Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 623: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 3
Editor Quỳnh Nguyễn. Bàn tay mềm mại của cô,không chịu an phần mà sờ loạn khắc lồng ngực chắc chắn của anh. Trình Chi Ngôn hơi ngẩn ra, sau đó trong nháy mắt, lấy tay mình đè lên bàn tay nhỏ bé của cô. "Cấm lộn xộng......" Âm thanh khàn khàn của anh hướng về cô nói. "Không được!: Trong nháy mắt, đôi mắt trong suốt của cô nhìn thẳng vào anh, âm thanh mang theo một tia làm nũng hướng về anh nói:" Anh, anh hãy làm theo em......" "......." Làm theo em?? Làm theo em, ngày hôm sau tỉnh lại, em lại không nhớ chuyện gì!! Mỗi lần đều ra tay như vậy, thật sự được sao? Cặp mắt Trình Chi Ngôn tràn đầy vẻ khó hiểu. Thế nhưng Tiểu Thỏ lại liều mạng, cúi người xuống, trực tiếp dùng chính bờ môi hồng hào của mình hôn lên bờ môi của anh. Mà bộ áo ngủ lại mỏng dính, thế nên cả bộ ngực của cô đều dán chặt vào người anh. Lửa nóng trong người Trình Chi Ngôn đã kìm nén gần một tháng, trong nháy mắt đã bị Tiểu Thỏ đốt cháy lại. Một tháng qua, anh liều mạng kiềm chế bản thân không được hồi tưởng lại tình cảnh tối hôm đó, không được nhớ lại mùi vị của ý trung nhân, mãi mới chờ đến lúc cô thi xong đại học, vốn là muốn để yên tâm để ra tay, không nghĩ tới lúc này, mới kết thúc thi đại học xong ngày thứ nhất, cô lại uống rượu say! Nghĩ tới vẻ mặt mờ mịt lúc cô say rượu, anh lại cảm thấy như muốn tức tới ói máu. Nhưng mà tình hình ngay trước mắt...... Mặc dù là tức muốn ói máu, cũng không kiềm chế khát vọng đang muốn bùng nổ trong lòng đối với cô. Trình CHi Ngôn vươn người, đem Tiểu Thỏ đặt ở dưới thân, đôi mắt lập lòe ánh sáng óng ánh nhìn cô, âm thanh trầm thấp mà đầy mê hoặc, thấp giọng nói bên tai cô:" Tiểu Thỏ...... Đây chính là em yêu cầu......" "Ừ......" KHuôn mặt trắng nõn của Tiểu Thỏ ngẩng lên, nhìn đối diện với Trình CHi Ngôn. Trong phòng trở lên yên tĩnh, vô cũng yên tĩnh. Phảng phất như trong trời đất này, chỉ còn sót lại hai người tồn tại. Trình CHi Ngôn yên lặng mà nhìn cô một lúc, đưa cô ngồi lên ghế sô pha, sau đó cúi đầu hôn cô. Hai mắt Tiểu THỏ hơi nhắm lại, trong khoảnh khắc đó, cô rõ ràng cảm nhận được, khát vọng trong lòng anh cũng khó kiểm soát được. Không biết tại sao, trong lòng lại có một chút mong chờ. Trình Chi Ngôn hôn cô thật lâu, mắt thấy Tiểu Thỏ mặc chiếc áo ngủ của mình rộng thùng thình, dựa lưng trên ghế sô pha, sắc mặt khẽ đỏ lên, cơ thể rung nhẹ lên, bộ dạng rất đáng yêu, đón nhận nụ hôn nồng nhiệt của anh. Trong nháy mắt đó, như phảng phất trên thế giới này, tươi đẹp nhất, xinh đẹp như đóa tươi, đang trong ngực anh, từng giây từng phút, nhẹ nhàng, chậm rãi nở rộ. Trình Chi Ngôn cảm giác chính mình giống như một khối nam châm, đang bị TIểu Thỏ đang mãnh liệt hấp dẫn. Mà tất cả những thứ xung quanh, trong nháy mắt cũng bị anh gạt bỏ lại phía sau, lúc này trong đầu chỉ còn sót lại một ý nghĩ, đang mảnh liệt hiện lên trong đầu - muốn có cô. Lại một lần nữa, liều mạng giữ chặt lấy cô. Anh cúi đầu, dọc theo chiếc cổ trắng nõn, chậm rãi hướng phía dưới gặm cắn một hồi. Tiểu Thỏ bị một hồi gặm cắn của anh, cảm giác có chút động tình, hơn nữa buổi tối lại uống nhiều rượu, chỉ cảm thấy trong đầu chính mình hơi chóng mặt, không nhịn được nữa, đưa tay ôm lấy cổ của anh, hô hấp cũng dần trở lên dồn dập. Có điều trong chốc lát, Trình Chi Ngôn đã rời khỏi người Tiểu Thỏ, bộ áo ngủ rộng thùng thình. Cảnh sắc trước mắt trở lên lung linh dưới ánh sáng êm dịu, tạo cảm giác hứng thú. Quả thật là quá mức hấp dẫn người nhìn. Trình Chi Ngôn hơi cúi đầu, đầu lưỡi lướt qua, phảng phất như ngọn lửa đang đốt cháy.
|
Chương 624: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 4
Editor Quỳnh Nguyễn Những ngọn lửa nhỏ bé đó, cứ im hơi lặng tiếng, lặng lẽ thiêu đốt thành ngọn lửa cháy hừng hực trong người cô. Tiểu Thỏ phát lên một tiếng than nhẹ thật dài:" Trình CHi Ngôn......." Âm thanh trầm thấp, khẽ than thở một tiếng, tiến vào trong tai Trình CHi Ngôn, khiến anh khẽ run lên một cái. Bị kiềm chế khát vọng quá lâu, ngay trong giờ khắc này bị một tiếng than thở trêu chọc của cô, khẽ bùng lên. Khiến anh càng hôn cô nồng nhiệt hơn. Trong đầu hiện dần lên những bức ảnh. Lần đầu gặp mặt cô, anh thấy dáng vẻ khá rụt rè của cô; lại thấy dáng ngủ rất xấu của cô lúc trong phòng; biết tin cha cô đã mất, cô ngồi xổm ở trên cầu thang cố nén nước mắt; lúc tham gia hội thao, một thân một mình đứng giữa mọi người, dáng vẻ rất đáng thương; bốn năm đại học, cuối mỗi tuần, lúc anh trở về nhìn cô, ánh mắt hiện lên một tia mừng rỡ...... Ngăn ngắn mười tám năm trong đời, cuộc sống cạnh anh, cũng đã chiềm hơn mười năm năm...... Mười năm năm, chính là từ thời điểm cô sinh ra, đã chiếm 83% cuộc đời..... Tương lại, con số này sẽ từ từ tăng lên cao, nhắc tới cao, có lẽ sẽ ngày càng gần trăm phần trăm. Trình CHi Ngôn ôm eo thon của cô, hôn càng nồng nhiệt, càng kéo dài. Tiểu Thọ bị anh hôn một hồi, không nhịn được, nghẹn ngào phát ra từng tiếng cầu xin. Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, bàn tay thon dài chậm rãi hướng bên dưới tìm kiếm. Cách cạp quần ngủ một khảng, ngón tay anh nhẹ nhàng nhấn một hồi, sau đó..... Dừng lại. Đầu ngón tay có cảm giác ướt át một chút...... Trình Chi Ngôn cúi đầu,hơi nghi hoặc mà nhìn một chút. Một vệt đỏ sẫm đang rỉ ra qua màu xám nhạt của chiếc quần ngủ. ....... Trong phòng nhất thời, hoàn toàn trở lên yên tĩnh. Lúc này, tựa như tên đã lắp vào cung, không bắn không thể được, nhưng ngay bây giờ..... Dĩ nhiên cô đã đến kinh nguyệt rồi! Trình Chi Ngôn lần đầu tiên trong đời, có một loại cảm giác như tựa như người anh hùng. Mà bên trong phòng, dưới ánh đèn lờ mờ, Tiểu Thỏ mở to đôi mắt, nhìn động tác đột ngột cứng đờ của Trình Chi Ngôn, âm thanh trầm giọng mở miệng hướng về anh hỏi:"ANh? Làm sao vậy?" Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, ánh mắt đầy bất đắc dĩ, ngồi thẳng lên, trong âm thanh mang theo một tia kinh ngạc hướng về cô chậm rãi nói:" Em tới kinh nguyệt rồi......" "........" Tiểu Thỏ sững sờ một chút. Kinh nguyệt?? Mẹ ơi!! Khi nào tới?? Lại trôi qua năm giây, TIểu Thỏ bị chất rượu làm cho não có chút chậm chạp, rốt cục nhớ tới kinh nguyệt với ý nghĩa khác....... Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ mê man của cô, tiếp theo là vẻ mặt giật mình tỉnh ngộ, không nhịn được, thở dài một hơi. Nếu anh nhớ không lầm, kinh nguyệt tháng trước của cô, là ngày 11 tháng 5, sau sinh nhật của cô ba, bốn ngày, thế nhưng ngày hôm nay mới là mồng 9 tháng 6, dĩ nhiên là tới trước năm, sáu ngày..... Có lẽ vì tham gia thi đại học quá căng thẳng, mà trước mắt khi kết thúc thi đại học, tâm tình đột nhiên được thả lỏng dẫn đến?? Thế nhưng bất luận là một nguyên nhân gì, tối hôm nay, là không thể tiếp tục nữa...... Trình Chi Ngôn trong lòng có chút hơi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại có chút thất vọng. "Ở yên chỗ này không được nhúc nhích, anh đi lấy cho em bộ quần áo khác, còn có......" ....... Tiểu Thỏ ngoan ngoãn gật đầu, trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn từ trong phòng đi ra ngoài ban công. Hẳn là trèo từ ban công sang phòng cô, lấy những thứ đồ kia..... _______
|
Chương 625: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 5
Editor Quỳnh Nguyễn Có điều trong chốc lát, Trình Chi Ngôn lại từ cửa ban công từ bên ngoài đi vào. Anh đi trới trước mặt Tiểu Thỏ, đưa cho cô một đống đồ vật cho cô thay, sau đó ôm cô đứng dậy, đi tới trước giường, nhẹ nhàng đặt xuống giường, sau đó kéo chăn qua đắp cho cô, thấp giọng nói:" ĐI ngủ sớm một chút đi." "Không tiếp tục sao?" Tiểu Thỏ mở to đôi mắt, nhìn Trình Chi Ngôn, trong giọng nói mang theo một tia nuối tiếc hỏi. "......." Trình Chi Ngôn bị câu hỏi của cô làm ngây ngẩn cả người, sau đó nhíu mày, nhìn khuôn mặt đang ửng hồng của cô, âm thanh mang một tia buồn cười nói:" Làm sao tiếp tục?" "A...... Em nhớ hôm qua có đọc qua một cuốn tiểu thuyết, có một từ gọi là.....Dục huyết phấn chiến!" Tiểu Thỏ nhíu nhíu lông mày, cẩn thận nhớ lại ngày hôm qua, lúc này mới đọc từng chữ từng chữ hướng về Trình Chi Ngôn nói. Trên khuôn mặt tuấn tú của Trình CHi Ngôn, trong nháy mắt dần dần ửng đỏ lên. Anh trừng mắt nhìn Tiểu Thỏ một chút, trong âm thanh mang một chút buồn phiền nói:" Bảo em đọc ít những tiểu thuyết không tốt kia một chút, có nghe không! Giờ đi ngủ sớm cho anh, đừng có học theo những ý đồ xấu đó!" "Nha......" Tiểu Thỏ bị anh mạnh mẽ giáo huần một hồi, nhanh chóng co đầu lại, nằm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại, có điều chỉ chốc lát, liền chìm vào giấc ngủ. Trình Chi Ngôn im lặng mà đứng trước giường, nhìn khuôn mặt của cô đang chìm vào giấc ngủ, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm một cái. Xem ra lần sau, cũng không thể dễ dàng để cô đi tham gia cái gì mà liên hoan học sinh. ______ Sáng sớm ngày thứ hai. Khi mặt trời đã lên cao, Tiểu Thỏ mới mơ màng tỉnh lại. Mà sau khi cô tỉnh lại, cảm giác đầu tiên xuất hiện, đó chính là đau đầu....... Mẹ ơi...... Xem ra lần này quả nhiên uống thật nhiều rồi....... Tiểu Thỏ đỡ đầu của chính mình, miễn cưỡng cả người mới đứng dậy, quay đầu liếc mắt nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường, đã hơn mưỡi giờ rưỡi sáng...... Gay go! Muộn giờ đi học rồi! Ngay khi cô xốc chăn chuẩn bị nhanh chóng xuống giường, lúc chuẩn bị sửa soạn quần áo, đột nhiên mới nhớ lại, cái gì mà đi học..... Ngày hôm qua không phải là ngày thi đại học cuối cùng hay sao...... Bắt đầu từ hôm nay, cô có ba tháng nghỉ hè dài dài, cứ từ từ mà tận hưởng...... Tiểu Thỏ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy nửa trên thân chính mình có cảm giác lành lạnh. Cô cúi đầu liếc mắt nhìn, dĩ nhiên phát hiện trên người không có mặc áo, chỉ mặc một chiếc quần nhỏ..... Mà trên ngực cô, trên da thịt trắng nõn, còn xuất hiện một lấm tấm màu xanh tím, không cần phải nghĩ, khẳng định lại là kiệt tác của Trình Chi Ngôn...... Đợi một chút...... Cái này xuất hiện từ khi nào??? Cô hoàn toàn không thể nghĩ ra?? Tiểu Thỏ vuốt đầu chính mình, suy nghĩ hồi lâu, chỉ ngờ ngợ nhớ đến chính mình tối ngày hôm qua cùng Trình Thi Đồng tham gia buổi liên
|
Chương 626: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 6
Editor Quỳnh NGuyễn. Nghĩ đến đây, Tiểu Thỏ liền cảm thấy đầu đau như búa bổ. Đây là lần thứ nhất nha, cô dĩ nhiên lại cũng không nhớ gì nữa rồi...... Hơn nữa một chút cảm giác cũng không có...... Thực sự quá thương tâm nha...... Trình Chi Ngôn vừa bước vào phòng, liền nhìn thấy Tiểu Thỏ đang ngồi trên giường không có mặc quần áo, đang dùng đôi tay thon nhỏ ra sức nện trên ga giường, vẻ mặt lúc này trông rất ảo não, rất thương tâm. "Em làm gì thế?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày, hướng về Tiểu Thỏ chậm rãi đi tới. "Anh!" Tiểu Thỏ nghe thấy tiếng của anh, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đầy phiền muộn nhìn anh nói:" Em..... Tối hôm qua lại uống say....." "Anh biết, anh thấy rồi." Trình Chi Ngôn bưng một chén nước trên tay nhẹ nhàng đặt trên tủ đầu giường, sau đó hơi nheo mắt lại nhìn cô, âm thanh chậm rãi nói:" Em định tiếp tục ngồi mãi ở chỗ này, không mặc quần áo vào hay sao?" Hình ảnh trước mắt tuy vô cùng tốt, thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện cô đang đến ngày đó...... Trình Chi Ngôn liền cảm thấy tình trạng này còn chưa phải tốt để nhìn. "Anh, tối ngày hôm qua, có phải em đã đem cho anh..... Chuyện đó?" Tiểu Thỏ kéo tấm chăn, che lại cơ thể mình, âm thanh trầm thấp hướng về Trình Chi Ngôn hỏi. " Chuyện đó..... Là chuyện gì?" Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày, nhìn khuôn mặt trắng nõn của Tiểu Thỏ, có chút buồn cười hỏi. "Chính là......" Tiểu Thỏ cúi đầu, cảm thấy nói thẳng ra thật không tiện chỉ biết nhìn nhìn cánh tay đang vẽ vẽ vu vơ trên ga giường, nhỏ giọng hướng về Trình Chi Ngôn nói:" Chính là cái chuyện đó....." Trình Chi Ngôn cảm thấy có chút buồn cười mà nhìn cô, trong khoảng thời gian ngắn, dĩ nhiên không biết làm sao để có thể mở miệng. "Không nói lời nào chính là chấp nhận??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, nhìn biểu hiện tựa cười mà như không cười trên mặt của Trình Chi Ngôn, kéo kéo môi, nhỏ giọng hỏi. "Ngầm thừa nhận cái đầu của em!" Trình Chi Ngôn liếc cô một cái nói:" Chính mình vào phòng vệ sinh kiểm tra thật kỹ, anh cũng không có cầm thú đến mức sẽ ra tay đối với một cô gái đang đến kinh nguyệt." "......." Đến kinh nguyệt!? Tiểu Thỏ kéo tấm chăn lên, hướng về cái quần nhỏ của chính mình liếc liếc, quả nhiên cách mảnh vải mỏng manh, thấy được thứ gì đó nhô ra..... Hơn nữa còn cảm thấy tấm lót không được thoải mái....... "Chuyện kia chuyện kia...... ha ha ha..... Thật không phải a......." Tiểu Thỏ lúng túng, nhìn Trình Chi Ngôn cười đầy gượn gạo, đưa tay vơ vội bộ quần áo ngủ, nhanh chóng hướng về phòng vệ sinh lao đến. Trong phòng vệ sinh. Tiểu Thỏ ngồi trên bồn cầu mà thở dài tuyệt vọng. Vốn dự định sau khi kết thúc thi đại học, cô cùng với anh có thể thoải mái nằm ngủ chung như vợ chồng rồi...... Không nghĩ tới, thật không có nghĩ tới...... Kinh nguyệt sớm muộn không đến, lại ngay tại thời điểm này xuất hiện...... Tiểu Thỏ thở dài một hơi, suy nghĩ một chút, tốt nhất là chờ kinh nguyệt đi qua sau đó mới tính tiếp vậy. Từ bên trong phòng vệ sinh đi ra, cô liền thấy Trình Chi Ngôn đứng trước cái gương lớn trong phòng, cẩn thận điều chỉnh ca-ra-vat. "Anh, anh muốn đi ra ngoài sao?" Tiểu Thỏ chần chờ một chút, sau đó vẫn hướng về anh đi tới, sau đó tựa ở bên cạnh cửa sổ, nhìn dáng vẻ đeo ca-ra-vat của anh, nhỏ giọng hỏi. "Ừ." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời một tiếng, xoay đầu lại nhìn Tiểu Thỏ, âm thanh trầm thấp hướng về cô nói:" Buổi chiều muốn ngồi xe đi Nam Kinh, tập trung việc chấm bài kiểm tra thi đại học, tầm khoảng một tuần sau thì trở về."
|
Chương 627: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 7
Editor Quỳnh Nguyễn. Một tuần ư..... Tiểu Thỏ mặc dù không nỡ, thế nhưng suy nghĩ lại một chút, một tuần sau đó, Trình Chi Ngôn trở về, cũng đúng dịp kinh nguyệt chính mình đã hết. "Đang suy nghĩ gì đấy?" sau khi Trình Chi Ngôn điều chỉnh ca-ra-vat xong, đi tới trước mặt Tiểu Thỏ, mỉm cười hỏi cô. "Không..... Không suy nghĩ chuyện gì cả......" Gò má Tiểu Thỏ ửng đỏ, nhìn biểu hiện của Trình Chi Ngôn, lắp ba lắp bắp trả lời một tiếng. Trình Chi Ngôn nhìn cô một lát, không nói gì. Ngay khi bị anh nhìn tới, Tiểu Thỏ bất chợt cảm giác chột dạ, may là sau đó anh hướng tới giường của chính mình đi tới. Vừa tới bên giường, anh hơi cúi người xuống, đưa tay kéo ngăn kéo trong tủ đầu giường, từ bên trong lấy ra hai quyển sách ra, sau đó ngồi thẳng hướng về Tiểu THỏ ngoắc ngoắc tay gọi tới. "Làm gì?" Tiểu Thỏ vừa bước đi vừa trong lòng tràn đầy nghi hoặc. "Quà sinh nhật của em, giờ trả cho em." Trình Chi Ngôn đem hai quyển sách trong tay đưa cho Tiểu Thỏ, khóe môi hơi kéo lên tựa cười mà như không cười, hướng về Tiểu THỏ nói:" Sau khi trở về, anh sẽ kiểm tra trình độ học tập của em." Cái gì?? Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn xuống hai quyển sách trên tay chính mình. Dĩ nhiên là phần quà của Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng tặng..... Chuyện kia..... là ghi chép về chuyện vợ chồng...... Muốn kiểm tra loại chuyện kia hay sao....... Tiểu THỏ không nhịn được, cầm quyển sách giơ lên chắn ngang khuôn mặt đang dần đỏ lên của chính mình mà nhìn Trình Chi Ngôn. "Đi thay quần áo, sau đó xuống dưới lầu ăn gì đó một chút đi." Trình CHi Ngôn nhìn dáng vẻ vô cùng khổ sở trên mặt của cô, không nhìn được cười, sau đó đưa tay xoa xoa đầu của cô, tiếp tục nói:" Anh còn phải thu dọn đồ đạc, sáng sớm hôm nay mới nhận được thông báo." "Nhưng mà....... Anh, không phải anh nói sau khi kết thúc thi đại học sẽ không làm thầy giáo nữa hayy sao??" Tiểu Thỏ chần chờ một lúc, vẫn là cảm thấy không nhịn được liền hướng về Trình Chi Ngôn hỏi. "Nói thì nói như vậy, thế nhưng chưa có chính thức thôi việc, trường học giao nhiệm vụ thì vẫn phải tiếp tục thự hiện." Trình Chi Ngôn hướng về Tiểu Thỏ cười cợt, cúi đầu liếc mắt nhìn đồng hồ đeo trên cổ tay, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên quay đầu nhìn Tiểu Thỏ, mở miệng hỏi:" Em..... Có muốn đến Nam Kinh cùng anh không?" "Em? Có thể sao?" Tiểu Thỏ sửng sốt một chút, có chút không dám tin tưởng, đưa tay chỉ chỉ vào mũi chính mình, nhìn Trình Chi Ngôn nói:"Không phải chấm thi đại học không phải bị tập trung chung một chỗ hay sao? Có thể mang em đi sao?" "Ngày mai mới bắt đầu chính thức tập trung chấm bài thi, xế chiều hôm nay..... Có thể dẫn em đi chơi một vòng Nam Kinh." Trình CHi Ngôn suy nghĩ một chút, hướng về Tiểu Thỏ cười nói. "Muốn muốn muốn! Em muốn đi!" Tiểu Thỏ vội vã hướng về anh gật gật đầu. "Này, mau mau đi ăn đồ ăn, ăn xong chúng ta trực tiếp lên xe đi!" Trình Chi ngôn cười cợt. "Được!" Tiểu Thỏ tâm trạng vô cùng phấn khích đi tới. Hai người bọn họ đến Nam Kinh đã là hơn một giờ chiều, trước tiên tìm một khách sạn nằm gần Nam Đại vào ở, sau đó Trình CHi Ngôn liền dẫn Tiểu Thỏ đi ra ngoài kiếm đồ ăn rồi. "Lúc này đã qua giờ cơm, chúng ta trước tiên tìm đại một ít đồ ăn, buổi tối sẽ dẫn em đi ăn một bữa thật lớn." Trình Chi Ngôn ôm một bên vai Tiểu Thỏ, hướng bên ngoài khách sạn, vừa thấp giọng nói. "Ừ, được!" Tiểu Thỏ gật gù, một lát sau lại ngẩng đầu lên hướng về Trình Chi Ngôn hỏi:" Buổi tối sẽ ăn gì?" "Mấy tên trước đây ở chung ký túc xá nghe nói anh đến Nam Kinh, đã dự định tổ chức một bữa ăn, sẽ chờ chúng ta đến." Trình Chi Ngôn cười cười nói. _________
|