Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế
|
|
Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế Chương 51: Đoạn sông kinh dị Trong hai ngày đoàn xe ở lại thành phố D, đoàn xe dị năng từ trong thành phố tìm kiếm các vật dụng cần thiết như xe, máy móc thiết bị. Các vật tư khác như lương thực, thực phẩm, dược phẩm và xăng dầu hầu như đã không còn, tại khu căn cứ cũ cũng chỉ tìm được một ít. Xe được ưu tiên là xe quân dụng, đoàn xe kiếm được rất nhiều xe nhưng dùng được cũng chỉ có hơn hai mười chiếc có thể sử dụng được. xăng dầu trong không gian của Âu Dương Minh, nàng, Thiên Quân và các bé rất nhiêu nên đoàn xe cả gần trăm chiếc mà cũng lo không thiếu xăng, công thêm vàođó cũng có những chiếc xe được chạy bằng năng lương mặt trời nên cũng tiết kiệm được chút.
Những người mới gia nhập đoàn xe rất nhanh hòa nhập được với đoàn, họ cảm thấy mình sống có ích hơn, không cảm thấy mình không có dị năng thì không con vô dụng như trước nữa. Những đứa trẻ lấm lem, ăn mặc rách rưới cũng được các bác gái trong đoàn tắm rửa sạch sẽ, mặc bộ đồ mới cả. họ được ăn no mặc ấm, không còn lo lắng mình sẽ bị bắt đi giữa đêm nữa.
Hơn năm trăm người biến dị sau khi uống thuốc trở thành người bình thường thì ngay đêm đó có ngươi bắt đầu phát sốt. Đến ngày hôm sau thì thống kê lại đã có hơn ba trăm người có dị năng. Đồng thời dị năng của họ cũng có nhiều biến dị hơn, chẳng hạn như có dị năng bay ở khoảng cách ngắn, hay tiếng hót siêu âm cũng rất đáng kinh ngạc.
Đoàn xe sau khi hoàn thành công việc thì tiếp tục lên đường. Hành trình này kéo
dài một tháng không dừng ở bất kỳ nơi nàođể nghỉ ngơi lâu để bổ sung vật tư.
Quãng đường tuy không an bình nhưng lực lượng đoàn xe cường đại cũng rắc rối được giải quyết nhanh chóng.
Hôm nay, đoàn xe đi đến đoàn sông Thạch Hà nổi tiếng, trước đây nó là con sông xanh với hai bên vách đá rất nổi tiếng để du lịch nhưng giờ đây nó đã biến thành màu đen ngòm trong cực kỳ đáng sợ.
Đoạn sông này không có cầu đi qua, chắc là đã bị hư khimạtthếgiáng xuống. Chưa kể đoạn sông này còn khá rộng chắc khoảng trăm mét và độ sâu thì chưa rõ. Nước sông này còn có tính ăn mòn cực mạnh, những thứ kim loại, sắt đá thả xuống chỉ trong vài phút đã bị ăn mòn không còn lại gì luôn.
Đáng gờm hơn là trong sông có vài con cá biến dị nhảy lên nhảy xuống đã triệt tiêu ý tưởng đi bằng thuyền của mọi người. Ai mà biết được trong sông này con có bao nhiêu thứ kinh dị nữa chứ, riêng nước sông thôi cũng đã đủ khủng khiếp rồi.
Mọi người nhìn đoạn sông mà lòng hoang mang, lo lắng không biết nên làmthếnào?
Trong khi đó, đoàn xe có rất nhiều xe, nếu quay lại đi đường vòng thì rất xa. Mọi người phải trải qua bao nhiêu lâu mới đến được đây nên cũng không muốn quay đầu.
-Mọi người nghỉ ngơi tại chỗ trong khi chờ đợi.
-Đội trưởng tôi có thể thử không?
-Mọi người nghĩ ra cách gì thì cứ việc thử nhưng phải đảm bao an toàn tính mạng.
-Yes.
Các anh và nàng đều ngồi xuống một chỗ trống được nàng phủ một chiếc bạt nhỏ cạnh bờ sông rồi quan sát. Các bé cũngngoan ngoãn ngồi cạnh baba và mẹ của mình.
Có rất nhiều người ratay thử sức, tinh thần hăng hái là không kể siết.
-Tôi muốn tạomột cây cầu đất nối liền hai bờ sông.
-Tôi nghĩ rất khó, vì bờ sông quá rộng, công thêm mấy con thuy quái này có vẻ không khả thi chút nào.
-Chúng ta cứ thử xem.
Đội dị năng giả Thổ hệ cùng nhau thi triển dị năng lấy đất làm cầu, khi cây cầu sắp dược một nửa thì nhiều người sắp cạn năng lưc phải thu tay lại nên cầu chỉ xây được hơn nửa. chỉ bị vài con cá đụng phải đã đổ.
-Hay dùng kim loại làm cầu sẽ chắc chắn hơn đó.
-Thử xem sao.
Vậy là dị năng hệ kim lại thử sức tiếp theo nhưng vẫn không thể thành công được.
Mọi người nan chí mà ngồi bên bờ xem xét. Có vài người dị năng hệ băng dùng dị năng đóng băng mặt nước thử xem. Lúc đầu cũng có hiệu quả chút ít nhưng chỉ sau chục phút thì băng cũng tan đi, như vậy sẽ không chịu nổi áp lực của đoàn xe.
Các thành viên đã chán nản hết rồi nên giờ đây đoàn xe chỉ trông cậy vàocác vị đội trưởng thôi.
Triệu Hàng dựa vàotinh thần dị năng của Âu Dương Hạomà vẽ lại bản đồ bao quát con sông. Nhìn bản đồ đã hoàn thiện các anh và những người ngồi đây đều tram ngâm suy nghĩ.
-Nếu vòng qua hạ lưu con sông thì cần phải mất hai tháng lộ trình nữa thì mới qua được bên kia.
-Sử dụng những dị năng khác thì hơi khó, con sông khá rộng, còn chưa kể tới đám thủy quái dưới sông nữa.
-Dùng cây và kim loại kết hợp làm cầu được không?
-Có khả năng, chỉ cần hai cây thân gỗ dài, lớn. dùng dây leo quấn lại cộng thêm dùng kim loại gia cố bề mặt thì tốt hơn nữa. con nước thì dị năng giả hệ băng có thể đóng băng liên tục khi đoàn xe đi qua.
AnThếKiệt nghe nàng nói thì nghĩ ngay ra. Các anh cũng đồng ý với ý kiến này.
-Ok, dùng cách này đi.
-Chuẩn bị bắt đầu thôi.
-Đợi chút
-GìthếDi?
-Diên Nhi! Thả cua con của con xuống nước để đám thủy quái nên yên lặng cho chúng ta đi qua.
-Vâng ạ.
Các anh trân trân nhìn cô bé gỡ con cua bé xíu từ trên mái bé xuống,thếmà thường ngày các anh cữ nghĩ nó là kẹp tóc của cô bé cơ đấy, ai dè là cua biến dị đàng hoàng chứ chẳngchơinhé. Con cua nhanh thoăn thoắt bò xuống nước trước anh mắt kinh ngạc của mọi người.
-Con cua đó cấp mấy rồi Tiểu Diên?
Âu Dương Minh hỏi.
-Cấp 5 ạ, tại nó lười biếng qua nên chỉ đượcthếthôi ạ.
-Bento và Lang cũng cấp 5 rồi, biến thái quá đi mất.
-Cua con nói chún ta có thể đi qua rồi, bọn thủy quái này sẽ không dám làm phiền chúng ta đâu.
-Rồi mọi người bắt tay vàolàm việc thôi.
Không biết người nàonhặt được vài hạt thông nên gieo xuống đất xong, chúng nhanh chóng dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy mà vươn qua tới bờ bên kia sông. Những dị năng giả hệ mộc dùngdây leo gia cố giữa hai cây để thêm chắc chắn. dị năng giả hệ thổ và hệ kim dùng dị năng bảophủ đất và kim loại trên hai cây làm nó trở thành một cây cầu hoàn chỉnh.
Mặt nước yên ắng, không con cá nàonhảy lên nữa nên mọi người càng yên tâm hơn. Cua con đã bò lại lên bờ và được Diên Nhi đưa lên mái tóc làm thành kẹp tóc rồi.
-Mọi người lên xe chuẩn bị lên đường nào.
Những người khác nghe hiệu lênh thì nhanh chóng lên xe. Đến khi tất cả mọi người đều lên xe rồi thì đoàn xe bắt dầu xuất phát.
Cây cầu kiên cố, đoàn xe tuy nhiều nhưng khi xe qua hết thì cây cầu vẫn còn nguyên không có dấu hiệu nứt gãy nào. Mọi người quyết định vẫn để cây cầu lại để cho những người khác có thể còn đi qua được.
Đoàn xe tiếp tục hành trình, đoạn sông kinh dị này rất nhanh được mọi người đưa vàomột trong những chiến tích chiến đấu trên đường của đoàn xe khiến những người có mặt trong đoàn xe lúc bấy giờ đều cảm thấy thật tự hào.
|
Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế Chương 52: Tang thi triều bao vây Ngọc Nhã trả thù Hành trình gian khổ kéodài gần một năm trời cũng gần kết thúc, khi mọi người biết rằng chỉ cần một tháng nữa thôi thì họ cũng sẽ tới nơi mà ở đó họ sẽ có một ngôi nhà cho riêng mình, một nơi ở yên bình không cần phải suốt ngày ngồi trên xe nữa.
Hôm nay đoàn xe quyết định dừng chân sớm, mọi người được phép tắm rửa thỏa thích. Ăn uống xong mọi người đi về chỗ ngủ của mình, nhưng sự vui vẻ sau bao ngày vất vả khiến họ không thể chợp mắt được. Họ bắt đầu suy nghĩ về viễn cảnh tương lai xây dung căn cứ nhưthếnào? Các vị đội trưởng từng nói họ sẽ xây dựng lại một thành phố như khi xưa: có nhà ở, có trường học. bọn họ sẽ là một công dân chân chính cùng xây dựng nên căn cứ đó. Rồi con cái của họ sẽ được đến trường, không còn bị đói đến mức khô vàng nữa và sẽ không phải sống trong lo lắng hãi hùng nữa.
Đem khuya mọi người chìm vàogiấc ngủ mang theo hi vọng về căn cứ mới. trong giấc mơ tươi đẹp khiến cho nụ cười của họ luôn hiện hữu trên môi.
Sáng sớm bầu trời trong xanh, từng tia sáng len lỏi vàotừng ô cửa kính ô tô đánh thức buổi sáng, đánh đấu một ngày mới bắt đầu. thời tiết bắt đầu chuyển giao rồi,mạtthếgiáng xuống bắt đầu của sự nắng nóng nhưng sau gần một năm thì mấy ngày hôm trước mọi người đã bắt đầu cảm nhận được cái lạnh khi màn đêm buông xuống. có rất nhiều đứa trẻ và người già không chịu nổi mà ngã bệnh, may mà kho thuốc của đoàn xe đầy đủ công với bữa ăn đây dinh dưỡng nên vấn đề này cũng không đáng ngại cho lắm. Ai cũng mong đoàn xe đến nơi trước khi có tuyết rơi xuống.
-Chúng ta ăn sáng xong sẽ xuất phát ngay, mọi người động tác nhanh lên một chút.
-Vâng, đội trưởng.
Mọi người nhanh dọn dẹp, tới xe nấu nướng để lấy đồ ăn.
Còn nàng và các bé đã được Trần Vân Yên nấu từ sáng nên đã giải quyết xong bữa sáng rồi, giờ chỉ cần đợi xe xuất phát nữa thôi.
Một tiếng sau, khi mọi người chuẩn bị lên xe để đi thì có rất nhiều tiếng động lạ ù ù xung quanh, mọi người ngây ngốc nhìn đám tang thi từ tang thi người, động vật,côn trùng từ bốn phương tám hướng vây lại đây.
-Chuyện gì xảy rathế?
-Đây là gì vậy?
-này này….
Mọi người hoảng loạn hét lên. Các anh nhanh chóng ổn định lại tình hình, những người thường nhanh chóng được đưa vàotrong xe trung tâm, di năng giả xếp ở ngoài
-Hỉ Tước, trên không trung.
Nàng giao nhiệm vụ tiêu diệt hưng con tang thi trên bầu trời cho Hỉ Tước. Hỉ Tước rít gàomột hơi thì biến thành hình thể khổng lồ, lông vũ bảy màu sặc sỡ tiên diễm. lũ tang thi trên không thấy vậy thì đã rút lui một phần rồi, còn lại thì bị móng vuốt sắc bén và lửa từ trong miệng nó thổi ra tiêu diệt.
Cuộc chiến trến không lấy một địch một trăm, một nghìn thì dưới đất cũng phải là một địch mười. Nhưng dị năng giả lai không cho phép mình sợ hãi mà phải xông lên, họ đã nhìn thấy hi vong ở phía trước rồi, tương lai của họ đang tới gần nên họ không cho phép mình lùi bước, càng không cho phép mình được chết.
-Hạo, Tiểu Nghị hai người tạosóng tinh thần làm gián đoạn liên lạc của kẻ lãnh đạođi.
-Ý em là tang thi này do người khác mang đến.
-Đúng.
Được rồi.
Âu Dương Hạovà Tiểu Nghị đều có tinh thần hệ ở cấp năm rồi nên những con tang thi người ở cấp hai hay ba đều bị hai người người dùng sóng tinh thần và lực lượng tinh thần chấn giữ nên áp lực của dị năng giả cũng giảm đi rất nhiều. nhưng đối với các loại động vật biến dị thì lại không được tốt cho lắm bởi vì cấp bậc ngang hàng hay cao hơn nên chúng không bị ảnh hưởng mấy.
Các dị năng giả tạothành các tổ đội để công kích tang thi.
Lang và Bento mỗi con đều đối chọi với một con tang thi biến dị cung cấp. đó là thỏ biến dị và chồn biến dị. có thể nói lần này chiến đấu của hai con thú sủng này là dựa vàotrí thông minh để chiến thắng được. Hai con vật đi theo nàng đã lâu cũng được nàng cho ăn các loại thức ăn có chứa linh khi trong không gian nên rất thông minh, có thể gọi là ngang ngửa với con người. Bento và Lang không ngừng vờn quanh hai hai con tang thi khiến chúng nổi giận mà tấn công mạnh mẽ.
Nhưng hai con thú sủng cũng không kiên nhẫn đùa giỡn nữa mà công kích mạnh hơn, chỉ một phút sau đó hai con tang thi đã chết.
Dị năng giả của đoàn xe đã có vài người chết dưới tay của động vật biến dị rồi nên mọi người càng cố sức hơn nữa.
Tiểu đội quân bé nhỏ của các bé cũng góp phần vàosức chiến đấu của đoàn xe, các bé cứ tập trung lại tiêu diệt từ con này sang con khác nên năng lượng vẫn được duy trì lâu dài hơn những đội khác.
Các anh cũng không rảnh rảng gì mà, mỗi một người đối phó với một con tang thi cấp cao nên cũng chỉ ngang sức mà thôi.
Còn với nàng mà nói, những con tang thi này rất nhẹ nhàng. Nàng không mất niều sức lực đã tiêu diệt được phần lớn tang thi rồi.
Chỉ hơn một giờ đồng hồ sau thì toàn bộ tang thi cũng đã bị tiệu diệt hết, nguy cơ đoàn xe cũng được giải trừ. Nhưng cũng có vài người chết và nhiều người bị thương. Đối với người chết họ quyết định hỏa thiêu để tránh cho những người chết còn trở thành thức ăn của tang thi. Còn những người bị thương thì không cần lo
lắng gì nhiều, thuốc và và những thư kỳ diệu của nàng có thì những người bị thương sẽ chẳng cần lo lắng sẽ chết hay biến thành tang thi cả.
Nàng căn dặn các thành viên khác của đoan xử lý chỗ này, nàng cùng các anh có việc cần làm nên khi bọn nàng trở về thì đoàn xe mới lên đường.
Tám người chia nhau ngồi lên hai chiếc xe việt dã chạy theo hướng bắc, nàng nhắm mắt ngồi trên xe không cử động. các anh cũng không hỏi mà cứ điều khiển theo hướng mà mà nàng đa chỉ. Xe chạy chừng hai mươi km thì gặp một tiểu đội nhỏ có khoảng ba bốn chiếc xe phía trước. Nàng bảocác anh dừng lại chỗ mấy chiếc xe kia.
Tiểu đội nhỏ này chỉ khoảng mười người gồm bảy nam ba nữ. họ đều ăn mặc rách nát nhưng không có vẻ gì tiều tụy cả.
-Cô..Cô đừng qua đây, tôi không làm gì cô cả…
-A…aaaa… xin chị tha cho chúng tôi, chúng tôi không biết gì cả….
Hai cô gái hét lên đó chính là hai cô gái Đàogia mà nàng đã gặp ở thôn Trầm Khê, cửa vàocủa Bình Lang cao nguyên. Hai cô gái đã mất đi vẻ kiêu ngạokhi trước, những người bảotiêu của bọn họ cũng chăng thấy đâu. Họ đi theo những người này cũng phải chịu rất nhiều tủi nhục.
-Kẻ khống chế tang thi đâu?
Nàng lạnh lẽohỏi.
-Khống chế tang thi? Tôi không biết…
-Chúng tôi không biết ai có thể khống chế tang thi cả…
-Các người là ai đến đây hỏi những điều vớ vẩn vậy?
Mấy thanh niên khác trong đoàn thấythếthì hét lớn.
-Hạo, anh làm cho kẻ đó xuất hiện đi.
-Được.
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Tiếng hét đau đớn trong một chiế xe vọng ra, những người kia hoảng sợ không thôi vì tiếng hét đó là của thủ lĩnh bọn họ.
-Dừng lại đi, tôi đau quá…xin anh…
Người kia đau qua mà lao ra khỏi xe, anh ta không ngừn ôm đầu kêu gào.
-Giờ mới biết đau đớn sao?
-Xin anh, tha cho tôi…
-Được rồi Hạo.
Âu Dương Hạothấythếmới chịu dừng lại, nghĩ đến việc vừa trải qua anh chỉ muốn hành hạ kẻ này cho bõ tức thì thôi.
-Ngọc Nhã! Cô có thể đi ra được rồi.
Nàng nhẹ nhàng nói, lời nói như nguyền rủa. một cô gái từ trên xe bước xuống. cô ta trông có vẻ tiều tụy hơn những người khác rất nhiều. không ai có thể nhận ra đây là một Ngọc Nhã xinh đẹp, kiêu kỳ mấy tháng trước.
-Thiên Di! Tôi hận chị. Hận tất cả các người. tại sao các người vẫn có thể sống vui vẻ trong khi chúng tôi đều sống khổ sở chứ. Tại chị mà mẹ và em trai tôi mới chết, tại chị mà gia đình tôi tan nát….
Cô ta điên cuồng phát tiết những đau đớn tủi nhục trong lòng ra. Mẹ và em trai cô ta kiêu ngạonên khi mới bị đuổi đi không có đoàn xe nàochịu thu nhận. vì đói mà bắt buộc phải gia nhập đoàn xe nhỏ bé nhưng ba người họ không có sức chiến đấu nên nhận hết các khinh bỉ, phải chịu đói chịu rét. Đế khi bị tang thi tập kích chỉ có một mình mới may mắn sống sót được. gia nhập đoàn xe này cô ta phải dùng thân thể mình để phục vụ kẻ thủ lĩnh, biết hắn ta có khả năng điều khiển tang thi nên cô ta dụ dỗ hắn báothù giúp mình.
-Ngọc Nhã, đó là báoứng mà thôi..
-Không, tại các ngươi….
-Vậy sao?
-Đúng.
Cô ta mơ hồ gật đầu.
Nàng chậm rãi lại gần cô ta, nói nhỏ vàotai cô ta một câu nói.
-Không thể nào…..
Cô ta bàng hoàng lắc lắc đầu liên tục như vẻ không tin. Nàng cũng không muốn phí sức nữa mà dùng hai cây dao nhỏ kết thúc mạng sống của kẻ thủ lĩnh và cô ta.
Cô ta đến khi chết vẫn chứ nhìn nàng chằm chằm.
Nàng cùng bảy anh chàng chuẩn bị lên xe quay về thì những người khác xin đi theo. Nàng không quan tâm mà bước vàotrong xe mặc kệ cho Triệu Hàng xử lý.
Cuối cùng Triệu Hàng cũng cho bọn họ đi theo nhưng sẽ bị giám sát trong một thời gian nếu họ chịu được, bọn họ đêu đồng ý.
Về đến đoàn xe thì mọi người đã xử lý xong hết rồi. thịt động vật rất nhiều đảm bảomọi người trong một thời gian sẽ được ăn thịt thoái mái.
Nàng cũng các anh liền cho đoàn xe lập tức xuất phát rời khỏi nơi này để tránh
tang thì bị mùi dẫn đến sẽ lại một phen chiến đấu nữa.
Trải qua chiến đâu vừa rồi mọi người lại càng đoàn kết hơn.
|
Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế Chương 53: Nam Hải! Chinh phục thôi Sau bao nhiêu hành trình vất vả, giản khổ cuối cùng đoàn xe cũng đến được Hải Nam. Vùng bình nguyên rông lớn nhất của phía Nam. Nơi đây rất ít dân cư sinh sống nên không có thành thị nàomà chỉ có những thôn làng bé nhỏ của người dân du mục mà thôi.Vả lại nơi đây trước kia cũng không đượ đầu tư cơ sở hạ tầng gì nhiều, khimạtthếđổ ụp xuống thì hầu như mọi thứ cũng đã bị phá hủy hết rồi.
Tất cả các thành viên thấy nơi đây là nơi dừng chân của đoàn xe thì vui vẻ không thôi, nơi đây sẽ là nhà của họ thôi. Mọi người được lệnh nghỉ ngơi rồi mới tiến hành mọi việc sau.
Sau khi tổ điều tra tình hình trở về thì đã xác định được ở đây có hai căn cứ nhỏ mà cả hai căn cứ này chỉ có khoảng hai trăm người. hai căn cứ này rất nhỏ yếu nên mọi người không xác định đánh chiến mà tiến hành thỏa thuận để giảm bớt tổn thất bằng bất cứ giá nào.
Triệu Hàng dẫn người đi thỏa thuận với hai căn cứ kia. Hai căn cứ này cũng chỉ có mấy dị năng giả mà thôi, căn cứ này cũng chỉ được xây dựng vài ngày trước đó. cả hai căn cứ đều yêu cầu một đại lượng vật tư và quyền lợi khi gia nhập. Nhưng khi chứng kiến sự to lớn của đoàn xe thì họ bằng lòng gia nhập. cứthếhai căn cứ sáp nhập vàođoàn xe một cách yên bình không thương vong.
Sau khi thương lượng xong xuôi thì đoan xe quyết định di chuyển vàotrung tâm của bình nguyên Hải Nam rồi mới bắt đầu xây dựng căn cứ.
Mọi thứ đều phải bắt đầu lại từ đầu nhưng sức mạnh con người là vô hạn. tất cả các thành vien khác không có bất cứ một ý kiến gì bởi vì gian khổ dọc đường cùng với mạng sống lúc nàocũng bị uy hiếp thì khổ cực này có tính là gì đâu.
Dị năng hệ thổ bắt đầu xây dựng những ngôi nhà cấp bốn, còn dị năng hệ kim kết hợp cùng gia cố với bọn họ. Những ngôi nhà lần lượt mọc lên thổi lên một nguồn sinh khí mới cho nơi đây.
Mọi người cùng nhau chung sức xây dựng căn cứ mới, một nơi ở cho chính mình. Những người này lúc nàocũng nở nụ cười những khắc khổ trên khuôn mặt đã thổi bay rồi.
Chỉ trong vòng một tuần mà nhà ở cho hơn hai nghìn người đã được hoàn thành.
Tất cả các thành viên lục đục dọn vàonhà mới, họ tự tay trang trí cho ngôi nhà của mình. Tất cả các ngôi nhà đều có kích thước như nhau. Nhưng người thuộc hộ gia đình sẽ được bố trí một khu, những người độc thân sẽ kết bạn ở hoặc ở một mình. Dụng cụ cho từng ngôi nhà sẽ được tổ hậu cần phân phối tùy theo từng nhà.
Năm đại gia tộc được xây dựng ở một khu riêng biết. và việc xây dưng sẽ do thành viên trong năm gia tộc đảm nhiệm nên những người khác trong đoàn xe không có ý kiến gì và đồng thời họ cũng biết mình làm sao đến được đây, còn sống.
Năm biệt thư lớn được xây dựng cách chỗ của khu nhà đoàn xe khoảng một km. ngoài năm biệt thự lớn còn có các ngôi nhà hai tầng lầu xen kẽ xung quanh biệt thư giành cho các thành viên của các gia tộc. các ngôi nhà đều được xây dựng và gia cố bằng kim loại chắc chắn rất có hiệu quả phòng thủ.
Còn ngôi nhà thuộc về nàng và các bé ở đó là một căn nhà do chính Ngọc Diên, Ngọc Ân và Ngọc Hàn tự mình xây dựng. các bé xây một ngôi biệt thư hai tầng nhỏ theo ý kiến bàn bạc của cả nhà. Tuy nói là nhỏ nhưng bên trong lại có đến bảy phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp đầy đủ tiện nghi. Các bé cũng trang trí cho căn nha hết sức xinh đẹp. bàn ghế đều là gỗ sưa trông rất hoài cổ nhưng được chạm chỗ hình những con vật trong rất đáng yêu. Tủ, giường đều mới và sạch sẽ. cả tòa nhà đều toát ra vẻ ấm áp không thôi khiến các vị gia chủ của năm đại gia tộc nhìn thấy đều bắt cóc cháu mình một phen để trang trí cho nhà mình nhưthế. May mà nàng và các bé đã thu gom rất nhiều thứ không chắc không đủ mất thôi.
Thiên Quân cậu rất bận rộn nên thỉnh thoảng mới thấy, cậu hầu như sẽ ở mọt ngôi nhà nhỏ của khu dân cư. Vân Yên và Tiểu Nghị cũng ở một ngôi nhà nhỏ ngay cạnh Thiên Di, cô bây giờ phải phụ trách công việc hậu cần cho đoàn xe nên rất bận rộn, tiểu Nghị thường ở với các bé. Chuyện nấu ăn thì thường nàng sẽ nấu nếu các bé ở nhà.
Các anh cũng muốn qua đây ở nhưng mà nàng không cho.Đùaà, bảy người nàng làm sao mà chống nổi, đau đầu.
|
Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế Chương 54: Kết thúc Căn cứ bước đầu đã xây dựng xong, hoàn thiên bề ngoài rồi. Căn cứ cũng có tên gọi của riêng mình đó là Thanh Yên. Mọi người đều mọng ở đây sẽ có cuộc sống thanh bình và yên ổn.
Bộ máy của căn cứ cũng được thống nhất, lãnh đạo cao nhất của căn cứ vẫn là năm đại gia tộc và nàng. Còn lại được phân thành năm nhóm riêng biệt.
Nhóm XD là nhóm xây dựng, nhóm này phụ trách xây dựng nhà cửa trong căn cứ, kiên tạocơ sở hạ tầng và tu bổ tường thành xung quanh căn cư. Nhóm này chủ yếu là dị năng hệ thổ và hệ kim.
Nhóm HD là nhóm hậu cần, trong nhóm hậu cần này còn chia thành nhiều nhóm nhỏ khác phụ trách vấn đề nấu nướng và thức ăn cho các nhóm còn lại.
Nhóm TT là nhóm trồng trọt trong khu căn cứ. khu cực trông trọt này đã được nàng dùng nước trong không gian pha loãng tưới qua nên có thể trồng được. diện tích trồng trọt này rất lớn, nếu trồng dược thì căn cứ không bao giờ lo thiếu lương thực. người thuộc nhóm này chủ yếu là nhóm người bình thường không có dị năng. Nhưng công việc trồng trtj này cũng rất nhẹ nhàng vì đã có thiết bị máy móc rất nhiều.
Nhóm CN là nhóm chăn nuôi. Các loài động vật sống trong không gian của nàng như gà, vịt, heo, thỏ, dê, cừu, trâu và bò đều được nàng đem ra để người trong căn cứ chăm sóc. Ngoài ra căn cứ còn tạo một hồ cá lớn để nuôi hải sản nữa. người trong căn cứ luôn dược bổ sung lương thực đầy đủ nên không có ai tiều tụy, đói cả. người ở khu chăn nuôi này cũng là người bình thường.
Còn có một nhóm là tuần tra đội nữa, nhóm này chủ yếu là dị năng giả hay người tập võ. Đội này sẽ có các tổ đội luần phiên đi tuần tra và canh giữ căn cứ. căn cứ rất rộng lớn nên hầu như các dị năng giả này rất ít khi được nghỉ ngơi. Những bức tường chưa được xây xong họ còn phải cử người canh giữ nhữa. có vài tổ đội thường xuyên phải ra ngoài săn giết tang thi nữa.
Nói chung chế độ phân phối của căn cứ rất công bình, ai cũng có công việc của mình, không ai được nhàn hạ cả.
Ngoài ra căn cứ còn có trụ sở lãnh đạo, bệnh viên, trường học nữa. nơi này chẳng khác gì một thành phố như trước kia cả.
Một số cửa hàng, gian hàng cũng mọc lên. Mua bán được thực hiện bằng tinh thạch, mọi người sẽ có thể đổi được cac loại thực phẩm cũng như quần áo hoặc cũng có thể sử dụng công điểm của mình mua những thứ này giống như hợp tác xã.
Căn cứ dần dần hoạt động đi vào quỹ đạo. mọi thứ dần dần phát triển tốt., lâu lâu có vài cuộc tập kích bất ngờ của tang thi nhưng không có tổn thất nào, có vài người còn bắt vài con tang thi nhỏ làm thú cưng nữa.
********
Các anh cũng nhất trí rằng sẽ chấp nhận cùng chung sống tốt với nàng vì tình yêu của nàng khiến các anh không thể yêu thêm một ai khác và bất chấp vượt qua tất cả. bảy người họ sẵn sàng dùng tình yêu để sưởi ấm con tim nàng và cùng nhau đi đến cuối đời này.
Hôm nay hiêm khi được rảnh rỗi các anh cùng nhau đi đến nhà của nàng, các bé đã đi học hoặc ra ngoài chơi rồi nên chỉ có mình nàng ở nhà thôi. Thiên Quân thì các anh vừa gặp cậu ở trụ sở rồi.
-Thiên Di, bọn anh sẽ cùng nhau yêu em, chúng ta cùng nhau sống hạnh phúc đến già nhé.
An Thế Kiệt đi đến trước mặt nàng nhẹ nhàng nói.
Nhìn đôi mắt tĩnh lặng của nàng, các anh đều hồi hộp chờ câu trả lời của nàng.
Nàng đi lại gần vuốt ve khuôn mặt cương nghị, rồi hôn lên khuôn mặt yêu nghiệt của Âu Dương Minh rồi quay qua hỏi những người khác:
-Như vậy các anh có ghen không?
-Thiên Di, đừng hỏi như thế, dĩ nhiên là anh ghen rồi, nhưng anh lại càng ghen tỵ hơn khi mà anh không được.
Đường Hiên nói.
-Đúng vậy, Thiên di. Em không thể bất công như thế được, em thân thiết hai nhười kia mà bỏ mặc anh, không được đâu.
Âu Dương Hạo nói.
-Thế thì phải thế nào?
-Thế này mới công bằng.
Nói xong, Đường Nhiên kéo tay nàng để nàng ngã vào lòng mình rồi cúi xuống ngậm lấy đôi môi hồng của nàng. Hai đôi môi dây dưa nhau, đến khi nàng mềm tựa vào lòng anh thì anh mới bằng lòng buông tha môi nàng.
Nhìn nàng tựa vào lòng Đường Nhiên điêì chỉnh hơi thở mà các anh mới phát hiện người yêu của mình đối với chuyện yêu đương thân mật rất ngây thơ. Nhìn đôi mắt đầy sương mù của nàng mang theo vẻ đẹp quyến rũ vô hạn các anh không khỏi bốc hỏa, hạ thân bắt đầu rục rịch.
Ngô Lâm kéo nàng thoát khỏi vòng tay Đường Nhiên vào lòng mình, giọng nói trầm ấm truyền tai nàng khiến nàng không khỏi ngứa ngứa.
-Em phải an ủi anh.
-E…
-Suỵt. đừng nói gì cả… hãy cảm nhận thôi.
Nụ hôn nhẹ nhàng, triền miên chứ không cuồng dã như Đường Nhiên khiến nàng say mê.
Bảy anh chàng bảy nụ hôn khác nhau, triền mien không dứt đến khi nào đôi môi nàng sưng lên mới thôi.
-Thiên Di..anh yêu em.
Âu Dương Hạo nhìn cô gái trong lòng mình nỉ non.
**********
Căn cứ trôi qua càng ngày càng tốt và không ngừng được mở rộng. số lượng người từ hai nghìn thì giờ đã tăng lên gần năm nghìn sau trong một năm. Mọi người không lo lắng tang thi nữa mà an ổn sống. cuộc sống đã trở lại nhịp nhàng như xưa.
Trong khoảng một năm này có rất nhiều chuyện xảy ra nhưng khiến cho mọi người kinh ngạc nhất có lẽ là đám cưới của chủ nhân căn cứ, một cô dâu và bảy chú rể. nhiều cô gái và chàng trai đau lòng nhưng cũng vui vẻ chúc mừng vì họ đều xứng đáng. Căn cứ chính phủ ở phía bắc sau vài lần đánh chiếm thất bại thì bắt buộc phải giảng hòa, các anh cũng đi qua một chuyến để giúp cao tầng bên ấy thay máu một phen nên hai bên không có xung đột mà còn hỗ trợ lẫn nhau.
Bây giờ nàng đang có thai, thai đã được ba tháng rồi mà cứ như sắp sinh khiên s ai nhìn cũng phải hoảng hồn luôn. Nàng cũng đã đột phá Tử Liên tầng thứ sáu rồi nên cái bụng bầu này cũng không ảnh hưởng đến nàng là bao ngoài nhìn thấy cồng kềnh thui.
Nhưng các ông các bà thì lại không được như thế, lần trước nàng mang thai bảy là họ không biết nhưng giờ là họ thấy rồi, mỗi lần thấy lại hay làm cái gì đó là họ phải được một phen ôm tim vì sợ. ai cũng tò mò không biết nàng mang thai mấy và là của ai, nhưng nàng không nói? Các anh cũng muốn biết nhưng phải dằn lòng lại.
Các bé biết mình sắp có em nữa thì vui lắm, hào hứng chuẩn bi này nọ cho các em. Các bé mới chỉ có sáu tuổi nhưng chỗ đứng trong căn cứ không nhỏ, các bé không phải chỉ dựa vàobaba và mẹ mà chính thực lực của các bé cũng khiến người khác không thể khinh thường.
Thiên Quân đối với việc chị gái mính có nhiều chồng và lại có thai là việc bình thường, bởi vì tư trước đến nay cậu quan niêm rằng chị gái mình không phải người bình thường mà.
Trần Vân Yên đã tổ chức một đám cưới nhỏ với Trình Hải.
Năm tháng sau……
Nàng sinh ra sáu đứa trẻ mập mạp dễ thương....
Hoàn………………..
|
Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế Chương 55: Ngoại truyện 1: Sáu ác ma ra đời Ngày nàng chuyển dạ sinh lần thứ hai cũng là ngày kỷ niệm hai năm thành lập căn cứ. lần này nàng sinh trong sự lo lắng của rất nhiều người. các anh khuyên nàng sinh mổ nhưng lần trước bảy đứa đứa cũng là sinh thường mà nên lần này nàng cũng sinh thường luôn. Bệnh viện căn cứ cũng có những thiết bị hiện đại và tiên tiến, Ngô Lâm là người trực tiếp đỡ đẻ nhưng vì hồi hộp quá nên luống nên đành phải để một bác sĩ khác đỡ đẻ.
Mà kỳ lạ thay lần trước nàng sinh thật nhẹ nhàng, giờ thì mấy nhóc này lại hành hạ nàng mấy tiếng đồng hồ mới chịu chui ra. Ôi nhìn sáu cậu nhóc kháu khỉnh mà ai cũng yêu mến cả.
Có thể nói sáu đứa nhóc nay là một tổ hợp gien kỳ quái, sáu bé đều có những đặc điểm của các bố, có các gien ưu tứ của bố và mẹ và đứa nào cũng giống đứa nào nên rất khó phân biệt.
Ai cũng tranh giành đặt tên cho các bé nhưng lại không biết nên để các bé mang họ gì nên cứ lấy tên trước còn họ thì tính sau. Các bé lần lượt tên là Tinh, Thạch, Vũ, Thiên, Nguyệt, Võ, Hoàng.
Nhưng đồng thời sáu đứa trẻ này cũng nhanh chóng bộc lộ bản chất ác ma trên con đường trưởng thành.
Biết bò thì lâu lâu mất tích.
Biết đi thì phóng dị năng lung tung khiến đội xây dựng của căn cư làm mãi không hết việc.
Biết nói thì miệng ngọt và độc dã man luôn. Ai được các bé khen thì ngọt như ăn mật và luôn biết cách nói để đạt được thứ mình thích còn không thì nói cho người ta á khẩu phải tư dâng ra.
Năm tuổi thì đối một phần tư căn cứ.
Sáu tuổi nhổ sạch lông của Bento và Lang làm tấm thảm tặng sinh nhật mẹ.
Bảy tuổi đốt lông của Hỉ Tước vì các bà nội thích mũ gắn lông chim.
Tám tuổi tự trốn ra khỏi căn cứ đến khi hết lương thực mới chịu về theo đó là một đống đàn em.
Mười tuổi bán anh trai cho mấy chị gái xinh đẹp mà các bé nhắm làm chị dâu được.
Còn về chị gái hả, các bé không dám. Mẹ mà biết thì các bé được “tuốt một phen à”.
Nếu người có tiếng nói nhất trong gia đình là ai thì người đó nhất định là mẹ, không càn lời nói chỉ cần một ánh mắt thôi cũng đủ khiến ai cũng phải sợ hãi. Tiếp theo là các baba, nhưng chỉ cần không chạm vào điệm giới hạn thì các baba sẽ mở một con mắt cho qua nếu không thì mông sẽ nở hoa. Con các anh trai ư, không sao, sáu bé trai này về độ lỳ lớn hơn một bậc nên không sợ. Còn hai chị gái ư? Xin miễn đụng vào kẻo thục nữ biến thành mẫu dạ xoa chỉ cần nói ngọt là được.
********
Cuộc sông căn cứ trôi qua yên bình, bệnh độc đã được kiểm soát nên mọi người cũng khỏe hơn. Con người chỉ cần sống yên ôn hòa nhập với tự nhiên sẽ sống yên bình.
|