Bạn Tuphung2402 tha cho mình. Mai mình có bài kiểm tra quan trọng! Các bạn cho nợ, chưa thể bù kịp! ^^
|
Trưa hôm sau, tình hình khả thi hơn, Huy Phương đang ở phòng hồi sức. - Ư ư... A, đau thế! - Phương tỉnh dậy. "Chuyện gì thế này? Đau đầu quá... Ơ, anh Đăng sao nằm ở đây?" - Anh.. Dậy đi! Hải Đăng giật mình, ngửng đầu lên. - Anh ngủ gật ở đây làm chi, sao không lại đằng kia mà nằm.. - Hơ, em tỉnh rồi à? Em thấy trong người sao rồi?? Trời ơi! Có biết là anh lo em lắm không hả?? Anh xin lỗi! Anh không bảo vệ được em... - Đăng vội ôm lấy Huy Phương - Anh cứ sợ em tử rồi! May trời em vẫn ổn... - Buông..em ra. Anh SẾN quá.. Ui, mấy giờ rồi anh? - 11 rưỡi. Em đói rồi phải không? Để anh MỚM cháo cho nè! - Mớm á? - Đùa rồi, đút cho! - Tên trộm bị tóm chưa anh? - Rồi rồi, chúng trên công an hết rồi! Em an tâm! - Ở nhà mất gì.. - Bảo an tâm đi mà, không mất gì hết! Nào, há miệng! - Thôi được rồi! Đau não quá em không ăn đâu! - Ơ, nhưng đâu có đau miệng! Nào! - ... - Tốt lắm! Tiếp tiếp! - . . . - Giỏi quá! - Em không ăn nữa đâu! - Không được! - ... Anh tốt thật, anh cứ giống như người anh trai em ấy! .. Anh có thương em không? - Hơ.. Ờ, có! Anh coi em như đứa em út ế! - Đứa em út Ế?!? (-_-) - Thôi mà! - Lại ôm em đi! Hải Đăng nhẹ cúi xuống, choàng tay qua người ôm lấy Phương. - Cám ơn, em ổn rồi! Em cần nghỉ thêm. - Uh, em nghỉ ngơi đi, anh qua kia ngồi, có gì cứ gọi!
Trong khi Phương còn ngủ, Hải Đăng tranh thủ về lại nhà, ăn uống và làm chút việc. 2h chiều. Đăng quay lại bệnh viện, Huy Phương vần còn ngủ. Cậu rón rén đặt lên bàn bên cạnh giường một.. Khung hình. Đó là hình Đăng Phương, là hình tự sướng mà trước đã post lên face.
"Ô, cái gì đây? Coi nào, đẹp quá! Ai mà iu chết đi thế! Phan Huy Phương đây mà! Ủa, mà sao hình mình nằm nguyên con ở đây vậy? Oh, ..." - Sao tự nhiên cúp điện hết trơn zậy? - One 2 3, HAppy BIrthDAy to YOu, happy birthday to you, happy bírthday, happy bírthday, happy birthday to you!!! Chúc mừng sinh nhật Phương! Hải Đăng đặt chiếc bánh kem 2 tầng lên bàn rồi kéo ghế ngồi xuống. - Chúc mừng sinh nhật thứ 12 của em, em mau thổi nến với cả ước đi! - Ôi mẹ ơi... - Ơ, sao vậy? - Đỡ.. Đỡ em ngồi dậy với! Đăng đỡ nhóc Phương lên, đặt cái gối sau lưng, rồi quay ra bật đèn. - Anh lại đây! Nhóc Phương ôm chầm lấy Hải Đăng. - Cám ơn, cám ơn anh rất nhiều! Sao anh biết hôm nay sinh nhật em? - Bí mật! - Hình này.. - Quà sinh nhật đấy! Còn mấy món nữa cơ! Khi nào về anh cho xem! - Hí, nếu em mà là con gái thì chắc lớn em yêu anh luôn quá! - Haha.. Sến quá!
Tuần sau, Huy Phương được thả về, nhưng bác sĩ dặn sẽ phải quay lại kiểm tra và thay băng mỗi ngày. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Dạo chap 5: quay lại chốn trường lớp, Huy Phương lại được hội ngộ với người quen. Chuyện gì tiếp theo sẽ diễn ra? Mời các bạn đón đọc chap 5! Hẹn gặp lại!
|
Truyện hay nhưng sao nó có vẻ mông lung ko rõ ràng thế nhỉ. Chờ chap tiếp
|
Pác tg ơi vik lẹ đi e hóng quá. À quên mai mốt đau trên đầu ng ta nói là đau đầu hs 12t làm gì bít đau não * cười* thui e hóng chap mới quá tg mau mau nhá
|
|