Tác Giả: Pees_Otaku
Năm nay Minh đã là học sinh lớp 9 nhưng có lễ dậy thì muộn và còn phát triển thể chất muộn nữa nên nhìn Minh vẫn cứ như học sinh tiểu học. Cái cổng trường cấp 2 mà Minh học và cổng trường cấp 1 ở ngay cạnh nhau. Đây là trường ở quê nên toàn con em trong bản ra học và phải ở nội trú.
Long là học sinh lớp 5, nhưng trái ngược với Minh, Long đi học muộn hơn so với tuổi, (nhưng Long vẫn kém Minh 2 tuổi). Long là con chủ tịch xã, lúc đó Long cũng cao đến tai của Minh rồi.
Hồi còn học ở xã ấy. Minh rất thích Long. Dù chẳng biết người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ thế nào nhưng mà Minh còn ngây thơ lắm, tối nào đi tự học trên lớp cũng viết một bức thư nhờ đứa em họ học tiểu học gửi cho Long. Long thì thấy phiền, cứ hễ lúc nào thấy Minh là Long lại bỏ đi nơi khác. Chị của Long là Ly, đang học lớp 8. Ly lại rất thân với Minh. Mỗi khi không làm gì Ly lại rủ Minh xuống phòng để chỉ bài cho Ly. Lúc đầu thì Minh rất hứng khởi, vì đến lúc ăn cơm kiểu gì Long cũng xuống ăn với chị của Long. Nhưng mỗi lần nhìn thấy Minh ở đấy là Long lại bỏ đi. Đợi lúc Minh về rồi Long mới ăn. Lâu dần Ly cũng phát hiện Minh thích em trai mình nhưng Ly rất quý Minh nên còn dặn dò em trai hãy mở lòng hơn, nhưng Long thì kiên quyết:
- Chị làm sao vậy? Hai người con trai sao có thể chứ?
Những ngày tháng sau đó, Long vẫn tránh mặt Minh, những bức thư Minh viết, Long hầu như đều không đọc. Vào gần cuối học kỳ 2 Minh phải học nhiều để thi chuyển cấp và thi lên học Nội trú huyện để đỡ học phí nên cũng không hay viết thư và quan tâm Long như trước. Thỉnh thoảng hỏi vài câu từ Ly rồi thôi.
Sau đó thì Minh thi đỗ nội trú, Long lên lớp 6 cũng chuyển lên thị trấn học nhưng trường cấp 2 thị trấn và trường nối trú khá xa nhau và trường nội trú quy định nghiêm khắc không được phép ra khỏi trường và Minh cũng trưởng thành hơn. Cũng chỉ coi như là mối tình đầu đơn phương. Từ đó hai người không còn liên lạc nữa.
Minh xuống học đại học ở Thủ đô, biết tin ba của Long bị bệnh nặng, thập tử nhất sinh, cũng có hỏi thăm nhưng chỉ hỏi qua Ly tiện thể hỏi thăm sức khoẻ Long thôi. Cũng may ba của Long chữa mấy tháng cũng đã khỏi. Minh học xong đại học thì lại về xã làm cán bộ. Vốn từ nhỏ Minh đã ước mơ phát triển làng xã nên học xong lại về quê làm việc.
Về đây lại chạm mặt Long. Bây giờ Long đã cao hơn cả Minh rồi. Thân người cường tráng, còn Minh có cao hơn nhưng vẫn mảnh khảnh nhỏ bé. Long học sau nhưng vì bố làm chủ tịch nên chỉ học 2 năm cao đẳng là được làm ở xã. Ly thì đã lấy chồng, có 2 đứa con rồi.
Ở xã, có một anh phó chủ tịch, là người của tỉnh cử xuống giúp đỡ và giám sát, một người điển trai, anh tuấn còn hay rất quan tâm Minh nữa. Phòng làm việc của hai người này lại ở ngay cạnh nhau, Long lúc đầu thấy chẳng quan tâm nhưng lâu dần cứ thấy hai người này bám riết lấy nhau sinh ra ghét hay ghen không rõ. Khi Minh đi lấy nước uống, Long thình lình xuất hiện rồi kéo Minh rã chỗ bãi xe nói chuyện:
- Sao cậu cứ đi chung với thằng đó vậy?
- Thằng đó? Thằng nào cơ?
- Thì phó chủ tịch ấy?
- Au, đâu có, anh ấy ở ngay cạnh phòng tôi nên hay rủ đi ăn với tan sở cùng lúc rồi cùng ra bãi đỗ xe thôi mà. Mà sao cậu quan tâm làm gì vậy?
- Tôi… .. Tôi mới không thèm quan tâm!
- Vậy tôi đi nha!
- Không phải trước đây cậu rất thích tôi sao?
- Đó là chuyện trước đây rồi, không nhắc lại làm gì.
- Với tôi thì không. Chính vì trước đây như vậy nên giờ tôi không thể yêu ai được!
- Ý cậu là gì? - Tại cậu. Ngày xưa cậu thích tôi lắm mà. Từ khi cậu chuyển lên trên học, cứ mỗi lần tôi muốn quen bạn gái là cậu lại xuất hiện trong đầu, cảm giác chẳng có ai yêu tôi thật lòng như cậu.
Không gian chìm vào yên tĩnh, bỗng tiếng phó chủ tịch gọi qua cửa sổ:
- Minh ơi! Lão chỉ tịch bên Mặt trận tìm em này.
- Dạ. Em vào ngay ạ.
Tối đó Ly và chồng lên nhà Long chơi. Trong lúc đang ngồi ở hiên nhà thì Long thì thào với chị mình:
- Minh về làm ở xã rồi chị biết không? - - Biết. Chị đang lo không biết hai đứa đối mắt thế nào? Mà em cũng có thích nó đâu, có khó xử gì không?
- Em bây giờ cảm thấy cậu ấy có hơi đặt biệt một chút.
- Gì? Thôi đi, người ta theo em bao lâu mà em chẳng chịu đáp lại tý gì. Hồi trước lúc ba bị bệnh cậu ấy còn hỏi thăm em. Chắc cũng phải mất mấy năm để bây giờ đối mặt với em không thấy ngại ngùng.
- Thật hả? Tại hồi đó em còn bé mà!
- Chứ sao? Vậy trước cậu ấy theo đuổi em bây giờ em theo đuổi lại. Không người khác hốt mất em đừng có ở đó mà than.
Hằng ngày Minh phải lái xe hơn 10 cây số để đi làm. Vì làm ở xã nên tan sở lại về nhà. Mà nhà của Minh ở trong thôn nên hơi xã trung tâm xã. Chỗ Long thì gần hơn (nhà Long cách nhà Minh tầm 5km).
Tối hôm đó chị gái của Minh và anh rể xuống giúp nhà cậu làm đồng nên tối đến bố mẹ mổ con gà thật béo đãi cả nhà. Minh đang vặt lông gà ở sau vườn. Trong nhà mọi người đang xem tivi và nói chuyện thì bỗng có tiếng gõ cửa:
- Long phải không? - bố Minh ra mở cửa.
- Chào chú! Con đi qua đây nhưng mà xe con bị hư rồi, tối nay cho con ngủ nhờ nhà mình được không ạ?
- Được chứ, được chứ, mau vào đi!
Bố mẹ Minh cũng biết, giờ Minh và Long đều đang là đồng nghiệp, mà Long còn có vị trí cao hơn nữa ấy chứ. Với lại người dân ở đây hiếu khách lắm.
- Minh đi đâu rồi chú?
- Nó đang vặt lông gà ở sau nhà ấy. Con cứ ngồi đây đi.
- Dạ. Để con qua xem.
Minh vừa mổ bụng gà vừa hát vu vơ rất là yêu đời:
- Vặt lông gà vui vậy sao?
- Hứ! Sao cậu lại ở đây?
- Tối nay tôi xin ngủ nhờ nhà cậu rồi. Chú đồng ý rồi nên cậu khỏi ý kiến.
- Vậy sao?
- Mà cậu không biết mổ gà à! Đưa đây tôi làm cho.
- Tôi biết, tôi biết mà.
Nói thật thì Minh mới tập tành mấy lần thôi, mà lần nào thịt gà cũng như bị băm vậy. Lần nào có khách thì đều do anh rể hoặc bố cậu làm, những lúc chỉ mổ cho cả nhà ăn cậu mới tập tành thôi. Nhìn Long rạch một phát con gà banh xác mà gật gù khen. Tối đó, làm mấy chén với anh rể, bố và Long mà đến lúc ngủ, ngủ với ai cũng chẳng biết, chỉ biết hôm sau thức dậy, tay thì ôm siết Long, chân thì gác qua, còn gục đầu vào ngực Long nữa! Hôm sau oẻ oải lắm mới dậy nổi để đi làm. Đến cơ quan rồi mà đầu óc vẫn quay vòng vòng, còn nôn mấy trận nữa, thấy vậy Long vỗ vỗ lưng:
- Còn mệt à?
- Ừ!
- Hôm nay nhiều việc không?
- Cũng không, chỉ soạn chút tài liệu thôi.
- Đem đến phòng tôi đi, tôi làm đỡ cho.
- Không cần đâu!
Mới nói xong, đang lết mông về phòng thì đã thấy Long ốm đống tài liệu của cậu đến rồi tiện kéo tay cậu đi luôn đến phòng mình.
Miệng thì nói là không cần đâu nhưng Long vừa vứt cậu lên ghế sofa ở đấy là đã ngủ luôn. Ngủ mất bao lâu chẳng biết nữa. Minh từ hé mắt ra thì thấy mặt Long đang gần sát mặt mình, có chút hoảng định rụt đầu lại nhưng chỗ cậu ngủ là sofa mà, còn chỗ nào nữa đâu mà rụt:
- Làm sao vậy? Mặt cậu gần quá đó!
- Cậu còn thích tôi như ngày xưa không?
- Nói gì kỳ cục vậy? thôi, tôi nên về phòng của tôi!
Đang tính dậy đi thì đã bị Long đè xuống sofa:
- Nếu cậu không còn thích tôi như ngày xưa nữa, vậy để tôi thích cậu nha. Làm người yêu tôi nhé!
- Nhưng…..nhưng mà, tôi là anh đó, tôi lớn tuổi hơn cậu, và còn….tôi…tôi muốn nằm trên! - Ừm!
****TỐI, TẠI NHÀ LONG****
- Ya!!! Tôi muốn nằm trên không phải như vậy?
- Bảo bối à, em cứ nhún vậy là được rồi!
- A….a.a.a…. đồ xấu xa!
- Là chồng em đó!!!
HẾT
|