Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 588: Tiểu Thỏ say rượu 8
Editor: Quỳnh Nguyễn "Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ chớp đôi mắt ngập nước nhìn gương mặt Trình Chi Ngôn gần trong gang tấc. "Uh`m." Trình Chi Ngôn buộc lại dây an toàn giúp cô, đang định đứng dậy rời khỏi, cổ lại bị Tiểu Thỏ đưa tay vòng lên. "Anh nước chanh..." Khuôn mặt Tiểu Thỏ mềm mại dán ở trên gương mặt anh, nhẹ nhàng mà cọ xát, sau đó trong thanh âm mang theo tràn đầy ý cười hướng tới anh hỏi: "Chúng ta có muốn nếm thử rung động xe một chút hay không?" "..." Thân thể Trình Chi Ngôn nháy mắt liền cứng lại toàn bộ rồi. Anh cúi đầu xuống, ánh mắt nhìn Tiểu Thỏ ôm chính mình vẻ mặt ý cười, không nói gì nói: "Em có biết chính mình đang nói cái gì sao???" "Uh`m!!" Tiểu Thỏ dùng lực gật đầu, thân thể ở trên chỗ tay lái phụ quay tới quay lui nói: "Tới sao, tới sao??" Sắc mặt Trình Chi Ngôn lập tức trở nên xanh mét, anh đưa tay cầm tay Tiểu Thỏ vòng trên cổ mình ra, sau đó đứng thẳng lên, "Loảng xoảng " một tiếng, đóng cửa xe phía bên khách, hung hăng lườm cô một cái, xoay người đi trở về vị trí lái chính mình. "Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ vẫn mềm nhũn nghiêng dựa chỗ ngồi tay lái phụ như cũ, cười tít mắt nhìn anh. "Về nhà!" Thanh âm Trình Chi Ngôn rầu rĩ lên tiếng, dưới chân giẫm xuống chân ga, lập tức lái đi. Dọc theo đường đi, Tiểu Thỏ đều ca hát đủ loại, ca khúc điệu cơ bản nghe ra đáy nguồn là gì, nhưng là đây căn bản không phải cô hát thật sự. Sắc mặt Trình Chi Ngôn đã khó coi. Hàng này.... Xem ra cần phải đợi cho cô tỉnh rượu, hung hăng đập cô một trận mới được. "A..., đúng rồi, quà tặng Đồng Đồng tặng cho em còn đang ở trong cặp sách của em." Tiểu Thỏ hát đột nhiên nhớ tới chuyện này, cô dùng cả tay chân xoay người lại, túm cặp sách đặt ở trên chỗ ngồi phía sau tới đây, sau đó vừa hát vừa mở cặp sách ra, cầm quà tặng Trình Thi Đồng đưa cho cô ra. Đó là một cái hộp đóng gói đẹp đẽ, trên giấy đóng gói màu trắng in nhiều hoa anh đào màu hồng phấn, pháo hoa xinh đẹp màu xanh biển, Tiểu Thỏ xé toang giấy đóng gói, lộ ra hộp giấy bên trong. Mở ra hộp giấy, bên trong nằm rất nhiều cái hộp nhỏ đủ loại màu sắc và hoa văn, Tiểu Thỏ trong mắt tò mò cầm lấy một cái trong đó, vừa nhìn vừa đọc chữ phía trên ra: "Đỗ.... Lôi... Tư.... Cực trí.... Tiêm bạc...??" Tay Trình Chi Ngôn nắm tay lái vừa lệch, thiếu chút nữa không khống chế tốt phương hướng. Trong đầu Tiểu Thỏ tràn đầy đều là dấu chấm hỏi, cô buông cái hộp nhỏ trong tay ra, lại cầm lấy một cái hộp nhỏ khác hoa văn cầu vồng, nhẹ giọng đọc: "Kiệt... Sĩ... Bang... Thất sắc... Thải hồng...?" "..." Trên gương mặt trắng nõn Trình Chi Ngôn nháy mắt nổi lên một nét đỏ ửng khả nghi. Anh quay đầu, ánh mắt trong suốt nhàn nhạt quét một vòng trên người Tiểu Thỏ, sau đó thanh âm trầm giọng nói: "Đừng nhìn, thả lại." "A......" Tiểu Thỏ nghe lời cầm cái hộp nhỏ trong tay vứt trở về hộp giấy, đang chuẩn bị cầm cái nắp hộp giấy phủ lên, cô như là đột nhiên nhớ tới cái gì, hưng phấn mà quay đầu nhìn về Trình Chi Ngôn nói: "Em hiểu rồi!! Những thứ này đều là đồ dùng kế sinh đẻ trong truyền thuyết!! Trình Thi Đồng đưa em, đều là kế sinh đẻ a!!" "..." Trình Chi Ngôn nháy mắt không nói gì, lời này thật sự khó tiếp tục a!! "Anh nước chanh anh muốn dùng sao, anh thích cái nào??"
|
Chương 589: Tiểu Thỏ say rượu 9
Editor: Quỳnh Nguyễn Tiểu Thỏ quay đầu lại, ngốc như vậy cười, hướng tới anh hỏi. "Ngậm miệng!" Trình Chi Ngôn rốt cục không thể nhịn được nữa, hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng quát. "A......" Tiểu Thỏ lập tức liền im bặt rồi. Anh nước chanh giống như mất hứng?? Vì sao a?? Cô chia sẻ quà sinh nhật cho anh anh không vừa ý sao?? Vừa rồi Tiểu Thỏ uống bốn chén rượu kia, tác dụng chậm giờ phút này đã đi lên toàn bộ, suy nghĩ bắt đầu một mảnh hỗn loạn, giờ phút này cô tuyệt đối là nghĩ đến đâu nói đến chỗ đó, tuy nhiên thị giác, đại não lại vẫn đang làm việc, nhưng đã hoàn toàn là bằng vào phản ứng bản năng rồi. Bất quá cô chỉ xoắn xuýt một hồi, liền lại vui vẻ, nếu anh nước chanh không cho cô nghiên cứu cái này, vậy thì nghiên cứu cái quà tặng khác một chút đi, không phải còn có hai quyển sách Cố Ninh Thư đưa cho cô sao?? Tiểu Thỏ cầm hộp giấy trong tay cất kỹ, nhét trở về trong cặp sách chính mình, lại cầm hai quyển sách Cố Ninh Thư đưa chính mình, xé giấy đóng gói bên ngoài, hướng tới trên sách vở nhìn qua. "Ưm... Tri thức.... Kỹ xảo.... Vợ chồng... Tính...Phúc...??" Tiểu Thỏ cau mày chậm rãi đọc ra đâ tên cầm trên quyển sách kia. "..." Tay Trình Chi Ngôn nắm chặt tay lái, chỉ cảm thấy giờ phút này chính mình muốn giết Trình Thi Đồng. " Sách thật kỳ quái a..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu xem quyển sách trước mắt, trong đầu chỉ là đọc chữ viết trên sách vở một lần, căn bản không có tổ hợp lại suy nghĩ rốt cuộc là có ý tứ gì. "..." Một tay Trình Chi Ngôn nắm tay lái, một tay che ngực mình, chỉ cảm thấy có một ngụm máu kìm nén ở nơi đó, sắp phun ra đến đây. Tiểu Thỏ tiện tay xé bìa phía trên, mở ra xem. A...... Bên trong toàn bộ đều là hình vẽ a, mỗi một bức tranh bên cạnh đều có chữ. Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, nhìn phía trên trang đầu tiên hai người ôm ấp cùng một chỗ, nhìn nhìn lại chữ viết bên cạnh, theo bản năng đọc ra: "Quyển sách... Ý truyền dạy vợ chồng.... Trong sinh hoạt.... Các loại tư thế cùng kỹ xảo.... Lấy hiệp trợ đề cao.... Vợ chồng.... Chất lượng trong lúc sinh hoạt... Đạt tới thể xác và tinh thần sung sướng.... Cảm nhận trình độ cao nhất??" Tiểu Thỏ vừa đọc vừa hướng tới mặt sau sách lật đi lật lại, ai nha.... Người phía trên này như thế nào không có mặc quần áo... Ai nha.... Tư thế này... Đây là đang luyện yô-ga sao?? Trình Chi Ngôn một cước giẫm lên phanh, ngừng xe dựa vào ven đường, sau đó xoay người lại chộp quyển sách trên tay Tiểu Thỏ. "???" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, trong mắt nghi hoặc nhìn Trình Chi Ngôn. "Không được xem!" Sắc mặt Trình Chi Ngôn xanh mét hướng tới Tiểu Thỏ nói. Sau đó túm cặp sách của cô bỏ hai quyển sách đi vào. " Vì sao a??" Tiểu Thỏ trên mặt nghi hoặc chỉ giằng co vài giây, liền lại thay đổi nụ cười rực rỡ. "Không vì sao." Trình Chi Ngôn hung hăng lườm cô một cái, đưa tay cầm cặp sách ném đến trên ghế sau một lần nữa, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ hung dữ nói: "Ngồi im, ánh mắt nhìn phía trước." "A......" Tiểu Thỏ theo bản năng ngồi ngay ngắn, nhưng mà bất quá chốc lát cô liền lại trượt xuống, "Cái kia... Không còn khí lực..." Cô đáng thương tội nghiệp nhìn Trình Chi Ngôn nói. "Vậy thì ngoan ngoãn ngốc không nên cử động!!" Trình Chi Ngôn tiếp tục liếc cô một cái, bắt đầu lái xe một lần nữa.
|
Chương 590: Tiểu Thỏ say rượu 10
Editor: Quỳnh Nguyễn "A......" Tiểu Thỏ tiếp tục thanh âm cúi đầu lên tiếng, sau đó ngoan ngoãn đem ánh mắt nhìn thẳng mặt đường phía trước, không động đậy. Trình Chi Ngôn vừa lòng nhìn cô, rốt cục an tâm thở ra một hơi. Bên trong xe sau khi yên lặng khoảng năm phút đồng hồ, Tiểu Thỏ đột nhiên vẫn duy trì tư thế nhìn thẳng phía trước hướng tới Trình Chi Ngôn mở miệng hô: "Anh nước chanh." "Uh`m??" Trình Chi Ngôn vừa lái xe, vừa nhàn nhạt lên tiếng. "Chúng ta trở về thử nghiệm thử một chút tư thế 69??" Tiểu Thỏ thanh âm hớn hở hướng tới anh hỏi. "Két... - -" một tiếng, lốp xe xe Trình Chi Ngôn vẽ ra một vết tích phanh lại thật dài. "Ôi..." Tiểu Thỏ bị anh thình lình phanh lại, biến thành toàn bộ thân thể theo quán tính đột nhiên hướng về phía trước một phen, may mà trên người cô thắt dây an toàn, lúc này mới không có bay ra ngoài. Trình Chi Ngôn dừng xe lại, đôi mắt trong suốt tràn đầy đều là bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm nặng nề nói: "Bạch Tiểu Thỏ, em có biết mình rốt cuộc đang nói cái gì sao??" Tiểu Thỏ vẻ mặt mờ mịt nhìn anh, gật đầu nói: "Em biết a, không phải là vừa rồi trong sách nói tư thế thứ nhất sao?? Chẳng lẽ không đúng luyện yô-ga?? Giống như muốn hai người phối hợp mới được đi??" "..." Trình Chi Ngôn trừng mắt nhìn cô hồi lâu, rốt cục vẻ mặt bị cô đả bại nói: "Không được, trở về đi ngủ cho anh!!" "A......" Tiểu Thỏ rụt rụt đầu, nhìn biểu tình hung dữ trên mặt Trình Chi Ngôn kia, cúi đầu lên tiếng. "Trước khi về đến nhà, cũng không cho phép nói nữa, có nghe thấy không?" "Nghe thấy được!!" "Uh`m??" Trình Chi Ngôn nghiêng đầu hướng tới cô trừng mắt nhìn một phen. Tiểu Thỏ im lặng, sau đó dùng lực liền gật gật đầu, bày tỏ chính mình cũng không nói thêm gì. "Hừ..." Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một tiếng, sau đó rốt cục có thể yên lặng tiếp tục lái xe. Xe rốt cục đến chỗ cửa nhà, Trình Chi Ngôn ngừng xe xong xoay người hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Về đến nhà rồi." "..." Tiểu Thỏ quay đầu lại, đôi mắt sáng ngời nhìn anh, cười hì hì gật gật đầu, bày tỏ chính mình hiểu. "Em có thể tiếp tục nói chuyện." Trình Chi Ngôn có chút đau đầu nhìn cô, đưa tay tháo dây an toàn trên người mình xuống, sau đó mở cửa vị trí lái ra đi ra ngoài. Anh vòng qua xe đi tới trước cửa tay lái phụ, mở cửa xe, cúi người giúp Tiểu Thỏ cởi bỏ dây an toàn trên người cô, sau đó ôm cô ra ngoài. Hai tay Tiểu Thỏ vô cùng tự nhiên ôm cổ Trình Chi Ngôn, hai chân vòng eo Trình Chi Ngôn, cả người giống như con gấu koala treo ở trên thân anh. Một bàn tay Trình Chi Ngôn nâng cô, một cánh tay kia lấy cái chìa khóa từ trong túi ra mở cửa nhà. " Được, về đến nhà... Ưm..." Trình Chi Ngôn chân trước vừa mới rảo bước tiến lên cửa chính, còn chưa kịp đóng cửa lại, Tiểu Thỏ treo trên người anh đã trực tiếp đem cánh môi hồng nhuận chính mình dán tới đây, lập tức hôn lên môi anh. Lưỡi cô xinh xắn không phân trần cạy mở răng của anh, luồn vào trong miệng anh. Vị cồn nhàn nhạt kia nháy mắt lại truyền tới. Đôi mắt Trình Chi Ngôn nháy mắt trầm trầm, anh bình tĩnh xoay người đóng cửa lại, sau đó cầm cái chìa khóa trong tay đặt ở trên tủ giày ở ngưỡng cửa, thay đổi dép lê, lại thuận tiện cởi giầy trên chân Tiểu Thỏ, ôm cô, tùy ý cô hôn chính mình, từng bước một lên lầu. Vào phòng, Trình Chi Ngôn trực tiếp buông tay ôm Tiểu Thỏ ra, muốn ném cô ở trên giường.
|
Chương 591: Tiến công cùng phản công
Editor: Quỳnh Nguyễn Nhưng mà người này, mặc dù uống rượu sức lực trên tay lớn kinh người, dù cho Trình Chi Ngôn buông lỏng tay nâng cô ra, cô lại không nhúc nhích tí nào như cũ treo ở trên người anh. Tiểu Thỏ hôn Trình Chi Ngôn, ngẩng đầu lên, đôi mắt lóe ra ánh sáng sáng ngời nhìn anh cười hì hì nói: "Anh nước chanh, anh thật thơm..." "..." Trình Chi Ngôn cảm thấy chính mình có chút đau đầu. "Buông tay." Anh hướng tới Tiểu Thỏ ra lệnh. "A......" Tiểu Thỏ nghe lời buông hai tay mình vòng cổ anh ra, sau đó cả người không thể khống chế ngã vào chiếc giường lớn của anh. "Nằm xong, đi ngủ!" Trình Chi Ngôn túm chăn trên giường che cả người Tiểu Thỏ. "A......" Tiểu Thỏ ngoan ngoãn đắp kín mền, sau đó nhắm mắt lại nằm. Mắt thấy người này rốt cục ngoan ngoãn vẫn không nhúc nhích, Trình Chi Ngôn thở phào nhẹ nhõm. Đều đã uống say hẳn là một lát có thể ngủ thiếp đi đi?? Anh đứng ở bên giường, lại yên lặng nhìn Tiểu Thỏ một hồi, lúc này mới xoay người cầm quần áo đi nhà vệ sinh. Mười phút sau, Trình Chi Ngôn toàn thân thoải mái, bên hông trùm khăn tắm đi ra. Trên đầu anh đội một khăn lông lớn mềm mại, tóc đen còn có từng giọt nước đang không ngừng rơi xuống. Trình Chi Ngôn đi đến bên giường, cầm một cái gối dựa, dựa vào đầu giường ngồi xuống, tiện tay cầm lấy điều khiển từ xa bên cạnh tủ đầu giường mở ti vi. " Các bạn bè, tin tức buổi chiều hôm nay liền đến đây kết thúc, cảm ơn mọi người đã xem..." Trên tivi, tin tức buổi chiều vừa mới diễn xong, Trình Chi Ngôn tiện tay thay đổi một cái kênh khác, còn chưa kịp xem hình ảnh trên màn hình ti vi rốt cuộc là cái gì, một cái tay nhỏ mảnh khảnh trắng nõn vậy mà đặt lên trên eo của anh. Trình Chi Ngôn hơi run sợ một phen, sau đó hạ mắt, chỉ thấy Tiểu Thỏ đang chớp đôi mắt ngập nước chưa ý cười nhẹ nhàng nhìn anh. "Em còn chưa ngủ??" Trình Chi Ngôn cau mày nhìn cô, trong lòng nhất thời dâng lên một cỗ dự cảm không tốt. " Uh`m, em ngủ không được!!" Tiểu Thỏ cười tít mắt nhìn anh, gật gật đầu, sau đó ánh mắt xẹt qua ngực trắng nõn rắn chắc của anh, đột nhiên xoay người một cái nhào vào trong lòng anh, thanh âm vui vẻ nói: "Anh nước chanh, anh cũng ngủ không được sao??" "Anh... Định xem ti vi một hồi liền ngủ..." Trình Chi Ngôn bị cô đè cả người ngửa về phía sau, nặng nề ngã ở trên gối đầu. Tay nhỏ của cô không an phận để ở trên lồng ngực của anh, đang sờ loạn khắp nơi. " Xuống." Đôi mắt Trình Chi Ngôn tối sầm, hướng tới Tiểu Thỏ ra lệnh. " Không được!!" Tiểu Thỏ hướng tới Trình Chi Ngôn vểnh một cái miệng đỏ hồng, mất hứng nói: "Nhỏ mọn như vậy làm gì, trước kia không phải anh cũng sờ qua em thiệt nhiều lần sao, cho em sờ một phen có cái quan hệ gì!? Hơn nữa, ngực của anh còn không có lớn như em, sờ sờ lại không ăn thiệt thòi!!" "..." Trình Chi Ngôn nhịn không được trợn trừng mắt, đang chuẩn bị đưa tay kéo cô từ trên người mình xuống, Tiểu Thỏ vậy mà lập tức cúi thân thể xuống, cánh môi hồng nhuận chuẩn xác không có sai lầm hôn xuống. "Em..." Toàn thân Trình Chi Ngôn cứng đờ, một trận điện lưu nho nhỏ nháy mắt từ ngực truyền khắp toàn thân. Lưỡi Tiểu Thỏ mềm mại để ở khỏa nho nhỏ kia.... Chậm rãi, từ từ, một vòng lại một vòng hôn anh. Cánh tay Trình Chi Ngôn cầm tay cô nhịn không được dùng lực nắm thật chặt.
|
Chương 592: Tiến công cùng phản công 2
Editor: Quỳnh Nguyễn Bất luận cái người đàn ông thể xác và tinh thần khỏe mạnh đều chịu không được người phụ nữ chính mình thích sử dụng tất cả vốn liếng đùa giỡn. Huống chi cái gia hỏa trước mắt kia chính là anh nhịn rất nhiều năm không có xuống tay. Trình Chi Ngôn dựa vào một tia lý trí còn sót lại trong đầu mình hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Mau từ trên người anh xuống!!" " Không được." Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, cười tít mắt nhìn Trình Chi Ngôn, vẻ mặt không vừa ý nói: "Người ta liền muốn ngồi ở chỗ này, em thích ngồi ở chỗ này." Cô vừa nói còn vừa đắc ý xoay vặn, xem như hướng Trình Chi Ngôn thị uy. Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy bụng bị mông cô cọ xát, chỗ cô ngồi có từng đợt nhiệt lưu chậm rãi tập trung. " Đừng lộn xộn!!" Thanh âm của anh đã trở nên có chút khàn khàn, cánh tay nắm tay cô cũng càng thêm dùng lực. "Ti..." Tiểu Thỏ hít vào một hơi, cánh tay của cô bị anh cầm sinh đau, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà cũng không dám xoay loạn. Trong phòng yên tĩnh chốc lát. Tiểu Thỏ đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt thẳng tắp nhìn Trình Chi Ngôn, thanh âm đáng thương tội nghiệp hỏi: "Anh nước chanh, anh không muốn em sao??" "..." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn tràn đầy đều là vô tội, trong đôi mắt ngập nước giống như có sóng nước chậm rãi chảy, thanh âm của cô thật thấp, nho nhỏ giống như là bị cái gì ủy khuất, chậm rãi hướng tới anh hỏi. Một nháy mắt kia, tim Trình Chi Ngôn nhịn không được đập lỡ một nhịp đập. Anh không muốn em sao? ... Loại nói này, cô như thế nào có thể lấy tư thế vô tội như vậy tới hỏi anh?? Trời biết anh vì chờ cô trưởng thành, đã nhịn ít nhiều cái **** hàng đêm. Mà hôm nay, anh rất không dễ dàng đợi cho cô qua sinh nhật mười tám tuổi, nhưng mà tiếp qua một tháng liền muốn thi vào trường đại học, anh chỉ có thể nói cho chính mình dưới đáy lòng, nhịn một tháng nữa đi, nhịn một tháng nữa đi, dù sao đều đã nhịn nhiều năm như vậy, cũng không cần một tháng này rồi. Nhưng mà trước mắt, cô vậy mà đáng thương tội nghiệp hướng tới anh hỏi: "Anh không muốn em sao??" Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy trong đầu mình một cái dây cung nháy mắt liền chặt đứt. Anh hận không thể xoay người một cái đặt Tiểu Thỏ ở dưới thân mình, hung hăng không cho cô một chút cơ hội thoát đi muốn cô. Nhưng mà... Cuối cùng anh thở dài một hơi, đôi mắt trong suốt lóe ra ánh sáng u ám, hướng tới Tiểu Thỏ chậm rãi nói: "Em uống say..." "Em không uống rượu!!" Tiểu Thỏ hướng tới anh giơ giơ cằm lên, mất hứng nói: "Ý thức của em cực kỳ tỉnh táo, anh nước chanh em chính là muốn thượng--anh!!" "..." Trình Chi Ngôn nhất thời đầu đầy hắc tuyến. Em ngay cả muốn thượng - - anh đều nói cho ra miệng như vậy, em còn không biết xấu hổ nói ý thức chính em cực kỳ tỉnh táo?? "Có được hay không, có được hay không..." Tiểu Thỏ lại bắt đầu lắc lắc thân thể hướng tới Trình Chi Ngôn làm nũng năn nỉ nói. "Không... Được..." Ngữ khí Trình Chi Ngôn gian nan từ chối Tiểu Thỏ. Sau đó ở trong lòng suy nghĩ muốn trực tiếp đánh cô choáng váng để cho cô ngủ hay không. "Hừ..." Tiểu Thỏ mất hứng bỉu môi, một đôi mắt ngập nước xoay xoay, đột nhiên đưa tay cởi áo khoác đồng phục chính mình xuống. "Em làm gì??" Trình Chi Ngôn híp mắt, nhìn động tác cô thình lình xảy ra. "Anh quản em." Tiểu Thỏ không vừa ý hướng tới Trình Chi Ngôn nói một tiếng, sau đó lại bắt đầu cởi áo sơ mi chính mình.
|