Anh vẫn luôn đen mặt về đến nhà, cậu hôn rất nhiều lần mới miễn cưỡng có tác dụng.
Về phần vớ lưới, anh rất nhiệt tình đặt hàng.
"Trong trường học có rất nhiều người thích em sao?"
Anh nhìn Omega ngồi ở trên đùi mình làm nũng, cũng không tức giận.
Cậu chu miệng, chỉ có thể chịu thua làm nũng:
"Em cũng không biết là thích em nha, nhưng em không thích, em chỉ thích anh ~"
"Thích?"
Thích chính là phải trả giá, từ khi bắt đầu đi học, người theo đuổi cậu vẫn luôn có, cái gì mà ở thư viện sống chết muốn cùng nhau đọc sách.
Nghiêm túc phụ đạo một chút, ánh mặt vui sướng đánh xong bóng liền đưa sữa chua đến.
Cậu vẫn luôn khắc sâu trong lòng bản thân là người đã có gia đình, qua một thời gian nữa bảo bảo cũng sẽ lớn lên.
Bị kéo về nhà, chú Dak thức thời nhanh chóng rời đi.
Hai người về lại phòng đã từng ở trong trung tâm thành phố, vì để cậu có thể đi học gần hơn một chút, hơn nữa đến công ty cũng tiện, hiện tại có con, phòng ở không cần quá lớn.
Venice ở trên mặt đất bò tới bò lui, trên người mặc một bộ quần áo màu hồng phấn, sàn trong nhà đều là dùng thảm lông trải lên, cực kỳ mềm mại.
Những chỗ khác cũng sẽ không va chạm đến, cậu vừa đến nhà liền đứng lên, nghe thấy bên trong có âm thanh thịch thịch thịch, liền biết là con trai bò lại.
"Bảo bối ~"
Chạy nhanh tới.
"Như thế nào, sao lại bò nhanh vậy nha."
"Em còn có tâm tư quan tâm con trai?"
Trong nhà mời chị Nguyệt đến cũng chỉ để lúc hai người không có thời gian sẽ qua.
Cậu không biết dỗ như thế nào, cậu liền cảm thấy anh nơi nào cũng đều keo kiệt, rõ ràng đều nói tốt như thế nào lại tức giận.
Anh không phải là tức giận, nhìn tiểu bảo bối của anh về nhà trước tiên lại là bế con trai lên, vừa rồi ở trên xe giống như đùa giỡn hôn anh hai cái.
Trong lòng cực kỳ hụt hẫng, xô dấm lập tức nổ mạnh.
Thì ra ở trong trường học có nhiều người mơ ước tiểu bảo bối trong nhà của anh như thế, chính là cậu trước nay lại không có nói qua.
Thời gian khai giảng mới bao lâu, nếu không phải anh phát hiện, chẳng lẽ vẫn còn muốn giấu sao?
Cậu ngồi ở dưới đất. Ở trong nhà cũng không bận tâm, bế tiểu bảo bảo lên ở trong ngực đùa giỡn một hồi lâu, sau đó vén quần áo lên chuẩn bị muốn cho con bú.
Hôm nay vẫn là mặc loại màu đen, cảm thấy đặc biệt chói mắt.
"Oa ~ oa ~"
Venice chu chu miệng, rõ ràng ý thức được chuẩn bị ăn cơm, duỗi chân chờ mong, ở trong lòng ngực cũng đặc biệt ngoan, mở to mắt đặc biệt đáng yêu.
Anh mở ra TV, đổi tới đổi lui, nhịn hai phút nói:
"Em còn không mau qua dỗ anh?"
Đây là cơ hội cho tiểu bảo bối nhà anh.
Về đến nhà thì trong mắt cậu chỉ có con trai, căn bản không nhìn thấy người khác, chọc chọc khuôn mặt nhỏ:
"Được, anh đừng nóng giận ~"
Này quả thực là có lệ nâng lên một độ cao, mắt cũng không nâng một chút cứ như vậy mà dỗ anh?
Anh nhướng mày, nhìn màn hình không chớp mắt, thay đổi mấy kênh cũng không vừa lòng.
Trước kia bởi vì chuyện cho bú này cãi nhau, hiện tại không nghĩ tới sẽ giẫm lại vết xe đổ này, bằng không Biu Biu khóc lên, anh cũng không dễ dỗ.
Nhưng trong lòng anh phi thường nén giận, cầm điện thoại nhìn nhìn mặt mình, cũng không có một chút dấu vết của năm tháng.
Đàn ông không phải đều là càng ngày càng hấp dẫn mới đúng sao?
Hơn nữa, gương mặt này đứng đắn này của anh sẽ không quá hạn, người đàn ông cứng rắn sẽ không bao giờ lỗi, mặt mày thâm thúy, ai nhìn cũng sẽ nhất định nói một câu đẹp.
Cậu thừa dịp này chạy nhanh đi tắm rửa, qua mấy ngày còn có kì thi giữa kỳ, phải thi được thành tích tốt.
Trong phòng khách chỉ còn lại cha con hai người nhìn nhau.
Nhìn con trai vui sướng bò ở bên chân, bộ dáng giống như khoe chính mình vừa rồi uống sữa của Biu Biu, cứ như vậy mà bò lung tung.
Nhìn lại cảm thấy bực bội:
"Con nói con, không phải là con trai của ta sao?. Hiện tại như thế nào thoạt nhìn ta như là con của con?. Mỗi ngày đều làm ta tức giận?. Có biết hôm nay baba của con có bao nhiêu nam nhân vây quanh không?. Cũng không biết dỗ ta, xoay người liền dỗ con?"
Anh chưa từ bỏ ý định chọc khuôn mặt nhỏ của con trai, một chân dẫm quần liền chế trụ con trai.
"Ha ha."
Venice đột nhiên đứng lên, khuôn mặt nhỏ ở bên nhau.
Đó là sự khinh thường giữa những người đàn ông.
"...... Hỏi cái gì cũng không biết, đồ vô dụng, con nói sinh con ra để làm gì hả."
"Hu......"
Vừa định nói, con trai liền bày bộ dáng muốn khóc, cảm giác không đúng, đã bắt đầu bùng nổ trong nháy mắt.
Vội vàng cảm thấy không đúng, nhanh chóng bịt miệng lại:
"Mẹ kiếp, con đừng khóc."
"Hu hu hu......"
Trong phòng tắm tiếng nước xôn xao, cậu nghe tiếng nhanh chạy ra thăm dò, đỉnh đầu còn có bọt chưa có rửa sạch, theo cằm chảy xuống:
"Xảy ra chuyện gì?. Sao lại khóc?"
"Không có gì, chỉ là......"
Vừa nhấc đầu, thò nửa thân mình trơn bóng. Ngực phồng lên một khối, nhìn liền biết nhéo lên tới nhất định là mềm. Tóc ngắn ướt nhẹp, lại còn có bọt trên đầu rất dễ thương, anh nhìn thoáng qua, nhanh ôm con trai vào trong ngực muốn ngăn cản một chút tiếng khóc.
Hầu kết không an phận lăn lộn hai cái.
"Bảo Bảo, em rửa sạch bọt trên đầu đi nếu không sẽ vào mắt đó."
"Anh lại ức hiếp tiểu bảo có phải không ?"
Cậu hừ một tiếng.
Nhưng bọt xác thật rơi vào mắt, có chút khó chịu, dứt khoát cửa cũng chưa đóng lại trần trụi dẫm vào trong phòng vệ sinh, tận cùng bên trong còn lẩm bẩm:
"Anh bỏ con trai xuống, một lát em dỗ."
Vòi phun nước ấm vừa vặn tốt chảy vào trên người, cậu nhắm mắt xả nước, bọt rơi trên mặt đất:
"Anh, anh nghe thấy không?"
Sợ anh không nghe thấy còn cố ý hô một tiếng:
"Anh?"
Một tiếng, cửa phòng tắm mở một chút giống như đóng lại.
Cậu cũng không biết còn tưởng rằng là cửa do chính mình đóng lại, nghiêm túc gội đầu.
Anh đứng ở phía sau cậu đem quần áo của mình cởi ra:
"Em nói cái gì?"
"Ưm?. Sao anh vào được?"
Cậu có chút không mở được mắt ra, nhưng vẫn lặp lại một lần:
"Em nói, đừng ức hiếp bảo bảo, bảo bảo mới bao lớn, chuyện ở trường học không phải em đã dỗ rồi sao?. Anh lại không phải tiểu bảo bảo."
Ánh mắt anh rơi xuống, nhưng thật ra đã từng cách cửa kính nhìn cậu tắm rửa. Chỉ có hai người ở bên nhau về sau, đều là anh giúp cậu tắm.
Nhìn người gần như thế, cũng có một loại cảm giác, vốn dĩ đối với hôm nay có rất nhiều chuyện không hài lòng, hiện tại cậu còn cố ý thăm dò đi ra ngoài, kia chẳng phải là mời anh vào cùng nhau tắm rửa sao?
Cậu không nghe thấy động tĩnh phía sau:
"Anh vào làm gì, em chỉ nói đừng ức hiếp bảo bảo, ưm...... Đau đau đau......"
Trong nháy mắt cậu nói không ra lời, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, dòng nước mang theo bọt tắm chảy xuống thân thể trở bôi trơn thành tốt nhất, cậu nhắm mắt có chút lo lắng dồn dập:
"Ưm, đau...... Đi ra ngoài, đi ra ngoài......ưm......"
Cánh tay không có điểm chống đỡ, bị anh giam ở trên tường, áo sơ mi trên người đã ướt nhẹp. Gắt gao dán ở phía sau lưng cậu.
Từ khi sinh bảo bảo về sau, phảng phất thân thể cậu càng thêm thành thục, càng thêm không bình thường, làm nam nhân quả thực có huyết mạch phun trào, cái này cùng ở trên giường không giống nhau.
Bây giờ có thêm đường cong mê người hơn nữa một bàn tay to thuận thế từ trên eo thăm dò đến trước ngực, có thể sờ đến chỗ mềm mại kia.
Đường cong hoàn mỹ quả thực làm người muốn ngừng mà không được, vẫn là một bạn nhỏ thế nhưng đã sinh bảo bảo để lại vết sẹo trên bụng, hiện tại cơ hồ nhạt dần đi nhìn không ra.
"Không được, anh muốn làm cái gì? Bảo bảo còn ở bên ngoài khóc......"
" Bảo bảo không có khóc."
Anh nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai, ở bên tai trầm thấp nói:
"Bảo bối, em thả lỏng."
"Làm sao thả lỏng, hu...... Đau."
"Như thế nào nhiều lần như thế mà vẫn chặt?"
"Đau, ưm... Chỗ nào có một chút tiến vào, đi ra ngoài....đi ra ngoài......"
Thật là một chút chuẩn bị đều không có, đột nhiên liền ăn bữa chính, này nào có ai có thể tiếp thu được.
Cậu gắt gao cắn môi dưới, không muốn để bản thân kêu rên, một bên lại oán giận anh:
"Không cần, hu...."
Thật là cho dù bao nhiêu lần thì thật sự cảm thấy kích cỡ không thích hợp, hơn nữa này còn không có chuẩn bị gì, thật là hai người làm bao nhiêu lần, một lần nữa làm vẫn là sẽ cảm thấy không thích ứng.
Cậu hừ hừ hai tiếng, cả người đều bị dán ở trên tường, lạnh lẽo làm cậu muốn chạy trốn, chính là chỗ nào đó quan trọng lại bị anh nắm lấy:
"Hu hu... Ngày hôm qua không phải đã làm sao? Chậm một chút... Chậm một chút."
Chuyện tới bây giờ, cậu tự nhiên biết anh khẳng định sẽ không tha cho mình.
Một cổ tức giận này từ buổi sáng vẫn luôn nghẹn tới hiện tại, về nhà không dỗ anh còn chưa tính, thế nhưng còn ló đầu ra, nửa người trên trần trụi ở trước mặt anh lắc lư, hơn nữa con trai cũng không nghe lời.
Cảm giác mọi chuyện đều không hài lòng, chỉ có thể ở trên người bảo bối tìm sự hài lòng.
Cậu khóc hu hu, còn không biết chính mình sai ở chỗ nào, ngực cùng mông bị anh mạnh mẽ xoa nắn, hai chân căn bản không đứng được.
"Có biết lúc tắm rửa mà phân tâm là một chuyện rất nguy hiểm hay không?."
" Thì ra là không biết, chỉ là hiện tại đã biết......"
Bọt trên người đều đã thay đổi thành nước, một cổ tươi mát kia còn có hương sữa trên người, đều làm anh cảm thấy hô hấp khó khăn, một ngụm cắn ở trên vai cậu, ngực được thỏa mãn cực lớn.
Cả người cậu đều la hương thơm, làm Omega lây dính hương vị của anh, loại cảm giác này là thành tựu tràn đầy.
Chờ đến khi hơi chút mở mắt, miệng lại bị lấp kín, căn bản nói không ra lời, chỉ cảm thấy cực kỳ mềm.
Anh quen thuộc thân thể cậu, biết nơi nào có thể làm cậu khóc, có thể làm cậu chịu không nổi, anh hơi chọc một chút, cậu nắm lấy cánh tay anh:
"Hu, anh...em sai rồi...em sai rồi... Tha em đi......"
END CHAP 151.