Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 578: Rốt cuộc trưởng thành 4
Editor: Quỳnh Nguyễn Ưm... Hương vị ngọt ngào, uống lên có một chút như là hương vị Sprite, nhưng mà pha trộn một chút vị quả mâm xôi, sau đó băng băng lương lương, rất có cảm giác thấm vào lòng người. Tiểu Thỏ cảm thấy hương vị rất tốt, đúng lúc lại khát nước, vừa ngửa đầu liền trực tiếp uống hết. Chén trời sao đêm hè. "Uh`m... Uống ngon!!" Tiểu Thỏ táp táp miệng, hết sức hài lòng gật gật đầu. "..." Trình Thi Đồng ngẩng đầu lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn cô, cánh môi hồng nhuận giật giật, sau đó thanh âm lắp bắp nói: "Cậu cậu cậu...Cậu một hơi liền uống vào toàn bộ??" "Uh`m! Đúng vậy a, uống rất ngon, đúng lúc tớ cũng khát, ưm... Chén sau cơn mưa trời quang kia nhìn cũng không tệ a, cậu không ngại tớ lại uống một chén đi? Các cậu nếu muốn uống mà nói, liền chọn tiếp a..." Tiểu Thỏ vừa gật đầu vừa cầm lấy chén đồ uống màu xanh da trời trên bàn kia đặt bên môi nếm nếm. Ưm... Có một loại hương vị chua chua ngọt ngọt, còn mang theo một chút hơi biển cả tươi mát riêng biệt, nếm cũng không tệ a... Tiểu Thỏ tiếp tục ngửa đầu lại uống vào chén sau cơn mưa trời quang. Trên mặt Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng khiếp sợ nhìn. "Ai... Vì sao đồ uống nhà này ít như vậy a, một ly nhỏ như vậy, một ngụm liền không có a, nơi này có thể nối chén sao??" Tiểu Thỏ có chút buồn rầu nhìn một ly màu cam ảo giác cuối cùng trên bàn cơm. Chén này.... Trên lí luận nói là cho Cố Ninh Thư. Nhưng mà cô cùng Cố Ninh Thư còn không có quen thuộc đến cái loại tình hình có thể cướp đoạt đồ uống của anh này, cho nên.... Nếu như cô tiếp tục đưa tay mà nói, có thể có phần không tốt lắm hay không a... Trong mắt Cố Ninh Thư kinh ngạc nhìn trong ánh mắt Tiểu Thỏ tràn đầy khao khát, đưa tay cầm chén màu cam ảo giác đẩy trước mặt cô, thanh âm thản nhiên nói: "Cậu... Nếu như muốn uống mà nói, liền cầm đi." "Không được, cậu không thể..." Trình Thi Đồng vừa mới chuẩn bị mở miệng ngăn cản, Tiểu Thỏ đã cười tít mắt cầm chén màu cam ảo giác kia hơi ngửa đầu uống vào. Ưm... Quả nhiên uống lên hương vị cùng nước chanh không sai biệt lắm.... Nhưng mà kem tươi chính giữa uống lên thật sự lạnh a... Tiểu Thỏ nhịn không được rùng mình một cái. Vẻ mặt uống ba chén đồ uống, Tiểu Thỏ chẳng những không có cảm thấy chính mình hết khát nước một chút, ngược lại cảm thấy chính mình càng khát rồi. "Sao lại thế này a... Cái đồ uống này uống lên một chút cũng không giải khát a..." Tiểu Thỏ vừa lầu bầu, vừa bưng chén trà trên bàn lên, uống vào chén nước trà kia. Hô... Rốt cục cảm giác tốt hơn nhiều... Tiểu Thỏ vừa lòng thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt Trình Thi Đồng ngây ngốc nhìn cô một lúc lâu, sau đó mở miệng, thanh âm yếu ớt hỏi: "Tiểu Thỏ cậu.... Không có việc gì đi??" "Uh`m??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn cô kỳ quái nói: "Tớ có thể có chuyện gì a??" "..." Ánh mắt Trình Thi Đồng nhìn qua lại trên mặt Tiểu Thỏ cùng ba cái cốc không, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên trả lời trở về là tốt hay không nữa. "Ai, đúng rồi, đồ uống cậu cùng Cố Ninh Thư đều bị tớ uống vào, nếu không hai ngươi lại chọn một ly đi... Ưm... Nếu không cũng gọi trở lại một ly cho tớ?? Tớ cảm thấy uống rất được." Tiểu Thỏ uống xong nước trà, nhìn bốn cái cốc không trước mặt mình, có chút xấu hổ hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Đúng lúc một lát anh nước chanh cũng cần phải tới đây, nếu không cũng chọn cho anh một ly??"
|
Chương 579: Rốt cuộc trưởng thành 5
Editor: Quỳnh Nguyễn " Nhưng mà... Cái này... Không được a..." Trình Thi Đồng chớp đôi mắt nhìn cô, thanh âm vô cùng gian nan hướng tới cô nói: "Vừa rồi chọn cái kia, là cocktail... Chú nhỏ, chú phải lái xe, lái xe không thể uống rượu a..." "..." Tươi cười trên mặt Tiểu Thỏ lập tức liền cứng lại rồi. "Cậu nói cái gì?? Vừa rồi ba chén kia đều là cocktail??" "Uh`m..." Trình Thi Đồng gật gật đầu, một bộ dáng ra vẻ vô tội nhìn cô. "..." Tiểu Thỏ chép miệng, rốt cục cảm thấy được có một chút vị cồn nhàn nhạt, cô nhất thời dở khóc dở cười hướng tới Trình Thi Đồng hỏi: "Cậu như thế nào không nói cho tớ biết sớm chút a?!" "Tớ nghĩ cậu biết a... Đại tỷ, đây đều đã cái thời đại gì, cậu sẽ không ngay cả cocktail cũng không biết đi?? Cho dù cậu không biết, lúc cậu uống dù sao vẫn có thể uống đến mùi rượu đi??" Trình Thi Đồng nhịn không được hướng tới cô trợn trừng mắt, không nói gì nói. "Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu nói: "Vừa rồi vào cảm giác quá khát, một hơi đều đã uống hết, cũng không uống ra cái mùi rượu đặc biệt gì a... Chính là cảm thấy có chút ngọt..." "..." "..." Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng không nói gì. " Vậy cậu.... Có cảm giác choáng váng đầu gì gì đó hay không??" Trình Thi Đồng chần chờ một phen, vẻ mặt quan tâm nhìn Tiểu Thỏ hỏi. "Ai??" Tiểu Thỏ ngẩn ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Trình Thi Đồng, sau đó lắc đầu nói: "Không có a, một chút đều không có cảm giác choáng váng đầu." "Hô... Vậy là tốt rồi..." Trình Thi Đồng thở phào nhẹ nhõm, nếu như biết Tiểu Thỏ uống rượu mà nói, chú nhỏ tuyệt đối sẽ giết cô. " Nhưng mà uống tốt a, nếu không chúng ta lại chọn một chút?" Tiểu Thỏ nhìn ba cái ly rượu rỗng trước mắt, nghĩ nghĩ, hướng tới Trình Thi Đồng hỏi: "Còn có cái cocktail khác sao?? Ba cái này nhìn đều rất đẹp mắt, cái khác hẳn là cũng rất đẹp mắt đi?" "Không được, cậu đừng uống vào, ngộ nhỡ uống nhiều lần này chú nhỏ tuyệt đối muốn đem chỗ ngồi hai ta tách ra." Trình Thi Đồng liếc cô một cái, liên tục xua tay. " Vì sao a??" Tiểu Thỏ vẻ mặt không vừa ý nhìn cô nói: "Tốt xấu hôm nay là sinh nhật tớ a, còn là sinh nhật mười tám tưởi, theo pháp luật mà nói tớ đã là người trưởng thành rồi, có thể uống rượu, sau khi uống tớ căn bản không chuyện gì, đầu cũng không choáng váng, mắt cũng không hoa, cảm giác liền cùng uống đồ uống không sai biệt lắm." "Cái kia cũng không được, lúc này cậu là không chuyện gì, nhưng mà chờ một lúc chú nhỏ tới đây, ngộ nhỡ rượu tác dụng chậm lên đây, tớ liền như thế nào cũng không có biện pháp giải thích rõ ràng rồi." Trình Thi Đồng vẻ mặt nghĩa chính ngôn từ nhìn Tiểu Thỏ, kiên quyết từ chối cô. "..." Đôi mắt Tiểu Thỏ nhìn chằm chằm Trình Thi Đồng một lúc lâu, sau đó đem ánh mắt cầu cứu chuyển hướng Cố Ninh Thư. "Cố Ninh Thư... Nếu không thì cậu khuyên nhủ Đồng Đồng nhà cậu?" Tiểu Thỏ ngữ khí tội nghiệp hướng tới Cố Ninh Thư nói: "Không nghĩ tới chúc mừng, kết quả một chút rượu cũng không để cho tớ uống, kia còn chúc mừng cái gì a..." "..." Vẻ mặt Cố Ninh Thư bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ, nhún vai, cười nói: "Không có biện pháp a, Đồng Đồng nhà tớ định đoạt, tớ khuyên không được." "Vậy cậu có đồng ý tớ lại chọn hai chén hay không?" Tiểu Thỏ trừng mắt nhìn Cố Ninh Thư, vỗ bàn hỏi.
|
Chương 580: Rốt cuộc trưởng thành 6
Editor: Quỳnh Nguyễn " Cái này...Tớ đồng ý a, nhưng mà Đồng Đồng không đồng ý a." Cố Ninh Thư vẻ mặt nụ cười thản nhiên nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm chậm rãi nói. "Cậu đồng ý là được, chúng ta nơi này ba người, hai so với một, Đồng Đồng, chọn hai chén cho tớ!" Tiểu Thỏ quay đầu lại hướng tới Trình Thi Đồng vẻ mặt đắc ý nói. "..." Trình Thi Đồng nháy mắt không nói gì. Cô nhìn mặt Tiểu Thỏ phấn nộn trắng nõn, uh`m, phía trên dường như cũng không có xuất hiện cái gì đỏ ửng uống qua rượu, nhìn nhìn lại đôi mắt cô ấy ngập nước, ánh mắt bình thường, không có mê ly cũng không có mông lung, nhìn tựa hồ là thật sự không có bộ dáng uống rượu. Cô bất đắc dĩ thở dài một hơi, đè xuống chuông phục vụ trên bàn, gọi người phục vụ tới, vừa chọn một loại bên cạnh nói: "Nếu như chú nhỏ hỏi, cậu không được nói là tớ chọn, đây chính là chính cậu mãnh liệt yêu cầu muốn uống!! Có nghe hay không??" "Ừ, nghe được!!" Hai mắt Tiểu Thỏ tỏa sáng nhìn menu trong tay Trình Thi Đồng, đưa tay hướng tới cô quơ quơ nói: "Cho tớ xem, cho tớ xem, để cho bản thân tớ chọn." "Cầm đi đi." Trình Thi Đồng ngẩng đầu, liếc cô một cái, thuận tay đưa menu tới trong tay cô. Ha ha... Tiểu Thỏ tiếp nhận menu, lật đến một tờ cocktail kia nhìn nhìn. Ai... Nhìn bộ dáng đều rất đẹp mắt a... Nhiều chủng loại như vậy, rất muốn nếm hết a... Trình Thi Đồng nhìn đôi mắt Tiểu Thỏ thả ra ánh sáng, nhịn không được đầu đầy hắc tuyến nói: "Cậu khống chế cho tớ, không cho phép chọn bậy, vừa rồi nói chỉ có thể chỉ có thể chọn hai cái, cũng chỉ có thể chọn hai cái, nhiều một cái tớ đánh chết cậu!" "Cậu cũng quá tàn nhẫn đi??" Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, đưa tay chỉ vào menu hướng tới người phục vụ nói: "Muốn hai cái này." " Được." Người phục vụ thăm dò nhìn thoáng qua hai cái hình ảnh Tiểu Thỏ chỉ vào, ghi lại hai chén rượu cô chọn. "Hai cậu a, muốn chọn hai chén hay không?? Vừa rồi hai cậu không phải bị tớ uống hết sao??" Tiểu Thỏ hướng tới Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư chớp chớp mắt, cười hì hì hỏi. "Tự tớ chọn." Trình Thi Đồng vẻ mặt tức giận tiếp nhận menu, trực tiếp chỉ hai cái. " Được, xin chờ." Người phục vụ ghi nhớ nội dung các cô chọn, hướng tới bọn họ khom người, sau đó liền thối lui ra ngoài. Bất quá chốc lát bốn chén cocktail bọn họ chọn đã bị bưng lên. Trình Thi Đồng khẽ nhíu mày, nhìn một chén cocktail đỏ rực còn có một ly cocktail trắng sữa đặt ở trước mặt Tiểu Thỏ kia, nhịn không được mở miệng hỏi: " Cậu chọn cái gì??" "Huyết Tinh Mã Lệ cùng rừng dừa bãi biển." Tiểu Thỏ chớp chớp mắt nhìn hai chén rượu đặt ở trước mặt mình. Một chén màu đỏ kia nhìn giống như là một ly máu tươi.... Ách... Như thế nào nhìn so với hình ảnh khiếp sợ người một chút a... Vừa rồi cô thực ra là nhìn hình ảnh Huyết Tinh Mã Lệ lấp lánh rất đẹp mới chọn, hơn nữa tên nghe qua cũng cực kỳ khốc, nhưng mà này.... Thật sự có một loại cảm giác một ly máu tươi a... Tiểu Thỏ chần chờ một phen, đưa tay cầm lấy chén Huyết Tinh Mã Lệ kia, đặt bên miệng nhẹ nhàng mà nếm một ngụm. "Phốc - - khụ khụ khụ..." Đây là cái hương vị gì a!! Một cỗ vị cay, mùi hồ tiêu thậm chí còn có một chút vị Mù-Tạc hỗn hợp nước cà chua nháy mắt xâm nhập vị giác của cô. Tiểu Thỏ bị mùi lạ này nghẹn, nước mắt trên khóe mắt như sắp trào ra. Trình Thi Đồng vẻ mặt đồng tình nhìn cô.
|
Chương 581: Tiểu Thỏ say rượu
Editor: Quỳnh Nguyễn "Không biết là gì cũng đừng chọn bậy a, mùi rượu này rất nặng." Trình Thi Đồng lắc lắc đầu, nhìn Tiểu Thỏ nói. "..." Tiểu Thỏ bị vị kia cay đến nước mắt đều đã chảy ra, vì thế vội vàng đưa tay bưng chén rừng dừa bãi biển bên cạnh lên, ừng ực ừng ực, một hơi uống vào. Hô... Mùi thơm ngát vị trái dừa nhàn nhạt, rốt cục giảm bớt vị kỳ quái kia. Chẳng qua chén Huyết Tinh Mã Lệ kia, Tiểu Thỏ hoàn toàn không uống miếng thứ hai rồi. "Coi như quên đi, chén này của cậu cho tớ đi, tớ đổi với cậu." Trình Thi Đồng nhìn trong ánh mắt Tiểu Thỏ ghét bỏ Huyết Tinh Mã Lệ, đưa tay thay đổi cocktail trước mặt mình một phen. "Đồng Đồng, quả nhiên cũng là cậu tốt nhất với tớ!!" Tiểu Thỏ nước mắt lưng tròng nhìn cô. Người phục vụ rất nhanh đi tới cầm ly rượu rỗng trên bàn đi rồi. Tiểu Thỏ các cô lại hàn huyên một hồi, lúc đồ ăn bưng lên, Trình Chi Ngôn rốt cục vội vàng chạy đến. Anh mới vừa đẩy cửa phòng ra, Tiểu Thỏ liền quay đầu lại, đôi mắt vui rạo rực nhìn anh nói: "Anh nước chanh, anh tới a!!" "Uh`m." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, động tác tao nhã đi vào bên trong phòng, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tiểu Thỏ, sau đó sửa sang đồ ăn trước mặt mình một phen. " Chú nhỏ, chú uống gì??" Trình Thi Đồng thấy Trình Chi Ngôn vào, vội vàng cầm menu đưa cho Trình Chi Ngôn, để cho chính anh chọn lựa. "Chú tùy tiện, cho tôi một ly nước chanh đi." Trình Chi Ngôn mở menu ra, nhàn nhạt chăm chú nhìn, thuận miệng hướng tới người phục vụ bên cạnh nói. " Được xin chờ." Người phục vụ gật gật đầu, lấy menu đi, xoay người đi ra ngoài. " Các ngươi uống là...." Trình Chi Ngôn chọn xong rồi, vừa chuyển đầu mới phát hiện trước mặt ba người bọn họ thực ra là bày mấy chén cocktail. Anh nhíu nhíu mày nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm trầm giọng nói: "Sao uống rượu rồi hả??" "Ai nha, sinh nhậtnha, đương nhiên muốn chúc mừng một phen, hơn nữa mười tám tuổi không phải đại biểu trưởng thành có thể uống rượu sao??" Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, ánh mắt sáng ngời hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Không có việc gì không có việc gì, chỉ là cocktail mà thôi, số độ không cao." "..." Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua cocktail trước mặt cô, quả thật là đồ uống pha chế rượu, ngẫm lại hôm nay sinh nhật cô, uống một ly như vậy cũng không có quan hệ gì, vì thế liền không tiếp tục nói cô. "Đúng rồi, Tiểu Thỏ, đưa quà sinh nhật cho cậu!" Trình Thi Đồng như là đột nhiên nhớ tới cái gì, vỗ đầu, từ trong cặp sách cầm một cái hộp quà tặng đóng gói đẹp đẽ ra, đưa cho Tiểu Thỏ nói: "Cầm đi." "Cảm ơn!!" Tiểu Thỏ cười tít mắt tiếp nhận quà tặng, đang chuẩn bị đưa tay mở ra lại bị Trình Thi Đồng đè lại. Tiểu Thỏ trong mắt nghi hoặc nhìn cô. "Lúc này đừng phá gỡ, chờ cậu về nhà lại mở." Trình Thi Đồng vẻ mặt khẩn trương nhìn cô nói. "A...... Được rồi..." Tiểu Thỏ gật gật đầu, cất quà tặng Trình Thi Đồng đưa cho chính mình vào trong cặp sách, mặc dù trong lòng tràn đầy tò mò, vẫn lại là nhịn xuống. "Tớ cũng có quà tặng tặng cho cậu." Mắt thấy Tiểu Thỏ cầm quà tặng Trình Thi Đồng cất xong, Cố Ninh Thư cũng cười tít mắt hướng tới Tiểu Thỏ nói. Anh từ trong cặp sách cầm một cái quà tặng bộ dáng đóng gói như là sách vở, đưa cho Tiểu Thỏ nói: "Tớ đưa chính là hai quyển sách, bất quá bởi vì không biết cậu thích xem loại sách nào, cho nên là Đồng Đồng chọn giúp tớ."
|
Chương 582: Tiểu Thỏ say rượu 2
Editor: Quỳnh Nguyễn "Cảm ơn!!" Tiểu Thỏ cười tít mắt tiếp nhận quà tặng, hướng tới Cố Ninh Thư nói một tiếng, lại nhìn thoáng qua ánh mắt Trình Thi Đồng sáng ngời, đành phải ngoan ngoãn nhét sách vào trong cặp sách, chờ về nhà lại nhìn. Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ cất xong, nở nụ cười một phen, đưa tay sờ sờ đầu cô nói: "Anh cũng có quà tặng cho em." "Thật vậy chăng??" Tiểu Thỏ cười tít mắt nhìn Trình Chi Ngôn ngồi ở bên cạnh mình, không chút khách khí hướng tới anh vươn tay đi ra, "Là cái quà tặng gì nha??" Tay Trình Chi Ngôn thon dài trắng nõn nắm giữ tay mảnh khảnh của cô, lật chuyển trong lòng bàn tay cô một phen, giữ mu bàn tay cô, sau đó một cánh tay kia không để ý nhẹ nhàng trượt một phen trên ngón áp úp của cô. Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy một cái gì đó giá lạnh nháy mắt trượt vào ngón tay mình, cô cúi đầu nhìn lại, một cái nhẫn kim cương tinh xảo đang yên lặng đeo ở trên ngón áp úp của cô. Kim cương óng ánh trong suốt ở dưới ánh đèn lóe ra ánh sáng rực rỡ. "Đây là..." Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua nhẫn kim cương trên ngón tay mình, đột nhiên ngẩng đầu hướng tới Trình Chi Ngôn nhìn qua. "Đưa cho em." Trình Chi Ngôn hướng tới cô mỉm cười, đôi mắt trong suốt tràn đầy đều là sủng nịch, "Chúc mừng em trưởng thành." "Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng kích động, cô cảm thấy chính mình có rất nhiều rất nhiều lời muốn nói, nhưng mà trước mắt lại một câu đều đã nói không nên lời. " Được, mau ăn cơm đi, ăn xong trở về làm bài tập." Trình Chi Ngôn nhìn trong mắt Tiểu Thỏ cảm động, hướng tới cô ảm đạm cười, thanh âm trầm thấp nói một câu. ... ... Tràn đầy cảm động trong lòng Tiểu Thỏ nháy mắt liền tan biến toàn bộ. Toàn bộ sau đó, tốc độ bọn họ ăn tựa hồ cũng nhanh hơn, bất quá chốc lát liền đều đã xong. Tiểu Thỏ vừa ăn đồ ăn vừa uống cocktail Trình Thi Đồng đổi cho cô, chỉ là uống uống... Oa... Như thế nào cảm thấy thế giới này giống như lắc lư?? Tiểu Thỏ lắc lắc đầu, chớp chớp mắt lại cẩn thận nhìn lại trước mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn của Trình Thi Đồng đột nhiên nhìn thật đáng yêu, thật giống như mang theo ánh sáng. Nhìn nhìn lại Cố Ninh Thư... Ưm... Hôm nay Cố Ninh Thư cũng vô cùng đẹp trai a, mặc dù là mặc đồng phục Nhất Trung, cũng vẫn rất có phong độ hot boy như cũ... Còn có anh nước chanh.... Tiểu Thỏ quay đầu lại hướng tới Trình Chi Ngôn nhìn qua. Hình dáng anh rõ ràng đang hơi hơi cúi xuống, ánh mắt lạnh nhạt nhìn đồ ăn trong chén đĩa mình, lông mi dài dài giống như cây quạt xinh xắn, tinh xảo lại mê người, còn có hai tay thon dài trắng nõn cầm dao nĩa, động tác thực ra là tao nhã như vậy... Ai... Anh nước chanh rất đẹp trai rất đẹp trai... Tiểu Thỏ cười tít mắt, đưa tay ôm chầm bả vai Trình Chi Ngôn, bẹp một ngụm liền hôn ở trên gương mặt trắng nõn như ngọc của anh. Trình Chi Ngôn hơi hơi ngẩn ra, quay đầu lại nhìn bộ dáng Tiểu Thỏ cười đến vẻ mặt sáng lạn, ngoéo khóe môi một cái, thanh âm trầm thấp nói: "Em làm gì??" " Chính là hôn anh một cái a." Tiểu Thỏ cười tít mắt nhìn anh, thanh âm trong trẻo nói: "Không thể sao??" Trình Chi Ngôn nở nụ cười một phen, đưa tay véo đôi má phấn nộn của cô nói: "Mau ăn cơm." "A......" Tiểu Thỏ phẫn nộ quay đầu đi, cúi đầu yên lặng cắt tảng thịt bò. ... Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư nhìn thoáng qua lẫn nhau. Hai người đều đã thấy được một tia lo lắng trong ánh mắt. Cô... Sẽ không là uống say chứ??
|