Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
|
|
Chương 40: Ăn kem trên mặt 10 Phải nói, đôi môi chú Hoắc thật đẹp thật quyến rũ, nếu hôn, cảm giác nhất định vô cùng tuyệt vời.
Được rồi, cô lại mất hồn rồi.
"Phù! Chú không phải tới đòi tiền sửa xe a! Vậy sao không nói sớm! Sợ đến mức tim tôi muốn nhảy ra ngoài rồi đây!"
Ngũ Y Y lại theo thói quen đánh lên cánh tay Hoắc Phi Đoạt, Hoắc Phi Đoạt không thèm để ý.
Hoắc Phi Đoạt cong môi, lộ ra chiếc răng nanh trắng tinh, "A..., em muốn trả tiền sửa xe sao, không sai, tôi cơ bản không tính toán mấy chuyện này, nếu.... Em đã chuẩn bị trả rồi, vậy được rồi, mau trả nợ đi."
"A? Cái gì?" Mắt, miệng Ngũ Y Y há thật to, thiếu chút nữa phát điên rồi.
Chú Hoắc chết tiệt!
Anh không phải đang đùa với cô đấy chứ?
Anh nói cơ bản không tính đòi tiền sửa xe?
A a a a a.........
Đồ đầu đất Ngũ Y Y! Sao cô lại chủ động nói đến "tiền sửa xe" a?
A Trung đứng cách Hoắc Phi Đoạt mấy mét ra hiệu, Hoắc Phi Đoạt cười nhẹ, xoay người đi tới.
Cố Tại Viễn đứng cạnh A Trung trợn mắt kêu lên, "Ai ai ai, người phụ nữ kia! Cái con nhóc kia! Đó không phải là con nhóc xấu xa đã phá hoại Bugatti sao? Tôi muốn qua bắt cô ta! Đừng để cô ta chạy trốn!"
Hoắc Phi Đoạt đi qua, một tay, giữ cổ Cố Tại Viễn, cứng rắn kẹp Cố Tại Viễn lại.
Cố Tại Viễn không cam lòng quơ quơ cánh tay, "Không thể thả con nhóc đó đi! Khó khăn lắm mới gặp được, nhất định phải bắt cô ta ta ta ta ta ta........
Ngũ Y Y cong miệng buồn chán, xoay người đi tìm Hoắc Phi Đoạt, rốt cuộc nhìn thấy, một đám người áo đen khỏe mạnh đang vây quanh Hoắc Phi Đoạt, đi tới giữa đám người, rất nhiều người vẻ mặt tươi cười cung kính chờ Hoắc Phi Đoạt.
Hoắc Phi Đoạt giống như một vị vua, trước sau người người ủng hộ rầm rộ, những người đang đứng đợi anh, hơi hơi gật đầu, coi như đã chào hỏi qua.
Tiêu Lạc cười đi đến, bắt tay với Hoắc Phi Đoạt.
Tiêu Lạc........ Cũng quen biết với chú Hoắc?
"Trời ạ! Hoắc tổng tập đoàn Đế Vương thật đẹp trai!"
"Người ta đeo kính râm mà ngươi cũng biết anh ta đẹp trai? Ngươi nhìn thấy bộ dáng anh ta rồi sao?"
"Chưa thấy qua..... Nhưng mà đeo kính mắt như thế cũng rất đẹp trai a!"
"Ừm, tôi nghe nói, gương mặt anh ta khuynh quốc khuynh thành, đẹp đến rối tinh rối mù a...!"
......
Lỗ tai Ngũ Y Y tràn ngập tiếng la hét của mấy người phụ nữ háo sắc, cô mới hiểu được, chú Hoắc, dĩ nhiên là người nổi tiếng khắp châu Á ---- Tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương.
Thảo nào nhiều người lại gọi anh "Anh hai".
"Ai ai ai, Y Y, Y Y a, mình cuối cùng cũng biết chú Hoắc võ thuật cao cường kia là ai rồi......." Hàn Giang Đình chạy đến bên cạnh Ngũ Y Y, xúc động nói.
Ngũ Y Y thản nhiên, "Cậu không cần nói, mình đã biết rồi."
Tổng kết mà nói, đó chính là, cô Ngũ Y Y vì học theo người ta làm chuyện tốt, cứu bà lão qua đường, đập hư Bugatti của Tổng giám đốc Hoắc tập đoàn Đế Vương.
Mặt khác, cô còn muốn bồi thường tiền sửa xe.
Bốp! Ngũ Y Y đánh lên gương mặt nhỏ nhắn của mình.
"Cậu làm gì vậy Y Y, điên rồi à, sao lại tự đánh chính mình?"
Hàn Giang Đình giật mình.
Ngũ Y Y bi thương, "Cái miệng xui xẻo này! Hở chút là nhiều chuyện? Sao phải chủ động nói cài gì mà tiền bồi thường sửa xe a!"
Hàn Giang Đình đồng tình nói, "Mình thăm dò được, chú Hoắc này không chỉ là tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương, nghe nói....... Còn chi phối cả xã hội đen, là người đứng đầu tổ chức xã hội đen lớn nhất châu Á...... Nhưng mà, đây chỉ là tin đồn thôi....., không chắc đã là sự thật......"
Ngũ Y Y rơi nước mắt đầy mặt, "A a a a, sao cậu lại nói với mình mấy chuyện xui xẻo này! Chết tiệt, thiếu tiền người khác cũng thôi đi, làm sao lại để mình thiếu tiền xã hội đen chứ?"
|
Chương 41: Người đàn ông đẹp trai nhẫn tâm làm giàu 1 Thảo nào võ thuật của anh lại xuất sắc đến tuyệt diệu như vậy, thảo nào anh chỉ đi ăn bữa sáng cũng bị người khác đuổi giết, thì ra, anh thật sự là anh hai trong giới xã hội đen!
"Ai, mình thật hối hận hôm đó đã nói bậy nói bạ với chú Hoắc." Hàn Giang Đình buồn phiền xoa xoa thái dương.
"Ừm? Cậu cảm thấy mình không nên hỏi chú có phải là người đứng đầu bang phái nhỏ? Người ta không phải là người đứng đầu nhỏ nhoi a, là thủ lĩnh trong thủ lĩnh đó! Lúc đó cậu cũng thật mất mặt!" Ngũ Y Y chu môi, nhìn mấy người xa xa đang bao quanh Hoắc Phi Đoạt như sao vây quanh mặt trăng.
"Không phải a! Mình thật hối hận, hôm đó sao không nhờ cậy chú Hoắc, nhận làm thầy a, cho dù là không tập võ, chỉ cần đem cái danh chú Hoắc ra ngoài, cho dù thế nào, mình Hàn Giang Đình chính là học trò của anh hai Hoắc! A hô hô, chắc chắn tất cả mọi người phục mình sát đất, bị dọa một phen!"
Hàn Giang Đình lập tức chìm đắm trong tưởng tượng của bản thân, khuôn mặt cười ngây ngốc.
Ngũ Y Y vô cùng khinh bỉ anh, "Đồ đần độn!"
"Chúc mừng." Khuôn mặt Hoắc Phi Đoạt không chút tươi cười, bắt tay Tiêu Lạc, còn gật đầu với Ngũ Phong Tập và Tiêu Mai chị gái Tiêu Lạc.
Không cười thì không cười, dù sao cái người Hoắc Phi Đoạt kia vẫn luôn như vậy, tính tình lạnh như núi băng, nói chuyện với ai cũng kiêu ngạo sai bảo như vậy, mọi người sớm đã thành thói quen.
Tiêu lạc vỗ nhè nhẹ lên cánh tay Hoắc Phi Đoạt, cười nói, "Tôi còn nghĩ anh không đến đấy, nếu anh không đến, chị của tôi sẽ buồn chết mất, chị ấy cứ ầm ĩ muốn gặp mặt người đàn ông đẹp trai trong truyền thuyết một lần a. Chị, đây là người em đã nói với chị, tổng giám đốc Hoắc. Hoắc Phi Đoạt."
Chị Tiêu Lạc nhìn Hoắc Phi Đoạt với vẻ kính trọng, nhanh chóng đi qua bắt tay với Hoắc Phi Đoạt, "Anh là người đẹp trai họ Hoắc sao, tôi sớm đã muốn chiêm ngưỡng anh rồi! Hôm nay thật sự rất rất vui!"
Hoắc Phi Đoạt hơi nhíu mày, anh vô cùng không thích những động tác thân thiết với phụ nữ như thế này, đừng nói là nắm tay, ngay cả cách một lớp quần áo ôm cánh tay anh, anh đều chán ghét. Cho nên Hoắc Phi Đoạt chỉ chạm nhẹ tay của Tiêu Mai, rất nhanh, chỉ tích tắc một giây, anh đã lui về sau một bước, tránh được.
Ngũ Phong Tập vừa nghe nói người này là người nổi tiếng trong những người rất giàu có, tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương, hai mắt lập tức sáng lên, kề đến trước mặt Hoắc Phi Đoạt, cười nịnh bợ, "Ai nha nha, thật vinh hạnh, thật sự rất vinh hạnh a, tổng giám đốc Hoắc đến nhà, thật vẻ vang cho kẻ hèn này! Tổng giám đốc Hoắc, nghe nói tập đoàn anh chuẩn bị tiếp nhận hai công trình lớn, anh xem..... Có thể cho công ty chúng tôi hợp tác? Ha ha, ha ha."
Ngũ Phong Tập vừa lùn vừa béo lại đứng cùng một chỗ với Hoắc Phi Đoạt cao lớn càng làm nổi bật sự bỉ ổi của ông ta, thật kém cỏi.
Hoắc Phi Đoạt vừa vặn cao hơn Ngũ Phong Tập một cái đầu!
Cái lão béo này chính là ba ba của con mèo nhỏ kia?
Hoắc Phi Đoạt kiềm chế sự chán ghét với Ngũ Phong Tập, tính tình khó được tốt như lúc này, mở miệng, "Đến lúc đó xem đi."
Cố Tại Viễn đứng gần Hoắc Phi Đoạt, trên mặt lộ ta biểu tình vô cùng kinh ngạc.
Không đúng a, binh thường nhiều lắm anh hai cũng chỉ "Hừ", lần này lại cùng lão già kia nói một câu.
Cố Tại Viễn thật sự cảm thấy Hoắc Phi Đoạt có gì đó không đúng!
Cụ thể là từ bao giờ trở nên kỳ lạ như vậy?
Cố Tại Viễn sờ sờ trán Hoắc Phi Đoạt có phải bị sốt không.
Ngũ Y Y đột nhiên bị người nào đó đụng trúng, làm cho cô lảo đảo.
"Người nào, không có mắt sao! Đi đứng như thế nào vậy?"
Cũng may có Hàn Giang Đình đứng bên cạnh, vừa rồi cô nắm lấy Hàn Giang Đình mới không bị ngã sấp xuống, nếu không bị đụng một cái mạnh như vậy , cô có thể đã té sấp xuống đất như chó gặm bùn.
|
Chương 42: Người đàn ông đẹp trai nhẫn tâm làm giàu 2 Cố ý đụng Ngũ Y Y một cái Ngũ Nhân Tâm giả bộ vô tội nói, “Ai nha, thật vô ý quá, hôm nay trong nhà có tiệc đính hôn, mấy chị em chúng ta bận đến nỗi hoa mắt chóng mặt, cô không sao chứ ?”
Ngũ Nhân Tâm nói xong liền phóng ánh nhìn lên trên người Hàn Giang Đình.
Ngũ Y Y nhăn mày, “Tôi xem chính là chị cố ý, đụng tôi một chút thì chị có thể xinh đẹp lên sao ? Thật là nhàm chán”
Ngũ Nhân Tâm nghe vậy tức giận phản bác ,” Người nào nhàm chán?”
Ngũ Nhân Ái kéo Ngũ Nhân Tâm đang xúc động lại, giọng điệu đầy châm chọc nói, “ Bình tĩnh, Nhân Tâm, cùng loại người này nói chuyện thì có gì tốt, thứ như nó nghe không hiểu tiếng người đâu”
Ngũ Y Y trợn hai mắt nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Aí, cơ hồ muốn phun hỏa đốt người.
“Ngũ Nhân Aí! Chị nói cho rõ ràng a! Chị nói ai không hiểu tiếng người ? Tôi xem chính chị mới không hiểu tiếng người nha! Mấy người đều là súc sinh đội lốt người”
Ngũ Nhân Aí kiềm chế tức giận, âm hiểm nói , “Súc sinh ? Ở chỗ này có thể xứng với súc sinh chỉ có mình mày đi ? Có một người mẹ không biết xấu hổ, muốn bay cao làm phượng hoàng không tiếc phá hư gia đình của người khác, còn không nhận mình là Tiểu Tam, mẹ mày tài giỏi như vậy mới xứng đáng là súc sinh! Ngũ Y Y, mẹ con mày đều hạ tiện như nhau”
Ngũ Y Y nghẹn đỏ bừng cả mặt, cô nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Aí, thở hồng hộc vì tức giận lẫn xấu hổ, tay siết chặt quả đấm.
“Không cho phép chị hạ nhục mẹ tôi! Bà ấy chưa từng nghĩ muốn leo cao cái gì, bà ấy chỉ vì một phần chân tình”
Ngũ Y Y nén lệ gằn từng câu từng chữ, cả người run rẩy lợi hại
|
Chương 43 Cố ý đụng Ngũ Y Y một cái Ngũ Nhân Tâm giả bộ vô tội nói, “Ai nha, thật vô ý quá, hôm nay trong nhà có tiệc đính hôn, mấy chị em chúng ta bận đến nỗi hoa mắt chóng mặt, cô không sao chứ?”
Ngũ Nhân Tâm nói xong liền phóng ánh nhìn lên trên người Hàn Giang Đình.
Ngũ Y Y nhăn mày, “Tôi xem chính là chị cố ý, đụng tôi một chút thì chị có thể xinh đẹp lên sao? Thật là nhàm chán”
Ngũ Nhân Tâm nghe vậy tức giận phản bác, “Người nào nhàm chán?”
Ngũ Nhân Ái kéo Ngũ Nhân Tâm đang xúc động lại, giọng điệu đầy châm chọc nói, “ Bình tĩnh, Nhân Tâm, cùng loại người này nói chuyện thì có gì tốt, thứ như cô ta nghe không hiểu tiếng người đâu”
Ngũ Y Y trợn hai mắt nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Ái, cơ hồ muốn phun hỏa đốt người
“Ngũ Nhân Ái! Chị nói cho rõ ràng a! Chị nói ai không hiểu tiếng người? Tôi xem chính chị mới không hiểu tiếng người nha! Mấy người đều là súc sinh đội lốt người”
Ngũ Nhân Ái kiềm chế tức giận, âm hiểm nói, “Súc sinh? Ở chỗ này có thể xứng với súc sinh chỉ có mình mày đi? Có một người mẹ không biết xấu hổ, muốn bay cao làm phượng hoàng không tiếc phá hư gia đình của người khác, còn không nhận mình là Tiểu Tam, mẹ mày tài giỏi như vậy mới xứng đáng là súc sinh! Ngũ Y Y, mẹ con mày đều hạ tiện như nhau”
Ngũ Y Y nghẹn đỏ bừng cả mặt, cô nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Ái, thở hồng hộc vì tức giận lẫn xấu hổ, tay siết chặt quả đấm.
“Không cho phép chị hạ nhục mẹ tôi! Bà ấy chưa từng nghĩ muốn leo cao cái gì, bà ấy chỉ vì một phần chân tình”
Ngũ Y Y nén lệ gằn từng câu từng chữ, cả người run rẩy lợi hại!
Ngũ Nhân Ái bĩu môi, “Thôi đi! Cái gì mà chân tình! Ba tôi nếu không có tiền, mẹ mày sẽ chịu theo ông sao? Lén lút hạ sinh mày, không phải vì muốn lấy chút tiền sao?”
Hàn Giang Đình ôm Ngũ Y Y muốn cản cô lại, phòng ngừa Y Y tức giận nhào tới đánh nhau với ba đầu heo này, như vậy thì coi như mất thể diện. Hàn Giang Đình chán ghét hướng ba chị em nhà Ngũ gia trầm giọng quát “Kêu la cái gì! Đừng tưởng mấy người ở chỗ này thì trở nên cao qúy! Dáng dấp giống như khúc than, căn bản chẳng ai thèm lấy! Tôi xem, chính là mấy người ghen tị Y Y xinh đẹp hơn mấy ngưới. Chuyện của người lớn chưa đến lượt mấy người phán xét! Các người còn dám nói bậy, xem Hàn Giang Đình tôi xử mấy người như thế nào”
Ngũ Nhân Tâm nhìn Hàn Giang Đình giận đến phát khóc, “Hàn Giang Đình! Vì cái gì mả anh luôn muốn bệnh vực Y Y? Cô ta có gì tốt? Có phải hay không các người đã lên giường với nhau?
Hàn Giang Đình vừa rồi vì con tiện nhân đó nói ba chị em cô là khúc than! Khinh người quá đáng!
Ngũ Y Y giận quá hóa cười, chỉ có Hàn Giang Đình đứng gần cô mới cảm nhận được người cô khẽ run. Ngũ Y Y nhìn ba chị em Ngũ gia cười nói, “Đúng a, chị đoán đúng nha, tôi chính là cùng Giang Đình lên giường, thế nào? Chị ghen tị sao? Chị cũng cởi quần áo thử chút đi a, có bản lãnh thì thử xem Giang Đình có hứng thú với chị không a, Hắc Qủy!”
Ngũ Nhân Tậm giận điên hướng Ngũ Y Y hét ầm lên, “ Ngũ Y Y ! Đồ tiện nhân, mày với mẹ mày đều đồng dạng không biết xấu hổ! Hạ lưu, tiện nhân! Tao giết chết mày!’
|
Chương 44 Ngũ Y Y cũng không sợ mất mặt hướng về phía Ngũ Nhân Tâm đấm đá loạn xạ.
Ngũ Nhân Ái thấy tình hình không ổn liền tiến lên kéo Ngũ Nhân Tâm ra, Hàn Giang Đình cũng một bên lôi kéo Ngũ Y Y, hôm nay trong nhà có nhiều người nếu để cho họ thấy thì thật không còn mặt mũi.
“Tốt lắm! Các người đánh đủ chưa? Mau dừng tay a!” Hàn Giang Đình ở chính giữa mặt tức giận hét lên.
Ngũ Nhân Tâm đầu tóc rối loạn, giận đến mức ngực kich liệt phập phồng, hung tợn nhìn chằm chằm Ngũ Y Y, sau đó liền khóc đến thương tâm, “Giang Đình, ô ô ô, anh thật thích Y Y sao? Giang Đình , em cũng tốt vậy, anh xem ,Y Y chỉ là con gái riêng ,em mới chính là tiểu thư Ngũ gia a”
Hàn Giang Đình hất bàn tay đang nắm lấy tay mình ra, phiền não nói, “Nhàm chán muốn chết ! Các người ai khi dễ Y Y tôi đều ghét cả”
Ngũ Nhân Tâm tuyệt vọng kêu lên, “Ngũ Y Y, mày là đồ tiện nhân! Tao hận mày! Tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”
Ngũ Y Y cười lạnh nói, “Hận đi ! Dùng sức mà hận! Tốt nhất kêu tất cả mọi người đến mà hận tôi”
Ngũ Nhân Tâm vô năng khóc thét lên.
Hàn Giang Đình ôm Ngũ Y Y, cúi đầu nhìn cô dịu dàng hỏi, “Như thế nào ? Cậu có bị thương chỗ nào không ?”
Ngũ Y Y giống người mất hồn lắc đầu, chĩ dùng ngón tay chỉ xuống tim, bi thương nói, “Chỉ là nơi này, rất đau”
Hàn Giang Đình nhất thời hiểu được, đau lòng lấy tay sờ sờ tóc cô, thương tiếc nói, “ Việc này dù đúng hay sai, đều không lien quan đến cậu, cậu không cần đễ ý”
Ngũ Y Y thê lương mà cười.
Sẽ không liên quan sao ?
Cô làm sao mà không biết, thật ra mẹ mình đã phạm sai lầm không thể tha thứ!
Mặc kệ có phải hay không vì chân tình, bà không nên khiến cho mọi người khinh ghét gọi mình là Tiểu Tam.
Mẹ cùng ba ở một chỗ, cũng bằng như làm tổn thương mẹ con nhà Ngũ gia. Người ta mắng không có sai, không phải sao?
Mẹ của cô, chính là Tiểu Tam!
Đây là sự thật không thể nào thay đổi được.
Đây cũng là lý do Ngũ Y Y không thể đứng thắng lưng trước mặt ba chị em Ngũ Gia.
Mặc dù lần này đánh nhau không có gây ầm ĩ nhưng cũng khiến người xung quanh đễ ý.
Mà ngưới đầu tiên, chính là Cố Dĩ Mặc.
Hắn vốn đang vò đầu bứt tai vì buồn chán, ngó trái ngó phải, đột nhiên thấy Ngũ Y Y phía bên kia.
Ah! Đó không phải là con nhóc đó sao?
Hiện tại trong lòng Cố Dĩ Mặc đã nổi lên một cái xưng hô nhất định _Con nhóc.
Nha đầu kia đang làm gì?
Gây gổ sao?
TNND, phụ nữ đánh nhau mà hung bao thế sao ?
Con nhóc đánh nhau rất giống Tiểu Lão Hổ.
Cố Dĩ Mặc không nhịn được mà nói ra tiếng, “Mẹ kiếp! Ba người kia đang làm gì? Ba đánh một, lấy nhiều đánh ít tính là cái gì a”
Cố Dĩ Mặc không chút suy nghĩ hướng về phía Ngũ Y Y chạy tới.
Hắn vừa đi, Tiêu rơi vì chú ý từ trước liền xoay mặt đi xem, cùng lúc đó, Hoắc Phi Đoạt đứng bên cạnh cũng theo qua.
Sau đó…Ngũ Phong Tập cũng nhìn thấy cãnh bốn nữ nhi của mình đang đánh nhau thành một đoàn.
Đúng là không thể sống nổi, bốn cô nàng này cũng không biết thu liễm, trong trường hợp này mà còn đanh nhau như vậy.
Vì vậy, Ngũ Phong Tập, Tiêu Mai, Tiêu Lạc, Hoắc Phi Đoạt, Cố Dĩ Mặc đều hướng chỗ Ngũ Y Y đi tới.
Ngũ Phong Tập từ trước tới giờ lần đầu tiên thấy Ngũ Nhân Tâm đầu tóc rối loạn, khóc rối tinh rối mù, hết sức đáng thương.
Mà Ngũ Y Y thì ngược lại, bộ dạng kiên cương không chút sức mẻ. Ngũ Phong Tập đầu tiên liến đối với Ngũ Y Y không hài long.
Ngũ Nhân Tâm vừa nhìn thấy ba, lập tức uất ức khóc vô cùng bi thương nhơ giúp đỡ, “Ba …Ô ô ô, Y Y em đánh con, ô ô ba xem a”
|