Chương 1: Gặp gỡ. Đã một tháng kể từ khi phương Linh bước chân vào giảng đường đại học.Vui vì cô đã thực hiện được tâm nguyện trước khi mất của mẹ, nhưng lo vì rồi đây cô làm gì để có thể trang trải tiền học phí, tiền ăn, tiền học trên cái đất Hà Thành xa hoa này.Cùng với số tiền 10 triệu mẹ để lại, Linh phải đi kiếm việc làm.Và thật may mắn khi cô được nhận vào làm công việc rửa ly trong 1 quán bar trên đường Hai bà Trưng, quận Hoàn Kiếm Hà nội.Đây không những là nơi ăn chơi nổi tiếng mà còn là nơi vui vẻ của những đại gia lắm tiền, nhiều của, chán cơm thèm phở...Biết là nơi này không dành cho những cô gái quê ngây thơ, chất phác như Linh, nhưng vì mưu sinh, cô phải nhắm mắt đưa chân. và cô luôn tự nhủ với mình phải kiên cường để không bị tiền bạc che mắt. Hôm nào cũng vậy, khi vừa tan học, Linh lại hối hả đạp xe đến chỗ làm. Dạo gần đây, Long luôn xin công trở Linh đi.Long là bạn học cùng lớp đại học với Linh. Là công tử con nhà giàu, bố là chủ tịch hội đồng quản trị, anh trai là tổng giám đốc tập đoàn Blue Sky-Một tập đoàn điện tử nổi tiếng không những trong nước mà cả nước ngoài. Không những thế Long còn nổi tiếng đẹp trai, học giỏi. Xung quanh Long có biết bao cô gái xinh đẹp, giàu có, giỏi giang...nhưng Long không để ý đến ai ngoài Linh. Mặc dù so với nhũng cô gái kia Linh thua thiệt đủ đường, nhưng không hiểu sao Long vẫn thầm thương trộm nhớ Linh. Dù vậy nhưng chưa bao giờ anh dám thổ lộ lòng mình với cô vì anh biết Linh rất tự trọng, cô không muốn người khác nói cô trèo cao. Với lại Long biết Linh không hề yêu anh, cô chỉ coi anh là bạn-Một người bạn tốt.Long chấp nhận điều đó, đơn giản vì Long muốn ở bên cô, bảo vệ, trở che cho cô. Đã rất nhiều lần Long đặt vấn đề muốn giúp đỡ cô một công việc tốt hơn, không tổn hại đến danh dự của cô nhưng Linh từ chối vì ngại mang ơn Long. Biết không nói lại được lí lẽ của Linh, anh đành âm thầm đi theo bảo vệ cô. Tạm biệt Long, Linh tiến vào trong nơi công việc đang chờ mình. Vừa vào đến nơi, bà chủ bar đã gọi Linh lại và bảo: - Cháu đến rồi hả,cháu ngồi đi,ta đang có việc cần nhờ đến cháu-Vừa nói bà ta vừa đưa về phía Linh 1 cốc nước Linh ngạc nhiên: - Có việc gì vậy thưa cô? Bà ta vồn vã:-Thì cháu cứ uống nước đi cái đã.Đang cơn khát, Linh không hề nghi ngờ gì mà đưa cốc nước lên miệng uống hết 2/3 mà không biết rằng phía sau cốc nước đó là cả một sự toan tinh bẩn thỉu.Không lâu sau, Linh thấy đầu mình đau như búa bổ, mắt hoa lên nhưng cô vẫn kịp nhận ra ánh mắt lóe lên đầy thâm độc của mụ chủ quán...Rồi chẳng kịp nghĩ gì nữa, cô ngã lăn ra đất bất tỉnh. Chỉ chờ có thế mụ chủ quán liền nháy mắt cho hai tên bảo kê dìu Linh lên 1 phòng vip ở tầng 5. Đến nơi một tên đeo chiếc kính đen có vẻ ngoài hầm hố đưa tay gõ cửa. Mở cửa cho chúng là một người đàn ông khoảng chừng 30, dáng người cao lớn. Anh ta lạnh lùng nói: - Để tôi-Rồi đưa tay đỡ lấy thân hình bé nhỏ của Phương Linh và dìu vào phía trong.Hắn ta đặt cô lên giường. Hắn đưa mắt quan sát khắp người cô một lượt. Mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt cô. Rồi không hiểu sao hắn lại thở dài. Phương Linh đưa tay dụi mắt, rồi chợt nhớ ra điều gì, cô giật mình vùng dậy, nhìn thân mình cô thấy quần áo vẫn còn nguyên. Cô tò mò đưa mắt nhìn xung quanh thì nhận ra mình đang ở trong một căn phòng hoàn toàn xa lạ. Đang không biết phải làm sao, cô nghe thấy có tiếng mở nước ở gần đó, cô tò mò tiến lại chỗ phòng tắm, ghé mắt vào nhìn thì thấy có một gã đàn ông đang đánh răng...Cô cứ ngắm hắn mãi không thôi vì cô chưa từng thấy một gã trai nào lại đẹp đến thế. Dường như tất cả những gì đẹp đẽ nhất của tạo hóa đều có trên cơ thể hắn...Đang mải suy nghĩ vẩn vơ, bỗng cô nghe tiếng hắn: - Cô nhìn đủ chưa? Cô có cần nhìn xuyên thấu người khác như vậy không? Phương Linh bối rối như một đứa trẻ bị mẹ phát hiện nói dối: - Tôi...tôi... Gã đàn ông không chờ Phương Linh nói hết câu, hắn liền tiến lại phía cô hất hàm: - Cô chưa thấy trai đẹp bao giờ hay sao? Nghe câu hỏi hách dịch của hắn, bao nhiêu cảm xúc tốt đẹp trong cô về hắn chợt tan biến hết.Tự nhiên cô thấy hắn thật ngạo mạn đáng ghét, cô xì một tiếng rõ to: - Đâu có, tôi đang tò mò xem kẻ nào mà vô duyên quấy rầy giấc ngủ của người khác như vậy, hóa ra là cái kẻ không biết điều này đây. - Cô..Hắn vừa nói vừa đưa tay về phía Phương Linh định cho cô một bạt tai.
|