Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 573: Thầy giáo Trình đừng đi 4
Editor: Quỳnh Nguyễn "Các em phải biết rằng, đời người luôn luôn có xa cách, mặc dù hiện tại thầy không rời khỏi, chờ các em tốt nghiệp cao tam, chờ các em thi lên đại học, chúng ta vẫn là tách ra." Trình Chi Ngôn đứng ở trên bục giảng, ánh mắt nhìn tất cả mặt học sinh xung quanh lớp học, thanh âm trầm thấp mà chậm rãi nói:" Cho nên sớm một chút hay là muộn một chút cũng không có khác nhau quá lớn gì." " Nhưng mà thầy giáo Trình đã theo chúng em hai năm rưỡi, liền không thể lại theo giúp nhóm người bọn em nửa năm sao?? Làm việc phải đến nơi đến chốn... Đem chúng ta đưa hết, không được sao??" Phía dưới bục giảng tất cả đệ tử trầm mặc chốc lát, cuối cùng có người nhịn không được hỏi. "..." Ánh mắt Trình Chi Ngôn dừng lại trên người người học sinh kia, sau một lúc lâu sau anh ngoéo môi một cái, đưa tay mở sách giáo khoa ra, hướng tới mọi người lớn tiếng nói: "Được rồi, chúng ta không cần thảo luận vấn đề này, tới, mọi người lật đến Chương 10, chúng ta vào học." "Thầy giáo Trình..." Có học sinh không cam lòng lại hô anh một tiếng, nhưng mà nhìn biểu tình lạnh nhạt trên mặt anh, ánh mắt trong suốt, nói đến bên miệng, nhưng là như thế nào đều nói không được nữa. Ai... Toàn bộ đồng học cùng nhau cúi đầu, yên lặng mở sách vở ra, ngoan ngoãn nghe bài giảng. Trước tan học, một cái vở tràn ngập kí tên đột nhiên để tới trước mặt Tiểu Thỏ. Tiểu Thỏ trong mắt nghi hoặc nhìn cuốn vở kia, nhịn không được ngẩng đầu hướng tới vị bạn học trước bàn học mình kia nhìn qua. "Đây là... Gì a??" Tiểu Thỏ thanh âm yếu ớt hướng tới cô hỏi. " Phía trên đều là bạn học lớp chúng ta kí tên." Người nữ sinh kia đứng ở trước mặt bàn học Tiểu Thỏ, từ trong túi áo lấy ra một cây bút đưa tới trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Bạch Tiểu Thỏ, cậu cũng ký tên của cậu đi." Tiểu Thỏ có chút nghi hoặc tiếp nhận bút trong tay cô, lật chuyển cuốn vở kia nhìn nhìn. Trên trang đầu tiên viết mấy thuật ngữ chuyên ngành: Gửi tới hiệu trưởng tôn kính Thầy giáo Trình là thầy giáo tốt nhất trong cảm nhận chúng em, chúng em hi vọng thầy có thể dậy nhóm người chúng em đến tốt nghiệp cao tam, không cần trước chúng em tới gần thi vào trường đại học đột nhiên đổi giáo viên. Hi vọng trường học có thể suy xét cảm nhận các học sinh một phen, chuyện làm sai là những cái người tản lời đồn này mà không phải người bị lời đồn thương tổn. Mặt sau chính là rất nhiều bạn học lớp học kí tên. Tiểu Thỏ lật chuyển một tờ lại một tờ, khi thấy những cái chữ viết cùng tên này, trước mắt cô liền nhịn không được hiện ra gương mặt quen thuộc. "Bạch Tiểu Thỏ, chuyện lần trước tớ cũng từng nghị luận cậu ở sau lưng một phen, vì thế tớ nguyện ý nhận lỗi với cậu, dù sao vô luận là ai thấy tiêu đề như vậy ảnh chụp như vậy đều nhịn không được hiểu sai." Vị nữ sinh kia cân nhắc một hồi, hướng tới Tiểu Thỏ tiếp tục nói: "Nhưng mà thầy giáo Trình là giáo viên tốt, chúng tớ thật sự không hy vọng thầy rời khỏi." "Uh`m..." Tiểu Thỏ trầm mặc chốc lát cầm bút trong tay ký tên mình ở trên quyển vở. Vào lúc ban đêm tan học, vở tràn ngập kí tên tất cả học sinh liền đã lặng lẽ đặt ở trên bàn công tác hiệu trưởng. Nhưng mà, rất nhiều ngày trôi qua cái tin tức gì cũng không có. Ngay tại lúc tất cả học sinh đều nhanh nản lòng, một phong thư tay tự tay hiệu trưởng viết trả lời, dán ở trên bảng đen lớp bọn họ.
|
Chương 574: Thầy giáo Trình đừng đi 5
Editor: Quỳnh Nguyễn Nội dung thư đại khái giải thích chính mình thật không ngờ thì ra thầy giáo Trình ở trong lòng học sinh quan trọng như vậy, cũng xem nhẹ cảm nhận phần lớn học sinh, vì thế ông cảm thấy thật xin lỗi, cũng hứa hẹn nhất định làm cho thầy giáo Trình dẫn bọn họ mãi đến tốt nghiệp cao tam, chuyện sau này cũng chỉ có thể sau này hãy nói. Lá thư này dán tại bảng đen trước phòng học, mỗi một học sinh vào cửa đều có thể thấy nội dung viết phía trên, đợi cho học sinh cuối cùng đến xem xong lá thư này, tất cả học sinh trên mặt đều đã tràn đầy vui sướng. Thật tốt quá!! Thật tốt quá!! Rốt cục không cần lo lắng thầy giáo Trình rời khỏi bọn họ. Trình Chi Ngôn tới lớp học, cũng chứng thật chuyện này, anh đứng thẳng người phía trước bục giảng, nhìn khuôn mặt học sinh trong lớp không kìm được vui mừng, nhịn không được cười cười, sau đó cúi đầu mở miệng nói: "Học kỳ này, dạy xong các em..." Thanh âm của anh dừng một chút, tại trong ánh mắt chờ đợi của tất cả mọi người tiếp tục chậm rãi nói: "Thầy sẽ tiếp tục dạy các em học kỳ sau." "Nha - - " Anh vừa dứt lời, toàn lớp liền lập tức reo hò. Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế, vẻ mặt tươi cười nhìn Trình Chi Ngôn đứng ở phía trước bục giảng, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ kính trong suốt chiếu xạ tiến vào, chiếu ra trên gương mặt anh một tầng vầng sáng nhợt nhạt. Ngày nghỉ nghỉ đông cao tam vô cùng vô cùng ngắn ngủi. Trước ăn tết ba bốn ngày Tiểu Thỏ vừa mới nghỉ, hết tết không vài ngày liền lập tức lại bắt đầu đi học. Tất cả kỳ ăn tết Tiểu Thỏ đều là vùi đầu khổ bức làm bài tập, làm bài thi, Trình Chi Ngôn ngồi bên cạnh cô, nhìn chằm chằm cô. Sau khi nửa học kỳ sau khai giảng, bầu không khí học tập lớp học liền trở nên trầm trọng. Mặc dù là thời gian tan học, cũng không có ai nói chuyện phiếm đùa giỡn, tất cả học sinh đều chôn đầu ở trước bàn học, hì hục viết đề bài, thỉnh thoảng có mấy cái học sinh muốn ra ngoài đi toilet, cũng đều là nhẹ chân nhẹ tay từ cửa sau phòng học ra ngoài, lại tiến vào từ cửa sau. Mùa đông rét lạnh rất nhanh qua đi, lúc cây liễu phát chồi, hoa bắt đầu nở rộ, thi vào trường đại học cũng một ngày tới gần. Tiểu Thỏ ở biển đề vội vàng đến đầu óc choáng váng, quần áo trên người cũng dần dần từ áo bông rất nặng biến thành áo ngắn tay mát mẻ, lúc trường học lại một lần nữa tuyên bố ngày mồng một tháng năm bắt đầu thi, học sinh lớp học chỉ là nhẹ nhàng thở dài một hơi liền tiếp tục bắt đầu làm bài rồi. Tháng Năm Giang Tô, nhiệt độ không khí đã nóng dần, ban ngày nóng nhất có thể đạt tới 30 độ. Vì thế, sau giữa trưa nóng làm cho người ta buồn ngủ, Tiểu Thỏ chán đến chết nằm úp sấp ở trên bàn, suy nghĩ một lát nghỉ trưa cô rốt cuộc là nên làm bài kiểm tra toán học trước hay là bài kiểm tra Anh ngữ, Trình Thi Đồng đột nhiên đưa tay đẩy đẩy cánh tay của cô, sau đó đưa qua một cái kem vị ô mai nói: "Ngồi dậy, ăn cái kem." "Cảm ơn a..." Tiểu Thỏ lười biếng đứng thẳng lên tiếp nhận kem trong tay Trình Thi Đồng, lại nhìn cô vẻ mặt sáng láng, nhịn không được mở miệng nói: "Đồng Đồng, vì sao mỗi ngày cậu đều hoạt bát gấp trăm lần a, chẳng lẽ cậu không buồn ngủ sao, không phiền lụy sao?? Gần đây giấc ngủ tớ không đủ nghiêm trọng, cậu nhìn vành mắt đen của tớ không, hiện tại mỗi ngày đi học thời gian đều muốn ngủ gà ngủ gật.
|
Chương 575: Rốt cuộc trưởng thành
Editor: Quỳnh Nguyễn "Ha ha." Trình Thi Đồng hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, cúi đầu ăn một miếng kem trong tay mình, cười hì hì nói: "Tớ Ta không mệt a, tớ làm một bài, liền tinh thần gấp trăm lần!" "Biến thái a..." Tiểu Thỏ nhìn bộ dáng Trình Thi Đồng vẻ mặt vui vẻ, nhịn không được kêu rên một tiếng. " Được rồi, cho dù tớ biến thái hay không biến thái, ngày kia chính là sinh nhật mười tám tuổi của cậu, muốn chúc mừng như thế nào?" Một bàn tay Trình Thi Đồng chống cằm dựa vào ở trên bàn học, chớp mắt to nhìn Tiểu Thỏ hỏi. "A???" Tiểu Thỏ sửng sốt một phen, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, cô lấy di động của mình từ bên trong bàn học ra nhìn thoáng qua ngày tháng, hôm nay đã là ngày chín tháng năm, tiếp qua hai ngày chính là sinh nhật mình, nhưng mà trong khoảng thời gian này, mỗi ngày cô đều giống như đánh giặc, sớm liền không có chú ý ngày tháng. "A cái gì a?? Cậu đừng nói cho tớ cậu còn chưa nghĩ ra muốn như thế nào." Trình Thi Đồng nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt ngây người, nhịn không được không nói gì. Cái này.... Trên trán Tiểu Thỏ xẹt qua một giọt mồ hôi lớn...Cô thật đúng là chưa nghĩ ra muốn như thế nào..... Hơn nữa, ngày kia là thứ sáu a, thứ sáu lại không rời trường, từ khi lên cao tam, không phải tất cả ngày nghỉ đều đã hủy bỏ sao, càng miễn bàn loại ngày này rồi. "Ai, cậu thật sự là không cứu a." Trình Thi Đồng nhịn không được lắc đầu: "Đây là ngày bao nhiêu quan trọng a, cậu như thế nào có thể quên!! Chờ cậu đủ mười tám tuổi, liền có nghĩa là chú nhỏ rốt cục có thể xuống tay với cậu a!!" "Nói là nói như vậy..." Tiểu Thỏ nhịn không được đưa tay lau mồ hôi trên trán, thanh âm yếu ớt hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Nhưng mà không phải lần trước cậu nói, chú nhỏ sẽ không xuống tay với tớ trước khi tớ thi vào trường đại học sao??" "Đúng a!!" Trình Thi Đồng gật đầu nói: "Nhưng mà chú không hướng cậu xuống tay, không có nghĩa là cậu không thể hướng chú xuống tay a!! Nhiều năm như vậy, chẳng lẽ cậu không đến mức hoảng sợ sao??" "Ách... Kỳ thật tớ cũng không phải rất lợi hại..." Tiểu Thỏ kéo kéo khóe môi chính mình, có chút không nói gì hướng tới cô nói, "Hơn nữa, buổi tối thứ sáu phải lên lớp tự học buổi tối, chờ đến tự học xong đã hơn mười giờ, muốn chúc mừng cũng không có thời gian a." "Cậu ngốc a, cậu có thể xin phép a, xin một cái tự học lại không có vấn đề gì, hơn nữa chủ nhiệm lớp là chồng cậu, cậu sợ chú không đáp ứng??" Trình Thi Đồng liếc Tiểu Thỏ một cái, đột nhiên đưa tay ôm lấy cổ của cô nói: "Tới, tới, tớ cùng Cố Ninh Thư cũng xin phép cùng cậu, rất không dễ dàng trưởng thành, đây là một cái chuyện đáng chúc mừng." " Nhưng mà....Lúc cậu mười tám tuổi không phải cũng không chúc mừng sao??" Tiểu Thỏ có chút khó hiểu nhìn cô, thanh âm yếu ớt hỏi. "Ngày đó tớ có xin phép a, cậu đã quên, khà khà, tớ cùng Cố Ninh Thư đi thế giới hai người, không có mang cậu." Trình Thi Đồng hơi run sợ một phen, sau đó hô hô nở nụ cười vài tiếng, hướng tới Tiểu Thỏ nói. "..." Tiểu Thỏ nháy mắt không nói gì. " Được, liền quyết định như vậy, buổi tối thứ sáu mời tớ cùng Cố Ninh Thư ăn cơm a, thuận tiện mang theo anh nước chanh, đừng quên." Trình Thi Đồng cười hì hì lại dặn dò Tiểu Thỏ một lần, lúc này mới buông tay mình ra. Tiểu Thỏ do dự một chút, vẫn lại là gật đầu đồng ý. Loại chuyện xin nghỉ này thực ra chỉ cần nói một tiếng cùng Trình Chi Ngôn là được, chỉ là sau khi Trình Chi Ngôn nghe xong, chần chờ một phen, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Buổi tối thứ Sáu anh có chút việc, các em ăn trước, anh qua muộn một chút."
|
Chương 576: Rốt cuộc trưởng thành 2
Editor: Quỳnh Nguyễn "A..., được!!!" Tiểu Thỏ không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp đồng ý. Thứ sáu ngày 11 tháng năm, sinh nhật mười tám tuổi Tiểu Thỏ. Buổi chiều tiếng chuông tan học vang lên, hai người cô cùng Trình Thi Đồng, chờ bạn học khác đều ra ngoài ăn cơm chiều, lúc này mới thu dọn cặp sách đi ra ngoài. Cố Ninh Thư còn lề mề lại trong phòng học một hồi lâu mới ra ngoài. Hơn năm giờ mặt trời còn tà tà treo trên bầu trời, tản ra ánh sáng nóng cháy, Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng đứng ở cửa trường học, mắt thấy Cố Ninh Thư tụ họp cùng bọn họ, lúc này Tiểu Thỏ mới mở miệng hỏi: "Buổi tối chúng ta ăn cái gì a??" "Tớ đã đặt một tiệm cơm Tây, chúng ta trực tiếp ngồi xe qua là được." Trình Thi Đồng vừa hướng tới Tiểu Thỏ nói xong vừa đưa tay ngăn cản một chiếc taxi ở ven đường. "A......" Tiểu Thỏ gật gật đầu, mắt thấy một chiếc xe taxi màu vàng ngừng lại trước mặt mình, liền liền trực tiếp đi theo Trình Thi Đồng còn có Cố Ninh Thư lên xe. Đến chỗ tiệm cơm Tây Trình Thi Đồng đặt kia, Tiểu Thỏ đứng ở cửa ngẩng đầu nhìn thoáng qua bảng hiệu, ưm.... Nhìn... Cảm giác sa hoa a... Nhìn đồng phục mặc trên người bọn họ.... Như thế nào có một loại cảm giác không hợp nhau a?? Trình Thi Đồng lập tức đeo cặp sách đẩy cửa ra đi vào. "Hoan nghênh đến đây." Nhóm người phục vụ đứng ở cửa hướng tới Trình Thi Đồng khom lưng chào. ... Tiểu Thỏ đi theo phía sau Trình Thi Đồng vào, nhất thời cảm thấy Trình Thi Đồng có một loại cảm giác **** đại tỷ trở về địa bàn chính mình. "Xin hỏi mấy vị là có đặt trước sao??" Phục vụ nữ mặc váy tây trang ý cười đầy mặt đón chào, hướng tới Trình Thi Đồng mỉm cười hỏi. " Uh`m, tôi họ Trình, đặt trước một cái phòng bốn người." Trình Thi Đồng vô cùng bình tĩnh hướng tới nữ phục vụ kia nói. " Được. Trình tiểu thư đúng không?? Phòng ngài đặt trước ở bên cạnh, xin theo tôi." Nữ phục vụ lật đi lật lại sổ trong tay, sau đó cười tít mắt hướng tới Trình Thi Đồng làm một cái tư thế "Mời", ý bảo các cô đi theo. Tiểu Thỏ vừa đánh giá trang hoàng trong phòng ăn, vừa đi theo sau lưng Trình Thi Đồng hướng tới trong phòng ăn đi tới. Vào phòng, đập vào mắt đầu tiên đó là bàn ăn kiểu dáng Âu Tây điêu khắc tinh xảo, trên bàn đặt một lọ hoa hồng tươi đẹp, còn có giá cắm nến, bốn chỗ ngồi phía trước bàn ăn, đủ loại kiểu dáng dao nĩa ngay ngắn chỉnh tề. " Mời ngồi bên này." Mỹ nữ phục vụ kéo ghế dựa ra thay các cô, ý bảo bọn họ ngồi, sau đó cầm menu đưa cho Trình Thi Đồng nói: "Trình tiểu thư hẳn là bốn người đi? Vậy ngài xem chọn đồ ăn trước hay là chờ người thứ tư đến lại chọn." " Chúng tôi chọn trước." Trình Thi Đồng tiếp nhận menu, tùy tiện lật đi lật lại, rất nhanh chỉ vào vài món thức ăn phía trên hướng tới người phục vụ nói một lần, sau đó liền trả lại menu cho cô. " Được, ngài chờ, tôi đi nói món." Người phục vụ cười tít mắt ghi lại món Trình Thi Đồng chọn, liền đi ra ngoài. Bên trong phòng to như vậy trong khoảng thời gian ngắn chỉ còn lại có ba người bọn họ. Trình Thi Đồng nhìn Tiểu Thỏ ngồi ở vị trí đối diện chính mình, chần chờ một phen, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ hỏi: "Bây giờ chú nhỏ không thể tới sao??" "Đúng a, anh ấy nói buổi tối muốn ở lớp một hồi, để cho chúng ta ăn trước, không bao lâu anh sẽ trực tiếp tới đây." Tiểu Thỏ gật gật đầu, nhìn Trình Thi Đồng trả lời.
|
Chương 577: Rốt cuộc trưởng thành 3
Editor: Quỳnh Nguyễn "A..., được rồi, dù sao nhà hàng này mang thức ăn lên siêu cấp chậm." Trình Thi Đồng gật đầu nói: "Một hồi sẽ qua chính là cao điểm dùng cơm, chúng ta chọn trước, chậm rãi chờ chú." "Uh`m!" Tiểu Thỏ gật gật đầu, ánh mắt ngừng lại trên người Cố Ninh Thư bên cạnh Trình Thi Đồng nói: ""Đúng rồi, Cố Ninh Thư, cậu định thi đại học nào a??" "Tớ sao??" Nghe được Tiểu Thỏ gọi mình, Cố Ninh Thư ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn Tiểu Thỏ, nở nụ cười một phen, thấp giọng trả lời: "Có lẽ là thi trường học Bắc Kinh, sau này.... Ngộ nhỡ... Cũng dễ dàng một chút." "..." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, nháy mắt hiểu được trong giọng nói của cậu tạm dừng là chỉ gì gì đó. Cậu là lo lắng ngộ nhỡ thân thể của chính mình lại xuất hiện cái tình huống gì, đến trường Bắc Kinh mà nói, cũng cách bệnh viện gần một chút sao?? Tiểu Thỏ nghe xong lời cậu, cảm thấy trong lòng mình có một chút cảm giác rầu rĩ, cô hướng tới Cố Ninh Thư cười cười, sau đó quay đầu nhìn về Trình Thi Đồng hỏi: "Vậy Đồng Đồng a, định thi cái trường học gì?" "Tớ??Tớ hiển nhiên cũng cần phải thi Bắc Kinh a, như vậy tớ có thể đi theo cậu ấy, ha ha, cậu cũng đừng nghĩ chính mình một người vụng trộm đến bệnh viện rồi." Trình Thi Đồng hướng tới Tiểu Thỏ cười mỉm, ngữ khí nhẹ nhàng trả lời. "Đi Bắc Kinh a..." Tiểu Thỏ nghe được trả lời của cô, mặc dù cảm thấy được ở trong dự liệu nhưng mà trong lòng vẫn lại là nhịn không được có chút mất mát. Dù sao nhiều năm như vậy cô ấy vẫn cùng cô học, nếu có thể cùng đại học mà nói, không thể tốt hơn rồi. Ai... Nhưng mà... Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi. " Đừng thở dài, dù sao nghỉ đông và nghỉ hè chúng ta vẫn là cùng nhau chơi đùa." Có lẽ Trình Thi Đồng biết ý nghĩ trong lòng Tiểu Thỏ, cô hướng tới Tiểu Thỏ cười cười, an ủi cô nói: "Chờ cậu thi được đại học Nam Kinh, chú nhỏ cũng đang nghiên cứu sinh ở Nam Đại, như vậy hai ngươi không phải có thể chung ngôi trường, lại không cần lo lắng là sư đồ luyến." "Uh`m..." Tiểu Thỏ gật gật đầu, cánh môi hồng nhuận hơi hơi giật giật, nhưng mà cuối cùng cái gì đều không có nói. "Thùng thùng thùng" cửa truyền đến một trận gõ tiếng gõ cửa. Ngay sau đó người phục vụ liền bưng mâm đẩy cửa đi đến. "Đây là ngài vừa mới chọn, trời sao đêm hè, sau cơn mưa trời quang, còn có màu cam ảo giác." Người phục vụ kia vừa cầm một ly đồ uống sặc sỡ đặt trên bàn cơm trước mặt bọn họ, vừa hướng tới bọn họ giới thiệu nói: "Mời từ từ hưởng thụ." " Được, cám ơn!" Trình Thi Đồng gật gật đầu, người phục vụ kia liền mang theo mâm đi ra ngoài. "Ai?? Đây là cái gì a, nhìn thật xinh đẹp a." Tiểu Thỏ trong mắt ngạc nhiên nhìn đồ uống trong ba cái cốc có chân dài trước mặt mình. Một ly là màu xanh đậm, dưới đáy cái chén có một chút bọt khí màu trắng lấp lánh, nhìn giống như là ánh sáng trời sao đêm hè, xinh đẹp cực kỳ. Còn có một ly là màu xanh da trời, một tầng mưa bụi Giang Nam mờ mịt nổi tại phía trên, đúng như bầu trời sau cơn mưa trời quang. Một ly cuối cùng nhạc dạo, ở giữa pha trộn kem tươi màu đỏ, màu vàng, màu lam, màu tím, màu sắc sặc sỡ rất là mê người. Ba chén đồ uống này nhìn thật sự giống tên chúng, mộng ảo lại mỹ lệ. Tiểu Thỏ nhịn không được đưa tay cầm chén nhìn giống như là trời sao đêm hè đặt bên miệng nếm nếm.
|