Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám
|
|
Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám
Tác giả: Quế Tiểu Văn
Thể loại: Truyện Ngôn Tình
Nguồn: dđlqđ
Tình trạng: Hoàn Thành
Tóm Tắt nội dung truyện
Truyện Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám xoay quanh một cô gái là Liễu Duy Nhu, hôm đó cô phải chạy toán loạn lên vì vào nhầm phòng anh ta và nhìn thấy những cái không nên nhìn.
Đối với anh Đông Phương Thuật đó là hành động vô cùng xem thường anh, và cuộc săn bắt cô bắt đầu diễn ra. Anh muốn cô phải tự bán thân mình cho anh...
Và rồi cảm giác quý mến cô tự lúc nào không hay, anh muốn cô trở thành người phụ nữ của riêng anh!
|
Chương 1
Căn cứ vào tạp chí nam giới bán chạy nhất Đài Loan, cùng trang thống kê hàng năm của web nổi tiếng , trong đó có một phần vô cùng thú vị:
Những CEO độc thân hoàng kim làm phụ nữ phải thèm thuồng
Kết quả điều tra vô cùng thú vị
Vị trí thứ hai và vị trí thứ ba đều để trống, nhưng vị trí thứ nhất lại có đến 3 cái tên, theo thứ tự là ....
Tổng giám đốc kiêm chủ tịch công ty Khoa Học Kỹ Thuật Khai Ích - Trương Thác Tái
Tổn giám đốc của chuỗi khách sạn, tập đoàn kinh doanh buôn bán Đông Phương - Đông Phương Thuật
Phó Tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Kim Tinh Thần, Lận Thừa
Ba vị CEO này đều được số phiếu bình chọn ngang bằng nhau, họ đều được phái nữ ở Đài Loan yêu thích. Tất nhiên không chỉ vì họ có nhiều tài sản mà còn có vẻ ngoài khiến người ta chói mắt
Ai nói CEO thì không thể vừa đẹp trai lại vừa có tiền, Trương Thác Tái, Đông Phương Thuật cùng Lận Thừa đều có đủ những điều kiện này
Không thể nghi ngờ mà tin rằng, những người phụ nữ độc thân ở Đài Loan, đều nằm mơ giữa ban ngày, mong mình một bước lên mây, hi vọng mình có thể nhận được sự ưu ái của ba người này
Chỉ là người dân bình thường làm sao có thể đến gần CEO hoàng kim cao cao tại thượng đây? Vẫn nên nằm mơ giữa ban ngày thì tốt hơn........
*****************************************************************************
Phòng cao cấp trong cao ốc Tín Nghĩa
Trong phòng cao cấp ở lầu 16, có một màn kích tình đang diễn ra......
"Thuật, em còn muốn,..... Cho em......."
Thang Lan Lan - hiện nay chính là hoa hậu, là đóa hồng với ngoại hình xinh đẹp đoan trang chính là hình tượng để mọi người trên mạng tôn sùng, bình chọn là nữ hoàng hạng nhất
Nhưng lúc này ở trên giường, cô ta đâu còn có hình tượng là người phụ nữ đoan trang
Cô ta dạng chân ở trên người đàn ông, cố gắng lắc lư eo, bộ ngực kịch liệt đong đưa,......
Đông Phương Thuật nhìn người phụ nữ đang ra sức diễn xuất trên người anh, lúc này tinh thần và thân thể anh tạm thời tách rời, nửa người dưới đang xỏ xiên qua thân thể của Thang Lan Lan, tại nơi tư mật của cô ra sức rút ra cắm vào, nửa người trên thì đang suy tư về nội dung cuộc điện thoại mới nhận được về mặt thật của cô ta
Phụ nữ mà, càng xinh đẹp thì có nhiều thủ đoạn đáng gờm, hơn nữa Thang Lan Lan lại là người phụ nữ có đầu óc, cô ta tin tưởng rằng chính mình thông minh hay sao?
Phút chốc, anh thẳng lưng, đem dục vọng mãnh liệt giải phóng
"A..... A......". Thang Lan Lan điên cuồng hét chói tai, phản ứng cao trào này xem ra quá kiểu cách
Người phụ nữ này có quan hệ với anh duy trì không tới ba tháng, vốn định lấy khuôn mặt cùng dáng người mỹ lệ của cô ta sẽ khiến anh không ngán trong một thời gian ngắn, nhưng bây giờ,......
Cô ta chỉ khiến anh nôn mửa
Làm tình xong, Thang Lan Lan giống như con mèo nhỏ dựa vào ngực Đông Phương Thuật làm nũng, nhưng anh bất ngờ đứng dậy, xử lý bao cao su, sau đó đi vào phòng tắm tắm
Sau khi ra, anh mặc đồ chuẩn bị rời đi
Thang Lan Lan kinh ngạc đứng dậy, dùng cái mền che lại thân thể mỹ lệ, vội vàng chạy đến cửa ngăn Đông Phương Thuật lại
"Anh phải đi à?" bộ dạng điềm đạm đáng yêu chính là dạng phụ nữ Đông Phương Thuật thích
Đông Phương Thuật không thể không thừa nhận Thang Lan Lan thật thông minh, chỉ cùng anh có 3 tháng thôi mà đã biết anh thích loại phụ nữ nào
Chỉ tiếc cô ta cũng chỉ là một diễn viên, nhìn vẻ mặt giả dạng ' điềm đạm đáng yêu " kia, anh đã biết từ lâu
"Thế nào? Sợ thời gian còn sớm phóng viên dưới lầu không chờ được sẽ bỏ đi sao?" Đông Phương Thuật lạnh lùng nói
Đông Phương Thuật thích ở cùng phụ nữ, hơn nữa lúc ở trên giường vô cùng tốt đẹp, nhưng thời gian còn lại, phụ nữ đối với anh mà nói giống hệt món đồ trang sức, dùng xong liền vứt, anh đối với các cô không hề có 1 chút sự thương tiếc nào
Giống như bây giờ anh đối với Thang Lan Lan lạnh nhạt, lạnh nhạt như người xa lạ, rất khó tưởng tượng rằng bọn họ vừa mới làm tình xong
Khuôn mặt xinh đẹp của Thang Lan Lan cứng đờ
"Em không hiểu anh nói cái gì?". Đây là chiêu thức phụ nữ thường dùng - giả bộ ngây ngốc
"Cô coi tôi là thằng ngốc hay sao?"
"Thuật, có phải anh hiểu lầm chuyện gì không?"
"Một tiếng trước tôi cùng cô ở trong này, giám đốc bộ phận an ninh gọi điện cho tôi, đã bắt được hai phóng viên khả nghi, bọn họ khai hết rồi". Anh nhìn cô ta, muốn xem bao giờ cô ta mới thừa nhận
Nhưng hiển nhiên cô ta phủ nhận tới cùng
"Có phóng viên mai phục ở gần nhà em? Thuật, em hoàn toàn không biết, nhất định là đám phóng viên đổ oan cho em, bọn họ nhất định nói em cung cấp thông tin đúng không?"
Khóe miệng anh lạnh lùng nhếch lên
"Tôi còn chưa nói đám phóng viên nói gì, sao cô đã biết bọn họ vu oan cho cô cung cấp thông tin?". Đây không phải là giấu đầu lòi đuôi sao?
Thang Lan Lan bị bắt được sơ hở trong lời nói, sợ đến mặt mày trắng bệch
"Em....... Em là ví dụ........". Canh Lan Lan cố cứu vớt
"Cô thật thông minh, tùy tiện ví dụ một cái đã đoán trúng, hai phóng viên kia nói, cô tiết lộ tin tức tối nay hai chúng ta sẽ ở đây cho bọn họ, muốn bọn hắn chụp chuyện hai chúng ta ở cùng một chỗ, sau đó dựa vào chuyện này công bố quan hệ của hai chúng ta"
Anh vừa nói vừa dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Thang Lan Lan, anh nhìn chăm chú khiến cô ta không nhịn được mà run rẩy
"Tôi đã nói rồi, phóng viên chỉ cần bị bắt sẽ khai ra hết"
"chỉ là phóng viên bây giờ rất hay, vì để tránh bị kiện, bọn họ lén lút ghi âm lại các cuộc nói chuyện"
"Lén lút, ghi âm". Giọng nói của cô ta cũng phát run
"Đúng, phóng viên đem cuộc nói chuyện của cô ghi lại, mà người của tôi cũng lấy được nôi dung của đoạn ghi âm"
Thang Lan Lan không thể tiếp tục ngụy biện được nữa
"Thuật, anh nghe em giải thích, em là nhất thời bị mê hoặc, cho là chỉ cần quan hệ của chúng ta bị báo đài phát hiện, anh sẽ...... Anh sẽ........"
"Quan hệ của chúng ta?". Giọng nói của Đông Phương Thuật nhẹ nhưng đáng sợ:" Giữa chúng ta có bất kỳ quan hệ nào sao?" cô ta cũng không cần tự dát vàng vào mặt mình đi
Thang Lan Lan vừa nghe Đông Phương Thuật phủ nhận, đầu gối mềm nhũn ngồi phịch ở gần chân anh
"Thuật, cầu xin anh tha thứ cho em........ Em lần sau không dám, em thề em sẽ tuyệt đối giữ bí mật, không bao giờ có ý nghĩa gì khác....."
Đông Phương Thuật lạnh lùng nhìn cô ta
Đối với sự cầu xin cùng nước mắt của cô ta hoàn toàn vô cảm
"Phụ nữ đối với tôi có 2 loại: 1 là trên giường, còn lại là quan hệ hôn nhân, mà cô, nhiều nhất chỉ có tư cách ở trên giường". Đông Phương Thuật nói chuyện rất vô tình
Mặc dù rất nhiều công ty muốn liên minh bằng cách kết hôn, nhưng anh Đông Phương Thuật hoàn toàn không có hứng thú
Nếu như anh thật sự muốn kết hôn, cũng là phải kết hôn với một tập đoàn có ích
Không sai Thang Lan Lan rất đẹp , nhưng cô ta xuất thân bình thường, vậy mà cũng muốn làm vợ anh? Thật là chuyện cười.
Nhìn bộ dạng chật vật của Thang Lan Lan dưới dất, anh một chút ý muốn đỡ cô ta đứng dậy cũng không có, anh chưa bao giờ biết cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc
"Số tiền còn thiếu mua căn phòng này tôi sẽ bảo thư ký xử lý, coi như là phí cô theo tôi ba tháng đi"
Ba tháng trị giá mấy triệu nguyên, cô ta nên mừng thầm đi
"Không cần, Thuật, đừng bỏ em....... Em yêu anh, em thật yêu anh nên mới nghĩ ra kế này........". Thang Lan Lan không còn chút tôn nghiêm nào mà ôm lấy chân Đông Phương Thuật
"Buông ra". Anh lạnh lùng nói
Ánh mắt cùng giọng nói lạnh lùng của anh, khiến Thang Lan Lan buông lỏng tay, kinh ngạc sững sờ ngồi trên mặt đất
|
Thì ra là, chỉ có cô tình nguyện, nghĩ đến những điều tốt đẹp, cho rằng mình có thể dựa vào sắc đẹp cùng tài trí của mình có thể một bước thành phượng hoàng, trở thành con dâu nhà giàu được người người ca ngợi
Kết quả, Đông Phương Thuật chỉ coi cô là đối tượng phát tiết tình dục mà thôi
Đông Phương Thuật đối với sự ăn năn cùng bộ dạng thương tâm muốn chết của Thang Lan Lan không hề có bất kỳ rung động nào, nói anh lạnh lùng cũng được , anh Đông Phương Thuật sẽ không lãng phí tình cảm trên người phụ nữ nào
Anh quay đầu rời đi, không hề lưu luyến chút nào
Bước ra khỏi cao ốc, tài xế của anh đã ở đó chờ
"Trở về khách sạn"
"Dạ ông chủ"
***
Lúc đêm khuya, Đông Phương Thuật rời khỏi nhà tình nhân........ Không phải nói là nhà tình nhân cũ
Khách sạn Đông Phương ở Đài Bắc , là một trong những khách sạn lớn nhất ở Đài Loan
Nói đến tập đoàn khách sạn Đông Phương, không ai là không biết đến, không ai không hiểu, trong tất cả các khách sạn kinh doanh ở khu vực Châu Á, bất kể là khách sạn sang trọng, hoặc là kinh doanh, tập đoàn khách sạn Đông Phương đều hoạt động tương đối tốt
Người thành lập tập đoàn Đông Phương Lân năm nay đã 65 tuổi, năm đó khi ông kinh doanh khách sạn của gia tộc thì nó chỉ là một khách sạn nhỏ
Sau khi ông đến ông kinh doanh khiến cho khách sạn ngày một lớn mạnh, thành lập thành tập đoàn, mấy năm gần đây, Đông Phương Lân lui khỏi vị trí tổn giám đốc đứng ở phía sau, chống gậy giúp đỡ cho con trai độc nhất Đông Phương Thuật
Cái gọi là hổ phụ sinh hổ tử đúng là không sai, Đông Phương Thuật sau khi nhận kinh doanh tập đoàn Đông Phương liền khuếch trương rộng hơn, trước mắt anh đang đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc , với năng lực kinh doanh và vẻ ngoài xuất chúng, anh được mọi người trong giới doanh nhân châu Á biết đến.
Lúc này, ở trong phòng thay quần áo nhân viên của khách sạn Đông Phương ở Đài Bắc, mấy nhân viên nữ trẻ tuổi mỗi ngày đều nói chuyện về ông chủ nhỏ Đông Phương Thuật
"Tớ ngày hôm trước ở đại sảnh khách sạn gặp ông chủ, anh ấy thật sự rất đẹp trai đó! ( Edit bởi DDLQĐ). Khiến lòng tớ thật rung động, nếu như tớ có thể lấy anh ấy, muốn kiếp sau tớ làm trâu làm ngựa cũng được". Một nhân viên A bắt đầu mơ mộng ảo tưởng
"Cậu nằm mơ giữa ban ngày á,... Tớ không cần ớc mơ xa vời vậy,tớ không cần gả cho ông chủ, tớ chỉ cần cùng với anh ấy có tình một đêm là đủ". Nhân viên B còn nói như vậy
Liễu Duy Nhu nghe bọn họ tràn đầy mơ ước với ông chủ, không nhịn được mà mỉm cười
Cô không có xem vào .
Thật ra Liễu Duy Nhu không phải là nhân viên của khách sạn Đông Phương, cô chỉ là thỉnh thoảng đến thay mẹ làm việc
Khách sạn Đông Phương có thể đứng vững trong vị trí cao nhất, vì vậy cũng đối với nhân viên, huấn luyện, quản lý, đều vô cùng khắt khe
Giống như cô thỉnh thoảng đến khách sạn thay mẹ làm việc, nhưng thật ra là không được phép , nếu không phải là mẹ là nhân viên lâu năm, tổ trưởng Hứa cảm thông cho hoàn cảnh gia đình cô, giúp cô che giấu, để cô được làm
Cho nên cô không quen biết một ai trong khách sạn, cố gắng im lặng để tránh mọi người biết
Cô bình thường chỉ nghe nhiều mà không nói, vì thế cho nên những nhân viên trong khách sạn đều rất ít khi nhớ đến
Liễu Duy Nhu thay xong đồng phục khách sạn, nhẹ nhàng rời phòng thay quần áo, hướng đến phòng Bộ phận tạp vụ
"Tiểu Nhu, hôm nay mẹ con có đỡ không?" tổ trưởng cùng mọi người ở đây đều là đồng nghiệp tốt của mẹ
"Có thể là do hôm trước bị nhiễm gió lạnh, hơn nữa em trai của con lại nhập viện rồi, mẹ lai thêm lo lắng, nên cơ thể càng không thoải mái"
Nói đến bệnh tình của mẹ, chân mày cô lo lắng không khỏi nhíu lại
Từ khi cô bắt đầu nhận biết đến nay, mẹ luôn luôn chịu khổ chưa bao giờ có một ngày nghỉ ngơi, chỉ vì cô có một người ba ham cờ bạc, rượu chè , lại lười biếng
Ba cô chưa bao giờ có một chút trách nhiệm với gia đình này, cô cùng em trai từ khi ra đời, mẹ đã ngậm đắng nuốt cay đem hai chị em nuôi lớn
Hơn nữa trái tim của em trai không tốt, ra vào bệnh viện là chuyện thường xuyên, mẹ trừ ngoài việc kiếm tiền, phải chăm sóc hai chị em cô, nếu ba bên ngoài đánh bạc thua lại uống rượu ,khi ông về đến nhà sẽ đánh họ ,mẹ vì muốn bảo vệ hai chị em mà thường xuyên chịu đựng những trận đánh của ba
Vốn là cô sau khi tốt nghiệp trung học tính toán sẽ nghỉ học, cô hy vọng có thể thay mẹ gánh thêm một ít trách nhiệm, còn muốn kiếm được thật nhiều tiền, có thể đưa mẹ và em trai rời xa ngôi nhà khổ sở đó
Nhưng mẹ kiên trì muốn cô phải học lên đại học vì thành tích học của cô suất sắc, vì sự kiên trì của mẹ, cô liền thi đậu đại học sư phạm, còn cố gắng giành được học bổng để trả học phí
Cô bây giờ đã 20 tuổi rồi, cô tự nói với bản thân, nhất định phải kiên cường, sau này làm chỗ dựa cho mẹ và em trai
"Tiểu Nhu, con cũng đừng lo lắng quá, hai ngày này để mẹ con nghỉ ngơi đi, trường học con vẫn chưa mở mà, vừa đúng lúc có thể giúp mẹ con làm"
"Tổ trưởng, thật là cám ơn cô, con biết rõ như vậy sẽ gây phiền phức cho cô". Bởi vì chuyện gia đình cùng sức khỏe của bản thân, mẹ thường xuyên xin nghỉ, nhưng nếu xin nghỉ quá nhiều sẽ bị trừ lương, lại có thể khiến cấp trên chú ý, có khả năng mất đi công việc ổn định này
Cho nên cô thường lúc nào nghỉ học cùng nghỉ lễ sẽ đến khách sạn thay thế mẹ làm việc mà tổ trưởng sẽ che giấu giúp 2 mẹ con họ
"Nói cái gì vậy, cô cùng mẹ con dù gì cũng hơn 10 năm làm đồng nghiệp với nhau, cô không giúp mẹ con thì giúp ai?"
"Đúng vậy , Tiểu Nhu, tổ trưởng chúng ta tuy rằng bộ dạng hơi hung dữ nhưng thật là lòng của tổ trưởng rất tốt, lại hay mềm lòng". Một người làm việc khác cười nói
"A Thấm, bà lại ba hoa rồi, cẩn thận tôi sẽ tăng thêm công việc cho bà"
"Không cần, Tiểu Nhu, chúng ta nhanh đi, nhanh đi". Bà Thấm lôi kéo cô nhanh chóng rời khỏi văn phòng bắt đầu làm việc
Cái gọi là Bộ phận tạp vụ nói toạc ra chính là chịu trách nhiệm sau khi khách trả phòng sẽ dọn dẹp sạch sẽ , bởi vì Bộ phận tạp vụ là bộ phận cấp thấp, cho nên các nhân viên khác trong khách sạn đều không có ấn tượng mạnh với bọn họ
Tại khách sạn bình thường được chú ý nhất là nhân viên lễ tân, đều là những cô gái xinh đẹp hoặc đàn ông cao lớn đẹp trai
Mà Bộ phận tạp vụ đa số đều là các cô, các bác lớn tuổi, cho nên các cô ấy đa số đều yêu thương mẹ, cũng yêu thương cô hiền lành lại hiếu thuận
"Cô Thấm, hôm nay chúng ta phụ trách phòng nào?"
"Để cô nhìn xem....". Cô Thấm lật xem bảng biểu:" hôm nay tương đối thoải mái, chỉ có nửa lầu 6"
Liễu Duy Nhu giúp đẩy xe quét dọn đi theo cô Thấm, hai người chung tay bắt đầu quét dọn, bởi vì cô từ năm nhất đã bắt đầu đến làm thay mẹ, cho nên mấy côn việc này đều đã làm vô cùng thuần thục rồi
"Cô nói này Tiểu Nhu , con làm trong Bộ phận tạp vụ thật sự rất lãng phí, con nhìn con xem, bộ dạng trắng trẻo, xinh xắn, có thể làm công việc lễ tân nha"
"Cô Thấm, cô đừng nói như vậy, mọi người đều yêu thương con, con làm sao mà có tư cách đi làm nhân viên lễ tân đây, bọ họ đều rất xuất sắc"
Nói thật, khách sạn Đông Phương tuyển nhân viên vô cùng nghiêm khắc, ngoại trừ hình dáng, gương mặt, còn phải biết 3 ngôn ngữ trở lên, còn phải theo học các khóa liên quan đến nhà hàng khách sạn
"Nhưng mà con làm nhân viên tạp vụ này thật lãng phí đó."
Liễu Duy Nhu lắc đầu cười khẽ:" Sẽ không đâu cô, chỉ cần con có thể giúp mẹ, con thật sự vô cùng cảm tạ các cô đã giúp con"
"Ha ha, đừng có cám ơn nhiều như vậy, Tiểu Nhu con đã nói cái này không biết bao nhiêu lần rồi, tất cả mọi người đều nghe chán rồi, về sau đừng nói nữa biết không?"
"Vâng ạ"
Duy Nhu lè lưỡi, dí dỏm làm tư thế chào của quân đội, khiến cho cô Thấm cười không ngừng
Họ vừa nói chuyện vừa làm việc quét dọn, bỗng chốc điện thoại của cô Thấm vang lên
"Là con gái cô gọi đến, Tiểu Nhu, cô đi đến cầu thang nghe một chút"
" Được ạ, cô nói lâu một chút cũng không sao còn một phòng cuối cùng, con tự mình dọn cũng được"
Cô biết cô Thấm hai năm trước cùng chồng ly hôn, hai người con gái để chồng nuôi dưỡng, cô ấy cùng con gái thỉnh thoảng có nói chuyện để giải tỏa nỗi nhớ nhung
"Thật xin lỗi, Tiểu Nhu"
"Có gì mà xin lỗi cô, cô nhanh đi nhanh đi đi". Cô đuổi đuổi để cô đi
"Đúng rồi, cuối cùng là một phòng khá xa một chút, ở hành lang thứ 2 đếm ngược về bên tay phải "
"Dạ, con biết rồi". Cô đẩy xe dụng cụ vệ sinh đi về phía trước
"Đi tới hành lang... Nhìn bên phải, a , là phòng này". Cô nhìn một chút, lại có chút nghi ngờ tại sao căn phòng này lại không đánh số
Sẽ là phòng này phải không? Cô thử cầm tay cầm cửa, không khóa lại, vậy là phòng này rồi
Cô vừa vào cửa, động tác nhanh chóng sửa sang lại chăn đệm trên giường, rút ga giường cùng drap gối, sau đó thay một bộ sạch sẽ
Tiếp theo là dọn dẹp rác, sau đó còn lau mặt bàn cùng ghế, cuối cùng là lau phòng tắm và nhà vệ sinh
Đang muốn mở cửa phòng tắm, thì cửa phòng tắm lại từ bên trong mở ra
Một người đàn ông đang đứng ở cửa phòng tắm.... Không, là mới vừa dội nước qua, cả người còn dính nước bộ dạng vô cùng hấp dẫn
Nhưng mà người đàn ông kia trần truồng, không phải chỉ trần truồng nửa người trên, mà là trần truồng toàn thân!
Liễu Duy Nhu bị người đàn ông khỏa thân bỗng nhiên xuất hiện dọa cho phát sợ, xanh cả mặt
Khách không phải là đã trả phòng rồi sao? Tại sao lại có khách vừa tắm sạch sẽ trong phòng?
Tầm mắt của cô hạ xuống thấp một chút, cô lại nhìn thấy..............
Bộ phận trọng yếu của người đàn ông
Từ trước đến giờ cô chưa bao giờ nhìn thấy vật này, lúc này nó lại hiện ra thật rõ ràng trước mắt cô
"A A" , giống như thấy quái vật, Liễu Duy Nhu thét chói tai lùi về sau, cũng không cẩn thận đạp phải chân bàn, ngã ngồi về phía sau
Cô thề, không phải cô cố ý nhìn xuống bộ phận trọng yếu của anh ta nhưn mà nó đập ngay vào mắt, cô thật sự không thể dời mắt được
Thật giống như sợ cái vật kia sẽ tấn công cô, cô mới phải nhìn chằm chằm nó mới an tâm
Cô phát hiện người đàn ông khỏa thân kia đi lại, bộ phận quan trọng kia cũng đong đưa
Trời ạ ...................
Cô không để ý mình đang ngã trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh, hai tay chống xuống, nghiêng ngả bò lên, chạy mất dép....
|
Chương 2
Biết Đông Phương Thuật, hoặc là làm việc bên cạnh với Đông Phương Thuật đều biết rõ, anh không bao giờ cười, cũng là một người không thích cười
Nói cách khác anh ta được coi là người lạnh lùng hoặc người lãnh khốc( lạnh nhạt)
Nhưng từ sáng đến nay anh hoàn toàn không để ý hình tượng, cô gái bỏ chạy khiến anh không nhịn được mà mỉm cười
Rất dễ nhận ra, anh trần truồng làm cô sợ hãi
Trong trí nhớ của anh không có người phụ nữ nào khi nhìn anh trần truồng lại kinh hãi( kinh sợ+ sợ hãi) đến vậy, các cô ấy khi nhìn thấy bình thường đều vui mừng mà dính sát lại
Có thói quen tập thể dục thường xuyên khiến dáng người anh ưng ý mới đúng, tại sao cô lại giống như nhìn thấy cái gì làm người ta " ghét" và đáng sợ này nọ
Anh xác định trên gương mặt thanh tú của cô là biểu hiện" ghét".... Là khi ánh mắt của cô nhìn đến phái nam của anh
Chắc là " phái nam tượng trưng " của anh đã dọa cô rồi
Cảm giác biểu hiện của cô không phải là giả bộ đơn thuần mà là thật sự sợ hãi
Đầu năm nay hình như rất ít gặp được cô gái đơn thuần, nhất là khi đối phương có ngoại hình không tệ
Một gương mặt thanh tú xinh đẹp, đôi mắt mềm yếu mang theo nước mắt cùng hoảng sợ, làm cho người ta không nhịn được mà muốn tiếp tục bước đến bắt nạt cô
Đông Phương Thuật thừa nhận, tính tình của anh mang theo chút xấu, thậm chí nói anh có tính cách của người đàn ông lớn tuổi, anh cũng không để ý
Anh vốn là thích cô gái điềm đạm đáng yêu, chỉ tiếc là xã hội hiện nay tạo ra phụ nữ quá mức kiên cường cùng độc lập, muốn tìm thấy một cô gái hồn nhiên, đáng yêu dường như thật khó khăn, mà cũng có ít người giả bộ, giống như Thang Lan Lan
Nhìn thấy phái nam tượng trưng cho đàn ông mà bị kinh sợ cùng đỏ mặt, cô gái như vậy.... Ở thời đại này rất hiếm gặp
"Thuật, cậu gặp chuyện tốt gì? Tâm trạng dường như rất tốt". Trợ lý của anh, Dư Kiện, đồng thời cũng là bạn học của anh khi ở nước ngoài, bạn học kiêm bạn tốt
Đông Phương Thuật đẩy nhẹ lông mày
"Tâm trạng tớ tốt?" chính anh cũng không biết
"Ừm". Dư Kiện là một trong số ít dám ở trước mặt Đông Phương Thuật làm càn
"Nhìn ra được sao?"
"Không, là cảm thấy"
Đông Phương Thuật từ trước đến giờ không dễ dàng có biểu hiện cảm xúc hiện lên khuôn mặt, anh đã luyện đến trình độ Lô Hỏa Thuần Thanh ( chỉ sự thành công, thành thục)
Nếu không phải là làm bạn đã nhiều năm, anh cũng không cảm nhận được
"Có lẽ vậy, sáng nay gặp được một chuyện buồn cười". Anh ở trước mặt bạn tốt mới có thể để lộ ra một chút cảm xúc của mình
"Buồn cười?" Dư Kiện kinh ngạc không thôi. " chuyện gì có thể khiến cho cậu coi đó là chuyện buồn cười?". Rốt cuộc là chuyện gì? Anh thật tò mò
"Chuyện gì vậy? Nói nghe một chút đi?"
"Không" Đông Phương Thuật trực tiếp từ chối
Anh quyết định rồi
Nếu như anh nhớ không sai, ánh mắt của anh đã từng liếc qua bảng tên trước ngực cô ấy
Liễu Di
Tên của cô
Anh kỳ thực không thích chạm vào phụ nữ làm việc chung, hơn nữa đối phương lại còn làm nhân viên của mình
Nhưng mà, cô đơn thuần , sợ hãi chọc đến tính cách ác liệt kia của anh
Ai kêu cô cố tình xâm nhập vào nơi cô không nên xâm nhập. Ở mỗi một khách sạn của của anh đều có một căn phòng của anh, bình thường phòng của anh đều có chuyên gia vệ sinh phụ trách sửa sang lại, sẽ không phải trong phạm vi Bộ phận tạp vụ
Anh đối với cô, sinh ra hứng thú
Cùng Dư Kiện thảo luận xong chuyện công ty, Đông Phương Thuật goi điện thoại cho Bộ phận tạp vụ yêu cầu gửi mail nhân sự của bộ phận đó lên đây
Anh nhìn vào tài liệu, tìm kiếm Liễu Di
Nhưng trong tài liệu Liễu Di căn bản là người phụ nữ năm mươi mấy tuổi, cùng với Liễu Di anh đã thấy căn bản không phải cùng một người
Ngón trỏ trên mặt bàn gõ gõ
Mọi việc dường như ngày càng thú vị rồi
Trừ phi trong Bộ phận tạp vụ có hai người trùng tên trùng họ với nhau, nhưng khả năng này thì ít, bởi vì tài liệu nhân sự của bộ phận này anh đã xem qua, trừ phi.... Có người cố ý che giấu không làm theo quy định của khách sạn
Anh rất ít đối với người phụ nữ như thế tốn tâm tư, săn bắt cô giống như một trò chơi thú vị, cô kinh hoàng bỏ chạy giống con nai con, mà anh lại như thợ săn từ trên cao nhìn xuống, chuẩn bị lưới đem cô nhốt vào lòng bàn tay, để cô giãy giụa cách nào cũng không thể trốn thoát
Đông Phương Thuật gọi điện cho thư kí nói:" thông báo trưởng phòng Bộ phận tạp vụ tới gặp tôi"
Quả nhiên đúng như anh dự đoán
Trưởng phòng bộ phận quản lý sau khi anh nhắc đến Liễu Di, chỉ thấy Hứa tổ trưởng mặt mũi trắng bệch
Nhìn thấy sự việc đã bại lộ, Hứa tổ trưởng đành phải cầu xin tha thứ
"Tổng giám đốc, Trưởng phòng, thật xin lỗi, thật sự rất xin lỗi, làm trái với quy định của khách sạn là tôi không đúng, nhưng cầu xin ngài đừng trừng phạt Liễu Di cùng con gái bà ấy, tôi nguyện ý gánh hết trách nhiệm"
Trưởng phòng thấy bà quản lý nhân viên mà để cho râu ông nọ cắm cằm bà kia, mà lại không chỉ một lúc, bà rất sợ tổng giám đốc trách tội đến chức vị này cũng khó mà giữ được
"Bà nói chuyện thật khôi hài, bà có thể chịu trách nhiệm gì, nếu như ai cũng giống như bà, để cho người lạ mặt có thể tự tiện trà trộn vào trong khách sạn, vậy khách sạn này sẽ xuất hiện lỗ hỏng về an toàn?"
"Tổng giám đốc, nhà Liễu Di thật sự đáng thương, tôi là vì thương cho bà ấy nên mới che giấu giúp, để cho con gái bà ấy khi không đi học có thể đến thay thế bà ấy làm việc, tôi biết rõ tính tình của Tiểu Nhu, cô bé sẽ tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến an toàn của khách sạn"
Trên thực tế, nếu như không phải bị phát hiện, thật sự một vấn đề cũng chưa từng xảy ra
Chính là, một nhân viên nho nhỏ, vì sao tổng giám đốc cao cao tại thượng ngày kiếm bạc tỷ này lại chú ý đến đây?
Haizz, hiện giờ nghĩ cùng vô dụng, chỉ có thể cầu xin tổng giám đốc giơ cao đánh khẽ
Đông Phương Thuật đối với sự tình phát triển ngày càng hứng thứ, anh muốn trưởng phòng Bộ phận tạp vụ lui xuống trước, sau đó hỏi Hứa tổ trưởng về gia cảnh đáng thương của Liễu Di đến tột cùng là như thế nào
Hứa tổ trưởng thành thật nói ra hết
"Cho nên Tiểu Nhu chính là con gái của Liễu Di?"
"Đúng vậy, Tiểu Nhu thật ngoan lại hiếu thuận, cô ấy đang đi học đại học sư phạm năm 3, là học sinh có nhân phẩm cùng học vấn ưu tú, nếu không trong nhà có hoàn cảnh khốn khổ như vậy, cô bé có lẽ sẽ giống như đa số học sinh bây giờ ăn chơi, yêu đương mà không phải đến khách sạn làm nhân viên quét dọn"
Nhìn thấy tổng giám đốc có dấu hiệu thương hại, Hửa tổ trưởng tận lực nói hết chuyện vè hai mẹ con Liễu Di
Đông Phương Thuật chưa từng có thừa thãi lòng thương hại
Anh đều không phải là doanh nghiệp từ thiện, quá nhiều thương cảm sẽ biến thành kẻ kinh doanh yếu đuối, đó là ý nghĩa từ trước đến nay của anh
Anh có hứng thú với Tiểu Nhu kia
Đông Phương Thuật nói với Hứa tổ trưởng:" chuyện này tôi sẽ không truy cứu nữa"
"Tổng giám đốc, thật sự cám ơn ngài". Hứa tổ trưởng vô cùng vui sướng
"Nhưng mà con gái thay mẹ đi làm thì không ổn, cũng trái với quy định của khách sạn, như vậy đi, bà sắp xếp một công việc cho cô ấy đến đây làm"
"Thật vậy sao?" Hứa tổ trưởng vui mừng
Khách sạn đến nay không có nhân viên vừa học vừa làm, đều là nhân viên toàn thời gian, bởi vì như vậy mới dễ dàng nhận biết được phẩm chất đạo đức của nhân viên, cho nên lần này Tổng giám đốc đặc biệt cho Tiểu Nhu tới khách sạn vừa học vừa làm đúng là ân huệ to lớn
"Bà sắp xếp cô ấy đến gặp tôi trước"
"Tiểu Nhu sao?"
"Ừ"
"Tổng giám đốc muốn phỏng vấn trước sao?". Hứa tổ trưởng có chút ngây ngốc, một sinh viên làm part time còn cần tổng giám đốc phỏng vấn sao?
"Xem như vậy"
"Được,tôi sẽ sắp xếp Tiểu Nhu đến phỏng vấn, tôi tin rằng cô bé biết khẳng định rất vui mừng"
Hứa tổ trưởng không hề có nghi ngờ gì, vui sướng rời đi, trong lòng nghĩ bà nhanh chóng báo cho mẹ con Tiểu Nhu biết tin tốt này mới được
Còn về Đông Phương Thuật....
Anh đã ném mồi, bây giờ chờ Tiểu Bạch Thỏ điềm đạm đáng yêu tự tìm đến cửa
Khi Hứa tổ trưởng gọi điện báo cho Liễu Duy Nhu, chuyện cô thay thế mẹ làm việc đã bị phát hiện thì cô lo sợ cực kỳ
Ở bên kia điện thoại, cô kinh hoảng hỏi thăm Hứa tổ trưởng:" con liên lụy đến cô sao? Công việc của mẹ con mất sao?" đây là vấn đề mà cô lo lắng
|
"Con yên tâm, mọi người nói ông chủ nhỏ Đông Phương rất lãnh khốc vô tình, nhưng sau khi bác gặp qua thấy báo chí viết không hề đúng, thực ra thì tổng giám đốc rất tốt,còn tha thứ cho bác, cũng không có sa thải mẹ con"
"Vậy thì tốt quá". Liễu Duy Nhu thở phào nhẹ nhõm
"Chỉ là con về sau sẽ không thể thay mẹ làm việc rồi"
"Đó là chuyện con cũng không có cách khác". Có thể được cấp trên tha thứ đã là may mắn lắm rồi
"Nhưng mà Tiểu Nhu.... Tổng giám đốc nói, muốn con vừa học vừa làm vào khách sạn làm việc"
"Đây là thật sao ạ?" Cô khó có thể tim được
"Ừ, tổng giám đốc nói, sau này con có thể lấy tư cách sinh viên part time vào Bộ phận tạp vụ làm việc, từ nay chúng ta làm việc quang minh chính đại không cần che giấu nữa"
Liễu Duy Nhu thật sự vui mừng, cảm thấy rốt cuộc trời cao cũng nghe lời cầu nguyện cả cô, để cho cuộc sống của họ ngày càng tốt đẹp hơn
"Tuần này con mang sơ yếu lý lịch đến đây, tổng giám đốc đích thân phỏng vấn con, có thể nói chuyện với tổng giám đốc là chuyện vinh dự cỡ nào, ngài ấy là người nhân hậu, vừa nghe chuyện của mẹ con liền tha thứ, đến lúc đó còn cần thật lòng cảm ơn ngài ấy biết không?"
"Được, con đã biết"
Liễu Duy Nhu mừng rỡ cúp điện thoại, trái tim tràn đầy lòng biết ơn
***
Liễu Duy Nhu run rẩy đứng ở trước phòng làm việc của Đông Phương Thuật, thư ký của anh đang vào bên trong thông báo, chỉ chốc lát sau, thư ký ra ngoài nói cô có thể đi vào
Liễu Duy Nhu đẩy cửa ra, khẩn trương nói:" Xin chào, tôi là Liễu Duy Nhu"
Cho tới bây giờ cô đều nghe các nhân viên nữ trong khách sạn bàn tán về ông chủ nhỏ, có rất nhiều người nói ông ấy đẹp trai, thậm chí còn mơ mộng cùng ông ấy xảy ra chuyện tình một đêm, lúc ấy cô không thể tưởng tượng , nhưng bây giờ khi nhìn thấy người, bản thân cô mới tin tưởng, những nhân viên kia tuyệt đối không phải là mất cân bằng nội tiết tố mà phát ái tình
Bởi vì Đông Phương Thuật .......... Thật sự anh tuấn đẹp trai bức người
Cô suy đoán thân hình anh cao hơn 1 mét 80, quần áo cắt may tôn lên dáng ngừơi cân xứng của anh ta
Gương mặt anh tràn ngập cương nghị,mắt hẹp dài, mũi cao thẳng tắp, bạc môi.... Dù nhìn dưới góc độ nào đều có thể nhìn thấy khuôn mặt tuyệt đẹp
Chính là.... Đối mặt với anh , cô không nhịn được lại phát run
Không biết là lạ ở chỗ nào, Hứa tổ trưởng nói anh là một người nhân hậu, nhưng thẳn thắng mà nói nhìn hình dáng bên ngoài cô thật không cảm giác được như vậy
Chỉ là, không thể trông mặt mà bắt hình dong, hơn nữa cô đối với xã hội thượng lưu lại không biết gì, huống hồ đối phương lại là đại nhân vật trong giới kinh doanh, là trùm khách sạn, cô không đủ tư cách để bình luận đối phương
"Mời ngồi"
Đông Phương Thuật rời bàn làm việc đi đến bàn để tiếp khách, đều là dùng ghế salong da trâu mắc tiền, mặt anh không đổi sắc cẩn thận đánh giá Liễu Duy Nhu
Giống hệt ấn tượng trước đây của anh, cô chẳng phải là tuyệt đối xinh đẹp, nhưng khuôn mặt thanh tú giống như viên trân châu , lại mang theo một chút rụt rè lại hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của anh
Cô không cao lắm, cỡ vừa phải , người lại hơi gầy, da thịt trắng nõn
Cái trán thanh thuần , tóc cô thẳng tới bả vai, không uốn cũng không nhuộm
Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ không hề có chút phấn son trang điểm, hoàn toàn để mặt mộc
Nếu như anh nhớ không sai, cô đang học đại học năm 3, nhưng hiện nay học sinh đều ăn mặc nóng bỏng , trang điểm đậm nét, cô lại giống như đóa hoa màu trắng trong mọc trong mùa đông giá rét này
Cùng với những người phụ nữ trước đây của anh hoàn toàn khác biệt, nhưng gương mặt thanh thuần, thanh tú của cô lại kích thích dục vọng chinh phục của anh
Anh muốn cô
"Tổng giám đốc, cám ơn ngài, không chỉ tha thứ cho chúng tôi còn để cho tôi vừa học vừa đi làm ở khách sạn"
Liễu Duy Nhu e lệ ngồi xuống, đưa ra hồ sơ lý lịch của mình
Đông Phương Thuật đem bảng lý lịch xem qua một lượt
Liễu Duy Nhu? Tên của cô thật giống người, nhỏ nhắn, mềm mại e lệ làm người ta tiếc
Anh nói chuyện cũng không thích vòng vo, quanh cô, huống hồ anh có rất nhiều công việc phải làm, đối với phụ nữ... Anh tự thấy cô đã lãng phí thời gian của mình rồi
Cho nên anh lựa chọn đi thẳng vào vấn đề
"Cô không cần cám ơn tôi, bởi vì tôi có mục đích". Đông Phương Thuật ngồi ở ghế sooffa, hai chân vắt chéo, toàn thân toát ra hơi thở vương giả
"Đối với tôi không có ấn tượng sao?". Đông Phương Thuật tò mò hỏi
Liễu Duy Nhu lắc đầu một cái
Xem ra là tôi đã tự dát vàng vào mặt mình, có rất ít phụ nữ gặp qua tôi còn đối với tôi không hề có một chút ấn tượng cũng không có, hơn nữa chúng ta lần đầu tiên gặp mặt dưới tình huống vô cùng đặc biệt..........."
Đông Phương Thuật cười như không cười ám chỉ
Vốn là Liễu Duy Nhu không nhớ đến, nhưng nghe lời nhắc nhở như vậy, trong đầu cô nhanh chóng hiện lên hình ảnh xấu hổ kia....
Anh ta, anh ta, không phải là người kia.....người đàn ông toàn thân trần truồng từ phòng tắm đi ra, cũng là người lần đầu tiên để cô nhìn thấy hình dáng thật sự của " phái nam" , chính là người đàn ông này?
"Nghĩ đến?"
Nhìn cô trợn to mắt, Đông Phương Thuật hài lòng với trí nhớ của cô
"Ôi trời ơi............. Anh chính là anh ta........ Làm sao có thể..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bắt đầu khẩn trương, khí nóng toát ra, từ cổ bắt đầu, bắt đầu lan dần, cuối cùng nguyên cả khuôn mặt đều nhuộm đỏ ửng
Gặp phụ nữ đỏ mặt không nhiều,..... Đông Phương Thuật hài lòng cực kỳ, Liễu Duy Nhu người phụ nữ này anh nhất định phải có được
Anh thật muốn xem khi anh xâm nhập trong cơ thể cô, chạy nước rút thì cô có hay không cũng e lệ, toàn thân đều ửng đỏ
Hiện tại tưởng tượng hình ảnh kia, khiến vật nam tính của anh nhanh chóng sưng đu
Không được, anh phải nhịn một chút, anh muốn kéo dài quá trình để tăng độ hấp dẫn, như vậy sẽ tăng niềm vui thú
Nếu như anh nói ra anh muốn có cô, cô sẽ phản ứng như thế nào?
Sẽ làm anh thất vọng hay không?
Giả thiết nếu cô đồng ý và đưa ra giá như vậy anh sẽ thật sự thất vọng, thậm chí đối với cô mất đi hứng thú
Cái anh muốn phản ứng của cô là.........
"Thật xin lỗi, ngày đó tôi........ Tôi.. Không phải cố ý, tôi thấy được anh trần truồng,tôi...... Bởi vì nhất thời luống cuống, không thể làm gì khác là chạy"
Sau đó cô làm đổ toàn bộ chén nước, khuôn mặt đỏ bừng, tim đập loạn xạ
Sau đó cô Thấm cùng tổ trưởng hỏi cô bị làm sao, thì cô lại không thể nói ra, chuyện mất mặt như vậy cô không thể nói ra được "
Không ngờ người đàn ông kia lại chính là tổng giám đốc tập đoàn khách sạn Đông Phương, cô tự ý xông vào phòng của anh, còn xâm phạm chuyện riêng tư của anh, anh chẳng những không có trách tội cô, lại cho mẹ con cô có cơ hội làm việc
Trong lòng cô tràn đầy cảm kích
"Tổng giám đốc, thật sự cám ơn anh, anh thật sự là một người tốt"
Không thể tin được anh lại được coi là người tốt, anh thật sự rất muốn cười to
"Người tốt? Cô làm sao lại cho rằng tôi là người tốt? Tôi mới nói, tôi có mục đích, cô có muốn nghe mục đích của tôi là gì không. Lúc ấy cám ơn tôi cũng không muộn"
"Tôi không hiểu, mục đích mà tổng giám đốc nói là........."
"Mục đích của tôi là, cô, Liễu Duy Nhu, tôi muốn cô trở thành phụ nữ trên giường của tôi
|