả, tất cả mọi người không có việc gì cả.” Dương tuệ lan cười mang theo lệ nói. “Dù sao, lần này tử hiên có thể bình an trở về,đều là nhờ Lập Phong.Quan hệ của nói đối với người bên kia thật là lợi hại!Nó chỉ cần gọi 1 cú điện thoại thì Tử Hiên ngay lập tức đã được thả ra. Chúng ta lần này nhất định phải cảm ơn nó.” Hạ đang trung hưng phấn nói.Có được người con rễ có năng lực như thế,ông cũng cảm thấy nở mày nở mặt! “Có phải là anh ấy đã giúp đỡ ko?” Hạ Tử Tình ánh mắt hoài nghi nhìn chằm chằm ba “Đương nhiên.ta ở nước Mỹ ko có quen biết, căn bản đều ko nghĩ ra cách.Nếu ko nhờ có nó, Tử Hiên cũng ko thể ra được.” Hạ Đang Trung xấu hổ nói. Em trai hạ tử hiên gật đầu: “Ngày hôm qua , ở trại giam, có 1 luật sư đã nói với em hắn là bằng hữu của anh rể, có ý muốn cứu em ra ngoài.Hắn rời đi khoảng 30 phút sau,thì em cũng vô cớ mà được phóng xuất.” “Lập phong thực đúng là rất có năng lực a! Tử tình, con sau này phải chăm sóc tốt cho nó,tận tâm tận lực làm 1 người vợ ngoan.” Dương tuệ lan nói cho nữ nhi. “Đúng là 1 màn diễn rất cảm động a!”Vợ chính Lưu Ngọc Mai cũng vừa vặn từ trên cầu thang đi xuống, nhìn người trong nhà đang luận bàn về “Con Rễ” Lâm Lập Phong của chính mình,thì lửa giận trong ngực ko khỏi bùng lên. Từ sau khi Lâm Lập Phong cưới Hạ Tử Tình, con gái Tử Phượng lúc nào cũng ở trong tình trạng âu sầu thống khổ, không cách nào tự kềm chế. Hiện tại bọn họ nói bốc nói phét phẩm chất ưu tú của Lâm Lập Phong,chẳng khác gì thị uy trước mặt nàng!
|
Hạ Tử Tình lo lắng
dương tuệ lan sắc mặt cứng đờ!Từ sau khi Tử Tình cùng Lập Phong kết hôn, đại tỷ đã ko còn hòa nhã nhìn nàng nữa. Luôn luôn châm chọc khiêu khích không ngừng! “2 mẹ con các ngươi thật là lợi hại!” Khen nam nhân thật sự ngay cả con mắt cũng ko chừa. Đúng là phòng vô ý phòng!” “Ngọc mai, việc này đã kết thúc,bà ko phải còn muốn gây sự chứ?.” Hạ đang trung vội vã trấn an vợ lớn. Lưu ngọc mai liếc mắt nhìn chồng 1 cái hừ lạnh: “Đối với ông mà nói, Lâm Lập Phong là con rễ thì tốt rồi.Ông có để ý đến đứa con gái nào gả cho nó đâu?Ông làm gì mà nghĩ đến nỗi thống khổ của Tử Phượng” “Được rồi. Lập phong không cưới tử phượng, cưới tử tình thì là vì người nó yêu là Tử Tình, không phải tử phượng!Trước mặt đều là do Tử Tình đơn phương tình nguyện mà thôi! Tất cả mọi người là người một nhà,có cần phải cắn xé nhau chuyện này ko tha ko?” Hạ đang trung ko thể lý giải được tại sao người phụ nữ mà ông thương nhất lại lòng dạ chật hẹp bám mãi lấy việc nhỏ này. “Ba !Ba nói vậy đối với con là ko công bằng!” Hạ tử phượng vừa vặn trở về,nghe được ba nàng vừa nói câu này thì ngực vừa khổ sỡ vừa tức! Nàng đi tới Hạ Tử Tình, ở trước mặt chỉ vào mũi Hạ Tử Tình tức giận mà nói: “Rõ ràng là nó sai! Nó chiếm đoạt người đàn ông của con!Ba còn nói con là đơn phương tình nguyện sao? !” (cái bà này có họ hàng với con đỉa hay sao ý nhỉ? Phong ca đã ko thích mà cứ bám riết…bực…thật là làm xấu mặt chị em phụ nữ chúng ta) “Đại tỷ, nếu người anh rể thực sự thích chính là chị,thì tại sao anh ấy ko cưới chị mà lại đi cưới chị của tôi ?” Hạ tử hiên mạnh mẽ nhìn hình dạng của Hạ Tử Phượng rất ko vừa mắt.Qua nhiều năm như vậy, anh rõ ràng biết nàng có thói quen khi dễ chị và mẹ ruột của anh. Thế nhưng anh cũng sẽ ko đem nàng vào mắt_! “Mày ——!” Hạ tử phượng một lúc nghẹn lời. “Điều đó đã chứng minh rằng anh rể chưa từng thích chị!Chẳng qua là tại chị tự mình đa tình mà thôi!” Lời nói của Hạ Tử Hiên như 1 lợi dao quật vào Hạ Tử Phượng đau nhức Hạ tử phượng sắc mặt nhất thời nửa trắng nửa hồng. Chỉ có thể trừng mắt to nhìn anh! “Tôi đêm nay sẽ mời anh rể đến ăn để cảm ơn anh ấy đã ra tay cứu tôi! Đến lúc đó, đến lúc đó xem cách đối xử ôn nhu của anh ấy,thì chị có thể rõ ràng nhận thấy người anh ấy yêu là ai rồi?” Hạ tử hiên lộ ra 1 nụ cười lạnh Hạ Tử Tình nghe em trai nói như vậy thì ngực lập tức bất ổn. Nàng đang lo lắng Lâm Lập Phong sẽ không chịu đến a. Tuy rằng trên danh nghĩa, anh là con rể của Hạ Gia,nhưng căn bản trong ngực anh ko có nàng! Anh sẽ hiểu được dụng ý lời mời của em trai sao? Nàng ngực rất lo a! Nàng rất lo chính mình cùng anh sẽ diễn ko đúng tình huống, khiến mụ mụ và đệ đệ lo lắng!
|
ạ Tử Tình lo lắng(II)
“Tuyết lâm, tuyết lâm,Đừng!Đừng!!” Lâm Lập Phong gọi lớn, theo cảnh trong mơ dần dần tỉnh lại. Anh nhìn chung quanh bốn phía,mới phát hiện là đang ở trong phòng mình. Anh chống tay lên cái đầu phát nhức, nàng đã rời bỏ anh gần 1 năm!Cứ tưởng rằng chính mình đã hoàn toàn quên nàng nhưng ko ngờ cái đồ vô lại chết tiệt Dương Vũ ấy lại nhắc đến!Đồ nữ nhân ghê tởm! Nàng cư nhiên vì 1 danh phận xử nữ mà rời bỏ anh, chuyện này đối với anh mà nói quả thật là điều đại sỉ nhục! Nếu như nàng vì 1 nam nhân ưu tú có tiền hơn anh mà bỏ đi,anh còn có thể càm thấy vui hơn 1 chút! Nàng nhất định sẽ hối hận! Anh có thể khẳng định! Nàng tuyệt đối sẽ hối hận! Lâm Lập Phong liếc mắt đưa tình ,con ngươi đang bốc cháy lên đến cực nóng! Anh đứng lên phát hiện toàn thân ko mặc gì cả, trong đầu tức khắc hiện lên hình ảnh triền miên cực độ tối hôm qua,anh vẫn tưởng rằng chuyện xảy ra tối hôm qua chỉ là 1 giấc mộng _, chỉ là 1 lúc mãnh liệt, chỉ là 1 chút ko thể kiềm chế,nhưng đến bây giờ thì anh bắt đầu nhớ lại mọi chuyện. Tối hôm qua nữ nhân đã cùng anh triền miên, lẽ nào lại là Hạ Tử Tình? Anh đã cư nhiên đem nàng xem là Dư tuyết lâm rồi.Nàng hẳn là phải rất tức giận? Rửa mặt chải đầu xong, anh xuống dưới lầu ăn sáng, nhưng lại ko thấy hình bóng của Hạ Tử Tình “Thiếu phu nhân đi nơi nào?” Lâm Lập Phong hỏi chị Ngọc Dâu “Thiếu phu nhân sáng sớm sau khi tiếp 1 cuộc điện thoại, nói hạ lão gia và hạ thiếu gia từ Mỹ đã trở về,thì đã đi.Chắc là về nhà mẹ ruột.” Chị Ngọc Dâu 1 lời 1 mặt nói Nga, thì ra là do em trai đã trở về?Nha đầu này xem ra rất để ý đến người thân! Như vậy cũng tốt,biết được nhược điểm này của nàng thì sau này anh có thể đem ra lợi dụng triệt để !Khóe miệng của anh kiên nghị nhất thời lộ ra nụ cười tà ác.(ặc..Phong ca cáo quá) Lúc này , điện thoại bên người anh chợt reo. Cúi đầu vừa nhìn,là Hạ Tử Tình gọi.Anh cũng đang định tìm nang Không ngờ nàng lại chính là người đã gọi trước. “Chuyện gì?” “anh rể, em là Tử Hiên.” Nga?Là Hạ Tử Hiên, em trai của Tử Tình? Lâm Lập Phong có điểm kỳ quái! Hắn tìm mình có chuyện gì chứ? “Tử hiên sao? Cậu có khỏe không?” Lâm Lập Phong giọng điệu cực kì ôn hòa. “Vẫn ổn , anh rể. Cảm ơn anh!Em nợ anh 1 ân tình.” Hạ tử hiên có điểm không có ý tứ nói. “Không sao.Đều là người 1 nhà cả.” Lâm Lập Phong dối trá nói.
|