Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 498: Được anh đồng ý 3
Editor: Quỳnh Nguyễn Nhưng mà, chờ Tiểu Thỏ từ thuyền hải tặc không trung xuống, cả người cô đều đã quay vòng ba trăm sáu mươi độ, tất cả cảnh tượng trước mắt đều đã xoay vòng vòng, đầu óc cũng choáng váng, trong bụng lại càng có một loại cảm giác dời sông lấp biển. "Tiểu Thỏ...Cậu không sao chứ..." Trình Thi Đồng nhìn thoáng qua sắc mặt Tiểu Thỏ trắng bệch, đưa tay vỗ vỗ phía sau lưng cho cô, thấp giọng hỏi: "Nhìn cậu giống như cực kỳ không thoải mái." "Tớ..." Tiểu Thỏ mới vừa mở miệng, lại cảm thấy một trận ghê tởm đi lên, vội vàng đỡ bồn hoa ngồi xổm xuống nôn khan. "Bạch Tiểu Thỏ, cậu không sao chứ??" Mấy nữ sinh bên cạnh thấy thế, vội vàng xông tới, vẻ mặt thân thiết nhìn cô hỏi. "Tớ..." Tiểu Thỏ nôn khan một trận, rốt cục cảm thấy dễ chịu một chút, cô đỡ bồn hoa ngồi xuống, hướng tới các cô khoát tay nói: "Tớ không được....Các cậu tự đi chơi đi...Tớ phải ở chỗ này nghỉ ngơi một chút." " Có phải cậu có chứng sợ độ cao hay không?" Một người nữ đồng học ngồi xuống bên cạnh Tiểu Thỏ, giúp đỡ Trình Thi Đồng cùng nhau vỗ vỗ lưng của cô: "Tớ nhìn vừa rồi mặt cậu trắng bệch, hơn nữa ngậm chặt miệng, cũng không kêu ra a." " Hẳn là... Không có đi...." Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ, cảm thấy cái này hẳn là vấn đề độ cao, thật sự là thuyền hải tặc lật tới lật lui, xoay quá lợi hại rồi. " Không có việc gì, các cậu đi chỗ khác chơi trước đi, tớ ở chỗ này cùng cô ấy, một lát nếu như cô ấy còn không có tốt chút mà nói, tớ liền liên hệ thầy giáo Trình một phen, xem có thể đi về trước hay không." Trình Thi Đồng ôm bả vai Tiểu Thỏ, an ủi vỗ vỗ bờ vai cô, hướng tới mấy cái nữ sinh nói. " Được." Mấy nữ sinh thấy thế gật gật đầu, lúc xoay người chuẩn bị đi, đột nhiên lại dừng lại, vẻ mặt lo lắng nhìn Tiểu Thỏ nói: "Bạch Tiểu Thỏ, cậu phải cẩn thận nha, nghìn vạn lần đừng làm cho thầy giáo Trình nhìn ra vừa rồi là cậu thổ lộ cùng thầy a!!" "Ách... Ha ha ha... Tớ biết rõ..." Tiểu Thỏ ngớ ra một phen, sau đó vẻ mặt suy yếu hướng tới các cô phất phất tay, gật đầu bày tỏ chính mình đã hiểu. " Chúng ta đi đây, bye bye." Mấy nữ sinh kia dặn dò Tiểu Thỏ xong rồi, liền hướng tới cái chơi trò chơi khác đi qua. Trình Thi Đồng mắt thấy mấy người các cô đi, lúc này mới vẻ mặt lo lắng nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Tiểu Thỏ, cậu còn khó chịu sao??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn thoáng qua mấy nữ sinh kia đã biến mất trong biển người, nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cô đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên đầu gối, sau đó vẻ mặt thoải mái nhìn Trình Thi Đồng nói: "Ha ha, tớ không sao." "..." Trong mắt Trình Thi Đồng không nói gì nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt hồng hào trước mắt, kéo kéo miệng nói: "Cậu... Vừa rồi bộ dáng khó chịu như thế, đều là giả bộ?" "Đương nhiên rồi." Tiểu Thỏ gật gật đầu, hướng tới Trình Thi Đồng tiếp tục nói: "Rất không dễ dàng đến công viên trò chơi một chuyến, tớ đương nhiên muốn đi tìm anh nước chanh chơi a, chung quy không thể thật sự cùng các cô chơi cả ngày, hơn nữa, ngộ nhỡ lúc xếp hàng nhàm chán, các cô muốn tớ đi thổ lộ Trình Chi Ngôn làm sao bây giờ??" "..." " Được rồi, tớ không sao, cậu theo tớ cùng đi tìm chú nhỏ hay là đi tìm Cố Ninh Thư nhà cậu a??" Tiểu Thỏ cười tít mắt nhìn Trình Thi Đồng, trong thanh âm mang theo tràn đầy bỡn cợt hướng tới cô hỏi.
|
Chương 499: Được anh đồng ý 4
Editor: Quỳnh Nguyễn "Thôi, tớ đi tìm Cố Ninh Thư." Trình Thi Đồng bĩu môi hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Tớ mới không cần làm bóng đèn cho hai người các cậu." "Ách... Được rồi..." Tiểu Thỏ hướng tới Trình Thi Đồng phất phất tay nói: "Vậy tớ đi trước a." " Bye bye....." Trình Thi Đồng bất đắc dĩ lắc đầu, người này, đi theo chú nhỏ cô lâu như vậy, đều bị hư hỏng theo. Mắt thấy bóng dáng Tiểu Thỏ dần dần đi xa, Trình Thi Đồng thở dài một hơi, vừa mới chuẩn bị lấy điện thoại cầm tay ra gọi điện thoại cho Cố Ninh Thư, lại cảm thấy trên gương mặt nháy mắt lạnh. Cô quay đầu lại, vậy mà thấy Cố Ninh Thư liền đứng sau lưng mình, cầm trên tay hai lon Coca ướp lạnh, trong đó một lon đang bị anh dán trên mặt mình. "Cố Ninh Thư??" Trình Thi Đồng sửng sốt một phen, sau đó nhịn không được cười cười, đưa tay nhận lon coca dán ở trên mặt mình kia hỏi: "Cậu làm sao có thể ở chỗ này??" Cố Ninh Thư cầm một cái lon coca khác trong tay, thuận tiện ngồi xuống bên cạnh bồn hoa sau lưng cô nói: "Tớ vẫn sau lưng các cậu, chỉ là cậu không phát hiện thôi." "A......" Trình Thi Đồng gật gật đầu, cũng ngồi xuống bên cạnh cậu, cầm lon coca trong tay đụng một cái cùng cậu, buồn bã nói: "Thật sự là ngây thơ a... Chú nhỏ vậy mà thật sự mang theo nhiều bạn học cùng tới công viên trò chơi vì một câu của Tiểu Thỏ như vậy." Cố Ninh Thư quay đầu nhìn cô một cái, sau đó cầm lấy côca trong tay uống một ngụm, thấp giọng nói: "Như thế nào, cậu không thích công viên trò chơi sao??" "Uh`m, không thích." Một bàn tay Trình Thi Đồng nâng cằm lên nhìn những cái bóng dáng vui vẻ phía xa nói: "Bởi vì cậu cũng không thích." Cố Ninh Thư giật mình, nhịn không được cười cười nói: "Tớ nói tớ không thích công viên trò chơi lúc nào hả??" Trình Thi Đồng quay đầu lại, đôi mắt nhìn cậu, bĩu môi nói: "Cậu cũng không có thể chơi những trò mạo hiểm này, làm sao có thể thích công viên trò chơi a??" Cố Ninh Thư cười cười, cúi đầu uống một ngụm côca, sau đó đưa tay giữ bả vai Trình Thi Đồng, cánh môi nhẹ nhàng đụng một cái trên môi hồng nhuận của cô nói: "Chỉ cần có cậu ở đây, đi chỗ nào tớ đều thích." "Ai nha, cậu thật là..." Khuôn mặt nhỏ nhắn Trình Thi Đồng nháy mắt đỏ, cô vội vàng hướng tới bốn phía nhìn nhìn nói: "Nơi công cộng đừng hôn loạn, ngộ nhỡ bị bạn học khác thấy làm sao bây giờ." "Uh`m, biết rõ." Cố Ninh Thư tiếp tục ôn hòa nở nụ cười, thừa dịp cô không chú ý lại hôn một cái trên gương mặt phấn nộn nói: "Đi thôi, những cái hạng mục mạo hiểm này mặc dù tớ không thể chơi, nhưng là cùng cậu chơi đùa ngựa gỗ xoay tròn gì gì đó vẫn lại là không có vấn đề." Cậu vừa nói vừa đứng lên, thân hình thon dài vừa lúc che ánh sáng trước mắt Trình Thi Đồng, "Đi thôi." Cậu hướng tới cô vươn tay đi ra. Trình Thi Đồng ngẩng đầu nhìn bàn tay to thon dài trắng nõn trước mặt, theo tay cậu cô hướng tới mặt cậu nhìn qua đi. Ngày đó ánh mặt trời rực rỡ, bầu trời cực kỳ xanh, cậu đứng đưa lưng về phía mặt trời, trong nháy mắt như thế, bóng lưng quá mạnh mẽ làm cho cô thấy không rõ nét mặt cậu, nhưng mà độ cong khóe môi cậu lại chiếu sáng đáy lòng của cô. " Được, đi thôi." Trình Thi Đồng đem tay mình đặt trong tay của cậu, theo lực đạo của cậu đứng dậy, cười hì hì nói: "Vậy thì đi chơi ngựa gỗ xoay tròn đi." Cố Ninh Thư mỉm cười, nắm tay cô hướng tới bên kia đi qua. ---- Bên này Tiểu Thỏ vừa đi vừa cầm điện thoại bấm số Trình Chi Ngôn.
|
Chương 500: Được anh đồng ý 5
Editor: Quỳnh Nguyễn Không đầy một lát điện thoại liền kết nối, bên trong truyền đến thanh âm Trình Chi Ngôn mang theo mỉm cười: "Uy, Tiểu Thỏ??" "Anh nước chanh, anh ở đâu a??" Tiểu Thỏ vừa hướng tới cửa công viên trò chơi đi, vừa nhìn xung quanh. "Anh cùng Thân Tử Hạo ở trong tiệm nước giải khát ngồi a, em muốn tới đây hay không??" Trình Chi Ngôn cúi đầu, thìa trong tay chọc đồ uống lạnh trong ly, cười hỏi. " Được, bây giờ em liền qua." Tiểu Thỏ vội vàng gật đầu. "Uh`m..." Thanh âm Trình Chi Ngôn trong điện thoại dừng một chút, sau đó mang theo mỉm cười tiếp tục nói: "Đến cầu hôn với anh sao??" "..." Mặt Tiểu Thỏ lập tức liền đỏ, bước chân của cô hơi hơi ngừng một chút, sau đó tiếp tục đi phía trước vừa đi vừa nói: "Nói bừa cái gì vậy?" "Như thế nào??" Trình Chi Ngôn mỉm cười nhìn bóng dáng càng ngày càng gần bên ngoài tiệm nước giải khát kia nói: "Vừa rồi điện thoại nặc danh cái kia không phải em gọi sao? Không phải ở trong điện thoại em ồn ào phải gả cho anh sao??" "Sao... Làm sao có thể là em!" Tiểu Thỏ vẻ mặt quẫn bách hướng tới bên kia điện thoại lắp bắp nói: "Anh anh anh...Anh nhất định nghe lầm, thành thật khai báo, vừa rồi người nào cầu hôn với anh hả??" "A...... Không phải em à." Giọng điệu Trình Chi Ngôn lập tức trở nên cực kỳ tiếc hận, "Ai, kia thôi, có thể là cái tiểu Cẩu nào anh không biết gọi lộn số điện thoại đi." "..." Em gái anh, anh mới đúng tiểu Cẩu a! Tiểu Thỏ cắn chặt răng, lại chỉ có thể khuôn mặt tươi cười tiếp tục nói: "Đúng vậy a, có thể là người khác gọi sai điện thoại thôi." "Cái gì gọi sai điện thoại nha!!" Thân Tử Hạo đoạt lấy di động Trình Chi Ngôn, hướng tới bên kia điện thoại lớn tiếng hét lên: "Vừa rồi rõ ràng chính là thanh âm Tiểu Thỏ em!! Em nghĩ rằng nhóm người anh nghe không hiểu sao?? Ai, nằm máng, có phải em đã quên điện thoại Trình Chi Ngôn có chức năng ghi âm rồi hay không hả?? Tới tới tới, em tới đây, chúng ta mở ghi âm cho em nghe một lần!!" "..." Bước chân Tiểu Thỏ lập tức liền dừng lại. Chức năng ghi âm?? Cái gì?? Vậy vừa rồi cô nói với Trình Chi Ngôn đều bị ghi lại rồi rồi hả?? Cái tình huống gì?? "Uy?? Uy uy?? Tiểu Thỏ, sao em không nói??" Thân Tử Hạo nói hồi lâu, phát hiện bên kia điện thoại vậy mà không có người trả lời anh, liền nhịn không được hướng tới bên kia điện thoại ồn ào vài câu. " Được rồi, trả điện thoại cho tôi." Trình Chi Ngôn vẻ mặt bình tĩnh đoạt lại di động của mình từ trong tay Thân Tử Hạo trở về, sau đó hướng tới bên kia điện thoại thoải mái nhàn nhã nói: "Không có việc gì, không phải em đã nói không phải em gọi điện thoại tới, anh liền tin tưởng em, nhưng mà người vừa rồi gọi điện thoại kia, vừa mở miệng liền gọi thầy giáo Trình, cho nên nhất định là học sinh lớp học chúng ta, nếu không em tới đây, chúng ta cùng nghe ghi âm một lần, em có thể nghe ra là thanh âm người nữ sinh nào lớp chúng ta đi??" "Em...Em..." Tiểu Thỏ đột nhiên cảm thấy chính mình có một loại cảm giác khóc không ra nước mắt. " Đừng em em em, mau tới đây đi, anh đã nhìn thấy anh rồi." Trình Chi Ngôn lấy di động đi đến cửa tiệm nước giải khát, hướng tới Tiểu Thỏ đứng ở chỗ không xa vẫy vẫy tay nói: "Bên này." Tiểu Thỏ ngẩng đầu, nhìn Trình Chi Ngôn mặc toàn thân quần áo thể thao màu đen, đứng thẳng người ở cửa tiệm nước giải khát, trên gương mặt trắng nõn kia đang lộ ra ý cười bỡn cợt, ánh mắt thẳng tắp nhìn cô.
|
Chương 501: Nhược điểm của Trình Chi Ngôn
Editor: Quỳnh Nguyễn Tiểu Thỏ tắt điện thoại trong tay, chần chờ một phen, vẫn là hướng tới Trình Chi Ngôn chạy tới. "Đến đây?" Động tác Trình Chi Ngôn tao nhã thu hồi di động trong tay mình, cầm nó thả vào trong túi áo một lần nữa, sau đó vươn cánh tay ra nhẹ nhàng ôm bả vai Tiểu Thỏ, xoay người hướng tới bên trong tiệm nước giải khát vừa đi vừa nói: "Tới đây đi, thầy giáo Thân đã mua xong kem giúp em rồi." Khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ đỏ lên, đi theo sau lưng Trình Chi Ngôn tiến vào. Quả nhiên vừa vào cửa liền thấy Thân Tử Hạo ngồi ở chỗ gần cửa sổ, trước mặt bày ba ly đồ uống lạnh, đang hướng tới bọn họ vẫy tay. Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ đi qua, ngồi xuống vị trí đối diện anh. "Tới, Tiểu Thỏ, chén ô mai Hương Thảo này là cho em." Thân Tử Hạo đem một ly trong đó có hai cái kem để trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Anh nước chanh em nói em thích nhất ăn cái khẩu vị này." "Cảm ơn." Tiểu Thỏ có chút ngại ngùng tiếp nhận chén kem kia, cầm lấy thìa đặt bên cạnh, liền múc một miếng. " Không khách khí." Thân Tử Hạo cười tít mắt nhìn anh, sau đó quay đầu nhìn về Trình Chi Ngôn ngồi ở bên cạnh Tiểu Thỏ nói: "Nếu Tiểu Thỏ đã đến đây, vậy chúng ta liền đem đoạn ghi âm vừa rồi lấy ra nghe một chút đi, để cho Tiểu Thỏ phân tích một chút rốt cuộc là thanh âm người nữ sinh nào lớp học chúng ta." "Phốc - - " Tiểu Thỏ trực tiếp phun kem tới. "..." Cả người Thân Tử Hạo đều thất thần ngay tại chỗ. Sau một lúc lâu anh mới máy móc vươn tay đi ra, cầm lấy khăn giấy trên bàn trước mặt, lau kem phun đến trên mặt mình, mặt như tro tàn nói: "Tiểu Thỏ, em ăn liền ăn đi, phun loạn cái gì??" Trình Chi Ngôn nhìn tình cảnh trước mắt, nhịn không được bật cười nói: "Anh cũng đừng quá để ý a, không phải anh là người đầu tiên bị cô ấy phun." " Như thế nào, chẳng lẽ cậu cũng bị cô ấy phun??" Thân Tử Hạo vừa lau mặt mình vừa hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi. "Làm sao có thể." Trình Chi Ngôn ảm đạm cười, vẻ mặt đắc ý nhìn Thân Tử Hạo nói: "Vì phòng ngừa bị cô phun đến, từ trước đến nay tôi đều là lựa chọn ngồi ở trên vị trí bên cạnh cô, uh`m.... Tuần trước đi... Vị học sinh tiểu học sắp trở thành em trai cô ấy kia mới vừa bị cô ấy phun sữa đậu nành." "OH!! SHIT!! Sữa đậu nành!?" Thân Tử Hạo nhịn không được trợn to mắt nhìn Tiểu Thỏ đỏ bừng cả khuôn mặt trước mắt nói: "Có phải tôi nên may mắn chính mình bị phun là kem hay không??" "Thực xin lỗi a..." Tiểu Thỏ nhìn Thân Tử Hạo ngồi ở đối diện mình, hết sức xin lỗi nói một tiếng: "Chính là lúc tôi ăn cái gì nghìn vạn lần đừng nói cái gì kinh thế hãi tục mà nói là được." "Anh có nói cái gì kinh thế hãi tục mà nói sao?" Thân Tử Hạo vẻ mặt không nói gì tiếp tục nói: "Anh không phải là để cho Trình Chi Ngôn đem đoạn ghi âm vừa rồi kia lấy ra phát một lần sao, như thế nào.... Chẳng lẽ... Người kia cầu hôn vừa rồi người kia thật là em??Em chột dạ rồi hả? Cho nên mới?" "..." Tiểu Thỏ nháy mắt hết chỗ nói rồi. " Được rồi, ăn xong rồi lại nghe đi." Trình Chi Ngôn ảm đạm cười, hướng tới hai người bọn họ nói: "Tiểu Thỏ cũng không có sốt ruột, anh gấp cái gì?" "Tôi đương nhiên gấp a, đây không phải là có người thổ lộ với cậu, mà người kia cũng không phải Tiểu Thỏ sao?" Thân Tử Hạo vẻ mặt đương nhiên nói. "Tiểu Thỏ cũng không có ghen, chẳng lẽ anh..... Còn ghen?" Thanh âm Trình Chi Ngôn dừng một chút, vẻ mặt bỡn cợt nhìn Thân Tử Hạo hỏi. "... Cút."
|
Chương 502: Nhược điểm của Trình Chi Ngôn 2
Editor: Quỳnh Nguyễn "... Cút." Thân Tử Hạo đầu đầy hắc tuyến nhìn Trình Chi Ngôn, từ trong miệng thốt ra một chữ. Trình Chi Ngôn cười cười, đưa tay dùng thìa múc một khối kem từ trong ly ra, đưa tới trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Đừng để ý đến anh ta, há mồm." "A - -" Tiểu Thỏ không chút khách khí há mồm, trực tiếp ăn luôn kem Trình Chi Ngôn đưa đến trước mặt mình. "Chậc chậc... Tú ân ái!!" Thân Tử Hạo có chút nhìn không được hai người bọn họ nói: "Các cậu không suy xét cảm nhận người độc thân này sao??" Tiểu Thỏ vừa ăn kem vừa xấu hổ nhìn Thân Tử Hạo. Nhưng mà Trình Chi Ngôn dường như không có việc gì liếc mắt nhìn anh ta, vừa tiếp tục đút Tiểu Thỏ vừa thản nhiên nói: "Nhìn không được liền đi, lại không ai bắt buộc anh ở chỗ này ngốc." "..." Thân Tử Hạo nháy mắt liền bị chặn không lời nào để nói. Ăn kem xong rồi, ba người lại nghỉ ngơi một hồi, Tiểu Thỏ cười hì hì kéo cánh tay Trình Chi Ngôn nói: "Anh nước chanh, chúng ta cùng đi ngồi xe núi có được hay không?" "..." Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mi, cúi đầu nhìn mặt Tiểu Thỏ tràn đầy hưng phấn, chần chờ một phen, thấp giọng hỏi: "Đi xe núi?" " Đúng a!!" Tiểu Thỏ vội vàng gật đầu nói: "Đều đã đến đây, dù sao cũng phải chơi các hạng mục một lần đi?? Đi a, đi a, anh nước chanh, lại không nhanh lên, chúng ta lại xếp hàng thật dài." "..." Trên má gương mặt trắng nõn tuấn tú Trình Chi Ngôn, khó có được lộ ra một chút vẻ mặt ngưng trọng. Nhưng mà, anh còn chưa kịp nói chuyện, cả người liền đã bị Tiểu Thỏ túm, hướng tới bên ngoài vừa đi vừa nói: "Đi thôi, lúc em ngồi thuyền hải tặc đã thấy một cái xe qua núi siêu cấp siêu cấp cao, em muốn ngồi cái kia đã lâu rồi!!" Thân Tử Hạo thoải mái nhàn nhã theo sát phía sau hai người bọn họ, hướng tới bên ngoài tiệm nước giải khát đi, ngẩng đầu, liền thấy thuyền hải tặc không trung cách đó không xa xoay tròn ba trăm sáu mươi độ đủ loại ở giữa không trung. Những cái tiếng thét chói tai này, tiếng la khóc mặc dù là cách thật xa, đều có thể đủ phá trường không, truyền tới trong lỗ tai bọn họ. "..." Trình Chi Ngôn bị Tiểu Thỏ túm, một đường chạy đến chỗ xếp hàng xe qua núi, lúc này mới ngừng lại được. "Anh nước chanh, chúng ta liền xếp hàng ở trong này đi??" Tiểu Thỏ kéo cánh tay Trình Chi Ngôn, cười hì hì hướng tới anh nói. "..." Sắc mặt Trình Chi Ngôn có chút không tốt lắm nhìn Tiểu Thỏ nói: "Không phải em mới vừa cùng chơi đùa với bạn học sao?? làm sao đột nhiên liền chạy tới tìm anh rồi hả??" "A..., các cô a..." Tiểu Thỏ hướng tới anh cười hắc hắc, vẻ mặt đắc ý nói: "Vừa rồi chơi thuyền hải tặc không trung, em làm bộ khó chịu a, sau đó để cho các cô tự mình đi chơi, ha ha, dù sao so với cùng các cô chơi, em càng thích cùng anh nước chanh một chỗ a." "..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt phức tạp nhìn Tiểu Thỏ không nói lời nào. "Anh nước chanh,em nói với anh, vừa rồi ở phía trên, chơi vui lắm, thuyền hải tặc đổi tới đổi lui, tất cả phong cảnh công viên trò chơi đều có thể thu hết đáy mắt." Bên này Tiểu Thỏ hoàn toàn không có chú ý tới sắc mặt của anh, còn đang thao thao bất tuyệt hướng tới anh nói. "..." Hai tay Thân Tử Hạo chọc vào túi, đứng ở phía sau hai người bọn họ, ánh mắt nhìn trên người Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ, cười hắc hắc không nói lời nào. Rất không dễ dàng rốt cục tới ba người bọn họ, kết quả nhân viên công tác đứng ở cửa liền đẩy Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn vào rồi.
|