Con Dâu Nhà Giàu
|
|
Chương 135: Thành bại Tuần thi cuối cùng, tất cả mọi học viênđều cảm thấy thật căng thẳng. Những học viên không trong top 10 đềunghiến răng, nghiến lợi mà tìm tài liệu học tập, cố gắng tập trung cholần thi cuối này. Những học viên trong top 10 chẳng những không chút lơlà việc học mà còn rất đề cao cảnh giác mỗi người tiếp cận với mình, sợbị người dùng thủ đoạn mà kéo xuống Nguyên nhân chính là vì vào top 10 có thể trở thành trợ lý của các thầy giỏi, cũng nắm chắc cơ hội vào công ty.Các học viên khác chỉ có thể làm trợ lý cho những nhà thiết kế bìnhthường, tiếp xúc với khách hạng thường không nói nhưng còn phải tranhgiành 5 vé giữa 28 người còn lại, cơ hội càng khó khăn hơn. Không thểvào công ty thì cũng chỉ có thể tìm việc ở bên ngoài, đại ngộ chắc chắnchẳng bằng được một nửa của công ty. Bọn họ uổng phí bao tiền của choYêu Ti Lệ cũng chỉ là uổng phí Cho nên tuần này, cảm xúc của Lưu Văn Chí vô cùng tệ, cả ngày đều lặng lẽ chẳng nói chẳng rằng, không đùa giỡn như trước kia Mọi người cũng không biết nên khuyên anh thế nào. Lý San lặng lẽ nói với Chu Thiến: - Cũng không thể trách cậu ấy được,nghe nói nhà cũ của cậu ấy đã dùng để cho anh trai cậu ấy cưới vợ, giờhọc phí đều do anh trai chu cấp, không thể nào lại quay về. Cậu ấy đặtmọi hi vọng vào việc này, rất mong được thành công, mua được nhà mà sống yên ổn. Nếu ở đây không thành công, bên ngoài kiếp chút tiền sao có thể mua được nhà ở tốt. Thiệu Lâm, người có tiền như các cậu sẽ không hiểuđược nỗi khổ của người thường bọn mình Lưu Văn Chí có lẽ đang theo đuổi Lý San nên việc này cũng không giấu diếm cô ấy Chu Thiến thở dài một hơi, sao cô khôngbiết được sự khổ cực của cuộc sống bình thường? Nếu không phải vì tainạn xe cộ đó, giờ cô vẫn chỉ là Chu Thiến ngày ngày vất vả làm việctrong thẩm mỹ viện, học phí của em trai không kiếm nổi, cha cô tuổi lớnvẫn phải ở ngoài làm việc. Cô rất thấm thía điều này Tiểu Mạt ở bên cạnh nghe Lý San nói vậy thì lòng nghi ngờ, sau đó nói với Chu Thiến: - Lý San nói những lời này với cậucó ý gì? Chẳng lẽ muốn cậu rút lui sao? Bởi vì cậu có tiền nên không cần phải tranh giành với người? Mình thấy cô ấy đúng là có ý này Chu Thiến lắc đầu nói: - Mình không thể rút lui, cơ hội này cũng rất quan trọng với mình, mọi người cạnh tranh dựa vào thực lực,nào vì mình giàu hay nghèo mà thay đổi Mà bên kia, Hồ Giai Giai lại phát hiện,tuy rằng cô khiến cho Khắc Y chú ý nhưng Khắc Y cũng rất chú ý đếnTrương Bân và Tống Thiệu Lâm. Nhất là Tống Thiệu Lâm, những thiết kế của cô, có khi ngay cả cô ta cũng phải thán phục. Vẻ mặt tán thưởng củaKhắc Y khi nhìn Tống Thiệu Lâm khiến cô ta đố kị phát cuồng! Vì sao? Vìsao Tống Thiệu Lâm chuyện gì cũng đều phải đè ép cô ta? Cô ta nhất địnhphải thành trợ lý của Khắc Y, đây là một bước quan trọng trong kế hoạchtrở thành stylist nổi tiếng của cô ta. Đây là chuyện cô ta mong chờ đãlâu, nếu không có Tống Thiệu Lâm, vị trí đó nhất định sẽ là của cô ta Tống Thiệu Lâm này, lần trước khiến cô ta bị sỉ nhục nặng nề như vậy, giờ còn muốn tranh giành vị trí trợ lý nàyvới cô ta! Còn chưa có ai có thể cướp đi thứ cô ta muốn. Trước kia, côta tỏ tình với Trương Bân nhưng lại bị Trương Bân từ chối, lý do là muốn toàn tâm toàn ý học tập, thi vào công ty, vậy thì cô ta sẽ làm choTrương Bân không thể thi được. Giờ cũng như vậy, Tống Thiệu Lâm kia muốn vào công ty sao? Cô ta cũng sẽ không cho Tống Thiệu Lâm được vừa lòng.Không thể thi vào công ty thì có tư cách gì mà giành vị trí trợ lý Khắc Y với cô ta! Hồ Giai Giai quay đầu nhìn Lưu Văn Chíđang ủ rũ cách đó không xa, khóe miệng khẽ cười lạnh. Chỉ là, lần này sẽ không thể ngu xuẩn như trước được, không thể, tự mình ra mặt! Lưu Văn Chí ngồi một mình trong quán cơmnhỏ ăn cơm trưa, mấy hôm nay, anh không đi ăn cũng mọi người. TrươngBân, Tống Thiệu Lâm, Tiểu Mạt,Triệu Viện Viện đã vào top 10, Vương LâmVương Vĩ nhà giàu, dù không vào công ty cũng chẳng sao, chỉ có mình tình cảm thê lương, so với sự vui vẻ của bọn họ càng tự thấy mình thê thảm.Anh không muốn ở gần bọn họ Anh gọi một bát mỳ, ăn mấy miếng đã buông đũa, hoàn toàn chẳng có khẩu vị. Nếu thành tích quá kém thì cũng thôinhưng vừa khéo lại đứng thứ 11, chỉ kém một bước mà thôi, bảo anh camtâm thế nào đây? Nhưng một bước này lại quá khó đi Anh thở dài, hung hăng tự đánh mặt mình, mong như vậy có thể làm dịu đi sự dày vò trong lòng Nhưng một giọng nói thanh thúy từ bên kia vọng lại lại khiến anh chú ý - Tống Thiệu Lâm kia rõ ràng là quágiàu có lại muốn tranh đoạt cơ hội này với những người bình thường nhưbọn mình, đúng là đáng giận Lưu Văn Chí ngẩng đầu, thấy bàn đó là HồGiai Giai và bạn thân của cô ta là Vương Kỳ đang ngồi. Giọng nói khi nãy là của Vương Kỳ Hai người dường như không để ý tới sự tồn tại của Lưu Văn Chí, không coi ai ra gì mà lớn tiếng bàn tán Hồ Giai Giai lại nói tiếp: - Nếu là người khác thì thôi,nhưng Tống Thiệu Lâm này, rõ ràng là thiên kim tiểu thư, con dâu nhàgiày lại muốn giành bát cơm với người nghèo chúng ta. Càng nghĩ càngkhiến người tức giận, với cô ta mà nói chẳng qua chỉ là trò tiêu khiểngiết thời gian nhưng với chúng mình thì chính là cơ hội đổi đời, cô tacũng quá ích kỷ! Những lời này của hai người như những cây kim sắc nhọn đâm vào lòng Lưu Văn Chí. Thật ra, đây sao không phảinhững lời trong lòng anh. Công việc này với Tống Thiệu Lâm mà nói cơ bản là có cũng được chẳng có cũng chẳng sao nhưng với anh mà nói lại làtoàn bộ hi vọng. Nếu Tống Thiệu Lâm chịu rút lui thì anh hoàn toàn có cơ hội vào top 10. Ngày đó anh cố ý để Lý San đi thử cô nhưng Tống ThiệuLâm lại như hoàn toàn không có ý rút lui Chuyện này chỉ có thể nhờ vào sự tựnguyện của cô ấy, chẳng lẽ anh có thể ép cô ấy sao? Nghĩ vậy, Lưu VănChí cũng có chút oán trách Chu Thiến. Bên kia, Hồ Giai Giai lại nói tới Vương Kỳ: - Đáng tiếc, thứ tự của cậu quá xa, nếu là thứ 11, 12 thì mình sẽ có cách giúp cậu Vương Kỳ tiếc nuối nói: - Đúng thế, mình đúng là không hơn ai, nếu mình đứng thứ 11 thì định sẽ không bỏ qua cơ hội này Nói xong ánh mắt hai người đều liếc về phía Lưu Văn Chí Nói rõ ràng đến thế, Lưu Văn Chí nếu còn không hiểu là bọn họ cố ý nói cho anh thì đúng là kẻ ngốc Cô ta thực sự có cách có thể giúp anh? Tim anh đập loạn, tay toát mồ hôi, trongđầu đủ mọi suy nghĩ rối loạn, lộn xộn. Nhưng dần dần, một suy nghĩ cànglúc càng rõ ràng hiện rõ: “Tống Thiệu Lâm, mất đi cơ hội lần này cũngchẳng sao, nhưng mình không thể mất đi hi vọng này…. Chỉ cần có thể kéocô ấy xuống, mình có thể tiến lên… Vào top 10 thì nhất định có thể ở lại công ty, có thể an cư lập nghiệp ở đây. Nếu không, làm việc ở ngoàilương tháng 2,3000 thì đợi đến bao giờ? … Nhưng Thiệu Lâm là bạn củamình…” Hồ Giai Giai lại châm thêm mồi lửa: - Con người ấy mà, ai chẳng biết nghĩ, cuộc sống của mình mới là quan trọng nhất. Đợi đến khi bị đá ra ngoài,không tìm việc làm, xem bạn bè gì đó có thể giúp cậu hay không? Lưu Văn Chí đột nhiên nắm chặt tay thànhquyền, như đã hạ quyết tâm, anh nhìn bốn phía, phát hiện chẳng có ngườiquen thì nghiến răng, đi về bàn Hồ Giai Giai Hồ Giai Giai nhìn Lưu Văn Chí đang đến gần, nụ cười nơi khóe miệng càng trở nên rõ ràng
|
Chương 136: Âm mưu đen tối ưu Văn Chí ngồi xuống bàn Hồ Giai Giai. Lưu Văn Chí vừa ngồi xuống đã nói: - Tôi biết lời này là cô cố ý nói cho tôi nghe, tôi cũng biết cô căn bản chẳng phải là muốn giúp tôi,chẳng qua là muốn Thiệu Lâm không thể vào công ty, không thể tranh giành vị trí trợ lý của Khắc Y với cô Gương mặt trắng nõn nà của Hồ Giai Giaitỏa sáng dưới ánh mặt trời, nhưng nụ cười nơi khóe miệng cô ta lại khiến người ta thấy lạnh lẽo - Không sai, anh nói đều đúng cả. Nhưng anh cũng nên hiểu, chỉ có làm như vậy thì anh mới có hi vọng. Anh cũng mong được tôi giúp đúng không? Lưu Văn Chí nhìn nụ cười của cô ta mà cảm thấy lạnh người, mới chỉ là cô gái 18 tuổi mà tâm tư lại thâm trầm nhưvậy. Anh trầm ngâm một hồi rồi nói: - Cho dù không vào top 10 tôi cũng vẫn có thể vào công ty Hồ Giai Giai bưng miệng cười: - Nếu đã vậy thì anh còn đến tìmtôi làm gì? Anh biết rõ, nếu không vào top 10, không được thầy tốt chỉdạy thì cơ hội vào công ty sẽ càng lúc càng xa vời. 28 người chọn ra năm người, thực lực tương đương, kết quả này ai dám chắc được? Lưu Văn Chí bị nói trúng điểm yếu, cúi đầu hồi lâu, sau đó ngẩng đầu nhìn Hồ Giai Giai, hạ quyết tâm hỏi: - Cô có cách sao? Nếu muốn gianlận ở công cụ của cô ấy thì không có cơ hội đâu, giờ ai chẳng đều giữgìn đồ dùng của mình cẩn thận Hồ Giai Giai chỉ cười, Vương Kỳ ở bên nói: - Xem ra anh cũng có tâm tư này Lưu Văn Chí có chút mất tự nhiên, nhữnglúc bị dày vò, quả thực cũng từng có suy nghĩ này. Trong mười người đứng đầu, nếu thực sự muốn kéo ai xuống thì Tống Thiệu Lâm là người tốt nhất để thực hiện. Thứ nhất, cô quả thực không cần công việc này để kiếmsống, cho dù không vào công ty thì cuộc đời cô cũng chẳng có ảnh hưởnggì. Thứ hai, cô và anh có vẻ thân thiết, ra tay dễ dàng hơn. Trương Bânvà Triệu Viện Viện tuy rằng anh cũng thân thiết nhưng tinh thần cảnhgiác của hai người này cao hơn Thiệu Lâm nhiều. Nghĩ vậy, anh thực racũng nhớ tới Lâm Tiểu Mạt, cô ấy hình như cũng đã vào top 10 - Nếu kéo Lâm Tiểu Mạt thì có phải là dễ hơn không? Nghĩ đến chồng của Tống Thiệu Lâm, lòng anh vẫn có chút nao núng. Hồ Giai Giai vỗ bàn, lập tức nói không nể nang: - Anh nghĩ là tôi giúp anh thậtsao? Kéo Lâm Tiểu Mạt thì tôi được cái gì? Anh làm việc không rõ ràng,nhập nhằng như vậy thì có gì mà đòi tranh giành với anh, chấp nhận sốphận đi Vương Kỳ thấy sắc mặt Lưu Văn Chí trở nên khó coi thì vội nói: - Mọi người giúp đỡ lẫn nhau, đương nhiên là muốn đôi bên đều có lợi Hồ Giai Giai cười lạnh: - Tôi biết anh sợ cái gì, yêntâm, chuyện này tôi đã có cách, không để lại dấu vết gì cả, đến lúc đóTống Thiệu Lâm chỉ biết than trách vận khí tệ hại, sẽ không thể nghi ngờ bất kì ai được - Là cách gì? Lưu Văn Chí thật sự tò mò bởi vì bản thân anh không hề nghĩ ra được cách gì hay. Trong mắt Hồ Giai Giai hiện lên tia giảo hoạt: - Nơi này nói chuyện không tiện, tối tôi sẽ gọi điện cho anh, chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện Sau đó, hai bên trao đổi số điện thoại rồi tách ra. Tuần thi cuối cùng là thi thiết kế về tạo hình trên sân khấu. Bao gồm phong cách dân tộc, cổ điển, phong cách Tây Ban Nha, Ấn Độ… (tỉ tên nước khác mình ngu si chả edit nổi:))) Mỗi phong cách đều có đặc sắc riêng củanó, yêu cầu học viên phải nắm bắt được điểm đặc sắc này rồi vận dụng một cách linh hoạt, sáng tạo Lúc thực hành, Khắc Y chỉ vào thắt lưng của Tiểu Mạt, hỏi Chu Thiến: - Chiếc thắt lưng này rất đặc biệt, dùng để làm gì? Lời ông nói khiến các tổ xung quanh đềuchú ý, rất nhiều học viên đều không kìm lòng được mà nhìn về phía tổ Chu Thiến. Mà tổ ở xa cũng đến gần theo dõi chuyện này Hồ Giai Giai thấy Chu Thiến lại được Khắc Y để ý thì lòng không khỏi tức giận, cô ta tốn bao tâm tư thiết kế tạohình cho sân khấu cổ điển cũng chỉ được Khắc Y hơi chú ý một chút màthôi. Cô ta tuy rằng ghen ghét nhưng cũng vẫn tò mò, rốt cuộc là thiếtkế gì khiến Khắc Y chú ý như vậy Hồ Giai Giai đi đến bên tổ Chu Thiến, các học viên đều đứng vây quanh, cô ta cố ý chen vào giữa khiến không íthọc viên tức giận. Cô ta không quan tâm, thậm chí còn nhìn khinh khỉnh,có mấy người định nổi cáu nhưng thấy Khắc Y ở đó nên đành cố gắng khốngchế cảm xúc bản thân Chen vào thì thấy Khắc Y đang đứng ở bêncạnh Lâm Tiểu Mạt, ánh mắt nhìn chằm chằm thắt lưng của Tiểu Mạt. HồGiai Giai cũng nhìn theo, đến lúc này thì không khỏi ngây dại. Tiểu Mạt mặc một bộ váy liền ngắn lộ vai, rất bình thường, không có gì khác lại nhưng ở lưng lại dùng chiếc thắtlưng đặc biệt, màu sắc rực rỡ, dây kết kéo dài khiến cho màu sắc chiếcváy càng trở nên thuần khiết. Mà mái tóc dài thẳng của cô làm tóc xoănlọn to, trang trí bằng chuỗi hạt châu nhiều màu sắc. Cổ và cổ tay thậmchí là cổ chân cũng đều dùng chuỗi hạt châu đó làm trang sức, trang điểm đơn giản nhưng lại đủ khiến Lâm Tiểu Mạt như thành người khác, cả người quyến rũ, nữ tính động lòng người. Hơi thở của Hồ Giai Giai trở nên dồn dập, tay nắm chặt lại, móng tay đâm sâu vào da thịt nhưng hoàn toàn khôngthấy đau đớn. Cả người cô ta bị cảm giác hận sâu đậm chiếm cứ. Mà nỗihận này lại mang theo sự sợ hãi mơ hồ Tuyệt đối không thể để cho cô vào công ty được. Như vậy mình sẽ bị đè ép, không có cơ hội xuất đầu lộ diện. Cô ta muốn trở thành stylist xuất sắc nhất, tuyệt đối không thể để người khác cản đường của mình được Bên kia, Chu Thiến nghe Khắc Y hỏi thì cười đáp: - Đây vốn là chiếc khăn lụa màurực rỡ, có tua dài, dùng làm thắt lưng kết hợp với váy trắng hở vai vàtrang sức này sẽ khiến cho người ta có cảm giác Bohemian thoải mái,phóng túng mà vẫn gợi cảm Không chỉ là Hồ Giai Giai và tất cả cáchọc viên đều sợ hãi vì sức tưởng tượng của Chu Thiến. Dùng khăn lụa làmthắt lưng? Hơn nữa hiệu quả còn rất tốt Khắc Y ở bên xoa xoa cằm, cười ôn hòa, nghe cô nói xong thì gật gật đầu thản nhiên nói: - Rất tốt, sáng tạo lắm, thiết kế này rất được Ngón tay thon dài của Khắc Y gõ gõ lên bàn: - Rất chờ mong biểu hiện của em vào ngày thi Các học viên đều tỏ vẻ kinh ngạc, thờigian qua, đây là lần đầu tiên Khắc Y tán thưởng một học viên nào nhưvậy. Qua cơn kinh ngạc, các học viên đều tỏ ý ghen tị, đây chẳng phảichứng tỏ Khắc Y đã có ý định cho Tống Thiệu Lâm làm trợ lý sao? ĐámTrương Bân trong lòng cũng có chút khó chịu, dù sao đó cũng là giấc mộng của tất cả mọi người Nhiều người như vậy nhưng cũng chỉ có mình Tiểu Mạt thực sự vui vẻ cho Chu Thiến. Sau khi Khắc Y rời đi, các học viên cũngđều trở về vị trí, vẻ mặt có chút không vui. Được Khắc Y khích lệ, ChuThiến thực sự rất vui. Đám Trương Bân, Triệu Viện Viện tuy không thoảimái nhưng vẫn cười chúc mừng cô. Với thực lực của Chu Thiến, bọn họ vốnvẫn luôn tâm phục khẩu phục. Chỉ có Lưu Văn Chí thì sắc mặt rất mất tự nhiên, khi tiếp xúc ánh mắt của Chu Thiến thì luôn có hơi trốn tránh.Mọi người đều nghĩ là vì anh vẫn để bụng chuyện thứ tự. Chỉ là thànhviên trong tổ cũng đều lo lắng cho kì thi cuối nên cũng không có tâm tưgì an ủi anh. Lưu Văn Chí thấy mọi người đều chỉ để ý chuyện của mìnhthì không khỏi nhớ lại Hồ Giai Giai nói: “Khi anh không tìm được việcthì xem thử xem những người anh gọi là bạn có giúp anh không” Lưu Văn Chí vốn còn có chút do dự giờ trở nên kiên định hơn. Trên đời này, cái gì cũng chỉ là ảo, chỉ có nắm bắttrong tay mới là thực. Anh không nghĩ vì chính mình thì có ai sẽ nghĩcho mình. Nghĩ vậy, lòng Lưu Văn Chí cũng thoải mái hơn nhiều Chu Thiến vốn đang muốn tán gẫu đôi câuvới anh nhưng vừa tiếp xúc đến ánh mắt Lưu Văn Chí thì Lưu Văn Chí đãlại quay đi, sau đó cầm một quyển sách trên bàn mà đọc chăm chú, bộ dáng như đang nói: xin đừng làm phiền nên Chu Thiến cũng đành thôi Hôm đó, thực hành xong, Khắc Y quay vềcông ty mình làm việc, vẽ lại thiết kế lúc trước của Chu Thiến. Thẩm Già Lam tan tầm thấy phòng làm việc của ông còn sáng đèn thì đi vào Đi vào thì thấy Khắc Y đang vẽ chăm chú thì tò mò đi qua xem ông vẽ gì. Nhìn thấy thiết kế ông vẽ thì không khỏi tán thưởng nói: - Khắc Y, đây là thiết kế thầy nghĩ ra sao? Rất đẹp, độc đáo lắm Khắc Y ngẩng đầu, thấy là Thẩm Già Lam thì cười nói: - Thầy đâu dám cướp công người khác, đây là thiết kế hôm nay của Tống Thiệu Lâm - Thiệu Lâm? Thẩm Già Lam rất kinh ngạc, cô cầm bản vẽ, khó tin hỏi: - Đây thực sự là thiết kế củaTống Thiệu Lâm? Hoàn toàn có phong phạm của bậc thầy rồi. Đổi lại là em, trong thời gian ngắn em cũng không thể sáng tạo được thế này Ngón tay thon dài của Khắc Y khẽ vuốt tóc trên trán, mắt trái vẫn che khuất dưới ánh đèn lại bị tóc mái che đi,ánh đèn loáng lên ánh mắt nâu khiến người ta có ấn tượng sâu đậm - Cũng chính là như thế Khắc Y khẽ cười, nụ cười thật đẹp: - Thầy đã phải cố lắm mới không vỗ tay khen ngợi, sợ nhiều người chú ý sẽ khiến em ấy gặp phiền phức Ông nhìn Thẩm Già Lam, nụ cười càng đậm: - Già Lam, lần này thầy như nhặt được báu vật rồi Thẩm Già Lam bị nụ cười sáng bừng đó thu hút, sau đó cô lấy lại tinh thần nói: - Lần này thực tập, em nhất địnhphải để Tống Thiệu Lâm làm trợ lý cho em. Sự hiểu biết của em ấy khiếnem rất muốn bồi dưỡng. - Ái chà? Thẩm Già Lam cao ngạo lại coi trọng em ấy như vậy? Hiếm có đây Thẩm Già Lam lại thật nghiêm túc: - Em ấy như một cô gái đáng yêu,làm người ta không tự chủ được mà bị em ấy hấp dẫn. Em cảm thấy em ấynhất định sẽ thành công Cô nhìn Khắc Y: - Thành công như thầy vậy - Chúng ta cứ chờ xem. Mong rằng em ấy sẽ không làm cho chúng ta thất vọng. Nghe nói gia cảnh nhà em ấy rất tốt - Không phải tốt bình thường đâu, như vậy càng khiến em bội phục. Đổi lại làm em, em sẽ chẳng có đượcthành công như vậy, em là bị hoàn cảnh ép mà ra, còn em ấy là hoàn toàndựa vào ý chí của chính mình Khắc Y ngạc nhiên: - Xem ra, đúng là một cô gái đặc biệt
|
Chương 137: Bài kiểm tra cuối cùng Bài kiểm tra cuối cùng cũng đã đến Có lẽ muốn xem học viên mình dạy thànhtích ra sao, các giáo viên đã từng dạy bọn họ hôm nay đều tham dự. Phòng thực hành chật ních người, các giáo viên châu đầu ghé tai như đang trao đổi về cái nhìn với từng học viên, nhất thời vô cùng náo nhiệt Trong đó, người gây sự chú ý nhất đươngnhiên là thầy Khắc Y. Khắc Y mặc áo lông mỏng màu đỏ thẫm, khoác áokhoác da bó sát. Trong vẻ hào hoa phong nhã lại có mấy phần tuấn tú. Tuy bề ngoài không phải vô cùng xuất chúng nhưng khí chất thanh nhã củaKhắc Y luôn khiến Khắc Y thành trung tâm của mọi người, những người bêncạnh dường như đều trở thành nền của Khắc Y. Tiểu Mạt thấy vậy thì cảm thán: - Thầy Khắc Y luôn tạo ra thanh thế thật lớn Người bên cạnh đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Người mẫu rất nhanh được chia cho các học viên. Thầy Khắc Y đứng trước sân khấu nói: - Trong hai tiếng, phải thiết kếtạo hình sân khấu cho người mẫu, về phần chủ đề sân khấu là gì thì đểcông bằng, các em sẽ rút thăm để quyết định Rút thăm xong, Chu Thiến rút được phongcách truyền thống, Trương Bân là phong cách Brazil, Hồ Giai Giai là ẤnĐộ, Lưu Văn Chí là cổ điển. Một tiếng bắt đầu, mọi người đều bắt tay vào công việc của mình Chu Thiến đánh giá người mẫu của mình,thân hình cao lớn, hình thể đầy đặn, tóc dài, mày rậm, mắt to. Một bứchọa nữ nhân cung đình Đại Đường dần hiện lên trong đầu Chu Thiến. Cô mỉm cười, mọi thứ dường như đã được rõ ràng Theo thứ tự, đầu tiên là thay quần áo,trang điểm rồi cuối cùng mới làm tóc. Chu Thiến đến tủ lớn chọn quần áoxong, trước khi đi có nhờ cô người mẫu để ý đồ dùng hộ mình, người mẫuđồng ý Lưu Văn Chí ở ngay bên cạnh Chu Thiến,anh lạnh lùng nhìn mọi thứ, lòng thầm sốt ruột, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía Hồ Giai Giai nhưng Hồ Giai Giai lại như đang thực sựnghiên cứu thiết kế của mình, hoàn toàn không để ý tới sự lo lắng củaLưu Văn Chí Rất nhanh, Chu Thiến đã chọn xong quần áo quay về, cô lại đưa người mẫu đến phòng thay đồ. Bọn họ đi rồi, bàntrang điểm của Chu Thiến chẳng có ai, nhưng Lưu Văn Chí lại thấy, cácgiám thi thấy học viên nào rời đi thì sẽ rất để ý, nếu có ai muốn nhânlúc này mà động thủ thì thực sự là không có khả năng. Giờ Lưu Văn Chí không khỏi thầm bội phục Hồ Giai Giai tuổi trẻ mà tâm tư cẩn thận, vừa thầm sinh lòng sợ hãi với cô ta Chu Thiến và người mẫu thay quần áo rồiquay về, bắt đầu trang điểm cho người mẫu. Lưu Văn Chí phát hiện Hồ Giai Giai đi về phía bên này, lúc nhìn anh thì hơi nhíu mày ra dấu Tim Lưu Văn Chí đập loạn, tinh thần trởnên căng thẳng, lưng toát mồ hôi. Trong đầu không khỏi nhớ lại những lời Hồ Giai Giai đã nói với anh tối hôm đó “Đến lúc đó, tôi sẽ nghĩ cách làm cho dụng cụ của Chu Thiến bị rơi xuống đất..” Hồ Giai Giai như đi ngang qua bàn của Chu Thiến, đến khi đến gần, đột nhiên trượt chân mà ngã về phía bàn ChuThiến, trong nháy mắt, đồ dùng trên bàn của Chu Thiến bị rơi hết xuốngsàn, mấy đồ tròn tròn như keo xịt tóc thậm chí còn lăn đi rất xa Những người xung quanh bao gồm cả Chu Thiến đều ngây người. Sau đó, Hồ Giai Giai tỏ vẻ có lỗi mà liên miệng nói: - Xin lỗi xin lỗi, tôi nhặt lại cho cô Thầy giám thị thấy thế nhìn qua, thấy Chu Thiến có ở đó thì lại quay đi nhìn về phía những chỗ học viên rời đi Các học viên xung quanh chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua rồi lại quay đầu làm việc của mình Chu Thiến thấy Hồ Giai Giai cúi ngườinhắt đồ cho mình, nhìn bàn tay trắng nõn nhỏ bé của cô ta tiếp xúc đếncông cụ của mình thì không khỏi hoảng hồn, vội ngồi xổm xuống, giật lấyđồ trong tay Hồ Giai Giai nói: - Không cần, tôi tự làm là được rồi. Cô đi làm việc của cô đi Hồ Giai Giai lại không ngừng tay, tiếp tục nhặt đồ khác lên, vẫn nói: - Phải làm chứ, đây đều là tại tôi Lúc này, Lưu Văn Chí đột nhiên nói: - Thiệu Lâm, keo xịt tóc của cậu bị lăn qua bên kia, mình nhặt cho cậu nhé Chu Thiến đang tập trung chú ý vào Hồ Giai Giai đối diện, nghe giọng Lưu Văn Chí thì cũng không quay đầu nói: - Được, cảm ơn cậu Lưu Văn Chí đi đến góc lọ keo xịt tócrơi, nhất thời, tim đập như nổi trống, hơi thở dồn dập, lòng bàn taycũng vì lo lắng mà toát mồ hôi - Đến lúc đó, tôi sẽ nghĩ cách làm Chu Thiến chỉ để ý đến tôi, cô ta sẽ không phòng bị anh, anh đem lọ keo xịt tóc này đổi lại lọ keo xịt tóc của cô ta. Hai cái này bề ngoàitương tự nhau nhưng đây là hàng giả, lúc đầu dùng sẽ không có cảm giácgì nhưng chỉ được một lúc thì sẽ không giữ nếp tóc được nữa, đến lúc đódù quần áo cô ta phối hợp đẹp đẽ, trang điểm cầu kì cũng chỉ thất bại mà thôi - Sao không nhân lúc cô ta và người mẫu thay quần áo mà đổi? Lúc đó chẳng có ai, không phải đơn giản hơn nhiều? - Sao anh ngốc như vậy, lúc đó, giám thị sẽ để ý cẩn thận, nếu anh muốn bị bắt quả tang thì cứ làm thế đi - Cho dù lúc ấy cô ấy khôngphát hiện được nhưng sau khi thất bại sẽ nghĩ được vấn đề là từ keo xịttóc, đến lúc đó người đầu tiên cô ấy nghi ngờ sẽ là tôi - Anh là người chết hay sao?Không biết nhân lúc Tống Thiệu Lâm lên sân khấu mà đổi lại à? Khi đó các thầy cũng chẳng để ý đâu, dù cô ta có nghi ngờ nhưng không có chứng cứthì có thể làm được gì? Lưu Văn Chí hít sâu một hơi, sau đó nhanh chóng nhìn quanh, nhân lúc không ai để ý mà đổi keo xịt tóc Anh ta cầm lọ keo xịt tóc đã bị đổi đi đến bên Chu Thiến, đưa cho cô, cười nói: - Thiệu Lâm, keo xịt tóc của cậu này Chu Thiến đón lấy, nhìn thoáng qua, thấy không có gì lạ thì nói: - Cảm ơn cậu Sau đó lại nhìn Hồ Giai Giai. Hồ Giai Giai thấy Lưu Văn Chí đã đắc thủ thì tỏ vẻ mất kiên nhẫn, lúc này đứng lên, lườm Chu Thiến một cái, lạnh lùng nói: - Lòng dạ tiểu nhân. Cô đã nghi ngờ tôi thì tự mình nhặt đi Chu Thiến có phần chẳng biết nên khóc hay cười, cô có bắt cô ta nhặt đâu. Hồ Giai Giai quay đầu bỏ đi. Chu Thiếnnhặt đồ lên, cẩn thận kiểm tra những thứ Hồ Giai Giai đã chạm đến, cũngkhông phát có vấn đề gì thì mới thở phào nhẹ nhõm Chút việc này Chu Thiến cũng không để ý,dù sao phòng thực hành vốn chật, ngẫu nhiên va chạm là khó tránh. Sauđó, cô lại tập trung cho việc thiết kế Cô chọn cho người mẫu bộ váy dài màu phấn hồng, dài chấm gót nhưng phần trên lại lộ vai. Chu Thiến nghĩ nghĩ, lại dùng son vẽ lên phần ngực lộ của người mẫu một bông hoa đỏ rực rỡ.Trang điểm tông màu chủ đạo cũng là màu đỏ. Cuối cùng là làm tóc, Chu Thiến bắt đầubúi kiểu tóc búi như đám mây cho người mẫu. Chu Thiến lấy keo xịt tócra, phun lên tóc người mẫu
|
Chương 138: Vì sao xảy ra sự cố Thời gian thi kết thúc, tất cả mọi người mới ngừng tay Thiết kế của Chu Thiến cũng hoàn thành, cô người mẫu nhìn mình trong gương mà không khỏi sợ hãi: - Đây là tôi sao? Tôi sắp không nhận ra mình nữa rồi. Chu Thiến nhìn cô trong gương cười nói: - Màu đỏ rất hợp với cô đó, vềsau quần áo của cô có thể phối hợp với màu đỏ, nhưng khoa trương cầu kìthế này không hợp với cuộc sống bình thường đâu nhé! Người mẫu liên tục gật đầu. Vẫn là các học viên mang người mẫu lênsân khấu biểu diễn, bởi vì không cần chọn ra hai người ưu tú nhất nhưlần thi về sắc thái nên lần này chỉ có ba người cùng lên sân khấu mộtlần, từng người thuyết trình về bài thi, sau đó giám khảo chấm điểm Lần thi này, tất cả mọi người đều cố gắng hết sức, có rất nhiều người có tác phẩm tốt, tất cả giáo viên đều mỉm cười hài lòng Như Vương Lâm, anh cũng làm về chủ đềtruyền thống, chọn chiếc váy thêu hoa, tóc xõa thẳng, đính trang sức bạc trên tóc, các trang sức khác cũng đều bằng bạc, rất độc đáo, mới lạ.Ngay cả Khắc Y cũng nói rất được. Thầy chấm thi cười tủm tỉm cho anhđiểm tốt. Nhìn học sinh của mình tiến bộ, trưởng thành, thầy giáo nàocũng vui. Đáng tiếc, thành tích lúc trước của Vương Lâm không tốt cho lắm cho nên lần này tuy rằng được điểm tốt nhưng tính tất cả lại thì vẫn không thể vào được top 10. Nhưng anh đã được thầyKhắc Y khen ngợi nên vẫn rất vui Trương Bân, Triệu Viện Viện, Tiểu Mạtcùng tiến lên sân khấu một lượt. Ba người đều nằm trong top 10 cho nênrất thu hút sự chú ý của mọi người. Các học viên thành tích từ 11 đến 15 đều mong mười người đứng đầu có gì đó sơ sót đế bọn họ được tiến lênnhưng thấy thiết kế của ba người thì đều có chút thất vọng. Trương Bân làm theo phong cách Brazil,váy dài nhiều tầng, màu sắc rực rỡ, hấp dẫn nhất chính là khăn trùm đầumàu sắc rực rỡ của người mẫu. Triệu Viện Viện thiết kế theo phong cáchTây Ban Nha, ngực áo màu vàng, váy dài màu đỏ, sau đó là chiếc khăn samỏng màu vàng che mặt khiến cho người ta cảm thấy thật phấn khích Tiểu Mạt cũng theo phong cách Tây BanNha, cô chọn chất liệu da là chủ đạo. Áo khoác da màu cà phê, quần soocđen, bốt da. Tóc buộc cao, hoa tai bản lớn, rất thu hút Các giám khảo nhìn mà gật đầu lia lịa,mỉm cười vừa lòng, không có gì bất ngờ, ba người bọn họ đều loại tốt,chắc chắn nằm trong top 10 Ba người đều rất vui, lúc xuống thì đến bên Chu Thiến, Chu Thiến vui vẻ chúc mừng bọn họ. Trương Bân nhìn thiết kế của Chu Thiến, mắt sáng bừng nói: - Thiệu Lâm, thiết kế của cậu nhất định đạt loại tốt rồi Triệu Viện Viện và Tiểu Mạt cũng phụ họa. Chu Thiến nhìn thoáng qua thiết kế của mình, cười nói: - Mình cũng rất tin tưởng Lời vừa nói ra, Chu Thiến lại để ý thấy Lưu Văn Chí ở bên có vẻ mất tự nhiên. Cô nghĩ anh lo lắng nên vỗ vỗ vai anh cổ vũ: - Lưu Văn Chí, thiết kế của cậu hôm nay cũng ổn lắm, cậu vẫn có cơ hội mà Lưu Văn Chí nhìn khuôn mặt tươi cười nhưhoa của cô, lại liếc nhìn tóc của người mẫu của cô, trong lòng tràn ngập cảm giác khó nói, có chút áy náy, có chút mâu thuẫn, thậm chí muốn nói chân tướng với Chu Thiến, bỏ qua cơ hội này nhưng anh lại không nỡ, thở dài, cúi đầu, lặng yên không nói gì Từ xa, Hồ Giai Giai thấy cảnh này thì chỉ cười lạnh rồi lại quay đầu Mọi người đều động viên, Lưu Văn Chí đènén tâm tình lên sân khấu, thiết kế của anh cũng được giám khảo khenngợi, được loại ưu. Tim anh đập loạn, chỉ cẩn thiết kế của Chu Thiến cóvấn đề thì anh có thể lên top rồi Rất nhanh đã đến lượt Chu Thiến lên sânkhấu, người cùng đi với cô lại là Hồ Giai Giai khiến cô rất ngạc nhiên.Nên biết rằng, lần này là dựa theo thứ tự chỗ ngồi mà lên sân khấu, HồGiai Giai hẳn là phía sau cô mới đúng. Thầy giáo hỏi, vì sao cô không lên sân khấu theo thứ tự, Hồ Giai Giai nói: - Bạn ấy có vẻ lo lắng nên để em lên trước Thầy giáo nhìn về học viên kia, người kia gật gật đầu Cũng chẳng phải là chuyện gì to tát nên giám khảo cũng không nói nhiều, bắt đầu để mọi người giới thiệu tác phẩm Hồ Giai Giai bắt đầu trước. Cô ta làmtheo phong cách Ấn Độ. Cô ta đánh phấn cho da người mẫu thành màu nâu.Khuôn ngực nâu gợi cảm, váy ngắn đen. Điểm thu hút nhất chính là trangsức và cách trang điểm: - Em búi tóc cho người mẫu rồicài lông chim. Về phần trang điểm, em trang điểm cho cô ấy vẻ khỏe mạnh, cùng với trang phục này có phải có cảm giác rất cuồng nhiệt? Cô ta nghiêng đầu, nụ cười ngọt ngào, hôm nay cô ta trang điểm cẩn thận, trông như một cô tiên nhỏ thuần khiết.Các học viên biết rõ tính cách cô ta thì sẽ không bị bề ngoài của cô talừa nhưng các giáo viên đều không biết, chỉ cho rằng cô ta là cô gái trẻ đáng yêu, hơn nữa lại có thiên phú nên để lại ấn tượng tốt cho tất cảgiám khảo Kết quả đương nhiên là tốt, Hồ Giai Giaivừa lòng tươi cười, cố ý liếc mắt nhìn Chu Thiến một cái trong mắt đầysự khiêu khích, đắc ý. Chu Thiến nhìn cô ta cười thản nhiên. Hồ GiaiGiai cũng có hơi xấu hổ mà quay mặt đi Giám khảo bên trái tỏ ý muốn Hồ Giai Giai đưa người mẫu qua đó một chút. Hồ Giai Giai động tâm, cô ta cười cườisau đó mời người mẫu đi qua. Lúc đi qua người mẫu của Chu Thiến, Hồ Giai Giai cố ý nghiêng người qua khiến người mẫu của cô ta cũng đành phảiphải đi xích ra một chút, cho nên khi người mẫu của Hồ Giai Giai đi quangười mẫu của Chu Thiến, lông chim trên đầu người mẫu của Hồ Giai Giaiquét qua mặt người mẫu của Chu Thiến. Hồ Giai Giai vốn muốn làm cho người mẫucủa Chu Thiến lắc đầu né tránh, cũng không ngờ một cọng lông chim lạiquét vào mũi người mẫu Chu Thiến. Cô người mẫu kia mẫn cảm, không nhịnđược hắt xì một cái - Hắt xì… Cô người mẫu hơi hắt đầu, mọi người cònchưa phản ứng lại thì thấy tóc của người mẫu đã bị xõa tung, thậm chítóc giả cũng bị rơi ra Tất cả mọi người đều bị cảnh này làm chongây người. Mọi người đang ngồi đều kinh ngạc đứng bật dậy. Tiểu Mạt,Triệu Viện Viện đều há hốc miệng. Các giám khảo đều tiếc nuối lắc đầu,Khắc Y vốn rất hi vọng vào Chu Thiến cũng giật mình, không khỏi đi đếnbên cạnh Chu Thiến. Sắc mặt Chu Thiến tái nhợt đứng đó, đầuóc trống rỗng, tai ong ong. Cô thực sự không thể tin tưởng được mọi thứtrước mắt. Cô rõ ràng đã dùng rất nhiều keo xịt tóc, dùng nhiều kẹp cốđịnh, sao có thể dễ dàng bị bung ra như vậy, cái này rất kì quái, rấtkhó tin Người mẫu biết đây là cuộc thi quan trọng, ý thức được mình gây họa, vội bưng miệng nhìn Chu Thiến tỏ ý áy này, khẽ nói: - Xin lỗi Hồ Giai Giai quả thực muốn cười, nếukhông vì ở đây còn có nhiều giám khảo như vậy thì cô ta nhất định đã vỗtay vui mừng. Cô ta nhìn vẻ mặt tái nhợt của Chu Thiến, lòng thống khoái vô cùng. Tóc bị hủy rồi, nhất định lần này không thể thông qua, khôngđược vào top 10, không được thực tập, không được vào công ty, cũng chẳng thể cản đường cô ta được nữa Cô ta nghe người mẫu nói thế thì nói: - Sao có thể trách cô được? Rõràng là chính cô ấy không chải tóc kĩ càng chắc chắn, chỉ hắt xì một cái tóc đã bị xõa tung, cũng quá buồn cười Cô ta nhìn Chu Thiến, lạnh lùng nói: - Tống Thiệu Lâm, xem ra cô chỉlo nghiên cứu thiết kế mới lạ, tinh xảo mà lại bỏ qua những điều cơ bảnnhất rồi. Trụ cột không vững thì dùng có tinh xảo đến đâu cũng chỉ làuổng công thôi Những lời này nói ra, ngay cả giám khảo chấm thi cũng gật đầu đồng ý Dưới sân khấu, qua cơn kinh ngạc, mọingười đều có vẻ mặt khác nhau. Có người vui mừng khi người gặp họa, cóngười như bọn Trương Bân thì cảm thấy tiếc nuối, cũng có người thờ ơ, có người sợ phạm phải sai lầm như Chu Thiến mà lại xịt keo, cài ghim tóclại cho người mẫu Trong đó, tâm tình phức tạp nhất có thểnói là Lưu Văn Chí, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Chu Thiến, nhớ tới tìnhbạn trước kia của cô, cảm thấy có chút áy náy, lại nhìn đến mái tóc rốitung của người mẫu, nghĩ việc Chu Thiến nhất định sẽ bị tụt hạng mà mình nhất định sẽ được lên top thì càng kích động, vui mừng. Anh ta cũngkhông quên việc quan trọng là đổi lại keo xịt tóc, nhân lúc mọi ngườikhông để ý, anh ta đã lén đổi lại keo xịt tóc của Chu Thiến. Thầy Khắc Y đánh giá thiết kế của ChuThiến, đây quả thực là mới mẻ, sáng tạo. Cô vẽ hình đám mây trên ngựcngười mẫu, còn vẽ cả đám mây như đang bay ở đuôi mắt người mẫu. Thết kếtinh tế che được khiếm khuyết của người mẫu, lại tăng thêm phần dịudàng, quyến rũ, nếu phối cùng mái tóc búi như đám mây lúc trước thì đúng là thiên tiên trong bích họa, đẹp như mây bay Nhưng đúng như Hồ Giai Giai nói, dù cầu kì nhưng bỏ qua những điều cơ bản thì cũng chỉ là một tác phẩm thất bại Khắc Y thở dài, trong lòng vô cùng thấtvọng, chẳng lẽ lúc trước mình nhìn nhầm, Tống Thiệu Lâm chẳng qua chỉ là người chỉ coi trọng bề nổi mà không coi trọng điều cốt lõi? Nếu là nhưvậy, cô nhất định sẽ không thể tiến xa được. Ông không cần trợ lý nhưvậy Giám khảo chấm thi nhìn Khắc Y hỏi: - Khắc Y, anh thấy… Nên chấm sao đây? Theo quy củ thì đâyhoàn toàn là tác phẩm thất bại, không đủ điểm đạt. Nhưng Tống Thiệu Lâmbiểu hiện bình thường rất tốt, cũng có thiên phú, chẳng lẽ đánh trượt cô sao? Chu Thiến vẫn chỉ nhìn chằm chằm vào máitóc giả, sắc mặt tái nhợt, môi mím chặt, hai mắt lóe sáng, không có bấtkì phản ứng gì với những thứ xảy ra xung quanh. Mọi người đều nghĩ côđang bị đả kích lớn. Dưới sân khấu, Tiểu Mạt nhìn thấy thế thì lo lắng,chạy lên trên, đi đến bên cô, lắc tay cô khẽ gọi: - Thiệu Lâm, cậu có ổn không Lại nhìn tóc người mẫu thì tiếc nuối vô cùng: - Sao có thể thế được? Hồ Giai Giai nhìn bộ dáng của Chu Thiến,có cảm giác thống khoái khi trả được thù hận, cuối cùng đã trả lại đượcsự sỉ nhục trước kia của Chu Thiến dành cho cô ta Khắc Y hiểu ý của giám khảo chấm thi, ông trầm ngâm một hồi rồi lớn tiếng nói: - Thiết kế, tạo hình vốn là côngviệc làm đẹp cho mọi người, nhưng nếu chỉ cười điệu, cố khoe ra thiết kế của mình mà quên mất ý nghĩa thì tuyệt đối là stylist không đủ tiêuchuẩn. Thử nghĩ mà xem, nếu tình cảnh này xảy ra trong cuộc sống thựcsự, khách hàng sẽ phải xấu hổ thế nào? Như vậy, cho dù thiết kế của emđẹp thế nào cũng chỉ là vô dụng. Còn chẳng bằng buộc tóc đuôi ngựa chongười ta, ít nhất cũng sẽ không bị rơi rụng. Yêu Ti lệ chúng ta tuyệtđối không cho phép có những stylist lỗ mãng như thế. Ông thoáng dừng lại, sau đó trầm mặt, lớn tiếng nói: - Không đạt. Cả hội trường đều chấn động, không thểngờ là không đạt. Đó là điểm không đạt duy nhất trong cuộc thi lần này,lại là người có thành tích rất tốt Tống Thiệu Lâm, quá khó tin. ThầyKhắc Y bề ngoài tuy trông văn nhã nhưng lại thật cứng rắn, lại chấm điểm không đạt như vậy, hoàn toàn chặt đứt hi vọng của người ta. Chỉ có thểsang năm thi lại một lần. Cũng may nhà Tống Thiệu Lâm có tiền, chẳng làm sao cả… Mọi người đều ghen tỵ nghĩ Kết quả này khiến Hồ Giai Giai không thể ngừng được sự hưng phấn, cô ta nhịn cười đến nỗi mặt mày nhăn nhó Mà đương sự Chu Thiến lại yên lặng đếnlạ, không tranh cãi, không cầu xin, chỉ nhìn tóc người mẫu đến xuấtthần, sau đó đi đến bên người người mẫu vuốt tóc…
|
Chương 139: Công bằng Thầy Khắc Y nhìn Chu Thiến một cái, lắcđầu thở dài, chuẩn bị xoay người rời đi, mà giám khảo chấm thi cũng tiếc nuối chuẩn bị viết hai chữ “không đạt” lên phiếu. Hồ Giai Giai đắc ý và hưng phấn lộ liễu. Mọi người còn lại đều tỏ vẻ kinh ngạc Đến lúc này, Chu Thiến vẫn luôn yên lặng đột nhiên bước lên, gọi giật Khắc Y lại: - Thầy Khắc Y, xin chờ một chút Giọng nói thanh thúy mà vang dội, áp chế mọi tiếng ồn khác, mọi người đều yên lặng, tròn mắt nhìn cô Khắc Y quay đầu lại nhìn Chu Thiến, Chu Thiến bình tĩnh nhìn ông, sau đó chậm rãi nói: - Thầy Khắc Y, thầy đã từng ngheem giải thích, đã kiểm tra thử tóc người mẫu của em chưa, tại sao đãnhanh chóng đưa ra kết luận như vậy, có phải là quá võ đoán hay không? Lời vừa nói ra, đến cả các giáo viên cũng đều giật mình. Phải biết rằng, trong công ty, Khắc Y là người được sùng bái nhất chỉ sau chủ tịch, cho dù là chủ tịch cũng không chỉ trích ôngthẳng thừng như vậy. Tống Thiệu Lâm này đã làm sai, chẳng những khôngbiết hối cải mà còn dám trách cứ Khắc Y, quả là quá đáng. Các giáo viênđều tỏ vẻ bất mãn. Khắc Y ngẩn ra, không ngờ cô lại nóinhững lời này, cẩn thận nghĩ lại, cũng rất có đạo lý, ông hẳn nên nghecô giải thích mới đúng. Chỉ là ông quen được người tôn sùng, giờ độtnhiên bị chỉ trích như vậy trước mặt bao người thì quả thực là rất xấuhổ. Trong lúc nhất thời, không biết nên nói gì mới tốt Hồ Giai Giai sao để cho cô phản kích, vội nói: - Sự thật ai cũng thấy, cô còn gì mà nói chứ Chu Thiến hoàn toàn không để ý đến HồGiai Giai, như không nghe thấy cô ta nói gì vậy. Đôi mắt như ngọc của cô nhìn Khắc Y không chớp, môi mím chặt đầy vẻ quật cường. Cô lại nói: - Xin thầy đến xem tóc người mẫu của em thì thầy sẽ biết em không nói dối Khắc Y thấy cô kiên quyết như vậy, tò mòđi đến bên chỗ người mẫu của Chu Thiến. Các học viên ở dưới đều xúm lạigần, nghển cổ nhìn phía Chu Thiến và Kiều Tranh. Lưu Văn Chí thấy vậykhông khỏi có chút lo lắng. Anh không biết Chu Thiến sẽ nói gì với KhắcY, cảm thấy hoảng hốt, vội gạt mọi người mà lên phía trước nhìn xem. Chu Thiến nói với Khắc Y: - Thầy Khắc Y, thầy xem tóc người mẫu của em đi, em thực sự là đã rất cẩn thận để tạo nếp tóc cho ngườimẫu, thầy xem, keo xịt tóc còn đây, kẹp tóc cũng nhiều như vậy, thầynhìn những chỗ em kẹp tóc xem có phải là đều kẹp rất cẩn thận, rất đúngchỗ không? Khắc Y làm trong nghề bao năm, đươngnhiên là có kinh nghiệm, ông vừa nhìn đã biết Chu Thiến kẹp tóc rấtchính xác, hơn nữa nhìn qua, keo xịt tóc cũng không ít, hẳn không dễdàng bị rơi xuống như vậy mới đúng. Ông lấy tay sờ tóc người mẫu, sau đó dính thử ngón trỏ và ngón cái, không khỏi nhíu mày. Ông còn chưa kịp nói gì, Hồ Giai Giai đã nói: - Cái này chỉ chứng tỏ cô học không đủ đến trình độ chín muồi thôi, cô đừng tìm lí do chống chế nữa Chu Thiến quay đầu lại, lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt sắc như đao: - Tôi đang nói chuyện với thầy Khắc Y, đề nghị cô biết lễ phép một chút, đừng có nói leo như thế Hồ Giai Giai còn định nói thêm gì thì lại thấy Khắc Y cũng tỏ vẻ khó chịu, sợ lại khiến ông có ấn tượng không tốt nên đành phải ngậm miệng không dám nói gì thêm nhưng vẻ mặt tức giận,rất không cam lòng. Chu Thiến thấy vẻ mặt của Khắc Y thì biết ông đã phát hiện vấn đề, nói: - Tin rằng thầy Khắc Y cũng pháthiện, độ dính của keo xịt tóc này rất kém, căn bản không phải là keo xịt tóc của trường chúng ta Cô quay qua, đảo mắt nhìn mọi người dưới sân khấu: - Tôi nghi ngờ đã có người đánh tráo keo xịt tóc của tôi. Mọi người ồ lên, hai mặt nhìn nhau kinhngạc, chuyện này tuy rằng đều có nghe nói nhưng vẫn là lần đầu tiênchứng kiến, nhất thời không thể phân biệt được thật giả. Mà Lưu Văn Chílại tái mặt, toát mồ hôi lạnh. Nhưng anh ta nghĩ lại, keo xịt tóc đãđược đổi lại, cảm thấy thoáng an tâm hơn một chút Mọi người đều nhìn về phía Khắc Y xem ông nói gì, lời nói của ông mới là có trọng lượng nhất Khắc Y yên lặng một hồi rồi nói: - Keo xịt tóc Tống Thiệu Lâm dùng quả thực không phải là keo xịt tóc của nhà trường phát, đi, chúng tađến bàn của em xem sao Đám người tản ra, tạo thành đường đi, Chu Thiến dẫn Khắc Y đến bàn trang điểm của mình, mọi người đều đi theo sau muốn xem đến cùng là thế nào. Khắc Y cầm lấy lọ keo xịt tóc trên bàncủa Chu Thiến, nhìn nhìn rồi phun ra rồi ngửi, à lên nói: - Nhưng đây rõ ràng là keo xịt tóc của trường học Mọi người nghe xong lời Khắc Y nói, tưởng Chu Thiến nói dối thì đều tỏ vẻ khinh bỉ, có người còn cay độc nói: - Là tự mình dùng ít, còn cứ nóidối chống chế, đúng là lãng phí thời gian của mọi người, thiết kế củamình còn đang phải chờ đây Mà Hồ Giai Giai đằng sau cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn Lưu Văn Chí đầy ý tán thưởng Vẻ mặt Chu Thiến nghiêm túc đón lấy keoxịt tóc rồi nhìn kỹ, phát hiện quả đúng là lọ keo xịt tóc mình thườngdùng. Cô cũng có chút ủ rũ, chẳng lẽ mình đoán sai, là vì mình làm không tốt? Nhưng giây sau cô đã gạt đi ý nghĩ này, bởi vì cô nhìn ra một sơhở, vẻ mặt lạnh lùng của cô cuối cùng cũng mỉm cười, nụ cười như ánh mặt trời bừng sáng giữa mây đen, khiến mọi người nhìn mà như đui mù Chu Thiến nhìn mọi người, thành khẩn nói: - Mình biết là mình làm mất thờigian của mọi người, xin mọi người cho mình vài phút, mình nhất định sẽnói rõ ràng với mọi người. Tin rằng mọi người cũng không thích hành viđê tiện, phá hoại thành quả của người khác để đạt được mục đích của mình thành công. Mọi người không ngại thì cũng nhìn xem, có thể tự cảnh giác cho chính mình Cô lại nhìn Khắc Y, cầm lọ keo xịt tóc nói với ông: - Thầy Khắc Y, thầy làm nghề nàynhiều năm, nhất định cũng sẽ phát hiện, mỗi khi dùng keo xịt tóc làm tóc cho khách hàng xong, nhất định tay sẽ dính nhiều keo xịt tóc, cũng sẽdính lên thân lọ, dấp dính. Nhưng thầy xem này, lọ này hoàn toàn sạchsẽ, bởi vì mỗi lần em dùng xong đều rửa sạch, bởi vì lần này căn bản emkhông dùng đến nó nên thân chai vẫn sạch sẽ như thế Cô trầm mặt xuống, cao giọng nói: - Rõ ràng là có người đã đổi lọkeo này trước khi tôi dùng, sau đó lại đổi quay về. Thật nhanh tay, tâmtư tinh tế, đúng là khiến người ta không thể không bội phục, chỉ là sựthông minh dùng vào những việc này thì chỉ khiến người ta khinh bỉ, coithường Những lời của cô sắc bén, có sức thuyếtphục, ánh mắt sắc lạnh đảo qua mọi người, khi nhìn qua Hồ Giai Giai thìbỗng dừng lại, bởi vì cô bỗng nhiên nhớ tới chuyện Hồ Giai Giai từng làm đổ đồ của mình xuống đất Hồ Giai Giai tiếp xúc đến ánh mắt hoàinghi của Chu Thiến thì rùng mình, nhưng nhớ lại người làm việc khôngphải là mình thì cũng thả lỏng, hung hăng trừng mắt nhìn lại Chu Thiến vốn nghi ngờ Hồ Giai Giai nhưng lại nghĩ lại, khi đó mình nhìn cô ta cẩn thận, cô ta tuyệt đối không có cơ hội động thủ, hơn nữa cô ta cũng không chạm đến keo xịt tóc củamình. Đợi đã, có người chạm vào keo xịt tóc của cô. Ánh mắt cô như tiachớp bắn về phía Lưu Văn Chí, là anh ta cầm keo xịt tóc trả lại cho cô,anh ta hoàn toàn có cơ hội đổi, sẽ là anh ta sao? Chu Thiến nhìn Lưu Văn Chí thật sâu, LưuVăn Chí cảm thấy hơi thở nặng nề. Nhưng việc đã đến nước này, ngoài cốchống đỡ, không chịu thừa nhận thì cũng chẳng còn cách nào khác Mọi người thấy Chu Thiến nhìn Lưu Văn Chí chằm chằm thì đều nhìn Lưu Văn Chí với vẻ nghi ngờ. Tiểu Mạt thấy thếthì lớn tiếng hỏi Chu Thiến: - Thiệu Lâm, chẳng lẽ là Lưu Văn Chí? Lưu Văn Chí thấy mọi người đều hoài nghimình mà Hồ Giai Giai lại lui về phía sau như thể chẳng liên quan, cảmthấy vô cùng phẫn hận. Hối hận lúc trước đã nghe cô ta xúi giục, đến nỗi gặp phải chuyện này. Nhưng giờ anh đã chẳng còn cơ hội quay đầu, mộtkhi chuyện chắc chắn, anh sẽ bị đuổi khỏi trường, mọi hi vọng đều dậptắt. Cho nên anh ta bước lên trước, cố gắng nói: - Thiệu Lâm, mình biết cậu nghingờ mình, mình quả thật có lấy keo xịt tóc lại cho cậu nhưng hoàn toànlà ý tốt, cậu không thể vì thế mà nghi ngờ mình. Chúng ta vẫn là bạntốt, cậu nghi ngờ mình thế này, mình thực sự rất buồn Vẻ mặt thành khẩn, giọng nói chân thành,thực sự rất thật. Chu Thiến cũng không thể chắc chắn người giở trò quỷlà Lưu Văn Chí, quả thực không thể vì anh ta giúp mình nhặt keo xịt tócthì trách anh ta được. Cô cúi đầu, xem ra hôm nay không thể tìm được kẻgây chuyện xấu. Mọi người thấy Chu Thiến không lên tiếng, nhất thời cũng hồ đồ theo Lúc này, Khắc Y nói: - Tôi thực không thể chấp nhậnđược việc trường học của chúng ta cũng sẽ xuất hiện chuyện này. Mọingười muốn vào công ty, tôi có thể hiểu, nhưng để thi được vào công tymà dùng thủ đoạn bỉ ổi này thực sự khiến người ta khinh thường, ngườinhư vậy cho dù vào được công ty cũng không thể phát triển. Những kẻ tâmthuật bất chính, bất kể là đi con đường nào cũng sẽ chẳng thể đi xa.Chuyện này trường học nhất định sẽ tiếp tục điều tra đến cùng Nói rồi ông lại nhìn Chu Thiến, lộ vẻ tiếc nuối: - Về phần Thiệu Lâm… thật xinlỗi, thầy không thể cho em thi lại bởi vì như thế là không công bằng với mọi người. Thầy có thể cho em thông qua, là vàng thì sẽ sáng lên, thầytin dù em không vào được top 10 thì cũng có thể bằng sự cố gắng của mình mà vào được công ty Ông vừa nói xong thì Tiểu Mạt lập tức kêu: - Thầy à, thầy biết rõ Thiệu Lâmbị hãm hại thì sao không thể cho cô ấy được thi lại. Như vậy rất bấtcông với cô ấy, tin chắc mọi người cũng sẽ không phản đối. Nhưng mọi người nhìn nhau, ngoài TrươngBân và mấy người Triệu Viện Viện tỏ vẻ đồng ý thì chẳng có ai lên tiếng. Mọi người đều nghĩ, chỉ cần kéo được một người thì cơ hội của mình sẽlớn hơn… Tiểu Mạt thấy mọi người như thế thì giận đến dậm chân mắng: - Đều là đám người ích kỉ Khắc Y nhìn Chu Thiến khẽ nói: - Cơ hội cho mỗi người đều chỉ có một mà thôi, thầy rất tiếc… Hồ Giai Giai trốn ở phía sau cười lạnh, mà Lưu Văn Chí cũng lén thở phào một hơi Chu Thiến thực sự rất thất vọng, cô nghĩchỉ cần tìm ra chân tướng là sẽ có cơ hội thi lại, không ngờ Khắc Y lạichỉ để cô thông qua mà không cho cô thi lại Cái này có nghĩa là cô có một điểm đạt,có nghĩa rằng cô không còn trong top 10. Có nghĩa rằng lúc thực tập côkhông thể đi theo thầy giỏi mà chỉ có thể theo những stylist bình thường Ông công bằng với mọi người nhưng công bằng của cô ở đâu? Công bằng của cô thì sao? Nhất thời, cô cảm thấy vô cùng chán nản
|