Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 488: Em muốn gả cho anh 3
Editor: Quỳnh Nguyễn " Không chuyện gì, chính là gọi cô ăn điểm tâm." Từ Cảnh Thần đi vào phòng Trình Chi Ngôn thật giống như vào trong phòng mình, "Mẹ cô đi làm, điểm tâm trên bàn tôi không thích ăn, chị Tiểu Thỏ, chị dẫn em ra ngoài ăn cơm nha??" Từ Cảnh Thần một tiếng chị Tiểu Thỏ, gọi lông tơ toàn thân Tiểu Thỏ đều đã thẳng đứng lên. Hàng này lại có chủ ý gì. "Ách... Uh`m... Được, tôi mời cậu ăn điểm tâm, đúng lúc còn có anh nước chanh, chúng ta cùng đi đi." Tiểu Thỏ lắp bắp lên tiếng, thuận tay túm chặt cánh tay Trình Chi Ngôn. "A......" Từ Cảnh Thần liếc mắt nhìn anh, cũng không nói cái gì chỉ là gật gật đầu. Ở ngoài tiểu khu không xa liền có một loạt quán ăn sáng, Trình Chi Ngôn mang theo Tiểu Thỏ cùng Từ Cảnh Thần tùy tiện tìm một quán ngồi xuống, chọn vài thứ, liền bắt đầu ăn. Tất cả trong quá trình ăn điểm tâm ánh mắt Từ Cảnh Thần liền không ngừng đánh giá qua lại trên người Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ. Đánh giá nhiều, Tiểu Thỏ nhịn không được đầu đầy hắc tuyến nhìn cậu hỏi: "Cậu nhìn cái gì a??" " Hai người..." Thanh âm Từ Cảnh Thần dừng một chút, sau đó giống như vẻ mặt vô ý hỏi: "Đã phát sinh qua quan hệ rồi hả??" "Phốc - -" một tiếng, một ngụm sữa đậu nành Tiểu Thỏ vừa mới uống vào trong miệng liền trực tiếp phun ra. "..." "..." Từ Cảnh Thần ngồi ở đối diện Tiểu Thỏ đưa tay lau sữa đậu nành bị phun trên mặt nói: "Cô kích động cái gì??" "Cậu nói bừa cái gì!?" Tiểu Thỏ vội vàng đưa tay túm một tờ giấy lau mặt tới, xoa xoa miệng mình, trừng mắt nhìn cậu, đè thấp thanh âm nói: "Cậu mới bao nhiêu tuổi a, cậu biết cái gì kêu phát sinh quan hệ??" " Đây có cái gì không hiểu?" Từ Cảnh Thần chớp chớp mắt, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tiểu Thỏ nói: "Phát sinh quan hệ chính là MAKE-LOVE a, thời cổ gọi động phòng, hiện đại uyển chuyển một chút gọi là quan hệ vợ chồng, trắng ra một chút liền gọi là làm.... Ưm ưm... Ưm..." Từ Cảnh Thần còn chưa nói xong miệng đã bị Tiểu Thỏ trực tiếp cầm một khúc bánh quẩy nhét vào. " Được rồi được rồi, tôi đã hiểu cậu biết cái gì gọi phát sinh quan hệ, không cần giải thích tường tận như vậy cho tôi." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn Từ Cảnh Thần, trong lòng chỉ cảm thấy hiện tại trẻ em cũng trưởng thành sớm quá." "Biết liền tốt." Từ Cảnh Thần đưa tay lấy khúc bánh quẩy Tiểu Thỏ nhét vào trong miệng mình ra, có chút ghét bỏ ném nó đến trên bàn, sau đó ánh mắt sáng ngời nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Cô còn vị thành niên đi?? Hai người phát sinh quan hệ mà nói, có làm biện pháp phòng tránh có thai hay không a??" "..." "..." Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ nháy mắt không biết nói gì nhìn cậu. "A...... Cho dù cô không hiểu, anh nước chanh cô hẳn là biết đi, dù sao anh đều đã lớn như vậy rồi...." Từ Cảnh Thần nhìn vẻ mặt Tiểu Thỏ ngớ ra, còn tưởng rằng cô là không biết, vì thế liền đem ánh mắt chuyển hướng về phía Trình Chi Ngôn. Bọn họ yên lặng hồi lâu, Trình Chi Ngôn rốt cục nhịn không được giật giật khóe miệng hướng tới Từ Cảnh Thần bất đắc dĩ nói: "Xin lỗi, tạm thời tôi còn chưa cầm thú đến nỗi sẽ xuống tay với thiếu nữ chưa thành niên, cho nên..." Từ Cảnh Thần giật mình ánh mắt chuyển hướng Tiểu Thỏ. Hai người vậy mà chưa phát sinh quan hệ?? Tiểu Thỏ có chút quẫn bách nhìn Từ Cảnh Thần, trong đầu không ngừng tái hiện lời nói Trình Chi Ngôn vừa rồi: Tôi tạm thời còn không có... Tôi tạm thời... Tạm thời....
|
Chương 489: Em muốn gả cho anh 4
Editor: Quỳnh Nguyễn Cho nên ý tứ tạm thời chính là có lẽ có một ngày nhịn không được sẽ thú tính hả?? Tiểu Thỏ rút rút miệng mình, cúi đầu yên lặng uống một ngụm sữa đậu nành. Không nghĩ tới Từ Cảnh Thần vậy mà vẻ mặt kinh ngạc nhìn hai người bọn họ rất lâu, gằn từng chữ hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Ý tứ chính là...Anh còn chưa xuống tay với Tiểu Thỏ??" "Uh`m." Trình Chi Ngôn không mặn không nhạt lên tiếng. "Cho nên... Ý tứ chính là....Anh thực ra.... Vẫn lại là một cái.... Lão xử nam??" Từ Cảnh Thần giọng điệu cực kỳ nhạt nhẽo nói ra, nhưng mà ba chữ sau cùng kia vẫn lại là bị cậu tăng thêm ngữ điệu. "Phốc - -" một tiếng, sữa đậu nành vào trong miệng Tiểu Thỏ vừa mới uống lại phun ra. "..." Từ Cảnh Thần lại đưa tay lau sữa đậu nành bị phun trên mặt mình, vẻ mặt không biết nói gì nhìn Tiểu Thỏ nói: "Cô có thể không cần phun sữa đậu nành hay không? Ghê tởm chết rồi..." "Khụ khụ khụ..." Tiểu Thỏ túm giấy, sắc mặt xấu hổ lau cho Từ Cảnh Thần, sau đó bất đắc dĩ nói: "Chúng ta có thể không cần lại thảo luận vấn đề này hay không??" " Vậy cô muốn thảo luận cái gì??" Đôi mắt xinh đẹp của Từ Cảnh Thần nhìn Tiểu Thỏ, không hiểu ra sao nở nụ cười, sau đó lập tức lại kìm nén ý cười, đáng tiếc qua vài giây cậu lại nhịn không được bật cười. Tiểu Thỏ bị cậu cười đến mức sợ hãi trong lòng. "Cậu cười gì vậy??" "Tôi..." Từ Cảnh Thần vừa cười vừa quay đầu nhìn Trình Chi Ngôn một cái, sau đó liều mạng chịu đựng ý cười chính mình nói: "Tôi nhớ tới vừa rồi anh chính mình sẽ không cầm thú đến nỗi xuống tay với một thiếu nữ chưa thành niên....Tôi đột nhiên nghĩ đến, chờ cô trưởng thành, anh cũng hai mươi lăm tuổi, hai mươi lăm tuổi.... Vẫn là một cái lão xử nam như cũ, ha ha ha ha...." "..." "..." Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy không khí xung quanh chính mình dường như lập tức liền hạ nhiệt độ độ độ, cô lại quay đầu nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn ngồi ở bên cạnh mình, đôi mắt trong suốt đang lộ ra hàn quang (ý lạnh) dày đặc. "Cười đủ chưa?" Thanh âm Trình Chi Ngôn lạnh nhạt đột nhiên vang lên. "Khụ khụ khụ..." Từ Cảnh Thần vội vàng ngừng tươi cười, vẻ mặt xin lỗi nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Xấu hổ a, không cẩn thận nói lời nói thật, hi vọng anh không nên tức giận." Trình Chi Ngôn híp híp mắt, nhìn tiểu quỷ chán ghét ngồi ở đối diện mình, đưa tay túm cánh tay Tiểu Thỏ, đứng lên nói: "Chúng tôi ăn no, cậu từ từ ăn đi." "A..." Từ Cảnh Thần giật mình, nhìn Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn đứng ở trước mặt mình, còn chưa kịp nói chuyện, liền trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn kéo Tiểu Thỏ lập tức đi ra ngoài. Từ Cảnh Thần chớp chớp mắt, một bàn tay chống cằm nhìn bóng lưng bọn họ dần dần đi xa, khóe miệng gợi lên nhợt nhạt tươi cười, lẩm bẩm: "Như vậy liền tức giận nha, thật sự là một chút cũng không tốt đùa." ... Ra khỏi cửa hàng ăn sáng, Tiểu Thỏ thất tha thất thểu theo sát sau lưng Trình Chi Ngôn. Cô thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn Trình Chi Ngôn quay mặt, trong lòng nhịn không được đánh trống đại. Làm sao bây giờ a, anh nước chanh giống như tức giận.... Nhưng mà nói đi nói lại cô vốn còn không có suy nghĩ mấy vấn đề này.... Vừa rồi nghe Từ Cảnh Thần vừa nói như thế cô mới đột nhiên giật mình, chờ cô mười tám tuổi, anh nước chanh đã hai mươi lăm tuổi rồi...
|
Chương 490: Em muốn gả cho anh 5
Editor: Quỳnh Nguyễn Giống như... Giống như... Bên trong cái thành phố nhỏ này, quá nhiều người tới hai mươi lăm tuổi đều đã kết hôn a... Mà anh nước chanh... Tiểu Thỏ lại ngẩng đầu hướng tới Trình Chi Ngôn nhìn qua, buổi sáng giữa ánh nắng sáng lạn hình dáng anh rõ ràng quay mặt làm nổi bật bầu trời xanh thẳm, càng phát ra phong thái phi phàm của anh. Không biết vì sao trong đầu Tiểu Thỏ vậy mà không tự chủ được lại hiện ra mấy chữ Từ Cảnh Thần vừa nói kia. Lão... Xử... Nam... "Phốc" một tiếng, Tiểu Thỏ nhịn không được vậy mà bật cười. Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn thoáng qua người nào đó đứng ở bên cạnh mình cười đến vẻ mặt bì ổi, thấp giọng hỏi: "Em cười cái gì??" "Không có gì... Cái kia..." Tiểu Thỏ vội vàng thu hồi tươi cười trên mặt mình, ánh mắt nhìn quanh một phen, sau đó làm bộ đứng đắn nói: "Em suy nghĩ câu chuyện cười xem ngày hôm qua, thật thú vị." "..." Trình Chi Ngôn không nói gì. "Nhưng mà nói đi nói lại, chúng ta cứ ném Từ Cảnh Thần ở bên trong như vậy sao?? Mặc kệ cậu hả?" Tiểu Thỏ nhịn không được quay đầu nhìn quán ăn sáng kia một phen, Từ Cảnh Thần dường như đang ngồi ở trước bàn thoải mái nhàn nhã ăn bữa sáng. " Mặc kệ nó." Trình Chi Ngôn rầu rĩ lên tiếng, túm cổ tay Tiểu Thỏ nói: "Đi thôi, anh mang em đi tìm Hạ Phong." "A...." Tiểu Thỏ gật gật đầu. Hai ngày cuối tuần Tiểu Thỏ trên cơ bản đều là đi theo Trình Chi Ngôn cùng Hạ Phong đi khắp nơi, cũng không biết Hạ Phong gần đây bận rộn cái gì luôn luôn mang theo hai người bọn họ đi một chút địa phương kỳ quái, ví dụ như phía dưới một cái vòm cầu nào đấy, hoặc là bên cạnh một cái cây nhỏ bên trong rừng cây nhỏ, hoặc là một tòa nhà cửa nóc nhà bị phá phía trên. Tiểu Thỏ hỏi qua anh đây là đang làm gì, kết quả anh chỉ hướng tới Tiểu Thỏ cười tà mị, sau đó vẻ mặt thần bí nói câu: "Chờ qua một thời gian ngắn em liền biết." Sau đó liền không có đoạn dưới. Rất nhanh, Thứ hai lại bắt đầu đi học rồi. Thứ năm cùng thứ sáu tuần này là ngày thi tháng. Cho nên từ thứ hai nhóm người bạn cùng lớp Tiểu Thỏ liền tiến nhập trạng thái chiến đấu, lúc tan học trong lớp gần như không có ai đang nói chuyện, tất cả bạn học vùi đầu làm bài, làm bài lại làm bài. Tiểu Thỏ nhìn phòng học an tĩnh, lại quay đầu nhìn thoáng qua Trình Thi Đồng đang ra sức làm bài, rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi: "Đồng Đồng, cậu nói bọn họ có phải có phần khoa trương hay không, không phải là vì vài câu dùng vật lý thổ lộ như thế mà tích cực học tập như vậy chứ?" Trình Thi Đồng từ biển đề thi ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt, nhìn Tiểu Thỏ nói: "Cậu còn không biết sao?Chú nhỏ nói, nếu lớp chúng ta thi tốt liền mang chúng ta đi công viên trò chơi chơi." "Gì!?" Tiểu Thỏ ngẩn ra, trong mắt không dám tin nhìn Trình Thi Đồng nói: "Anh nói lúc nào? Sao tớ không biết??" "Ai nha..." Trình Thi Đồng lúc này mới như là nhớ tới cái gì, vội vàng đưa tay che miệng mình, lắc lắc đầu nói: "Tớ cái gì cũng chưa nói, thật sự, vừa rồi cái gì cậu cũng chưa nghe thấy!!" "Cậu thành thật khai báo cho tớ!" Tiểu Thỏ túm chặt tay áo Trình Thi Đồng, hùng hổ nói:" Rốt cuộc là nói lúc nào, vì sao cái gì tớ cũng không biết?" " Chính là... Buổi sáng... Buổi sáng..." Trình Thi Đồng chớp chớp mắt, cười gượng hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Lúc chú nhỏ tiến vào phòng học không phải cho cậu đi văn phòng cầm bài kiểm tra giúp chú à?"
|
Chương 491: Em muốn gả cho anh 6
Editor: Quỳnh Nguyễn "Uh`m!" Tiểu Thỏ gật gật đầu, là có có chuyện như vậy, sáng sớm buổi sáng hôm nay Trình Chi Ngôn liền đến phòng học, chỉ đích danh cô đi văn phòng lấy bài thi Chủ nhật anh chữa xong tới đây giúp anh phát. Lúc ấy cô từ văn phòng trở về, mới vừa đi đến cửa phòng học liền nghe bên trong phòng học truyền ra từng đợt tiếng hoan hô, nhưng mà cô vừa mới đi vào những cái tiếng hoan hô này liền nháy mắt biến mất. Vốn cô còn đang tò mò rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nhưng mà nhìn mặt bạn cùng lớp dường như không có việc gì cô cũng quên hỏi. " Chính là lúc cậu đi lấy bài thi chú nhỏ nói, nếu lần này thành tích thi tháng lớp chúng ta tốt mà nói, chú liền mang chúng ta đi chơi! Hơn nữa còn là đi công viên trò chơi!" Trình Thi Đồng chần chờ một chút, còn hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Ai, cậu đừng nói cho chú nhỏ tớ đã nói cho cậu a." " Vì sao?" Tiểu Thỏ khó hiểu nhìn cô. " Không vì sao, dù sao cậu đừng nói cho chú là được." Trình Thi Đồng nghĩ nghĩ, tiếp tục nói: "Cậu liền làm bộ cái gì cũng không biết cũng nghìn vạn lần đừng tìm chú nhỏ giằng co a!" "A......" Tiểu Thỏ không hiểu ra sao gật gật đầu. Rất nhanh, thi tháng đến. Lại rất nhanh thi tháng lại qua. Sau khi thi tháng chấm dứt không vài ngày thành tích liền xuất hiện. Học sinh lớp một cao nhất vậy mà nhận hết bảy danh ngạch (xếp hạng) trong trước mười người, thuận tiện còn nhận hết ba mươi hai danh ngạch, lại càng lấy toàn lớp thi được trước một trăm danh ngạch oanh động toàn bộ ngôi trường. Trình Chi Ngôn cười tít mắt đứng ở trên bục giảng tuyên bố thành tích cuộc thi lần này, phía dưới bục giảng từng đợt tiếng hoan hô không dứt bên tai. Cuối cùng hai tay anh hướng tới không trung đè nói: "Xét thấy thành tích thi tháng lớp chúng ta lần này đặc biệt xuất sắc, thầy quyết định Chủ nhật mang các em đi công viên trò chơi dạo chơi." "Nha - -!!" Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy tiếng hoan hô điếc tai nhức óc bên tai, ầm ĩ gần như có thể làm nóc nhà phòng học xốc hết lên. Giữa một mảnh tiếng hoan hô, ánh mắt Trình Chi Ngôn vượt qua khuôn mặt tươi cười của Trương Đồng hướng tới Tiểu Thỏ bên này nhìn qua, nhưng mà, anh tưởng rằng có thể thấy biểu tình kinh ngạc trên mặt Tiểu Thỏ lại cũng không có xuất hiện, thay thế là cô hướng tới chính mình lộ ra vẻ mặt mỉm cười. Buổi chiều tan học, Tiểu Thỏ đeo cặp sách đi văn phòng Trình Chi Ngôn giống như thường ngày. Trình Chi Ngôn đang ngồi ở phía sau bàn công tác cười tít mắt nói chuyện phiếm cùng Thân Tử Hạo, thấy Tiểu Thỏ đi vào hướng tới cô vẫy vẫy tay nói: "Tới đây." Chờ Tiểu Thỏ đi đến cạnh anh, Trình Chi Ngôn mới hơi hơi nhíu mày nhìn cô hỏi: "Như thế nào, có thể đi công viên trò chơi chơi đùa, em một chút cũng không kinh hỉ ( ngạc nhiên + vui mừng) a??" "Bởi vì..." Tiểu Thỏ chần chờ một chút, nghĩ nghĩ vẫn lại là hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Vốn cho là hai người chúng ta đơn độc đi công viên trò chơi, không nghĩ tới vậy mà tất cả người trong lớp cùng đi." Trình Chi Ngôn ngớ ra một phen, sau đó vẻ mặt bỡn cợt hướng tới cô cười nói: "Thì ra em muốn đơn độc ở chung cùng anh??" "Em...." Tiểu Thỏ nhất thời có chút xấu hổ. " Đợi một chút, hai người đang nói cái gì??" Thân Tử Hạo đột nhiên cắt ngang đối thoại hai người bọn họ nói: "Cái gì công viên trò chơi, cái gì tất cả lớp cùng đi?? Lớp các ngươi muốn đi công viên trò chơi ngoạn chơi??" "Đúng a." Trình Chi Ngôn cười tít mắt hướng tới Thân Tử Hạo nói: "Thành tích thi tháng lớp tôi không tệ, đúng lúc tổ chức một cái dạo chơi dẫn bọn họ đi chơi."
|
Chương 492: Em muốn gả cho anh 7
Editor: Quỳnh Nguyễn " Mang tôi đi! Mang tôi đi!" Thân Tử Hạo lập tức hưng phấn hướng tới Trình Chi Ngôn hét lên: "Tôi cũng muốn đi." Trình Chi Ngôn vẻ mặt ghét bỏ nhìn anh nói: "Anh đã lớn như vậy cũng muốn đi công viên trò chơi?" "Tôi cái này gọi là tính trẻ con chưa hết a!!" Thân Tử Hạo vẻ mặt đắc ý nói: "Liền quyết định như vậy a, tôi cũng muốn đi!" Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua lẫn nhau, nhịn không được đồng thời lắc đầu. Dạo chơi công viên trò chơi cuối cùng quyết định ở tại cuối tuần trời trong nắng ấm. Vừa lúc thành phố Z liền có một cái công viên trò chơi cỡ lớn, cho nên Trình Chi Ngôn liền cùng các học sinh ước hẹn, chín giờ rưỡi buổi sáng thứ bảy tập hợp điểm danh phía trước tượng cỡ lớn cửa công viên trò chơi. Đến buổi sáng thứ bảy. Trình Chi Ngôn mang theo Tiểu Thỏ còn có Thân Tử Hạo khoảng chín giờ đã đến cửa công viên trò chơi. Công viên trò chơi chín giờ rưỡi mở cửa, cho nên lúc này cửa chỉ có thưa thớt vài người. Tiểu Thỏ bọn họ tìm chỗ mặt trời chiếu không tới ngồi xuống, sau đó Trình Chi Ngôn cầm chi phiếu trong tay hướng tới trong tay Thân Tử Hạo nhét nói: "Đi, mua vé." "Trách?? Tôi??" Thân Tử Hạo nhìn tấm chi phiếu bị Trình Chi Ngôn nhét vào trong tay mình, không nói gì nói: "Vì sao là tôi?" "Tôi phải ở chỗ này cùng bạn gái." Trình Chi Ngôn vẻ mặt bình tĩnh nhìn anh nói: "Hơn nữa là chính anh yêu cầu đi theo chúng ta tới, dù sao cũng phải trả giá chút đi, đi mua vé, lại không tính cái gì việc khó." "..." Thân Tử Hạo vẻ mặt không nói gì nhìn hai người bọn họ ngồi ở trên bậc thang, sau một lúc lâu rốt cục nhận mệnh (cam chịu số phận) gật đầu nói: "Được rồi, tôi đi mua." Từ chín giờ đến chín giờ rưỡi ngắn ngủn nửa giờ đồng hồ, bạn cùng lớp Tiểu Thỏ lục tục đến đông đủ. Thân Tử Hạo mua xong vé trở về, nhìn một dãy học sinh đứng chỉnh tề ở nơi đó điểm danh, nhịn không được giật giật khóe miệng đây cũng quá đầy đủ đi. Học sinh Thân Tử Hạo liền hướng tới anh dùng lực phất phất tay nói: "Thầy giáo Thân! Thầy cũng đến đây a!!" "Đúng!!" Thân Tử Hạo cười tít mắt hướng tới bọn họ đi tới, giơ giơ vé trong tay lên vừa mới chuẩn bị nói chuyện liền nghe được đám học sinh kia nói: " Thầy giáo Thân quả nhiên yêu thích thầy giáo Trình a!!" " Đây là tiết tấu sư mẫu đi theo nhóm người chúng ta cùng nhau ngoạn chơi nha!!" "Đúng rồi đúng rồi, các cậu xem, hôm nay thầy giáo Trình mặc toàn thân màu đen, thầy giáo Thân mặc toàn thân màu trắng, hai người đứng chung một chỗ thật xứng a...!!" "Ừ uh`m..." Thân Tử Hạo đầu đầy hắc tuyến nghe đám học sinh kia thảo luận, nhịn không được tiếp tục giật giật khóe miệng, các ngươi đủ rồi a!! Đừng suốt ngày đem anh cùng Trình Chi Ngôn phối thành một đôi có được hay không!! Trình Chi Ngôn thấy Thân Tử Hạo cầm vé đã đi tới, liền quay đầu nhìn về các học sinh nói: "Được rồi, mọi người ngay ngắn lấy phiếu, mọi người xếp thành hàng chúng ta chuẩn bị đi kiểm tra vé a." "Được." Tất cả học sinh cùng lúc nói ra trả lời. Tiểu Thỏ đứng ở bên cạnh Trình Thi Đồng, nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn đứng ở đầu đội ngũ, trong lòng cân nhắc một lát làm sao mới có thể đi đến cùng Trình Chi Ngôn. Chờ tất cả học sinh đều đã kiểm tra vé xong, sau khi tất cả mọi người vào công viên trò chơi, Trình Chi Ngôn cười tít mắt hướng tới bọn họ nói: "Được rồi, hiện tại có thể tự do hoạt động, bốn giờ chiều chúng ta tập hợp ở nơi này điểm danh, đều đã nghe rõ sao??" " Nghe rõ rồi!!" "Giải tán!" Trình Chi Ngôn ra lệnh một tiếng, tất cả học sinh nháy mắt liền tản ra bốn phía.
|