Chương 1:Định mệnh
Hôm nay trời siêu đẹp, như mọi ngày tôi vác chiếc mấy ảnh ra và đi dạo khắp Sài Gòn
.Sau một chuỗi ngày thi cử dồn dập thì cuối cùng tôi củng biết thế nào là cuộc
sống...Bắt xe buýt và đi thoy...Đang tập trung chụp ảnh thì...
.Nay đi không gọi anh- An- Người anh cùng đam mê chụp ảnh. Lúc gặp anh máy ảnh
tôi bị hư tôi thì rối lên ...Anh chụp ảnh gần đó tới và sửa giúp tôi...Rồi anh xin sdt nói là
kiếm người đi chụp ảnh chung...Thế thì tôi cho thoy...Chúng tôi gần như tuần nào củng
đi chụp cùng nhau 1 lần...Nhưng gần đây hình như anh có bạn gái nên lần trước tôi gọi
anh không đi...Thế nên tôi không gọi nữa...
.Lần trước anh bận mà...-Tôi khg nhìn mà cứ chăm chăm vào con bướm đang chụp vì
sợ nó bay mất.
.Lần trước bận thì lần này bận à-
.Có thể...
.Em...Nè anh làm gì mà em nói chuyện không nhìn tới anh...
.Em đang tập trung...
.Nè...-An kéo tôi lại...Con bướm bay đi...
.Xong...Bay rồi...Anh muốn gì nói đi...
.Sao lần này đi em không gọi anh...Hay là em có bạn mới...
.Anh nhìn đi bạn nào mới...Có anh có bạn mới nên bỏ...
.À...Thì ra có người nhỏ mọn...Ghim vụ lần trước...
.Nhìn coi em có giống đang quan tâm...
.Anh nhìn thấy rồi...Thoy chút anh bao em một chầu được chưa...
.Làm như tôi là heo...Làm bay mất con bướm mà tôi chụp từ sáng giờ...
.Nè phải con này hong...-An giơ máy lên ...
.Đúng sao anh chụp được vậy...Em chạy theo nó từ sáng giờ...
.Nếu như em làm gì đó cho anh...Thì có lẽ anh sẽ cho em...
.Làm gì...Em đang thiếu con này trong album...
.Hôn anh chẳng hạn...
.Anh...Thoy em tự chụp được...
.Anh đáng sợ vậy à...
.Anh không đáng sợ...Chỉ vì em tìm mãi không ra điểm gì để so sánh với anh...
.Em nói vậy là ý gì...
.À không...Xem như chưa nói gì đi...Anh chụp cho em một tấm với...Tôi đánh trống lãng
rồi chạy lại một mỏm đá...
.Ờm...Em diễn đi...Hai chúng tôi chụp chọe củng tới chiều...Đói chưa...
.Rồi...mà thoy em phải về...Trể xe buýt...
.Chút anh đưa em ra...không thì đưa em về...
.Nhưng phiền anh lắm...
.Giờ thì ai cho mà em về...anh đang giữ thẻ sinh viên của em nhá...
.Em không cần...Đừng có mà đe dọa hay điều khiển em...
.Thoy thoy...Anh nan nỉ...đi ăn đi...chút anh chở về...không thì về trọ anh ở sáng về...
.Oki...em nói ba mẹ tối nay ở lại nhà bạn...
.Thế thì đi thôi...-An chở Minh đi vòng vòng tìm chổ ăn...
.Sao anh đi hoài vậy...
.Chưa tìm ra...Muốn ăn ngon phải chịu cực chứ...
.Tới chưa ...Em đói rồi...
.Phía trước kìa...cái nết đói không bao giờ bỏ...-Hai người vào quán ăn...
.Còn sớm anh chở em ra bến xe luôn đi...
.Oki...An cố tình chạy lạc đường...
.Anh cố tình phải không...
.Cố tình gì Minh...
.Đi lạc...
.Không...Anh khg biết đường thật mà...
.Anh đừng có xạo...Em với anh đi đường này mấy lần rồi...
.Em không tin thì thôi...Anh không nói nữa...-An nói rồi phóng xe thật nhanh ra bến
xe...Vừa đi tới thì đã hết xe...
.Xong...
.Về trọ...
.Anh sao vậy...Em giỡn mà...Anh giận à.
.Lên xe...An kéo tay Minh...An chạy thật nhanh về phòng...Vào tắm đi...-Minh củng
chẳng buồn nan nỉ vào phòng tắm...
.Em xong rồi...anh vào đi...-An vẫn khuôn mặt bừng bừng sát khí định vào tắm thì điện
thoại reo...
.Anh nghe...Sao ...Oki anh tới ngay...-An nói rồi lấy xe đi không nói Minh một lới...Định
đi về ngay nhưng do Hoa bạn gái An đòi đi uống nên An chở đi...Hai người uống nhiều
vì Hoa có chuyện buồn...An chở Hoa về nhà mà quên mất là Minh đang ở phòng...Hai
người mở cửa vào và hôn nhau thấn thiết...Minh ngồi dậy ngạc nhiên nhìn chằm
chằm...An và Hoa cứ thế cởi áo nhau ra...
.Anh An...-Minh lên tiếng...
.Sao...Anh quên mất em ở đây...-An
.Em xin lỗi...Em về...-Minh nói rồi lấy ba lô chạy đi...An và Hoa tiếp tục công việc của
mình...Minh rất buồn dù biết An là trai thẳng nhưng Minh không thể nào nhìn người
mình yêu say sưa cùng con bánh bèo khác...Minh quyết định quên An...Minh xóa
số...Chặn facebook...Minh lấy máy ảnh và đi chụp thành phố ban đêm...Hiếm khi có
tâm trạng như vậy mà bỏ thì phí...
.Nè...-Một tiếng xe chạy tới...Minh xoay lại thì chúng nó giật ngay máy ảnh...Củng may
là máy ảnh quấn vào tay nên không giật được...Nhưng tay bị chóng xuống đường nên
hơi đau...Minh một phen hú vía cất máy vào balo và tìm một nhà trọ để ngủ...Sáng dậy
thì về nhà...
.Em đang ở đâu...-An gọi cho Minh
.Em về nhà rồi...Thoy em đang bận...An nói rồi tắt máy...Vì thời gian nghỉ hè nên Minh
về nhà đa số thì tắt điện thoại để viết truyện...Buồn thì vác máy đi vòng vòng chụp
ảnh...Minh củng không quên từ bỏ những nơi An hay đến...Chỉ khi đi với bạn bè nhất là
bạn thân mới tới ...Hôm nay Minh và con Nga đi chụp ảnh...Do hai người học Anh Văn
cùng nhau gần 2 tháng nên Minh rủ Nga đi để đỡ buồn...Vừa thấy An Minh xoay người
và kéo Nga đi chổ khác...
.Làm gì vậy mạy...chưa xong mà -Nga
.Minh...Đứng lại cho anh...Vẫn cái giọng ra lệnh đó...-An thấy Minh từ xa...
.Mày nghe tao đây...khi anh ta lại...Mày cứ giả bộ làm bạn gái tao...cần tình càng tốt...-
Minh
.Đừng lo...-Nga...
.Sao em tránh mặt anh...-
.Em giới thiệu đây là bạn gái em...-Minh ôm Nga và nói...
.Hahahahahahah...-An cưới to...
.Anh vui vậy à...-Minh
.Thằng bạn bị gay của em là cậu ta hả Nga-An
.Anh hai...-Nga ra hiệu An đừng nói
.Nga...Chuyện này...-Minh nhìn Nga rồi đi...-Anh đưa Nga về giùm...-Minh đi...
.Nè...nói rõ đi...-An nắm tay Minh lại
.Chuyện gì chứ...
.Chuyện em là Gay...
.Đúng...Tôi là Gay...là Gay đó...thì sao...cảm ơn vì hai anh em nhà mấy người...tôi sai
sai toàn tập khi và kể tất cả cho Nga...Anh vui rồi cưới lớn lên đi...-Minh nói rồi nhìn
Nga một cái rồi đi...
.Anh muốn gì nữa..sao anh có thể hành động như vậy chứ...Cậu ấy sẽ không bao giờ
nói chuyện với em...-Nga
.Thoy đi về...Anh chở em về nhà...
.Ba mẹ nói anh về đi...ở trọ hoài...Dư tiền quá...-Nga
.Em học Anh văn ở đâu...
.Anh muốn học à...
.Ừm...công ty yêu cầu...Anh muốn học chung lớp với em...
.Nhưng bọn em học 2 tháng rồi...
.Nói thì nghe lời đi...Anh nói là đăng kí giúp anh...học phí bao nhiêu anh cho mày gấp
đôi...
.Tùy anh...Mai qua chở em đi học...
.Tự mà lấy xe đi...anh qua đi chung thoy...
.Dạ...
.Mà nè...Thằng nhóc bạn em nó ở đâu...
.Đang ở kí túc xá...
.Biết đường hong...
.Biết...anh quẹo phải chạy một lát rồi tới...Nè...anh quẹo làm gì...nhà mình bên đây
mà...
.Nó đâu...
.Kìa cái màu xanh...
.Oki...anh chở mày về...-An nói rồi chở Nga về nhà sau đó quanh lại kí túc xá chờ
Minh...
.Vừa thấy bóng Minh đi về An chạy theo...Minh cất xe rồi mua một ly sinh tố ra công
viên trước kí túc xá ngồi...An củng vào gửi xe...Minh lấy laptop ra viết truyện...Cắm tai
nghe và bắt lớn...An đi chằm chậm và ngồi xuống cạnh Minh...Tháo tai nghe ra và cắm
vào tai mình...Minh giật bắn người...
.Anh làm gì ở đây...
.Định mệnh...