Em Vẫn Hy Vọng
|
|
Em Vẫn Hy Vọng EunJung
Hy vọng, hy vọng một ngày nào đó sẽ có người yêu em, sẽ chấp nhận em dù em có là gì đi nữa, ... thậm chí là 1 thằng straight bị biến tính nhưng ... em rất hạnh phúc khi ông trời đã cho em gặp anh, cho em nhìn anh mỗi ngày và được yêu anh, anh à. Em đã tin vào duyên số rồi.
Việt Nam
-Khắc Linh à, chị 2 gọi con nè
Trên lầu, trong một căn phòng có 1 con lợn lười đang quấn chăn như đòn bánh tét
-ứ ừ ư...
-Khắc Linh. Có nghe mẹ gọi không hả?
-RỒI. RỬA MẶT CÁI.
-khỏi, để mẹ chuyển đường dây lên phòng mày, gọi đường dài đó.
Nó chán nản cầm máy lên nghe mà mặt còn bư do mới ngủ
-cái giề bà già.
-GIÀ CÁI ĐẦU MÀY, TẠI SAO MÀY THAY SIM HOÀI VẬY HẢ? MỖI LẦN MUỐN TÌM MÀY PHẢI LÀM PHIỀN BA MẸ LÀ SAO?
Nó đã biết nên đã đưa cái loa cách khỏi mặt nó 1 cánh tay ấy thế mà giọng bà chị nó vẫn văng vẳng
-mẹ sợ tui làm lâu tốn tiền bà mà bà còn vòng vo, dư tiền hông? Để tui hát 1 chùm ca khúc tự sáng tác cho bà nghe.
-thôi khỏi. Tao gọi là có chuyện
-nói.
-haizzz...
-Nè, tui ko rãnh ngồi nghe bà thở đâu.
-thôi mệt quá, tao vô luôn thẳng chủ đề. Mùa hè này tao bắt mày qua đây ở với tao luôn.
Nó nghe xong tỉnh ngủ hẳn ra, đứng sựng như cây cột cờ
-CÁI GÌ? BÀ BẮT TUI QUA SEOUL Ở VỚI BÀ? BÀ TỈNH NGỦ CHƯA?
-tỉnh rồi
-tỉnh rồi vậy nghe tui nói nè, không biết bà tỉnh chưa chớ tui tỉnh rồi đó. Tui sẽ -không-qua-hàn-quốc. Nghe rõ chưa chị 2 kính mến
-mày thử không nghe ...
Nó có cảm giác đầu dây bên kia bà chị nó đang chống nạnh nhịp chân
-tao sẽ nói với ba
-trời. Tưởng bà mét ai, ba mẹ thương tui nhất rồi.
-vậy để tao nói thử nha.hé hé...
-này, dẹp nụ cười đó đi, để tui dọ ý cái đã.
-ờ. Tao cúp đây.
Cụp...
-ây...chết thật. Không xong rồi.
Bữa sáng...
-ba à, con hỏi cái này nha
-nói đi con
-nếu mà chị 2 kêu con qua bên đó học, ba có cho con đi không?
-nhà có 2 chị em, chị con có chồng rồi mà con đi nữa thì buồn lắm...
Nó mừng rơn
-vậy hả ba, trời ơi, con biết mà, ba thương con nhất.hihi
-nhưng ... vì tương lai của con con ba phải đành để con đi, du học ở một quốc gia phát triển tốt lắm con à, với lại Hàn Quốc cũng không nghe chiến tranh gì, khá an toàn. Nếu chị 2 con kêu thì ba sẽ cho đi.
Nó nghe đâu đây có tiếng con bò cười vào mặt nó
-ba à ...~ TT^TT
Vậy là xong.
15 ngày sao.
Nó đang đứng chờ ba nó làm thủ tục check-in. Vì là lần đầu nên ba sẽ theo nó
-trời ơi, còn đâu là tương lai của tôi nữa, qua đó lạ nước lạ cái có quen ai đâu hở trời.
Con bò cười lớn hơn. Chết tiệt
Ba đi ra cặp cổ nó
-đi thôi con trai.
Nó thở phù rồi bước lên máy bay.
"Xin hành khách hãy để các thiết bị điện tử ở chế độ máy bay hoặc tắt nguồn"
"Quý khách đang trên chuyến bay VietNam Airline's số hiệu 1081, xin quý khách vui lòng thắt đai an toàn, xin cảm ơn"
Hàn Quốc ...
-Thu Hương à, ba để quên địa chỉ nhà con mất rồi
-vậy ba đưa điện thoại cho tài xế taxi đi. Con sẽ nói
-uhm
Lúc nói chuyện ba nó hỏi
-sao con không nói
Nó nhăn nhó
-ba à, nói ra con hơi nhục chứ thật ra con không biết nói tiếng hàn đâu, có chăng là 1 vài câu thông dụng thôi. Tiếng anh thì còn được.
Anh tài xế quay lại.
|
-vậy sao cậu không nói luôn. Tôi biết tiếng việt mà.
Nó chết đứng và con bò khốn kiếp nào đó lại cười vào mặt nó. =="
-tới rồi quý khách. Tổng cộng của quý khách là 15000 won.
-đây.
Nghe tiếng chuông, chị Hương ra mở cổng
-ôi. Ba à, con nhớ ba lắm.
-ba cũng vậy
Nó đứng nhìn chị
-nghỉ đóng kịch đi. Câu tiếp theo là ba có đem món gì qua cho con không chứ gì.
-a gù... cái thằng này, chị mày nào phải thế.
-bà thôi cong mỏ lên đi. Xách tiếp đồ ăn ba mang cho bà vào nhà kìa.
-Á Á HA HA HA...CÓ ĐỒ ĂN lalala...món Việt Nam, ngon wớ lalala...
Ba nhìn 2 đứa lắc đầu
-2 cái đứa này.
Ba ở được một ngày thì về, mặc dù nó cố gắng nài nỉ nhưng chỉ cần 1 lí do nó phải đành cho ba nó về
-ở đây lâu mẹ mày ở nhà buồn tội nghiệp bả.
Lúc tiễn ba ra sân bay, nó nước mắt ngắn dài. Ông rất hiểu nó tuy nó đanh đá là vậy đó nhưng được cái là nó thương ông và mẹ nó lắm. Và nó rất là yếu đuối.
Ông ôm nó vào lòng
-con trai à, ba nói nè. Con rất xinh đẹp, rất giống mẹ con ngày xưa chỉ khác là lúc bằng tuổi con mẹ con thắt bím thôi. Nhưng mẹ con không yếu đuối đâu, mạnh mẽ lên con trai.
Nó gật gật nép vào người ông.
-ba à, nếu cứ thế này thì mọi người sẽ nói ba là người yêu con đó. Ba còn "đập chai", phong độ lắm đó. Hihi...
Ông nhìn quanh rồi cốc nó
-dám trêu ba à
Ông siết nó
-ba đi nha. Nhớ chăm sóc bản thân.
-dạ.
Nó nhìn ông khuất bóng trong cánh cửa rồi quay lại, chị 2 nó cặp cổ nó đi ra taxi
-chút đi mua thêm áo với chị, mùa đông sắp tới rồi
Nó gật đầu.
|
-bây giờ tao nói mày nghe nè. Mày ở chung phòng với một người nữa
Nó đang lôi quần áo từ vali ra,nó cũng không buồn để ý, nó buồn vì ba về, một phần khác là đây là nhà chị nó nên nó không có ý kiến
-ai vậy?
-là Thôi Thiên Sơn. Em họ chồng tao.
Nó xếp quần áo vào tủ và chừa lại phân nửa tủ vì nó biết còn một người nữa
-bà cũng biết chọn người ở ghép lắm đó, tui tên Linh, ông đó tên Sơn,ghép lại là Linh Sơn, núi cho cô hồn ở à?
Cốc ...
-ui da, sao bà cú tui
-ăn bậy nói bạ, ở đây người ta kị ma quỷ lắm biết không?
-ở đâu không có ma quỷ mà cử với kiêng.
-nhưng ma quỷ ở đây ghê hơn nhiều.
-là sao?
Bà chị ngồi xuống, ra vẻ bí mật, nhìn quanh rồi bắt đầu với giọng âm u
"Tương truyền rằng Kashima Reiko sống ở Hokkaido, cô bị một nhóm đàn ông cưỡng hiếp và để mặc đến chết trong một phòng tắm dù cô đã kêu khóc thảm thiết. Cô đã cố gắng bò ra ngoài và rơi xuống đường tàu lửa. Đoàn tàu đã cán nát chân cô. Bây giờ, lời đồn đoán cho rằng, cô ấy vẫn đang đi tìm đôi chân của mình tại các nhà vệ sinh trong trường học, nếu mày gặp ả, ả sẽ hỏi mày đôi chân của ả đang ở đâu, mày phải trả lời là ở nhà ga Hokkaido, ả sẽ hỏi ai nói cho mày biết, trả lời là Kashima Reiko nói. Ả sẽ hỏi ả tên gì? Đây là câu hỏi mẹo, mày phải cẩn thận, trả lời là Dark Texudo, không được trả lời tên thật của ả. Ả sẽ biến mất"
-khoan, cho tui hỏi câu ngoài lề cái
-hả? Hỏi gì
-con ma này chết ở Nhật tại sao nó qua đây? Tại sao mất cái chân ở nhà ga mà vô nhà vệ sinh tìm? Chết rồi bị lú lẫn à?
-thì ... ai biết, tao chỉ nghe người ta nói vậy thôi. Bữa nào có gặp hỏi nó á.
Nó thở dài, chắc cũng không muốn làm mất hứng chị nó.
-thôi kể chuyện tiếp đi
Lại cái giọng đó chị tiếp
" Có một hồn ma luôn “túc trực” ở các nhà vệ sinh cuối dãy. Khi mày đang đi vệ sinh, sẽ có một giọng nói hỏi rằng, bạn muốn dùng khăn giấy đỏ hay khăn giấy xanh. Nếu mày đáp là đỏ, mày sẽ bị thái thành từng lát. Còn nếu là xanh, mày sẽ bị bóp cổ chết. Cách tốt nhất để thoát khỏi chuyện này chính là hãy trả lời rằng: “Không cần giấy.”
Mặt nó không thể ngu hơn nhìn chị
-không. Tui sẽ trả lời khác
-trả lời sao?
-trả lời là: giấy con mẹ mày, cha mẹ mày nuôi mày tốn cơm để rãnh rỗi sinh nông nổi đi hù người ta, tao mà kéo quần xong tao qua là chết bà mày với tao liền. Tui sẽ trả lời vậy đó.
Bà chị nhìn nó trân trối, nó thở dài
-nhưng mà bà yên tâm đi, tui không có bị nhát đâu
-sao vậy?
-tui là người Việt sao nói nó hiểu.
-ờ ờ...
Nó xếp xong ngồi xuống giường
-chừng nào người đó tới đây ở?
Chị xem đồng hồ
-chắc khoảng 4h chiều nay.
Nó nhìn rồi nói
-vậy bà còn đi đâu nữa không?
-không
-vậy ra cho tui ngủ. Mệt mỏi quá à.
-ờ. Tao ra. Đi nấu cơm chiều luôn.
|
4h chiều...
Nghe tiếng chuông cửa nên chị đi ra mở, trước mặt chị là người thanh niên cao khoảng hơn 1 mét 8, da bánh mật, mặc chiếc áo sơ mi hơi ướt do mồ hôi hiện rõ lên khuôn ngực rắn rỏi.
-ôi. Là em đó hả Sơn, trời ơi, mới lúc đám cưới của anh chị trông mày còn là một thằng nhóc ấy thế mà đến bây giờ mày như là một người trưởng thành rồi, suýt nữa chị nhận không ra mày, không có vết thẹo hình chữ X là chị không biết mày luôn.
Hắn cười để lộ hàm răng trắng đều như bắp
-dạ thì cũng 7 năm rồi còn gì hả chị.
-thôi. Vào nhà đi em.
Hắn vào nhà nhìn xung quanh, căn nhà cũng không lớn lắm nhưng được cái là rất ấm cúng
-em làm phiền anh chị quá, anh chị cho em ở nhờ. Đến khi tìm được việc làm em sẽ dọn đi ạ.
-ôi trời không sao, không sao. Em lặn lội từ Gangwondo lên đến đây không lẽ chỉ có việc cho em ở mà anh chị làm không được sao. Yên tâm, cứ ở.
-sao anh chị chưa có cháu. Đã 7 năm rồi.
-agu~ ... 2 vợ chồng suốt ngày đi làm thì ai trông nó đây. Làm khi nào kiếm tiền nhiều thì mua một căn hộ mới rộng hơn.
-mà anh đâu rồi hả chị?
-ảnh đi làm chưa về
-em nghe nói em sẽ ở cùng ai đúng không ạ?
-à. Đúng rồi em. Đó là em trai chị. Nó mới bên Việt Nam sang đây chiều hôm qua
Chị đứng dậy ngầm bảo hắn đi theo, tới cửa phòng
-Khắc Linh à, người ta tới rồi. Mở cửa ra đi
Hắn thầm nghĩ
"Khắc Linh à? Cái tên cũng đẹp đấy chứ"
Nó kéo cánh cửa xếp ra rồi đứng sang một bên
-chà. Tao nhớ bên bển mỗi lần kêu mày dậy thì cả cái khu cư xá Rada quận 5 nghe mà, sao qua đây nhạy vậy?
-đây là nhà bà. Tôi không cho phép bản thân làm những chuyện mà chủ nhà không thích.
-Agu~… cái thằng này. Làm như tao với mày là người dưng vậy.
Nó im lặng.
Hắn bước vào phòng bỏ balo xuống rồi nhìn xung quanh. Có vẻ như hắn mới lạc từ sao hỏa xuống trái đất vậy
-thôi hai đứa ở đây đi. Chị ra chuẩn bị cơm. Chắc anh 2 đứa cũng sắp về rồi.
-bà nói với ai có người đi. Bình thường kêu tôi bằng mày xưng tao. Nếu muốn nói chuyện với anh ta thì cứ tự nhiên. Tôi không có tủi thân gì đâu mà phải xưng chị.
Nói xong nó bỏ đi vào phòng vào nhà vệ sinh
-cái thằng này, ngủ dậy có vấn đề à.
|
Quay sang hắn
-thôi kệ nó đi. Nó hay nắng mưa thất thường thế đấy. Hì hì.
Trong nhà vệ sinh lại vọng ra
-đỡ hơn loại người có mới nới cũ.
Chị Hương muốn đấm vào mặt nó nhưng cũng bình tĩnh kéo cửa lại đi ra ngoài
Nhận xét của hắn về nó là một cậu nhóc xinh đẹp nhưng bướng bỉnh. À, lại lầm lì nữa chứ, từ lúc vào tới giờ chưa nói chuyện với hắn câu nào. Được thôi. Để xem ai mở lời trước.
Nó bước ra phóng lên giường mở laptop ra mặc kệ hắn ngồi dưới đất không đếm xỉa tới. Nhà chị nó có wifi. Đúng là khỏe re.
Chợt...
Sáng nay chợt nhớ anh em nhìn quanh khắp trong căn phòng, thấy tấm hình của anh nơi thường nằm em mơ mỗi tối ...
Tiếng chuông điện thoại nó reo lên, nó lấy ra thì là mẹ nó gọi
-alo. Con nghe đây mẹ ... dạ vâng con khỏe ... ở đây chưa đến mùa đông nên cũng không lạnh lắm đâu ạ ... vâng, con sẽ giữ gìn ... con cũng nhớ mẹ và ba lắm ... chừng nào con được về hở mẹ? ... sao cơ? Học xong đại học? ... sao lại lâu quá vậy hở mẹ ... vâng! Con biết rồi ... dạ. Vậy thôi nha mẹ.
Nó cúp máy xong để xuống giường tiếp tục xem youtube.
Ây, chết thật. Sao lại bắt thay đổi tên miền thế này.
Hắn nghĩ thầm
"Ái chà. Sử dụng cả galaxy s5 luôn đấy"
Thật ra hắn cũng đang giữ một chiếc nhưng là màu xanh dương chứ không phải màu trắng như nó
-anh hai về rồi 2 đứa. Ra ăn cơm thôi nào.
Nó đi ra không quên đóng laptop lại.
Nó phụ chị dọn cơm, trong bữa ăn
-à em biết tên thằng này chưa nhỉ? Phiên âm tiếng việt là Thôi Thiên Sơn đó
Nó gật đầu
-dạ. Em có nghe chị 2 nói
-mà thằng này. Đi có cực lắm không?
-dạ không đâu ạ. Nhà ga Gangwondo cũng không xa nhà là mấy. Chỉ lên và đi đến ga Seoul thôi. Không tốn nhiều công sức.
-uhm.
Hắn nhìn chị 2
-chị 2 này, nhà của em mấy đời lấy vợ Việt Nam hết. Đến đời anh em không nhờ chuyến công tác 8 năm trước chắc cũng không lấy được chị đâu.
-ờ. Anh nghe em nó nói chưa. Vinh dự lắm anh mới lấy được em đấy.
-vậy sao? Haha... còn mày. Tính lấy vợ Việt Nam luôn không?
-em thì chắc không được rồi. Có dịp đi Việt Nam đâu mà.
Anh rể nó chỉ qua nó
-nè. Tao thấy Linh nó cũng được lắm đó. Đợi nó học rồi cưới nó đi.
Nó mắc cở đỏ mặt vội buông chén
-em no rồi ạ.
Xong chạy biến vào phòng
Anh rể nó cười miết còn hắn hình như đang suy tính điều gì.
|