Fanfic VKook | Hợp Đồng Bao Dưỡng
|
|
Chương 11: Trong buồng ngăn
Chung Quốc không ứng phó kịp hành động của đối phương, cảm giác như da đầu nổ tung, những nơi trên thân thể bị chạm vào không tự chủ được mà run rẩy, một cảm giác vô cùng xấu hổ khiến cậu sốt sắng quay đầu nhìn xung quanh, chỉ lo có người tiến vào thấy cảnh này.
Kim Tại Hưởng lưu lại trên cổ cậu một dấu hôn, xúc cảm ấm áp mà ẩm ướt, mang theo cảm giác vô cùng mẫn cảm và ngứa ngáy. Cậu phát hiện tay đối phương đã vén áo mình lên mò tới lồng ngực, điều này khiến cậu không nhịn được mà luống cuồng lấy tay đẩy đối phương.
“Kim tổng, đừng, đừng ở đây…”
Lúc này hắn không có chút kiên trì nào. Vừa nãy sở dĩ hắn gọi cậu vào chẳng phải để đứng đây tâm sự đơn thuần. Một tay hắn siết chặt vòng eo trần trụi của đối phương, tay kia dùng ngón cái gảy mạnh lên một bên đầu vú cậu khiến Chung Quốc đau đến mức hừ ra tiếng.
Cậu nào dám lộn xộn nữa, nhưng vẫn không chịu để đối phương lột sạch đồ ở nơi này. Cậu liều mạng đè sự khủng hoảng trong lòng xuống, người run đến mức dường như không bắt nổi bàn tay đang làm loạn trên người mình.
“Sẽ bị nhìn thấy…” Cậu không thể không thả giọng mềm nhũn, thoạt nhìn giống như đang cầu xin, “Kim tổng, ít nhất… vào bên trong buồng riêng đi… A ưm!”
Kim Tại Hưởng chậc lưỡi nhẹ, sau đó cắn mút lên xương quai xanh của Chung Quốc. Hắn thấy cậu quả thật bị dọa đến cứng cả người như khúc gỗ, lúc này mới tiện tay đẩy cửa vách ngăn gần hắn nhất, sau đó chẳng hề dịu dàng đẩy đối phương vào.
Chung Quốc lảo đảo một chút, còn chưa kịp tỉnh táo lại từ kích thích vừa rồi, chỉ cảm thấy hai chân mình như nhũn ra. Nhịp tim cậu vẫn còn rất nhanh, cậu nhìn Kim Tại Hưởng vào sau rồi khóa cửa lại, theo bản năng lui một bước, lưng kề sát lên tường.
“Cởi quần ra.” Tầm mắt Kim Tại Hưởng quét từ trên xuống dưới thân thể đang bất an đứng trước mặt mình hai lần, vẻ mặt chẳng hề nghiêm khắc, thậm chí còn có thể gọi là ôn hòa, thế nhưng thần sắc lại vô cùng lạnh lùng, ánh mắt y như lưỡi dao lia tới khiến da dẻ cậu ngứa ngáy.
Hắn nhìn thấy thân thể đối phương rõ ràng hơi run run, không gian buồng này cũng không lớn, hai người cách nhau rất gần cho nên có thể thấy rõ trán cậu đổ một tầng mồ hôi, còn cả lông mi và đôi môi hơi rung động của cậu.
Động tác của Chung Quốc lại không chần chờ quá lâu, hiển nhiên cậu hiểu rõ Kim Tại Hưởng sẽ không buông tha mình dễ dàng. Nửa người dưới cậu mặc chiếc quần bò cũ đến bạc màu, cứ thế vươn tay cởi bỏ mấy chiếc nút ở lưng quần sau đó mở dây kéo.
Tới đây cậu ngẩng đầu liếc nhìn đối phương một cái. Thần sắc Kim Tại Hưởng nhàn nhạt không nhìn ra vui buồn. Chung Quốc nhấp môi dưới, cắn răng cùng lúc tuột cả quần bò và quần lót bên trong xuống.
Giờ đây hạ thân cậu trần trụi hoàn toàn. Thân trên cậu mặc áo sơ mi kẻ ô không quá dài, chẳng thể che khuất hạ thân mình. Cậu thả hai bàn tay hơi siết lại của mình xuống, cố nén động tác che đậy cơ thể lại.
Cậu thấy tầm mắt Kim Tại Hưởng không hề che giấu đặt trên hạ thể cậu. Nhận thức này khiến máu trong người cậu chảy thật nhanh trong tích tắc, sắc mặt đỏ lên một mảnh. Thân thể cậu cứng ngắc không dám làm một cử động nhỏ nào, bất ngờ là dường như ở bụng dưới lại có cảm giác hưng phấn mơ hồ.
“Kim tổng…” Cậu không dám suy đoán vì sao bản thân lại hưng phấn, chỉ không nhịn được gọi đối phương một tiếng, hi vọng hắn có thể dừng loại thị gian trắng trợn này lại.
Cuối cùng hắn cũng bị bộ dáng sợ sệt này lấy lòng một chút, vươn tay ôm vai Chung Quốc, khiến cậu xoay người đưa lưng về phía mình. Sau đó hắn trực tiếp ép cậu lên tường, hạ thân dựng thẳng thúc vào mông cậu, còn dùng tay phải xoa xoa theo vòng tròn trên eo đối phương, sau đó thuận tay mò dần từ bắp thịt rắn chắc căng mịn ra phía trước.
“A!” Tiếng thở dốc của Chung Quốc lập tức trở nên dồn dập, nơi nhạy cảm ở bụng dưới bị người ta xoa bóp, mặc dù tính khí mềm nhũn không được chạm vào trực tiếp nhưng cậu vẫn cảm thấy chút ít khoái cảm tụ lại.
Kim Tại Hưởng hơi rung nhẹ eo ma sát hạ thân lên mông đối phương. Hắn cảm giác phần dưới thân thể vì động tác này mà run rẩy liên tục, tay phải của hắn trượt xuống cọ lên hông cậu khiến cậu nhẹ nhàng kêu lên một tiếng sợ hãi, thân thể theo bản năng co lại phía sau, cọ cọ lên tính khí đang dần cương của hắn.
Kim Tại Hưởng chậm rãi thở ra một hơi, dùng hạ thân đỉnh vào người đối phương, đồng thời tay trái nhàn rỗi cũng tiến vào trong áo cậu, động tác ám muội mà hơi mạnh tay xoa xoa lồng ngực căng chặt của cậu.
Hiện giờ cả người Chung Quốc đã gần như nằm nhoài trên tường, thân thể lại dính chặt vào người Kim Tại Hưởng, bị hắn tùy ý trói buộc thao túng. Hắn chẳng hề đụng vào hạ thể đã bắt đầu cương của cậu mà cứ không ngừng xoa xoa da thịt giữa hai đùi nhạy cảm, nhanh chóng khiến da dẻ cậu ửng hồng lên vì tình dục.
Bộ dáng Chung Quốc sau khi động tình có vẻ hơi thuận theo, thực tế cậu cũng không hề từng trải trong việc quan hệ với người khác, những chuyện thế này chỉ có thể mặc Kim Tại Hưởng bài bố.
Động tác hắn có hơi thô lỗ, chỗ bị xoa trên người đối phương nhanh chóng nổi lên những dấu tay đỏ nhạt. Thế nhưng ngoại trừ tiếng hừ nhẹ thì cậu không phản kháng gì, điều này khiến tâm trạng vốn có chút thô bạo tàn nhẫn của hắn bất ngờ được xoa dịu.
Tay trái hắn sờ về phía bộ ngực cậu đã hơi dựng lên. Kim Tại Hưởng dùng hai ngón tay kẹp lấy đầu vú Chung Quốc sau đó cọ xát lên xuống. Cậu chưa bao giờ trải qua loại kích thích này nên cả người đều co rụt lại, một cảm giác tê dại từ đầu nhũ đột nhiên lan tràn khiến cậu phải hé mồm thở dốc. “Sao lại mẫn cảm như vậy?” Kim Tại Hưởng vẫn cứ thẳng tay làm phiền trên người cậu, hắn thử lấy ngón tay đè đầu nhũ cậu lại rồi gảy tròn vân vê, quả nhiên người dưới thân liền phát ra âm thanh rên rỉ trầm thấp, thậm chí ngay cả bụng dưới và háng không còn được đụng tới cũng khẽ run run co quắp mấy lần.
Cậu không khống chế được phản ứng thân thể mình, chỉ cảm giác thứ liên tục chọc vào người kia đã biến đổi đến mức vừa nóng vừa cứng, ngoại trừ một loại sợ hãi khó tả thì lần này cậu còn cảm giác được sự xấu hổ rõ ràng.
Mông bị thứ gì đó làm phiền, đầu nhũ bị đối phương trêu chọc nhanh chóng sung huyết mà trở nên cứng rắn. Mấy bộ phận đang bị đùa bỡn làm cậu lần đầu tiên nhận thức được mình giống như một vật tiết dục cho người ta, đang chuẩn bị để một người đàn ông khác phát tiết.
Cậu bỗng nhiên bắt đầu hối hận vì sự kích động của bản thân lúc nãy. Khi ấy cậu nên làm bộ không nhìn thấy đối phương, vậy thì sẽ không rơi vào hoàn cảnh lúng túng mà lại không thể phản kháng như hiện tại.
Càng bị đùa bỡn đến không chịu nổi thì cảm giác này càng thêm mãnh liệt. Cơ thể bị làm động tình thậm chí còn không tự chủ mà đón ý hùa theo, thế nhưng tâm lý không nhịn được lại có chút chán ghét bản thân.
Hắn không nhận ra tâm tư đối phương. Hắn thay phiên xoa hai đầu nhũ cậu, chẳng bao lâu đã phát hiện người trong lòng triệt để cương lên vì thoải mái. Khí cụ vẫn bị bao bọc trong quần của hắn cũng căng ra đến mức đau đớn. Kim Tại Hưởng mở khóa hạ thân đã sớm cương cứng lộ ra, sau đó dùng tay xoa bóp mông cậu, đẩy nhẹ mông thịt của cậu ra một chút, trực tiếp cọ xát tính khí vào rãnh mông Chung Quốc.
Đột nhiên bị một vật nóng bỏng kề vào nơi riêng tư khiến cả người Chung Quốc kinh hoảng đến cứng đờ hạ thân hắn kề sát hậu huyệt cậu khiến cho cậu có ảo giác chỉ một khắc sau sẽ bị đâm thẳng vào.
Cậu sợ đến không khống chế được mà trốn về phía trước, hạ thể kề sát trên tường cọ tới khi vừa đau vừa sảng khoái.
“Đừng né.” Kim Tại Hưởng dùng tư thế hiện tại ép vào hạ thể Chung Quốc cọ xát thêm mấy lần. Mông cậu trước đó đã bị quần hắn cọ đỏ lên, hiện tại lại bị ngón tay nhào nặn ra dấu, thoạt nhìn còn có vẻ dụ người hành hạ.
Kim Tại Hưởng liếm môi theo bản năng, sau đó hạ thân thể xuống ép sát lên lưng đối phương, một bên vừa đè mông cậu vào kích thích hạ thể mình, một bên vừa nhẹ nhàng gặm hôn sau gáy cậu, tiếp đó vươn đầu lưỡi liếm láp vùng da nhạy cảm sau tai.
“A a… Ưm!”
Chung Quốc bắt đầu run rẩy nhè nhẹ mà kéo dài, nỗi sợ hãi sắp bị xâm phạm cùng khoái cảm sinh ra do thân thể dán vào nhau đồng thời hành hạ cậu, khiến cho cậu càng thêm hưng phấn, phân thân từ nãy đến giờ chưa hề được an ủi bắt đầu thỉnh thoảng phun ra chất lỏng mỏng manh trong suốt từ tuyến tiền liệt, cảm xúc ướt nhẹp dính vào bụng dưới và bao tinh hoàn làm cậu khó chịu mà động đậy không ngừng.
Cậu không nhịn được muốn lấy tay tự an ủi, nào ngờ lại bị Kim Tại Hưởng dứt khoát ngăn cản.
“Aaa… Kim tổng… khó chịu.” Cậu bị cọ đến không chịu nổi, chỉ có thể bày ra vẻ vò mẻ không sợ nứt cầu xin đối phương.
Thế nhưng hắn chẳng thèm để ý đến cậu, trái lại còn điều chỉnh eo thay đổi góc độ, bắt đầu dùng hạ thân cọ vào miệng huyệt của Chung Quốc.
Tâm lý cậu đột nhiên căng thẳng, cả người khẩn trương đến mức không thở nổi.
|
Chương 12: Khách không mời mà đến
“Thả lỏng chút.” Kim Tại Hưởng thử thăm dò đâm tới mấy lần rồi dừng động tác lại. Hắn hơi lùi về sau, dùng ngón tay xoa nhẹ quanh miệng huyệt của đối phương.
Trong rãnh mông đối phương đã bị chất lỏng từ tuyến tiền liệt của hắn thấm ướt, chỗ miệng huyệt cũng không còn khô khốc. Thế nhưng khi hắn cắm thử ngón tay vào mở rộng thì ngay cả một đốt cũng không vào được.
“Chậc, sao lại chặt thế.” Hắn mất kiên nhẫn tát một phát không nhẹ lên mông cậu, nhất thời người dưới thân run lên mạnh mẽ.
Chung Quốc cũng không muốn như vậy. Hiện giờ cậu bị tình dục hành hạ không biết làm gì, vừa phát tiết không ra lại không có cách nào chạy trốn. Hít sâu cố gắng thả lỏng, dần dần cảm giác ngón tay của hắn thăm dò tiến vào trong hậu huyệt, sau đó xoay vòng với biên độ nhỏ, khiến cho vách tường nơi miệng huyệt giãn ra.
Bên trong huyệt đạo của cậu vẫn càng làm càng chặt. Nơi mới chỉ sử dụng một lần hoàn toàn không thể thích ứng với tình dục đồng tính, bởi vậy cứ theo bản năng từ chối dị vật xâm nhập.
Nhưng mà hôm nay Kim Tại Hưởng phá lệ không hề nhẫn nại. Bây giờ thứ hắn muốn không phải sự triền miên ấm áp chậm rãi, mà là được sảng khoái phát tiết dục vọng trong người.
Lòng cậu cũng hiểu rõ điều này, bởi vậy bản thân cậu càng không khống chế được mà hơi chống cự với chuyện sắp xảy ra. Cậu bị động thừa nhận, dục vọng vốn đang cương cứng cũng hơi uể oải xuống vì ma sát đau đớn đằng sau.
Kim Tại Hưởng nhanh chóng đâm ngón trỏ vào bên trong cậu. Động tác của hắn có hơi thô lỗ, chỉ đưa ngón tay vào trong mạnh mẽ xoay mấy lần liền bắt đầu đâm ngón thứ hai vào.
Không có thuốc bôi trơn trợ giúp nên lần khuếch trương này vô cùng gian nan. Chung Quốc đau đến trắng bệch cả mặt, hạ thể cũng mềm nhũn. Kim Tại Hưởng không khỏi nhíu lông mày. Vách ruột đối phương đang vây lấy ngón tay hắn vừa nóng bỏng lại yếu đuối, lúc ma sát còn sinh ra lực cản khiến hắn có ảo giác rằng, chỉ cần hắn dùng sức hơn một tí thôi thì sẽ cọ nát vách tường này của cậu.
Hắn không hề nghi ngờ gì, nếu hắn cứ đòi tiến vào trong tình huống như vậy thì cậu nhất định sẽ chảy máu.
Kim Tại Hưởng bắt đầu sốt ruột, tuy hạ thân hắn hoàn toàn cứng rắn nhưng lại không muốn làm lắm.
Giữa lúc hắn đang suy nghĩ lung tung chuẩn bị rút ngón tay ra thì cách đó không xa đột nhiên có tiếng bước chân truyền đến. Ngay sau đó cửa phòng vệ sinh bị mở ra, giọng nói của hai người đàn ông tiến tới gần, tuy tiếng vang cách một lớp ván cửa mỏng nhưng lại giống như gần trong gang tấc.
Cơ thể Chung Quốc vốn đã căng cứng ra, vì sự kinh hoảng đột ngột này mà hậu huyệt đang chịu đau càng không ngừng co rụt lại.
Huyệt đạo của cậu vốn chặt đến mức ngón tay Kim Tại Hưởng không động đậy nổi, bây giờ còn bị kẹp mạnh như vậy, hắn liền cảm thấy ngón tay mình bị siết tới phát đau.
Loại tình dục tràn ngập cảm giác đau đớn này khiến tình dục hắn đè nén nửa ngày sôi trào trong nháy mắt, hạ thân hắn lại trướng thêm một vòng. Nhưng nghe thấy giọng nói quen thuộc bên ngoài truyền vào, ánh mắt liền trầm lạnh như sắt.
Hắn lấy tay còn lại bịt kín miệng cậu, sau đó không cảnh báo gì mà rút mạnh ngón tay đang chôn trong người đối phương ra ngoài, khiến cho cậu ngay lập tức giãy dụa hạ thân vì loại đau đớn khó nói, đầu gối đụng mạnh vào tường phát ra tiếng va chạm trầm đục.
Chung Quốc thậm chí không để ý mà cắn vào tay hắn, khó khăn lắm mới kiềm chế không la lên.
“Anh hai, anh có nghe thấy tiếng gì không?”
Hai người đàn ông đang trò chuyện ngay lập tức yên lặng khi nghe thấy tiếng động. Cậu đau đến mức mồ hôi đầy đầu, vậy mà cả thở cũng chẳng dám thở mạnh.
So với cậu thì phản ứng của Kim Tại Hưởng lại lạnh nhạt lạ kỳ. Hắn chẳng những không hề lo lắng một chút gì về việc có thể bị người phát hiện, ngược lại còn giữ tư thế hiện tại giật giật bàn tay đang che miệng đối phương, dùng ngón cái nghịch môi Chung Quốc.
Cậu không nhịn được hơi né ra, một khắc sau liền bị đè lên tường một cách thô bạo. Kim Tại Hưởng che trên người cậu, chen hạ thân của mình vào khe mông ma sát thêm lần nữa, ngón tay hắn cũng tách môi cậu ra, thừa dịp Chung Quốc còn thở dốc mà luồn vào miệng cậu, chơi đùa với đầu lưỡi ướt át ấm áp.
Loại đùa bỡn này mà suýt chút nữa cậu đã rên rỉ ra tiếng. Miệng huyệt bị ngón tay cắm vào của cậu đã hơi sưng lên, hiện giờ lại bị tính khí thô cứng nóng rực mạnh mẽ ma sát, kéo theo từng dòng điện nhỏ đau đớn và cả khoái cảm khác thường.
Kim Tại Hưởng lại bắt đầu xoa xoa đầu nhũ cậu, thậm chí bàn tay đang luồn vào miệng cậu còn tăng mức độ quấy rầy đầu lưỡi, làm cho cậu không chỉ không khép miệng lại được mà đến cả nước bọt cũng không nuốt xuống nổi.
Cậu không biết tại sao đối phương lại đột nhiên muốn đùa bỡn mình lúc này, thế nhưng cậu cảm giác được tâm trạng hắn bỗng chốc tệ đi nhiều.
Kim Tại Hưởng không tiếc công sức trêu chọc cho tình dục của Chung Quốc nổi lên, hô hấp cậu không nhịn được dồn dập hẳn, nước miếng không nuốt xuống mà chảy ra dọc theo cánh tay hắn, khiến cho môi và cằm cậu cũng trở nên ướt nhẹp, sau đó tiếp tục trượt xuống cổ, dính lên xương quai xanh và cổ áo.
Mà lúc này bên ngoài cũng vang lên tiếng kéo dây khóa quần, ngay sau đó là tiếng nước chảy róc rách. Hai người đàn ông vừa tiểu tiện vừa bắt đầu nhỏ giọng thầm thì.
Cả người cậu run lên mẫn cảm vì loại cảm giác kích thích có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào. Đầu lưỡi cậu bị chơi đến mỏi, miệng và mũi đều đầy mùi thuốc lá nhàn nhạt, đầu nhũ cũng bị kéo đến sưng lên nhưng vẫn run run dựng thẳng. Cảm giác tê dại tán ra từ lồng ngực rồi lẩn xuống bụng dưới, khiến cậu không tự chủ nổi động đậy eo, mặt sau cũng đón ý hùa theo người đang làm phiền mình.
Song khi cậu loáng thoáng nghe thấy hai người bên ngoài nhắc đến chữ gì đó quen thuộc thì Kim Tại Hưởng đột nhiên cúi đầu kề sát cậu, cắn một phát thật mạnh lên gáy khiến cho lồng ngực Chung Quốc co rút kịch liệt một hồi.
“Anh hai, anh không nhìn thấy vẻ mặt lúc nãy của cô ta, tôi nghĩ cô ta đã tin tám phần rồi. Hừ, thằng nhóc Kim Tại Hưởng lần này khiến tôi thiệt thòi lớn, giờ không ép chết nó thì tôi không nuốt nổi cơn giận này.”
“Cậu rảnh rỗi tính toán mấy thứ vô dụng này với nó làm gì, xử nó thì có tác dụng gì hả, có thể bắt nó dâng cổ phần trong tay anh cả cho chúng ta sao?”
“Ầy, không giống nhau mà… Hơn nữa lúc này Kim Đàn Chi gặp chuyện, mặc dù anh cả điều tra ra quả thực là vì tai nạn xe cộ bất ngờ, thế nhưng không dám chắc thằng nhóc Kim Tại Hưởng kia không có liên quan gì. Những thứ tôi nói với cô ta cũng không thể xem là quạt gió thổi lửa, cùng lắm là làm sáng tỏ sự thật sớm hơn mà thôi… Cũng đâu tính là vu oan nó.”
“Vậy thì sao, việc cấp bách hiện giờ là nhanh chóng nghĩ cách bù lại khoản tài chính thiếu hụt. Kim Tại Hưởng ra tay còn hung bạo hơn cả anh trai nó. Nó nhìn thấu con đường đen không thể đưa ra ánh sáng của cậu rồi, bởi vậy mới ra tay không kiêng kỵ. Cậu cũng thật là! Tôi đã bảo cậu từ sớm là phải tẩy trắng mấy thứ đó đi, không phải không ai nhìn ra được đâu.”
“Vâng vâng vâng là lỗi của tôi… Anh hai, anh đừng tức giận, tôi…!”
Cuộc nói chuyện của hai người tới đây liền bắt đầu mơ hồ, tiếng mở và khép cửa vang lên một lần nữa, trong phòng vệ sinh chỉ còn lại hai người quần áo xộc xệch bọn họ.
Lúc này Chung Quốc bị khoái cảm dằn vặt đến hốt hoảng đã triệt để tỉnh táo. Không biết từ lúc nào Kim Tại Hưởng đã dừng mọi động tác, tuy rằng vẫn đè ép dính chặt vào thân thể cậu nhưng bầu không khí giữa hai người nguội đi hẳn.
Trên mặt hắn vẫn chẳng tỏ vẻ gì, hắn rũ mắt nhìn dấu răng mới tinh trên cổ cậu, nửa ngày sau mới đứng thẳng người lại lui một bước, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
Thật là mất hứng.
“Mặc quần áo vào, cậu đi được rồi.”
Bề ngoài nhìn hắn vẫn vân đạm phong khinh, thậm chí giọng nói khi nói chuyện còn không có vẻ lạnh lùng chút nào. Hắn lấy bật lửa trong túi ra muốn châm thuốc, lúc này mới nhớ đã để quên hộp thuốc lá trên bệ cửa sổ bên ngoài.
Kim Tại Hưởng quay người muốn mở cửa đi lấy thuốc, nhưng khi ngón tay hắn mới chạm vào tay cầm thì Chung Quốc vốn đứng im lặng một bên đột nhiên bắt lấy tay hắn.
“Còn việc gì sao?” Thái độ hắn có hơi lạnh nhạt, khiến cho đối phương không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.
Bản thân cậu cũng không ngờ mình có gan ngăn Kim Tại Hưởng lại.
Khi nghe hai người đàn ông kia nhắc tới tên hắn cậu còn chưa kịp phản ứng, mãi đến khi bị hắn cắn một phát, trong sự đau đớn cậu mới chợt nhớ ra tên gọi đầy đủ của Kim tổng là Kim Tại Hưởng.
Cậu không biết bối cảnh cụ thể của Kim Tại Hưởng, cho nên cũng không đoán ra được hai người bên ngoài là ai. Thế nhưng cậu nhanh chóng nhận ra mình nghe phải thứ không nên nghe rồi.
Ban đầu cậu lo lắng là vì sợ hắn giận chó đánh mèo, có điều không bao lâu liền ý thức được, tâm tình của hắn rất không đúng.
Hắn đang tức giận.
Điểm ấy không thể nghi ngờ, thế nhưng khi cậu quay người nhìn rõ mặt hắn sau khi thoát khỏi trói buộc của đối phương, cậu mới nhận ra tâm trạng hắn hỏng bét đến mức nào.
Hắn vừa không lạnh mặt với cậu cũng không đánh cậu, thậm chí nhìn hắn còn chẳng khác gì mấy so với thường ngày, chỉ hơi lạnh lùng hơn chút mà thôi.
Nhưng khi Chung Quốc thấy hắn muốn mở cửa bước ra, trong phút chốc cậu cảm giác như đối phương muốn đi giết người.
Trong lòng cậu giật một cái, kéo đối phương lại theo bản năng.
“Kim tổng.” Cậu ngập ngừng mở miệng, hoàn toàn không biết nên xoa dịu hắn thế nào.
Kim Tại Hưởng bị kéo lại cũng không để ý, để mặc cậu nắm lấy cổ tay mình, tỏ vẻ dù bận vẫn ung dung nhìn đối phương.
Dần dần Chung Quốc bắt đầu có hơi uể oải, quên mất hai chân mình vẫn đang trần truồng, ngay cả tính khí cũng còn cương. Cậu chỉ thấp hơn Kim Tại Hưởng nửa đầu, vậy mà lúc này lại cảm thấy bị khí thế của đối phương hoàn toàn áp bách, đầu còn không ngóc lên nổi.
“Cậu muốn làm gì?” Vẻ mặt hắn lạnh nhạt hỏi. Lời vừa thốt ra giống như đang thúc giục đối phương.
Chung Quốc liền nhận ra ý hắn, chính là không cho phép cậu làm mất thời gian vô nghĩa nữa. Cậu nhắm mắt lại, quyết tâm buộc mình mở lời.
“Anh... Đừng tức giận.”
“Tại sao tôi phải tức giận?” Kim Tại Hưởng gằn giọng cười một tiếng nhỏ đến mức không thể nhận ra, hỏi ngược lại.
“Bọn họ…”
“Tôi cảm thấy bọn họ nói rất có lý, không phải sao.” Không chờ cậu nói xong hắn đã cắt ngang, giọng nói không tự chủ mà cao lên, có vẻ hơi sắc bén.
“Không phải!” Chung Quốc cau mày nghiêm túc phủ nhận, “Anh sẽ không làm chuyện như thế.”
Kim Tại Hưởng nghe vậy liền châm chọc nở nụ cười.
“Cậu thì biết gì? Chỉ bằng cảm nhận rằng tôi là người tốt hả?”
Đương nhiên tôi biết.
Chung Quốc yên lặng cãi lại trong lòng, nhưng vẫn chưa hề nói tiếng nào.
Cậu từng nhìn thấy bộ dạng hắn ngẩn người nhìn di động ở tổng bộ, hình như lúc ấy đối phương vừa xem ảnh vừa nhớ lại điều gì, trong miệng nhẹ nhàng nói “Anh hai, em xin lỗi”, sau đó nở nụ cười vừa dịu dàng vừa buồn bã.
Cảnh tượng ấy cậu chỉ liếc mắt nhìn thấy trong lúc vội vã, vậy mà đến giờ vẫn không thể quên đi.
Cậu cảm thấy mỏi mệt vì bộ dạng mơ hồ không thèm quan tâm của đối phương, bỗng nhiên còn có chút tức giận trong lòng.
Kim Tại Hưởng không thấy cậu nói tiếp thì cũng không nhẫn nại nữa. Hiện giờ hắn vẫn còn tỉnh táo, vuốt ve tay đối phương rồi chuẩn bị cài chặt lại lưng quần mình.
Đúng lúc này đột nhiên Chung Quốc áp sát vào hắn, không chờ hắn lộ ra vẻ phiền chán đã cúi đầu xuống, rúc cả gương mặt vào hõm cổ Kim Tại Hưởng.
“…”
Kim Tại Hưởng không khống chế được vẻ mặt của mình, cứ thế bối rối một lát.
Nói đúng ra là cậu đâm vào người hắn, sau đó cậu liền nắm lấy quần áo đối phương, tay còn run rẩy không ngừng nổi, chẳng biết vì sợ hay vì lúng túng.
Phải mất đến nửa phút Kim Tại Hưởng mới hiểu rõ, đối phương là đang muốn lấy lòng hắn. Nếu không phải cậu cứng ngắc hôn lên cổ hắn hai ba lần thì chắc hắn sẽ cho là cậu đột nhiên phát bệnh tim mất.
Hắn chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ bị cách thức kỳ lạ như vậy xua tan hoàn toàn mọi sự tức giận trong lòng.
Bộ dạng Chung Quốc thoạt nhìn… có chút ngu ngốc, rõ ràng thấy được cậu vốn không làm và cũng không làm được những chuyện ve vãn đàn ông như thế. Dù vậy thì hắn vẫn cảm nhận được trái tim mình mạnh mẽ nhảy lên mấy lần.
Hắn tuyệt đối là bị chọc tức, bị Chung Quốc chọc tức.
Thôi, cứ để chú hai chú ba gì đó đi gặp quỷ đi.
Hắn ép cả người lên người Chung Quốc, biểu tình có vẻ bất chấp.
“Sao lại có người ngu ngốc như cậu, đến cùng thì cậu có biết lấy lòng đàn ông không hả?”
“Tôi không biết.” Cậu mới vừa rồi còn làm chuyện không biết xấu hổ, bây giờ vẫn chưa lấy lại tinh thần, khẩu khí có hơi cao.
Kim Tại Hưởng quả thực bị cậu chọc tức đến phì cười. Hắn vòng tay ra sau lưng cậu, nhéo một cái thật mạnh lên mông cậu. Thấy Chung Quốc đau đến ứa nước mắt mới vừa lòng hả dạ hơn một chút.
Còn dám mạnh miệng cãi lại hắn, đúng là không thể nuông chiều.
Hắn nắm lấy bả vai đối phương đẩy người lên bồn cầu, chờ Chung Quốc lấy hai tay chống lên nắp đậy theo bản năng liền dùng sức ấn người cậu xuống dưới một chút.
“Quỳ lên, hạ eo xuống, nhếch mông cao hơn.”
|
Chương 13: Tha cho cậu lần này
Chung Quốc bị Kim Tại Hưởng đẩy sấp xuống, suýt chút nữa không đứng vững. Cậu phát hiện tư thế này còn xấu hổ hơn cả vừa nãy, không tự chủ được cứ chần chờ.
Huống hồ chỗ bị nắm mạnh lấy bắt đầu hơi đau, cậu chống tay vào két nước không tình nguyện quỳ lên, eo vẫn cứng ngắc chậm chạp không muốn hạ xuống.
Hắn cũng không ép buộc cậu, cúi người thở ra một hơi nóng bỏng lên cổ đối phương, sau đó duỗi đầu lưỡi ấm áp liếm láp nơi đó mấy lần. Hắn nghe Chung Quốc hút khí một tiếng, liền dùng hàm răng khẽ cắn lấy da thịt cậu chậm rãi mút vào, cảm giác ấy không những không đau mà trái lại còn khiến vòng eo của đối phương dường như mất hết sức lực bắt đầu run rẩy.
Thừa dịp eo cậu nhũn ra, một bên Kim Tại Hưởng thuận đường liếm thẳng xuống xương cụt của đối phương, một bên lấy tay đè người cậu xuống.
“A!” Chung Quốc phát run lên vì loại khiêu khích mập mờ này, những nơi bị đầu lưỡi liếm láp đều ẩm ướt tê dại, cảm giác ngưa ngứa xuyên qua làn da thấm vào thân thể, tất cả biến thành vẻ dụ người hưởng thụ, nhanh chóng tụ lại ở bụng dưới.
Cậu không hề ý thức được bản thân đang bày ra bộ dạng phóng đãng thế nào, chỉ cúi thấp đầu kịch liệt thở hổn hển, không nhịn được đưa tay xuống hạ thân mình thăm dò. Chung Quốc nắm chặt lấy hạ thân đang trướng lên đau đớn của mình tự an ủi không hề có tí kỹ xảo nào.
“Này, không kiềm chế nổi mà ăn vụng hả.” Kim Tại Hưởng nở nụ cười trầm thấp. Cuối cùng hắn cắn lên mông cậu, vị trí kia vừa đúng là nơi ban nãy nhéo qua, cảm giác đau nhói chồng lên nhau khiến Chung Quốc kêu lên sợ hãi. Thân thể cậu vặn vẹo mấy lần như muốn trốn tránh, vậy mà ngược lại nhìn còn như đang vui mừng cầu xin.
Ánh mắt Kim Tại Hưởng trở nên trần trụi vì cảnh tượng nhuốm đầy tình dục này. Hắn đè chặt động tác tay liên tục của cậu lại, cắt ngang việc tự an ủi của cậu, khiến cho chàng trai với cặp mông phủ đầy dấu vết hồng nhạt bất mãn hừ một tiếng.
“Kim tổng… Haa aaa….” Chung Quốc không tự chủ được lung lay hạ thấp eo xuống. Lúc này cậu đã sớm bày ra bộ dáng hắn mong muốn, thậm chí còn dụ người phạm tội hơn cả mong đợi của hắn.
Bụng dưới Kim Tại Hưởng lạnh lẽo một trận, đến hô hấp cũng nghẹn lại chốc lát.
“Đừng làm nũng.” Giọng hắn hơi khàn khàn, đột nhiên cảm thấy hơi khát. Hắn lấy tay xoa xoa lên cặp mông tròn nhẵn nhụi của cậu, sau đó đẩy tính khí của mình đến, dùng động tác mang tính ám chỉ cực mạnh này cọ qua cọ lại ở miệng huyệt đã hơi sưng tấy của đối phương.
Chung Quốc không chịu nổi nức nở một tiếng, lần này cậu không hề tránh né đụng chạm như vậy mà trong đầu chỉ giãy dụa tìm cách để hắn rút bàn tay kia về.
“Để tôi làm…” Cậu thốt ra một yêu cầu mơ hồ. Vậy mà đến khi Kim Tại Hưởng hỏi lại thì chẳng chịu nói nữa, chỉ một mực muốn đẩy bàn tay hắn ra.
Chung Quốc càng như vậy thì hắn lại càng không buông tha cho cậu.
“Cậu mới nói gì? Nói cho rõ, nếu không tôi sẽ không buông tay.”
Cậu bị bức ép đến cùng, cậu có thể cảm giác được phân thân đang dán vào mông mình đã cương đến mức khiến người hoảng hốt. Cậu hơi sợ hãi, chỉ có thể kiên trì nói ra toàn bộ.
“Để, để cho tôi sờ phía trước… Tôi a aaaa… Tôi sợ đau.” Sau khi nói xong cậu còn lo đối phương nghĩ mình quá yếu ớt, thế là bổ sung thêm, “Không dùng thuốc bôi trơn mà tiến vào quả thật đau lắm… Vừa nãy tôi… Ha aaaa–!”
Cậu vừa nói được nửa câu thì Kim Tại Hưởng đã chiều ý mà thả tay cậu ra, nhưng chưa kịp thở phào thì tay hắn đã chuyển sang nắm thẳng lấy tính khí ướt đẫm của cậu, dùng ngón tay cái trượt dọc theo hình dáng của nó sau đó cọ lên khe nhạy cảm.
Da đầu Chung Quốc tê rần trong phút chốc, cả người thoải mái như nhũn ra, thậm chí mơ hồ còn có cảm giác muốn bắn.
Vậy mà Kim Tại Hưởng lại thu tay về ngay lúc này. Hắn đưa tay xuống dưới xoa tới xoa lui vùng da giữa hai chân cậu, sau đó vỗ lên bắp đùi ra hiệu cho cậu khép chân lại.
“… Kim tổng?” Chung Quốc nghi hoặc nhẹ giọng gọi một tiếng, đồng thời cũng di chuyển hai đầu gối hơi đau vì quỳ nãy giờ, khép hai chân lại cạnh nhau.
“Lời này thật ra là nói, không muốn để tôi cắm vào đúng không?” Kim Tại Hưởng ôn hòa hỏi một câu. Sau đó hắn lui lại rời khỏi mông cậu, dùng tay tự nắm chặt khí cụ của mình, nhét quy đầu vào khe hở giữa hai cánh mông, cũng thuận theo khe đó trượt lên trượt xuống.
Chung Quốc run rẩy không nói lời nào. Lúc này chỉ cần cậu hơi chần chờ chính là tỏ thái độ kháng cự, đến lúc đó cửa tử càng gần hơn bây giờ, hiển nhiên chỉ còn cách chấp nhận.
Kim Tại Hưởng chợt phát hiện, không ngờ con thỏ này lại vô cùng mưu mẹo.
Cho tới giờ, lúc nào cậu cũng rất thức thời trước mặt hắn. Dù ý nguyện chân thực của cậu là gì thì cậu vẫn luôn có thể đón ý hùa theo hắn vào lúc thích hợp, khiến cho hắn hài lòng. Vậy mà dám từ chối hắn ngay lúc này, rõ ràng đã nhìn ra hắn quả thật dự định tha cho cậu một lần.
Xét thấy biểu hiện ngoan ngoãn của Chung Quốc, Kim Tại Hưởng cũng không ghét sự khôn vặt của đối phương. Có điều hắn vẫn không nhịn được muốn đùa giỡn cậu một lát.
“Không nói gì chính là thừa nhận phải không?” Hắn rũ mắt nhìn mông đối phương dường như sắp in lên cả hình dáng của hạ thân mình, vùng da chung quanh đã sớm bị hắn làm cho đỏ ửng, giống như sắp bị mài hỏng luôn rồi. “Sao hả? Không tình nguyện bị đàn ông làm à?”
“Không phải…” Lời này chọc cậu cứng người, giây tiếp theo cậu mới phản ứng lại được là mình bị trêu đùa. Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, cậu cũng chỉ có thể tiếp tục, “Xin lỗi Kim tổng… Là do tôi chưa chuẩn bị tốt, sau này sẽ chú ý hơn…”
“Sau này chú ý hơn?” Kim Tại Hưởng nở nụ cười, không chịu buông tha, “Làm sao cậu biết lúc nào tôi muốn chơi cậu, hả?”
Hắn vừa ép hỏi vừa chọt chọt đỉnh hạ thân vào miệng huyệt đối phương, lực đạo khi mạnh khi nhẹ, vừa có thể mở rộng miệng huyệt một chút vừa có thể dừng ở đó không cắm vào.
Cậu biết rõ đối phương sẽ không tiến vào thật, nhưng vẫn sợ đến mức muốn né tránh.
“Tôi… Tôi sau này sẽ mang, aa… mang thuốc bôi trơn trên người…”
Câu nói này sốt sắng thốt ra không qua suy nghĩ, sau khi nói xong cậu chỉ muốn cắn đứt lưỡi mình đi.
Kim Tại Hưởng không nhịn được cười rộ lên, nắm khí cụ mình trượt xuống dọc theo rãnh mông, cuối cùng cũng rời khỏi cặp mông đã bị mình cọ đến ướt nhẹp kia.
“Được rồi, không đùa cậu nữa.” Hắn cắm hạ thân vào giữa hai chân cậu, thử rút ra đâm vào hai lần, vừa vặn cọ qua đáy chậu và bao tinh hoàn của đối phương, khiến cho cậu khẽ hừ một tiếng.
“Hôm nay bỏ qua cho cậu… Đến đây, kẹp chặt chân một chút, dùng nó làm tôi bắn ra.”
Cậu vẫn luôn nghẹn một hơi, giờ phút này mới xem như hoàn toàn thả lỏng. Cậu lập tức kẹp chân lại, thậm chí còn duỗi thẳng bắp thịt giữa hai chân, thẳng eo kẹp tính khí của đối phương một cách nịnh nọt.
Dùng bắp đùi kẹp phân thân của một người đàn ông khác để lấy lòng đối phương, chuyện này còn đáng xấu hổ hơn để người ta cắm vào thân thể đau đến chết đi sống lại. Nhưng kiểu chủ động này quả nhiên khiến hơi thở Kim Tại Hưởng trở nên dồn dập, hắn vươn tay ôm lấy eo Chung Quốc, hạ thể ra ra vào vào giữa hai chân cậu, thoạt nhìn rất giống đang ra vào huyệt đạo của đối phương.
Tư thế này không cần bận tâm sẽ làm bị thương cậu, vì thế động tác của Kim Tại Hưởng càng thêm không khắc chế, mỗi lần hắn tiến vào kẽ chân đều dùng sức rất lớn. Giữa hai chân Chung Quốc nhanh chóng bị chất lỏng tiết ra từ tuyến tiền liệt của cả hai làm cho ẩm ướt dính dấp.
Hắn chỉ cởi quần âu và quần lót của mình xuống đầu gối, vì vậy mỗi lần đâm vào đều có thể nghe tiếng nước dính dấp vang lên, còn có cả tiếng thân thể va chạm nhau vô cùng rõ ràng.
|
Chương 14: Đồng thời
Âm thanh dâm loạn đến mức khiến Chung Quốc đỏ mặt không dám mở mắt. Giữa hai chân cậu nóng rực như lửa, không biết là vì nhiệt độ của khí cụ đối phương, hay vì hắn ma sát quá nhanh sinh ra nhiệt. Mỗi lần đối phương tiến vào sẽ dùng lực cọ xát qua vùng đáy chậu nhạy cảm của cậu, đỉnh phân thân hết lần này đến lần khác đánh vào bao tinh hoàn đã căng đầy, khiến cậu có cảm giác như tinh dịch bên trong đều sắp bị đẩy ra.
Dục vọng muốn bắn tinh càng lúc càng mãnh liệt, thế nhưng cậu cảm giác rằng Kim Tại Hưởng vẫn còn đang cao hứng, có lẽ không thể tiết ra nhanh như vậy. Cậu sợ rằng nếu giờ mình bắn thì lát nữa đến lúc đối phương xong việc chắc cậu cũng đã cứng lại, không trên không dưới như vậy vừa khó chịu vừa lúng túng.
Thế nên cậu cố nén không lấy tay sờ hạ thể của mình. Thân thể mới bắt đầu được dạy dỗ gần đây chưa thể mẫn cảm đến mức bắn ra nổi vì kích thích thế này. Cho dù bây giờ cậu bị làm thoải mái đến mức nào thì vẫn cảm thấy thiếu thiếu một chút gì đó, không có cách đạt cao trào.
Cảm giác này tuy dằn vặt người khác, vậy nhưng cũng có một loại kích thích và khoái cảm rất lạ.
Kim Tại Hưởng nhanh chóng phát hiện người dưới thân đã trầm mê trong tình dục. Sở dĩ hắn đồng ý dung túng đối phương, có lẽ là vì tuy cậu không cam tâm tình nguyện bị hắn bao dưỡng nhưng lại rất thành thực với dục vọng, sẽ không bày ra bộ dạng ăn năn hối hận không cam lòng cho hắn xem.
Đúng là lần nào cũng có thể chọc trúng điểm yếu của hắn.
Tâm trạng vô cùng tiêu cực của Kim Tại Hưởng vô tình được chữa khỏi nhanh chóng. Hắn đẩy nhanh tốc độ thoải mái ra vào giữa hai chân đối phương, đâm đến mức khiến thân thể cậu như nhũn ra, nghiêng ngả theo từng động tác của hắn, suýt chút nữa còn ngã từ trên bồn cầu xuống.
Hắn thẳng tay kéo nửa người trên của cậu ôm thật chặt vào lòng, thuận lý thành chương gặm cắn lên cái cổ gần trong gang tấc của đối phương.
Cậu đổ mồ hôi đầy cả người vì động tác thô bạo và tình dục mãnh liệt, áo sơ mi cũng ướt một mảng lớn. Kim Tại Hưởng cắn xuống một phát liền cảm thấy trong miệng có vị mặn nhàn nhạt.
Trên người cậu dường như có một lớp mùi nước giặt quần áo, là loại rẻ tiền và thông dụng nhất, cũng rất khó ngửi. Thế nhưng giờ đây mùi vị đó lại rất sạch sẽ, chẳng hề khiến hắn phản cảm. Hắn liếm vùng da bên gáy đối phương, thỉnh thoảng lại cắn một cái, dùng sức mút cho đến khi lưu lại những dấu hôn đỏ nhạt mới chịu dừng, mỗi lần đều khiến cậu không tự chủ được lắc đầu muốn né ra xa.
Hắn chẳng thèm để ý đến loại giãy dụa không hề có nửa điểm uy hiếp này. Một tay Kim Tại Hưởng siết chặt eo đối phương, tay kia thì dày vò bộ ngực của cậu cách một lớp áo sơ mi, tìm kiếm nắm lấy đầu nhũ rồi xoa nhẹ, qua một tầng vải vẫn khiến nó dựng thẳng lên.
Thân thể Chung Quốc co quắp lại một chút vì loại kích thích trực tiếp mà mãnh liệt này. Cảm giác đầu nhũ bị quần áo ma sát và bị đùa bỡn cứ chồng chất lên nhau, khiến cho cậu thoải mái đến mức dường như không thở nổi.
“A, a ưm — Kim, Kim tổng… Không được, tôi không được…”
Cậu cảm thấy lồng ngực tràn ngập cảm giác tê dại, thậm chí còn có ảo giác như nó sắp căng đầy lên. Quá nhiều khoái cảm lan tràn đến bụng dưới khiến cho hạ thân vừa đau vừa sảng khoái theo mỗi lần động đậy.
Cảm giác bắn tinh càng lúc càng lớn, chất lỏng từ tuyến tiền liệt dường như chảy thành từng luồng từng luồng ra khỏi linh khẩu, khiến hạ thân cậu rối tinh rối mù. Khí cụ của Chung Quốc bắt đầu co rút lại nhưng làm thế nào cũng không lên đỉnh nổi.
“Kim tổng…” Cậu bị hành hạ đến mức trong giọng nói còn mang theo tiếng nức nở, tràn đầy vẻ cầu xin không tự chủ.
Âm thanh này truyền thẳng đến tai Kim Tại Hưởng khiến nó tê rần, thậm chí còn hơi run một chút. Hắn thở hổn hển dùng sức cắm một phát từ mặt bên, khiến cho cậu phải ngẩng đầu lên rên rỉ.
“Không ai cản cậu mà… Hưm… Muốn bắn thì… tự mình tuốt ra đi…”
Nhưng Chung Quốc lại không chịu động tay, mơ hồ phun ra một câu không rõ ràng, “Chờ một chút”, có điều chỉ chốc lát sau đã không nhịn nổi vặn eo mấy lần, hai chân cọ vào nhau, đứt quãng cầu xin hắn mau lên.
“A…” Kim Tại Hưởng bị động tác của đối phương cọ đến hít mạnh một hơi. Hắn phát hiện, dù cậu nhịn đến khó chịu nhưng vẫn kiên trì không đụng vào hạ thể, chỉ hơi kinh ngạc một chút liền đoán được tám phần mười ý của đối phương.
“Muốn chờ tôi cùng bắn sao?” Hắn biết rõ cậu chỉ không muốn sau khi cao trào lại bị hắn làm động tình lần nữa, vậy mà cứ thích dùng mấy lời giải thích mập mờ thế này để trêu đùa đối phương.
Cậu nào có sức đi tính toán mấy thứ đó. Khoái cảm làm đầu óc cậu chẳng còn tỉnh táo, chỉ cần không quá đáng lắm thì Kim Tại Hưởng nói gì cậu đều đồng ý, chỉ cầu hắn xong nhanh một chút là được.
“Đúng… Muốn, a a… muốn cùng nhau…”
Lời thì thầm này thật sự lấy lòng Kim Tại Hưởng, hắn hôn lên vùng da sau tai đối phương rồi liếm lên tai cậu, khiến người trong lòng dường như mất hết xương cốt, cả thân thể nhũn ra run rẩy tựa vào hắn. “Vậy phải cố gắng lấy lòng tôi, khiến tôi thoải mái.” Hắn vừa nói vừa dùng sức cắm vào, hạ thân to dài xuyên qua hai chân kẹp chặt của đối phương, chọc vào gốc bao tinh hoàn của cậu. Cảm giác bị áp bức mãnh liệt khiến bắp đùi cậu rúm lại một trận, giống y như đang co giật.
“Vừa rồi cậu làm rất tốt, cứ xoay thêm mấy lần, cọ chân với nhau, khiến tôi sảng khoái rồi tôi liền bắn cho cậu.”
Chung Quốc nghe lời hắn theo bản năng. Cậu không nhớ rõ mới nãy mình đã làm gì nhưng vẫn thử cử động hai chân, cố gắng đè ép ma sát thứ đang cương cứng giữa hai chân mình. Da dẻ ở đùi trong của cậu bị cọ đến sưng lên đau đớn, nhưng điều đó chả là gì so với tình dục trước mắt, ngược lại còn càng lúc càng kích thích sự mẫn cảm của cậu.
Bộ dáng nỗ lực câu dẫn của cậu làm Kim Tại Hưởng ngứa ngáy trong lòng, huống hồ động tác của Chung Quốc quả thực hữu dụng, hắn bị cọ đến thoải mái, cứ thế để mặc đối phương tùy ý lấy lòng mình.
“Vẫn chưa đủ.” Hắn vừa hưởng thụ vừa xoi mói, “Như vậy không được, mức độ này thì trong thời gian ngắn tôi không bắn ra nổi. Báo nhỏ, cậu nghĩ thêm cách gì khác đi.”
Chung Quốc bị thúc giục như vậy không khỏi có chút nôn nóng. Đối phương bất động nên cậu đành tự động eo để cho khí cụ của hắn co rút giữa hai chân mình. Nhưng cậu bị giằng co một lúc lâu đã gần như kiệt sức, vừa nhúc nhích được mấy lần đã không chịu nổi nữa. Thậm chí đến quỳ còn chả xong, cả người đều chúi xuống.
“Kim tổng, tôi không còn sức… A ưmm… Giúp, giúp tôi…”
Kim Tại Hưởng nhận ra đối phương quả thực không làm nổi, cũng chẳng làm khó cậu nữa. Huống hồ tuy động tác của Chung Quốc cũng không làm hắn sảng khoái hơn, nhưng bộ dạng thất thần và sự chủ động di chuyển eo không ngừng của cậu đã đủ khiến hắn khí huyết sôi trào.
Hắn nắm lấy hạ thân đối phương đột ngột đâm lên, vừa động vừa thỉnh thoảng đánh vào đùi cậu. Trên đùi Chung Quốc nhanh chóng hiện lên dấu ngón tay, mà mỗi lần đánh một phát chân của cậu lại kẹp chặt hơn một chút theo phản xạ có điều kiện, dĩ nhiên cũng sẽ đột ngột khiến khoái cảm của Kim Tại Hưởng tăng lên gấp bội.
Tới lúc cậu thực sự không nhịn nổi nữa muốn khóc lên thì cuối cùng Kim Tại Hưởng cũng lấy tay nắm chặt hạ thân cậu. Nó nghẹn tới mức sắp vỡ ra, vừa mới bị nắm lấy đã lập tức nhúc nhích muốn phóng thích trong tay đối phương.
Toàn bộ nhận thức của cậu dường như cũng hội tụ lại hết một điểm vào lúc đó. Đầu óc Chung Quốc trống rỗng nhưng có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng cách đối phương siết chặt gốc khí quan mình, sau đó vặn một cái khiến cậu rít lên đạt đến cao trào.
“Ha a a… Kim, a ưm... Ưm a a ——!”
Chung Quốc thậm chí còn không biết mình kêu ra sao, cậu chỉ nghĩ có lẽ cả tầng này đều nghe được rồi.
Thế nhưng trên thực tế người khởi xướng là Kim Tại Hưởng lại rất rõ, vì người trong lòng nhận được kích thích quá lớn nên mới rên rỉ đến một nửa đã nghẹn ở cổ họng không phát ra được âm thanh nào. Sau khi cao trào khóe môi cậu luôn nhếch lên, bộ dạng hoàn toàn mờ mịt vô ý thức.
Hiệu quả thị giác mà dáng vẻ cậu mang lại mạnh mẽ kích thích hắn. Hạ thể của Kim Tại Hưởng vô tình bị đối phương ra sức chèn ép khi cậu đạt cao trào bắn ra, khiến cho hắn thoải mái ‘Hừ’ một tiếng trầm thấp.
Dựa theo cảm giác kích động này Kim Tại Hưởng hung ác ra vào giữa hai chân cậu thêm một trận nữa, cuối cùng mới bắn ra trước khi thân thể Chung Quốc hoàn toàn xụi lơ.
Tinh dịch của cậu dính vào một chân Kim Tại Hưởng, khi rút ra còn vương vãi một ít lên mông cậu. Chất dịch sền sệt màu trắng hòa với chất lỏng từ tuyến tiền liệt chảy xuống thành dòng theo bắp chân cậu, khiến cho nửa người dưới của Chung Quốc đều rối tinh rối mù.
|
Chương 15: Hiểu lầm và uất ức
Kim Tại Hưởng thở hổn hển điều chỉnh lại nhịp tim và nhịp thở của mình. Hắn buông cánh tay đang đỡ Chung Quốc ra, cả người cậu vô lực ngã ngồi trên sàn nhà, quay lưng lại phía hắn tựa lên két nước run rẩy.
So với bộ dạng bị chà đạp của đối phương thì hắn có thể được xưng là quần áo chỉnh tề, chiếc áo đang mặc chỉ hơi nhăn lại một chút. Kim Tại Hưởng dùng giấy vệ sinh lau khô hạ thân của mình rồi kéo quần lên cài đàng hoàng, nhìn qua không hề giống như vừa mới làm trò hoang đường với người khác.
Còn Chung Quốc chật vật hơn nhiều, có điều trong thời gian ngắn cậu chưa thể lấy lại sức lực, không có hơi để lo tới mấy thứ này.
Hắn xoa xoa mái tóc ẩm ướt của đối phương, sau đó quay người vặn khóa mở cửa bước ra khỏi buồng ngăn. Tiếng mở cửa của hắn khiến Chung Quốc tỉnh táo lại, cậu lập tức xoay người nhìn thì đột ngột kéo theo bắp đùi đang mệt mỏi đau đớn, tới khi quay được thì đã không còn nhìn thấy thân ảnh hắn đâu nữa.
Ngay sau đó lại vang lên tiếng cửa phòng vệ sinh mở ra rồi khép vào, có lẽ Kim Tại Hưởng đã đi ra ngoài rồi.
Chung Quốc sững sờ ngay tại chỗ, mãi một lát sau cậu mới cúi đầu cắn môi, tiếp đó cố phục hồi tâm trạng, chống vào nắp bồn cầu động đậy thân thể đứng lên.
Chờ đến khi hắn cầm khăn nóng và một chiếc áo sơ mi mới quay lại buồng riêng thì đã thấy cậu vừa mới sửa sang xong chiếc áo nhăn nhúm ẩm ướt trên người. Cậu vén áo mình lên, tốn khá nhiều sức lực để cầm một tờ giấy lau sạch tinh dịch dính đầy bụng dưới và phận thân đã hạ xuống của mình.
Lúc Chung Quốc nhìn thấy hắn liền tỏ vẻ bất ngờ, tới khi hắn đóng cửa buồng ngăn lại lần nữa thì cậu còn siết chặt tờ giấy ẩm ướt trong tay một cách mất tự nhiên, cúi đầu không dám đối diện với hắn.
Nhất thời Kim Tại Hưởng không nghĩ ra nguyên nhân tại sao cậu tỏ thái độ như vậy. Có điều hắn cũng không để ý lắm, chỉ ném khăn mặt cho đối phương, sau đó khoác áo mới lên khuỷu tay rồi vươn tay cởi nút áo cậu.
“Áo cậu nếu không dính nước thì cũng dính mồ hôi, biết đâu còn có tinh dịch cậu bắn ra, vậy mà còn dám không đổi sắc mặt mặc vào, tôi phục cậu rồi đó.”
Chung Quốc giật giật môi nhưng không lên tiếng. Cậu cầm khăn đứng bất động, tùy ý đối phương mở hết cúc áo sơ mi vừa cài lại đàng hoàng rồi cởi luôn áo cậu ra.
“Chờ chút rồi hãy mặc quần áo vào, trước hết lau khô người đi.” Hắn vo chiếc áo sơ mi bẩn trong tay thành một cục rồi ném vào góc tường, lúc ngẩng đầu lên lại tình cờ bắt gặp ánh mắt cậu đang lén lút nhìn mình. Chung Quốc lập tức bối rối quay mặt đi, không lâu sau đến tai cũng đỏ hết cả lên.
Kim Tại Hưởng không khỏi nhíu mày.
Hắn nhấc tay nắm chặt cằm đối phương, cứng rắn xoay mặt cậu về phía mình. Chung Quốc cố thử mà tránh không được nên không trốn nữa, nhưng vẫn không dám quay đầu nhìn hắn. Tay Kim Tại Hưởng dùng sức bấm một cái khiến cho cậu đau đến hít mạnh vào, lúc này mới chịu tuân theo phản xạ có điều kiện mà đối diện với tầm mắt hắn.
Đôi mắt Chung Quốc phủ một tầng hơi nước nhàn nhạt, lúc này hắn mới thấy trên mặt cậu mang theo một chút uất ức và lúng túng không dễ phát hiện ra.
Hắn đột nhiên hiểu rõ mọi chuyện.
“Chung Quốc.” Hắn nhướn mày kề mặt lại sát cậu, đến mức chóp mũi hai người gần như chạm vào nhau. Cảm giác ngột ngạt này khiến toàn thân cậu đổ mồ hôi lạnh, không tự chủ được muốn lui về phía sau nhưng lại đụng vào tường, gáy đập một phát tê rần.
“Vừa nãy không phải là cậu cho rằng sau khi phát tiết xong tôi chỉ kéo quần lên rồi đi, vứt cậu lại nơi này một mình chứ hả?”
Câu hỏi này khiến Chung Quốc run rẩy cả người một lần, hiển nhiên là bị nói trúng rồi. Cậu thấp thỏm giương mắt nhìn biểu tình đối phương, lại phát hiện Kim Tại Hưởng nhếch miệng cười, khiến người khác không biết là vui hay giận. “Kim tổng, tôi…”
“Khăn sắp lạnh rồi đó, lau khô người trước hẵng nói.” Hắn không cho cậu cơ hội giải thích. Thả tay ra lui lại vài bước, chuẩn bị bước ra khỏi buồng ngăn chờ cậu.
Thật ra hắn cũng không cảm thấy khó chịu vì hiểu lầm của Chung Quốc. Hắn biết bản thân mình rõ ràng chính là loại người như vậy, mấy chuyện như chơi xong rồi quay lưng bỏ đi hắn cũng làm qua không ít lần.
Huống hồ gì lúc hắn đi ra ngoài cũng không nói tiếng nào với Chung Quốc. Con thỏ nhỏ bị bao dưỡng lần đầu, hoàn toàn chưa thích ứng được loại quan hệ giao dịch thân thể đơn thuần. Rõ ràng mới một giây trước còn được hắn xoa đầu, kết quả vừa quay đi đã thấy hắn biến mất, có lẽ tâm lý cậu đã đảo lộn cực mạnh, lập tức bị dọa sợ.
Hắn lấy áo sơ mi đang khoác trên tay xuống treo lên móc, ý muốn nhắc đối phương nhớ mặc vào, thế nhưng vừa động đậy đã nhìn thấy Chung Quốc nghiêm túc níu lấy vạt áo mình lại, nhẹ nhàng giật hai lần.
Động tác đột nhiên yếu ớt của đối phương khiến cho hắn nổi da gà toàn thân, suýt chút nữa không nhịn nổi mà vuốt ve tay cậu.
Kiểu đàn ông thoạt nhìn nam tính mạnh mẽ như Chung Quốc, nếu như tự nhiên được hơn một chút thì mấy việc như níu áo thế này sẽ tạo ra một loại tương phản đáng yêu. Có điều cậu thật sự quá cứng ngắc, vừa nhìn đã hiểu là đang không biết nói gì, bởi vậy mới ép chính mình lượm đại một kinh nghiệm không biết học từ đâu ra để lấy lòng hắn.
Kim Tại Hưởng cảm thấy có lẽ cậu còn chưa bao giờ nói chuyện yêu đương nghiêm túc. Bộ dáng không lưu loát này khiến hắn phải đào lên một tí xíu lương tâm còn sót lại, thừa nhận rằng hắn e sợ sẽ dẫm đạp lên một đứa bé ngoan ngoãn ngây thơ.
Cho dù hắn là tay già đời trong tình trường nhưng kiểu như cậu cũng là lần đầu gặp được, đột nhiên cảm thấy hơi vướng tay vướng chân. Cũng không thể trách cậu không biết lấy lòng người khác, EQ cao đến đâu mà không có kinh nghiệm thực chiến thì cũng bỏ. Có thể cậu quả thật rất biết nghe lời đoán ý khi ân ái, nhưng trong phương diện biểu đạt tình ý thì thực sự ngu ngốc đến mức người khác phải liếc xéo.
Sau khi bình tĩnh lại suy nghĩ tỉ mỉ hơn, đột nhiên Kim Tại Hưởng lại cảm thấy dáng vẻ của Chung Quốc như vậy… chính là kiểu hắn thích.
Một bên hắn đang mặt không đổi sắc nghĩ xem khẩu vị của mình như này từ lúc nào, bên kia Chung Quốc cũng bày ra gương mặt không cảm xúc y như vậy mà siết lấy vạt áo hắn, nhưng thấy hắn nửa ngày rồi cũng không phản ứng liền khẩn trương đến mức các cơ trên mặt cũng cứng lại.
Đến khi cậu đã sắp không kiềm chế nổi nữa mà dự định liều chết xông lên ôm lấy Kim Tại Hưởng, rốt cuộc hắn cũng động đậy.
Hắn nắm cổ tay của đối phương kéo xuống dưới, giải thoát cho quần áo của mình, sau đó mới cầm lấy khăn mặt trong tay cậu, đặt nó lên mặt đối phương một cách chẳng hề dịu dàng gì mấy.
“Được rồi, đừng đứng ngốc ra ở đây nữa, tôi không giận cậu.” Hắn buông lỏng bàn tay đang liều mạng siết chặt của cậu ra. Chung Quốc mở miệng thật lớn thở hổn hển, xấu hổ đến mức khóe mắt cũng ửng hồng, hiển nhiên cậu biết hành động của mình có lẽ không hề đúng lúc chút nào.
|