Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 633: Chờ thêm mấy ngày đi 3
Editor Quỳnh Nguyễn. Và hậu quả của câu nói kia, chính là ngay ngày hôm sau, Tiểu Thỏ nhất định đòi bỏ về quê. Ở lại Nam Kinh thật sự quá là nguy hiểm! Lúc Trình Chi Ngôn không có việc gì liền kiếm Tiểu Thỏ để trêu chọc một hồi, khiến cô như muốn bốc hỏa toàn thân, sắp không thể nhịn được, nhưng bởi vì lại vướng víu chuyện đang đến ngày kinh nguyệt không thể tự do, qua nhiều lần, Tiểu Thỏ vẫn cảm thấy, chính mình cần cuốn gói rời khỏi đây mới là an toàn. Không phải vậy, thật sự là không thể nhẫn nhịn được. Ngay ngày hôm sau, Trình Chi Ngôn đang tập trung vào chuyện chấm bài thi đại học, Tiểu Thỏ lén lút thu xếp hành lí của mình, gọi xe đi đến trạm xe, mua vé trở về quê, sau đó liền nhắn tin thông báo cho Trình Chi Ngôn rằng mình đã đi rồi, lúc này mới cảm nhận được mình đã được an toàn rồi. Trong lúc ngồi chờ xe đến ga, sảnh đứng đầy người. Vừa vặn vào lúc này kết thúc thi đại học, có không ít học sinh của phụ huynh cùng nhau đi mấy cái thành phố để du lịch một lần, Tiểu THỏ xuyên qua tầng tầng đoàn người, thật vất vả mới tìm được một chỗ trống ngồi xuống. Còn hơn 30 phút nữa mới đến giờ xuất phát, pin điện thoại di động của cô hiện lên không quá 20%. Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi, ài, ai bảo tối hôm qua cô không sạc điện thoại. Tất cả đều do Trình Chi Ngôn, nếu không có anh thì...... Tiểu Thỏ suy nghĩ, suy nghĩ, mặt không tự chủ được lại đỏ lên. Ngồi chờ cũng cảm thấy tẻ nhạt, TIểu THỏ đưa tay chống cằm nhìn xung quanh. Ừ........ Người kia mang theo túi da rắn màu hồng lam hẳn là ở Nam Kinh, còn có một cái laptop dặt trên đầu gối, hẳn là đi làm việc. Bên cạnh có một em gái mặc một chiếc váy màu trắng, có in thêm một đóa hoa màu xanh lam........ Xem ra cô cũng đang tập trung suy nghĩ...... Tiểu Thỏ nhìn một chút, đột nhiên ở trong đám đông nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc. Đầu cắt tóc ngăn ngắn...... Dáng người gầy gò...... Đôi lúc xoay ngang lại thấy gò má quen thuộc. Tiểu Thỏ nhất thời vui vẻ, cô lén la lén lút đi tới phía sau người đó, đột nhiên vỗ vai một cái, la lớn:" Cố Ninh Thư!" Người đó quay đầu lại, đúng là một thanh niên thanh tú, ngũ quan cũng có mấy phần giống như Cố Ninh Thư, chỉ là dưới khóe mắt có một nốt rồi nho nhỏ. "Ạch...... Chuyện này..... Thật thất lễ..... Chuyện này ta.... Nhận lầm người......" Tiểu Thỏ nhìn người trước mắt rõ ràng trưởng thành hơn so với Có Ninh Thư, nhất thời ngượng ngùng mà nói. Người kia hơi ngẩn người, lập tức cười cười, trầm giọng nói:" Không sao, em cũng không phải là người thứ nhất nhận lầm anh là cậu ấy." "Ai?" Tiểu Thỏ Trừng đôi mắt, nhìn cậu ta, một lát, rốt cục nghĩ ra:" Anh anh anh..... Anh là người lần trước ở trong nhà Cố Ninh Thư, đúng..... Là anh trai của cậu ấy đúng không? Tên gì nhỉ?" Tiểu Thỏ cau mày suy nghĩ một chút, sau đó vỗ tay một cái nói:" TIểu Hòa Thượng! Đúng rồi, Trình Thi Đồng gọi anh là Tiểu Hòa Thượng!" Cố Trừng Tịch có chút bất đắc dĩ nhìn cô, khóe môi ngoắc ngoắc nói:" Ta có đến chùa mấy ngày, tại sao cái tên Tiểu Hòa Thượng lại muốn đi theo ta cả đời." "Ạch..... Khà khà khà..... Thật xin lỗi....." Tiểu Thỏ đưa tay gãi gãi đầu chính mình nói:" Em biết trước anh đã từng nói tên anh, thế nhưng đã là việc của mấy năm trước, em cũng không còn nhớ rõ." "Cố Trừng Tịch. Trừng là sáng tỏ, Tịch là yên tĩnh." Cố Trừng Tịch khẽ mỉm cười, hướng về Tiểu Thỏ nói lại một lần nữa.
|
Chương 634: Chờ thêm mấy ngày đi 4
Editor Quỳnh Nguyễn. "Cố Trừng Tịch mạnh khỏe, em là Bạch Tiểu Thỏ." Tiểu Thỏ hướng về Cố Trừng Tịch cười cợt, nghiêm túc giới thiệu về bản thân của mình một chút. Cố Trừng Tịch hơi ngẩn người ra, hai người nhìn đối phương, không nhịn được, đều bật cười. "Anh phải về quê sao?" Tiểu Thỏ có chút ngạc nhiên nhìn hắn, hắn ngồi ngay cửa soát vé, cùng toa tàu với mình, cái cửa soát vé hành khách đi máy bay đều đi về quê. "Ừ." Cố Trừng Tịch gật gù, hướng về Tiểu Thỏ cười cười nói:" Sắp tốt nghiệp, trở về làm một số chuyện." "Ài??" Tiểu Thỏ sửng sốt một chút, lập tức nhớ lại nói:" ĐÚng rồi, nhớ lại Đồng Đồng đã từng nói, anh so với chúng ta nhiều hơn 4 tuổi, vậy thì năm nay đã năm thứ 4, sắp tốt nghiệp đại học rồi." "Đồng Đồng??" khi Cố Trừng Tịch nghe đến cái tên này hơi ngẩn ra, sau đó làm bộ lơ đãng hướng về Tiểu Thỏ hỏi:"Cô ấy có nhắc đến anh sao?" "Ừ, có!" Tiểu Thỏ gật gật đầu nói:" Cô ấy nói lần đầu tiên đến chùa nhìn thấy anh, cảm thấy anh thực sự quá đẹp trai, quả thực rất kích động, lúc đó chỉ muốn đem anh vào hậu cung của cô ấy." "Hậu cung?" ánh mắt Cố Trừng Tịch đầy nghi hoặc nhìn cô. "Ạch..... Cái tên tiểu tử này, cô ấy khác thích những anh chàng đẹp trai, phàm là một người đẹp trai như nam diễn viên, đều trở thành hậu cung của cô ấy rồi......" Tiểu Thỏ gãi gãi đầu chính mình, hướng về Cố Trừng Tịch giải thích một chút. "Như vậy sao." "Đúng vậy, có điều sau khi trở thành một cặp với Cố Ninh Thư, ít nhiều cũng đã bớt phóng túng một chút rồi." Tiểu Thỏ cười hì hì hướng về Cố Trừng Tịch nói:" Với lại, đứng nhìn từ sau lưng, anh cùng Cố Ninh Thư thật sự rất giống nhau......" "Ừ..... Dù sao cũng là...... Anh em mà......" CỐ Trừng Tịch trầm giọng trả lời một tiếng. "Đúng rồi, anh định sau khi tốt nghiệp đi làm ở chỗ nào?" Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, lại hướng về Cố Trừng Tịch hỏi. "Ở lại Nam Kinh." Cố Trừng Tịch cười cợt, thấp giọng trả lời:"Có điều cụ thể là làm việc ở đâu, thì vẫn đang cân nhắc." "Nha..... Vậy anh học ngành gì?" "Software Developer." "Sao? Anh làm Software Developer?" Tiểu Thỏ nhất thời cai hứng trở lại:" Vậy anh có muốn hay không làm việc chung với anh em? Bọn họ hiện tại chuẩn bị ở Nam Kinh thành laakp một công ty về Software, cũng đúng dịp tháng 9 em sẽ lên Nam Kinh nhập học đại học." "Em..... Anh trai?" Cố Trừng Tịch có chút chần chờ nhìn cô hỏi. "Ừ..... Nhưng thật ra là bạn trai em......" Tiểu Thỏ hơi ngượng ngùng mà nhìn cậu ta, sau đó đưa tay chính mình lấy điện thoại di động trong túi của mình ra nói:" Số điện thoại di động của anh là gì, em lưu lại, sau khi chờ bọn họ thành lập xong công ty Software, em sẽ gọi điện thoại cho anh, nếu anh đồng ý tới, thì có thể đến làm! Có được hay không?" Cố Trừng Tịch trầm mặc chốc lát, sau đó hướng về phía Tiểu Thỏ cười cười gật đầu nói:" Được." Sau khi cậu ta đọc số điện thoại di động của mình cho Tiểu Thỏ, hai người lại trò chuyện một lúc, không được bao lâu, liền bắt đầu lên xe. Đáng tiếc là TIểu Thỏ mua vé tại quầy, vì thế chỗ ngồi ở phía sau, mà Cố Trừng Tịch lại ngồi ở phía trước, vì thế mà dọc đường đi, hai người đều không có cơ hội để nói chuyện. Hơn nữa xuất phát không được bao lâu,Tiểu Thỏ liền dựa đầu vào cửa sổ xe ngủ thiếp đi. Lúc xe đã đến thành phố, Tiểu Thỏ vẫn còn đang nằm ngủ. Cổ Trừng Tịch xuống xe trước, quay đầu lại nhìn cô một cái, chần chờ một lúc, vẫn là đi tới, vỗ vỗ bờ vai của cô.
|
Chương 635: Chờ thêm mấy ngày đi 5
Editor Quỳnh Nguyễn. Tiểu Thỏ đang còn mơ mơ màng màng chưa tỉnh, cảm giác có người vỗ vỗ vai mình, liền từ từ mở mắt ra. Cổ Trừng Tịch đứng ở hành lang bên cạnh chỗ cô, có chút bất đắc dĩ nhìn cô nói:" Đến rồi, xuống xe thôi." "Nhanh như vậy đã đến rồi sao......" Sau khi Tiểu Thỏ nghe xong câu này, nhất thời tỉnh hơn một nửa, liền xoay xoay cái cổ đang cứng ngắc của cô, nhìn tình hình ngoài cửa xe, quả nhiên đã đứng ở bãi đậu xe, "A..... Đi thôi, ngủ được lúc, cái cổ của em đau quá....." Tiểu Thỏ vừa nói, một bên cầm cái túi của mình, đi theo phía sau Cổ Trừng Tịch xuống xe. "Nhà em ở chỗ nào? ANh đưa em về." Cố Trừng Tịch cùng Tiểu Thỏ cùng đi ra cổng bãi đậu xe, đứng bên lề đường, nhìn xe cộ trên đường, hướng về cô hỏi. "Nhà em không xa, qua cái giao lộ này, nằm bên cạnh cái Tiểu Khu kia." Tiểu Thỏ đưa tay chỉ chỉ một mảnh dân cư cách đó không xa, hướng về phía Cố Trừng Tịch cười híp mắt nói:" Em có thể tự đi về được rồi, anh thì sao? Anh không ở chung một chỗ với Cố Ninh Thư sao?" "Không..... Anh..... Có chỗ riêng của mình." Cố Trừng Tịch cười cợt, hướng về Tiểu Thỏ trầm giọng nói một câu. "Nha..... Được rồi, vậy chúng ta tạm biệt ở đây, em từ bên kia có thể đi về được rồi." Tiểu Thỏ gật gù, cười hì hì hướng về Cố Trừng Tịch vẫy vây tay, đang chuần bị bước đi, liền nghe được phía sau Cố Trừng Tịch kêu cô một cái:"Bạch Tiểu Thỏ." "Hả? Chuyện gì?" Tiểu Thỏ xoay đầu lại, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Cố Trừng Tịch. "Bạn của em..... Chính là Trình Thi Đồng." vẻ mặt Cố Trừng Tịch có chút sốt sắng, âm thanh trầm thấp mà chậm rãi hướng về phía Tiểu Thỏ hỏi:" Cô ấy...... Cùng lên đại học Nam Kinh với em sao?" "Đồng Đồng ư...... " Tiểu Thỏ nhất thời bật cười, "Cậu ấy lên Bắc Kinh, cậu ấy có nguyện vọng thi Bắc Đại, ài, đem tình bạn cùng tình yêu lên bàn cân, em hiển nhiên bị bỏ mặc một chỗ, đúng là tên tiểu tử trọng sắc khinh bạn. "Bắc Kinh ư......" Cố Trừng Tịch hơi ngẩn ra, sau đó lẩm nhẩm mấy câu mà không nghe rõ:"Ninh Sách cũng lên Bắc Kinh học......." "Hả? Anh nói cái gì?" Tiểu Thỏ không nghe rõ những lời cuối cùng của anh nói. "Không có gì." Cố Trừng Tịch phục hồi lại tinh thần, hướng về Tiểu Thỏ cười cợt, sau đó vẫy vẫy tay một cái:" Anh về trước, em đi đường nhớ cẩn thận." "Được!" Tiểu Thỏ gật gù, hướng về cậu ta phất phất tay nói:" Chờ em gọi điện thoại cho anh nha!" "Ừ!" Cố Trừng Tịch gật gù, tiện tay vẫy một chiếc taxi, liền lên xe đi. Tiểu Thỏ nhìn cậu ta sau khi rời đi, lúc này mới chậm rãi hướng về nhà mình bước đi. Ngày nghỉ hè đầu tiên..... Thật là nhàm chán nha....... Sau mười lăm phút, Tiểu Thỏ nằm trên ghế sa lông trong phòng khách nhà mình, nhìn đèn thủy tinh treo trên trần nhà, trong lòng chơt cảm thấy sảng khoái. Nhưng mà cô chưa thấy sảng khoái được một phút, chuông điện thoại của cô liền vang lên. Tiểu Thỏ vội vàng lấy điện thoại từ trong túi ra xem, cúi đầu liếc mắt nhìn màn hình, mặt trên điện thoại báo là Trình Chi Ngôn. Cô chần chờ một chút, liền chột dạ mà bấm nút nghe:" Em nghe..... Anh......." "Trốn sao?" Vừa mở miệng, Trình CHi Ngôn chỉ đơn giản nói hai từ. "Ạch..... Ha ha, chuyện này......" Tiểu Thỏ đưa tay lên trán lau mồ hôi, âm thanh yếu ớt hướng về Trình Chi Ngôn nói:" Em sợ ở đó ảnh hướng đến chuyện công tác của anh......" Nhóm dịch: Mèo Xinh
|
Chương 636: Cùng nhau nghiên cứu một chút
Editor Quỳnh Nguyễn "Thật không?" Bên kia điện thoại, Trình Chi Ngôn hơi nheo mắt lại, nhìn cây ngô đồng rậm rạp bên ngoài cửa sổ, âm thanh lạnh nhạt nói:" Sợ làm ảnh hưởng đến công việc của anh sao?" "Ạch......" Tiểu Thỏ hơi hơi kéo kéo miệng, đôi ngươi chuyển động liên tục, âm thanh lắp bắp hướng về Trình Chi Ngôn nói:" Chuyện này, trước kia không phải anh nói để em nghiên cứu lại sách Cố Ninh Thư đưa hay sao..... Không phải là em trở về để học tập hay sao....." "Thật không?" bên kia điện thoại, Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó nở nụ cười một tiếng, âm thanh trầm xuống, " Vậy anh rất chờ sau khi trở về, kiểm tra kết quả học tập." "Cái gì......" Vẻ mặt Tiểu Thỏ lập tức cứng đơ lại, ngay sau đó nghe thấy bên kia điện thoại có ai đó đang gọi tên Trình Chi Ngôn vang lên. "Anh phải đi chấm bài rồi." Trình Chi Ngôn hướng về người vừa gọi đáp một tiếng, cố ý nhỏ giọng, trong giọng mang theo một tia bỡn cợt Tiểu Thỏ nói:" Cố gắng nghiên cứu thật kỹ......" "Em........" Tiểu Thỏ còn chưa kịp phản ứng lại, Trình Chi Ngôn đã cúp điện thoại. Cố gắng nghiên cứu...... Trong đầu Tiểu Thỏ bắt đầu quanh quẩn bốn chữ này của Trình Chi Ngôn. _____ Một tuần lễ sau, lúc Trình Chi Ngôn đang chuẩn bị trở về. Lúc này, TIểu Thỏ đang cầm vòi nước, đứng trong sân tưới nước cho cây. Nắng chiều một vệt màu đỏ cam nơi chân trời, chiếu ra ánh sáng lên hai ba đám mây bay tự do trên không trung, nắng chiều ấm ấp chiếu vào trên làn da trắng nõn của Tiểu Thỏ béo mập, cô đứng bên trong một mảnh hoa, mặc váy trắng nhỏ, nhìn như là tinh linh lạc vào trong rừng. Trình Chi Ngôn dừng lại ở phía xa xa, nhìn Tiểu Thỏ đang tưới nước qua cửa kính xe, nở một nụ cười. Hai người đã gần một tuần không gặp nhau rồi...... Mà anh cũng đã chờ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng chờ đến ngày đó. Trình CHi Ngôn yên lặng mà nhìn một lúc, sau đó mới chậm rãi lái xe vào trong sân nhà mình. Tiểu Thỏ đang tưới nước, nghe tiếng xe ô tô, quay đầu nhìn lại, liền thấy Trình Chi Ngôn đang lái xe vào trong sân. "Anh!" Tiểu Thỏ bất chợt hưng phấn, vội tắt vòi nước, sau đó nhanh chóng hướng về phía xe Trình Chi NGôn chạy đến thật nhanh. Trình Chi Ngôn vừa mở cửa bước ra, chân còn chưa đứng vững, đã bị Tiểu Thỏ nhào vào trong lồng ngực. Theo bản năng, anh vòng tay ôm eo Tiểu Thỏ, cúi đầu xuống, liền nhìn thấy cô nở cụ cười. "Anh, anh đã về rồi." Tiểu Thỏ nhào vào trong lồng ngực của Trình Chi Ngôn, lấy mái tóc đang rối của mình, cọ cọ lồng ngực của anh. "Ừ, về rồi." Trình Chi Ngôn khẽ mĩm cười, đưa tay xoa xoa mái tóc của cô, trong lòng chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chậm rãi chảy qua. Tương lai sẽ có một ngày như thế, hai người sẽ có một mái nhà riêng họ, khi anh tan việc trở về, cô cũng sẽ từ trong nha chạy tới, nhào vào trong ngực anh rồi nói " Anh đã về rồi." Tiểu Thỏ ôm anh một hồi, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn anh hỏi:"Vậy ngày mai anh còn phải đến trường sao? Anh bắt đầu nghỉ hè rồi sao?" "Anh đã nghỉ việc rồi." Trình Chi Ngôn nở nụ cười, nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, hướng vào trong nhà vừa thấp giọng nói:"Trước khi về nhà, anh đã đi qua trường học, làm xong thủ tục nghỉ việc." Nhóm dịch: Mèo Xinh
|
Chương 637: Cùng nhau nghiên cứu một chút 2
Editor Quỳnh Nguyễn "Sao?" Tiểu Thỏ hấp háy mắt, nhìn Trình Chi Ngôn, trong nháy mắt vẻ mặt có chút bất ngờ, sau đó hưng phấn nói:" Nghỉ việc rồi sao? Vậy anh có thể cùng em nghỉ ngơi 3 tháng hè rồi sao?" "Ừ." Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười, cúi người ngồi xuống thấp giọng bên tai cô nói:" Sắp tới 3 tháng, anh cần kiểm tra kết quả nghiên cứu của em......" "........" Nụ cười trên mặt Tiểu Thỏ trong nháy mắt liền cứng lại rồi. Làm sao cô lại quên mất chuyện này!!? Cô mới cảm thấy hưng phấn vì Trình Chi Ngôn đã trở về! Dĩ nhiên quên chuyện khi anh trở về sẽ kiểm tra kết quả nghiên cứu quyển sách kia chứ! Trong nhát mắt, TIểu Thỏ bỏ qua Trình Chi ngôn, vẻ mặt phòng bị nhìn anh nói:" Chuyện này...... Thật ra 2 quyển sách đó, nó nó nó..... Nó rất là khó hiểu, bên trong nói nhiều nội dung, em em em...... Em xem đều không hiểu lắm......" "Thế sao?? Xem nội dung đều không hiểu sao?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày nhìn cô, vẻ mặt buồn cười nnois "Chuyện này...... Chuyện này......" Khuôn mặt đỏ ửng của Tiểu Thỏ, ấp úng nửa ngày không nói rõ ràng, mắt thấy vẻ mặt bỡn cợt của trinh Chi Ngôn biểu hiện ngày càng rõ, cô cắn răng một cái, lấy quyết tâm, thuân miệng nói:" Trang thứ 24, 35, 37, 38, 39 trong quyển sách..... Đọc vẫn không hiểu!" "Thật sao...... Nói như vậy thì căn bản là nghiên cứu không có kết quả rồi hả?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày, âm thanh trầm thấp hướng về cô hỏi. "Đúng vậy, đúng vậy, cái gì cũng không hiểu!" Tiểu Thỏ nhanh chóng gật gật đầu. "Không sao!" Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ gật đầu của cô, biểu hiện bỡn cợt lại càng hiện rõ, liền đưa tay quàng qua vai của Tiểu Thỏ, trong âm thanh mang theo một tia dụ dỗ hướng về cô nói:" Dù sao cũng có thời gian 3 tháng, chúng ta có thể từ từ nghiên cứu, chỗ nào không hiểu, đều có anh có thể dạy em......" Cái gì? Cả người Tiểu Thỏ như hóa đá. Cả hai người..... từ từ nghiên cứu. Chuyện này...... Đây không phải là một ngày học một kiểu hay sao!! Tiểu Thỏ lúc này đỏ bửng cả khuôn mặt. Trình Chi Ngôn nhìn vẻ mặt của cô, khóe môi lại cong thêm một chút. "ĐI thôi, để ăn mừng nghỉ việc, tối nay chúng ta đi ra ngoài ăn." Trình Chi Ngôn nhìn váy trắng hở vai của cô, liền thúc giục:"Nhanh về thay đổi quần áo." "Được..... ĐƯợc......" Tiểu Thỏ gật gù, tạm thời đem ý nghĩ nghiên cứu học tập của hai người sang một bên, nhanh chóng về thay quần áo. Bữa tối diễn ra ở một tiệm cơm tây ở trung tâm thành phố, toàn bộ quá trình ăn cơm, Tiểu Thỏ có chút mất tập trung, không biết tại sao, không tự chủ được có cảm giác tối nay có chuyện sắp sửa xảy ra. Ài...... Lần thứ nhất...... Thật lo lắng nha...... Trình Chi NGôn nhìn cô cầm dao nĩa trước mặt cắt cắt tờ giấy ăn cả nửa buổi, không nhịn được liền mở miệng hướng về cô hỏi:" Em đang nghĩ gì thế? Bữa ăn hôm nay, em có huyết hải thâm thù với khăn giấy hay sao, em cắt nó đến tan nát rồi. "!! " Tiểu THỏ phục hồi lại tinh thần, cúi đầu nhìn về cái đĩa của mình, quả nhiên tờ giấy ăn màu trắng đã bị cô cắt tan nát. "Chuyện này..... Không có gì, em..... Ừ..... Em đang suy nghĩ vì sao sườn bò, bít tết còn chưa mang lên......." "......." Sau khi Trình CHi Ngôn nghe xong câu này, trầm mặc năm giây. Nhóm dịch: Mèo Xinh
|