Con Dâu Nhà Giàu
|
|
Chương 223: Bất ngờ Ba tuần thi đầu tiên Triệu Hi Thành đều không xuất hiện, đến khi ChuThiến nghĩ anh sẽ không xuất hiện thì tuần thi thứ 4 anh lại có mặt ởhàng ghế dành cho khách quý. Khi top 50 cùng lên sân khấu, Chu Thiến liếc nhìn qua đã thấy TriệuHi Thành mặc âu phục đen ngồi ở hàng khách quý. Chu Thiến lúc đó suýt đã làm rối đội hình, may mà cô kịp thời tỉnh táo lại, đuổi kịp mọi người 50 người chia làm hai hàng đứng trên sân khấu. Chu Thiến đứng hàngđầu tiên, vị trí của cô vừa vặn là đối diện với Triệu Hi Thành, chỉ cầncô hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm đang nhìn chằm chằmvào cô. Độ nóng trong ánh mắt ấy khiến cô có chút hoảng loạn. Cô vộivàng nhìn ra chỗ khác, không nhìn anh thêm lấy một lần. Trong lòng thầmđoán già đoán non ý đồ của anh Anh tham dự lần này là có liên quan đến cô sao? Hay chỉ như mọi người nói, là hoài niệm người vợ đã mất? Thôi đi, đừng nghĩ nhiều nữa, mặc kệ anh ấy đến là vì cái gì, giờ quan trọng nhất là phải phát huy tốt trong cuộc thi này, quyết không thể phân tâm vì bất kì điều gì. Dưới sân khấu, Triệu Hi Thành nhìn theo Chu Thiến. Anh vốn do dự cónên đến hay không. Anh nhận tài trợ cho cuộc thi này vốn là để cho cô có một cuộc thi có quy mô lớn nhưng xem truyền hình trực tiếp mà thấy côthực sự cố gắng, không hiểu sao anh lại nhận lời ban tổ chức mà thamgia. Trước khi đến, anh từng đoán, nếu Chu Thiến thấy anh tham dự thì sẽcó phản ứng gì? Là kinh ngạc? Là vui mừng? Hay là cả hai? Dù sao cô cótình cảm với anh, sao có thể chẳng có phản ứng gì với sự xuất hiện củaanh. Anh đoán rằng cô sẽ có nhiều phản ứng nhưng chẳng ngờ chỉ là vộivàng liếc qua một cái rồi lại quay đi như người xa lạ. Sự lạnh nhạt nàykhiến tim anh nhói lại. Ngồi ở cạnh anh đều là một số ngôi sao nổi tiếng, bọn họ đều muốn làm quen với người thừa kế tương lai của tập đoàn Triệu thị nhưng hơi thởlạnh lùng từ người anh tỏa ra khiến bọn họ không dám tùy tiện tiến lên Tuần này là bắt đầu thi theo chủ đề, đề tài lần này đã được báo từtuần trước để mọi người có đủ thời gian chuẩn bị để không khiến khán giả thất vọng. Đề bài lần này là tạo hình dạ yến cho quý ông. Chu Thiến sớm đã mờiđược người mẫu nam, hơn nữa là người mẫu rất hợp để mặc đồ thiết kế củacuộc thi chỉ định. Trước khi trận đấu hôm nay bắt đầu, mọi người đều đãchuẩn bị tốt cho mẫu của mình. Trang điểm, tóc tai đều đã chuẩn bị tốt. Nói thật, tạo hình của con trai không phức tạp như con gái. Nếu trong trường hợp đặc biệt thì chỉ có thể trang điểm cho thêm phần quý phái.Vì thế để tạo được dấu ấn nổi bật là điều không dễ dàng gì. 50 người đứng trên sân khấu để cho giám khảo và khán giả quen mặt một chút. Sau đó năm mươi người xuống sân khấu làm công tác chuẩn bị đểngười mẫu lên biểu diễn. Chu Thiến đi vào hậu trường thì đã thấy người mẫu của mình toát mồ hôi chạy ra, vừa thấy cô thì vẻ mặt đầy áy náy nói: - Xin lỗi Chu tiểu thư, tôi nhất thời có việc gấp, vừa rồicha tôi gọi điện đến, mẹ tôi bị tim vừa phải đưa vào viện cấp cứu. Chutiểu thư, giờ tôi rất vội, tôi muốn đến bệnh viện. Hơn nữa giờ thế nàytôi cũng không biểu diễn được. Tôi xin hoàn trả tiền cho cô. Giờ tôiphải đi đây, xin lỗi cô! Anh ta nói ra cả một tràng dài, cũng không chờ Chu Thiến phản ứng lại thì đã tông cửa chạy đi, chạy được vài bước mới quay đầu: - Chu tiểu thư, quần áo để trên bàn trang điểm, xin lỗi cô! Nói xong chạy đi thẳng Chu Thiến đối mặt với tình huống bất ngờ thì trợn mắt há hốc miệng mà đứng đó, giây sau mới phản ứng lại thì vội chạy đuổi theo nhưng vừachạy được hai bước lại thôi. Cô đứng đó run rẩy, mồ hôi trên trái tứara, cả người như bị ném vào hầm băng, lạnh lẽo vô cùng Tại sao có thể như vậy? Lập tức sẽ lên thi đấu rồi lại xảy ra chuyện này? Người mẫu bỏ chạy? Nhân viên nhìn thấy chuyện này thì vội bước tới trách cô: - Chu Thiến, cô định thế nào đây? Dù gì cũng phải giữ anh talại chứ. Sắp lên sân khấu rồi, giờ cô tìm đâu ra người mẫu thay thế đây. Cô vốn là muốn bị loại mà! Những thí sinh khác nhìn tình huống này, nhiều người tỏ vẻ đáng tiếcnhưng có một số người lại vui vẻ khi người gặp họa. Dù sao ai cũng chẳng muốn bị loại, nhìn quy mô của cuộc thi này lớn như vậy, có thể ở thêmtuần nào là khả năng nổi tiếng tăng lên tuần ấy. Điều này sẽ rất tốt cho con đường sau này, ai chẳng mong tất cả những người khác đều bị loại. Tiểu Mạt đi ra, đến bên Chu Thiến quan tâm hỏi: - Chu Thiến, sao vừa rồi cậu không giữ anh ta lại. Là anh tađã đồng ý rồi giờ lại không chịu trách nhiệm. Cuộc thi lần này rất quantrọng với cậu mà! Hai người có làm hợp đồng chứ! Sao anh ta có thể tùytiện phá hợp đồng Chu Thiến nhìn theo hướng người mẫu chạy đi thở dài, sau đó xoay người nói: - Dù quan trọng thì cũng không quan trọng bằng việc mẹ anh ta phải nhập viện. Nếu mình gặp phải tình huống này thì mình cũng làm nhưanh ta thôi. Không tham dự cũng được, có thể tham dự lần sau nhưng mẹnằm trong viện sống chết không biết thì đâu có thể bỏ qua. Suy bụng tara bụng người, mình sao có thể ngăn cản được. Nghe cô nói xong, nhân viên hậu trường cũng yên lặng, các thí sinh khác cũng lộ vẻ kính nể. Tiểu Mạt lo lắng hỏi: - Thế giờ phải làm sao? Nếu không thì thế này đi, mình thi trước, chờ mình thi xong sẽ cho cậu mượn người mẫu. Nhân viên công tác lập tức nói: - Không được, đến lúc cuối cùng tất cả người mẫu đều phải lên đài, đến lúc đó thì tác phẩm của cô sẽ không còn! Chu Thiến nghe vậy thì lập tức lắc đầu: - Tiểu Mạt, không được, mình sẽ không làm liên lụy đến cậu.Cậu đừng lo, mình sẽ nghĩ cách, mình sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu! Chu Thiến nghĩ, giờ đến trường đào tạo người mẫu thì cũng không được, không thể kịp. Tùy tiện tìm một người cũng không được, bộ lễ phục kiadành cho người cao 1m8 đổ lên, quần áo đều có form chuẩn, người bìnhthường không thể mặc được. Bây giờ chọn lại trang phục cũng không kịp.Nên làm sao đây? Chu Thiến nói với nhân viên: - Lúc quảng cáo có thể để tôi lên sâu khấu không, tôi muốn nhìn xem trong số các khán giả có ai phù hợp không Lúc nói những lời này, đầu Chu Thiến chợt hiện lên một dáng người, anh tuyệt đối là rất hợp nhưng mà… Anh sao có thể làm người mẫu cho cô, đứng trên sân khấu để cho cácgiám khảo bình luận từ đầu đến chân? Anh sao có thể đồng ý. Anh là người cao ngạo như vậy… Hơn nữa để cho A Cát “ác khẩu” bình phẩm thì thực sự không thể tưởng tượng được sẽ thành cảnh tượng gì… Chu Thiến lắc đầu, vứt suy nghĩ này ra sau gáy Nhân viên công tác nghe xong thì yên lặng một hồi, sau đó gọi điện thoại đi đâu đó rồi mới nói với Chu Thiến: - Được rồi, chỉ có thể như vậy! Chưa biết chừng đây sẽ làđiều tạo sự chú ý trong cuộc thi lần này! Đợi lúc chuẩn bị quảng cáo thì cô đi lên nhé!
|
Chương 224: Người mẫu Lúc sắp quảng cáo, Chu Thiến theo nhân viên lên sân khấu Mọi người bên dưới và các giám khảo nhân lúc này đều đang nói chuyệnphiếm, đột nhiên một người sắp thi chạy lên sân khấu thì đều chú ý.Triệu Hi Thành vì bị Chu Thiến bỏ qua mà có chút mất mặt, vốn định bỏ đi nhưng Chu Thiến đột nhiên lên sân khấu khiến anh đổi ý. Anh có thể đọcđược sự lo lắng trong ánh mắt cô, trực giác nói cho anh rằng cô nhấtđịnh đã xảy ra chuyện. Anh có chút lo lắng, sự lo lắng này khiến anh lại ngồi xuống vị trí khách mời. Chu Thiến nhận lấy micro mà nhân viên đưa tới, nhìn mọi người bên dưới lớn tiếng nói: - Ngại quá, tôi là thí sinh thứ 50 Chu Thiến. Người mẫu namcủa tôi vì có việc đột xuất phải đi, cho nên ở đây tôi có chút yêu cầuquá đáng, có bạn nam nào cao 1m80 trở nên đồng ý giúp tôi không? Lời vừa nói ra, cả hội trường đều ồ lên Chu Thiến thấy thế đành phải lặp lại một lần nữa: - Phải là bạn trai cao 1m80 trở lên Mc cũng giúp Chu Thiến hỏi thăm, các nhân viên an ninh thì vội vàngổn định trật tự. Thấy nhân viên an ninh đến thì đám người yên lặng hơnmột chút. Nhưng tất cả mọi người đều chỉ nhìn nhau không ai tiến lên. Dù sao tiết mục này chủ yếu là các quý cô đi xem chứ không có nhiều cácanh, các bác. Trong số ít những người đàn ông ở đây, người cao 1m80 cũng chẳng nhiều mà có thì cũng chưa chắc đã được. Đã có hai cánh tay giơlên nhưng Chu Thiến vừa nhìn thì cũng chỉ đành lắc đầu. Một người rấtbéo, bụng kia chắc chắn không thể vừa được quần áo, người còn lại thìphải cái lưng hơi dài so với yêu cầu… Đang lúc Chu Thiến lo lắng thì ở ghế giám khảo có một người bật cười. Chu Thiến không cần nhìn cũng biết là ai. Giờ nếu A Cát không tranh thủ mà châm biếm đôi câu thì thật phí cho cái biệt danh “ác khẩu” của anhta. Tâm tình Chu Thiến giờ rất tệ nên chỉ lạnh lùng nhìn anh ta. A Cát cười xong thì nói: - Chu Thiến, không thể không nói cô luôn khiến tôi bất ngờ!Tôi làm giám khảo không ít cuộc thi nhưng người đến giờ thi mới tìmngười mẫu như cô thì đúng là lần đầu tiên gặp! Một thí sinh ngay cảngười mẫu của mình cũng không quản được, còn gây chuyện thế này, làmphiền mọi người thì cô cho rằng cô có tư cách đứng ở sân khấu này sao? Lời vừa nói ra, không ít giám khảo và người xem đều tỏ vẻ đồng ý. Một số giám khảo còn khe khẽ bàn xem có nên hủy tư cách dự thi của ChuThiến không. Mc vội nói nguyên nhân người mẫu bỏ đi cho người người, để mọi ngườibiết Chu Thiến không muốn làm khó người mẫu khiến cho bản thân gặp phảihoàn cảnh khó khăn này. Nhưng A Cát vẫn không chịu bỏ qua: - Cho dù là thế nhưng giờ cô không có người mẫu là sự thật.Cô gây phiền phức cho cuộc thi cũng là sự thật! Lí do có chính đáng cỡnào thì cũng không thể thay đổi chuyện này. Triệu Hi Thành thấy A Cát luôn dồn ép Chu Thiến thì không khỏi nhănmày, đang định gọi ban tổ chức ra giúp Chu Thiến và để A Cát kia câmmiệng thì Chu Thiến đứng trên sân khấu lại nhìn A Cát ôn hòa nói: - Giám khảo A Cát, chuyện thành ra thế này cũng không phải là điều tôi muốn! Ai có thể không gặp chuyện bất ngờ? Ai chưa từng cóchuyện khẩn cấp? Chẳng lẽ biết rõ mẹ của người mẫu bị bệnh nặng, sốngchết không rõ mà còn cố giữ anh ấy lại mới là đúng? Tôi biết tôi đã gâyrắc rối cho cuộc thi nhưng tôi thực sự coi trọng cuộc thi này. Chưa đếnlúc cuối cùng thì tôi sẽ không dễ dàng buông tay. Tôi chỉ là nghĩ theohướng tích cực, tích cực mà muốn ở lại cuộc thi chẳng lẽ là sai? Tôi chỉ là nhân lúc mọi người quảng cáo mà tìm người giúp đỡ, tranh thủ cơ hộicho chính mình. Giám khảo A Cát, chẳng lẽ thế là không nên? Nếu đổi lạilà anh thì anh sẽ làm gì? Triệu Hi Thành ngẩng ra, lúc này trong mắt anh, khuôn mặt bình tĩnhgiải thích cho mình của Chu Thiến dần dần biết thành một gương mặt khác. Bất tri bất giác mắt anh đỏ hoe, tâm tình vô cùng kích động. Chu Thiến nói không kiêu ngạo, không nịnh nọt, giọng nói không lớnkhông nhỏ, những câu hỏi liên tiếp lại khiến A Cát á khẩu. Anh ta ú ớ,không xuống nước được. Tuy rằng cảnh này không truyền hình trực tiếpnhưng tiếng ồn ào trong trường quay và ánh mắt khác lạ của các giám khảo khác khiến anh ta thấy thật mất mặt. Anh ta nhìn Chu Thiến chằm chằm,hít sâu một hơi, cố gắng ổn định cảm xúc của chính mình rồi nhìn thờigian mà âm hiểm nói: - Chu Thiến, giờ chỉ còn 30 giây nữa, đừng nói chúng tôikhông cho cô cơ hội! Chỉ cần cô tìm được người mẫu trong 30 giây này thì cô có thể tiếp tục thi đấu. Nếu không tìm được, tôi nghĩ cô cũng sẽkhông gây phiền phức cho cuộc thi mà lãng phí thời gian của mọi ngườiđâu nhỉ. Mọi người đều bắt đầu có hảo cảm với Chu Thiến, nghe A Cát nói thếthì đều tiếc thay cho cô. Tuy rằng thấy thái độ của A Cát không tốtnhưng nói cũng có chút đạo lý. Lập tức khán giả bắt đầu nhìn đông nhìntây, giúp đỡ Chu Thiến tìm người mẫu thích hợp Thậm chí có người còn đứng lên hô hào: - Các bạn nam dáng cao giúp chút nào! Thời cơ tốt để anh hùng cứu mỹ nhân đây! Nhưng không thể chọn ra ai phù hợp. Chu Thiến thấy mọi người giúp mình như vậy thì rất cảm kích, cảm thấy dù thực sự bị loại thì cũng chẳng có gì đáng tiếc. Triệu Hi Thành ngồi đó lại cảm nhận được ánh mắt mọi người đều tậptrung trên người mình thì không khỏi nhìn lại, hình như mình là ngườithích hợp nhất. Những người bên cạnh cũng đều nhìn nhưng chẳng ai dámyêu cầu anh cả. Bảo đường đường là đại thiếu gia của Triệu thị đi làmngười mẫu chạy qua chạy lại trên sân khấu? Quá vớ vẩn rồi! Mà nhữngngười khác tuy không biết anh nhưng thấy anh ngồi ở hàng khách quý thìcũng biết anh chẳng giàu cũng sang nên chẳng ai dám lên tiếng mà tự làmmất mặt mình. Thời gian cứ trôi qua từng giây, Chu Thiến vẫn chưa tìm được ngườimẫu thích hợp. Tim cô dần lạnh đi, xem ra cô phải rời khỏi cuộc thi nàyrồi. Trong lòng Chu Thiến vô cùng tiếc nuối, bỏ lỡ cơ hội lần này, cô sẽ không thể làm trợ lý cho Khắc Y được nữa… Mà lúc này, A Cát càng nhìn đồng hồ chăm chú, lúc sắp hết giờ thì không khỏi đắc ý lớn tiếng nói: - Thời gian đã đến! Chu Thiến nếu không tìm được người mẫu, tôi đề nghị hủy bỏ tư cách dự thi… Còn chưa nói xong thì một tiếng nói lạnh lùng chặn ngang: - Ai nói Chu Thiến không có người mẫu, tôi có thể làm người mẫu cho cô ấy Mặt A Cát cứng đờ, lòng Chu Thiến run lên còn khán giả thì đều hưng phấn vỗ tay. Ánh mắt mọi người đều tập trung về phía tiếng nói đó. Chẳng phải chính là Triệu Hi Thành. Triệu Hi Thành đứng lên, dáng người cao ráo, khuôn mặt tuấn tú, vừa phong độ lại vừa lạnh lùng. Mọi người nhìn anh mà quên thở… Anh bước từng bước lên sân khấu, mỗi bước đi đều lộ ra vẻ lạnh lùngquý tộc, nhưng chính là khí chất này lại khiến mọi người nhìn mà lóa mắt Chu Thiến đứng đó nhìn anh đang dần tới gần, trong lòng có một cảmgiác thật khó nói. Cảm kích, bất ngờ, chua chát nhưng càng nhiều lại làsự vui mừng khó mà nói hết. Yết hầu cô như bị chặn lại, kinh ngạc nhìnanh, nói không nên lời. Triệu Hi Thành đi đến bên Chu Thiến, đầu tiên là hơi cười dịu dàngvới cô, nụ cười đầy ý an ủi tựa như đóa u lan lặng lẽ nở rộ khiến cho cô cảm thấy vô cùng ấm áp Triệu Hi Thành lại nhìn về phía A Cát, nụ cười ấm áp trong phút chốcnhư đóng băng lại. Mắt anh lóe ra ánh sáng sắc lạnh, khí thế của A Cátbiến mất trong nháy mắt - Tôi làm người mẫu cho Chu Thiến, anh không nói gì chứ, hừ… Triệu Hi Thành lạnh lùng nói: - Bình thường ghét nhất là mấy kẻ tóc như lông gà! Chẳng ra thể thống gì! Giọng nói không lớn nhưng đủ cho giám khảo, MC và khách quý ngồi phía trước nghe rõ. Mọi người đều phải khó khăn mà nhịn cười, trông ai nấyđều rất quái dị. Mặt A Cát lúc đỏ lúc tái, đương nhiên anh ta biết Triệu Hi Thành làai, muốn nổi điên nhưng lại không dám, vừa kinh ngạc lại vừa xấu hổ. MC vội giải vây, đi đến bên Chu Thiến nói: - Hai người mau đi chuẩn bị đi! Bây giờ bắt đầu truyền hình trực tiếp rồi đó Chu Thiến cũng không muốn A Cát quá mất mặt, vội khẽ nói với Triệu Hi Thành: - Xin đi theo tôi! Cô nhìn anh, ánh mắt rất nhu hòa, giọng nói nhẹ nhàng như làn gió mùa xuan khiến lòng anh rung động. Anh lập tức ném A Cát ra sau gáy, đitheo Chu Thiến vào hậu trường. Mãi đến khi bọn họ hoàn toàn biến mất trên sân khấu thì khán giả mới như bừng tỉnh mộng. Trong đó có một số người lặng lẽ nói: - Vị này hình như chính là đại thiếu gia của Triệu thị đó, hai năm trước tôi từng thấy anh ta trên TV. - Đúng, là anh trai của Hi Tuấn! Đúng là hai anh em xuất sắc, đều là những kiệt tác hoàn mỹ của thượng đế - Khó nhất chính là không kiêu ngạo, còn chịu giúp đỡ người xa lạ như vậy Nhất thời, trong trường quay tiếng tán thưởng không dứt. Nhưng mọingười đều chỉ nghĩ là Triệu Hi Thành có ý tốt mà giúp người chứ chẳng ai có thể nghĩ rằng Triệu Hi Thành và Chu Thiến có quen biết. Dù sao trông bọn họ vốn là hai người không cùng một thế giới, tựa như hai đườngthẳng song song, vĩnh viễn không có điểm chung. Chu Thiến đưa Triệu Hi Thành đến phòng hóa trang. Các thi sinh thấy Chu Thiến thực sự tìm được người mẫu thay thế, thậm chí còn xuất sắc hơn người mẫu trước thì đều kinh ngạc. Mà Tiểu Mạtthấy Triệu Hi Thành thì vui vẻ vô cùng, đây chẳng phải là cơ hội tốt cho hai người sao? Triệu Hi Thành nhìn thấy căn phòng chật kín người thì nhíu mày, vẫy nhân viên lại nói: - Cho chúng tôi phòng hóa trang riêng Bảo anh trang điểm trước mặt bao người thế này? Đùa sao? Triệu Hi Thành có thể nói là thần tài của cuộc thi này, đừng nói anhchỉ muốn một phòng hóa trang riêng mà dù có là yêu cầu khó cỡ nào thìbên tổ chức cũng sẽ cố gắng làm theo. Cho nên chỉ chốc lát, nhân viêncông tác đã đưa bọn họ tới phòng hóa trang riêng. Lúc đi thuận tiện đóng cửa lại cho hai người Như vậy, phòng hóa trang chỉ còn lại hai người bọn họ.
|
Chương 225: Phòng hóa trang Rèm cửa dày che đi ánh mặt trời bên ngoài, Chu Thiến đi tới mở rèmcho ánh nắng chiếu vào. Cô cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Triệu HiThành đang nhìn mình chăm chú khiến tim cô đập loạn. Cô hít sâu một hơi, chậm rãi quay người lại đối diện với anh: - Triệu tiên sinh, cảm ơn anh. Cảm ơn anh chịu làm người mẫugiúp tôi. Anh giúp tôi một việc rất lớn, tôi thực sự rất cảm kích Chu Thiến nhẹ nhàng nói, mỗi lời nói đều xuất phát từ tấm lòng của cô. Triệu Hi Thành chậm rãi đi đến bên cô rồi dừng lại, ánh mặt trời bênngoài chiếu lên khuôn mặt của anh, đôi mắt đen láy phản chiếu ra ánhsáng trong suốt. Anh lẳng lặng nhìn cô hồi lâu, hai mắt như có ngàn vạn lời muốn nói.Tim Chu Thiến đập loạn, lòng thoáng chờ mong, anh muốn nói gì với côsao? Nhưng đúng lúc này, Triệu Hi Thành lại cúi đầu, bâng quơ nói: - Không có gì, chỉ là tiện tay mà làm thôi, lúc trước cô chăm sóc Thế Duy hết lòng, tôi giúp cô một chút cũng là điều nên làm. - À! Thì ra là vậy… Lòng Chu Thiến trở nên trống rỗng: - Tóm lại, vẫn phải cảm ơn anh nhiều! Cô cúi đầu, đi qua Triệu Hi Thành, cầm quần áo đã chuẩn bị đưa cho anh: - Mời anh thay bộ quần áo này trước, cũng không còn nhiềuthời gian, rất nhanh thôi là sẽ đến lượt chúng ta lên sân khấu! Triệu Hi Thành đón lấy quần áo trong tay cô, anh thoáng dừng một lúcnhư định nói gì nhưng Chu Thiến lại quay đi chuẩn bị đồ trang điểm màkhông nhìn thấy sự do dự của anh. Triệu Hi Thành ngây ra một lúc rồi mới xoay người, cầm quần áo đi thay. Chỉ chốc lát sau, anh thay quần áo xong rồi ra khỏi phòng thay đồ Lần này Chu Thiến chọn một bộ âu phục màu đen, áo sơ mi trắng, caravat kẻ sọc màu lam. Giày da màu đen và tất đen. Âu phục bó sát dán lên đường cong trên cơ thể của anh giống như làđặt may riêng cho anh vậy. Bộ âu phục khiến khí chất cao quý của anhhoàn toàn được bộ lộ. Chu Thiến rất hài lòng với hiệu quả này. Cô mỉmcười đi tới sửa sang lại một số chỗ rồi thắt nút, đóng cúc cho anh. Loại chuyện này stylist và người mẫu làm khá quen nên Chu Thiến cũng chẳngthấy mất tự nhiên chút nào Nhưng Triệu Hi Thành lại không như vậy. Giờ cô ở gần anh như vậy, chỉ cần cúi đầu là đã ngửi thấy hương thơm mát từ mái tóc của cô. Anh ngẩng đầu, để mặc cho cô sửa sang lại mọi thứ. Anh còn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của cô, cảm giác được hơi thởấm áp của cô, không khí xung quanh vấn vít mùi hương thản nhiên. Ngóntay cô đôi khi sẽ lướt qua eo anh khiến anh có một cảm giác khác lạ. Tim anh dần đập anh, hơi thở cũng trở nên dồn đập. Anh không dám cử động,cả người cứng ngắc. Anh sợ mình chỉ hơi cử động thì sẽ không nhịn đượcmà ôm cô vào lòng. Tất cả như trở thành một sự dày vò, vô cùng khó chịumà cũng rất đỗi ngọt ngào. Đột nhiên, cô đứng tách ra, đứng không xa mà nhìn anh, ánh mắt vuimừng. Ánh mắt đó khiến tâm tình của anh rất vui vẻ, bất tri bất giác mỉm cười. Chu Thiến đột nhiên nhíu mày, có chút khó xử nói: - Triệu tiên sinh, chút nữa lên sân khấu anh còn phải bướcđi, xoay người để cho mọi người nhìn thấy đằng trước, đằng sau của anhnữa đó Cô nói những lời này ra mà đầy khó xử. Vẻ mặt áy náy nhìn anh, quảnhiên thấy anh khó chịu nhíu mày. Cũng khó trách, con người kiêu ngạonhư anh phải làm thế là quá khó xử. Chu Thiến không muốn vậy, tuy rằngcô rất coi trọng cuộc thi này nhưng sẽ không ép anh làm chuyện mà anhkhông muốn. Cô đang định nói mình sẽ nghĩ cách khác thì Triệu Hi Thànhlại khẽ nói: - Không sao, tôi biết nên làm thế nào! Sau đó vẻ mặt, giọng nói cũng trở nên thoải mái: - Nói thật, ai cũng bảo tôi có dáng như người mẫu, lần này thử làm người mẫu xem sao! Sự hài hước đột ngột này của anh khiến Chu Thiến bật cười, không khí trong phòng trở nên thoải mái hơn nhiều - Triệu tiên sinh, còn phải sửa sang lại tóc và mặt mũi một chút! Triệu Hi Thành dưới sự chỉ thị của cô mà ngồi xuống trước bàn trangđiểm. Chu Thiến trang điểm cho anh trông thanh nhã hơn. Ngũ quan củaTriệu Hi Thành vốn tuấn mỹ là điều không cần nói, làn da cũng rất nhắnmịm, chỉ có đáy mắt là có quầng thâm. Chu Thiến vừa trang điểm vừa nói: - Triệu tiên sinh, công việc bận rộn nhưng vẫn nên chú ý nghỉ ngơi cho tốt! - Công việc của tôi cũng không bận? - Vậy là ngủ không ngon sao? Chu Thiến quan tâm hỏi: - Tôi thấy mắt anh bị quầng thâm khá nhiều đó Triệu Hi Thành nhướng mắt nhìn cô, ánh mắt của anh khiến tim cô đập lệch đi vài nhịp. - Tôi không ngủ được Giọng nói trầm thấp vang lên trong căn phòng yên tĩnh lại có một sức mạnh kì lạ. Chu Thiến kinh ngạc nhìn anh, hai người nhìn nhau một hồi mà như quên đi mọi thứ. Mãi đến khi bên ngoài có tiếng người gõ cửa và khẽ giục: - Chu Thiến, các thí sinh đã bắt đầu lên sân khấu rồi, cô nhanh lên nhé! Lúc này Chu Thiến mới tỉnh táo lại, hai má ửng hồng. Cô cúi đầu thầmtự trách mình, chẳng phải đã quyết định buông tay sao? Cô phải kiêncường một chút, không thể yếu đuối như vậy được. Rốt cuộc là anh có ýgì? Rõ ràng chính miệng nói mình không xứng nhưng cử chỉ, lời nói luônrất mập mờ. Anh nghĩ thế nào đây? Lúc này, Chu Thiến cảm thấy Triệu HiThành là người không thể nắm bắt được. - Triệu tiên sinh, tóc cần sửa một chút, chúng ta phải nhanh lên mới được. Chu Thiến chuyển qua phía sau anh, dùng lược chải tóc cho Triệu HiThành. Tóc anh vừa đen vừa dày, dưới ánh mặt trời mà ánh lên. Chu Thiếncẩn thận tạo hình tóc cho anh, vẻ mặt rất chăm chú, đôi lúc cũng sẽ nhìn anh qua gương để xem hiệu quả nhưng từ đầu đến cuối ánh mắt cô luôn rất trong sáng. Nhưng chính vẻ chăm chú này của cô lại khiến anh say mê. Anh si ngốcnhìn cô qua gường nhưng ánh mắt của cô lại chẳng hề tiếp xúc với ánh mắt của anh khiến cho anh có cảm giác mất mát trong lòng Anh cũng không muốn tiếp cận cô, anh cũng biết hẳn nên cách xa côcàng xa càng tốt nhưng lí trí lại không quản được trái tim. Anh chỉ muốn cô, dùng đủ mọi cách để tiếp cận cô nhưng đến khi ở bên cô thì lại nhưbị điều gì trói buộc mà không thể mở lòng ra được. Không ai hiểu mà cũng chẳng ai có thể giúp anh. Anh chỉ có thể yên lặng chấp nhận sự dày vòđó nhưng vẫn không thể bỏ qua mỗi cơ hội tiếp xúc với cô. Tạo hình xong, Chu Thiến kiểm tra lại hiệu quả một lần rồi mỉm cười hài lòng - Triệu tiên sinh, anh cảm thấy thế nào? Triệu Hi Thành nhìn mình qua gương, không thể không nói Chu Thiến rất khéo. Bình thường tuy anh luôn mặc thiết kế hàng đầu thế giới nhưngchưa từng có cảm giác như tỏa sáng thế này. - Không sai! Triệu Hi Thành gật đầu mỉm cười. Chu Thiến đi đến trước mặt anh, khẩn thiết mà nói: - Triệu tiên sinh, mọi chuyện nhờ cả vào anh. Triệu Hi Thành nhìn cô, mắt sáng bừng: - Cô yên tâm, chuyện Triệu Hi Thành tôi đã nhận lời thì tôi sẽ làm được.
|
Chương 226: Tăng hạng Chu Thiến cùng Triệu Hi Thành đi ra ngoài, đến chỗ các thí sinh tập hợp Tiểu Mạt nhìn thấy bọn họ, đầu tiên là chào hỏi Triệu Hi Thành sau đó khẽ nói với Chu Thiến: - Mười người đầu tiên đã lên sân khấu rồi Cô liếc nhìn Triệu Hi Thành rồi lại nói khẽ chỉ để Chu Thiến nghe thấy: - Triệu Hi Thành nhất định là có ý với cậu, anh ấy là ngườicao ngạo mà lại vì cậu mà tham gia tiết mục này! Thiến Thiến, cậu phảinói chuyện rõ với anh ấy mới được. Chu Thiến quay đầu nhìn Triệu Hi Thành một cái, anh đang ngẩng đầuđầy kiêu ngạo. Cho dù đứng giữa một dàn mẫu nam thì anh vẫn là người thu hút nhất - Chờ thi xong rồi nói Chu Thiến nhẹ nhàng đáp. Trước sân khấu vang lên những tiếng cười, Tiểu Mạt bĩu môi: - Chẳng biết ai xui xẻo lại đụng phải họng A Cát rồi! Hi vọng chúng ta đều không được anh ta “ưu ái” Chu Thiến thở dài, hôm nay mình nhất thời xúc động mà va chạm đến anh ta, cũng chẳng biết những tuần sau sẽ thế nào. Nhưng cô lại nghĩ, sợcái gì? Bản thân mình cẩn thận một chút, làm việc chu toàn thì anh tachắc hẳn cũng không đến mức bới bèo ra bọ chứ. Hơn nữa đâu chỉ mình anhta làm giám khảo, làm gì mà đòi một tay che trời. Rất nhanh bọn Tiểu Mạt đã lên sâu khấu, không lâu sau là đến lượt Chu Thiến. Chu Thiến cùng Triệu Hi Thành và chín thí sinh khác cùng bước lên sân khấu Mỗi người mẫu đều phải đi lại trước mặt mọi người để biểu diễn thiếtkế của thí sinh. Điều này với những người mẫu chẳng phải là việc khó,đây chính là bát cơm của bọn họ, đi đứng rất thoải mái, trông rất đẹpmắt. Cảm xúc của khán giả đều rất hưng phấn, tiếng vỗ tay vang lên khắptrường quay Chu Thiến không khỏi lo lắng nhìn về phía Triệu Hi Thành thì đã thấyanh đang chăm chú nhìn những người mẫu đang biểu diễn, vẻ mặt như đangcố gắng học tập. Chu Thiến không khỏi mở to mắt. Không thể nào! Chỉ xemmột chút cũng có thể học được? Đánh chết cô cũng không tin. Thế nhưngtrong lòng vẫn dâng lên sự cảm động. Cô khẽ trấn an anh: - Tùy tiện đi vài bước là được, không quan trọng đâu, chỉ cần để mọi người nhìn toàn diện người anh là được Ai ngờ Triệu Hi Thành lườm cô một cái: - Sao, cô không tin tưởng tôi? Giọng nói có chút tức giận. Chu Thiến vội vàng lắc đầu: - Không phải, không phải… Thái dương cô toát mồ hôi lạnh, trong từ điển của Triệu Hi Thành nào có ba chữ “không làm được” Cũng đúng, ngay cả băng đảng xã hội đen còn chẳng làm gì được anh thì tình huống đơn giản này anh có coi ra gì? Chỉ là Triệu lão gia là người sĩ diện, nếu biết Triệu Hi Thành làm việc này thì không biết sẽ phản ứng ra sao… Rất nhanh đã đến lượt Triệu Hi Thành. Theo tiết tấu của nhạc, Triệu Hi Thành bước đi. Bắt đầu còn có chútngượng ngùng mà cứng đờ nhưng chỉ hai ba bước thì đã dần trở nên thuầnthục. Anh học theo những người mẫu lúc trước mà đi lên trước, sau đóxoay người, được vài bước lại xoay người. Vẻ lạnh lùng, cao quý của anhđều là tự nhiên mà bộc phát chứ không phải như một số người mẫu phảidiễn. Người xem đều biết anh không phải là người mẫu, chỉ là giúp Chu Thiến mà lên sâu khấu nên đều có cảm tình tốt. Hơn nữa anh rất tuấn tú, khíchất cao ngạo khiến mọi người đều vỗ tay theo nhịp mà cổ vũ cho anh, đẩy không khí đêm nay lên đến cao trào. Chu Thiến cũng đứng đó vỗ tay vì anh. Nhìn vẻ chăm chú, nghiêm túc của anh, mỗi bước chân, mỗi cái xoay người, cô biết mỗi động tác này với anh đều chẳng dễ dàng gì. Anh đường đường là người thừa kế của tập đoàn Triệu thị. Anh là Triệu Hi Thành, là người cực trọng sĩ diện, cực kì bá đạo nhưng lại vì cô mà biểu diện trước mặt bao người. Anh vốn khôngphải là người thích náo nhiệt, cũng chẳng thích sân khấu như Hi Tuấn,anh làm chỉ là để giúp cô mà thôi, sao cô có thể không cảm động? Cô tin tưởng anh có tình cảm với mình, chỉ là tình cảm đó không đủ để bù đắp thân phận của cô. Có lẽ nên nghe lời Tiểu Mạt, cần nói chuyệnnghiêm túc với anh một lần? Biểu diễn xong, trường quay lại vang lên tiếng vỗ tay ầm ầm. Tất cảngười mẫu đứng thành một hàng để giám khảo bình luận. Chu Thiến nhìnTriệu Hi Thành đứng giữa đám người. Anh chắc chắn không thích bị ngườibình phẩm nhưng anh đứng đó thật tự nhiên, không chút miễn cưỡng hay mất kiên nhẫn. Có thể nói là người mẫu lúc trước cũng chẳng thể làm tốt hơn anh được. Chu Thiến nhìn anh, lòng tràn ngập cảm xúc xót xa. Ban giám khảo bắt đầu bình phẩm về mỗi tác phẩm của các tiên sinh. A Cát “ác khẩu” đương nhiên không quên phát huy công lực. - Thí sinh này, cô tạo hình không phải là đi tham gia yến hội mà là đến club rồi! Nhìn bộ quần áo của người mẫu này, lấp la lấp lánh, người khác không biết còn tưởng rằng anh ta đến dạ tiệc để biểu diễnđấy! - Choáng! Sao anh lại cho người mẫu đeo kính râm? Không sai,trông rất lạnh lùng nhưng anh đã thấy ai đi dự dạ tiệc mà đeo kính râmchưa? Rất nhanh, hai thí sinh vì lời bình phẩm độc địa của anh ta mà táimặt. Tuy rằng anh ta nói rất thẳng, khiến người khác rất mất mặt nhưnglại có lý nên cũng chẳng ai phản đối. Đến lượt Triệu Hi Thành. Triệu Hi Thành mỉm cười nhìn A Cát nhưng ánh mắt lạnh như băng khiến A Cát bất giác cúi đầu, yên lặng hiếm có. A Cát yên lặng thì các giám khảo khác sẽ nhận xét, cũng không đến mức tẻ nhạt nhưng ai dám bình phẩm về đại thiếu gia Triệu thị? Chỉ khen thì có vẻ thiên vị rõ nhưng nếu nói thực sự thì chỉ sợ đại thiếu gia kiamất hứng. Đắc tội với người thừa kế tương lai của Triệu thị thật chẳngdễ sống ở thành phố này… Các giám khảo đều rụt lùi nhìn về phía Khắc Y vẫn không lên tiếngkia. Chẳng còn cách nào, Khắc Y đành hắng giọng nhìn thẳng về phía Triệu Hi Thành mà bắt đầu bình - Kiểu âu phục này rất hợp với dáng người khôi ngô của ngườimẫu, cũng giúp người mẫu càng thêm cao quý, rất phù hợp với những buổidạ tiệc long trọng. Thí sinh cũng tạo hình tóc rất tốt, không sai! Chỉlà… Khắc Y nhìn Chu Thiến mỉm cười: - Chỉ là thiết kế này theo tôi thấy có hơi bảo thủ, có cảmgiác như chỉ mong được điểm đạt. Mong lần sau thí sinh đừng để ngườikhác làm ảnh hưởng mà có thể táo bạo hơn, đột phá hơn. Chu Thiến có chút ngượng ngùng. Quả thực vì không để A Cát có cơ hộicông kích mà thiết kế của cô có chút cẩn thận. Khắc Y nói đúng, khôngthể quá để ý đến A Cát mà phải cố gắng để làm cho tạo hình của mình hoàn mỹ hơn mới đúng. Công kích thì công kích. A Cát cũng đâu phải luôn luôn đúng, cho dù mình sai nhưng cũng đã cố gắng hết sức, sao phải tiếcnuối. Lập tức, Chu Thiến hơi cúi người với Khắc Y, thành khẩn nói: - Lời thầy Khắc Y dạy, em xin ghi nhớ. Sau khi bình luận xong, theo quy củ cũ, các giám khảo vào phòng kínbàn bạc. Rất nhanh đã có kết quả. Chu Thiến, Tiểu Mạt, Trương Bân đềuthuận lợi mà lọt top 30. Nghe thấy tên mình, Chu Thiến kích động nắm chặt tay Triệu Hi Thànhmà cảm ơn. Chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, định rút tay về thì tay đãbị anh nắm chặt lấy. Ở trên sân khấu, Chu Thiến cũng không dám gạt ra,đành để mặc anh nắm nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào.
|
Chương 227: Nhất thời hồ đồ Trận đấu kết thúc, các giám khảo và khán giả bắt đầu rời đi, Chu Thiến rút tay khỏi tay Thiến Thiến. Trên tay vẫn còn lưu lại độ ấm từ Triệu Hi Thành, mặt Chu Thiến hơi nóng lên. Tiểu Mạt và Trương Bân đều bước đến chúc mừng, Chu Thiến nhìn thoáng qua Triệu Hi Thành rồi nói với mọi người: - Mình đi tẩy trang giúp Triệu tiên sinh đã, chút nữa cùng tán gẫu nhé Tất cả mọi người đều biết Triệu Hi Thành nên chào hỏi. Triệu Hi Thành cũng biết bọn họ là bạn của Thiệu Lâm nên thái độ cũng thoải mái. Nhìnbọn họ và Chu Thiến tán gẫu vui vẻ mà lòng anh đang lên cảm giác kìquái. Thiệu Lâm và Chu Thiến quả thực giá giống, thậm chí bạn bè cũngvậy, đây là thứ duyên phận gì thế? Vì Chu Thiến giống Thiệu Lâm như vậynên anh mới động lòng với cô sao? Triệu Hi Thành không tìm ra được đáp án, thậm chí còn cảm thấy mìnhđang lấy cớ cho sự thay lòng đổi dạ của bản thân. Anh cười xót xa. Chu Thiến đi tới nói với anh: - Triệu tiên sinh, chúng ta đi thay đồ thôi Hai người đi vào phòng hóa trang lúc trước. Triệu Hi Thành thay quầnáo lại, sau đó Chu Thiến bảo anh ngồi trước bàn rồi lấy dung dịch tẩytrang mà tẩy trang mặt cho anh Chu Thiến hơi cúi người, động tác nhẹ nhàng lau mặt cho anh, dungdịch lướt qua mắt, anh khẽ nhắm mắt lại. Sống mũi cao thẳng, làn da láng mịn, hơi thở ấm áp của anh nhẹ phun lên tay cô khiến cô có cảm giác têdại. Hai người đều yên lặng không nói gì, phòng hoá trang yên tĩnh mà ám muội Chu Thiến thay một miếng bông tẩy trang khác rồi thấm chút nước màtẩy trang môi cho anh. Đôi môi mỏng gợi cảm đầy góc cạnh, mềm mại mà ấmáp hơi ửng hồng đầy dụ hoặc. Vì phối hợp với cô mà Triệu Hi Thành hơihơi hé miệng phun ra hơi thở ẩm ướt khiến lòng Chu Thiến rối loạn. Côvội đẩy nhanh động tác nhưng lại khiến sức hơi lớn làm đau Triệu HiThành khiến anh khẽ kêu một tiếng rồi nhìn về phía cô. Đôi mắt sâu thẳm như biển nhìn cô gắt gao, trong ánh mắt chất chứanhững cảm xúc mãnh liệt như ba đào. Chu Thiến bị anh nhìn mà hoảng loạn, lắp bắp nói: - Xin lỗi… tôi không cố ý… hay là anh tự lau đi. Cô đưa miếng bông tẩy trang cho anh Triệu Hi Thành không để ý đến động tác này của cô, hai mắt nhìn côkhông chớp, ánh mắt dần trở nên nóng rực. Giây sau, anh đột nhiên vươntay kéo cổ tay cô về phía mình. Chu Thiến bị bất ngờ mà ngã nhào vàolòng anh. Còn chưa kịp phản ứng lại thì nụ hôn của Triệu Hi Thành đãnặng nề ép tới Nụ hôn nóng bỏng đầy nhiệt tình như muốn đốt cháy tất cả. Anh khẽnhắm mắt mà hôn cô đến say mê. Hai người dây dưa nơi đó. Anh bắt đầu mởcánh môi của Chu Thiến, đầu lưỡi nhanh chóng tiến vào, điên cuồng mà hút lấy hương thơm, điên cuồng như thể muốn hút đi linh hồn của cô, hút đisức lực của cô Sự nhiệt tình, hơi thở ấm nồng của anh khiến cô khẽ rên rỉ. Anh nhưdùng hết sức lực mà hôn cô. Nụ hôn càng lúc càng nóng bỏng, chân tình… Mới đầu Chu Thiến còn có chút phản đối, giãy dụa nhưng dần dần cô bịhòa tan trong sự nhiệt tình của anh. Sâu thẳm trong đáy lòng cô như cócái gì đó bốc cháy, càng lúc lửa càng lớn, sự kích tình dâng cao khiếncả người cô mềm nhũn lại. Cô vươn tay ôm lấy cổ anh, mà động tác này lại như sự cổ vũ khiến anh càng dùng sức ghì chặt lấy cô hơn, để cho cơthể cô dán chặt vào lồng ngực mình. Hai người có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể, nhịp tim đập của đối phương. Anh càng hôn sâu thì càng hútđi lí trí, sức lực của cô khiến cô không thể kìm được mà muốn đáp lạianh. Bọn họ ôm nhau thật chặt như muốn hòa tan vào nhau mãi mãi… Hơi ấm dần lên cao, xung quanh bọn họ, hơi thở đầy tính dục bắt đầubốc lên. Triệu Hi Thành chỉ cảm thấy cả người như bị lửa đốt, đốt sạchlí trí của bản thân khiến anh hoàn toàn chìm đắm vào sự ngọt ngào này,chìm đắm vào hương thơm say lòng của cô. Anh thở hổn hển, ngực phậpphồng. Ngay lúc cô sắp không thở nổi thì anh rời khỏi môi cô mà hôn lênhai má, vành tai cô rồi mơn man xuống cổ cô. Mỗi nơi anh tiếp xúc đềuthật non mềm. Môi anh nóng bỏng, làn da của cô cũng nóng bỏng. Mỗi lầntiếp xúc đều khiến hai người tê dại, sự tê dại đó kích thích mọi cảmquan của hai người. Cô khẽ nhắm mắt thở hổn hển, mỗi nụ hôn của anh đều khiến cô rên rỉ,lỗ chân long toát mồ hôi, cơ thể nóng bừng tản mát ra hơi thở mê người. Anh rốt cuộc không nhịn nổi sự khát vọng trong lòng, bàn tay tiến vào trong áo cô mà xoa nắn lên ngọn núi ước mơ. Chu Thiến không nhịn được mà run lên, tỉnh táo trong nháy mắt này. Cô mở mắt ngẩng đầu nhìn anh, một tay giữ lại bàn tay đang chạy loạn trong áo mình. Cô nhìn anh, hai má như lửa, mắt long lanh, hơi thở hổn hển khẽ nói: - Hi Thành, anh yêu em đúng không? Giọng nói khàn khàn mềm mại trong không gian yên tĩnh có hương vị đặc biệt, tựa như nhẹ nhàng mà trêu đùa lòng người. Triệu Hi Thành nhìn cô, hai mắt u ám, mê loạn như muốn nhấn chìm mọithứ. Anh không trả lời cô, chỉ lẳng lặng nhìn vào mắt cô, sau đó chậmrãi cúi đầu, lại dịu dàng hôn lên đôi môi cô, coi như đây là câu trả lời tốt nhất của anh dành cho cô. Nhưng đang lúc ý loạn tình mê này, Chu Thiến lại đẩy anh ra. Đôi môikiều diễm của cô rất có sức hấp dẫn với anh nhưng sự kiên định trong mắt cô lại là điều anh không thể bỏ qua Bàn tay trắng nõn của cô chống lên ngực anh, lòng bàn tay nóng rực như ủ nóng linh hồn anh. - Anh nhìn em đi, giờ em vẫn chỉ là một Chu Thiến bìnhthường. Anh nói cho em biết, anh có yêu em không? Em không phải loại con gái tùy tiện, xin anh hãy thành thật trả lời em… Sự chờ mong và kiên định trong mắt cô khiến lí trí anh dần tỉnh táolại. Anh đang làm gì? Vì đã lâu rồi chưa chạm vào phụ nữ nên mới khôngtự khống chế được mình sao? Anh có tư cách gì mà yêu thương ai? ThiệuLâm vì anh mà chết, giờ anh đã vội vàng ôm lấy người con gái khác sao? Giờ những điều anh làm sao không khiến Thiệu Lâm thất vọng? Anh rõràng biết, đây không chỉ là dục vọng mà là bản thân vô cùng khao khátChu Thiến. Nhưng chính vì thế mà anh mới không thể tha thứ cho bản thân! Sự nóng bỏng trong mắt anh dần tắt, anh buông cô ra rồi đứng lên.Nhìn anh đột nhiên bình tĩnh lại thì lòng Chu Thiến có một dự cảm khôngtốt. Anh đứng lên, bước cách cô một khoảng. Anh cúi đầu, không dám nhìn vào ánh mắt của cô, nhẹ nhàng mà khó nhọc nói: - Chu tiểu thư, xin lỗi, vừa rồi là tôi nhất thời hồ đồ… - Nhất thời hồ đồ! Mặt Chu Thiến lạnh xuống, giọng nói khó tin mà phẫn nộ: - Anh nói cái gì? Nhất thời hồ đồ? Không khí ái muội khi nãy biến mất trong chớp mắt. - Anh nói dối, Triệu Hi Thành! Hôm nay vì sao anh phải giúpem như vậy? Điều này không phải là thứ Triệu Hi Thành anh sẵn sàng làm Triệu Hi Thành xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía cô: - Cô rất hiểu tôi sao? Đàn ông thỉnh thoảng gặp dịp thì chơi, đáng tiếc là cô quá tích cực, không phải đối tượng tốt để diễn trò Anh thoáng dừng lại: - Tôi có việc, đi trước! Nói xong nhanh chóng bước ra phía cửa. Chu Thiến giận run người, cô hét to một tiếng: - Triệu Hi Thành! Tay Triệu Hi Thành đã đặt lên nắm đấm cửa nhưng nghe cô gọi thì không khỏi dừng bước nhưng vẫn không quay đầu - Triệu Hi Thành, một khi đã thế thì về sau phiền anh đừngxuất hiện bên cạnh tôi. Cho dù gặp tôi thì cũng xin anh làm như khôngphát hiện. Tuy rằng tôi là người bình thường nhưng chẳng phải là kẻ tùytiện để người khác thích làm gì thì làm. Nói xong cô bước nhanh lên trước, đẩy anh ra rồi mở cửa chạy ra ngoài.Sau đó đóng cửa ầm một tiếng. Nghe tiếng bước chân dồn dập càng lúc càng xa, Triệu Hi Thành cắn răng đấm một quyền vào cửa. Tiểu Mạt đang cùng mọi người thu dọn, thương lượng xem nên đi đâuchúc mừng thì lại liếc thấy Chu Thiến vội vã chạy ra ngoài, vẻ mặt bấtổn. Cô giao đồ cho Trương Bân, nói với anh một tiếng rồi vội đuổi theo. - Thiến Thiến! Thiến Thiến! Chu Thiến nghe tiếng Tiểu Mạt gọi thì dừng bước, quay đầu lại. Tiểu Mạt lúc này mới phát hiện, mắt cô đã ửng hồng, Trực giác nói cho cô, Chu Thiến và Triệu Hi Thành nhất định lại cóvấn đề gì đó. Tiểu Mạt đi tới, cầm tay Chu Thiến. Bàn tay ấm áp khiếnChu Thiến như được an ủi. Chu Thiến nhìn cô nghẹn ngào nói: - Tiểu Mạt, may mà mình còn có cậu… - Có phải là Hi Thành… Chu Thiến lập tức ngắt lời: - Thôi đi, sau này đừng nhắc đến anh ta nữa Cô cúi đầu, vẻ mặt rất đau đớn Tiểu Mạt tuy rằng rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì nhưng biết giờtâm tình của Chu Thiến rất xấu nên đành kiềm chế bản thân, không hỏi gìcả. Một lát sau, Tiểu Mạt nói: - Chu Thiến, bọn mình định đi chúc mừng, cùng đi đi. Mọingười vui vẻ bên nhau, có thể giúp cậu quên đi một số chuyện không vui! Chu Thiến tuy rằng không có hứng nhưng thấy vẻ mặt lo lắng của TiểuMạt thì biết, nếu mình không đi thì Tiểu Mạt sẽ càng lo lắng nên cô khẽgật đầu Sau đó, mọi người điên cuồng cả một đêm, thực sự khiến tâm tình Chu Thiến thoải mái rất nhiều *** Một tuần sau, đó là tuần thi chọn ra top 20. Triệu Hi Thành không xuất hiện Một tuần sau nữa, chọn ra top 10, Triệu Hi Thành vẫn không xuất hiện Triệu Hi Thành làm đúng như lời Chu Thiến, anh biến mất trong cuộcsống của cô nhưng cô không hề vui vẻ. Nhìn về phía vị trí khách mờitrống rỗng mà lòng xót xa. Cô tự nói với bản thân, vậy cũng tốt, giờ bọn họ là hai người của hai thế giới khác nhau. So với cứ dây dưa không rõthì chẳng bằng kết thúc sớm. Giờ cô là Chu Thiến chứ không phải là TốngThiệu Lâm. Những gì của bọn họ đã theo Thiệu Lâm mà biến mất. Mà ChuThiến và Triệu Hi Thành trong mắt mọi người là hai người rất không xứng. Trong mắt anh cũng là vậy thì sao cô còn phải tự lãng phí tuổi xuân của mình? Chu Thiến cố gắng gạt đi mọi chuyện, đặt hết sức lực vào cuộc thinhưng cuộc thi cũng không được thuận lợi. Triệu Hi Thành không xuấthiện, A Cát lại bắt đầu giở trò. Hơn nữa, đúng như những gì anh ta nói,anh ta luôn theo dõi Chu Thiến rất sát sao.
|