có 1 thằng tui ko biết tên, đc giới thiệu là lính mới về cơ quan, lính nghĩa vị đó mà, có đc dô biên chế gì đâu, dạng như vậy gọi là lính lát, phục vụ có thời hạn trong ngành công an, còn sau đó có đc vào biên chế hay ko thì tùy, xét duyện này nộ hay học hành gì đó nữa tui ko rành, muốn biết hỏi ông xã tui cho chắc cú, má tui phụ dọn tiệc ra bàn, tui loay hoay múc củ kiệu của hành trong cái hủ, lủm thủ 1 củ nhai nhóp nhép
- bữa nay chua hơn hôm qua rồi đó má - con kêu thằng P nó dậy xuống tiếp bạn đi, để má dọn cho - kệ ổng đi, ổng xuống bây giờ đó - bộ nó uống dữ lắm hả con? - 2 thùng, chắc ổng quất cỡ 10 lon...con chừa bụng lại con tiếp mấy thằng này nè...đã vậy kêu về còn ko chịu về đòi uống nữa - nhậu xong ko có cho nó đi đâu nữa nhen con - nảy ổng đòi đi lại nhà sếp ổng nhậu tiếp...mà con kêu ngày mai đi đi..tưởng đâu ổng về ổng chịu ngủ rồi đó chứ..ai ngờ ổng điện bạn ổng lại nữa nè...lát cho ổng nằm luôn để ổng khỏi đòi đi
tui đổ tôm khô dô, cắt thêm mấy cái trứng ốp thảo bỏ vào
|
Ông xã tui lững thững đi xuống — hê...mấy đồng chí...hép pi nêu dia
Tui nứớng nốt mấy con mực trên dĩ xong mang ra bàn
— tự nhiên nha mọi người...ăn thử bánh tét nếp Bến Tre coi, ngon cực kì luôn
Thằng Đạt chạy lại lòng ba ngồi, anh P liền ôm nó, nghiêng đầu xuống — ai lì xì cho con vậy? — chú. Thằng Đạt chỉ chỉ Thằng Đạt cầm tiền 1 lát rồi thả tùm lum đầy nhà, thật ra mấy đứa con tui nó ko có mê tiền, ko hiểu sao nó ko thích tiền nữa, Thùy Dương cũng vậy nè, ko có khoái tiền, người lạ cho bánh kẹo nó cũng ko ăn nữa, tui thấy có nhiều đứa con nít thấy người ta ăn hay đòi , còn tụi nhỏ nhà này cho ko lấy, tỏ vẻ ngại lấy rõ ràng, thằng Đạt thì cũng ko đòi bánh bằng đồ chơi
Tui cúi xuống lượm tiền , xếp lại 4 tờ bỏ túi
— chú Long giữ dùm cho hen
Thấy vậy chứ lì xì qua lì xì lại cũng ko có lời lóm gì đâu
|
— em mới về cơ quan anh P nên ko biết đó, từ nhỏ anh đã sống ở đây , lúc cái nhà này còn là mái ngói vách gỗ — hộ khẩu nó ở đây mày ơi — thằng Tú nhìn na ná 1 người bạn học chung với anh ở SG lắm...có nét hơi hơi — hơi tửng giống mày hả Long?... Mọi người rộn rã, tui cũng ko biết tui có tửng hông, tui đang tiếp khách rất nghiêm túc đây
— mày cứ nói vậy ko....( chỉ cái ly rượu)...tới quận mày đó uống đi
Thằng Hưng uống xong thì đưa cái ly cho tui rót rượu cho anh Quí
— ở đây 1 lát ai đi trực vậy ta? — anh...( quay sang vỗ vai thằng Tú)...thằng Tú
Thật ra trong 4 người thì có 3 người mặc cảnh phục, chỉ có thằng Tú là mặc đồ thường , mới đầu tui ko nghĩ nó là người của cơ quan anh P đâu, nó nói tui ko thấy nó chứ nó thấy tui 3 lần, kì vậy ta? Về cơ quan 3 tháng rồi mà tui ko biết, ít ra cũng từng thấy mặt chứ sao tui ko thấy gì hết trơn hết trọi, đám cưới thằng Hưng mới đây tui đi tui thấy 1 đống người lạ, mần quen cụng ly nhau cành cạch, giới thiệu tên tuổi trong bàn , mà công nhận ngành này xả giao mạnh ghê nha, mới tới công an Bình Dương, Tiền Giang, Vĩnh Long, Bến Tre luôn, nghe giới thiệu công an Bến Tre giựt mình mậy, Nói chi xa xôi, trong huyện còn chưa biết hết nhau nữa nói chi xa xôi — nói thiệt với em là bạn bè của anh P anh ko có biết hết....tình nghĩa lắm tết nhứt tới nhà đã " đại chí cốt" lắm rồi....haha. ( tui cười sang sảng) — đại chí cốt thì 2 đứa cưa đôi đi. Anh Quí cười hà hà — em đại chí cốt sao bằng anh với thằng Tú, thằng nào lát trực chung mới đại chí cốt — phương mày thấy thằng em trời đánh của mày nó xĩn nó kêu tao bằng thằng kìa — kêu bằng thằng mới đại chí cốt mậy....rót 1 ly đầy cưa đôi phạt nó đi — cái ly tới đâu mà lâu tới tui quá vậy chời Tui nhấc chai rượu lên — mày đưa cái chén đây tao chế dô cho mày uống — ngộp chết bạn ơi — phim Tàu nó uống vậy ko đó mày, rót đầy chén cụng lộp độp , uống nguyên 1 hủ cũng có — đóng phim xài nước suối ko hà ba ơi — thì mày cứ coi như nước suối đi — nói chơi chứ hồi trưa này tao mới uống 2 thùng bia tại nhà — phải ko đó. Anh Quí lườm lườm tỏ vẻ nghi ngờ — em nói thiệt....ko tin anh hỏi anh P coi — ừ....đúng rồi....thằng Long uống hết 2 thùng...1 thùng uống 1 lon...còn 23 lon tao uống — anh xạo....anh mà uống 23 lon...
|
Má tui cắt 1 dĩa bánh tét nhân ngọt mang đến, má cũng ăn nữa khúc , vừa cầm vừa nói — mấy đứa ăn thử bánh tét nhân ngọt nè, gói nếp thái ngon ghê luôn dậy đó Tui tự hào — "1 đòn 100 ngàn đó mấy đồng chí"— tui bốc 1 khoanh đưa cho anh Quí — " anh ăn thử coi" Anh Quí cầm lấy, cắn 1 miếng nhai ngấu nghiến, giọng ưm ửm — " ngon lắm" — anh quí quay sang hỏi má tui — " bánh này nó làm cái nếp thơm đó chứ bác" — thằng Long nó mua chứ nhà bácnăm nay cũng ko gói gém gì Mấy bạn biết sao bánh tét nó ngon ko? Nếp thơm thái 1 ký 30 ngàn, khác với nếp thường 1 ký 10 ngàn. Cỡ 10 năm về trc các bạn thấy ko khí mùa xuân rất rộn rã, nhà nhà nấu bánh tét , mấy năm đỗ lại đây do công việc bận rộn, vất vả hoặc ko có thời gian nên việc gói bánh ít đc chú trọng, 1 số nhà gói vì mục đích thương mại, cho nên là chất lượng rất kém Nếu mà vận dụng sự từng trãi để viết thì rõ ràng gói bánh rất cực, ngày xưa má anh P gói thì ba và anh P phải ngồi phụ buột dây. Và tui cũng chia sẻ chính xác cho mấy bạn biết là. Công đoạn buột dây cực kỳ quan trọng ko hề kém công đoạn ngâm đậu nấu nhân , và đãi nếp. Và buột dây ko gì hoàn hảo hơn bằng đàn ông, buột chặt hơn phụ nữ, bánh có nhão nhẹt hay mau thiêu hay ko lệ thuộc vào việc buột dây, ngoài ra còn là ý thức vệ sinh của người gói nữa, cái bánh lúc chín vớt ra còn đc ngâm dô cái bồn nước sạch để cho lớp bẩn lá hay nhựa nếp dính ở ngoài đc rữa trôi đi, sau đó vớt ra vác lên xào, thường thì lúc buột dây đàn ông hay cột 1 cặp lại với nhau nên việc máng lên xào rất là thoải mái, lúc này là lúc chờ cho nước thật ráo, cách gói như vậy sẽ giữ cái bánh tới rằm, thậm chí qua rằm vẫn còn ăn đc, nói có sách mách có chứng, bây giờ ko có cái bánh nào ăn đc tới mùng 5, họ ko tự tin về độ buột chặt của mình để ngâm vào bồn nước, bởi vì ngam như vậy nhựa nếp và lớp bẩn lá sẽ bị rữa đi, sau khi bánh nguội sẽ ko dễ tồn tại vi khuẩn phân hủy lớp tiếp xúc này ngấm lan dô trong làm hư cái bánh, nếu bánh ko buột chặt sẽ gặp vấn đề ngấm nước , thậm chí ngay cả trong quá trình nấu 1 cái bánh buộc chặt các bạn tưởng tượng như luộc 1 cái hột vịt vậy đó, lớp lá chuối khác ở chỗ là nó có thể lấy hơi nước qua quá trình thẫm thấu, đòi hỏi ngày xưa ba má mình nấu bánh đúng 8 tiếng để baỏ đãm bánh ko bị , gọi là gì nhỉ? Giống như 1 nồi cơm điện mà mình nấu quá chật gạo, nguyên lí nấu thông thường của 1 cái nồi cơm điện tuy đã nhảy nút warm khá lâu mà cơm còn sống nhăn vậy đó, bị vì nó chật chội, ko đủ khoảng cách để hơi nước len lõi làm chín, tại sao cái nồi 1 lít 2, người ta khuyên bạn chỉ nên nấu 1 lon,1 lít 8 nấu 2 lon ví dụ như vậy, bạn nấu nhiều cho dù bạn có bỏ lượng nước thích hợp cũng dẫn đến sống cơm thôi, bởi vì thời gian cook của nồi cơm điện đc lập trình hết rồi Quay lại chuyện nấu bánh tét, có thể vì lí do thương mại nên nguoi ta ko thèm buộc chặt, chẳng cần phải chờ bánh suốt 8 tiếng với việc lấy hơi nước thẩm thấu trong quá trình nấu, buột lỏng lẽo lấy nước trực tiếp cho mau chín, vớt ra cũng ko thể ngâm dô cái lu đc, Nói gần nói xa chẳng qua nói thật, mua bánh tét tết là 1 nghệ thuật, sẽ mua lầm, chắc chắn. A , lát tui quỡn tui sẽ post share cho các bạn cái mâm ngũ quả của vợ chồng tui, 2 cái bánh chưng, ko có bánh tét, bởi vì tui quan sát quá trình gói bánh chưng tui thấy logic, người Bắc gói bánh chưng quá tuyệt vời, bánh chín còn dùng tấm ván ép bánh Riêng về bánh tét thì tui mua ở 1 chỗ rất qui tính ở trong miền nam, 1 cái 100 ngàn tui đồng ý, tại vì nếp thái đã 30 ngàn, cái bánh 1ky 8, coi như nguyên liệu đã xít xoát 50 ngàn, 50 kia trở cho công gói bánh bài bãn đúng với công đoạn mà ông bà mình gói đc hông? Đc, Những bạn ở SG mua bánh tét cúng đó, bình luận thử coi có bao nhiêu cái bánh ăn còn đc và có bao nhiêu cái bánh gặp vấn đề Bao nhiêu năm qua tui chưa chứng kiến 1 cái bánh tét nào còn ăn đc tới ngày rằm tháng giêng, cứ hễ nhắc tới gói bánh tét là tui lại tự hào về má chồng tui, năm ngoái má có gói, năm nay má ko gói đc vì ba ko khõe để ngồi buột dây, anh P ko rảnh để ngồi lau lá, tui lại ko có ở nhà nữa, đành phải đi mua ở ngoài
|