Tiểu Hoa nhíu mày săm soi chiếc vòng huyền diệu ấy, cô biết muốn phá được nó là rất rất khó nhưng còn may bởi Phượng tỷ từng cho một thứ coi như bùa cứu mạng chuyên dùng giải quyết tình thế nguy cấp. Tiểu Hoa lấy trong áo ra một miếng ngọc bội mầu hồng nhạt khắc hình Phượng Hoàng sải cánh vô cùng tinh xảo, đeo nó vào cổ.
Thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt xẩy ra nhưng miếng ngọc bội ấy đủ quyền năng giúp Tiểu Hoa chống lại được vòng tay vô thượng kia và vô hiệu hoá nó triệt để. Cô lướt vụt tới nắm lấy tay Yến Châu mà không hề bị hất văng chút nào, ngược lại chính chiếc vòng tay ấy bị luồng khí đỏ rực huyền ảo khắc chế, ánh sáng xanh nhạt bao phủ vòng tay tắt ngấm.
Yến Châu kinh hoảng vội giật mạnh tay ra mong thoát được nhưng vô ích, chẳng thể kháng cự bởi thực lực chênh lệch, chút võ công cỏn con của công chúa nhỏ sao bì nổi Tiểu Hoa. Toàn thân như bị điện giật, tê dại mọi giác quan mà ngất xỉu, trước khi đôi mắt khép lại cô chỉ thấy Tiểu Hoa ôm giữ lấy mình rồi quay cuồng chóng mặt thiếp đi.
Nghi Tâm gật gù hài lòng, vậy là Phượng tỷ lại có thêm nữ nhân trong sạch để cưỡng hiếp rồi, đúng là phúc phần không phải cô gái nào cũng có được.
Tiểu Hoa hỏi "Tỷ không giúp à?" Nghi Tâm lắc đầu "Khỏi cần, hai tỷ ấy thừa sức." Tiểu Hoa nói "Thôi, muội đi trước nhé." Dứt lời miếng ngọc bội lại phát luồng sáng đỏ rực che lấp cả hai, họ biến mất tăm luôn.
...
Bầu khí quyển của Trái Đất bị cuộc đấu từ Hàn Sắc Nhi và Long Quyển Tinh gây ảnh hưởng tạo thành vòng xoáy hỗn loạn, giống như hai nàng đang đứng giữa tâm bão vậy, cát bụi gió mây toàn bộ hành tinh đều hưởng ứng gia nhập vào vòng xoáy. Biển suối sông hồ chịu tác động hóa sóng thần cao chót vót giáng xuống công kích cả thế giới này, cảnh tượng rất đáng sợ.
Tại những vùng lãnh thổ quốc gia khác thiệt hại nặng nề, hoang tàn đổ nát. Ở các châu lục xa xôi thì loài người lẫn động vật bất lực gào thét chìm nghỉm dưới ngọn sóng thần hung bạo, địa lý Trái Đất hoàn toàn thay đổi, hàng ngàn kilomet diện tích bị nhấn chìm phá hủy.
Sóng thần cũng trào dâng càn quét cả Thành Đô, khí thế hừng hực cao mấy trăm mét, phá sập hoàn toàn tường thành biên ải, binh lính biên cương chết sạch, ngọn sóng ấy điên cuồng xô đổ bao nhiêu ngôi nhà dân chúng trong nội thành, tấn công cả vào vị trí hoàng cung đe dọa tính mạng tất thẩy mọi người, khối kẻ sợ vỡ mật lăn quay ra tử vong.
Thiên Đế - Thiên Hậu - Hạc Tâm Thánh Diễn đứng giữa hiện trường hoảng loạn quan xát khung cảnh tang thương mà lòng bất nhẫn. Dù sao cũng là vua cai trị thiên đình rộng lớn bao la, thấy sinh linh phàm trần thống khổ vậy thì khó kìm nổi đau đớn thương xót. Họ thật sự bất lực trước Hàn Linh Phượng nhưng đối với cơn sóng dữ này thì vẫn trong khả năng khống chế, nghĩ vậy Thiên Đế - Thiên Hậu đảo mắt nhìn nhau và gật đầu quyết định cùng ra tay thì chợt Hạc Tâm Thánh Diễn giữ chặt bả vai ngăn cản.
Họ ngoái đầu lại nhìn vị hạc tiên, gương mặt xinh đẹp tràn đầy sự phấn khích ngạo mạn cứ như người xa lạ khác hẳn so với nhân vật họ biết trong suốt nhiều năm qua. Đế - Hậu chưa kịp hỏi gì thì Hạc Tâm Thánh Diễn đã mỉm cười khinh bỉ bảo "Kịch đang hay, hai con chó các ngươi muốn làm gì?" Giọng điệu ngông cuồng như chính Hàn Linh Phượng. Dứt lời liền túm tóc cả hai đập mạnh đầu họ vào nhau "Bốp" bất tỉnh luôn. Bằng vào thực lực của Thiên Đế vốn cũng chẳng bị hạ dễ dàng như vậy, chỉ tại tình huống quá đột ngột không thể đề phòng, nếu đấu một một thì nàng hạc tiên chắc sẽ mất khoảng thời gian kha khá mới thắng được.
Hạc Tâm Thánh Diễn nắm gáy áo ông già bà già và biến mất tăm.
...
Trần Di Yên vẫn đứng lơ lửng trên không trung, cô không hề sợ sệt chút nào trước khí thế của sóng thần, ngoại trừ được Linh Cơ với Điểu Huyền Tinh bảo hộ tuyệt đối ra thì cô còn rất tự tin vào thực lực bản thân nữa.
Trần Di Yên giang rộng đôi tay, tất cả toàn bộ biển sắc mưa sắc đang tàn phá chốn này liền quy tụ hết lên không trung, những vòi bạch tuộc kết hợp từ bụi sắc cũng xát nhập hóa thành mười khối cầu sắc lộng lẫy choáng ngợp bầu trời, mỗi khối to gần bằng kích thước ngọn núi, mỹ lệ vô cùng. Trần Di Yên đứng giữa trung tâm, mười khối cầu vây xung quanh như sinh vật sống sẵn sàng đợi lệnh, chúng không ngừng quay theo quỹ đạo vòng tròn ma xát không gian gây hiệu ứng chói chang hơn cả ánh nắng. Trần Di Yên đẩy hai tay tới trước, hô lớn "Biển Sắc Sát Sinh Linh Tối Thượng - Thập Cầu Lung Linh Diệt."
Vòng quay các khối cầu hùng vĩ liên tục xoay vù vù lao tới đối đầu cơn sóng thần hung dữ tàn bạo.
PHÙM ÙM ÙM... Bức tường nước kinh hoàng sụp đổ tán loạn tung tóe khắp nơi xung quanh, rung chấn mạnh xẩy ra lắc lư mặt đất ở phạm vi cực rộng. Bụi sắc hòa nhập vào nguồn nước khổng lồ, ăn mòn biết bao đất đai cây cối thực vật, hàng ngàn ngôi nhà bỏ hoang của dân chúng trong diện tích vài trăm kilomet sập thành tro bụi, tất tần tật biến hóa ra vụ nổ kinh hồn bạt vía. Nước sóng thần bốc hơi hết sạch sành sanh, khói bụi sắc mầu ngào ngạt không trung đối kháng với ánh sáng Mặt Trời, mức độ lấp lánh xua đuổi vô vàn tia nắng khiến một diện rộng bầu trời lập lòe chói chang cực kỳ ma mị dị thường. Hiện tượng ấy kéo dài hơn năm phút rồi tắt ngấm.
Coi như ân nhân bất đắc dĩ cứu giúp Thành Đô thoát khỏi họa thiên tai thủy triều, Trần Di Yên nhìn lại hiện trường thấy muôn người đứng lặng im há hốc mồm nhìn mình trên cao như nhìn quái vật vậy. Số tượng Phật chỉ còn lác đác hơn hai mươi, đám yêu ma Vô Hạn Ma Cung thì còn đầy rẫy, phe nào cũng đều tỏ vẻ muốn lánh xa cô. Trần Di Yên chả bận tâm, lướt hạ xuống cạnh ba nàng kia.
Trần Tiểu Thanh nhào tới ôm chầm lấy chị gái mình, cảm xúc đầy yêu thương và tự hào chu môi thơm má tới tấp khiến Trần Di Yên thấy nhột, đôi tay ngọc giơ lên nhéo hai bên má em gái dễ thương, cười bảo "Ngốc này." Trần TiểuThanh nũng nịu "Ư." một tiếng rồi lại ôm chặt chị gái, dựa đầu vào vai chẳng chịu buông.
Điểu Huyền Tinh mỉm cười nói "Muội sẽ còn tiến xa hơn nữa, chắc chắn đấy!" Trần Di Yên nháy mắt tinh nghịch với nàng tiên bồ câu, hai người nhìn nhau đầy ám muội mập mờ.
Linh Cơ bước lại gần nâng cằm Trần Di Yên mà hôn môi bất chấp ánh nhìn của bất cứ ai, nói chung cũng chẳng kẻ nào còn dám to gan lớn tiếng phản đối đâu, bài học thực tế của mấy ngàn người nát đầu còn sờ sờ kia kìa. Xét về sức mạnh thì đối với siêu nữ cường, tất cả trời đất hồng hoang, Vũ Trụ hỗn độn đều chỉ là lũ súc sinh mà thôi, chả việc quái gì phải nể nang thằng nào con nào hết, cụ của trời cũng chỉ như con chó ghẻ rẻ rách, Thần Sáng Thế Vũ Trụ mà láo lếu thì siêu nữ cường đập vỡ mặt cả lò cả họ hang hốc tông ti ngay, ngoại trừ một số rất ít trường hợp ngoại lệ đáng để Linh Cơ coi trọng.
Linh Cơ mỉm cười xoa đầu Trần Di Yên, dịu dàng nói "Làm tốt lắm, nương tử!" Cách gọi ấy khiến thiên tài y thuật say đắm mê mẩn. Trần Tiểu Thanh nhắm mắt phụng phịu "Muội thì chẳng làm được gì!" Linh Cơ hôn chụt má cô gái đáng yêu, gian manh bảo "Muội chỉ cần làm cho ta sướng là đủ rồi, những việc khác cứ để ta lo." Trần Tiểu Thanh mở mắt, chu môi nhìn trái nhìn phải trông rất buồn cười và dễ thương.
Điểu Huyền Tinh trêu đùa "Chờ mọi chuyện xong xuôi rồi hãy tình cảm mặn nồng nha." Linh Cơ tươi cười nhìn nàng tiên bồ câu với ánh mắt yêu thương vô cùng vô tận, cô khoác vai cô ấy, hôn khẽ vào mái tóc trắng thanh khiết, thầm thì vô tai "Muội là tất cả tất cả với ta đấy, biết không hả đại nương tử?!" Điểu Huyền Tinh đánh nhẹ vào ngực Linh Cơ, tủm tỉm "Ư." một tiếng.
Trần Di Yên thấy cảnh hai người mình yêu nhất âu yếm bằng lời nói cử chỉ thì nuốt nước bọt sung sướng rạo rực lắm, tâm trí tưởng tượng ra đủ tư thế mà Linh Cơ cùng Điểu Huyền Tinh sẽ làm trên giường, đây là khái niệm thủ dâm tinh thần cấp độ cao, cực kỳ thuần khiết trong sạch trong sáng. Tất nhiên vấn đề này sao qua khỏi cặp mắt tinh tường của Điểu Huyền Tinh chứ, nàng tiên giơ ngón tay trỏ dí vô trán thiên tài y thuật tỏ ý "Hư thế!"
Trần Tiểu Thanh đưa ba nàng kia về thực tại bằng câu hỏi ngây ngô "Ơ mà sóng biển từ đâu tràn tới tận Thành Đô thế nhỉ?"
Linh Cơ - Điểu Huyền Tinh cùng nhìn lên trời phía xa xăm, họ cảm nhận rõ ràng đang có người giao đấu trên đó ngay từ lúc mới bắt đầu rồi. Điều Huyền Tinh giải đáp "Bạn của Yến Châu giao chiến kẻ địch mạnh nên mới gây trạng thái sóng biển điên cuồng vậy đó." Trần Tiểu Thanh - Trần Di Yên cũng ngước lên nhìn theo hướng ấy nhưng thị giác của họ không thấy được chi tiết mà chỉ thấy trên cao tít mù bầu khí quyển hóa thành vòng xoáy bão bùng cứ thế lớn dần lớn dần, khói bụi từ bốn phương tám hướng dâng cao nghi ngút hòa vào tâm điểm vùng xoáy.
Dân chúng lại thêm phen há hốc mồm trước hiện tượng kinh khủng đang diễn ra nơi không trung. Số tượng Phật lẫn đám quái vật còn xót cũng dừng mọi hành động mà dõi theo biến cố.
Trần Di Yên hỏi "Hai tỷ có định giúp Long Quyển Tinh không?" Linh Cơ mỉm cười trả lời "Không cần đâu. Sẽ có một nhân vật lớn bảo vệ tuyệt đối cho cô ấy xuất hiện đúng lúc thôi, chúng ta cứ xem cho vui mắt cái đã." Câu nói của siêu nữ cường tuy úp mở nhưng cũng đủ để chị em Trần Tiểu Thanh minh bạch nhân vật lớn đó là ai.
...
Bùm Bùm Bùm Bùm... Trải qua hơn trăm chiêu bất phân thắng bại khiến cả hai hưng phấn lắm, nhất là Long Quyển Tinh lâu rồi mới được đánh sảng khoái như này, lần đấu với Điểu Huyền Tinh chỉ là so tài khách sáo thôi chứ không phải sinh tử nên chả ai mạnh tay hết.
Kỳ phùng địch thủ đang tranh phong thì đột nhiên xuất hiện kẻ thứ ba xen vào, chính là Yên Nhiên Tinh từ phía xa bay vút đến, gió rít vù vù ấm ĩ cả bầu trời theo đà bay tới của cô ta. Phối hợp cùng Hàn Sắc Nhi, hai mặt giáp công mãnh liệt.
Long Quyển Tinh chẳng vì thế mà lúng túng bởi cô biết điều này là sớm muộn, kẻ thù không thể hòa giải sao có thể bỏ qua cho nhau. Ma Nữ Vương vận luồng chân khí mầu xanh óng ánh bao phủ toàn thân, song chưởng đánh trả cực kỳ hùng hậu.
ẦMMMMMMMMMM... Sáu chưởng khủng khiếp va chạm. Tâm bão khí quyển tan tành, bầu trời đen kịt, tiếng nổ ấy tựa như đem lại bóng đêm hắc ám bao trùm mọi sinh mệnh, sự rung động cực kỳ giữ giội. Mặt đất Địa Cầu rạn nứt rồi vỡ ra thành hai nửa có nguy cơ rơi tự do ngoài Vũ Trụ.
Loài người gào thét kinh sợ tột cùng "AAAAAA..." vì rơi xuống vực thẳm tối tăm, sức hút trường lực Trái Đất đã mất cộng thêm không khí đang dần tiêu tan khiến mọi động vật đối diện bản án tử hình.
Trần Di Yên - Trần Tiểu Thanh được luồng sáng trắng bảo vệ an toàn tuyệt đối, có lẽ do ở bên Linh Cơ nên hai chị em cảm thấy sự việc Trái Đất nứt vỡ làm hai phần cũng quá đỗi bình thường.
|
Ngôi sao năm cánh vô hình bao phủ Trái Đất che chở cho linh hồn nhân loại không bị tận diệt mà Thánh Nữ Tuệ Tuyệt Luân để lại cũng bị phá hủy mà không ai hay biết.
Khi Trái Đất vỡ đôi thì lộ ra luồng ánh sáng mầu tím nồng động, một vòng tròn ánh sáng tím khổng lồ từ sâu trong lõi địa tầng bay vọt lên không trung, bao quanh nó toàn là chi chít chú ngữ cổ xưa xiêu vẹo lạ lùng, bên trong nữa còn có các vòng tròn nhỏ đan xen.
Linh Cơ vận thần lực của mình khiến thời gian đông cứng chững lại sự luân chuyển, người rơi đứng im, hai nửa Địa Cầu rơi đứng im (chỉ là thân xác nhân loại bất động thôi, tâm trí thì vẫn tỉnh táo kinh sợ) Cô ngước nhìn vòng ánh sáng tím, nhếch môi nói "Đây là vòng luân hồi giúp hồn phách con người lẫn muôn loài đầu thai chuyển kiếp ư? Cũng chỉ là thứ rác rưởi mà thôi." rồi nhấc chân tung cước, luồng khí hùng hậu vô hình sút văng vòng luân hồi ra ngoài Vũ Trụ, nhắm thẳng vào Mặt Trời.
Lúc sắp tiến gần đến khối cầu lửa khủng khiếp khiến vòng luân hồi rung động run rẩy bốc khói dường như bị ăn mòn. Bất chợt từ bên trong Mặt Trời phóng ra đôi cánh ánh sáng trắng tinh khiết cuốn lấy vòng luân hồi để che chở bảo vệ rồi thu trở về và biến mất.
Vì Mặt Trời hiện tại là do một chút xíu luồng quang lực của Rực Hỏa Đao hình thành nên mọi vấn đề bên trong đó Linh Cơ đều biết, cả việc sáng sớm nay Thánh Nữ bay vào Mặt Trời cô cũng biết, chắc hẳn Tuệ Tuyệt Luân tò mò muốn thử khám phá uy năng tối thượng từ đao của Linh Cơ đây mà.
Linh Cơ giải phóng thời gian trôi lại như cũ, cô vẫy tay tạo ra lực hút cực mạnh hút toàn bộ loài người loài vật vọt lên khỏi vực thẳm không gian vô tận rồi nắm quyền tay trái đấm lên. Khoảng hơn hai triệu người bao gồm dân Thành Đô lẫn đám theo Phật Tổ giả viễn chinh đều bị thần khí đập vào mồm mà phọt hết tất tật hàm răng ra ngoài (bọn này vừa nẫy tuy không chửi rủa nhưng ánh mắt chúng thể hiện sự khinh bỉ, căm ghét, ghê tởm, siêu nữ cường không đánh chết cha chúng nó đã là nhân hậu lắm rồi á)
Điểu Huyền Tinh thì phụ trách việc vận khí hút hai nửa Trái Đất xát nhập lại như cũ, cô ngồi hụp xuống chống đôi tay xuống đường đứt của hai nửa. Toàn thân nàng tiên phát sáng, vô vàn bồ câu chói lòa xuất hiện nhào đến dùng mỏ quắp lấy tia khí của chủ nhân rồi chúng lao ùa xuống đất, sử dụng các tia khí thay cho chỉ may khâu Trái Đất lại bền chặt như cũ. Xong nhiệm vụ đàn bồ câu biến mất ngay. Không khí nhờ vậy cũng luân chuyển bình thường chẳng còn xáo trộn phân tán nữa, trọng lực Địa Cầu hồi phục như chưa từng xẩy ra chuyện gì. Số tượng Phật và quái vật phe địch đều đã bị hai nửa Trái Đất lúc xát nhập ép cho nát bét tất cả.
Cơn mưa răng buông rào rào xuống đất, nhân loại rớt bịch bịch vẫn an toàn nhờ siêu nữ cường khống chế giúp giảm tốc độ rơi. Lũ móm mém nằm ôm mồm lăn lộn đau đớn, đám không móm thì kẻ ngồi kẻ nằm chẳng ai đứng dậy nổi. Biểu hiện chung là bộ dạng te tua run lẩy bẩy, mồm lắp bắp, mắt chợn trừng, hãi hùng tột cùng với điều vừa trải qua. Trần gian đổ vỡ, không gian thiên địa đổ vỡ, quá mức khủng bố vượt ra khỏi tầm nhận thức của phàm nhân.
...
Một mình Long Quyển Tinh dĩ nhiên chẳng thể trọi lại sự liên thủ giữa Hàn Sắc Nhi - Yên Nhiên Tinh được, không lâu sau cô bị hất văng từ trên khí quyển xuống dưới đất ngay vị trí Lăng Trì Cung, lui liền mấy bước.
Quan xát xung quanh thấy Nghi Tầm - Miêu Kinh Tinh đứng bên ngoài tỏ vẻ ung dung dửng dưng, xác Cẩu Tặc Kinh be bét gần đó. Dựa theo cảm nhận thì trong phòng hoàn toàn không có ai nhưng Long Quyển Tinh vẫn xồng xộc chạy vào với hy vọng mình nhầm, miệng cất tiếng gọi lớn "Yến Châu! Yến Châu!" Chỉ là khi vào rồi lập tức thất vọng và lo lắng bởi căn phòng vắng lặng, không còn thấy bóng dáng nàng công chúa nhỏ đáng yêu đâu nữa.
Lòng như lửa đốt xen lẫn tức giận, Long Quyển Tinh bước ra gằn giọng hỏi Nghi Tâm "Yến Châu đâu?"
Nghi Tâm nhếch môi trả lời "Hứ. Tất nhiên là công chúa cành vàng lá ngọc đang ở nơi khoái lạc nhất trần gian rồi!"
Phẫn nộ cùng cực Long Quyển Tinh lao đến, mặt đất nứt toác theo đà lướt của cô.
Bất chợt dưới lòng đất Xà Phi Tinh nhô lên, cái đuôi rắn dài ngoằng to bự cuốn chặt lấy Ma Nữ Vương nhằm tạo cơ hội hiếm hoi cho đồng bọn. Nghi Tâm và Miêu Kinh Tinh tức khắc xông đến, cả ba đều tung chưởng thật dữ dội.
Bùm... Tiếc rằng thực lực chênh lệch quá xa nên cả ba bị hất văng đi khi Long Quyển Tinh vận khí phản kích, toàn thân cô loáng thoáng ẩn hiện bóng rồng xanh.
Xà Phi Tinh bị đứt cụt phần đuôi, nát bấy. Miêu Kinh Tinh hộc máu mồm nằm trên đất tổn thương nghiêm trọng. Nghi Tâm dù đã được Hàn Linh Phượng truyền thụ sức mạnh nhưng cũng chỉ là một phần rất nhỏ nên khó mà giao tranh nổi với Long Quyển Tinh, loạng choạng cố đứng vững.
Miêu Kinh Tinh gượng dậy tới chỗ đồng bọn, lo lắng hỏi "Tỷ không sao chứ?" Xà Phi Tinh cắn chặt răng, thân dưới huyết dịch nhoe nhoét vương vãi lung tung, một cái đuôi khác liền tự mọc lại như cũ chả khác gì con thằn lằn, việc này đồng nghĩa Xà Phi Tinh chịu hy sinh rất nhiều năm yêu lưc, mồ hôi đầy mình vừa đau vừa mệt.
Long Quyển Tinh đôi mắt phát sáng, cô không bận tâm bất cứ điều gì ngoại trừ Yến Châu lúc này, ắt hẳn muội ấy đã bị bắt đưa đến Phượng Hoàng Môn rồi, những kẻ kia phải chết.
Tằng tằng tằng... Tiếng đàn trong trẻo từ trời cao vọng xuống.
Long Quyển Tinh ngẩng mặt lên liền, cô nhận ra trên tầng khí quyển Yên Nhiên Tinh đang sử dụng Hồi Quỷ Cầm, báu vật dành cho Ma Nữ Vương.
Âm thanh ma mị vừa dứt thì cảnh tượng khủng bố diễn ra, một con quái vật rất khổng lồ xuất hiện xát gần Trái Đất với hình dạng quái dị bốn tay bốn chân cơ bắp cuồn cuộn, toàn thân nó lòi ra chi chít loại trùng như con giun con đỉa, riêng khuôn mặt nó đầy lông lá tròn vo to hơn cả Trái Đất. Không mắt mũi chỉ có mỗi cái mồm rộng thênh thang đầy răng nanh nhọn hoắt, bên trong mồm nó lại còn có vô số con nhện quỷ mầu tím bò lổn ngổn.
Hàng ngàn người sợ vỡ mật mà chết!
Trần Tiểu Thanh trừng mắt kinh ngạc do lần đầu tiên thấy thứ quái vật lớn như thế, khoác tay chị gái mà hỏi "Di Yên tỷ, con gì kìa?" Trần Di Yên cũng kinh ngạc tương tự em gái và không có câu trả lời. Linh Cơ mỉm cười vỗ vỗ nhẹ vào đầu Trần Tiểu Thanh, bảo "Con tôm con tép thôi." Điểu Huyền Tinh khoanh tay nhìn lên thích thú.
Về phía Long Quyển Tinh, cô chắp hai tay, ánh sáng xanh bùng phát chiếu rọi khắp hành tinh, luồng sáng phóng vụt lên không trung, ra hẳn Vũ Trụ rồi tích tụ thành một bộ xương người mầu xanh nhạt khổng lồ hơn cả con quái vật. Chính là Ma Cốt YêuTinh Chưởng huyền ảo.
Bộ xương giang hai tay rồi vỗ lại thật mạnh. Hàn Sắc Nhi - Yên Nhiên Tinh bay vút trán, con quái thú bốn tay bốn chân bị ép cho nát bét như đập con muỗi, hàng triệu triệu tấn máu đen xì rơi đổ xuống kinh khủng hơn trận sóng thần vừa nẫy.
Để tránh Trái Đất bị ô nhiễm ô uế, Long Quyển Tinh xuất tiếp chưởng thứ hai, yêu khí hóa hình con rồng to đùng xanh thăm thẳm oai hùng phóng vun vút lên há miệng ngoạm vào bầu khí quyển.
Đì đùng... Ầm... Toành oành... Ì ì ì...Âm thanh thập cẩm hỗn độn vang vọng ầm ĩ, tia chớp tia sét lẫn sấm rung bốc khói âm ỉ. Rồng xanh nhả khí quyển, luồng đạn kinh dị bắn đi gầm rú điên loạn khắp không gian, lượng máu con quái vật rơi bị nung nấu sôi sùng sục bốc hơi ngay lập tức.
Hàn Sắc Nhi - Yên Nhiên Tinh mỗi nàng một hướng bay tránh đòn, luồng đạn xẹt cực nhanh xuyên phá hàng triệu năm ánh sáng tạo đường dài lấp lánh cả một vùng Vũ Trụ. Giây lát luồng đạn siêu sát ấy đã biến mất khỏi tầm mắt vì quá xa, uy lực của nó đủ sức nghiền nát hàng vạn hành tinh.
Bộ xương tạm thời công kích Hàn Sắc Nhi để tranh thủ thời gian cho Long Quyển Tinh, còn cô thì bay vút lên đánh Yên Nhiên Tinh liên hồi nhằm mục đích không cho cô ta kịp đánh đàn triệu hồi thêm lũ quái vật phiền phức nữa. Chớp lấy chút xíu sơ sẩy hiếm hoi của đối phương, Long Quyển Tinh đá văng Hồi Quỷ Cầm tuột khỏi tay Yên Nhiên Tinh, ngay tức khắc rồng xanh lao tới đớp tan tành luôn, thứ này quả thực không nên tồn tại.
Hàn Sắc Nhi và bộ xương du đấu cách Trái Đất khá xa, cô nhìn về hướng Địa Cầu thấy Yên Nhiên Tinh đang rất điên cuồng đối trọi cùng lúc với cả Long Quyển Tinh lẫn rồng xanh, không ai thua kém ai. Bộ xương tung chân đá ngang, Hàn Sắc Nhi vọt lên tránh, một hành tinh xấu số nào đấy bị đá nổ "BÙM..." Bộ xương vung tay trái xương xẩu muốn tát nát đối thủ tí hon. Hàn Sắc Nhi chẳng hề tránh né, cô vận kình lực vào tay phải giơ lên đỡ dễ dàng. Vô hiệu hoá cú tát khổng lồ xong cô giữ chặt, luồng khí đỏ trào ra ma xát với toàn bộ thân xác bộ xương gây vô số vết nứt rạn từ sọ xuống cẳng. Hàn Sắc Nhi bất chợt quăng mạnh, bộ xương mất tự chủ bị ném đi như diều đứt dây, xa tít tắp văng đúng vào một Hố Đen. Sức hút mãnh liệt hút chửng luôn nhưng bộ xương chẳng phải tầm thường bám chặt vào cổng hỗn độn của Hố Đen mà thò đầu cố thoát ra.
Hàn Sắc Nhi tụ khí tay trái hóa thành khối cầu năng lượng mầu máu, kích thước to bằng cả Mặt Trăng, cô ném "Vụt" Khối cầu nhanh hơn vận tốc ánh sáng bắn thẳng vô Hố Đen.
ẦMMMMM... Bộ xương tan xác, hộp sọ to đùng văng hẳn ra bên ngoài, phần thân hóa khói xanh bốc mù mịt tràn thoát Hố Đen, sọ cũng thế.
Xong xuôi cô bay vun vút về gần Trái Đất để trợ giúp Yên Nhiên Tinh.
|