( xin lỗi mọi người. Đây không có thể coi là một câu chuyện hoàn chỉnh nhưng là câu chuyện có thật. Đây là lời tâm sự của mình, tâm sự này mình muốn gởi đến một người tên là Trần Trương Vĩ học ở trường thpt Tháp Mười. Mong mọi người thông cảm cho một người si tình như mình)*Thành thật cúi đầu*.
Tôi: Lê Minh Thiện 17 tuổi( I'm Gay) tôi sinh ra trong một gia đình có thể nói là khá giả. Là con út trong gia đình 5 người. Vì tôi là con út nên được cả nhà rất mực thương yêu. Tôi có một nước da hơi trắng và đôi môi hơi đỏ cùng với đôi mắt hí. Tôi không đẹp cho lắm nhưng cũng được nhiều người khen. Tôi cao 1m70 nhưng nặng có 49kg hà. Tướng người thì "tiểu thụ" không giống
"Tiểu công" tý nào.
Cậu ấy: Trần Trương Vĩ 17tuổi. Gia đình thì tôi không rõ. Vĩ cao khoảng 1m67 nặng khoảng 48→49kg. Cậu ấy có làm da hơi rám nắng, tóc cắt kiểu mái ngố, miệng lúc nào cũng cười cười nói nói. Nói chung tính tình Vĩ rất vui vẻ hoạt bát.
Câu chuyện bất đầu từ khi chúng tôi quen biết nhau và học chung một lớp:
Tôi và Vĩ vốn là hai người không quen biết hay liên quan gì đến nhau cả. vì học chung một trường và cùng một khối nên cũng có chạm mặt nhau vài lần, cũng có nói chuyện với nhau nhưng chỉ là xả giao qua lại bình thường.
Và rồi khi lên lớp 9 chúng tôi được học chung cùng nhau và kể từ đó chúng tôi đả trở nên thân nhau hơn.
Tôi ngồi ở dãy bàn ngay cửa còn Vĩ thì ngồi dãy bàn đối diện bàn giáo viên. chúng tôi vẫn thế mỗi tiết ra chơi chúng tôi đều cùng nhau đi ăn. thời gian cứ thế trôi qua không biết Vĩ nghĩ tôi ra sao hay coi tôi là một người như thế nào nhưng tôi coi Vĩ là một người rất rất quan trọng.
Chúng tôi cứ như vậy vui vẻ bên nhau qua học kìI. Vĩ cũng có tâm sự với tôi một hai đều thầm kính của mình. Kể từ khi Vĩ nói với tôi những đều ấy tôi lờ mờ có thể đón được giới tính thật sự của Vĩ.
Thời gian tốt đẹp ấy cứ qua đi. Tôi ước gì thời gian sẽ dừng ở giây phút này mãi mãi. khi tôi ở bên Vĩ tôi cảm thấy rất là vui. Tình bạn của chúng tôi có thể sẽ tốt đẹp và thân thiết hơn nếu như không xảy ra việc đó thì tình bạn của chúng tôi có thể đả tiến triển thêm một bước.
Ngày đó tôi không cố ý nhưng đã làm một việc vô cùng ngu xuẩn. Hành động núi kéo đó của tôi đã làm rạng nức tình cảm của hai người chúng tôi. Tôi rất hối hận, nếu như ngày đó tôi không núi kéo thì hôm nay tôi đâu mất đi tình bạn của chúng tôi và mất lun cả con tim của Vĩ.