Con Dâu Nhà Giàu
|
|
Chương 218: Ác mộng Là không khí trong phòng cũng chẳng tốt hơn là bao. Triệu Hi Thành nhìn em trai lạnh lùng nói: - Hi Tuấn, em sẽ không thực sự thích Chu Thiến đấy chứ? Triệu Hi Tuấn nhìn thẳng anh: - Không sai, anh, em thích cô ấy, giờ em đang cố gắng theo đuổi cô ấy! Triệu Hi Thành cười lạnh: - Cô ta? Chu Thiến? Hi Tuấn, sao em có thể thích cô ấy? Bêncạnh em còn nhiều cô gái tốt hơn nhiều cơ mà? Cô ấy sao xứng với em. Vẻ mặt Triệu Hi Tuấn không chút thay đổi, nhẹ nhàng nói: - Anh, đây là những lời thật lòng của anh sao? Anh nhất định phải nói thế thì lòng mới thoải mái có phải không? - Em có ý gì? Triệu Hi Tuấn cười cười sau đó kiên định đáp: - Anh, em chẳng có ý gì cả. Em chỉ muốn nói là em rất nghiêmtúc, bất kể anh nghĩ thế nào thì em cũng chẳng buông tay đâu Triệu Hi Thành cắn chặt răng, vừa hâm mộ vừa khó chịu với sự thẳngthắn mà cố chấp này của Hi Tuấn. Nếu anh cũng có thể thẳng thắn đối diện với lòng mình thì Chu Thiến sẽ chẳng ngồi bên Hi Tuấn… Dưới ánh trăng, cô từng nước mắt doanh tròng nói với anh rằng cô yêu anh… Là anh nhẫn tâm cắt đứt mọi hi vọng, nhiệt tình của cô, trách ai được đây? Chỉ đổ thừa lòng anh không đủ kiên định, để Chu Thiến tình cờ bướcvào. Đến giờ khi muốn cô rời khỏi tim anh thì mới biết đó là chuyện khókhăn cỡ nào. Triệu Hi Tuấn rót trà cho anh rồi nhìn anh nhẹ nói: - Anh à, vất vả lắm em mới tìm được cô ấy, bất kể thế nào em cũng sẽ không buông tay Triệu Hi Thành khó nhọc nói: - Ba mẹ sẽ không đồng ý. Triệu Hi Tuấn lắc đầu: - Không sao, em nhất định sẽ thuyết phục được bọn họ Anh nói rất nhẹ nhàng nhưng ánh mắt rất kiên định như thể không đạt được mục đích thì quyết không bỏ qua Triệu Hi Thành rất hiểu em trai, bình thường trông tao nhã phóngkhoáng nhưng khi đã quyết tâm thì sẽ dũng cảm tiến tới, tựa như khi nódứt khoát bỏ nhà theo đuổi giấc mơ của mình. Triệu Hi Thành cũng chẳngnghi ngờ năng lực, sự thu hút của em trai mình. Nhưng vừa nghĩ Hi Tuấnsẽ có được lòng Chu Thiến thì Triệu Hi Thành lại cảm thấy vô cùng khóchịu. Nhưng anh có tư cách gì mà ngăn cản? Lúc này Chu Thiến cùng Tống Thiệu Vân một trước một sau tiến vào phòng, người trước bình thản, người sau mặt tái mét Từ sau khi Chu Thiến tiến vào, Triệu Hi Thành vẫn chăm chú nhìn ChuThiến, mong cô sẽ nhìn mình một lần. Nhưng Chu Thiến vừa từ chỗ TốngThiệu Vân mà biết bọn họ sắp kết hôn nên rất khó chịu. Dù cảm nhận đượcánh mắt của Triệu Hi Thành nhưng cũng chẳng nhìn tới anh. Triệu Hi Tuấn thấy sắc mặt Chu Thiến không ổn, chu đáo rót cho cô một cốc nước. Chu Thiến cảm kích mỉm cười với anh Nụ cười này như kim đâm vào tim Triệu Hi Thành. Anh đứng phắt dậy, lạnh lùng nói: - Anh có việc, anh đi trước đây! Nói xong cũng không chờ bọn họ trả lời, lập tức ra khỏi phòng Tống Thiệu Vân vừa bưng chén nước, còn chưa kịp uống thì Triệu Hi Thành đã rời đi, đành luống cuống buông tay mà vội chạy theo. Bị Triệu Hi Thành làm cho mất mặt nên lúc bước đi cô ta cúi gằm mặt, không dám nhìn Chu Thiến. Bọn họ đi rồi, Chu Thiến hoàn toàn suy sụp, vẻ mặt rất mỏi mệt. Cô quay đầu nhẹ nhàng nói với Hi Tuấn: - Hi Tuấn, tôi mệt quá, muốn về nhà Hi Tuấn cười cười, anh gọi thanh toán.Sau đó đưa Chu Thiến về nhà. Dọc đường đi, Chu Thiến nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh trăng nhu hòa phủlên mặt đất, bầu trời rộng mở đầy những ánh sao lấp lánh. Xe chạy tốc độ rất nhanh, gió thổi ào ào, thổi tung tóc cô. Triệu Hi Tuấn không hỏi gì, vẫn luôn yên lặng, để mặc Chu Thiến hưởng thụ giờ khắc yên tĩnh này khiến Chu Thiến rất cảm kích. Cho tới giờ HiTuấn vẫn luôn dịu dàng chu đáo với cô nhưng một khắc này Hi Tuấn lạikhiến cô cảm động. Không phải ai cũng có thể khiến người khác được thoải mái. Vừa rồi anh thấy nhiều như vậy nhưng lại chẳng hỏi gì, khiến cô dễ chịu hơn ít nhiều Đưa cô về nhà, Hi Tuấn cười dặn cô đi ngủ sớm. Chu Thiến lại càngthêm cảm kích sự quan tâm của anh. Anh cũng chỉ đùa đùa nhắc nhở cô cònnợ anh một bữa cơm khiến Chu Thiến bật cười thoải mái Triệu Hi Tuấn lái xe rời đi, anh nhìn bóng dáng cô đơn của cô quagương chiếu hậu mà lòng xót xa. Sao anh lại chẳng nhìn ra? Người cô nóikhông thể ở bên đó hẳn chính là anh trai! Nhưng lúc này, chẳng có lý do gì để anh buông tay! … Sau hoa viên Bóng trăng nhô cao, sao sáng như ngọc rải khắp trời, trong hoa viên những tán cây xào xạc. Triệu Hi Thành đứng giữa vườn hoa, hương hoa ngào ngạt vây quanhkhiến anh say mê. Cách đó không xa, Chu Thiến bước ra khỏi một bụi cây,ánh trăng sáng tỏ chiếu lên khuôn mặt động lòng người của cô, hai mắtđen láy long lanh chứa chan tình cảm mà nhìn anh Cô mỉm cười chậm rãi đi về phía anh. Quần áo, mái tóc dài bay bay trong gió tựa như lăng ba tiên tử. Cô đi đến bên cạnh anh, nâng mặt nhìn anh, hai mắt trong sáng nhưngọc, môi mềm mại đỏ mọng như cánh hoa, cô lẳng lặng nhìn anh, sau đónhẹ nhàng nói: - Hi Thành, em yêu anh… Giọng nói dịu dàng mà rành mạch truyền đến sâu trong tim anh khiếntim anh run lên. Cảm giác hạnh phúc khó tả dâng lên trong lòng anh. Niềm vui đó khiến anh hận không thể nhảy cẫng lên. Cô nhẹ nhàng khép mắt lại, đôi môi đầy đặn hé mở, anh miệng khô lưỡikhô, không nhịn được mà ôm chặt lấy cô như muốn hòa tan cô vào cơ thểmình. Anh cúi đầu hôn lên đôi môi anh đào khiến anh thần hồn điên đảođó… Đến lúc này, cách đó không xa, một tiếng gọi nhẹ nhàng vang lên: - Thiến Thiến… Cô ngẩn ra trong lòng anh, sau đó đột nhiên mở to mắt, giãy khỏi lòng anh mà đi về phía bóng người cao gầy kia. Đi đến bên kia rồi mỉm cườivới người đó. Triệu Hi Thành vươn tay gọi: - Chu Thiến, Chu Thiến… Nhưng cô thản nhiên bước đi cùng người kia, không quay đầu lại - Chu Thiến, Chu Thiến! Triệu Hi Thành kêu lớn rồi sợ hãi ngồi bật dậy, mờ mịt nhìn căn phòng tối đen, đến lúc này mới ý thức được tất cả chuyện vừa rồi đều chỉ làgiấc mộng mà thôi. Nhưng cảm giác đau lòng này lại rõ ràng đến thế, tim anh đến giờ vẫncòn thoáng đau. Anh lau mồ hôi lạnh trên trán, lúc này mới phát hiện cảngười đã bị mồ hôi tẩm ướt, da dẻ nhớp nháp khó chịu. Anh xuống giường đi vào phòng tắm tắm rửa sau đó mặc áo choàng tắm đi ra ban công. Cây cối trên ban công xanh um tươi tốt, xem ra là được chăm sóc khá kĩ Triệu Hi Thành nhẹ nhàng mà dựa vào lan can nhìn bóng đêm mờ mịt. Thật lâu sau anh mới lấy điện thoại ra, mở máy gọi: - Lý Thêm, muộn rồi còn đánh thức anh thật ngại quá… Anh giúp tôi điều tra một người, tôi muốn biết cô ấy làm gì… tên cô ấy là ChuThiến! … Cuộc thi stylist toàn quốc bắt đầu bước sang vòng loại. Thành phố này cũng có mấy trăm stylist tham gia. Hơn nữa, các thànhphố nhỏ khác cũng có mấy trăm stylist khác, tính ra toàn tỉnh cũng cóđến hơn ngàn người dự thi. Tham gia kì thi đều là những người mới cònnhững bậc thầy có tiếng đương nhiên sẽ không tham gia mà tranh giành với đám hậu bối. Hôm thi đấu, Chu Thiến gặp lại đám người Triệu Viện Viện đã lâu không gặp. Giờ Triệu Viện Viện đã trở nên cao nhã, xinh đẹp, hoàn toàn khôngcòn chút tự ti, lo được lo mất như trước. Triệu Viện Viện cố gắng mà cóđược thành công, cô nắm chặt vận mệnh trong tay cho nên luôn thoải mái,tự nhiên xinh đẹp. Tiểu Mạt giới thiệu Chu Thiến cho bọn Triệu Viện Viện, Lý San, hai người nhìn thấy Chu Thiến mỉm cười thì đều tỏ vẻ tò mò. Hàn huyên một hồi, Triệu Viện Viện không nhịn được cười nói: - Chẳng hiểu vì sao, mình có cảm giác rất lạ, như là đã quen Chu Thiến từ lâu rồi vậy Lý San cũng bưng miệng cười: - Mình nghĩ chỉ mình mình mới thấy thế, thì ra cậu cũng vậy Tiểu Mạt và Chu Thiến nhìn nhau cười, Tiểu Mạt nói: - Không quan trọng là quen biết bao lâu, tóm lại, sau này mọi người chính là bạn bè! Lý San và Triệu Viện Viện đều cười gật đầu. Đấu vòng loại rất đơn giản, hơn một ngàn tuyển thủ báo danh, chia làm 10 tổ, mỗi tổ đều có một đề mục thiết kế khác nhau. Tuyển thủ theo yêucầu làm tạo hình cho người mẫu sau đó ban giám khảo sẽ chọn ra năm người ưu tú nhất trong tổ. 50 người đó lại thi một lần nữa rồi chọn ra mườingười để tham gia kì thi Toàn quốc. Người mẫu đều là tự chuẩn bị, mọi người đều chọn người mẫu xinh đẹp.Chu Thiến cũng không là ngoại lệ, người mẫu của cô chính là một sinhviên đang theo học tại trường đào tạo nghệ thuật. Dù sao dáng người,diện mạo xinh đẹp thì cũng dễ tạo hình hơn. Lần thi này, không thể không nói, vẫn là học viên của Yêu Ti Lệ là áp đảo nhất. Mười người lọt vào danh sách thì có đến 8 người đều tốtnghiệp từ Yêu Ti Lệ. Chu Thiến, Tiểu Mạt, Triệu Viện Viện, Trương Bân,Lý San là một trong số 10 người, hai người không phải là học viên củaYêu Ti Lệ là styist nổi tiếng trong thành phố khác. 10 người này sẽ được tham gia cuộc thi toàn quốc tháng tới Thi xong, Chu Thiến và bọn Trương Bân, Tiểu Mạt cùng gặp nhau chúc mừng Mọi người uống rượu nói chuyện phiếm, không khí rất náo nhiệt. Vài lần chạm cốc, Trương Bân không nhịn được hỏi Chu Thiến: - Cậu học styist ở đâu, học rất có bài bản đó! Đây là nghi vấn chung của mọi người, tất cả đều mở to mắt nhìn cô.Chu Thiến không thạo nói dối nhưng không thể không bịa chuyện, cô lắpbắp: - Mình… mình học theo một người đồng hương. Lý San sùng bái: - Vậy thầy của cậu nhất định là người rất giỏi. Chu Thiến,thiết kế của cậu thực sự rất tuyệt, làm mình nhớ đến một người… Nói tới đây, Lý San đột nhiên dừng lại nhưng mọi người đều biết cô nhắc đến ai, ai nấy đều trầm xuống Triệu Viện Viện khẽ thở dài một tiếng, nói: - Nếu cô ấy còn sống, cô ấy sẽ là người có khả năng lọt top 10 nhất trong bọn mình… Chu Thiến thấy những người bạn này vẫn không quên mình thì rất cảmđộng nhưng cô không thể nói ra sự thật. Vừa cảm động lại vừa thấy có lỗi với mọi người. Lúc này, Tiểu Mạt giơ cốc bia lên nói: - Hôm nay vui vẻ thế này, đừng nhớ đến chuyện buồn nữa. Nào,chúng ta cụng ly đi, hi vọng mọi người đều có thể lọt top 10 trong cuộcthi toàn quốc này. Mọi người đều nâng cốc, Triệu Viện Viện nói: - Đúng, chúng ta có thể vào chứng tỏ Thiệu Lâm nhất định là có thể. Mọi người cùng cố gắng, nhất định phải vào top 10! - Cụng ly! Tám chiếc cốc chạm nhau khiến bọt bia bắn ra, lóe sáng dưới ánh đèn.
|
Chương 219: Đi dạo phố Cuộc thi vòng loại qua đi, Chu Thiến đặt toàn bộ sức lực vào lần thitoàn quốc sắp tới, trong lúc đó cũng có đôi lần cùng Tiểu Mạt đến nhàtrẻ thăm Thế Duy. Thấy Thế Duy ở nhà trẻ vui vẻ chơi đùa cùng các bạn, cùng cô giáo học hát học múa, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc nào cũng tươi cười, Chu Thiến cảmthấy bất kể thế nào, đưa Thế Duy đến nhà trẻ là quyết định không sai.Trẻ con phải được chơi với bạn bè nhiều hơn. Lúc trước Thế Duy chỉ ởtrong nhà, cơ hội ra ngoài không nhiều, người tiếp xúc cùng cũng chỉ làngười nhà, đó không phải là điều tốt cho sự phát triển của trẻ nhỏ. Thế Duy thấy Chu Thiến thì cũng rất vui, ôm Chu Thiến mà gọi không ngừng khiến Tiểu Mạt có chút ghen tuông nói: - Thế Duy có cô là không để ý đến mẹ nuôi à Lúc này Thế Duy mới ôm Tiểu Mạt mà thơm một cái Thế Duy dựa vào lòng Chu Thiến, thủ thỉ kể một số chuyện, có đôi chỗnói còn chưa rõ ràng nhưng Chu Thiến vẫn có thể hiểu đại khái ý tứ củacậu bé. Cậu bé rất nhớ cô, nhà trẻ chơi rất vui, các cô giáo khen cậu bé hát hay, mãi đến trưa phải đi ngủ thì Thế Duy mới lưu luyến vẫy taychào Tiểu Mạt và Chu Thiến. Không ngờ đến hôm sau Triệu Hi Thành đã gọi điện đến - Chu tiểu thư, hôm qua cô thăm Thế Duy? Chu Thiến nghe xong khó hiểu: - Triệu tiên sinh, chẳng lẽ tôi không thể đến thăm Thế Duy sao? Bên kia, Triệu Hi Thành im lặng một lúc rồi mới nói: - Chu tiểu thư, tôi không có ý này, là Thế Duy nói hôm qua nó quên kể với cô một chuyện - Chuyện gì? - Nó nói muốn cô dẫn nó đi mua quần áo. Nó thích bộ quần áolần trước cô mua cho nó. Nó hỏi thứ bảy này cô có thể dẫn nó đi không? Dẫn con đi mua quần áo là niềm vui khó có được, Chu Thiến sao có thể từ chối - Được, thứ bảy tôi đến đón thằng bé. Bên kia, Triệu Hi Thành thản nhiên nói: - Thứ bảy tuần này tôi sẽ đến đón cô. Nói xong liền cúp điện thoại. Chu Thiến sửng sốt, nhất thời quên dập máy, trong điện thoại truyền đến tiếng tút tút. Anh ấy nói gì? Anh đến đón cô? Anh đi với bọn họ sao? Ba người cùng đi dạo phố? Nếu đổi lại là trước kia thì cô nhất địnhsẽ rất vui nhưng bây giờ lòng cô lại ủ dột bởi vì cô không hiểu được,rốt cuộc là anh muốn gì? Rất nhanh đã đến thứ bảy. Ma xui quỷ khiến mà Chu Thiến vẫn trangđiểm phơn phớt qua. Cô mặc bộ váy liền màu trắng, kiểu dáng đơn giảnthoải mái, thắt chiếc thắt lưng nhỏ màu vàng khiến người ta cảm thấysáng bừng. Tóc vì trời nóng mà buộc lên, đuôi ngựa dài lúc lắc đầy sứcsống, cô khẽ cười, khuôn mặt trang điểm nhẹ càng thêm tú lệ. Chu Thiến nhìn gương mà nghĩ, may mà Tiểu Mạt hôm nay phải đi làm, nếu không nhìn cô thế này chẳng biết có trêu cô không nữa… Đang nghĩ thì Triệu Hi Thành gọi điện thoại đến nói anh đang ở dưới lầu Chu Thiến vội lấy túi xách rồi đi xuống Triệu Hi Thành dựa ở ngoài xe nhìn quanh bốn phía mà cảm khái. Dườngnhư mới đây thôi anh còn ở đây hân hoan đợi Thiệu Lâm xuống. Nhưng giờThiệu Lâm đã hương tiêu ngọc vẫn, còn anh thì đứng đây chờ một người con gái khác. Lòng anh buồn khổ vô cùng nhưng khi nhìn thấy Chu Thiến chậm rãi xuất hiện trước mặt thì cố ép sự buồn bã đó xuống Anh nhìn cô thản nhiên cười cười: - Hôm nay phiền cô rồi! Chu Thiến lắc đầu nói: - Không đâu, tôi rất thích chơi với Thế Duy Chu Thiến nhìn Hi Thành, hôm nay anh mặc áo phông trắng, quần dài màu nâu sáng, vẻ thoải mái này khiến anh bớt nghiêm túc mà thêm chút sứcsống, càng tuấn tú hơn Thế Duy ngồi ở ghế phụ, thấy Chu Thiến thì vội vẫy tay với cô, trông rất vui. Triệu Hi Thành mở cửa ghế phụ, nói với cô: - Cô bế Thế Duy ngồi đằng trước cho an toàn. Chu Thiến gật gật đầu, bế Thế Duy. Thế Duy nhìn cô một lúc rồi đột nhiên cười nói: - Cô hôm nay xinh quá! Lúc này Triệu Hi Thành vừa vặn ngồi vào xe, nghe Thế Duy nói thì liếc nhìn Chu Thiến một cái, thấy cô trang điểm nhẹ mà long mi cong cong,ánh mắt long lanh hơn, môi bôi chút son bóng căng mọng. Quả thật là đã trang điểm cẩn thận, khóe miệng Triệu Hi Thành bất tri bất giác mỉm cười đầy mê hoặc. Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Triệu Hi Thành, dù Chu Thiến cốnhắc nhở bản thân phải trấn định nhưng vẫn đỏ mặt, ngay cả vành tai cũng nóng bừng. Cô cúi đầu tự mắng bản thân thật chẳng có tiền đồ. Triệu Hi Thành nhìn vẻ quẫn bách của cô thì cũng thôi, thu hồi ánhmắt mà khởi động xe. Nhưng nụ cười lại càng sâu, tâm tình đột nhiên thật vui vẻ Chu Thiến thấy anh chuyên chú lái xe thì mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Dọc theo đường đi, Thế Duy theo yêu cầu của Chu Thiến mà hát nhữngbài hát học được ở nhà trẻ, vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé, vẻ mặt rất vui vẻ. Hát chán rồi thì bắt đầu nói chuyện với Chu Thiến. - Minh Minh nói Chủ nhật bố mẹ bạn ấy đều đưa bạn ấy đi chơi Thế Duy mở to đôi mắt nhìn Chu Thiến, vẻ hâm mộ trong mắt cậu bé khiến Chu Thiến đau lòng. - Hôm nay cô đưa Thế Duy đi chơi Thế Duy rất vui! Ngày mai Thế Duy sẽ nói với Minh Minh. Lòng Chu Thiến xót xa, không khỏi nhìn về phía Triệu Hi Thành thì đãthấy Hi Thành cũng đang đăm chiêu nhìn mình. Ánh mắt hai người vừa chạmnhau thì lại vội quay đi. Triệu Hi Thành lái xe đến cửa hàng quần áo trẻ em mà Chu Thiến chỉ. Ba người xuống xe, cả ba đều mặc áo trắng, trong mắt mọi người xung quanh, đây chính là hình ảnh một nhà ba người thật ấm áp. Nhân viên cửa hàng nhìn xe của bọn họ thì biết là khách quý, vội cười bước lên mở cửa rồi chào đón: - Chào mừng quý khách Thế Duy hào hứng đi vào. Chu Thiến ở sau lo lắng kêu: - Cẩn thận! Triệu Hi Thành đi sau nhìn bọn họ thì mỉm cười Hai người lớn chọn quần áo cho Thế Duy, Thế Duy ở bên chơi ngựa gỗ Triệu Hi Thành đưa một chiếc áo cộc cho Chu Thiến rồi hỏi: - Cái này thế nào? Chu Thiến đang xem một bộ khác, nghe Triệu Hi Thành nói thì đi qua, nhìn chiếc áo trên tay anh, sau đó nhíu mày: - Không được, quá ngắn, dễ bị hở bụng, Thế Duy sẽ bị cảm lạnh - Vậy cái này thì sao? Triệu Hi Thành đưa một chiếc khác tới - Cái này cũng không tệ, nhưng họa tiết này không phải là nhân vật hoạt hình Thế Duy thích. Lúc này khoảng cách hai người càng lúc càng gần. Chu Thiến tìm được một bộ rất vừa ý, quay đầu nói: - Cái này cũng rất được… Quay người lại liền đâm sầm vào lòng Triệu Hi Thành. Hai người gầnnhau như thế, gần đến độ có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của nhau. Lòng Chu Thiến hoảng hốt, vội lùi về phía sau nhưng lại trượt chân màngã. Trong lúc nguy cấp, Triệu Hi Thành vội ôm lấy eo cô, ôm cô vào lòng mình, ôm thật chặt tựa như cô là báu vật của đời anh. - Cẩn thận! Triệu Hi Thành khẽ nói, đôi mắt đen như động sâu không đáy như muốn hút cô vào
|
Chương 220: Không thể khống chế Hai người dựa vào nhau quá gần, Chu Thiến chỉ cảm thấy thân thể Triệu Hi Thành nóng như bàn ủi, cảm giác nóng bỏng đó như truyền đến tận đáylòng cô Ánh mắt của anh khiến cô hoảng loạn. Tay cô đặt trên ngực anh, côthậm chí còn cảm nhận được dưới làn da nóng rực của anh, tim anh đangđập loạn. Lòng Chu Thiến cả kinh, vội đẩy Triệu Hi Thành ra, tim đập loạn. Cô cúi đầu không dám nhìn vào mắt anh. Cô khẽ nói: - Tôi đi xem Thế Duy Nói xong vội vòng ra đằng sau, đi về phía Thế Duy. Hôm nay cô đáng ra không nên đến, cô không nên quá gần gũi với anh.Nếu đã là chuyện không thể thì tại sao còn để cho anh có cơ hội làm côbối rối? Triệu Hi Thành nhìn bóng cô vội vàng rời đi, lòng buồn bã mất mát.Hai tay như vẫn còn lưu lại hương thơm thản nhiên của cơ thể cô. Anh nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay, phủi đi cảm giác tê dại nơi đó rồi đi về phíabọn họ. Chu Thiến cầm bộ quần áo vừa chọn xong hỏi ý kiến Thế Duy. Thế Duychỉ cần là cô mua thì đều nói thích. Chu Thiến thấy Triệu Hi Thành đitới, nhớ lại cảnh khi nãy mà mặt nóng bừng. Cô tránh anh đi qua chỗ khác mà chọn đồ cho Thế Duy. Triệu Hi Thành thấy cô cố ý né tránh thì trầm mặt xuống, lòng rất khó chịu. Nhưng anh muốn cô thế nào đây? Là chính anh từ chối cô, chẳng lẽcòn muốn cô chết cũng phải bám riết lấy anh? Nếu cô thực sự là loại congái như thế thì chắc anh đã thấy thoải mái. Nhân viên bán hàng lúc này đi tới nhiệt tình giới thiệu: - Tiên sinh, phu nhân, có muốn thử quần áo gia đình của cửahàng chúng tôi không. Cậu bé nhà các vị đáng yêu thế kia, lúc đi dạo phố mặc như vậy sẽ rất ngọt ngào, ấm áp đó. Chu Thiến thấy nhân viên kia hiểu lầm thì định sửa lại nhưng Triệu Hi Thành lại nói: - Được, mang qua cho chúng tôi xem Nhân viên cửa hàng cười tủm tìm mà đem đến một bộ áo gia đình rồi nói: - Có của cha mẹ và con, kiểu dáng giống hệt nhau, thực sự rất đáng yêu Nói xong đưa cho ba người mỗi người một chiếc áo rồi lại dẫn Thế Duy đi vào phòng thay đồ. - Tiên sinh, phu nhân đừng lo, nhân viên cửa hàng của chúngtôi sẽ chăm sóc cậu bé cẩn thận. Giờ cũng mời hai người đi thử đồ đi Nói xong liền bước đi. Chờ nhân viên cửa hàng đi rồi, Chu Thiến giận dữ nhìn Triệu Hi Thành khẽ nói: - Triệu tiên sinh, anh có ý gì? Vì sao lại làm chuyện khiến người khác hiểu lầm này? Triệu Hi Thành nhìn khuôn mặt lạnh như băng của cô mà nói: - Chẳng qua tôi muốn mua quần áo gia đình, sao lại khiếnngười ta hiểu lầm? Mua bây giờ sau này kiểu gì chẳng có lúc dùng Nói xong cầm quần áo đi vào lòng thay đồ, trước khi vào cũng xoay người nhìn Chu Thiến nói: - Cô cũng thử đi, tôi mua một bộ cho cô Nói xong đi vào phòng thay đồ Anh rất muốn nhìn Chu Thiến cùng mình và Thế Duy mặc quần áo gia đình nhưng nhìn khuôn mặt lạnh lùng của cô thì chẳng thể mở lời, đành nóitrớ đi như vậy. Cô sẽ mặc chiếc áo đó sao? Chu Thiến cầm chiếc áo kia đứng đó. Không sai, cô rất mong có thểcùng Hi Thành và con mặc quần áo gia đình nhưng thế này là sao? Mua rồisau này sẽ dùng? Với Tống Thiệu Vân sao? Quần áo gia đình có thể tùy tiện mặc thử sao? Cô lấy lý do gì để mặc chiếc áo này mà đứng chung với bọn họ. Quá khó xử/ Triệu Hi Thành thay quần áo đi ra, vừa vặn nghe được nhân viên của hàng nói chuyện với Chu Thiến - Phu nhân, sao cô không vào mặc thử, hay là không thích à? Chu Thiến cười cười nhét chiếc áo vào tay nhân viên: - Cô nhầm rồi, tôi không phải là vợ anh ta, chiếc áo này tôi không mặc được. Nhân viên cửa hàng ngượng ngùng cười cười: - Xin lỗi cô, tôi còn nghĩ ba người là người một nhà - Không sao! Triệu Hi Thành có chút bực mình. Anh nghiêm mặt đi ra, vừa vặn ThếDuy cũng thay đồ xong, cậu bé trông rất đáng yêu. Triệu Hi Thành bế ThếDuy lên soi gương, một lớn một bé mặc quần áo giống nhau, cảm giác thậtấm áp. Nhân viên cửa hàng đương nhiên là khen không ngớt lời. Thế Duy thấymình mặc quần áo giống cha thì cũng thấy rất thú vị. Triệu Hi Thành gọinhân viên cửa hàng tính tiền rồi nói: - Lấy thêm một bộ thế này cho tiểu thư kia! Dù sao khi nãy cũng từng nói thế mặc dù ý anh không phải là vậy Ai ngờ Chu Thiến lập tức cười mà cản lại. Cô nhìn Triệu Hi Thành mỉm cười nhưng ánh mắt lại lạnh tanh: - Không cần, Triệu tiên sinh, cảm ơn ý tốt của anh, quần áo kiểu này chồng tương lai của tôi sẽ mua. Mặt Triệu Hi Thành cứng đờ. Chồng tương lai? Anh lặp đi lặp lại từnày trong lòng vài lần. Anh đón lấy túi đồ nhân viên cửa hàng đưa rồi bế Thế Duy đi ra ngoài. Anh mở cửa xe, bế Thế Duy vào. Thấy Chu Thiến vẫn còn đứng đó thì nói: - Sao còn không lên xe? Tôi đưa cô về! Chu Thiến nói: - Không cần, tôi còn có việc khác! Sắc mặt Triệu Hi Thành càng âm trầm, thì ra cô trang điểm chẳng phảilà vì anh, anh tự mình đa tình? Anh oán hận lên xe rồi lái xe phóng vụtđi. Chu Thiến nhìn bóng xe dần biến mất thì bĩu môi. Sau đó xoay ngườiđến trạm xe bus đối diện chờ xe. Cô muốn đến trường đào tạo người mẫutìm mẫu nam. Cuộc thi chung kết có yêu cầu tạo hình cho mẫu nam. Vốncũng chẳng nhất thiết là hôm nay nhưng nếu đã ra ngoài thì đi luôn chotiện. Triệu Hi Thành trở về nhà thì giao Thế Duy cho người hầu rồi lập tức gọi điện cho Lý Thêm - Lý Thêm, chuyện tôi nhờ anh làm đến đâu rồi - Triệu tổng, theo báo cáo thì Chu Thiến giờ đang chuẩn bịtham gia cuộc thi stylist toàn quốc, không biết có gì đặc biệt không - Cái này tôi biết, còn tin gì khác sao? - Đúng rồi, cuộc thi này cần mở rộng, đang tìm tài trợ - Rồi, tôi biết rồi! Vất cho anh rồi Từ sau lần Lý Thêm tham gia cứu Thiệu Lâm, Triệu Hi Thành khách khívới Lý Thêm nhiều, cũng rất để ý chiếu cố chuyện làm ăn của Lý Thêm.Điều này giúp Lý Thêm dần thoát khỏi cái bóng là băng đảng xã hội đennhưng có một số chuyện bí mật thì Triệu Hi Thành vẫn nhờ Lý Thêm giúp. Triệu Hi Thành thu điện thoại. Tài trợ? Không biết nếu biết có Triệu thị tài trợ thì bên tổ chức có vui không đây? Nhưng anh đang làm gì thế? Anh cố ý tiếp cận cô để làm gì? Từ sau khi thấy cô và Hi Tuấn một chỗ, anh không thể bình tĩnh nổi. Anh không muốn tiếp cận với cô nhưng không nhịn được mà muốn gặp cô. Hôm nay tìm cô đi mua quần áo chính là vì thế. Nhưng vừa thấy cô thì anh lại không thể tự thả lỏng bản thân mà khiến cả hai bên cùng không vui. Anh rốt cuộc đang làm gì? Dường như hoàn toàn không khống chế được… Cô lại nói với anh chồng tương lai? Nhớ tới những lời này của cô anhlại nổi giận. Anh ngẩng đầu, mắt lóe sáng, anh muốn xem xem ai có thểthành chồng tương lai của cô?
|
Chương 221: Cuộc thi lớn Từ lần đó cùng Triệu Hi Thành không vui mà chia tay, mãi đến khi bắt đầu trận chung kết, hai người đều chưa từng gặp lại. Về phần bữa cơm còn nợ Triệu Hi Tuấn, Chu Thiến nghĩ thế này, Hi Tuấn là người nổi tiếng, nhà ăn bình thường đương nhiên không được nhưng nhà hàng lớn một bữa cơm tốn mấy ngàn thì cô cũng không chịu nổi. Nên biếtgiờ cô chẳng còn là con dâu Triệu gia nữa, hơn nữa vì chuẩn bị đi thi mà phải bỏ ra không ít tiền bạc để mua dụng cụ, mời người mẫu. Chu Thiếnnghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy để biểu thị sự cảm ơn thì tốt nhất là mời HiTuấn về nhà, tự mình làm cơm. Quan trọng là, trong nhà có Tiểu Mạt, có thể tránh việc ở riêng vớiHi Tuấn. Tuy rằng bên ngoài Hi Tuấn chỉ nói rằng là bạn bè nhưng một sốhành động của anh lại không như vậy. Chu Thiến cho rằng, nếu đã không có tình cảm thì nên giữ khoảng cách là hơn Lúc đầu Triệu Hi Tuấn nhận được lời mời của cô, nghe cô nói sẽ tựmình vào bếp thì rất vui nhưng khi đến chỗ cô ở, phát hiện Tiểu Mạt cũng ở đó thì thoáng hiểu ý tứ của cô. Trong lòng anh có chút thất vọngnhưng vẫn mỉm cười mà không bộc lộ ra ngoài Tiểu Mạt giờ đã có Trương Bân, không còn thần tượng cuồng nhiệt HiTuấn như xưa nhưng có thể được cùng ăn cơm với thần tượng thì vẫn rấtvui. Ba người trò chuyện rất thoải mái cho nên bữa cơm này bề ngoàikhông khí vẫn rất tốt. Sau khi ăn xong, Hi Tuấn gọi điện hẹn cô đôi lần nhưng cô đều lấy cớvì chuẩn bị cho cuộc thi mà từ chối. Trong điện thoại, giọng Hi Tuấn vẫn rất nhu hòa: - Được rồi, chờ bao giờ em thi xong rồi nói Lúc này lại khiến Chu Thiến không biết nên nói gì mới tốt. Rất nhanh, cuộc thi bắt đầu Tất cả tuyển thủ xuất sắc nhất đều tập trung tại thành phố B. Trướckhi thi, ban tổ chức mở cuộc họp báo tại một khách sạn lớn, mấy trămngười hội tụ, còn cả đài truyền hình, nhà báo đưa tin. Có vẻ cuộc thinăm nay rất rầm rộ Cuộc họp chủ yếu là đưa ra các quy tắc của cuộc thi lần này. Cuộc thi chia làm mười tuần. Ba tuần đầu là tự do phát huy sở trường, người thicó thể thoải mái tạo hình cho người mẫu của mình theo sở trưởng. Ba tuần đầu này sẽ lọc ra 50 người giỏi nhất. Sau đó 5 tuần là thi theo chủ đề, do ban tổ chức quyết định nội dung, ví dụ như thi hóa trang sân khấu,dạ tiệc hay cuộc sống… Đề thi sẽ được tuyên bố trước một tuần, mọi người đều có thời gian để chuẩn bị. Đến hôm thi, ban giám khảo sẽ quyết địnhai bị loại, ai được tăng bậc. Mà năm tuần này sẽ chọn ra top 10. Cuốicùng, hai tuần còn lại là do giám khảo ra đề ngay tại chỗ, người thi lập tức tạo hình, quyết định á quân, quán quân… Các giai đoạn của cuộc thi đều được phát song trên Thiệu Vân, hàngngày báo chí cũng đưa tin, đánh giá, nhận xét về các tuyển thủ. Còn lậptrang web để bình chọn cho các thí sinh. Mà khán giả có thể nhắn tin bầu chọn cho thí sinh. Tóm lại, cuộc thi lần này có lẽ nhận được sự tài trợ rất lớn mà trở thành cuộc thi cả nước đều biết, thành chủ đề bàn táncủa mọi người. Cuối cùng, trưởng ban tổ chức nói: - Cuộc thi lần này chúng tôi có đặt camera trong phòng hóatrang, hơn nữa đài truyền hình cũng sẽ có người đến quay phim, chụp ảnh. Vì thế tôi mong các thí sinh sẽ cố gắng dựa vào thành tích của bảnthân, chúng tôi không mong có chuyện không hay gì xảy ra. Nhưng một khiphát hiện có người dùng thủ đoạn thì sẽ hủy tư cách dự thi của người đó. Đương nhiên, tôi tin rằng các bạn ngồi đây đều là những người có đạođức Ý chính là cảnh cáo mọi người không được giở trò, cho dù giở trò cũng sẽ bị phát hiện. Tiểu Mạt nghe xong thì lặng lẽ nói với Chu Thiến: - Thế thì may rồi, không sợ gặp phải loại người như Hồ Giai Giai hay Lưu Văn Chí Kết thúc họp báo, Chu Thiến và Tiểu Mạt đi ra hội trường, nhìn thấybọn Trương Bân và Triệu Viện Viện đang ở bên ngoài chờ hai người Bọn họ vừa ra, Trương Bân chỉ về phía trước nói: - Mọi người nhìn cô gái kia kìa Đám người Chu Thiến nhìn theo mắt anh, thấy trong đám người đang đi ra có một cô gái nhỏ nhắn, xinh đẹp theo kiểu kẹo ngọt. Tiểu Mạt khó hiểu hỏi: - Sao thế Trương Bân nói: - Thầy Khắc Y nói, cô gái này chính là ứng cử viên số 1 cho vị trí quán quân lần này Triệu Viện Viện nhìn cô gái kia nói: - Cô ấy? Nhìn trông không lớn tuổi lắm, thật sao? Trương Bân lắc đầu: - Mọi người đừng xem thường, cô ấy là học trò cưng của thầy Cát Lạc đó. Thầy Cát Lạc! Tất cả mọi người đều tỏ vẻ kính trọng. Thầy Cát Lạc cóthể nói là không thua kém Khắc Y là mấy, chẳng qua ông phát triển sựnghiệp ở thành phố S (dự là Thượng Hải). Rất nhiều bộ phim truyền hình,điện ảnh nổi tiếng đều mời ông tạo hình. Học trò cưng của ông đương nhiên chẳng phải là người bình thường. Chu Thiến cười nói: - Trương Bân, anh gặp kình địch rồi Trương Bân nhìn cô cười nói: - Không chỉ là cô ấy, mọi người cũng đều là kình địch của tôi, tôi đâu dám xem nhẹ! Chu Thiến lại khẽ thở dài. Bất kể nói thế nào, cô dù học tốt nhưng so với bọn họ luôn thiếu mất hai năm kinh nghiệm, đó là sự chênh lệch rấtlớn. Chu Thiến cũng chẳng cho rằng mình có thể thẳng được bọn họ. Giờ cô chỉ muốn cố gắng lọt top 10 sau đó làm trợ lý cho thầy Khắc Y. Bọn họ đang nói chuyện, đột nhiên Lý San chú ý về một hướng khác. Sau đó, mọi người nhìn theo thì thấy đó chính là Lưu Văn Chí - Lưu Văn Chí! Trương Bân vẫy vẫy Tiểu Mạt giận dữ nói: - Sao lại gọi anh ta? Cô vẫn luôn để bụng chuyện anh ta hại Chu Thiến. Trương Bân nhìn bạn gái nói: - Đừng thế nữa, cậu ấy đã phải trả giá cho hành động của mình rồi. Dù sao cũng từng là bạn bè Môi Tiểu Mạt giật giật còn định nói thêm nhưng Chu Thiến đã khẽ kéo áo cô. Tiểu Mạt quay đầu nhìn, Chu Thiến lắc đầu khẽ nói: - Thôi đi, mình không sao Lúc này Tiểu Mạt mới thôi. Lưu Văn Chí nghe tiếng Trương Bân gọi, nhìn thấy bọn họ thì do dự một hồi rồi mới bước tới. Sắc mặt có chút mất tự nhiên. - Mọi người đều tới tham gia cuộc thi? Anh ta hỏi Trương Bân gật đầu nói: - Cậu cũng tham gia thi sao? Nhưng sao lúc thi loại không gặp nhỉ? Lưu Văn Chí mặc quần áo bình thường, sắc mặt có chút tiều tụy, vẻ mặt rất cô đơn, sớm đã chẳng còn vẻ cợt nhả khi trước. Anh nghe Trương Bânhỏi thì cúi đầu khẽ nói: - Tôi làm nhiều việc nhưng không hợp, nghĩ tới nghĩ lui cũngchỉ có việc này. Tôi mong có thể tìm được con đường mới qua cuộc thinày. Tôi đã làm rất nhiều việc sai trái, cũng biết khó mà lăn lộn ở đâynhưng tôi vẫn muốn làm một stylist… Nói đến đây, giọng anh ta có chút khàn khàn, chắc hẳn là lòng cũng không thoải mái gì. Một lát sau, anh ta nói thêm: - Mình tham gia thi loại ở chỗ khác nên mới không gặp mọi người Nghe những lời này, kể cả Tiểu Mạt, Chu Thiến cũng đều tha thứ choanh. Dù sao trước kia quan hệ của bọn họ rất tốt, ai cũng mong anh thựclòng hối cải, không sa đọa. Trương Bân vỗ vỗ vai anh nói: - Người anh em, chúng ta cùng nhau cố gắng! Nghe được tiếng “anh em” này của Trương Bân, Lưu Văn Chí ngẩng đầu nhìn mọi người, mắt hơi ửng đỏ: - Mọi người còn chấp nhận tôi sao? Triệu Viện Viện cười cười, nói: - Chỉ cần sau này anh sống thẳng thắn, chính trực thì sẽ mãi mãi là bạn bè của chúng tôi Lưu Văn Chí cảm kích nói không nên lời, lén nhìn qua Lý San. Lý San lại lặng lẽ quay mặt đi, Lưu Văn Chí lại tái mặt. Lúc này, Chu Thiến nói: - Cùng đi ăn đi, mình đói rồi, mọi người không đói sao? Lưu Văn Chí nhìn Chu Thiến với vẻ nghi hoặc. Tiểu Mạt giới thiệu Chu Thiến cho Lưu Văn Chí: - Đây là bạn mới của chúng ta Chu Thiến vươn tay nói: - Chào anh, tôi là Chu Thiến. … Tuần thi đầu tiên chính thức bắt đầu. Hôm đó, mọi người mới biết cuộc thi này quy mô lớn cỡ nào. Đầu tiên, trâu đấu được tổ chức ở đài truyền hình truyền hình lớn nhất, rất nhiều đài truyền hình khác đều truyềnhình trực tiếp. Hơn nữa ban giám khảo cũng là những người có tiếng tăm.Những stylist, nhà thiết kế thời trang, ngôi sao nổi tiếng toàn quốc đều tham gia. Nghe nói, đến đêm chung kết còn có thể có khách mời đặc biệt. Đám người Chu Thiến, Trương Bân ngồi trong phòng hóa trang mà làm tạo hình cho người mẫu của mình. Dường như không hẹn mà ai nấy đều chọnngười cao ráo, ngoại hình bắt mắt. Đúng như Tiểu Mạt nói: - Tạo hình khác nhau ở mỗi người mẫu lại có hiệu quả khácnhau. Phải tạo chút khí thế, ai mà chả nghĩ thế. Mọi người đều dùngngười mẫu chuyên nghiệp mà mình lại dùng người thường làm người mẫu thìchẳng phải là tự mình chịu thiệt? Quả đúng là đạo lý này. Bọn Chu Thiến đang làm tạo hình cho người mẫu, đột nhiên một người dự thi đi vào, nói với người bên cạnh: - Mẹ ơi! Lần này qui mô lớn thật đó! Nếu thực sự có thể vào top 10 là quá đủ để nổi tiếng rồi! Người còn lại xen ngang: - Tôi nghe nói lần này cuộc thi nhận được nguồn tài trợ rất lớn từ Triệu thị! - Triệu thị? Hai chữ này thu hút tất cả mọi người. Tay Chu Thiến khựng lại, cũng ngẩng đầu lên nhìn - Đúng thế, nghe nói vì người vợ đã mất của tổng giám đốc tập đoàn Triệu thị cũng là một stylist nên mới đầu tư mạnh tay cho cuộc thi này. Chắc sẽ đến làm khách mời đó! - Đúng rồi! Năm đó anh ấy và vợ rất yêu nhau, cảnh bọn họ tay nắm tay rời khỏi buổi họp báo của Hi Tuấn đến giờ tôi vẫn không quên - Đúng là người đàn ông tình sâu nghĩa nặng. Thật đáng thương… Chu Thiến bất tri bất giác dừng tay. Anh cũng đến đây sao? Cô đã hạquyết tâm sẽ rời khỏi cuộc sống của anh thì vì sao anh còn cứ xuất hiệnquanh cuộc đời cô? Bình tĩnh, bình tĩnh, anh là vì Thiệu Lâm mà đến, đừng nghĩ linh tinh!
|
Chương 222: “Ác khẩu” Lúc cuộc thi bắt đầu, bởi vì công tác quảng cáo rất tốt nên trườngquay rộng đến 1200m2 cũng chẳng còn chỗ ngồi. Ánh đèn trên sân khấu sáng như ban ngày. Máy quay đặt trước sân khấu. Một bàn dài gồm chính giám khảo ngồi trước sân khấu. Khắc Y cũng làmột trong số các giám khảo. Vòng đầu tiên rất đơn giản, chỉ là mọi người tạo hình cho người mẫu ở sau cánh gà, sau đó những thí sinh dẫn ngườimẫu lên sân khấu biểu diễn theo từng nhóm để ban giám khảo có cái nhìnkhái quát. Cuối cùng giữ lại 50 người. Cho nên vòng loại đầu tiên có đến 300 người bị loại. Nhưng Chu Thiến, Tiểu Mạt và các học viên của Yêu Ti Lệ đều nằm trong top 50 Lúc lên sân khấu, Chu Thiến cố ý nhìn quanh nhưng cũng không hề thấyTriệu Hi Thành thì thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng lại thoáng thất vọng. Cứ một tuần lại tiến hành một lần. Vòng thứ hai và thứ ba về cơ bảncũng như vòng thứ nhất nhưng vì ít người hơn nên giám khảo bình luận kĩhơn một chút. Đặc biệt trong đó có một giám khảo là A Cát, theo giớithiệu cũng là một stylist bậc thầy trong nước là người đặc biệt thíchsoi mói. Các thí sinh đều là những người kinh nghiệm còn non, hơn nữalần đầu tham gia vào trận đấu quy mô như vậy nên đều khó tránh khỏi cóchút sai sót. A Cát một khi phát hiện lỗi sai thì sẽ xoáy sâu vào đó làm cho nhiều thí sinh mất mặt. Anh ta nói có lý mà nói dai, còn đầy ý châm biếm, mỉa mai nên khiến mọi người cười rất nhiều. Không khí vì vị giámkhảo này mà sôi động lên không ít. Cho nên anh ta áp đảo cả Khắc Y vốnkhông nói nhiều, trở thành giám khảo thu hút nhất. Mấy trận đấu vừa qua, người khiến khán giả ấn tượng nhất không phải ai khác mà chính là A Cát “ác khẩu” này. Chính vì thế mà A Cát kia lại càng làm tới Giống như tuần thứ 3, khi đến lượt Chu Thiến, cô tạo hình dự tiệc tối cho người mẫu. Chu Thiến tạo kiểu tóc cho người mẫu theo kiểu tóc xoănlọn to, phần trên búi thành búi sang trọng và xõa một vài lọn xuống. Váy dài màu trắng mềm mại cùng phụ kiện bằng thủy tinh long lanh. Giày caogót màu trắng kết hợp cùng dáng người mảnh mai của người mẫu tạo nên vẻthanh lịch, cao quý. Khán giả đều trầm trồ khen ngợi, nữ thì đố kị, namthì thèm thuồng, ngay cả Chu Thiến cũng cảm thấy hài lòng, cho rằng nhất định có thể được tăng hạng. Dưới sân khấu, hầu hết các giám khảo đềucười tán thưởng. Ngay lúc mọi người nghĩ hẳn là không có vấn đề gì thì A Cát kia lại bắt đầu hắng giọng lên tiếng. Nhìn thấy “ác khẩu” định mở miệng thì sắc mặt của Chu Thiến và bọnTiểu Mạt đều biến sắc. Nguyên nhân không vì gì khác, chính vì lúc trướcphàm là những người bị A Cát nhận xét đều gặp phải vận bị loại. Thấy A Cát định lên tiếng, nhóm giám khảo đều nghiêng người nhìn, chờ mong xem ông ta sẽ nói gì. MC cũng rất hưng phấn, mọi người đều chú ýđến anh ta. MC hỏi: - Xin hỏi giám khảo A Cát có nhận xét gì? A Cát trông vốn thanh tú, làn da rất trắng, tóc nhuộm vàng, nhìn quatrông có vẻ như một mỹ nam nhưng có phần hơi ái. Anh ta dường như rấtvừa lòng với sự chú ý của mọi người, mỉm cười rồi nói: - Bạn thí sinh này thiết kế không sai, phối hợp cũng rất hoàn mỹ. Nhưng tôi vừa nhìn đã biết, bạn ấy không có kinh nghiệm gì cả Lòng Chu Thiến run lên. Sao anh ta có thể nhìn ra… Các giám khảo khác đều mỉm cười chờ anh ta nói tiếp. Khắc Y nhìn thấy Chu Thiến đang lo lắng thì không khỏi cười cười. MC vội phối hợp hỏi: - Vì sao giám khảo A Cát lại nói như vậy? A Cát cầm bút chỉ chỉ về phía người mẫu của Chu Thiến rồi nói: - Người mẫu của thí sinh này vốn đã rất cao nhưng thí sinhlại làm kiểu tóc này, thêm giày cao gót. Tôi rất tò mò nếu người mẫuthực sự tham gia dạ yến thì sẽ có mấy người đàn ông dám đến gần cô ấy.Dù sao thì nếu là tôi tôi cũng không dám đến gần… cảm giác bị áp đảolắm! Cả hội trường cười vang, các giám khảo cũng cười lắc đầu. Chu Thiếnnhếch miệng, mặt đỏ bằng. Tuy rằng giờ cô rất xấu hổ nhưng không thểkhông nói, anh ra nói rất có đạo lý, là cô đã xem nhẹ điểm này. Làm saođây? Cô sẽ bị loại sao? Ngay cả top 50 còn chưa vào đã bị loại? Chu Thiến bất an. A Cát lại tiếp: - Cho nên tôi mới nói người dự thi không có kinh nghiệm. Nếuđã làm nhiều thì đương nhiên sẽ biết chú ý đến điều này. Tuy rằng thiếtkế không tệ nhưng tôi cảm thấy là một stylist trừ kiến thức vững chắcthì cũng cần đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ. Cho nên tôi cảmthấy thí sinh này không đủ tư cách trở thành một stylist giỏi. Nói xong anh ta giơ phiếu loại. Mặt Chu Thiến tái mét lại, đám Tiểu Mạt đứng sau cũng hoảng sợ. Các giám khảo khác cũng giơ thẻ, bốn người loại, bốn người cho qua,cuối cùng chỉ còn lại Khắc Y chưa phát biểu gì. Ở tuần thứ ba này có quy tắc, khi thiết kế của thí sinh nào chưa đủ để tăng hạng thì sẽ để chờđó xem xét, đợi tất cả mọi người dự thi xong thì sẽ cùng đưa ra danhsách người bị loại chứ không như hai tuần đầu là loại thẳng. A Cát nhướng mày nhìn Khắc Y cười cười: - Thầy Khắc Y, đây cũng là học viên của Yêu Ti Lệ sao? Lúc trước có một số học viên của Yêu Ti Lệ như Tiểu Mạt, Lý San đềubị A Cát loại, lần này hỏi như vậy tương đương công khai chống đối KhắcY. Mọi người cũng rất chờ mong phản ứng của Khắc Y, các máy quay, máyanh đều chĩa về phía bọn họ. Khắc Y cười thoải mái: - Trước giờ tôi làm việc đều không nhìn người. Thí sinh nàykhông phải là học viên của Yêu Ti Lệ. Tôi chỉ cảm thấy lần này tham giacuộc thi đều là người mới, thiếu kinh nghiệm là chuyện bình thường,chúng ta không nên quá khắc nghiệt. Theo ý tôi, kinh nghiệm có thể tíchlũy dần dần nhưng kiến thức và sự sáng tạo của thí sinh mới là điều khómà có được. Nếu ngay cả A Cát cũng đã nói thiết kế của cô ấy rất tốt thì tôi quyết định sẽ cho cô ấy một cơ hội Ông tao nhã giơ thẻ thông qua lên. Vừa dứt lời, khắp hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Miệng A Cát giật giật, mặt có chút khó chịu 5 so với 4, Chu Thiến tạm thời chưa bị loại. Cô thầm thở phào nhẹnhõm, nhìn Khắc Y cười đầy cảm kích. Nhưng kết quả cuối cùng sẽ thế nàothì bây giờ khó mà nói được. Chờ tất cả mọi người đều triển lãm kết quả xong, các giám khảo luivào phòng nhỏ bàn bạc thứ hạng. Ước chừng 10 phút sau thì mới đi ra.Trong đó có một người cầm danh sách 50 người đưa cho MC. MC nhận đượcdanh sách thì bắt đầu đọc tên. Người đầu tiên chính là người mà TrươngBân đã nhắc đến – học trò cưng của Cát Lạc – Bạch Diễm. Bạch Diễm cùngngười mẫu của mình ngẩng cao đầu đi ra khỏi hàng, mỉm cười tự nhiên.Khán giả lại vỗ tay nhiệt liệt. Ngay sau đó, Trương Bân, Tiểu Mạt, Triệu Viện Viện, Lý San, Lưu VănChí đều được xướng tên. Trong nháy mắt đã hơn 40 cái tên được đọc ranhưng mãi chưa có tên Chu Thiến. Lòng Chu Thiến không khỏi lo lắng, lưng toát mồ hôi lạnh. Tiểu Mạt đứng ở trên liên tiếp quay đầu nhìn cô lolắng. Chu Thiến vì để cô an tâm mà mỗi khi Tiểu Mạt nhìn thì lại mỉmcười tự tin, ý bảo cô đừng lo lắng nhưng thực sự bản thân lại rất khẩntrương, tim đập loạn như có con thỏ đang nhảy nhót. Mãi đến số 49 vẫn là tên người khác, nhìn người đó hưng phấn đi vàohàng mà lòng Chu Thiến càng hoảng hốt. Đến khi MC sắp đọc tên người cuối cùng thì A Cát “ác khẩu” đột nhiên lại cắt lời. Giờ là lúc hồi hộpnhất, có bao người chờ đợi cái tên cuối cùng này, tuy rằng tâm tình đềurất hồi hộp nhưng thấy A Cát thì lại không khỏi có chút chờ mong ngheanh ta nói. - Xin chờ một chút! Nói xong bốn chữ này, anh ta cố ý hơi dừng lại để mọi người thúc giục rồi mới nói tiếp: - Thật ra người cuối cùng này chúng tôi đã có sự tranh cãirất lớn. Một số thì cho rằng cô ấy không nên xuất hiện ở đây nhưng mộtsố khác cho rằng thí sinh này có tài năng, nên tạo cơ hội cho cô ấy. Tôi nói đến đây, chắc hẳn mọi người đều đã biết là ai Anh ta nhìn quanh rồi mỉm cười: - Không sai, chính là Chu Thiến! Hai chữ “Chu Thiến” vừa bật ra khiến Chu Thiến thở phào nhẹ nhõm. Lúc này mới phát hiện lưng áo đều đã bị mồ hôi tẩm ướt. Chu Thiến dẫn người mẫu đi ra, đang chuẩn bị bước vào hàng thì A Cát đột nhiên lại nói: - Chu Thiến, xin đợi một chút! Chu Thiến dừng bước nhìn anh ta, chẳng phải anh ta còn định nói thêm gì sao? A Cát cười rồi nói: - Cô đừng lo lắng, tôi chỉ muốn nói cho cô rằng hôm nay côcách ranh giới bị loại chỉ vài bước. Nói cách khác cô chính là hạnhchót! Bọn họ đều nói nên cho cô cơ hội, tôi cũng rất mong muốn được xemcô sẽ đi xa được đến đâu. Tôi sẽ theo dõi cô cẩn thận! “Hạng chót” A Cát nói khiến mọi người cười to nhưng lòng Chu Thiếnlại chẳng vui. Hạnh cót thì sao? Hạnh chót thì vẫn là top 50. Chỉ cầnvào được thì cô vẫn còn cơ hội. Anh ta nghĩ mình là giám khảo thì có thể thoải mái cười nhạo thí sinh sao? Chu Thiến rất muốn đáp trả lại một cách mỉa mai nhưng vừa nghĩ đếnthân phận giám khảo của anh ta. Cô biết A Cách này thích nổi bật thì tất nhiên là rất sĩ diện. Trước mặt mọi người mà quét sạch mặt mũi của anhta thì tuyệt đối không phải là hành động khôn ngoan. Giờ anh ta đang lúc được mọi người ủng hộ, MC cũng sẽ bênh vực anh ta. Đắc tội anh ta thìsau này sẽ càng thêm phiền phức. Lập tức, Chu Thiến chỉ thản nhiên đáp: - Cảm ơn thầy đã cho em cơ hội, em nhất định sẽ dùng hết khả năng để tiến xa hơn Cô nhìn A Cát cười khẽ, sự kiên định trong mắt cô khiến A Cát dần ngừng cười. - Em nhất định sẽ không làm cho thầy A Cát thất vọng! Tôi nhất định sẽ tiến xa hơn anh nghĩ! Chu Thiến tự nhủ trong lòng.
|