Thiên Sân Một Đôi
|
|
Chương 15
Có lẽ do thân thể dưỡng tốt , Quý Như Sân tinh thần dồi dào , đến buổi tối , Quý Như Sân lần nữa không yên phận . " Tiểu Thiên , chúng ta đã hai mươi ngày không có làm chuyện thẹn thùng a " " Ừm , đợi thêm mười mấy ngày nữa được rồi " Quý Tiểu Thiên ôm Quý Như Sân , nhắm mắt lại không nhìn tới Quý Như Sân. " Còn lâu như vậy , có thể đem con lấy ra trước không , chúng ta làm chuyện thẹn thùng xong trả về a " Quý Như Sân suy nghĩ phương pháp. " Làm sao có thể lấy ra trước rồi trả lại trong bụng a " Quý Tiểu Thiên đáp . " Tiểu Thiên , ta muốn " Quý Như Sân không an phận mè nheo , Quý Tiểu Thiên chỉ đành phải ôm càng chặt hơn , không để cho nàng nhúc nhích . " Quá chặt , ta không thở nổi " Quý Như Sân kêu la , Quý Tiểu Thiên không thể làm gì khác hơn là buông nàng ra, không để ý tới nàng. Quý Như Sân lập tức không có động tĩnh , Quý Tiểu Thiên có chút hiếu kỳ mở mắt nhìn , nhìn một cái dọa cho giật mình , trong chốc lát nàng đem mình lột sạch. Nàng thấy Tiểu Thiên nhìn nàng , vội vàng chui vào trong ngực Tiểu Thiên. " Nàng cởi quần áo làm gì a " Quý Tiểu Thiên nhắm mắt lại không dám nhìn tới , tay không biết để đâu . " Ta nóng nha " Quý Như Sân lại bắt đầu động thủ cởi quần áo Quý Tiểu Thiên . " Nóng cái gì nha , ngày hôm nay thật mát mẻ nha . Mau mặc vào . Nàng còn cởi quần áo ta , ta không nóng " " Gạt người , nàng nhìn mặt nàng hồng hồng như vậy , khẳng định nóng " Quý Như Sân cứng rắn cởi quần áo Quý Tiểu Thiên , Quý Tiểu Thiên cũng không tốt dùng lực với nàng , sợ nàng bị thương , để cho Quý Như Sân cởi. " Vậy nàng tới " Quý Tiểu Thiên cảm thấy không chạy khỏi . Ai ngờ Quý Như Sân nghe vẻ mặt ghét bỏ . " Mới không cần , rất mệt mỏi , ta thích nàng tới " Quý Tiểu Thiên bận bịu kéo chăn , không để Quý Như Sân lạnh , trước kia hai người thường đổi vị trí mấy lần , Quý Như Sân không thích . " Vậy đừng tới . Ngủ a " Quý Tiểu Thiên nói xong nhắm hai mắt không để ý tới Quý Như Sân . Quý Như Sân trực tiếp động thủ . " Nàng còn như vậy , ta đi thư phòng ngủ a ! " Quý Tiểu Thiên nắm tay Quý Như Sân , không để nàng lộn xộn. " Dù sao nàng ngủ ở đâu , ta ngủ chỗ đó " Quý Như Sân căn bản không để mình bị đẩy vòng vòng. " Cô nãi nãi của ta , nàng rốt cuộc muốn như thế nào ? " Quý Tiểu Thiên gấp đến độ giậm chân , ầm ĩ như vậy làm sao mình nhịn được a . " Ta muốn " Quý Như Sân nằm ở đầu vai Quý Tiểu Thiên , ngẩng đầu nhìn nàng , ánh mắt kia vô tội ủy khuất , Quý Tiểu Thiên nhìn nàng , xoay mình đem nàng đè ở dưới người . " Nằm tốt " Nói xong chui vào trong chăn . Đợi Quý Tiểu Thiên từ trong chăn chui ra , đầu đầy mồ hôi , hôn trên trán cùng môi Quý Như Sân , Quý Như Sân ôm Quý Tiểu Thiên bộ dáng nhu thuận " Nàng xem nàng xem , ta nói không có chuyện gì " Quý Tiểu Thiên lười để ý nàng , ôm nàng ngủ. Quý Như Sân nắm tai Quý Tiểu Thiên , không lâu sau cũng ngủ. Người khác mang thai không phải thích ăn chua chính là thích ăn cay , Quý Như Sân mang thai thích quậy Quý Tiểu Thiên. Một hồi kêu Quý Tiểu Thiên múa , một hồi kêu Quý Tiểu Thiên đọc thuộc bài học , Quý Tiểu Thiên chỉ cảm thấy có lẽ không thấy đứa trẻ sinh ra. Làm Quý Tiểu Thiên khó chịu nhất , chính là Quý Như Sân bụng lớn , bắt Quý Tiểu Thiên cũng mang bụng lớn , buổi chiều đi dạo trên đường , nàng nhét cái gối vào trong bụng , khí trời lại nóng , ngược lại so với Quý Như Sân còn khó chịu hơn , than thầm còn không bằng mình sinh , không đau khổ như vậy . Hôm nay , Quý Như Sân đã mang thai tám tháng , Quý Tiểu Thiên nhét hai cái gối trong bụng , hai người đi trên đường , giống như hai chị em có thai , lúc đầu có người ở sau lưng giễu cợt Quý Tiểu Thiên , bây giờ thành thói quen , chuyện này cũng chỉ có Quý Tiểu Thiên mới làm , ai có thể tùy ý Quý Như Sân như vậy. Quý Phu Nhân mỗi lần tới đây , kinh ngạc nhìn nữ nhi điều khiển chồng . Đến nhà , Quý Tiểu Thiên đem gối trên bụng lấy xuống , Quý Như Sân không chịu . " Không được , ta còn chưa ngủ đâu , nàng không thể tháo ra " Quý Như Sân cứng rắn muốn cùng Quý Tiểu Thiên *đồng cam cộng khổ * . ( sướng khổ có nhau ) " Ta không tháo , làm sao ngồi xuống phục vụ nàng a , cô nãi nãi của ta " Quý Tiểu Thiên tháo gối xuống , đi bên ngoài lấy nước , giúp Quý Như Sân rửa chân. " Nàng trước kia không cần tháo " Quý Như Sân tố cáo Quý Tiểu Thiên lười biếng . " Trước kia bụng không lớn như vậy mà , huống chi hôm nay ta mới vừa bắt tên trộm , thật mệt mỏi , còn bị cột eo muốn gãy . Nàng không nhìn thấy , ta thật gầy " Quý Tiểu Thiên ngẩng đầu giả bộ đáng thương . Quý Như Sân cẩn thận đánh giá Quý Tiểu Thiên , tựa hồ gầy đi không ít , mới thỏa hiệp . " Được rồi , vậy nàng ôm ta " Vừa nói đưa hai cánh tay ra muốn Quý Tiểu Thiên ôm . " Ôm không có sức " Quý Tiểu Thiên nào dám cự tuyệt , sợ Quý Như Sân té , giả bộ dùng lực , cắn răng nghiến lợi , cứng rắn làm mặt đỏ lên . Quý Như Sân rất không cao hứng nằm trên giường , nghiêng người sang , không để ý tới Quý Tiểu Thiên. " Ta kể chuyện cho nàng có được hay không ? " Quý Tiểu Thiên đổ nước rửa chân , vội vàng bò lên giường , lấy lòng nói . " Vậy ta ca hát cho nàng nghe " Quý Như Sân như cũ không để ý tới nàng , Quý Tiểu Thiên chui vào chui chăn. " Nương tử nàng không để ý tới ta a ! Ta thất đáng thương a ! Không cha không mẹ , cưới nương tử còn không để ý ta ! " . Quý Như Sân không có động tĩnh gì , Quý Tiểu Thiên nằm trên người Quý Như Sân , ôm Quý Như Sân kêu khóc . " Nàng ồn ào để đứa bé ngủ ! " Quý Tiểu Thiên khoa trương kêu bậy bạ một trận , Quý Như Sân nhịn không được bật cười . Quý Tiểu Thiên lại giả bộ mừng đến chảy nước mắt , ôm Quý Như Sân hôn mấy cái , Quý Như Sân bị nàng diễn kịch vụng về chọc cho không ngừng cười , quên chuyện mới vừa không vui. Hai người náo loạn một hồi , rốt cuộc ngủ , Quý Như Sân nằm nghiêng , Quý Tiểu Thiên từ phía sau lưng ôm nàng , tay khoác lên trên bụng Quý Như Sân , Quý Như Sân lại đem tay khoác lên trên tay Quý Tiểu Thiên . Vốn là Quý Như Sân vì tư thế ngủ náo loạn hồi lâu . " Vậy khi ta tỉnh lại không nhìn thấy nàng " Bụng lớn , nàng bắt đầu than phiền Quý Tiểu Thiên không ôm nàng ngủ , Quý Tiểu Thiên thường nói ôm từ phía sau lưng , Quý Như Sân không đồng ý . " Nếu không nàng đem đầu ta chặt xuống , đầu ngủ bên kia , người ta bên này ôm nàng " Quý Tiểu Thiên không biết làm sao . Đêm đó Quý Như Sân bởi vì vấn đề này không chịu ngủ . Quý Tiểu Thiên dỗ nàng không được , không thể làm gì khác hơn là suy nghĩ phương pháp ngu ngốc " Ta buổi tối ngủ bên này , có thể ôm nàng , chờ buổi sáng nàng tỉnh , nàng đừng mở mắt ra , nàng đánh thức ta , ta bò qua , nàng có thể nhìn thấy ta rồi ! " Quý Như Sân suy nghĩ đề nghị Quý Tiểu Thiên , cảm thấy được , đồng ý . Buổi sáng , Quý Như Sân tỉnh dậy nhưng vẫn nhắm mắt , nàng kêu Tiểu Thiên mấy tiếng , Quý Tiểu Thiên lập tức giật mình tỉnh lại , biết ý Quý Như Sân , bất đắc dĩ bò qua , Quý Như Sân lúc này mới mở mắt ra , nhìn Quý Tiểu Thiên hài lòng cười. Từ ngày đó trở đi , hai người ngủ như vậy. Cho tới bây giờ , Quý Như Sân thường đi tiểu đêm một lần , Quý Tiểu Thiên ngày càng tiều tụy. Quý Tiểu Thiên tiều tụy nhưng vẫn tình nguyện làm . Quý Như Sân tâm trí đơn thuần , thích đem ưu tư treo ở bên miệng , rất thích dính nàng , nàng mới không ngại đính , thật vất vả có người cần nàng như vậy , dính nàng , vui mừng còn không kịp . Quý Như Sân thích giả đứa bé cùng Quý Tiểu Thiên nói chuyện , Quý Tiểu Thiên dán bụng Quý Như Sân , nói những lời ngây thơ , làm Quý Tiểu Thiên cảm thấy đứa bé cùng nàng nói , hận không được đi hái trăng sao cho hai mẹ con. Chuyện Quý Tiểu Thiên ấm lòng chính là Quý Như Sân lúc mang thai sáu tháng cùng nàng nói : Tiểu Thiên , ta bụng lớn , buổi tối không có phương tiện đứng lên , chính nàng đắp chăn kín , đừng đạp ra . Còn thường thường giễu cợt Quý Tiểu Thiên , đứa nhỏ này trong bụng học nàng đạp chân . Thật ra thì đứa nhỏ này ở trong bụng nháo , Quý Như Sân rõ ràng sợ đau , nhưng cuối cùng cũng không sợ đau , thường cách bụng cùng đứa trẻ chơi với nhau . Bởi vì cái này, Quý Như Sân có yêu cầu kỳ quái , Quý Tiểu Thiên đều cảm thấy đúng . Mang thai chín tháng đầy tự hào , nhưng phần cuối này cũng khó khăn nhất . Bởi vì Quý Như Sân cứng rắn muốn Quý Tiểu Thiên ở cạnh nàng , Quý Tiểu Thiên may mắn có thể ở phòng sinh . Nhìn bộ dáng Quý Như Sân thống khổ , Quý Tiểu Thiên đau lòng . Quý Như Sân vừa dùng lực , một bên thống khổ kêu , còn luôn luôn kêu la . " Thật là đau a ! " Sau một lát bắt đầu mắng đứa bé . " Ngươi mau đi ra cho ta ! Ngươi nếu không ra ta kêu Tiểu Thiên đánh ngươi ! " Quý Tiểu Thiên nhìn bộ dáng Quý Như Sân , buồn cười lại không dám cười , Quý Như Sân mắng mấy câu thì không còn khí lực , Quý Tiểu Thiên mắng tiếp . Đứa bé hết sức ủy khuất sinh ra , theo bà mụ nói , đứa nhỏ này coi như ngoan , sinh ra rất là thuận lợi , nhìn dáng điệu mẹ , còn tưởng rằng là khó sinh. Đứa bé đã đi ra, Quý Như Sân vẫn kéo Quý Tiểu Thiên lớn tiếng kêu . " Thật là đau a , đau chết ta ! " Quý Tiểu Thiên kiên nhẫn dỗ Quý Như Sân . Khi Quý Tiểu Thiên từ trên tay Quý Phu Nhân nhận lấy hài tử , không nhịn được cúi đầu hôn gò má hài tử , lại đem hài tử dán mặt mình , bộ dáng kia bộ dáng kia giống như nói ' Con a , hai ta đều chịu khổ ' . " Chúc mừng tiểu thư , chúc mừng cô gia , là thiên kim " Bà mụ xử lý xong hết thảy , đứng ở bên cạnh . Quý Tiểu Thiên không phản ứng nàng , một bên ôm đứa bé , một bên dỗ Quý Như Sân. " Khổ cực Vương bà bà " Quý Phu Nhân lập tức trả lời bà mụ . Vừa nói đem một thỏi bạc đưa cho bà mụ , bà mụ nhận bạc hết sức hài lòng . " Nào có nào có , đứa bé thực ngoan . Ngược lại là tiểu thư chịu khổ " Bà mụ cùng Quý Phu Nhân dặn dò chú ý vài chỗ , liền trở về. Sinh xong đứa bé , Quý Như Sân tinh thần coi như không tệ , cho hài tử bú sửa , quay đầu nhẹ nhàng hỏi Quý Tiểu Thiên. " Nàng lúc nhỏ có bú sữa mẹ sao ? " Mặc dù thanh âm có chút nhỏ , nha đầu đứng xa không nghe được , Quý Tiểu Thiên quẫn bách đỏ mặt . " Cái này, đây là mang thai đứa trẻ sau mới có " Quý Như Sân sáng tỏ gật đầu. " Uống thật là ngon sao? " Quý Tiểu Thiên hận không chui vào đất được , chỉ thấy Quý Như Sân mặt đầy Quý Như Sân nhìn mình , ho khan mấy tiếng . " Cũng không tệ " " Nàng làm sao không uống? " Quý Như Sân thấy đứa trẻ tựa đầu nghiêng qua một bên , có chút nghi ngờ . " Chắc là uống no rồi " Quý Tiểu Thiên dùng khăn tay lau miệng hài tử , đỡ Quý Như Sân ngồi dậy , bưng lên chén cháo . " Mau ăn , đứa bé ăn no , đến phiên nàng " Đút hết cháo , Quý Lão Gia cùng Quý Nhuận Sân tới nhìn Quý Như Sân cùng đứa trẻ . Quý Lão Gia cẩn thận ôm cháu ngoại , đứa trẻ vốn là ngủ , giờ phút này mở mắt ra nhìn Quý Lão Gia , không khóc nháo , Quý Nhuận Sân không nhịn được đưa qua đi xem , đứa trẻ lại hướng về phía bọn họ cười , Quý Lão Gia miệng cười toe toét. " Ta nhìn đứa nhỏ này gọi là Trì Nhu " Vừa nói vừa trêu chọc đứa trẻ , Quý Nhuận Sân cũng muốn ôm cháu ngoại . " Viết quá khó khăn , gọi là Thiên Thiên tốt lắm , viết dễ dàng " Quý Tiểu Thiên suy nghĩ Qúy Trì Nhu ba chữ . " Đúng vậy , Trì Nhu hai chữ viết quá khó khăn , so với Như Nhi còn khó hơn đâu " Nằm ở trên giường Quý Như Sân cũng nói . Hai người rất nhanh định tên của hài tử kêu Qúy Thiên Thiên , viết đơn giản , Quý Lão Gia căn bản không để ý tới các nàng , lập tức đi quan phủ ghi danh " Quý Trì Nhu " Quý Tiểu Thiên mấy lần muốn thay đổi , quan phủ đều không đồng ý , nghĩ đến Quý Lão Gia . Nàng cũng không để ý , cùng Quý Như Sân hai người kêu " Thiên Thiên " , Quý Lão Gia tự mình kêu "Nhu nhi " .
|
Chương 16
Quý Như Sân ở cữ , Quý Tiểu Thiên hiểu rõ , thời gian mang thai rất vui sướng . Quý Như Sân cùng Quý Trì Nhu thay nhau ầm ĩ , một chút cũng không để ý Quý Tiểu Thiên , giữa ban ngày Quý Tiểu Thiên lại đi nha môn , nha đầu chỉ có a Bình . Hôm đó đúng dịp , nàng vốn là muốn tuyển mấy nha đầu , lại gặp phải bán người , nhìn bộ dáng không tệ lắm , mua trở về , thêm một nha đầu . Sau mời một bà vú . Bất quá bà vú rất trẻ tuổi , thậm chí so với Quý Như Sân còn nhỏ hơn một tuổi , mới vừa sinh xong đứa bé thứ hai , cha đứa nhỏ đi xa , đi tìm công việc . Quý Tiểu Thiên không chọn được bà vú , nhìn nàng trẻ tuổi lại tiện nghi , chọn nàng. Ai ngờ , bà vú còn mang hai đứa nhỏ , Quý Tiểu Thiên tính toán , còn phải nuôi hai đứa nhỏ , một chút cũng không tiện nghi , muốn nói không được , bà vú kia ùm quỳ xuống , chiêu này đối với Quý Tiểu Thiên vô dụng , chẳng qua là con gái bốn tuổi cùng đứa con trai trong ngực trực khóc , Quý Tiểu Thiên mới vừa có con gái , mềm lòng mang về. Quý Phu Nhân nhìn bà vú , không thể hài lòng , nói muốn đổi người , bà vú kia chỉ đứng ở một bên gạt lệ , chắc hẳn bị từ chối nhiều lần , cô bé kia ôm chân Quý Tiểu Thiên quỳ xuống " A Hương cũng sẽ làm việc , a Hương sẽ chăm chỉ " Nước mắt nước mũi làm lòng Quý Tiểu Thiên thương yêu không dứt , nghĩ lúc trước nàng cầu người thu nuôi như vậy , căn bản không người để ý , sau đó mới học xấu , hôm nay mới sinh con gái , cũng coi vì con gái tích đức , vội vàng đỡ a Hương dậy " Ngươi mau dậy đi , ta chưa nói đuổi các ngươi trở về " A Hương như là không yên tâm , cứng rắn muốn ký khế ước bán thân cho Quý Tiểu Thiên , nàng suy nghĩ , bán thân , tóm lại có miếng cơm , coi như có thể giúp đỡ nhà , không đến nổi liên lụy đến nhà , bán cho Quý Tiểu Thiên , so với bán nhà tốt hơn , nàng làm không tốt mẹ bị đuổi , em trai cũng có người chiếu cố . Quý Tiểu Thiên chỉ muốn , mình cần mua nha đầu , tuy nói nha đầu này nhỏ tuổi , nhưng cũng hiểu chuyện , giữ lại trông nom đứa trẻ cũng tốt . Bà vú thấy Quý Tiểu Thiên không phải là đồ háo sắc , trong mắt trong lòng chỉ có Quý Như Sân cùng đứa bé , yên tâm . Đến tận đây , bà vú ở lại Quý phủ , Quý Như Sân đột nhiên náo nhiệt lên , Quý Tiểu Thiên vui mừng , sân này tóm lại tự làm chủ . Vui mừng nhất chính là a Bình , cuối cùng mình có người để sai khiến. Tuy tốn không ít tiền, trở về sau không cần cùng a Bình giặt tả , Quý Tiểu Thiên hài lòng . Nhiều khí lực , càng thích trêu chọc Trì Nhu , ôm không bỏ xuống được , ngủ cũng ôm , bà vú nói mấy lần không nghe , cứ thế Trì Nhu có thói quen ôm nhau ngủ , khi không thấy Tiểu Thiên liền muốn khóc , nếu không phải còn bú sữa mẹ , Quý Tiểu Thiên có thể mang tới nha môn. Quý Như Sân đối với Quý Tiểu Thiên lúc ngủ , trong ngực ôm con gái mà không phải mình hết sức không vừa lòng. " Nàng ôm con ngủ , nàng cưới ta hay cưới con nha ! " Quý Tiểu Thiên cười cười , dựa vào , ôm mỗi tay một người . " Nàng cùng con gái ghen cái gì a , ta thích con còn không phải bởi vì nàng sao " . " Nàng cái này gọi lẫn lộn đầu đuôi , nàng nếu bởi vì ta mới thích con , vậy nàng không bằng chỉ thích ta nha ! " Quý Như Sân làm sao có thể thỏa mãn , làm mẹ không muốn nhường như vậy , cảm thấy từ khi đứa bé ra đời , Quý Tiểu Thiên chia một người một nửa . " Không có người thích con , con thật đáng thương nha " Quý Tiểu Thiên không rõ lời Quý Như Sân. " Trên đường nhiều người như vậy nàng không thích , nàng lại thích con " Quý Như Sân cảm thấy Quý Tiểu Thiên không đạo lý chút nào . " Thiên Thiên dù sao cũng là chúng ta sinh , thương con là đúng a " Quý Tiểu Thiên . " Nàng đau ta là được rồi , con có tướng công nàng đau " Quý Như Sân cố gắng sửa ý nghĩ Quý Tiểu Thiên, Quý Tiểu Thiên cảm thấy nàng thật nhẫn tâm a . " Con còn chưa lập gia đình sao , không có bao nhiêu năm có thể thương , vẫn là yêu nàng nhiều " Quý Tiểu Thiên dỗ , Quý Như Sân căn bản không nghe , trở mình không để ý đến nàng. Quý Tiểu Thiên không thể làm gì khác hơn là đứng dậy , đem Trì Nhu đặt ở trên giường nhỏ , còn chưa đi hai bước , Quý Trì Nhu oa oa khóc lớn , Quý Tiểu Thiên không bỏ được , ôm trở lại , Quý Trì Nhu lập tức dừng khóc , ngủ an ổn . " Nàng xem con không chịu ngủ một mình , một mực khóc không bỏ được con " Quý Tiểu Thiên leo lên giường . Quý Như Sân có chút dao động , nếu không phải là bởi vì Quý Trì Nhu cách hai nàng sẽ khóc , nàng đau lòng , nàng mới sẽ không dễ dàng tha thứ Quý Tiểu Thiên ôm nàng nhiều ngày như vậy , vẫn không có phản ứng Quý Tiểu Thiên. " Không bằng chúng ta như lúc mang thai , nàng ôm đứa bé , ta ôm nàng a " Quý Tiểu Thiên đem đứa trẻ đặt ở trong ngực Quý Như Sân . Thật ra thì Quý Tiểu Thiên không muốn Quý Như Sân mệt mỏi , mình mới ôm lấy . Quý Trì Nhu tuy ngoan , nhưng nửa đêm phải nháo , Quý Tiểu Thiên cảm thấy làm Quý Như Sân đút sữa là đủ rồi , thay tả mà đánh thức nàng không tốt . Quý Như Sân nghe Quý Tiểu Thiên , vui vẻ đồng ý , Quý Tiểu Thiên từ phía sau lưng ôm hai người , có chút bất đắc dĩ ngủ . Những thứ này đều không là khó khăn nhất , khó khăn nhất để cho Quý Như Sân ngoan ngoãn nằm ở trên giường . Quý Như Sân ban đầu còn có thể nằm thật tốt , qua mấy ngày muốn đi theo Quý Tiểu Thiên ra cửa , Quý Tiểu Thiên không chịu , bên trái dỗ bên phải hò hét không tốt , hung dữ một câu . Quý Như Sân muốn khóc , Quý Tiểu Thiên nhanh chóng dỗ , đang cữ làm sao có thể khóc . Quý Tiểu Thiên ở trong nha môn ngây ngô không lâu , chạy qua chạy lại mấy chuyện , luôn luôn trở lại thăm Quý Như Sân có ngoan ngoãn nằm hay không , ngồi cùng Quý Như Sân , nhàm chán giết thời gian. Đằng này , lại gầy không ít. Quý Như Sân không uống thuốc bổ , chỉ có thể ăn chút đồ thanh đạm , Quý Tiểu Thiên phụng bồi nàng , vừa mệt lại ăn không ngon , gầy một khối , Quý Phu Nhân đau lòng con rể , thường xuyên kêu bếp sau mang ít thuốc bổ tới , Quý Tiểu Thiên uống mấy lần rồi từ chối . " Như Nhi nhìn thấy thèm uống , không cần uống " . Bất quá gầy đến mau , mập cũng mau , đợi Quý Như Sân có thể uống thuốc bổ , không ăn nổi tất cả vào bụng Quý Tiểu Thiên , không bao lâu tinh thần sung mãn, Quý Tiểu Thiên âm thầm vui mừng , cũng may lúc đó đói một lát mà ăn no một bữa , nếu không dày vò như vậy , không thì đem người phá hỏng . Quý Trì Nhu được ba tháng , rốt cuộc bị ném đi ngủ chung bà vú , bởi vì Quý Tiểu Thiên quả thực không muốn để cho mắt con gái thấy hoặc nghe thấy cha mẹ nàng thân thiết. Ban đầu náo loạn mấy ngày , hai người nhịn xuống nhẫn tâm, sau đó Quý Trì Nhu không lộn xộn. Quý Như Sân lúc này mới hoàn toàn hết giận , Tiểu Thiên cuối cùng là của mình . Quý Tiểu Thiên cùng Quý Như Sân thường thường mang Quý Trì Nhu ra cửa chơi, Quý Trì Nhu biết nói rất sớm , sáu tháng có thể gọi mẹ , hết lần này tới lần khác không gọi ra chữ cha , Quý Tiểu Thiên hận đến cắn răng nghiến lợi , nói mình sớm uổng công thương nàng . Quý Trì Nhu thích động đậy , thích ở trong ngực Quý Tiểu Thiên nhích tới nhích lui , được một tháng , có thể kêu cha. Quý Tiểu Thiên phát hiện , Quý Trì Nhu nói sớm cùng Quý Như Sân quan hệ , giữa ban ngày , nếu Quý Tiểu Thiên không có ở đây , Quý Như Sân một mực kéo Quý Trì Nhu nói chuyện , cứng rắn muốn Quý Trì Nhu đáp lại , Quý Trì Nhu chịu khổ , học cùng Quý Như Sân trò chuyện giết thời gian. Cũng vì vậy , Quý Trì Nhu cùng hài tử cùng lứa khác biệt , đến hai tuổi nói chuyện đã rõ ràng lưu loát. Đầu tiên , Quý Tiểu Thiên còn vui vẻ yên tâm , chẳng qua là có một ngày , không biết nhà ai hôn sự , trở lại trên đường nghe hai mẹ con trò chuyện hết sức vui mừng . " Mẹ , động phòng là làm gì? " Quý Trì Nhu ngồi ở trên đùi Quý Tiểu Thiên , hỏi Quý Như Sân , cha không biết nhiều chuyện , nên hỏi mẹ tương đối rõ ràng. " Động phòng a , ta biết , vén khăn cô dâu , uống rượu hợp cẩn " Quý Như Sân trả lời vẻ mặt giống lúc đầu trả lời Quý Tiểu Thiên , Quý Tiểu Thiên nhất thời hoảng hốt , đợi nàng bình tĩnh lại , Quý Như Sân đã giải thích xong cái gì là rượu hợp cẩn , đang muốn nói tiếp hai vợ chồng thân thiết , bị Quý Tiểu Thiên che miệng , Quý Trì Nhu đang nghe một nửa , dĩ nhiên không chịu . " Cởi quần áo làm gì ? " . " Đương nhiên là ngủ rồi , nhìn bên ngoài trăng thật sáng a " Quý Tiểu Thiên hàm hồ đáp. Hai đứa bé vừa nghe , quả nhiên quên mình còn đang nói gì , vén rèm cửa sổ , thò đầu ra tìm trăng sáng. Quý Tiểu Thiên thở dài một hơi , có chút nhức đầu , không biết Quý Như Sân làm mẹ cùng Qúy Thiên Thiên nói những lời không nên nói , cái này mình làm sao ngăn được. Ngày thứ hai Quý Tiểu Thiên vừa mới về nhà , Quý Như Sân cùng nàng nói oán trách cha với anh cả. "Tiểu Thiên , cha và anh cả đêm qua lại đi thanh lâu . Tháng này đi mấy lần " Quý Tiểu Thiên vội vàng nhìn chung quanh , may Quý Trì Nhu không ở nơi này , lúc này mới yên tâm . " Nàng quản ta tốt là được , nàng còn để ý cha và anh cả " Suy nghĩ làm ăn lớn gì , mà hai cha con cùng đi. " Đều là do Tào Bang , đã một tháng , không làm ăn tốt , mẹ nói Tào Bang căn bản không muốn làm ăn cùng nhà chúng ta , cho nên anh ngày hôm qua đi cùng Lục gia nói làm ăn. Hừ , không phải là có mấy cái thuyền hư sao , có gì đặc biệt hơn người " Quý Như Sân bất bình. Tào Bang thuyền lớn nhất , thêu phẩm Quý gia muốn sang nước khác , dĩ nhiên tìm bọn họ , đáng tiếc bọn họ không thành tâm , không thể làm gì khác hơn là tìm thuyền Lục gia. " Làm ăn khó tránh khỏi , nàng đừng khó chịu , mẹ nàng cùng chị dâu không nói gì , đi nói chuyện làm ăn , không phải đi tìm hoa " Nói là nói như vậy , có thể không thật sự nói chuyện làm ăn , nói xong làm ăn luôn là đi tìm hoa , bất quá nàng có thể làm gì , cũng không thể cùng Quý Như Sân than phiền . " Nàng nói nếu sau này tướng công Thiên Thiên thường xuyên đi thanh lâu nên làm cái gì ? " Quý Như Sân khó được ý thức làm mẹ , vì câu nói Quý Trì Nhu , thiếu chút nữa Quý Tiểu Thiên nước mắt một phen . " Nàng yên tâm , nếu con gả cho người như vậy , ta chặt chân mang về cho nàng " Từ khi có Trì Nhu , Quý Tiểu Thiên càng hiểu được Quý Lão Gia đối với mình bất mãn , mình không để Thiên Thiên gả cho một người không tiền đồ như vậy. Nếu như có thể , cũng phải để Thiên Thiên xuất giá sau đó ở trong nhà , mới có thể không để cho người khi dễ . " Hôm nay mẹ còn nói , muốn cho Thiên Thiên đi theo Trì Phong bọn họ cùng nhau học tập " Quý Như Sân lại nghĩ tới một chuyện. " Sớm như vậy , Thiên Thiên mới hơn hai tuổi " Quý Tiểu Thiên có chút kinh ngạc , chơi còn chưa kịp đâu . " Đúng nha , Thiên Thiên bây giờ đi theo chị dâu học đàn , học làm sao giờ còn chưa trở lại , không có người cùng ta chơi " Quý Như Sân bộ dáng bất mãn , chẳng qua là không người cùng chơi , Quý Tiểu Thiên suy nghĩ , cảm thấy hay là tìm một phu tử đi , đi theo Quý Như Sân không chừng dạy thành cái dạng gì. Tính toán , hôm nay cửa hàng với sòng bạc kiếm không ít , vừa vặn có thể mời phu tử tốt, nàng mới không chiếm tiện nghi Quý gia , Quý Tiểu Thiên nàng cũng có thể kiếm phu tử cho con gái mình . Quý Trì Nhu ban đầu đi theo phu tử học , Quý Như Sân chân chính tìm không ra người chơi , ban đầu đi theo Quý Trì Nhu bên cạnh quấy rối , luôn nghĩ Quý Trì Nhu học mau để cùng mình đi chơi , phu tử quả thực không chịu nổi , hướng Quý Tiểu Thiên tố cáo , Quý Tiểu Thiên hết sức khó xử mỗi ngày tự mình đưa Quý Như Sân đi cửa hàng , qua một thời gian ngắn chạy đi nhìn Quý Như Sân có chạy trở về quấy rầy Quý Trì Nhu không . Quý Như Sân thấy Quý Tiểu Thiên cùng mình , cũng quên con gái nhà mình , đi theo Quý Tiểu Thiên trở về cuộc sống chưa sinh con .
|
Chương 17
Nhiều người luôn luôn có chỗ bất tiện , nhưng đáng ghét nhất , rõ ràng chính mình tự bỏ tiền , người làm ở Quý gia ánh mắt nhìn Quý Tiểu Thiên không giống cô gia , không phục vụ thì không nói , Quý Tiểu Thiên tự mua nha đầu , còn bị nói lời ong tiếng ve , nói Quý Tiểu Thiên vừa vào ở rể không tự biết mình , chỉ biết tiền Quý gia , mua nha đầu rồi mời phu tử , thật lãng phí , khi sinh đẻ thì chiếm đất sân trong . Quý Tiểu Thiên nghe mấy lần lời bóng gió , quả thực không chịu được , nói với Quý Lão Gia muốn dọn về nhà , Quý Phu Nhân không chịu , khuyên can mãi , Quý Tiểu Thiên nhất quyết phải đi , Quý Lão Gia suy nghĩ , một đại gia đình như vậy ăn nhờ ở đậu đúng là tổn thương tôn nghiêm , thì đồng ý , dặn dò Tiểu Thiên dẫn Như Nhi về thăm nhiều một chút . Quý Tiểu Thiên mừng rỡ đáp ứng , đêm đó liền dọn về nhà mình . Dời hay không dời đi , đối với Quý Như Sân mà nói , không khác nhau nhiều lắm , nhớ cha mẹ tùy ý có thể đi xem , đối với Quý Tiểu Thiên mà nói , ý nghĩa quan trọng , độc lập , trách nhiệm lớn . Vui vẻ nhất là Khoai Lang , cuối cùng có thể ở chung với a Bình . Quý Tiểu Thiên đợi cơ hội đem đất trống bên cạnh cùng nhà thu mua , kêu người khởi công , mở rộng sân nhà , cuộc sống tốt hơn. Ngày hôm đó , Quý Tiểu Thiên dậy thật sớm , không vì chuyện gì khác , chỉ vì Quý Trì Nhu đêm qua nói , hôm nay muốn đi theo nàng tới nha môn vui đùa . Quý Tiểu Thiên mong đợi ngày này thật lâu , cuối cùng có thể dẫn con gái đi khoe khoang một chút. Quý Trì Nhu ánh mắt giống Quý Như Sân , trong veo như nước , Quý Tiểu Thiên không yêu không được , mỗi khi hai mẹ con nháy mắt to nhìn mình , Quý Tiểu Thiên cảm thấy lên núi đao xuống biển lửa có thể đi , đối với yêu cầu mẹ con nàng , muốn gì được đó , nàng hỏi qua Trì Nhu mấy lần , Trì Nhu đều không nguyện cùng đi nha môn , lần này chủ động muốn đi , Quý Tiểu Thiên tự nhiên phải biểu hiện tốt một chút . Quý Trì Nhu cấp mặt mũi cho Quý Tiểu Thiên , chọn quần áo do Quý Như Sân tự mình làm , Quý Tiểu Thiên ôm Quý Trì Nhu yêu thích không buông tay , miệng cười đến mang tai . " Thiên Thiên con làm sao có thể đẹp như vậy a , khó trách mọi người đều nói giống như cha a " Quý Tiểu Thiên vừa nói vừa tự khen . " Nàng không phải nói ánh mắt con xinh đẹp nhất sao? Ánh mắt con giống như ta! " Quý Như Sân ngồi ở một bên không hài lòng . Quý Trì Nhu trừ ánh mắt , còn có lỗ mũi cùng má lúm đồng tiền giống Quý Như Sân , những thứ khác càng giống Quý Tiểu Thiên . " Dạ dạ dạ , nói tới , nàng xinh đẹp nhất " Quý Tiểu Thiên biết , Quý Như Sân không phải tranh giành Thiên Thiên giống ai , vội nói. Quý Như Sân quả nhiên hài lòng gật đầu , thuần thục đem thịt trong bánh bao lấy ra , đem da bánh bao để trong chén Quý Tiểu Thiên , Quý Tiểu Thiên ôm Quý Trì Nhu ngồi xuống , cam chịu số phận cầm da bánh bao ăn . " Ai , người này a , được định sẵn , có vài người sinh ra chính là ăn thịt , có vài người sinh ra chính là ăn da " Một phen tự mình thương xót , Quý Trì Nhu dùng tay nhỏ bé nắm bánh bao đút cho Quý Tiểu Thiên một miếng . Quý Tiểu Thiên còn chưa kịp khen ngợi con gái nhà mình hiểu chuyện , Quý Như Sân nghiêm trang giảng đạo " Con ăn rồi làm sao có thể đút cho người khác ! " " Cha mới không là người khác " Quý Trì Nhu có chút ủy khuất nói . " Cha làm sao không phải là người chứ ? " Quý Như Sân cố tranh luận . Quý Trì Nhu căn bản không trả lời được , quay đầu chui vào trong ngực Quý Tiểu Thiên , rất ủy khuất . Quý Tiểu Thiên vội vàng vỗ lưng an ủi . " Không có sao không có sao , con cũng đút cho mẹ một miếng , cha chính là người " Quý Trì Nhu còn nhỏ , vẫn không thể hiểu ý mẹ nàng , Quý Tiểu Thiên có thể . Quý Trì Nhu run rẩy đem bánh bao trên tay đút cho Quý Như Sân ăn một miếng , Quý Như Sân lúc này mới hài lòng sờ đầu Quý Trì Nhu . " Nhìn nàng giống như mẹ kế a " Quý Tiểu Thiên nhấp một hớp cháo nói . Quý Như Sân ở trước mặt Quý Trì Nhu biểu đạt không rõ ý mình muốn nói , nàng muốn nói giống như mẹ nàng , lại không học được , thường thường chọc cho Quý Trì Nhu rơi vào trong sương mù , ủy khuất không thôi . Ăn điểm tâm xong , Quý Tiểu Thiên dẫn Quý Như Sân cùng đi nha môn , nàng ngược lại đem nha môn nơi dạo chơi. Quý Như Sân bộ dáng không lạ gì . " Hừ , ta cũng đi tìm cha ta chơi " Vừa nói xong không quay đầu lại rời đi. Quý Tiểu Thiên đến nha môn , thấy Qúy Trì Phong ba đứa bé đã ở cửa nha môn chờ , thấy Quý Tiểu Thiên tới , lập tức nghênh đón. "Dượng , ngươi rốt cuộc đã tới , chúng ta chờ thật là lâu " Quý Tiểu Thiên mới phản ứng được , sợ là mấy hài tử này ngày hôm qua đã bàn bạc đi . Quý Trì Nhu uốn éo người , muốn xuống đất , Quý Tiểu Thiên vội vàng đem nàng để xuống , mấy đứa bé tay cầm tay như một làn khói chạy vào nha môn. Quý Tiểu Thiên vốn dĩ tới khoe khoang , điều này rất tốt , nhưng lại giống như bà vú , hướng về phía bốn đứa bé chạy loạn , cũng may Trì Phong đã tám tuổi , rất có phong độ anh cả , chắc là xin Quý Lão Gia hồi lâu mới đồng ý , bây giờ làm gì còn có bộ dáng chững chạc. Đến thời gian ăn cơm trưa , mọi người đang vui vẻ ăn cơm , Quý Tiểu Thiên không đặt nặng quy củ , mấy đứa bé thực sự không nói , thấy Quý Trì Nhu cùng Quý Tiểu Thiên trò chuyện , đánh bạo nói tới nói lui , mọi người vừa ăn cơm vừa bàn bạc chờ lát nữa muốn chơi gì , mới vừa thỏa thuận muốn chơi trốn tìm , a Bình nôn nóng chạy tới , vừa chạy vừa kêu . " Cô gia cô gia ! Không xong ! " Quý Tiểu Thiên để cho mấy đứa bé ngồi ở trên bàn không động , mình đi ra ngoài , a Bình chạy đầu đầy mồ hôi , thở không kịp " Cô gia , lúc ăn cơm trưa , tiểu thư đột nhiên muốn uống sữa đậu nành , ta liền đi mua , lúc trở về , nhìn thấy một nhóm người chạy vọt vào phủ , ta sợ có chuyện gì xấu , vội vàng chạy tới " Quý Tiểu Thiên vừa nghe Qúy phủ xảy ra chuyện , Quý Như Sân vẫn còn ở trong phủ , không nói hai lời kêu người chạy đi Quý phủ , để lại a Bình chăm sóc đứa trẻ , a Bình nhớ tới đám người kia bộ dáng hung thần ác sát thật sự sợ hãi , nhìn đứa bé ở chỗ này , không nhịn được thở dài nói : " Quý gia đây là tích đức a ! " Mấy đứa bé thấy Quý Tiểu Thiên đi , mơ hồ cũng cảm thấy xảy ra chuyện lớn , từng người cũng không nháo , ngoan ngoãn ăn cơm. Quý Tiểu Thiên cùng đám người chạy tới Qúy phủ , nhóm người kia còn chưa đi , đang càn rỡ giết hại , không nghĩ tới người trong nha môn tới nhanh như vậy , thấy người Quý gia giết xong hết rồi , chỉ bất quá không tìm được mấy đứa bé , chuẩn bị rời đi , người trong nha môn dùng sức bắt lại , cũng không bắt được mấy người . Quý Tiểu Thiên nhìn Quý gia thi thể nằm đầy đất , không biết làm sao , lại đột nhiên nghĩ tới cái gì , vội vàng đi phòng ăn , trên bàn ăn một mảnh hỗn độn , bốn phía chết không ít người làm , Quý Nhuận Sân cũng nằm trên đất , Quý Tiểu Thiên vội vàng ngồi xổm người xuống , Quý Nhuận Sân trên người bị chém mấy đao , nhưng còn có chút hơi thở , Quý Tiểu Thiên vội vàng hô " Mau ! Người đâu ! Đi nhanh tìm đại phu , mau cứu người ! " Mấy người áp giải bắt được côn đồ đi phòng giam , mấy người khác chạy đi mau gọi đại phu , còn có mấy người tìm người sống nằm trên đất , cứu người . " Bộ đầu ! Quý Lão Gia ở chỗ này ! Còn sống ! " Quý Tiểu Thiên ở lân cận tìm hồi lâu , không tìm thấy Quý Như Sân , lại nghe một người ở cửa hông phòng ăn kêu một tiếng. Quý Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn lên , cánh cửa này chính là hướng Nam Uyển , Nam Uyển là nơi ở Quý Như Sân , Quý Tiểu Thiên vội vàng chạy đi tới phòng Quý Như Sân , quả nhiên ở cửa phòng nhìn thấy Quý Phu Nhân nằm . Nghĩ đến nhất định là ba người Quý gia vì bảo vệ Quý Như Sân mới như vậy , Quý Tiểu Thiên không nhịn được chóp mũi đau xót , muốn khóc lên , cũng may còn sống. Người lập tức đem Quý Phu Nhân qua một bên , Quý Tiểu Thiên vội vàng vọt vào phòng , trong phòng có người nằm , đều là nha đầu , Quý Tiểu Thiên không nhịn được kêu một tiếng " Như Nhi ! " Không có nghe tiếng vang , Quý Tiểu Thiên chưa từ bỏ ý định , lại khắp nơi tìm người , một bên tìm một bên gọi , phòng vốn không lớn, vén lên khăn trải gường , Quý Như Sân quả nhiên trốn ở bên trong , Quý Như Sân nhìn Quý Tiểu Thiên , phản ứng một hồi mới nhận ra người , vội vàng bò ra , ôm Quý Tiểu Thiên khóc lên. Quý Tiểu Thiên đau lòng , nhưng cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, không có sao liền tốt , ôm Quý Như Sân không buông tay . " Không sao không sao . Ta ở đây. Không sao. Cha mẹ cùng anh đều không sao , đại phu đã cứu , nhất định là không có chuyện gì " Quý Như Sân nghe được câu này , ưu tư mới bình tĩnh một ít , vốn là đang ăn cơm , đột nhiên có một đám người chạy vào , cha mẹ phản ứng đầu tiên để cho mình đi trốn , anh trong phòng ăn kéo lại những người đó. Quý Như Sân núp ở dưới gầm giường , nhìn nha đầu trong phòng từng bước từng bước ngã xuống , lại nghe tiếng kêu thảm thiết không ngừng , chỉ cảm thấy một mảnh đỏ tươi chiếu vào trước mắt lau làm sao cũng không đi , suy nghĩ mẹ dặn dò ' Ngàn vạn lần không nên đi ra , ngàn vạn lần không lên tiếng ' , nhất thời cảm giác thật giống như hiểu rất nhiều chuyện , tránh ở dưới giường không dám lên tiếng. Nàng cảm giác mình trốn cực kỳ lâu , mới nghe giọng nói Quý Tiểu Thiên , nhưng là không có khí lực đi ra , khi Quý Tiểu Thiên vén lên khăn trải gường nhìn mình , rốt cuộc không nhịn được ôm chặt nàng , sợ phát run . Quý Tiểu Thiên thấy nàng khóc , cũng không nói chuyện , không biết an ủi làm sao , chẳng qua là ôm càng chặt hơn " Đừng sợ đừng sợ , người xấu đều bị ta đuổi đi " " Bộ đầu , đại phu đã tới , đang cứu người . Quý Phu Nhân cũng đã tỉnh " Vừa nói chuyện , thì có người vào , đem nha đầu dưới đất còn có hơi thở mang ra ngoài . Quý Như Sân vừa nghe Quý Phu Nhân tỉnh , chạy ra ngoài , chờ Quý Tiểu Thiên đuổi theo , Quý Như Sân đã nhào vào đầu giường Quý Phu Nhân khóc, Quý Phu Nhân vỗ tay an ủi Quý Như Sân , không còn sức nói chuyện . Quý Tiểu Thiên đi nhanh tới đứng ở bên cạnh Quý Như Sân " Mẹ ngươi yên tâm , ta chiếu cố thật tốt Như Nhi " Lại kéo Quý Như Sân " Như Nhi , để cho mẹ nghỉ ngơi cho khỏe " Chỉ thấy Quý Như Sân không lên tiếng đáp lại , ngã xuống đất , ngất đi . Cũng may có đại phu ở nơi này , bắt mạch thì yên lòng , chẳng qua là nhất thời bị kích thích , thân thể không có gì đáng ngại . Quý Tiểu Thiên ôm lấy Quý Như Sân , tìm địa phương sạch sẽ để xuống , đắp quần áo lại cho nàng , xoay người kiểm tra tình huống hiện trường , lúc này , Huyện thái gia chạy tới hiện trường , thấy Quý gia mấy người chủ nhân đều không sao, thì yên lòng , tuy nói chết đều là người làm , đó cũng là mạng người a , chết nhiều như vậy , thật sự là một đại án tử a . Thật may chạy tới sớm , nếu không làm sao còn có thể cứu sống những người này . " Đại nhân , ta muốn , đối với những người muốn giết Quý Lão Gia cho bọn bọ chết đi , nếu không những người đó chưa từ bỏ ý định , lại tìm tới cửa , chúng ta không thể chống đỡ được " Quý Tiểu Thiên chỉ muốn bảo vệ tốt người Quý gia , không muốn để cho bọn họ xảy ra chuyện . Huyện thái gia suy nghĩ thấy có lý , liền đồng ý . " Đây chính là đại án tử , đợi ta báo lên triều đình, triều đình nhất định phái Kim y bộ đầu tới . Ngươi trước đem hiện trường ghi nhớ, cùng bọn họ nói rõ" Quý Tiểu Thiên đáp ứng, cùng người khác đem hiện trường vẽ lại . " Ngươi nói , bọn họ vì sao không vào ban đêm đánh , mà chọn giữa trưa, quang minh chính đại từ cửa chính xông vào " Huyện thái gia quả thực không thể hiểu được , Quý Tiểu Thiên tự nhiên hiểu . " Quý phủ ban đêm đều có phái người trông chừng , trong đó không thiếu cao thủ , giữa ban ngày ngược lại chỉ có người làm " Huyện thái gia nhìn Quý Tiểu Thiên . " Ừm.... Xem ra phía sau có người đối với Qúy phủ biết sơ lược " Quý Tiểu Thiên không đồng ý. " Cũng chưa chắc , hiện tại rất nhiều thương gia đều làm như vậy , ngay cả cửa hàng nhỏ của ta ban đêm cũng mời người tới nhìn . Ban đêm luôn nguy hiểm " " Còn phải chờ QuýLão Gia bọn họ khôi phục rồi hỏi qua mới được " Huyện thái gia sáng tỏ gậtđầu , nhưng không có đầu mối gì.
|
Chương 18
" Đại nhân , tin tức Quý phủ phải giấu , Quý Lão Gia bọn họ không có chỗ ở , trong nha môn bố trí những người làm ở còn không đủ , không bằng để cho ta mang bọn họ trở về " Quý Tiểu Thiên suy nghĩ , để cho Quý Lão Gia bọn họ ở tại trong nha môn , tất nhiên chiếu cố không chu toàn , vẫn nên mang về nhà tốt hơn . " Ngươi muốn như thế nào dẫn về ? " Vừa tuyên bố bọn họ bỏ mạng , dĩ nhiên không thể quang minh chính đại mang về . Mang đi nha môn ngược lại không người hoài nghi , bất kể sống hay chết , người cũng đã mang về nha môn . " Trong tiệm của ta có xe ngựa vận chuyển , ta sai người đi thợ mộc vận chuyển mấy tấm ván đi nha môn , bất kể người chết người sống , phải dùng đến " Quý Tiểu Thiên nhẹ giọng nói , Huyện thái gia cũng hiểu , có thể chiếu cố lão gia phu nhân , trong nha môn nhẹ nhõm chút , dĩ nhiên đáp ứng. Chuột cùng Khoai Lang đem xe ngựa chạy tới hậu viện nha môn , đem Quý Lão Gia Quý Phu Nhân cùng với vợ chồng Quý Nhuận Sân lên xe ngựa . Quý Trì Nhu mấy đứa bé không có đi theo , nổi lên nghi ngờ , đến khi Quý Tiểu Thiên tới mới cùng đi . Chờ Quý Tiểu Thiên thu xếp tốt , Quý Như Sân nằm ở trên giường còn chưa tỉnh lại , Quý Tiểu Thiên ở một bên chăm sóc . Bỗng nhiên , Quý Như Sân đung đưa tay trái phải không yên phận , trán đầy mồ hôi hột , Quý Tiểu Thiên đang muốn cầm khăn tay lau mồ hôi cho Quý Như Sân , Quý Như Sân hô một tiếng ngồi dậy , thở hổn hển , Quý Tiểu Thiên vội vàng ngồi ở mép giường , ôm lấy nàng , vỗ lưng an ủi nàng " Đừng sợ đừng sợ . Không sao " Quý Như Sân cũng ôm Quý Tiểu Thiên , cuối cùng nói câu nói đầu tiên " Tiểu Thiên " Nàng không nhớ rõ trong mộng thấy cái gì , lại giống như không mơ thấy cái gì , tựa như mơ rất nhiều , chẳng qua là cảm thấy đầu óc rõ ràng rất nhiều , suy nghĩ chuyện trước kia không bình thường , nhưng vẫn đối với Quý Tiểu Thiên lệ thuộc vào trước sau như một. " Đói bụng không , muốn ăn chút gì không ? Ta đi chuẩn bị " Quý Tiểu Thiên trên trán Quý Như Sân hôn một cái , nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ , Quý Như Sân kéo tay nàng không thả ra , ý tứ rõ ràng giữ lại , Quý Tiểu Thiên thay nàng lau mồ hôi " Không có sao , ta ở ngay cửa phân phó Châu nhi " Quý Như Sân lúc này mới yên tâm . " Ăn chút cháo cho tốt " " Thiên Thiên đâu " Chờ Quý Tiểu Thiên phân phó xong trở lại trong phòng , Quý Như Sân không kịp đợi mở miệng hỏi . " Bọn nhỏ đều không sao , bà vú đang trông bọn họ . Nàng yên tâm đi . Cha mẹ cùng anh có a Bình cùng a Hương nhìn . Mới vừa rồi bọn họ đã tỉnh , uống thuốc , bây giờ lại ngủ lại . Người ngoài còn không biết bọn họ còn sống , lại càng không biết bọn họ ở tại nơi này , nàng không nên nói với người ngoài " Quý Tiểu Thiên giải thích rõ ràng , lại dặn dò Quý Như Sân những chuyện này . " Khổ cực cho nàng " Quý Như Sân gật gật đầu nói . " Nàng trước kia không nói như vậy " Quý Tiểu Thiên nghiêng mặt , chỉ gò má mình . Quý Như Sân thấy Quý Tiểu Thiên động tác kịp phản ứng ý Quý Tiểu Thiên , mình trước kia thường xuyên như vậy đối đãi Quý Tiểu Thiên , nhưng chẳng biết tại sao đột nhiên có chút thẹn thùng , nhưng cũng ở trên mặt Quý Tiểu Thiên hôn một cái , Quý Tiểu Thiên ngại không đủ , lại thấy Quý Như Sân trên mặt có chút ửng đỏ , không nhịn được hôn một cái . " Thật đúng là càng ngày càng đáng yêu " . Sau một lát , Châu nhi đem cháo bưng đi vào . Quý Như Sân ngồi ở đằng kia , chờ Quý Tiểu Thiên đút , đây cũng là thói quen ngày thường , nàng hận không được lúc bình thường ăn cơm như vậy , đừng nói bị bệnh , vậy càng nũng nịu chơi xấu Quý Tiểu Thiên đút , lâu ngày, thành thói quen . " Ta kêu Châu nhi nấu , còn có thịt , ăn một chút " Quý Tiểu Thiên rất thức thời bưng cháo lên . Quý Tiểu Thiên đút cháo chỉ cảm thấy Quý Như Sân ngoan ngoãn rất nhiều , suy nghĩ đại khái là chuyện trong nhà , trong lòng lại đau lòng mấy phần . Trong chén còn lại mấy hớp cháo , Quý Như Sân không ăn nữa , Quý Tiểu Thiên rất là tự nhiên đem cháo còn dư lại ăn xong , Quý Như Sân thấy cảm thấy mặt có chút nóng lên , nàng chẳng biết tại sao , thật giống như đột nhiên biết những chuyện này , ý nghĩa như vậy . Nhất thời cảm thấy mình trước kia giống như kẻ ngốc , nghĩ tới đây , Quý Như Sân đột nhiên tỉnh ngộ lại , chẳng lẽ , hôm nay khôi phục thần trí ? Nàng có thể nghĩ như vậy , đó là trả lời chính mình . Quý Tiểu Thiên đem cháo bưng ra rồi phục vụ Quý Như Sân ngủ , Quý Như Sân muốn xuống đất . " Ta bây giờ không muốn ngủ , nàng cùng ta đi xem cha mẹ bọn họ " Quý Tiểu Thiên nhanh đi cầm quần áo tới , phục vụ Quý Như Sân mặc vào , Quý Như Sân trong lòng ngọt ngào , không nhịn được hỏi . " Nàng làm như vậy có mệt hay không ? " Quý Tiểu Thiên không có nghe rõ nàng nói , ngẩng đầu " A? ! " Một tiếng . Quý Như Sân cũng không hỏi nữa . Tình huống bốn người Quý Lão Gia đã ổn định lại , chỉ cần nghỉ ngơi nhiều không đáng ngại , Quý Như Sân đi thăm , chỉ có chị dâu tỉnh , đang cùng Qúy Trì Phong nói chuyện , Quý Như Sân đi qua sờ đầu Trì Phong . " Chị dâu yên tâm , Trì Phong rất hiểu chuyện , nhà còn có ta cùng Tiểu Thiên , ngươi an tâm dưỡng thương cho tốt " Một gian phòng khác , bọn nhỏ đều ở đây yên tĩnh đọc sách , nghĩ đến không muốn quấy rầy đại nhân nghỉ ngơi, Quý Trì Nhu thấy Quý Như Sân tới, vội vàng để sách xuống , chạy tới . " Mẹ , buổi tối con muốn cùng các ngươi ngủ " Quý Như Sân cười đáp ứng, làm Quý Tiểu Thiên không phản ứng kịp , bất quá nhìn đứa bé hiểu chuyện , bình thường trở lại. Vụ án điều tra chậm , mấy người bị bắt hỏi không biết , nhưng lại làm sơn tặc ở núi Bình Sơn , thu bạc tới làm việc . Quý gia không có thù với ai , không có đầu mối chút nào , chỉ có thể chờ người kinh thành phái tới . Quý Như Sân cùng bọn nhỏ đi học , học được mau , ngôn ngữ hành động có biến hóa , Quý Tiểu Thiên bận bịu vụ án, không chú ý , chỉ một ngày trở về nhà , thấy Quý Như Sân cầm xem " Kinh thi " , Quý Tiểu Thiên nói Quý Trì Nhu . " Nàng không cần quá mệt mỏi , môn học có phu tử dạy , nàng xem không hiểu thì không nên xem , Thiên Thiên học được ngược lại nhanh , cũng học được thơ " Quý Như Sân chẳng qua là để sách xuống , nhẹ khẽ lên tiếng, nhận lấy áo khoác Quý Tiểu Thiên cởi xuống , treo lên. Những chuyện này , Quý Như Sân vốn có làm , bất quá phải nhìn tâm tình nàng , tâm tình tốt , tự nhiên ân cần, tâm tình kém , mới không đến ý ngươi , Quý Tiểu Thiên không phát giác cái gì không đúng , phải nói không đúng, Quý Tiểu Thiên ngược lại là cảm thấy Quý Như Sân đối với nàng không nhiệt tình như lúc trước kia . " Như Nhi , nàng gần đây đều không quấn ta , làm ta không thói quen " Quý Tiểu Thiên ngồi ở mép giường , Quý Tiểu Thiên nâng mặt Quý Như Sân, có chút ủy khuất . " Nàng bận rộn như vậy , ta còn quấn nàng , nàng nghĩ ta không hiểu chuyện " Quý Tiểu Thiên bị hoạt bát lại ôn nhu làm tâm thần rạo rực , nghiêng người về phía trước , hai người hôn với nhau , hai người nhiều ngày không có thân thiết , củi khô bốc lửa , ngã xuống trên giường . Sau một lát , Quý Tiểu Thiên đi tới cạnh cửa , Quý Như Sân có chút bất mãn đi theo ngồi dậy, thấy Quý Tiểu Thiên chẳng qua là đi khóa cửa lại , còn chưa kịp phản ứng, hai người lại quấn nhau . Đầu tiên Quý Như Sân phản ứng giống nhau trước kia , nhưng lại nghe thanh âm cảm thấy ngượng ngùng , khống chế mình , chỉ phát ra tiếng rên khẽ . Làm mấy lần , Quý Tiểu Thiên cảm thấy buồn rầu , ôm Quý Như Sân do dự hỏi ra miệng . " Như Nhi , ta chỗ nào làm không đúng ? " Quý Như Sân nhìn Quý Tiểu Thiên , lập tức kịp phản ứng nàng đang hỏi cái gì , đỏ mặt . " Không có a " " Vậy nàng gần đây làm sao ... không lên tiếng như vậy ? " Quý Tiểu Thiên suy tư chọn lời một chút , còn chưa tốt hỏi trực tiếp . " Cũng không cùng ta lặng lẽ nói " Quý Tiểu Thiên đã suy tư hồi lâu cái vấn đề này , mấy ngày hoài nghi mình tra án lực bất tòng tâm ? Cảm thấy Quý Như Sân nhiệt tình , có thể đột nhiên lạnh nhạt , có chút không có thói quen , khó tránh khỏi hoài nghi . " Nàng không cảm thấy ta quá nhiệt tình sao ? " Quý Như Sân tự nhiên biết ý Quý Tiểu Thiên , nghĩ đến trước kia mình phản ứng , càng cảm thấy thẹn thùng . " Thật sao ? Ta lại không thấy dáng vẻ người khác làm thẹn thùng , không biết a . Nàng có phải sợ người khác nghe hay không nha ? Tường này dày , không nghe được , nàng thanh âm cũng không lớn , nhẹ hơn nữa ta không nghe được " Quý Tiểu Thiên chỉ nói Quý Như Sân như trước đây , nói chuyện nàng nghe hiểu , có chút thẳng thắn , Quý Như Sân biết mình từng trực tiếp nói ra , nhưng hôm nay bắt nàng nói ra khỏi miệng , làm sao cũng không nói được , đem mặt chôn ở gáy Quý Tiểu Thiên , không dám nhìn nàng. " Ta sợ nàng chê ta " " Ta làm sao chê nàng , ta thích nàng còn chưa kịp . Đây đều là ai dạy nàng a, người kia nhất định là ghen tị chúng ta quá tốt " Quý Tiểu Thiên suy nghĩ , người đầu óc xấu ở trước mặt Quý Như Sân nói loạn . " Ta cũng thích nàng " Quý Như Sân nắm tai Quý Tiểu Thiên , nhẹ nhàng ôn nhu nói . Những lời này hai nàng thường xuyên đặt ở mép miệng , Quý Tiểu Thiên nói tiếp mình bất mãn . " Nàng gần đây đều là như vậy , không nói chuyện thẹn thùng , ta còn nghĩ nàng không thích ta" Quý Như Sân thấy Quý Tiểu Thiên không chút xấu hổ nói , suy nghĩ có phải trong sách viết sai . " Ta còn không phải sợ nàng nói ta không tuân thủ đạo làm vợ " " Ha ha ha , nàng còn biết đạo làm vợ ! Nàng chỗ nào nhìn ra làm vợ " Không nghĩ tới Quý Tiểu Thiên ha ha cười to , Quý Như Sân không thể tin . "Ta chỗ nào không giống làm vợ ! " Quý Như Sân vốn còn thẹn thùng , liền trầm xuống , trợn mắt nhìn Quý Tiểu Thiên , Quý Tiểu Thiên căn bản không có thu liễm, tiếp tục cười , Quý Như Sân bị nàng chọc , cầm gối lên đập tới . " Nàng nói là giàu có phú , hay là phụ nữ và trẻ con ? " Quý Tiểu Thiên ôm lấy gối , thuận thế đem Quý Như Sân ôm vào trong ngực Vừa nói vừa cười lớn , Quý Như Sân cầm gối che đầu Quý Tiểu Thiên , cả người đè ở phía trên . " Nói mau ta có đạo làm vợ ! " Thua thiệt tự xem sách , muốn làm một yểu điệu thùy mị , để cho Quý Tiểu Thiên đối với mình muốn ngừng cũng không được , Quý Tiểu Thiên đến lượt phối hợp cá mẫu dạ xoa , phi phi phi , mình mới không phải mẫu dạ xoa . " Cứu mạng a ! Có người mưu sát chồng a ! " Quý Tiểu Thiên khoa trương kêu , Quý Như Sân như thế nào bỏ qua cho nàng , Quý Tiểu Thiên vùng vẫy một hồi , đột nhiên ngừng lại , không nhúc nhích , Quý Như Sân còn không đem gối lấy ra , cách gối kêu một tiếng . " Tiểu Thiên? " Quý Tiểu Thiên không có trả lời , Quý Như Sân lấy gối ra , chỉ thấy Quý Tiểu Thiên ánh mắt trợn lên , lè lưỡi , méo miệng , một bộ dáng giả chết , Quý Như Sân ném gối xuống , xoa nắn mặt Quý Tiểu Thiên . " Lừa gạt ai a ! " Quý Tiểu Thiên đột nhiên ngẩng đầu lên hướng về phía nàng hôn tới , không nhìn chính xác , đầu đụng vào trán . Quý Tiểu Thiên vội vàng đưa tay xoa trán Quý Như Sân , khoa trương lo lắng nói . " A ! Ta tuân thủ đạo làm vợ , có thể ngàn vạn lần không nên khóc lên ! " Hai người lại là đùa giỡn một hồi. Quý Như Sân mệt mỏi nằm ở trên người Quý Tiểu Thiên . " Ta hôm nay nằm trên người nàng ngủ có được hay không ? " Trước kia Quý Trì Nhu rất thích nằm ở trên người Quý Tiểu Thiên ngủ , Quý Tiểu Thiên cố làm vẻ thống khổ nói . " Nương tử , nàng nặng như vậy , vi phu sợ chịu không nổi a ! " Quý Như Sân biết sức nặng mình , tính tình đùa bỡn . " Ta mặc kệ , ta ngủ như vậy " Nói xong giả bộ ngủ . Quý Như Sân rất nhẹ , Quý Tiểu Thiên cùng nàng chơi đùa , kéo tốt chăn ôm nàng ngủ .
|
Chương 19
Triều đình rốt cuộc đã phái người đến, nhưng lại là nữ bộ đầu, tên Triệu Đan, Quý Tiểu Thiên không nhịn được hỏi người bên cạnh . " Nữ nhân cũng có thể làm bộ đầu? " " Ha, nếu ngươi có cha làm Hoàng đế, vậy ngươi không phải làm Vương gia sao? Cha nàng là Kim y tổng bộ đầu " Người nọ giọng nói tràn đầy khinh thường, đảo mắt hướng về phía Triệu Đan một bộ dáng lấy lòng. Quý Tiểu Thiên cảm thấy không nói đến cha nàng là ai, nữ nhân không cam chịu ở nhà giúp chồng dạy con, phải làm nữ bộ đầu, có mấy phần bản lãnh, lại là kim y bộ đầu, nào có dễ dàng như vậy. Đối với Triệu Đan hơi có vài phần kính nể, Triệu Đan hiếm khi thấy người đối với nàng trong mắt kính nể, chỉ có kinh thường và lấy lòng, lần này đối với Quý Tiểu Thiên đối đãi khác biệt . Quý Tiểu Thiên làm bộ đầu ở Thương huyện, vụ án này có phát hiện lần đầu, những kim y bộ đầu kia tới hỏi vài lời, tất cả mọi chuyện đều giao cho nàng, Triệu Đan chỉ là nhị đẳng kim y bộ đầu, những người nhất đẳng không dám sai khiến nàng, cũng giống thói quen, tự mình tra án, nàng cố tình thường đi cùng Quý Tiểu Thiên . Đại khái đây là lần đầu tiên không có xem thường Quý Tiểu Thiên, mấy ngày tiếp xúc, cảm giác Quý Tiểu Thiên ở trong huyện này coi như không tệ, làm bộ đầu tận tụy với công việc, xem ra vụ án muối lậu bị nàng phá cũng không khó. Người này vì muốn chăm sóc nương tử, bỏ đi cơ hội làm kim y bộ đầu, trên đời hiếm thấy người si tình, Triệu Đan đối với nàng có thiện cảm rất tốt. Quý Tiểu Thiên đối đãi huynh đệ coi như rộng lượng, trong lòng nghĩ thân phận nữ bộ đầu có chút kính nể, hai người thưởng thức lẫn nhau, có thể làm bạn bè, Quý Tiểu Thiên đối với nàng biết gì nói nấy không chút e dè . Quý Tiểu Thiên đối với chuyện tra án không hiểu lắm, đi theo Triệu Đan mấy ngày có thể coi là kinh nghiệm lâu năm, Triệu Đan bởi vì Quý Tiểu Thiên đối với Quý gia biết không ít, hai người cũng có thể bàn vụ án. Triệu Đan cảm thấy nàng chẳng qua là học quá ít, đầu óc ngược lại rất lanh lợi, rất nhiều chuyện đều thông suốt, hiếm có người hướng mình chỉ bảo tra án, nghiêm túc truyền thụ, thậm chí còn dạy Quý Tiểu Thiên một ít công phu quyền cước, đỡ hơn là không có sức lực. Hai người làm bạn khá tốt, Quý Như Sân không vui, nàng coi như có học được rộng lượng, nhẫn nại mấy ngày, quả thực có chút kiềm chế không được, không bằng như trước tự do phóng khoáng , hỏi đến cảm thấy nhỏ mọn . " Tiểu Thiên, vụ án là Triệu bộ đầu phụ trách? " " Nàng là một nhị đẳng bộ đầu, còn không được phụ trách vụ án lớn như thế " Quý Tiểu Thiên rửa mặt, cầm khăn lông xoa xoa. Mấy ngày nay nghe nói vụ án có tiến triển, nhưng không hề đối với bọn họ tiết lộ, nghĩ đến vụ án phá nhanh , có chút kích động, luôn cảm giác mình nỗ lực. " Vậy nàng luôn cùng nàng ấy chung một chỗ làm gì? " Quý Như Sân có chút bất mãn, nếu không phải nàng ấy phá án, mới không cần phải đi cùng. " Chúng ta đương nhiên là thảo luận vụ án rồi, có phát hiện gì, nàng ấy dĩ nhiên sẽ cùng cấp trên nói. Hơn nữa, ta đi theo nàng ấy học chút bản lãnh có cái gì không tốt, hiếm thấy người gặp nói chuyện được, trò chuyện nhiều một chút cũng tốt " Hơn nữa đem rửa mặt xong bưng nước ra đổ, lại vào nhà đem áo khoác cởi xuống, Quý Như Sân không tiếp, nàng kinh ngạc một hồi. " Thế nào? Chuyện gì không vui? Nghe nói vụ án sẽ nhanh phá án " " Vụ án phá xong, nàng sẽ đi cùng người ta sao " Quý Như Sân nói nhỏ bất mãn, Quý Tiểu Thiên cũng không phải điếc, dĩ nhiên nghe rõ ràng . " Ta đi với ai a? " Ngay sau đó kịp phản ứng , Quý Như Sân ăn giấm chua, lại cười đùa cợt nhã dán lên . " Ta đi chỗ nào cũng phải mang nàng theo, ai có thể dẫn ta đi a " " Ai muốn đi theo nàng nha! " Quý Như Sân đẩy ra Quý Tiểu Thiên, Quý Tiểu Thiên dán lên trước. " Ta đã là người của nàng, nàng làm sao có ném ta a !" " Vậy nàng cách Triệu Đan đó xa một tí, ta không bỏ nàng " Quý Như Sân không được tự nhiên cuối cùng vẫn nói ra lời muốn nói . " Ta cùng người ta đều là nữ nhân đàng hoàng, thật không có gì " Quý Tiểu Thiên ôm eo Quý Như Sân, cảm thấy ốm đi, chẳng lẽ mấy ngày gần đây ăn không nhiều. " Phải đợi có cái gì còn kịp sao? Cái này gọi là phòng ngừa rắc rối có thể xảy ra ! " Quý Như Sân nhéo mũi Quý Tiểu Thiên, ngửa mặt, hai tay vẫn ôm eo Quý Như Sân, không nhịn được cảm thán . " Học sách ' Nữ giới ' , mấy câu nói không đúng , ta kêu phu tử đổi quyển khác " Quý Như Sân nhớ tới sách ' Nữ giới ' Không nhịn được oán trách, lúc trước mình chưa từng học qua sách này, không hiểu tam tòng tứ đức*, suy nghĩ hành động chính mình, quá mức sai lệch, lại lo lắng mình như vậy sẽ không giữ được Quý Tiểu Thiên, mâu thuẫn, ghét quyển sách này. Theo trong sách này nói, tướng công cưới vợ bé mình không nên quản, làm sao có thể nhịn được. ( Tam tòng tứ đức : Giáo lý phong kiến: phụ nữ phải tuân thủ tam tòng: khi còn ở nhà phải nghe cha, lấy chồng phải theo chồng, chồng chết phải theo con trai. Tứ đức: công, dung, ngôn, hạnh). " Quyển sách này hại người, nàng xem Triệu Đan không tam tòng tứ đức không phải rất tốt sao " Quý Tiểu Thiên nói xong liền muốn im miệng, tay che miệng hận không đem miệng xé xuống được. Thật ra thì nàng căn bản không biết ' Nữ giới ' Nói cái gì, đại khái biết được tam tòng tứ đức, do nghe được Quý Trì Nhu nói. Nàng vốn chỉ muốn đáp lại Quý Như Sân đem quyển sách này quở trách một phen, lại không cẩn thận phạm sai lầm. Quý Như Sân không nói gì, nàng đang suy tư, người ta nói nam tử thích tam tòng tứ đức, Quý Tiểu Thiên thật vẫn thích tam tòng tứ đức, có thể mình trước kia ầm ĩ, không làm được gì, nhất thời suy nghĩ ngây người. Quý Tiểu Thiên tưởng nàng còn tức giận, ra sức dỗ, Quý Như Sân phục hồi tinh thần lại khẽ cười nói. " Ta nào có vô lý như vậy, nói rõ ràng thì tốt, nàng biết được ta sẽ tức giận, sau này chú ý là được, không đến nổi khó khăn như vậy " Giọng nói ôn như kia như lời cảnh cáo, làm Quý Tiểu Thiên hoài nghi mình ôm sai người sao, gần đây Quý Như Sân vốn ôn nhu không ít, Quý Tiểu Thiên cho rằng nàng trưởng thành, đọc sách nhiều dĩ nhiên khác biệt. Ôm Quý Như Sân càng cảm thấy động tâm, trước kia Quý Như Sân giống như một cô bé hoạt bát, hôm nay càng giống như thiếu nữ ôn nhu, giống như " Dựa cửa hồi tưởng, lại đem cây mơ ngửi " Thẹn thùng cùng hoạt bát. " Ta không có đi học, không nói được những lời văn vẻ, nàng phải biết, trong lòng ta chỉ có nàng , đợi chúng ta đầu đều bạc trắng, nàng sẽ hiểu, ta cho tới bây giờ không phải dỗ nàng " Hai người ngồi một hồi, đứng dậy đi dùng cơm , mấy ngày trước nhiều chuyện, dùng cơm vội vội vàng vàng, chỉ lo đứa bé, hôm nay lưu ý Quý Như Sân một chút, phát hiện nàng tự gắp cho mình mấy miếng thịt, lại không ăn cái khác, khó trách eo nhỏ lại, Quý Tiểu Thiên vội vàng gắp cho nàng mấy miếng . " Nàng đừng tiết kiệm cho ta, thịt còn nhiều, ăn xong rồi mua tiếp, ta có tiền " Quý Tiểu Thiên cho là nàng vì tiết kiệm tiền cho mình, không dám ăn. " Không phải vậy, ta nghe đại phu nói ăn thịt đối với thân thể không tốt, không nghĩ Thiên Thiên học ta chỉ ăn thịt, bây giờ cảm thấy ăn rất tốt, ăn thịt cũng quá mức dầu mỡ " Quý Như Sân nhẹ giọng giải thích, gắp cho Quý Tiểu Thiên mấy miếng thịt . " Nàng ở bên ngoài mệt mỏi , ăn nhiều chút " Quý Tiểu Thiên bị ôn nhu của nàng lòng biến hóa, không để ý nàng có gì đó không dúng, vui tươi hớn hở vui tươi hớn hở ăn thịt. " Như Nhi a, con cũng biết mấy người chúng ta vẫn không thể lộ mặt, thân thể chúng ta đều đã khôi phục không sai biệt lắm, hiện nay có chút lo lắng chuyện cửa hàng thêu, mấy ngày nói cho con một chút, ngày mai con đi nhìn, không thể để cho những người đó làm loạn " Đám người Quý Lão Gia cả ngày cầm chung một chỗ, làm trưởng bối đối với con gái mình hiểu rõ nhất, Quý Như Sân biến hóa bọn họ nhìn ở trong mắt, đầu tiên là hỏi chuyện cửa hàng thêu, thấy rõ ràng ý nghĩ nàng, biết được thần trí nàng đã khôi phục, bọn họ nghĩ Quý Tiểu Thiên đã biết được. Quý Như Sân gật đầu đồng ý, Quý Tiểu Thiên có chút không hiểu, bọn họ làm sao yên tâm để cho Quý Như Sân một mình phụ trách đi ra ngoài, suy nghĩ một chút, cửa hàng thêu của Quý Lão Gia xác thực cần phải có người ra mặt, chắc hẳn Quý Lão Gia đều đã đút lót tốt, dặn dò tốt lắm, thấy Quý Như Sân thần sắc không khổ sợ, cũng yên tâm . Ai ngờ ngày thứ hai sau giờ ngọ, Quý Tiểu Thiên lòng tràn đầy mong đợi chờ ở trước cửa hàng thêu , nhưng có một nhóm sai dịch, không nói hai lời đem mình đi, Quý Như Sân vừa vặn đi ra, Quý Tiểu Thiên giãy giụa, nhưng bị mấy người sai dịch dẫn tới nha môn, đè xuống đất, Quý Như Sân đuổi theo, không biết chuyện gì xảy ra . " Quý Tiểu Thiên! Ngươi có biết đã phạm tội gì! " Huyện thái gia gõ bàn một cái, Quý Tiểu Thiên khó khăn ngẩng đầu lên, nhất đẳng bộ đang ngồi ở bên cạnh Huyện thái gia . " Ta có tội gì! " " Hừ! To gan điêu dân, nguyên nhân đám người gây chuyện, ta mặc kệ hiềm khích lúc trước thuê người , Quý Lão Gia lại đem thiên kim gả cho ngươi, ai ngờ ngươi lòng tham không đáy, dã tâm, mơ ước tài sản Quý gia! " Huyện thái gia nói rõ ràng mạch lạc, trong lúc nhất thời, dân chúng vây xem bàn luận sôi nổi. " Ta không có! " Quý Tiểu Thiên nói có chút vô lực. " Mấy tên sơn tặc kia là ở núi Bình Sơn tới, những năm trước đây ngươi đúng lúc đi qua, khó nói không phải ngươi sai khiến " " Nhiều người đi qua núi Bình Sơn, dựa vào cái gì nói là ta! " Thật là trời đất chứng giám, mình cùng núi Bình Sơn có bao nhiêu thù! . " Ngày đó ta mang người đi, nếu là ta, ta làm như thế nào! " " Nếu có người phát hiện, ngươi làm sao đi! Ngươi tương kế tựu kế, dùng mọi cách lấy lòng Quý gia, để cho Quý gia đối với ngươi mang ơn, tài sản tự nhiên sẽ cho ngươi một phần " Huyện thái gia trong lòng có dự tính, đem điểm khả nghi phá giải . " Ngươi nói bậy ! " " Có phải nói bậy hay không chỉ có ngươi rõ ràng nhất, nếu không phải ngươi sắp xếp, như thế nào vừa vặn ngày đó các đứa bé đều ở nha môn không có ở bên trong phủ, nhất định là ngươi cảm thấy Quý gia đối đãi ngươi không tệ, không đành lòng để cho Quý gia doạn tuyệt, mới có điều này " . " Đó là mấy đứa nhỏ tự mình tới, ta trước đó cũng không biết " " Đứa nhỏ biết cái gì, trước kia không thấy tới chơi, hết lần này tới lần khác ngày đó muốn tới chơi, còn có con gái ngươi, bình thường không phải ngoan ngoãn ở nhà học chữ sao, ngươi đem mang đến nha môn nhất định là sợ nàng đi theo Quý Như Sân đi Quý gia, khai ra họa sát thân! Tất cả mọi việc chẳng lẽ không phải là ngươi xui khiến sao! " " Không phải ta! " Quý Tiểu Thiên tựa hồ trừ một câu nói này, không nghĩ ra những từ khác. " Ngươi chớ có ngụy biện, lần sau điều tra ta nhất định sẽ làm người tâm phục khẩu phục! Người đâu! Trước đem phạm nhân nhốt đợi ngày thẩm tra! " Huyện thái gia lại gõ một cái , đem vụ án quyết định. Dù sao cũng là vụ án lớn, không có chứng cớ không được ,tìm mấy ngày không thu hoạch được gì, dứt khoát trước đem người nhốt lại, có lẽ sẽ lộ ra chân tướng. Sai dịch áp giải Quý Tiểu Thiên đi vào trong phòng giam, Quý Tiểu Thiên giãy giụa , kêu oan ức, thấy Quý Như Sân đứng ở trước cửa, hô to một tiếng. " Như Nhi! " Nàng không muốn Quý Như Sân giúp cứu nàng, nàng chỉ muốn dặn dò mấy câu, để cho nàng chăm sóc kỹ mình, vốn là lo lắng Quý Như Sân sẽ làm ầm ĩ, ai ngờ nàng chỉ nhíu mày trấn an Quý Tiểu Thiên nói . " Nàng yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc nhà tốt " Quý Như Sân dĩ nhiên đoán được ý Quý Tiểu Thiên, muốn cho nàng yên tâm, có thể Quý Tiểu Thiên vẫn coi nàng như trước, hôm nay nàng khác thường như vậy, đứng ở nơi đó, buông xuống tay Quý Như Sân, căn bản không nghe được Quý Như Sân nói câu sau " Ta nghĩ biện pháp cứu nàng đi ra ngoài " Quý Tiểu Thiên tùy ý để những người đó đem nàng xích lại, Quý Như Sân phản ứng tựa hồ cho nàng đả kích lớn hơn, cứng rắn nghĩ Quý Như Sân tin lời Huyện thái gia.
|