Con Dâu Nhà Giàu
|
|
Chương 243: Thoát hiểm Nhắc tới Tống Thiệu Vân, sắc mặt Triệu Hi Thành trầm xuống, anh lén nhìn Chu Thiến, ấp úng nói: - Thiến Thiến, thật ra anh và Tống Thiệu Vân không phải nhưem nghĩ đâu, hôm đó những lời anh nói với em về cô ta không phải làthật, anh chỉ cố ý nói thế để em bỏ đi mà thôi. Thiến Thiến, em phải tin anh, anh chưa từng có lòng gì với cô ta cả, chỉ là cô ấy trông rấtgiống Thiệu Lâm, anh chỉ tìm chút an ủi từ cô ta mà thôi Triệu Hi Thành lo lắng nhìn Chu Thiến, sợ Chu Thiến tức giận. Ai ngờ Chu Thiến phì cười, dịu dàng nói: - Em biết, em nhìn ra được, em không giân anh, chuyện này vốn là tại em không tốt, không thể trách anh. Huống chi giờ cô ấy đã xuấtngoại, hoàn toàn rời khỏi cuộc sống của chúng ta, sao em còn phải để ý?Chẳng có gì quan trọng bằng hạnh phúc trước mắt của chúng ta hết, em sẽkhông để cô ấy trở thành bóng ma trong cuộc sống của chúng ta Triệu Hi Thành vuốt ve khuôn mặt cô, khóe miệng khẽ cười: - Thiến Thiến, chính là em thế này mới khiến anh không thể kìm lòng được Chu Thiến cúi đầu, mặt hơi nóng lên, cô lại nói: - Hi Thành, chỉ cần chúng ta có thể tránh được kiếp nạn nàythì cùng đi du lịch được không, mang cả Thế Duy đi nữa, một nhà ba người cùng đến Cửu Trại Câu. Chúng ta nói bao nhiêu lần rồi mà chẳng đi được, lần này nhất định phải đi nhé Triệu Hi Thành khẽ hôn cô rồi cầm tay cô nói: - Không vội, trước đó chúng ta còn một việc quan trọng cần làm. Chu Thiến nhìn anh hỏi: - Chuyện gì cơ? Anh cười cười, kéo tay cô lên má mình, hai mắt nhìn cô chăm chú, trong không gian u ám này ánh mắt anh đặc biệt sáng: - Thiến Thiến, chúng ta phải kết hôn trước, lúc trước em mấttrí nhớ, chẳng có ấn tượng gì với hôn lễ của chúng ta cả. Nhưng hôn lễđó cũng không có ý nghĩa gì, chúng ta đứng bên nhau như tim lại cách xa. Đó chỉ là hình thức, không nhớ cũng chẳng sao. Nhưng lần này anh phảicho em một đám cưới thật long trọng, một đám cưới hoàn mỹ, vui vẻ. Anhcòn muốn truyền hình trực tiếp hôn lễ này, anh muốn cho cả thế giớibiết… anh yêu em! (Khoa trương vái ra rồi ý :)) Anh nhìn cô mà nói, ba chữ “anh yêu em” thật nhẹ nhàng như hàm chứatất cả những tình cảm nồng nàn nhất khiến tim Chu Thiến ngọt ngào, cômỉm cười thật hạnh phúc - Hi Thành, cho dù cả thế giới này phản đối chúng ta thì em cũng sẽ không rời xa anh, em sẽ luôn ở bên anh và Thế Duy. Vẻ mặt Triệu Hi Thành trở nên ngạo nghễ: - Ai dám phản đối chúng ta! Vừa nói xong anh lại nhớ đến cha mẹ mình, nhưng anh lập tức kiên định mà nói: - Ai phản đối anh cũng mặc kệ, cùng lắm thì học theo Hi Tuấn, bỏ nhà ra đi! Chu Thiến lắc đầu, vội la lên: - Không thể thế được, như vậy cho dù chúng ta có ở bên nhau cũng sẽ chẳng vui vẻ Nói xong cô bỗng phì cười: - Xem chúng ta nói gì này, giờ ngay cả việc có thể bình an mà thoát thân không cũng không biết. Hi Thành, trên người anh có thươngtích, đừng nói nhiều nữa, phải giữ sức! Chẳng biết bao giờ mới có ngườiđến cứu chúng ta Triệu Hi Thành an ủi cô nói: - Đừng lo lắng, ông trời nếu đã để chúng ta nhận nhau ở đâythì sẽ không tàn nhẫn cướp đi cơ hội được sống hạnh phúc của chúng tađâu. Chúng ta nhất định sẽ thoát hiểm. Về sau sẽ còn rất nhiều thángngày hạnh phúc nữa Chu Thiến nhẹ nhàng tiến sát bên anh: - Chỉ cần là ở bên anh, bất kể là có làm sao em cũng không sợ Triệu Hi Thành kề má vào má cô, ngẩng đầu nhìn ánh sáng mặt trời qua khe hở, trong ánh sáng còn rất nhiều tro bụi đang nhảy múa Nhất định, bọn họ sẽ bình an mà thoát thân, ngày tháng hạnh phúc chỉ mới bắt đầu thôi Không lâu sau Chu Thiến nhỏ giọng nói: - Hi Thành, em hơi mệt, buồn ngủ quá Triệu Hi Thành vuốt tóc cô, nhẹ nhàng nói: - Ngủ đi, có lẽ tỉnh dậy chúng ta đã ra ngoài rồi - Anh cũng ngủ đi, anh đang bị thương, cần phải nghỉ ngơi - Ừm, cùng ngủ đi. Không ngờ sau hai năm, lần đầu tiên chúng ta cùng ngủ bên nhau lại là ở đây Bên ngoài, Triệu Hi Tuấn mua được một chiếc xe cẩu với giá đắt gấpmấy lần giá trị thực. Giờ ở Kyoto rất cần xe cẩu, những chiếc xe nàyđược tập trung ở những nơi tình hình nghiêm trọng, nếu không tốn nhiềutiền thì thực sự không thể có được Cần cẩu bắt đầu hoạt động, nhấc đi từng mảnh tường lên, chỉ như vậymà cũng phải mất mấy tiếng. Mọi người đều nóng lòng nhưng cũng biếtchẳng còn cách nào khác Chu Thiến cũng không biết đã ngủ được bao lâu thì bị những tiếng ầmầm đánh thức. Cô nghiêng tai lắng nghe một hồi rồi lập tức mừng rõ, hình như là có tiếng máy móc, có người đến cứu rồi! Bọn họ được cứu rồi! Cô cao hứng lớn tiếng nói: - Hi Thành, mau tỉnh lại, có người đến cứu chúng ta! Hi Thành không hề cử động - Hi Thành, Hi Thành! Chu Thiến lại gọi hai tiếng, Hi Thành vẫn không cử động. Tim ChuThiến đột nhiên thắt lại, cô vươn tay khẽ lay Triệu Hi Thành nhưng anhkhông hề động đậy. Chu Thiến rơi nước mắt, cô vươn tay sờ mặt anh, lúcnày mới phát hiện mặt anh nóng như lửa, hơi thở yếu ớt cũng rất nóng. Anh đang sốt, trên người còn bị thương, không được chữa trị kịp thời, giờ nhất định là bị hôn mê - Hi Thành, Hi Thành. Chu Thiến lại gọi vài tiếng nhưng anh vẫn không đáp lại, có lẽ giờ anh đã hoàn toàn hôn mê. Chu Thiến lòng nóng như lửa đốt, cô không biết nên làm cái gì? Vếtthương của anh nghiêm trọng cỡ nào? Có nguy hiểm đến tính mạng haykhông? Cô có thể làm gì cho anh đây? Cô lấy nước ra, mặc kệ mọi thứ, sốt nhất định phải uống nhiều nước,cô đưa nước tới bên miệng anh nhưng giờ anh hoàn toàn không có ý thức,không thể tự uống. Chu Thiến đành mớm từng ngụm nước một cho anh. Lòngcô hoảng loạn nhưng việc cứu trợ lại có vẻ thong thả dị thường, vài giờtrôi qua nhưng vẫn chẳng có tiến triển gì. Mà bệnh tình của Triệu Hi Thành thì như càng lúc càng nghiêm trọng,anh bắt đầu nói mê, mặt đỏ bừng. Chu Thiến chẳng còn cách nào, chỉ cóthể tiếp tục bón nước cho anh. Rất nhanh đã hết một chai nước mà bênngoài tiếng máy móc cũng như dừng lại Sau đó là tiếng đào bới, như có rất nhiều người, có lẽ là đang tìm vị trí của bọn họ Chu Thiến như tìm được ánh sáng trong đêm đem, vui mừng mà la to: - Chúng tôi ở đây, cứu mạng, cứu mạng! - Thiến Thiến, là em sao? Không ngờ lại là giọng của Hi Tuấn! Giờ Chu Thiến không có thời gian hỏi vì sao anh lại ở đây, cô vội nói - Hi Tuấn, là tôi! - Anh cả có ở đó không? - Có, anh ấy bị thương, đang sốt, có vẻ không ổn đâu Nói đến đây, nước mắt Chu Thiến lại chảy ra - Đừng lo, chúng ta sẽ nhanh chóng cứu hai người ra Chu Thiến lau khô nước mắt, tự nhủ trong lòng: Hi Thành sẽ không sao, Hi Thành sẽ không sao, không được khóc, anh ấy đã hứa sẽ cho cô một đám cưới long trọng. Anh đã từng hứa! - Hi Thành, chúng ta sắp được ra ngoài rồi, anh nhất định phải kiên trì Cô nắm chặt tay anh Biết được vị trí chính xác của bọn họ, công tác cứu viện cũng đượctiến hành nhanh hơn, chỉ một tiếng sau, dưới sự hợp lực của mọi người,Chu Thiến và Triệu Hi Thành bị nhốt ở đây ba ngày ba đêm cũng được cứura ngoài.
|
Chương 244: Tỉnh lại Bệnh viện Kyoto vẫn chưa thể hoạt động như bình thường, những người bị thương đều được đưa qua các bệnh viện ở thành phố bên Chu Thiến cùng Triệu Hi Thành cũng bị đưa đến bệnh viện. Vết thương ở đầu Chu Thiến cũng không quá nghiêm trọng, bác sĩ băng bó cho cô xong,cho uống thuốc hạ sốt là được. Triệu Hi Thành thì nguy hiểm hơn nhiều,bác sĩ nói đùi anh bị gãy, xương sườn cũng bị gãy hai đốt, may mà khôngđâm thủng nội tạng. Nhưng nội tạng cũng bị thương, cần phải điều dưỡngthời gian dài. Vết thương chỗ khác cũng không ít. Cấp cứu suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng Triệu Hi Thành cũng thoát hiểm. Chu Thiến vào phòng bệnh của Hi Thành, giờ đã chẳng còn cái gọi là phòng VIP, cả phòng chật ních người bị thường Chu Thiến đi vào, nhìn anh bị băng bó như cái bánh chưng thì lòng vừa buồn vừa vui. Buồn vì anh bị thương nặng như vậy mà vẫn thoải mái tròchuyện, an ủi cô, khi đó anh nhất định đã rất đau, vậy mà còn cố nhịn.Vui là cuối cùng anh đã không sao, anh nhất định sẽ khỏe lên, bất kể làmất bao lâu thì cô cũng sẽ ở bên anh. Cô ngồi xuống bên anh, anh còn chưa tỉnh lại nhưng sắc mặt đã bình thường, cũng không còn sốt nữa. Cô cầm bàn tay anh, khẽ nói: - Hi Thành, mau tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi, anh còn nợ em một đám cười, anh đã hứa rồi, đừng có nuốt lời! - Triệu Hi Thành anh đã bao giờ nuốt lời chưa! Đột nhiên anh khẽ đáp lại. Giọng nói có chút suy yếu nhưng rất rành mạch, sõ ràng Chu Thiến vừa mừng vừa sợ nhìn anh: - Hi Thành Bác sĩ nói, chỉ cần anh mau chóng tỉnh lại, sẽ không có gì đáng ngại. Triệu Hi Thành muốn quay đầu nhìn cô nhưng lại động đến vết thương mà khẽ kêu một tiếng. Chu Thiến vội ngăn lại: - Vết thương của anh mới được xử lý thôi, đừng lộn xộn, muốn lấy gì bảo em. Hai mắt Triệu Hi Thành tràn ngập ý cười: - Anh chỉ muốn nhìn em nhưng nhìn em rồi lại muốn ôm em thì phải làm sao? Mặt Chu Thiến nóng lên, cô vội nhìn quanh, các giường bệnh khác đềulà người Nhật, đương nhiên không biết bọn họ đang nói gì thì Chu Thiếnmới thoải mái. Cô cười cười rồi cúi người nhỏ nhẹ nói vào tai anh: - Chờ vết thương của anh khỏe lại thì anh muốn ôm bao lâu cũng được Sau đó vội đứng dậy nhìn anh cười. - Sẽ khỏe nhanh thôi Hai mắt anh sáng bừng, anh nắm chặt tay cô - Thiến Thiến, đây không phải anh đang nằm mơ đấy chứ! Saolại cảm giác khó tin thế này? Anh chỉ sợ khi tỉnh lại mọi thứ đều lạinhư cũ, anh vẫn sẽ vì không thể không rời khỏi em mà đau đớn, mà em lại ở rất xa Chu Thiến kéo tay anh áp lên má mình: - Anh xem xem, em ở ngay đây thôi, mọi thứ đều là thật. Em đã quay về, trở lại bên anh, hơn nữa mãi mãi cũng sẽ không rời xa Cô cúi đầu, lại nói tiếp: - Nửa năm qua em cũng đâu vui vẻ gì, em cố gắng cười nói vớimọi người, cố gắng tỏ vẻ vui vẻ, cố gắng làm việc thật mệt nhọc nhưngchỉ cần rảnh rỗi là lại nghĩ đến anh, nghĩ đến việc không thể không rờikhỏi anh mà đau khổ. Nhưng chỉ vì lòng tự tôn buồn cười đó mà chẳng dámnói gì. Hi Thành, em hối hận lắm, thiếu chút nữa em vì bản thân cố chấpmà đánh mất anh Nói tới đây, Chu Thiến kìm lòng không đậu mà run lên. Nếu không có trận động đất này thì có lẽ cô và anh sẽ mãi mãi rời xa nhau. Như là cảm nhận nỗi sợ hãi của cô, anh càng nắm chặt tay cô hơn: - Chúng ta sẽ không chia xa đâu, cho dù không có trận độngđất này thì nhất định sẽ có cơ hội khác để chúng ta bên nhau bởi vì timchúng ta chưa bao giờ tách rời! (Sến quá :))) Chu Thiến dựa đầu vào tay anh, nhẹ nhàng nói: - Hi Thành, anh nói đúng Lúc này, Triệu Hi Tuấn đi vào, nhìn thấy bọn họ thân mật dựa vào nhau như vậy thì không khỏi dừng bước, sắc mặt ảm đạm. Nhưng anh vẫn bướcqua nói: - Anh tỉnh rồi sao? Nghe tiếng anh, Chu Thiến vội vàng ngồi thẳng dậy, cô nhìn Hi Tuấn, có cảm giác không biết nên nói gì cho phải Triệu Hi Tuấn chào hỏi Chu Thiến, vẻ mặt cũng có chút mất tự nhiên, sau đó lại nói với Triệu Hi Thành: - Bác sĩ nói, chỉ cần anh tỉnh lại là có thể chuyển viện,chúng ta về nước đi! Ba mẹ đều rất lo lắng, hơn nữa nơi này điều kiệnchữa bệnh không tốt lắm Anh nhìn bốn phía đầy giường bệnh, chắc đây là lần đầu tiên anh cả sử dụng phòng bệnh với nhiều người thế này, chắc chắn là không quen. Triệu Hi Thành gật gật đầu, anh cũng muốn nhanh chóng rời khỏi nơi mang đến cho anh sự kinh hoàng mà ngọt ngào này: - Được, em đi làm đi Triệu Hi Tuấn gật gật đầu: - Vậy em đi đây Anh xoay người đi ra phòng bệnh, Chu Thiến nhìn bóng Hi Tuấn sau đó nói với Hi Thành: - Hi Thành… Còn chưa nói xong, Hi Thành đã cười nói: - Anh biết em có chuyện muốn nói với Hi Tuấn, em đi đi, anh ổn mà Chu Thiến đắp chăn lại cho anh rồi mới đi ra ngoài. Hành lang bệnhviện cũng đầy người bệnh, chỗ nào cũng toàn những người đang băng bó,đang truyền dịch. Chu Thiến bước vội, cuối cùng tìm được Triệu Hi Tuấn ở góc cuối hành lang. Dáng người hoàn mỹ của anh trong chiếc áo lông trởnên đặc biệt hấp dẫn, thu hút ánh mắt không ít người. Cũng không biết có ai nhận ra anh không nhưng giờ mọi người đều chẳng có tâm trí nào mà lo đi tìm thần tượng. - Hi Tuấn! Chu Thiến gọi anh lại Nghe giọng cô, anh quay đầu, sắc mặt không tốt lắm, đáy mắt có quầngthâm, vừa nhìn đã biết là đã lâu rồi không được nghỉ ngơi cẩn thận nhưng điều này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến vẻ tuấn mỹ của anh Anh nhìn cô mỉm cười, đôi mắt phượng có chút thần thái. - Chu Thiến, tôi đang định đi uống cà phê, có muốn uống không Anh gọi cô là Chu Thiến chứ không phải là Thiến Thiến nữa Chu Thiến gật gật đầu. Bọn họ đi đến máy bán hàng tự động, Triệu Hi Tuấn mua hai ly cà phê rồi đưa cho cô một ly Chu Thiến nhận lấy, cúi đầu không nói, không biết mở miệng thế nào mà Triệu Hi Tuấn cũng cúi đầu yên lặng như đang chờ cô nói. Thật lâu sau,Chu Thiến mới nhẹ nhàng nói: - Hi Tuấn, cảm ơn cậu đã cứu tôi Triệu Hi Tuấn uống một ngụm cà phê rồi nhìn chằm chằm vào chiếc ly tựa như đang nghiên cứu. - Người cứu em là anh cả, nếu không có anh cả thì tôi cũng chẳng biết em đang ở Nhật Bản Anh dựa vào vách tường, khói từ cốc cà phê lượn lờ bên cạnh: - Nhưng anh thì cái gì cũng biết, mỗi lần em có chuyện cần giúp thì đều là anh cả ở bên em chứ không phải là tôi Chu Thiến ngẩng đầu nhìn anh, khẽ gọi: - Hi Tuấn… cảm ơn sự quan tâm của cậu với tôi bấy lâu nay.. nhưng mà, tôi… Có một số lời thực sự khó mà nói ra, nhất là với Hi Tuấn - Nhưng em yêu anh ấy chứ không phải tôi! Triệu Hi Tuấn nói thay cô, lẳng lặng nhìn cô, đôi mắt phượng đầy sự buồn bã
|
Chương 245: Khảo nghiệm Hành lang bệnh viện chật ních người, bác sĩ y tá không ngừng chạy qua chạy lại. Trong không khí thoáng có mùi máu tanh và mùi thuốc sáttrùng. Khuôn mặt ai nấy đều mệt mỏi, tâm tình nặng nề, chẳng qua quantâm đền đôi nam nữ kia Chu Thiến nghe Hi Tuấn nói xong thì cúi đầu đáp: - Hi Tuấn, xin lỗi… Triệu Hi Tuấn mỉm cười, nụ cười có chút xót xa, anh dịu dàng nói: - Sao phải xin lỗi? Tôi thích em không phải là tôi sai, emkhông thích tôi cũng càng chẳng phải là em sai. Chúng ta có duyên khôngcó phận, không trách ai được. Hơn nữa anh cả vì em mà đến tính mạng cũng chẳng cần, tôi nào được như vậy. Tình cảm phải từ hai phía, trước giờtôi nghĩ chỉ cần tôi cố gắng là được, thì ra không phải, có một sốngười, một số thứ, không phải của mình thì sẽ không bao giờ là của mình. Tôi hiểu rồi, em đừng lo lắng! Chu Thiến nhìn anh, giọng có chút nghẹn ngào: - Sao lại thành cậu an ủi tôi thế này… Triệu Hi Tuấn uống một hơi cạn sạch cốc cà phê, sau đó ném chính xác vào thùng rác, động tác rất thoải mái - Bởi vì tôi không muốn thành kẻ bị an ủi Anh mỉm cười xoay người sang chỗ khác, quay lưng về phía cô, vẫy vẫy tay: - Tôi đi trước làm thủ tục xuất viện cho anh cả Cô có lẽ sẽ bị người đàn ông dịu dàng này hấp dẫn nhưng lòng cô đã bị Hi Thành chiếm cứ, cho dù là Hi Tuấn hay bất kì ai cũng không thể đivào lòng cô. Nhưng Hi Tuấn là người đàn ông tốt, anh ấy nhất định sẽ có được hạnh phúc của riêng mình Ngày hôm sau, đoàn người Triệu Hi Thành về nước, Triệu Hi Tuấn đặtviện tốt nhất trong thành phố, lại mời bác sĩ tốt nhất để điều trị Người nhà Triệu gia nhận được tin thì vội chạy đến bệnh viện Trong phòng VIP Triệu phu nhân nhìn con trai băng bó khắp người mà không ngừng lau nước mắt - Hi Thành, trước khi con làm gì thì có thể nghĩ tới cha mẹ,Thế Duy không? Nếu con thực sự xảy ra chuyện thì bảo cha mẹ phải làm sao đây? Triệu Hi Thành nằm trên giường an ủi mẹ: - Mẹ, con xin lỗi đã làm mẹ lo lắng. Chẳng phải giờ con không sao đấy thôi, mẹ đừng trách con chứ! Anh nhìn quanh rồi hỏi: - Thế Duy đâu? - Mẹ không cho nó vào sợ làm nó hoảng, chờ con khá hơn thì sẽ đưa nó đến Triệu lão gia tử vốn rất lo lắng cho con nhưng giờ thấy anh chẳng sao thì lòng cũng thoải mái hơn nhiều, không khỏi lại bực mình. Ông đi tớiđi lui bên giường bệnh rồi dừng lại, trừng mắt nói - Rốt cuộc là con làm sao thế? Nghe Lý Thêm nói con là vì cứu Chu Thiến mà đến Kyoto, hai người đã xảy ra chuyện gì? Chu Thiến có gìđáng để con phải vứt bỏ tất cả, đến cả tính mạng cũng không cần? Triệu phu nhân cũng có cùng câu hỏi này. Bà sớm đã nhìn ra Chu Thiếnvà Hi Thành có gì đó khác lạ nhưng thứ nhất là Chu Thiến đã rời đi, thứhai, con cũng không có ý định tiến thêm nên mới không truy cứu. Nay conmình vì Chu Thiến mà mạng cũng không cần thì thực sự không phải làchuyện nhỏ Đang lúc hai người chờ đợi Triệu Hi Thành trả lời thì Chu Thiến từngoài lại đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy bọn họ thì thoáng sửng sốt, sau đó chào hỏi: - Triệu tiên sinh, Triệu phu nhân. Triệu phu nhân nể tình cũ mà vẫn gật đầu chào hỏi cô còn Triệu lão gia thì chỉ lạnh lùng hừ một cái rồi lại quay đi Triệu Hi Thành nhìn thấy Chu Thiến thì ra hiệu cho trợ lý của mình kê lại gối đầu rồi nói: - Anh ra ngoài trước đi, có việc thì sẽ gọi anh Trợ lý gật đầu đi ra phòng bệnh. Chờ trợ lý đi rồi, Triệu Hi Thành mỉm cười nhìn Chu Thiến rồi vươn tay: - Chu Thiến, lại đây với anh Chu Thiến nhìn Triệu lão gia một cái, thấy ông đang giận dữ nhìnmình, ánh mắt có chút đáng sợ. Chu Thiến biết ông đang cảnh cáo mìnhnhưng cô vẫn kiên trì đi đến bên Triệu Hi Thành. Chuyện này, ngay từ đầu đã khó nói, càng để lâu thì cũng sẽ càng thêm khó khăn. Triệu Hi Thành giữ chặt tay Chu Thiến, bàn tay nóng ấm như tiếp thêmsức mạnh vô hạn cho Chu Thiến, anh nhìn cô một cái, ánh mắt kiên định,đầy sự tin tưởng khiến Chu Thiến bình tĩnh lại Anh nắm tay cô, quay đầu nói với cha mẹ: - Cha mẹ, con muốn lấy Chu Thiến, chờ con xuất viện thì con sẽ chuẩn bị đám cưới. Triệu phu nhân nhìn Triệu Hi Thành không lên tiếng, Triệu lão gia tử hai tay chống nạnh, ngửa đầu cười lớn như nghe chuyện hài Triệu Hi Thành nhìn cha nói: - Cha à, con nói rất thật, cha biết tính con rồi đó, chuyện gì đã quyết thì tuyệt đối sẽ không thay đổi! Triệu Quốc Xương lập tức trầm mặt, ông nhìn thoáng qua Chu Thiến: - Chu tiểu thư, cô còn định ở đây sao? Những lời tôi sắp nói ra chắc chắn sẽ rất khó nghe! Triệu Hi Thành cũng có chút lo lắng nhìn Chu Thiến: - Thiến Thiến, em ra ngoài trước đi Chu Thiến cầm tay Triệu Hi Thành, đầu tiên là nhìn anh mỉm cười sau đó quay đầu nhìn thẳng Triệu lão gia mà nói: - Không sao, bác muốn nói gì thì cứ nói Triệu lão gia tử sửng sốt, ánh mắt của cô trong suốt mà thẳng thắn,vừa tinh thuần lại vừa kiên định khiến ông có cảm giác rất quen thuộc.Ông nhìn Chu Thiến từ trên xuống dưới rồi trầm giọng nói: - Được, nếu Chu tiểu thư đã nói vậy thì tôi cũng nói thẳng.Chu tiểu thư, cô cho rằng cô và Hi Thành xứng đôi sao? Cô xứng với Triệu gia sao? Hôn nhân của Triệu gia chúng tôi chưa bao giờ là chuyện đơngiản như vậy. Con dâu của Triệu gia phải xuất thân môn đăng hộ đối, côcho là cô hợp sao? Triệu lão gia tử nói những lời này cũng không phải là khinh thị màchỉ là đang nói thật. Mà sự bình tĩnh này của ông khiến Chu Thiến cảmthấy, cửa này chỉ e còn khó hơn so với tưởng tượng nhiều Chu Thiến từng bàn với Triệu Hi Thành, có nên nói chân tướng cho haingười không. Nhưng Triệu Hi Thành cho rằng, chuyện này quá khó tin, hơnnữa cũng không có gì có thể chứng minh, nếu bọn họ không những không tin mà còn cho rằng hai người nói dối thì chỉ sợ sẽ phản tác dụng. Triệu Hi Thành nghe cha nói vậy, những lời này anh cũng từng nói vớicô kết quả là khiến cô dứt khoát rời xa mình. Giờ cha lại nói điều này,anh sợ Chu Thiến sẽ tức giận nên vội nói: - Cha, con cảm thấy điều này không quan trọng, con chỉ muốn lấy người con yêu, chuyện khác con không để ý! Triệu lão gia cao giọng: - Nhưng cha để ý! Chuyện này không thể để mặc được! Cha không đồng ý! - Cha, cái này thực sự quan trọng sao? Thể diện thực sự quan trọng thế sao? Triệu Hi Thành nhìn cha thành khẩn nói: - Con và Chu Thiến đã không thể tách rời, ở bên cô ấy con mới thấy hạnh phúc, nếu không thể ở bên cô ấy thì cả đời này của con sẽchẳng còn vui vẻ. Con mặc kệ cô ấy là ai, cô ấy có thân phận gì, hơn nữa con cũng chẳng thấy cần thiết phải so đo chuyện đó. Chu Thiến là ngườicon gái biết phấn đấu, cô ấy lạc quan, kiên cường, so với mấy tiểu thưdanh gia kia còn mạnh mẽ hơn nhiều. Con chẳng hề thấy cô ấy có gì làkhông xứng với Triệu gia chúng ta. Hơn nữa nói thật ra, Triệu gia chúngta ngoài việc có nhiều hơn nhà cô ấy chút tiền thì những phương diệnkhác cha sao biết được. Cha thậm chí còn chưa gặp qua cha mẹ cô ấy. Nhân phẩm mới là quan trọng nhất! Triệu Hi Thành nghe Chu Thiến nói qua về người nhà của cô nên khi nói ra những lời này anh rất tự tin Vẻ mặt Triệu lão gia vẫn bình tĩnh nhưng môi mím chặt, mày nhăn títnhư đang kìm nén cơn giận, chắc vì đây là bệnh viện mà Triệu Hi Thànhcòn chưa khỏe lại, bằng không chỉ e đã sớm nổi trận lôi đình. Triệu phu nhân vẫn không lên tiếng lúc này đột nhiên đứng lên, đi đến bên Chu Thiến, nắm tay cô mà dịu dàng nói: - Chu Thiến, bác vẫn rất thích cháu, cũng cảm ơn cháu đã đốitốt với Thế Duy. Bác tin vào nhân phẩm của cháu, cũng tin cháu thật lòng yêu Hi Thành chứ không phải vì tiền của Triệu gia. Nhưng Chu Thiến à,cháu còn trẻ, hôn nhân không phải là chuyện đơn giản, cháu không phảichỉ là kết hôn với Hi Thành, không phải chỉ tốt với nó thôi là đủ. Cháukết hôn với nó thì sẽ là con dâu trưởng của Triệu gia, có rất nhiềuchuyện cháu sẽ không thể tưởng tượng được. Những điều con dâu Triệu giaphải đối mặt không phải là thứ người thường có thể chấp nhận. Bác nóithế cũng chẳng phải là khinh thường cháu mà chỉ là nói sự thật mà thôi.Chắc hẳn hoàn cảnh gia đình cháu rất đơn giản, tiếp xúc với những ngườicũng đơn giản, sẽ rất khó thích ứng với cuộc sống Triệu gia. Hi Thànhgiờ không tỉnh táo nhưng cháu nhất định phải tỉnh táo, phải hiểu là haiđứa thực sự không hợp. Chu Thiến biết Triệu phu nhân nói vậy cũng không phải là nói quá gì,làm vợ Triệu Hi Thành, làm con dâu Triệu gia không phải chỉ ngồi nhàhưởng phúc là được. Cô cũng phải giữ gìn hình ảnh cho Triệu thị, phảicùng Triệu Hi Thành tham gia các bữa tiệc xã giao, cô phải ở bên TriệuHi Thành để mọi người đánh giá. Nếu con dâu Triệu gia không thể khiếnmọi người tôn trọng thì sẽ là tổn hại cho danh dự của Hi Thành. Nhưng cô có kinh nghiệm, cô ở Triệu gia đã hơn một năm, bởi vì “mấttrí nhớ” mà cô đã học được rất nhiều chuyện. Ngoài thân phận không thểthay đổi thì những phương diện khác cô cũng sẽ chẳng làm mất mặt HiThành được. Chu Thiến nhìn Triệu phu nhân, nhẹ nhàng cười nói: - Triệu phu nhân, cảm ơn bác nói với cháu những điều này,cháu biết bác tốt với cháu, nhưng tâm ý cháu sẽ không thay đổi. Cháumuốn ở bên Hi Thành, chỉ cần có thể ở bên anh ấy, mọi chuyện khác cháuđều không sợ, cháu có niềm tin có thể đối mặt với mọi thứ. Cháu sẽ làcon dâu tốt của Triệu gia, là vợ tốt của Hi Thành, là mẹ hiền của ThếDuy. Chu Thiến không kiêu ngạo, không nịnh nọt mà nói ra những lời nàykhiến hai người rất bất ngờ. Triệu phu nhân nói những lời này chủ yếu là muốn khiến cô tự ti để cô chủ động rời đi. Không ngờ cô lại tự tin nhưvậy. Cô ấy chỉ là một cô gái bình thường, tự tin từ đâu mà có? Đúng rồi, có lẽ mọi thứ trong suy nghĩ của cô đều rất đơn giản, nếu cô ấy thực sự tham gia một bữa tiệc lớn, để cô ấy ý thức được cô ấy không thuộc thếgiới này thì cô ấy có buông tay không? Nghĩ vậy, Triệu phu nhân nói: - Chu Thiến, lúc nói thì đương nhiên ai cũng nói hay nhưngcháu thực sự không thể khiến chúng ta tin được. Như vậy đi, tháng sauchính là sinh nhật của Thế Duy rồi, cháu lấy thân phận bạn gái của HiThành đến tham dự, đến lúc đó, không chỉ là chúng ta mà chính cháu sẽhiểu được rốt cuộc cháu có thể làm con dâu Triệu gia hay không Nghe đến đây, mắt Triệu Hi Thành sáng bừng: - Có phải chỉ cần Chu Thiến vượt qua được khảo nghiệm của cha mẹ thì cha mẹ sẽ đồng ý chuyện hôn nhân này không? Triệu lão gia tử cũng thấy cách này của vợ là rất hay, nghĩ Chu Thiến chỉ là một cô gái bình thường, sao biết gì về xã hội thượng lưu? Đếnlúc đó nhất định sẽ hoảng hốt, nghĩ vậy, Triệu lão gia tử gật đầu nói: - Được, cứ quyết thế đi. Nhưng nếu Chu Thiến không vượt qua được, hai đứa nhất định phải chia tay! Triệu Hi Thành nắm tay Chu Thiến, hai người nhìn nhau, trong mắt đầy sự tin tưởng. Triệu Hi Thành quay đầu nói với cha: - Được, cứ quyết thế đi ạ! …… Từ sau hôm đó, vợ chồng Triệu thị không xen vào chuyện của bọn họ,trong mắt bọn họ, khảo nghiệm một tháng sau Chu Thiến không thể nào vượt qua. Cho dù giờ Hi Thành mời người đến dạy thì cũng chẳng thế nào huấnluyện một cô gái bình thường thành một tiểu thư khuê các trong 1 thángđược Cho nên, một tháng này coi như là cho hai người bên nhau. Dù sao Hi Thành đang bị thương, cũng chẳng gây chuyện gì lớn được. Bởi vì tâm tình thoải mái cùng với bác sĩ điều trị tận tình, đươngnhiên còn nhờ Chu Thiến chăm sóc, Triệu Hi Thành nhanh chóng hồi phụclại. Giờ anh đã có thể ngồi xuống, có thể ngồi trên xe lăn để Chu Thiếnđẩy đi. Phòng chừng đến khi sinh nhật anh vẫn phải ngồi xe lăn rồi Nhắc đến tiệc sinh nhật, Triệu Hi Thành lại vui vẻ, anh nói với Chu Thiến: - Mẹ anh đúng là tạo cơ hội tốt cho chúng ta rồi! Chu Thiến nói: - Nói thật, em cảm thấy như đang gian lận trong thi cử vậy! Sau đó cô lại cười cười: - Chỉ cần có thể bên anh, gian lận thì gian lậ Triệu Hi Thành cầm tay Chu Thiến, trong mắt tràn đầy ý cười: - Chỉ cần qua ngày sinh nhật Thế Duy, chúng ta có thể mãi mãi bên nhau rồi Chu Thiến nhìn anh: - Sao anh tin tưởng em thế, không sợ em gây chuyện sao? - Có phải em chưa từng làm con dâu Triệu gia đâu, quá thừa tư cách, lúc đó cha mẹ anh đã rất thích em còn gì - Em có chút lo lắng - Đừng sợ, anh sẽ luôn ở bên em Rất nhanh đã đến ngày sinh nhật của Thế Duy. Sinh nhật tổ chức ở biệt thự Triệu gia, chẳng những bạn bè thân thích của Triệu gia đều đến mà một số nhân viên, cán bộ cao cấp của Triệu thị cũng đến chúc mừng sinh nhật Thế Duy. Tính ra, phải vài chục người, vôcùng long trọng. Mà hôm nay, Chu Thiến lấy thân phận bạn gái Triệu Hi Thành mà thamdự, đương nhiên trang điểm cẩn thận, kĩ càng. Quần áo chuẩn bị tốt,trang điểm nhẹ nhàng rồi để Tiểu Mạt làm tóc cho mình. Sau đó Hi Thànhđến đón cô, ba người cùng đến Triệu gia. Ở trên xe, tim Chu Thiến đập bình bịch. Triệu Hi Thành như là cảmnhận được sự lo lắng của cô thì nắm tay mỉm cười với cô, khuôn mặt tuấntú đầy tình cảm. Tiểu Mạt ở bên kháng nghị: - Này này, trong xe còn có người, khinh thường bạn trai tôi không ở bên đấy à… Triệu Hi Thành cười nói: - Được rồi, đừng có tị nạnh, chờ lúc hai người kết hôn nhất định sẽ có quà mừng lớn Tiểu Mạt lập tức cười tủm tỉm: - Vậy cảm ơn anh trước nhé Sau đó lại nói với Chu Thiến: - Thiến Thiến, cậu đừng lo lắng, cứ bình tĩnh thôi, đúng thế, tôi đây chính là cô bé lọ lem đấy, tức chết các người đi. Cậu cứ nghĩthế đi! Triệu Hi Thành nhìn Chu Thiến, mỉm cười nói: - Thiến Thiến không phải là cô bé lọ lem, Thiến Thiến của anh là công chúa, công chúa ngủ say, giờ đã quay về bên anh Lòng Chu Thiến vô cùng ngọt ngào mà Tiểu Mạt ngồi bên lại nổi gai ốc toàn thân (Tiểu Mạt, em thông cảm với chị vô cùng)
|
Chương 246: Tiệc sinh nhật Xe dừng trước cổng biệt thự Triệu gia, lập tức có người hầu mang xelăn đến. Lái xe xuống xe rồi đỡ Triệu Hi Thành ngồi lên xe lăn. Chân anh còn chưa khỏi hẳn, cần phải chú ý cẩn thận, tốt nhất không nên đi lại Triệu Hi Thành ngồi xuống xe, Chu Thiến nói với lái xe: - Để tôi là được rồi Cô đón lấy rồi chậm rãi đẩy anh vào đại sảnh, Tiểu Mạt đi bên cạnh bọn họ Khách khứa giờ đều tập trung ở đại sảnh, nhìn qua chỉ thấy trong đạisảnh đầy những người ăn mặc sang trọng đang uống rượu, nói chuyện phiếm, đám trẻ con thì đùa giỡn rất vui vẻ. Triệu lão gia tử cùng mấy người bạn chốn thương trường tụ tập một chỗ mà nói chuyện phiếm. Triệu phu nhân mà các phu nhân, tiểu thư thì ngồinói chuyện trong nhà. Mà nhân vật chính ngày hôm nay là Thế Duy lại ngồi trên đùi bà nội, tươi cười nhìn đám trẻ con đang chơi đùa Khi Triệu Hi Thành và Chu Thiến xuất hiện ở cửa, mọi người đều nhìnvề phía bọn họ mà kinh ngạc, cô gái trông cao nhã phía sau Hi Thành làai? Cô gái này không thể nói là xinh đẹp, ngũ quan cũng chẳng quá nétnhưng chẳng hiểu sao lại khiến mọi người thấy thật thoải mái. Có lẽ làvì đôi mắt sáng bừng, có lẽ là vì nụ cười dịu dàng như gió mùa xuân Cô mặc chiếc váy dài màu tím nhạt, khoác chiếc áo lông trắng, nhìn đã biết đó là chiếc áo cực quý giá khiến cô trông vô cùng cao quý. Tóc dài búi thành búi thanh nhã, dùng một chiếc trâm bằng lông chim cùng màuvới áo để trang trí, vừa quý phái lại vừa thoải mái, dịu dàng Bạn mạt chược của Triệu phu nhân là Trương phu nhân đến bên bà, tò mò hỏi: - Nguyệt Cầm, cô gái này là ai thế? Là bạn gái Hi Thành sao? Tống Thiệu Vân bị Triệu Hi Thành đá là chuyện mọi người đều biết, cho nên mọi người vừa thấy bên cạnh Triệu Hi Thành có người con gái khácxuất hiện thì đương nhiên đều nghĩ như vậy Triệu phu nhân nói kiểu ba phải: - Chắc thế, chuyện của bọn trẻ tôi cũng không rõ Bà không dám nói khẳng định. Thông qua lần này, Chu Thiến nhất địnhsẽ biết khó mà lui, đến lúc đó giải thích cũng dễ dàng hơn. Xã hộithượng lưu là vậy, đám đàn bà con gái nhàn rỗi đều chỉ ưa chuyện tò mò,chuyện nhà mình còn không nên vội vàng kể cho bọn họ nghe, nếu không đểbọn họ đồn đoán thì chẳng biết sẽ thế nào. Trương phu nhân nhìn Chu Thiến lại hỏi: - Đây là tiểu thư nhà ai, trông lạ quá Triệu phu nhân nói quanh co: - Cái này… Bảo bà nói sao đây, đây là bảo mẫu cũ nhà mình? Bà đúng là không còn thể diện gì Một bên, Vương phu nhân thoáng do dự rồi nói: - Cô ấy trông quen quá, hình như là quán quân cuộc thistylist toàn quốc lần trước Chu Thiến đúng không? Tôi xem cuộc thi này,chắc không nhầm đâu Triệu phu nhân cười gượng hai tiếng: - Thế à? Tôi cũng không rõ Trương phu nhân à một tiếng: - Stylist sao? Thái độ không mấy coi trọng khiến mặt Triệu phu nhân nóng bừng Vương phu nhân thấy vẻ mặt Triệu phu nhân như vậy thì vội hòa giải: - Nói cũng thật lạ, Hi Thành dường như rất có duyên vớistylist. Lúc trước Thiệu Lâm chẳng phải rất mê làm stylist sao? Hơn nữa, tôi thấy làm stylist cũng rất được. Trương phu nhân cũng ý thức được Triệu phu nhân không vui, vội cười cười phụ họa: - Nói đúng lắm! Nói đúng lắm! Triệu phu nhân miễn cưỡng cười cười, trong lòng càng cảm thấy ChuThiến không thích hợp làm con dâu mình. Bà nhìn Chu Thiến, hôm nay cô ấy ăn mặc không tệ nhưng chỉ thay một bộ quần áo là có thể thay đổi sựthật mình xuất thân bình dân sao? Ở thế giới thượng lưu, có một số thứkhông thể thay đổi trong thời gian ngắn, Triệu gia sao có thể chờ côthích nghi? Thế Duy nhìn thấy cha và cô, mẹ nuôi là ba người cậu nhóc thích nhất, khỏi cần bàn cậu bé đã vui cỡ nào, vội nhảy xuống khỏi người bà nội,chạy vội về phía bọn họ như con chim non vui vẻ - Cha! Cô ơi! Mẹ nuôi ơi! Thế Duy hoan hô, mắt thấy sắp nhảy lên người Triệu Hi Thành, Chu Thiến vội tiến lên bế bổng Thế Duy, cười nói: - Cha bị đau chân không bế Thế Duy được, để cô bế Thế Duy nhé Thế Duy cũng biết cha không khỏe, lúc trước cậu bé cũng từng đến bệnh viện thăm cha nên cũng không khó chịu, thoải mái đồng ý Chu Thiến cao hứng vỗ má cậu bé nói: - Hôm nay sinh nhật Thế Duy, nói cho cô nghe, Thế Duy mấy tuổi rồi Thế Duy vươn ba ngón tay, non nớt đáp: - 3 tuổi! Chu Thiến vui vẻ thơm má cậu nhóc: - Thế Duy thông minh quá Bên kia, Tiểu Mạt cũng nói: - Lại đây mẹ nuôi bế cái nào, mẹ nuôi mua đồ chơi cho Thế Duy đó Nhìn thấy Thế Duy và Chu Thiến thân thiết, đám Trương phu nhân có chút kinh ngạc: - Xem ra Thế Duy rất thân thiết với cô ấy Triệu phu nhân nhìn cảnh này thì cũng khẽ thở dài. Chu Thiến rất tốtvới Thế Duy, khó mà để Thế Duy chấp nhận ai, nếu thân phận Chu Thiến cao hơn một chút thì tốt rồi Nhìn thấy bọn Chu Thiến đến, Triệu lão gia vội vàng gọi Hi Thành đến, nói có một số việc muốn bàn với anh, sai người hầu đẩy anh đến đây. Chu Thiến đương nhiên không tiện đi theo, Triệu Hi Thành nhíu mày nói: - Cha nhất định là cố ý tách anh ra để em tự ứng phó một mình, đừng sợ, anh sẽ sớm quay lại Chu Thiến cười với anh: - Em không sao, anh đi đi! Em tự lo cho mình được mà Nói xong giao xe lăn cho người hầu Triệu Hi Thành đi rồi, Chu Thiến đi tới chỗ Triệu phu nhân chào hỏi.Triệu phu nhân không muốn Chu Thiến nói chuyện với đám Trương phu nhânlâu nên chào hỏi xong lại kéo bọn họ đi về chỗ khác Tiểu Mạt tức giận: - Bà ấy có ý gì? Chu Thiến lại chẳng hề bực mình: - Cũng bình thường thôi, bà ấy là người sĩ diện như vậy, nếukhông thực sự chấp nhận mình thì sẽ luôn cảm thấy mình khiến bà mất mặt Tiểu Mạt thở dài, tình huống này càng nghĩ càng thấy to đầu, khôngkhỏi thấy may mắn khi bản thân tìm được Trương Bân xuất thân tương tự.Lúc này Thế Duy lại ầm ỹ đòi Tiểu Mạt đưa đồ chơi, Tiểu Mạt nói với ChuThiến: - Thiến Thiến, mình đưa Thế Duy đi một chút, cậu ở một mình được chứ? Chu Thiến gật đầu cười nói: - Nơi này cũng không phải đầm rồng hang hổ, có cái gì đâu, đưa quà của mình cho Thế Duy luôn đi Chu Thiến dứng đó một mình, xung quanh đều là người không quen biết,bọn họ tụ tập một chỗ trò chuyện vui vẻ, có khi cũng tò mò nhìn qua cô,với những người này, Chu Thiến chỉ mỉm cười cho qua Có bồi bàn bưng đồ uống đi qua, cô tiện tay lấy một ly đồ uống. Lúcnày cách đó không xa có hai cô gái ăn mặc thời trang sành điệu đi tới. - Chào cô! Một trong hai cười chào cô - Chào cô! Chu Thiến mỉm cười đáp lại Một cô gái khác nói: - Cô là bạn gái của Triệu Hi Thành sao? Chu Thiến đáp rất kiên quyết: - Đúng vậy. Cô gái lúc trước có chút mất tự nhiên, nhìn Chu Thiến từ trên xuống dưới rồi hỏi: - Cô là thiên kim nhà ai? Mắt thấy Triệu Hi Thành và Tống Thiệu Vân chia tay, không ít tiểu thư trong thành phố nghĩ mình lại có cơ hội, không ngờ bây giờ bên cạnh anh lại nảy ra một cô gái khác, thật khó chịu. Cô gái còn lại nghe Chu Thiến đáp thì bưng miệng, vẻ mặt cực khoa trương: - Trời ạ, cậu không xem tivi sao? Cô ấy là “vua hạng chót”Chu Thiến nửa năm trước đó! Lúc ấy bọn mình chẳng bình chọn cho cô ấysao? - “Vua hạng chót”? Suýt thì quên mất! Cô gái còn lại bĩu môi cười nói Cô ta nhìn Chu Thiến, vẻ mặt cợt nhả: - Lần sau cô làm tạo hình cho tôi đi Giọng điệu như thể nữ vương sai người hầu vậy. Cô gái còn lại cũng cười cười nhìn Chu Thiến. Cách đó không xa, Triệu phu nhân cũng chăm chú nhìn cảnh này. Ngườinhư vậy muốn làm con dâu Triệu gia thì bọn họ sẽ phải chịu nỗi nhục nhãnày mãi. Như vậy, cô ấy hẳn nên nhận ra mình và Hi Thành rất không xứngđi! Chu Thiến lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, sau đó mỉm cười: - Ngại quá, tôi giờ là trợ lý cho thầy Khắc Y, mà Khắc Y thìkhông phải là ai cũng có thể mời được, cho dù là ngôi sao nổi tiếng cũng phải hẹn trước. Muốn nhờ tôi tạo hình thì cũng phải chờ tôi ra nướcngoài đào tạo chuyên sâu thì mới được, đến lúc đó cô hẹn với trợ lý củatôi đi. Tôi sẽ ưu tiên cô Nói xong, cô nhìn thấy Triệu Hi Thành ngồi xe lăn được người hầu đẩyđến đây, cô vẫy vẫy tay với anh. Hai cô gái kia cũng nhìn thấy Triệu HiThành, vốn tươi cười định tiến lên chào hỏi thì lại phát hiện anh cănbản chẳng nhìn bọn họ mà chỉ cười nhìn với Chu Thiến khiến hai cô nàngcứng đờ người Chu Thiến quay đầu lại, mỉm cười với bọn họ, tao nhã nói: - Ngại quá, Hi Thành tới tìm tôi, tôi đi trước Sau đó thong dong lướt qua bọn họ, đi về phía Hi Thành trong ánh mắt ghen ghét của bọn họ Triệu Hi Thành nắm tay Chu Thiến rồi lạnh lùng nhìn qua hai cô, ánhmắt âm trầm khiến hai người cảm thấy lạnh run người, vội tránh khỏi tầmmắt của anh Triệu Hi Thành giận dữ nói: - Sao thế, bọn họ làm khó em? Chu Thiến cười nói: - Chỉ cần em tự coi trọng chính mình thì chẳng ai làm tổn thương em được Triệu Hi Thành khen ngợi nhìn cô, nói: - Nào, để anh dẫn em đi giới thiệu với mọi người! Vợ của Triệu Hi Thành không phải để cho ai nói gì cũng được đâu Câu cuối cùng, giọng trở nên lạnh xuống Cách đó không xa Triệu phu nhân thấy hết một màn này, không khỏi cúiđầu cười. Trương phu nhân nhìn thấy thì không khỏi ngạc nhiên hỏi: - Nguyệt Cầm, bà cười gì thế? Có gì hay à? Triệu phu nhân che miệng ổn định cảm xúc bản thân rồi nói: - Không có gì, chỉ là nghĩ đến một chuyện thú vị! Vương phu nhân cũng hứng thú: - Chuyện thú vị gì? Nói chúng ta cùng nghe đi cho mọi người cùng vui Triệu phu nhân nhìn theo bóng Chu Thiến, cười nói: - Đó là chuyện cũ, thợ săn vốn tưởng là bắt được thỏ nhưngkhông thể ngờ được mọi chuyện lại trở nên khó giải quyết! Nhưng cũng rất thú vị! Trương phu nhân cùng Vương phu nhân nhìn nhau, không biết bà có ý gì!
|
Chương 247: Chấp nhận Triệu Hi Thành đi đến đâu mọi người đều tiến lên chào hỏi, quan tâmhỏi han vết thương của anh. Ai cũng biết anh bị thương nhưng không aibiết vì sao lại có vết thương này Triệu Hi Thành chào hỏi mọi người xong thì bắt đầu chính thức giới thiệu Chu Thiến cho mọi người. - Đây là bạn gái tôi Chu Thiến, cô ấy là stylist Rõ ràng, chủ động nói ra, stylist có phải là điều gì đáng xấu hổ đâu mà không thể nói. Triệu Hi Thành nghĩ vậy Chu Thiến cười nhìn mọi người nói: - Về sau mọi người có cần tạo hình thì cứ đến tìm tôi! Những người này mới đầu còn tưởng rằng Chu Thiến là thiên kim nhà ai, chẳng ai biết cô. Nghe Triệu Hi Thành nói cô là stylist thì biết xuấtthân của cô không tốt lắm, dù sao có nhà giàu nào lại để con gái mìnhlàm việc này? Bọn họ có chút khinh thường nhưng thấy Triệu Hi Thành bình thản nói như vậy, Chu Thiến cũng cười rất tự nhiên như thể chẳng thấycông việc này có gì không ổn mà thậm chí còn kiêu ngạo khiến mọi ngườiđều bớt thành kiến, đánh giá lại Chu Thiến một lần nữa. Chu Thiến tươi cười trò chuyện với mọi người, những người này phầnlớn cô đều biết cho nên trò chuyện không có chút gì mất tự nhiên. Cử chỉ tao nhã, nụ cười nhu hòa và giọng nói thân thiết khiến mọi người sinhhảo cảm với cô, thậm chỉ cảm thấy xuất thân của cô chẳng có gì là quantrọng. Triệu lão gia tử đã quan sát Chu Thiến, thấy cô vẫn rất tự nhiên, bất kể là lúc một mình hay bị người khác khiêu khích hay với nhiều ngườithì vẫn chỉ luôn bình tĩnh, cười nói thoải mái, không kiêu ngạo khôngsiểm nịnh, cử chỉ khéo léo, trò chuyện với mọi người cũng thoải mái,phong cách quý phái. Nếu ông không biết rõ về cô thì thực sự đã nghĩ côlà thiên kim tiểu thư nhà ai. Hơn nữa, ông biết bây giờ có rất nhiềutiểu thư nhà danh gia hoặc là kiêu ngạo ương bướng hoặc là tỏ vẻ dịudàng, nào có được sự tự nhiên, thân thiết như Chu Thiến? Triệu lão gia tử kinh ngạc, ông nghĩ nát óc cũng không nghĩ sẽ làtình cảnh này. Nếu gia thế Chu Thiến có thể tốt một chút, cho dù chỉ làmột tiểu thư của xí nghiệp nhỏ thì ông đã hai tay đồng ý, nhưng… Triệu lão gia tử không khỏi thở dài, trong lòng có chút tiếc nuối. Bên kia Triệu Hi Thành lại dẫn Chu Thiến đi đến phía các bà các cô.Đối mặt với bọn họ, Chu Thiến cũng rất thoải mái, nhiều người cô đềuquen biết, sở thích của nhiều người cô vẫn nhớ nên biết họ thích nghegì, không thích nghe cái gì, nói gì để bọn họ hứng thú. Rất nhanh nhữngngười phụ nữ tinh quái này đã có cảm tình với cô bởi vì Chu Thiến khiếnbọn họ thấy rất thoải mái, có khi còn cảm thấy như đã tìm được tri kỉ Bọn họ kéo Chu Thiến qua một bên mà nói chuyện, vô cùng tò mò vớicông việc của cô nhưng vì rất yêu quý Chu Thiến nên không chút khinhthường, ngược lại còn rất nể vì Chu Thiến có thể làm được nhiều thứ nhưvậy Ngay cả Trương, Vương cũng hưng phấn nói với Triệu phu nhân: - Nguyệt Cầm, cô bé này không tồi đây! So với Tống gia tiểuthư có khi còn hơn nhiều, hiểu chuyện, thoải mái, nói năng ngọt ngào, bà đúng là tốt số, cậu lớn tìm cho bà con dâu xuất sắc ghê! Triệu phu nhân cười gượng, bà hoàn toàn không đoán được chuyện lạithành thế này. Bà nghĩ Chu Thiến sẽ không chịu nổi sự miệt thị của mọingười, lòng tự trọng bị tổn thương mà nhận thức được mình không xứng với Hi Thành. Bà thật không ngờ, Chu Thiến lại có dũng khí như vậy, dễ dàng chinh phục được mọi người, được mọi người yêu thích. Vương phu nhân lặng lẽ nói với Triệu phu nhân: - Nguyệt Cầm, tôi biết tôi không nên xen vào, nhưng tôi biếtbà không đồng ý cho chúng nó. Nhưng theo tôi thấy, nhân vô thập toàn,bàn thân Chu tiểu thư vẫn rất xuất sắc rồi, hơn nữa tình cảm hai ngườitốt như vậy, lại hòa hợp với Thế Duy là điều chẳng dễ. Bà nghĩ kĩ đi! Triệu phu nhân nghe xong lời bà nói thì không nói gì nhưng cũng bắt đầu suy nghĩ Đến lúc ăn cơm, Tiểu Mạt bế Thế Duy ra Thế Duy hôm nay mặc bộ vest nhỏ, thắt nơ đỏ như một người lớn, vôcùng đáng yêu. Mọi người nhìn cậu bé mà không nhịn được đều muốn chơiđùa. Thế Duy thấy nhiều người yêu quý thì cũng rất vui vẻ, miệng nhỏngọt ngào gọi chú gọi cô, ông nội bà nội khiến mọi người cười vui vẻ.Không khí thực sự rất náo nhiệt. Có người hỏi đùa cậu bé: - Thế Duy yêu ai nhất? Thế Duy lớn tiếng nói: - Thế Duy yêu cha yêu mẹ, ông nội, bà nội, bà ngoại, mẹ nuôi, cả cô nữa Mọi người ai cũng khen Thế Duy thông minh. Mà vợ chồng Triệu thị thấy cậu bé nhắc đến cả Chu Thiến thì cũng biết địa vị của Chu Thiến tronglòng cậu bé, không khỏi trầm tư. Bữa cơm trôi qua trong sự vui vẻ, ấm áp. Chu Thiến bế Thế Duy bêncạnh mà lo bón cơm cho cậu bé. Mọi người thấy cô dịu dàng như vậy thìlại càng tán thưởng Sau khi ăn xong, người hầu đẩy một chiếc bánh ngọt lớn vào, bánh ngọt ba tầng, trên cùng cắm ba ngọn nến. Triệu lão gia bế Thế Duy cho cậu bé thổi nến. Thế Duy rất vui, phùng mang trợn má mà thổi một hơi tắt bangọn nến. Mọi người vỗ tay chúc mừng. Thế Duy cũng cao hứng vỗ bàn taynhỏ bé. Nhìn con mình đã lớn như vậy, lại khỏe mạnh, đáng yêu, Chu Thiến và Triệu Hi Thành nhìn nhau cười, lòng rất vui vẻ Khách khứa cùng ăn bánh ngọt, chơi đùa với Thế Duy một hồi rồi lụctục rời đi. Chu Thiến và Triệu Hi Thành dẫn Thế Duy đi dạo ở hoa viênmột lúc Trước kia Triệu Hi Thành cùng Thế Duy tản bộ, Chu Thiến chỉ có thể ởbên nhìn lén, đau lòng rơi lệ, giờ rốt cuộc có thể đứng bên bọn họ, lòng không khỏi cảm khái Bọn họ cùng nắm tay Thế Duy mà chậm rãi tản bộ trong hoa viên. Chu Thiến hỏi Thế Duy: - Hôm nay Thế Duy có vui không? Thế Duy ngẩng đầu lên, ánh trăng chiếu sáng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé, cậu bé cười nói: - Vui lắm! Thế Duy có nhiều đồ chơi mới lắm Hai người cười, trẻ con thật đúng là dễ dàng thỏa mãn. Triệu Hi Thành đột nhiên dừng lại, ngồi xổm xuống trước Thế Duy rồi nói: - Thế Duy, sau này cô sẽ sống cùng chúng ta được không? Thế Duy vỗ tay vui vẻ nói: - Được! Thế Duy rất thích Triệu Hi Thành hỏi thêm: - Vậy cô làm mẹ Thế Duy được không? Thế Duy ngừng cười nhìn cha không nói, chỉ chốc lát sau mắt đã đỏ hoe: - Cha, cha lại không cần mẹ sao? Nhìn Thế Duy buồn bã, Chu Thiến đau lòng vội vàng ngồi xổm xuống nói: - Không phải, cha mãi mãi cần mẹ, Thế Duy không thích cô sao? Thế Duy lắc đầu nói: - Thế Duy rất thích cô nhưng Thế Duy cũng rất thích mẹ Chu Thiến ôn nhu nói: - Thế Thế Duy có thích ở với cô không Thế Duy gật đầu: - Thích, nhưng cô là cô, không phải mẹ! Chu Thiến im lặng một hồi sau đó ôm Thế Duy vào lòng nói: - Được, cô mãi mãi là cô của Thế Duy! Triệu Hi Thành nóng nảy, nói: - Thiến Thiến, thế sao được? Chu Thiến đứng lên nhỏ giọng nói với Triệu Hi Thành: - Chúng ta đừng ép Thế Duy. Từ từ rồi thằng bé sẽ hiểu, nhìn con bảo vệ mẹ như vậy, lòng em cũng rất vui Cô cúi đầu nhìn Thế Duy nói: - Bất kể Thế Duy có gọi em là mẹ hay không, trong lòng em nóvẫn là con em, hơn nữa không phải là con không thích em, chỉ là xưng hômà thôi, em đâu để ý Triệu Hi Thành ôm bả vai cô nhẹ nhàng nói: - Triệu Hi Thành, đừng buồn, Thế Duy còn nhỏ chưa hiểu chuyện, chờ con trưởng thành sẽ nhận em là mẹ thôi Chu Thiến nhẹ nhàng gật đầu. Hôm nay, Triệu Hi Thành cùng Chu Thiến cũng không đem kết quả khảonghiệm này mà đi tìm vợ chồng Triệu thị, thực ra kết quả đã rất rõ ràng, Chu Thiến đã được mọi người nhận thức, dựa theo ước định bọn họ nhấtđịnh phải đồng ý chuyện hôn nhân này. Nhưng bọn họ cảm thấy, chuyện nàynhất định phải cho hai người chút thời gian để bọn họ suy nghĩ. Nếu cứđem chuyện ước định ra để ép buộc thì sẽ khiến mọi người không vui nênhai người quyết định tạm thời không nhắc đến để hai ông bà tự suy nghĩ Một tuần sau, Triệu phu nhân tìm Chu Thiến, Chu Thiến biết bọn họ đã có quyết đinh Triệu phu nhân hẹn Chu Thiến đến một quán cà phê tao nhã, đi thẳng vào vấn đề: - Chu Thiến, vốn chúng ta không hài lòng với cháu, dù sao thân phận của cháu cũng kém nhà chúng ta quá xa Bà uống một ngụm cà phê, ngẩng đầu, nhìn Chu Thiến, đột nhiên nở nụ cười: - Nhưng ngoài việc thân phận không hợp, mọi phương diện khácchúng ta vẫn rất hài lòng. Hiếm có chính là cháu và Thế Duy rất hợpnhau. Nhưng đương nhiên đó không phải là quan trọng nhất, quan trọngnhất là cháu có thể khiến Hi Thành ngay cả tính mạng cũng không cần, cóthể thấy cháu rất quan trọng với nó Chu Thiến mỉm cười nhìn bà, lẳng lặng nghe bà nói tiếp - Từ sau khi Thiệu Lâm qua đời, Hi Thành như chết đi một nửa, chẳng còn tức giận chẳng còn cảm xúc, cho dù là Tống Thiệu Vân xuấthiện cũng chẳng khiến nó thay đổi, người làm mẹ như bác cũng rất khổ sở Sắc mặt Triệu phu nhân đột nhiên trở nên ảm đạm, có lẽ là nhớ lạichuyện cũ đau lòng, Chu Thiến vươn tay khẽ nắm lấy tay bà như an ủi.Triệu phu nhân nhìn cô mỉm cười: - Cảm ơn cháu, cháu đúng là người hiểu chuyện, khó trách HiThành yêu cháu như vậy! Cũng nhờ sự xuất hiện của cháu mới khiến có tìmđược chút sức sống, cháu quan trọng với nó như vậy, bác cũng không nhẫntâm chia rẽ hai đứa. Đương nhiên, sự phản đối của chúng ta với hai đứalà vô dụng, hai đứa xin ý kiến của chúng ta cũng là một sự tôn trọng,điều này bác rất cảm ơn cháu! Chu Thiến lắc đầu, nói: - Triệu phu nhân, hai người là cha mẹ của Hi Thành, cháu là vậy là điều đương nhiên Triệu phu nhân rất hài lòng với câu trả lời này, gật gật đầu tiếp tục nói: - Vốn cha Hi Thành còn không tán thành nhưng bác đã khuyênnhủ nó rồi, ông ấy tuy cố chấp nhưng vẫn rất quan tâm đến con mình, cuối cùng cũng đồng ý rồi. Chu Thiến nghe đến đó thì rất vui vẻ, cô nói với Triệu phu nhân: - Cảm ơn hai bác đã đồng ý chuyện của cháu và Hi Thành! - Hôm nay bác hẹn cháu ra là để nói chuyện này, sau đó cũngmuốn hẹn cháu xem lúc nào có thể mời cha mẹ đến gặp gỡ, dùng cơm. Haiđứa kết hôn, không thể có chuyện hai bên thông gia còn không gặp gỡ được
|