Tổng Giám Đốc (Avoiding The CEO)
|
|
Chương 2 " Zander quyến rũ " Cuộc họp và các ngày nghỉ
Zander của POV
"Xin chào Sandra, hôm nay cô như thế nào?" Anh ấy hỏi trong khi nhìn xuống Sandra cô ấy đang chạm và gõ vào bàn phím máy tính của cô ấy.
"Tôi đang làm tốt thưa ngài Zander , cảm ơn ngài đã quan tâm. Sáng nay ngài thế nào ?" Cô mỉm cười nhìn vào anh ấy và anh ấy gật đầu.
"Cho đến bây giờ, rất tốt. Tôi sẽ cần cô lên lịch lại cuộc họp của tôi với George Smith. Việc tôi đang trên đường tới đó và tôi sẽ không thể làm nó." Anh ta nói và cô ấy gật đầu.
"Vâng được thưa ngài, tôi sẽ làm điều đó ngay bây giờ. Có bất cứ điều gì khác tôi cũng có thể làm cho ngài?" Sandra hỏi làm anh ta gật đầu.
"Cà phê." Zander nói và cô ấy cười khúc khích.
"Nó đã có trên bàn của ngài, thưa ngài." Cô ấy nói làm anh ấy ta cười.
"Cô là người tuyệt vời." Anh ta trả lời trước khi đi ngang qua bàn của mình và về phía văn phòng của anh ta.
Anh ta lấy cốc cà phê nóng từ bàn và nhấp một ngụm khi anh ta đặt chiếc cặp sách xuống. Đặt cốc cafe xuống, anh ta cởi chiếc áo vét của mình ra và đặt nó lên móc áo trước khi ngồi ở bàn làm việc của anh ta. Các tư liệu đã có trên bàn của anh ta vì vậy anh ta lật cái trang đầu tiên lên trong khi anh ta đang bật máy tính. Anh ta đọc kỹ những con số nhỏ trước khi tính toán chi phí của toàn bộ dự án. Hmm không tệ, anh ta nghĩ anh ta sẽ ký thỏa thuận.
"Ngài Zander, 10 giờ của ngài đang ở đây." Sandra nói qua hệ thống liên lạc nội bộ một vài giờ sau đó.
"Cho họ đến phòng họp B, làm ơn, tôi sẽ ở đó trong một phút nữa." Anh ta trả lời trước khi quay lại câu đố ô chữ mà anh ta đang làm.
"Vâng thưa ngài." Cô trả lời trước khi hệ thống liên lạc nội bộ trước khi nó tắt.
Anh ta ngâm nga nhẹ nhàng khi anh ta chạm vào cây bút ở bên cạnh bàn làm việc. Anh ta biết cái này, nó ở trên đầu lưỡi của anh ta. Lông mày của anh ta nhíu lại khi môi anh ta ấn vào nhau. Ah, ám ảnh ! Anh ta biết điều đó, nỗi sợ hãi khi nói. Anh ta nhanh chóng viết nó xuống và tựa lưng với một nụ cười. Anh ta thích câu đố ô chữ, chúng rất thư giãn. Đẩy ghế ra khỏi bàn, anh ta đứng lên và lấy áo khoác của anh ta trước khi rời khỏi văn phòng của anh ta.
Đi thang máy xuống tầng 12, anh bước ra khi cửa mở ra và đi đến phòng họp. Khi anh ta bước vào phòng họp, mọi người đứng dậy và anh ta bắt tay khi anh ta bước về phía chỗ ngồi của mình. Anh ta kéo ghế của Sandra ra để cô ấy nở nụ cười và cảm ơn anh ta khi cô ấy ngồi xuống. Chiếc ghế có bánh xe nhưng anh ta vẫn đẩy nó nhẹ nhàng trước khi ngồi vào đầu bàn.
"Thưa các quý ông, chúng ta hãy bắt đầu được rồi chứ?" Zander hỏi và tất cả đều gật đầu nên họ nhanh chóng làm việc.
Sau vài giờ đồng hồ họp cuối cùng cũng xong. Anh ta cảm thấy mệt mỏi từ các cuộc họp và các cuộc họp khác vào giữa buổi chiều. Anh ta khóa cửa văn phòng của mình và bước qua đi về phía hành lang để đi về, Sandra đã về nhà vài tiếng trước. Anh ta dùng thẻ chìa khóa của mình và quẹt trên máy quét, cửa thang máy mở ra và anh ta bước vào nhấn nút thang máy để xuống tầng trệt. Trong khi chờ đợi thang máy di chuyển xuống tầng trệt thì anh ta nhìn vào đồng hồ, gần 9 giờ tối. Đó có lẽ là lý do tại sao anh ta đang rất đói, anh ta đã bỏ bữa tối.
Khi cửa thang máy mở ra, anh ta gật đầu với người bảo vệ khi anh ta bước qua sàn đại sảnh của công ty và về phía cửa ra về. Schiller, tài xế của anh ta và anh ta cần người tài xế mở cánh cửa chiếc SUV và anh ta ngồi vào trong xe và cảm ơn người tài xế ấy. Cơ thể của người tài xế gấp đôi chỗ ngồi của người lái xe và anh ta bắt đầu khởi động xe và để đưa họ về nhà. Zander rút điện thoại ra và gọi cho dì của anh ấy để xem cô ấy đang làm gì như một thói quen hàng ngày.
"Chào cháu Zader, dì có thể giúp gì cho cháu không?" Giọng nói nhẹ nhàng của cô trôi vào tai anh ta khiến anh ta mỉm cười.
"Chào Dì, hôm nay gì như thế nào. Dì có cần gì không?" Anh ta lo lắng hỏi và dì ấy cười.
|
Hôm nay dì ổn mà Zander , dì không cần gì cả. ”Cô ấy nói và Zander biết dì ấy đang đảo mắt.
"Được rồi, cháu đang trên đường về nhà ngay bây giờ. Cháu chỉ muốn gọi và đảm bảo rằng dì ổn. Cháu sẽ gọi cho dì vào ngày mai được không? Tại sao chúng ta không gặp nhau trong tuần này để ăn trưa?" Zander đề nghị vì nó đã được một vài ngày kể từ lần cuối cùng Zander nhìn thấy dì ấy.
"Cháu là người tuyệt vời. Hay chúng ta gặp nhau vào thứ tư, chúng ta sẽ gặp nhau và để ăn trưa tại quán cà phê?" Dì ấy hỏi và Zander nghĩ lại lịch trình của mình.
"Thứ tư được đó. Cháu sẽ đón dì." Zander nói thêm vài phút nữa và họ gác máy.
Phần còn lại của âm nhạc được phát chỉ với âm lượng thấp từ đài radio và những tiếng ồn từ những chiếc xe xung quanh họ . Khi Schiller chạy xe vào nhà để xe dưới tầng hầm của tòa nhà, Zander mở cửa và cầm lấy chiếc cặp của Zander khi Schiller ngừng xe. Anh ta trèo ra và mở cửa cho Zander để Zander đi ra ngoài. Zander gật đầu với Schiller và họ lặng lẽ đi đến thang máy. Cửa thang máu đóng lại khi Zander nhấn nút và họ đi lên trong không gian sự im lặng và thoải mái.
"Anh có cần gì khác không?" Schiller hỏi; Giọng nói bằng tiếng Anh của Schiller hơi khó hiểu hngay cả khi nhiều năm anh ta sống ở Mỹ.
"Không, cậu đi nghỉ trước đi." Zander trả lời và anh ta gật đầu trước khi quay lại và đi về phía trong căn phòng của anh ta.
Zander đi về phía nhà bếp và mở lò vi sóng. Đúng như anh ta nghĩ, Janice đã chuẩn bị bữa ăn tối cho anh ta. Anh ta đóng lò vi sóng và nhấn nút hâm nóng khi anh ta kéo bỏ cà vạt của anh ta cho nó lỏng ra. Vào lúc lò vi sóng phát ra tiếng bíp, chiếc áo khoác, cà vạt và áo sơ mi của anh ta quăng lên một cái ghế ở gần phòng ăn và đôi giày của anh đá vào một bên. Zander ăn bít tết và mì pasta một cách lặng lẽ trước khi rửa chén, dĩa và đi lên lầu cùng với tất cả đồ đạc của mình.
Sau khi tắm nước nóng xong, anh ta mặc quần áo của mình và đi đến văn phòng làm việc ở nhà của anh ta. Anh ta rút ra trong cặp ra một vài sấp tư liệu mà anh ta vẫn chưa làm xong ở công ty. Anh ta liếc nhìn đồng hồ trên tường đã 11:45. Không quá trễ để anh ta có thể hoàn thành một vài tư liệu trước khi đi ngủ. Dù sao thì anh ta cũng không mệt. Khi anh ta hoàn thành đến sấp tư liệu thứ 3 thì cũng đã gần 2 giờ sáng. Anh ta trèo lên giường và kéo chăn lên trước khi đi vào giấc ngủ sau 1 ngày dài làm việc.
|
"Chào Dì, trông dì vẫn tuyệt đẹp như mọi khi." Zander nói trong khi leo lên chiếc SUV và mỉm cười với bà ấy khi bà ấy bước về phía Zander.
"Cảm ơn cháu, cháu thật khéo nói. Hôm nay cháu trông rất đẹp trai." Bà ấy chào Zander với một nụ hôn nhẹ ở má mặc dù vậy Zander phải cúi xuống để bà ấy có thể hôn lên má Zander
"Dì đang cố gắng nói cháu xấu xí vào mỗi ngày chăng?" Zander hỏi với một nụ cười thích thú khi anh ta giúp bà ấy mở cửa chiếc SUV.
"Cháu biết dì không có ý đó mà Zander thân yêu." Bà ấy măng yêu một cách vui vẻ khi Zander leo lên xe và bà ấy cười và nói một cách vui vẻ.
"Cháu biết mà dì, cháu chỉ đùa với dì một chút thôi. Schiller, đến quán cà phê." Zander nói và Schiller gật đầu.
"Vâng thưa ngài." Schiller trả lời trước khi khởi động xe.
"Vậy, chuyện gì đang xảy ra với dì?" Zander hỏi trong khi vỗ nhẹ lên bàn tay mềm mại của bà ấy khi chúng đang nằm trên đùi bà ấy.
"Ồ không có gì mới, mọi thứ vẫn như cũ. Mặc dù không có ai để yêu nhưng không sao điều đó cũng tốt." Bà ấy mỉm cười hạnh phúc làm Zander mỉm cười và gật đầu.
"Đó là dì tốt. Bất cứ ai cũng có thể vào trong cuộc sống tình yêu của dì? Cháu có phải đi đánh đập một số người đang quấy nhiễu dì không ?" Zander hỏi trong khi nhíu lông mày của mình và bà ấy đỏ mặt nhưng nhẹ nhàng xoa cánh tay Zander.
"Không Zander, không ai mới bước vào cuộc sống tình yêu của dù cả. Dì quá già để yêu đương rồi." Bà ấy nói làm Zander phải phì cười.
"Cháu biết cháu không phải là dì." Zander trả lời khi họ đứng trước tiệm cà phê.
"Dì thấy như vậy sẽ tốt hơn, còn cháu thì sao Zander ? Bất cứ ai cũng có thể bị cháu trai tuyệt vời của dì hớp hồn nhưng sao nhìn cháu có vẻ cô đơn vậy?" Bà ấy hỏi sau khi họ tìm thấy một cái bàn cách xa những người khác và gọi món ăn của họ.
"Không, không ai cả." Zander lắc đầu cùng với một tiếng thở dài.
"Chà, dì tin rằng cháu sẽ tìm thấy người yêu sớm thôi." Bà ấy mỉm cười và Zander gật đầu cùng với một nụ cười.
"Vâng, cháu hy vọng sẽ tìm thấy người hợp với mình sớm thôi." Zander nói khi thức ăn đến.
Họ nói về công việc trong bữa trưa. Chủ yếu về dự án mới mà công ty của Zander đang làm việc. Chúng cháu làm nhiều việc ở Storm Enterprises. Anh ta đã tự mình thành lậo công ty của mình bằng tất cả anh ta có. Được rồi, cháu đã có một số trợ giúp nhưng hầu hết là công việc khó khăn khi cháu ở độ tuổi này. Cháu sẽ trở thành một tỷ phú trước khi cháu đạt đến 30 tuổi. Cháu kiếm được một triệu đô la đầu tiên vào lúc 23 tuổi khi công ty của cháu tạo ra một phiên chữa cháy tốt hơn. Bây giờ các công ty trên khắp thế giới đều sử dụng nó và tiền vẫn tiếp tục được thu về. Cháu có đủ mọi thứ với công ty của mình, chúng cháu chế tạo tàu thuyền, máy bay, quần áo, mô hình, vũ khí, nước hoa, tiếp quản những công ty phá sản. Tất cả mọi thứ dì có thể nghĩ, đó là hợp pháp, chúng cháu có tay trong.
Bà ấy kể cho tôi nghe về lớp zumba của bà ấy và cuốn sách cuối cùng bà ấy đọc với câu lạc bộ nhỏ của mình, hầu hết bạn bè của bà ấy đều ở độ tuổi của bà ấy nhưng lại thích những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm đó. Họ thảo luận về vấn đề tình dục cùng với trà và bánh quy, anh ta biết vì anh ta đã bước vào một trong những cuộc hội thoại này. Anh ta đã cố gắng rời đi nhưng nó vô ích và anh ta ngồi vào trong khi họ nói chuyện gì đó với một người tên là Gideon Cross.
"Vì vậy cháu sẽ gặp dì trong một vài ngày tới. Hãy gọi cho cháu nếu dì cần bất cứ điều gì." Anh ta nói trong khi hôn má dì của anh ta khi họ lại tiếp tục công việc của mình. số
"Chắc chắn rồi Zander, cháu không nên căng thẳng quá nhiều vì công việc và nhớ ăn đày đủ." Bà ấy nói trong lo lắng trong khi vỗ má anh ta và duỗi thẳng cà vạt lại giúp khi anh ta mỉm cười với chiều cao nhỏ bé của bà ấy là 1m7
Bà ấy thấp hơn so với chiều cao của anh ta là 1m9. Anh ta đi ra đến cửa và cửa mở ra ấy ra cửa và mở cưa ra giúp bà ấy và bà ấy cười thay lời tạm biệt. Với một lời hứa sẽ cùng trò chuyện với bà ấy vào bữa khác, bà ấy trở lại làm việc khi anh ta quay trở lại xe. Anh ta ngồi vào xe và Schiller khởi động xe và chạy đi. Khi Schiller đưa Zander trở lại công ty, Zander tranh thủ lấy điện thoại ra và duyệt thư qua các email của anh ta, anh ta tiếp tục duyệt cho đến khi điện thoại của anh ta bắt đầu reo lên.
"Có chuyện gì." Anh ta trả lời một cách mạnh mẽ và dứt khoát.
"Thưa ngài, ngài có cuộc họp 4 giờ ở công ty." Sandra khiến anh ta cau mày khi anh ta kiểm tra đồng hồ của mình.
"Chỉ có 1 thôi sao." Anh ta nói lẫn lộn và hơi khó chịu vì anh ta chỉ được tự do cho đến khi 4 giờ.
"Vâng, tôi biết thưa ngài nhưng họ nói rằng họ muốn ngài đến ngay bây giờ." Sandra thở dài khiến anh ta phải vò tóc.
"Được thôi đưa họ đến phòng họp, tôi sẽ đến đó ngay." Zander nói và cô ấy xác nhận trước khi họ gác máy.
Khi họ trở lại tòa nhà, Schiller mở cửa và anh ta đi ra ngoài với một cái gật đầu. Khi anh ta bước vào tòa nhà thì Schiller đi đỗ xe. Anh ta đi thang máy riêng vì nó sẽ nhanh hơn và tránh dừng ở các tầng khác nhau để đón người. Tới tầng 12, anh ta bước ra khỏi thang máy và Sandra đang đợi anh ta . Sandra đưa cho anh ta một sấp tài liệu và nhanh chóng nói qua cuộc họp này mặc dù anh ta đã biết, họ có một dự án xây dựng một trung tâm mới ở Vegas và những người đang đợi anh ta là chủ sở hữu vùng đất anh ta cần để xây dựng cho trung tâm mua sắm. Thời gian cho một số chế tác.
Phải mất một giờ trước khi anh ta để họ suy nghĩ khi nói chuyện về hợp đồng và họ thực sự đồng ý ký giấy tờ đất cho ít hơn hoặc rất nhiều sau đó họ đã đồng ý trước. Ngay sau khi họ đặt bút xuống, anh ta mỉm cười che giấu nụ cười quái ác và bắt tay họ vì đã hợp tác. Họ rời đi trông vẫn bối rối nhưng hài lòng với quyết định của họ. Buồn vì họ chỉ mất 1,3 triệu đô la.
Sandra nói với anh ta rằng cuộc họp tiếp theo và cuối cùng của anh ta đã bị hủy bỏ và dời lại để anh ta có thể làm phần còn lại trong ngày những gì mà anh ta muốn. Cũng không thực sự cần thiết bởi vì anh ta vẫn còn có một số tài liệu để hoàn thành nhưng điều đó không mất nhiều thời gian. Có lẽ anh ta có thời gian để ghé thăm Jennings. Zander đã không nhìn thấy anh ta trong khoảng một tuần mà là một thời gian dài mà anh ta đã để cho Zander một mình. Họ quay trở lại tầng trên cùng của tòa nhà và trở lại làm việc. Anh ta ngồi ở bàn và nhịp chân khi anh ta mở tài liệu đầu tiên.
|
"Thưa ngài, tôi đã hoàn thành xong việc trong ngày. Tôi sẽ về nhà. Ngài có cần gì trước khi tôi đi không?" Sandra lịch sự hỏi anh ta trong khi anh ta đang xem tài liệu trong tay anh ta.
"Về nhà sớm thế?" Anh ta hỏi đùa nhưng nguyền rủa lời nói của mình khi nhìn vào đồng hồ khiến cô ấy cười cười.
"Còn sớm sao thưa ngài?" Cô ấy nói vì nó đã 7 giờ tối rồi.
"Không không ý tôi không phải vậy ". Tôi không cần bất cứ thứ gì Sandra, cô có thể về rồi . Hãy nói với Merco rằng tôi đã nói sẽ ăn tất cả rau củ của anh ta." Zander nói làm cô ấy mỉm cười.
"Tôi sẽ có một tối thật vui vẻ thưa ngài." Sandra trả lời trước khi rời văn phòng.
Không mất nhiều thời gian để anh ta làm xong công việc sau khi nói chuyện cùng Sandra . Anh ta đóng lại và quyết định gọi nó một mệt mỏi kể từ khi anh ta xem xong tất cả các tài liệu. Schiller mở cửa và anh ta leo lên xe với một tiếng thở dài. Đã quá muộn để lái xe ra khỏi thành phố để ghé thăm Jennings. Anh ta sẽ đến thăm Jennings vào ngày mai. Khi họ trở về căn hộ ấm áp, anh ta vẫy tay chào tạm biệt Schiller trước khi anh ta đi hâm lại bữa tối của mình để ăn trước khi anh ta đi ngủ.
Sáng hôm sau là ngày nghỉ của anh ta. Đúng vậy anh ta có ngày nghỉ vì anh ta có thể làm điều ấy. Anh ta vẫn thức dậy sớm và Schiller tham gia cùng anh ta tập thể dục buổi sáng là chạy bộ quanh công viên trước khi trở về căn hộ ấm áp. Anh ta biến mất với lời hứa sẽ quay trở lại tối nay sau khi anh ta đi chơi với bạn bè. Thứ năm là ngày nghỉ của anh ta, annh ta chỉ ngồi trong nhà và không cần không làm gì ngoài việc ăn đồ ăn vặt và xem thể thao. Đôi khi anh ta đọc sách nhưng không quá lâu. Đó không phải là việc anh ta muốn làm khi nghỉ ở nhà.
"Thưa ngài, tôi sẽ chạy đến cửa hàng vì tôi cần vài thứ để chuẩn bị bữa tối. Có điều gì ngài muốn tôi làm khônh không?" Janice, quản gia của anh ta hỏi một cách cung kính, lịch sự khi anh ta nhìn chằm chằm vào TV nơi anh ta đang xem UFC.
"Um, không cảm ơn Janice. Tôi không cần gì cả." Anh ta nói cùng với một cái nhún vai khiến cô ấy mỉm cười và gật đầu.
"Vâng thưa ngài, tôi sẽ nhận được yêu thích của ngài." Cô ấy nói trước khi bước đi.
Phần còn lại của buổi sáng, anh ta ngồi trên sofa ăn khoai tây chiên, uống soda và xem UFC với màn hình TV 90 inch của anh ta. Anh ta là CEO của một trong những công ty lớn nhất trên thế giới nhưng anh ta vẫn còn trẻ. Anh ta tận hưởng ngày nghỉ của anh ta khi anh ta chỉ có thể ngồi lại và thư giãn mặc dù anh có có thể làm điều đó tốt hơn cho một ngày nghỉ. Thời gian qua anh ta mất 2 ngày nghỉ, anh ta quá chán nản vì điều đó.
Sau bữa ăn trưa, đến rồi lại đi, anh ta ra khỏi cái ghế bành, quyết định đến phòng tập thể dục. Anh muốn thay đổi mình, để trở thành một người quyến rũ nhất của công ty và anh ta mặc quần áo màu trắng và đi thang máy đến phòng tập thể dục.Thật may là, mọi người lúc này đang làm việc nên luôn không có ai ở đây. Anh ta leo lên máy chạy bộ, đeo tai nghe, bắt đầu chạy bộ. Anh ta đang tập thì có tiếng chuông điện thoại reo lên.
"Chuyện gì." Anh ta trả lời nhanh chóng bằng cách kiểm tra ID người gọi.
"Này Zander, anh đang làm gì vậy?" Jennings tò mò hỏi khi anh ta lau mồ hôi trên mặt bằng khăn mặt.
"Không có gì, chỉ là đang tập thể dục. Anh đang làm gì và anh đã ở đâu? Tôi đã không nghe tin từ anh cả tuần rồi". Anh ta thở dài trong khi ngồi xuống.
"Anh rõ ràng là không nghe khi tôi nói với anh tôi sẽ ở New York cả tuần sao ?" . Jennings cười khúc khích và anh ta cau mày trước khi gật đầu.
"Tôi nhớ rồi! Vậy có chuyện gì vậy?". Anh ta hỏi trong khi đi lên lầu đến căn hộ.
"Không có gì, tôi sẽ trở về nhà vào ngày mai. Anh có muốn đến câu lạc bộ không , chúng ta có thể đến đó chơi và ngủ cùng với một số cô em xinh đẹp." Anh ta nói một cách khêu gợi khiến Zander đảo mắt khi bước vào căn hộ.
"Một câu lạc bộ thực sự?". Zander hỏi trong khi lấy một chai nước từ tủ lạnh.
"Ừ, anh bạn anh đã không đến đó bao lâu rồi? 4-5 năm?" Anh ta rít lên vì bực bội, còn Zander thì uống nước.
"Tôi không phải kiểu người có thể lên giường với bất cứ ai, tôi không giống như anh Jennings . Tôi sẽ ra ngoài nhưng đừng cố gắng làm tôi thất vọng. Lần trước anh đã làm điều đó khiến tôi phải nhận một lệnh cấm chết tiệt người vì người phụ nữ điên rồ đó. " Zander càu nhàu và chỉ có thể thấy anh ta nhăn nhó khi anh ta nhớ người phụ nữ đột nhập vào căn hộ của anh ta vì anh ta sẽ không gọi cho cô ấy sau một vài đồ uống mà họ đã được đưa
"Được rồi, được rồi. Tôi sẽ đưa các anh đến đó và chúng ta sẽ gặp lại vào ngày mai. Chúng ta sẽ thảo luận vào thời gian khác, tạm biệt Zander!" Anh ta nói trước khi cúp máy Zander lắc đầu.
"Anh ta cần những người bạn thông minh hơn." Anh ta thở dài và bước vào phòng tắm để tắm.
Anh ta rửa mồ hôi ra khỏi mái tóc trước khi chà xát cơ thể mình. Khi anh ta ngửi thấy mồ hôi mình có nhiều socola, anh ta đã đi tắm. Anh ta xả sạch những thứ còn bám trên cơ thể mình và rời khỏi vòi sen. Anh ta lấy cái khăn từ cái giá nóng lên và quấn nó quanh eo anh ta và lấy cái khác để lau khô tóc. Nhìn vào gương, anh ta dùng những ngón tay của mình sờ qua bộ râu nhưng rồi anh ta quyết định rời khỏi nó vì anh ta quá lười để làm điều đó ngay bây giờ.
Sau khi anh ta mặc đồ xong, anh ta đi đến văn phòng của anh ta vì anh ta chưa mở mô hình của mình. Anh ta bước đến chiếc kệ sách được xây dựng và lấy chiếc hộp đựng xe mô hình, một chiếc Shelby Mustang 1966. Tuy nó là xe mô hình nhưng nó lại có giá trị không kém. Suốt đêm khuya, anh ta ngồi đó ráp những miếng xe vào nhau. Tất nhiên anh ta đã dừng lại để ăn tối nhưng sau đó anh ta quay để tiếp tục phần còn lại . Khi đến 1 giờ khuya anh ta cảm thấy mỏi lưng và đặt chiếc xe trở lại trên kệ để đi ngủ và quyết định ráp nó vào thời gian khác
Anh ta trèo lên giường và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ nhưng cảm thấy hào hứng về chuyến đi đến câu lạc bộ tối mai.
|
Chương 3
Tôi cần một đồng đô la 216
POV 2 của Kai
Kai và em bé cún của mình.
"Tôi xin lỗi, xin hãy tha thứ cho tôi." kai thì thầm và lau nước mắt trên má.
Với một cái nhìn cuối cùng trên bia mộ, cậu ta quay lại và bỏ đi một cách nhanh chóng. Khi cậu ta rời khỏi nghĩa trang, cậu ta nhanh chóng đi đến trạm xe buýt. Kai nhìn xuống chiếc điện thoại di động cổ của mình và thấy chiếc xe buýt tiếp theo sẽ ở đây trong khoảng mười phút vì vậy Kai ngồi trên băng ghế dự bị và đợi xe buýt. Tóc Kai rơi vào mắt Kai nhưng cậu ta không bận tâm đẩy nó đi khi ai đó ngồi cạnh Kai. Cậu ta căng thẳng và chầm chậm đi trong khi liếc nhìn lo lắng trước người phụ nữ lớn tuổi đang ngồi đó.
Cô ấy nhìn chằm chằm vào cậu ta khiến cậu ta nuốt nước bọt một cách khó khăn. Tại sao cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi? Trời ơi, đó là vì cậu ta đang khóc. Cô ấy nghĩ tôi là một đứa bé và đang khóc! Có gì trên mặt tôi không ?! Hơi thở của tôi hitches khi tôi cảm thấy đôi mắt của cô đốt cháy vào mặt của tôi. Tay tôi bắt đầu đổ mồ hôi và run rẩy khi tôi nhìn vào lòng tôi. Ngay khi tôi chuẩn bị đứng dậy và chạy một chuyến xe buýt thì xe buýt bị kéo lên. Tôi ngồi yên cho đến khi cô leo lên xe buýt và tôi theo sau cô từ từ. 45
Tôi vuốt thẻ xe buýt của tôi và nhanh chóng tìm thấy một chỗ trống ở phía sau xe buýt. Lái xe trở lại điểm dừng của tôi mất hai giờ. Hai giờ chậm chạp của chiếc xe buýt lấp đầy và cầu nguyện không ai ngồi cạnh tôi. May mắn là dừng lại của tôi đến trước khi bất cứ ai ngồi cạnh tôi và tôi nhanh chóng chạy ra khỏi xe buýt. Gió mát thổi tóc của tôi trở lại và tôi kéo nó trở lại vào mặt tôi trước khi tôi nhanh chóng đi về nhà. Tôi rất vui vì LA không bao giờ thực sự bị lạnh và không tuyết vì tôi ghét cái lạnh và tuyết. 69
"Lụa, tôi là con nhà." Tôi nói khi tôi khóa cánh cửa phía sau tôi và tôi nghe thấy những chiếc đinh của anh ta đập vào sàn gỗ cứng. 34
Tôi mỉm cười và cúi xuống đón anh ta dậy. Anh ta liếm mũi tôi một cách nhanh chóng khi cái đuôi của anh ta như 5 lần mỗi giây. Hôn nhẹ mũi anh tôi đưa anh ta vào bếp và cau mày khi tôi mở tủ. Tôi không còn thức ăn cho chó nữa. Tôi cắn môi khi anh ấy rên rỉ và tôi biết đó là vì anh ta đói. Tôi lao về phía 'phòng ngủ' của tôi, cái giường thực sự của tôi bị đẩy vào góc phòng và đặt Silk xuống. Mở ngăn kéo của tôi, tôi kéo ra phía dưới giả và lấy tiền mặt ra. 4
|