Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 618: Xin lỗi, lại uống say 8
Editor Quỳnh Nguyễn. "Thật sao? Thật không có uống say?" Đôi mắt Trình Chi Ngôn nheo lại nhìn cô, sau đó liếc dáng vẻ ngồi xổm bên góc bờ tường của cô một cái, trong giọng mang một tia châm chọc hỏi:" Vậy em ngồi xổm ở đây làm gì?" "Chuyện này..... Đi mệt, ngồi nghỉ một lát......" Tiểu Thỏ có chút xin lỗi hướng về phía Trình Chi Ngôn cười gượng, gãi gãi đầu chính mình. "Nha...... Vậy anh kéo em lên, sao em lại không đứng dậy?" "Ngồi xổm lâu quá, chân đã bị tê." Tiểu Thỏ nhìn anh với vẻ mặt vô cùng đáng thương nói. "........." Trong nháy mắt, Trình Chi Ngôn không biết nói gì. Hai người trừng mắt nhìn đối phương một lúc, rốt cuộc anh cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, xoay người lại đưa lưng về phía Tiểu Thỏ, âm thanh trầm giọng nói:" Lên đây, anh cõng em vào nhà." "Khà khà, anh, anh thật tốt!" Tiểu Thỏ vội vã đưa hai tay về phía trước, cả người nhào tới trên lưng Trình Chi Ngôn. Trình CHi Ngôn lắc đầu một cái, cõng Tiểu Thỏ đứng dậy, chậm rãi hướng về hướng nhà mình đi tới. Tiểu Thỏ ôm lấy cổ Trình Chi Ngôn, khuôn mặt trắng nõn kề sát ở lỗ tai của anh, lỗ tai của anh được gió đêm thổi có chút mát mẻ, lại được gò má nóng bỏng của cô áp vào, tạo ra sự khác biệt rõ ràng. Cô không nhìn được, sượt sượt bên tai anh, nhỏ giọng nói ở bên tai:"Anh...... Em đã thi đại học xong." "Ừ, anh biết." trình Chi Ngôn một bên cõng cô trở về, một bên trầm thấp đáp một tiếng. "Vậy sau khi em thi đại học xong, anh không có chuyện gì muốn làm hay sao?" Tiểu Thỏ hướng về lỗ tai Trình CHi Ngôn thổi một hơi, âm thanh nhẹ nhàng hỏi. Trình Chi Ngôn đang bước về phía trước bỗng nhiên dừng lại một chút, sau đó xoay đầu lại, liếc mắt nhìn Tiểu Thỏ gò má ửng đỏ, cái tên này trong hởi thở rất đậm mùi rượu, vậy mà không biết ngượng nói mình không có say?? "Chuyện gì muốn làm?" Trình Chi Ngôn bộ mặt không hiểu Tiểu Thỏ nói gì, thuận miệng trả lời một câu. "Chính là......" Tiểu Thỏ hấp háy mắt, đem gò má nóng bỏng kề sát cổ của trình Chi Ngôn, âm thanh mềm mại hướng về anh nói:" Chuyện kia...... Trước đây không phải anh nói là em còn chưa trưởng thành, vì lẽ đó mới không tiện ra tay hay sao...... Anh còn nói phải chờ say khi em thi đại học xong, vậy em hiện giờ thi đại học đã xong, anh cũng nên tính toán xem lúc nào ra tay hay sao! Trước sau cũng nên nói trước để em biết, để em còn chuẩn bị tâm lý, đỡ phải sớm tối lo lắng đề phòng." "......." Trình Chi Ngôn đang cầm đỡ tay cô, không nhịn được nắm lại thật chặt. Chuyện này....... Lần trước tại cô uống say, anh mới không nhịn được, đã ra tay với cô, kết quả là ngày hôm sau tỉnh lại, chuyện gì cũng không nhớ. Bây giờ cô cũng đang uống say! Nếu lần thứ hai không nhịn được ra tay với cô, có phải là sáng ngày mai cô tỉnh giấc sau giấc ngủ, lại có xảy ra chuyện gì đều cũng không nhớ! Trình Chi Ngôn cắn răng, cõng lấy Tiểu Thỏ trực tiếp đi vào nhà mình, sau đó đưa cô trực tiếp nằm trên ghế sa lông ở phòng khách nói:"Ngồi ở chỗ này, anh đi nấu nước pha trà." "Nấu nước pha trà hả?" Tiểu Thỏ vội vã lôi cánh tay Trình Chi Ngôn, đôi mắt mở to nhìn anh, âm thanh chát chúa nói:"Em cũng muốn đi!" "Em đi như thế nào? Bước đi còn không vững, ngồi ngoan ở chỗ này cho anh!" _______
|
Chương 619: Xin lỗi, lại uống say 9
Editor Quỳnh Nguyễn "Em đi như thế nào? Ngay cả bước đi đều không vững, ngồi ngoan ở chỗ này cho anh." Trình Chi Ngôn tức giận trừng mắt nhìn cô một cái, sau đó trực tiếp bước đi vào nhà bếp sau khi nói câu đó. Trong thời gian chờ nấu nước sôi, Tiểu Thỏ hai tay ôm gối ngồi trên ghế sa lông, 2 chân gác trên ghế, vươn tay lấy chiếc điều khiển từ xa, mở TV lên xem. Sau đó, Trình Chi Ngôn đem trà giải rượu tới, thấy dáng vẻ tập trung xem TV của Tiểu Thỏ. Như thế xem ra, hình như là không có uống say...... Trình CHi Ngôn chần chừ một lát, vẫn đem cốc trả giải rượu đưa cho Tiểu Thỏ nói:"Mau uống đi." "Được......." Tiểu Thỏ ngoan ngoãn đón lấy cốc nước trà, đưa tới bên miệng nhẹ nhàng uống một ngụm. Sau đó, chính là "phốc" một tiếng, đem nước trà từ trong miệng trực tiếp phun ra ngoài, "trà mùi vị gì vậy? Thật khó uống......" "Mùi trà giải rượu." Trình Chi Ngôn một mặt bình tĩnh nhìn cô, sau đó bình thản trả lời. "Em không muốn uống, thật là khó uống......." Tiểu Thỏ đem cốc trà trong tay đưa trở lại trước mặt cho Trình Chi Ngôn, trong âm thanh trần đầy tia ghét bỏ nói. "Trà giải rượu vốn có mùi như vậy, nếu không muốn uống, lần sau đừng có uống nhiều rượu như vậy!" Trình Chi Ngôn không hề bị lay động, mà đưa cốc trà trong tay đưa tới trước mặt của Tiểu Thỏ, ánh mắt lạnh nhạt nói:" Mau uống hết!" "........" "........" Tiểu Thỏ trừng mắt nhìn Trình Chi Ngôn đang đứng trước mặt, trầm mặc chốc lát, sau đó hướng về anh nở một nụ cười nói:"Anh đút cho em!" "........." Trình Chi Ngôn nhìn nụ cười của cô, không nói gì, đi thẳng vào phòng bếp, sau đó đem một chiếc thìa mang ra, sau đó múc từng thìa trà đưa tới bên miệng Tiểu Thỏ nói:" Đây, nhanh há miệng, a------" "......." Tiểu Thỏ một mặt không biết nói gì, ngồi nhìn Trình Chi Ngôn, sau đó lại bắt đầu làm nũng nói:" Không muốn...... Lẽ nào anh không thể học theo phim truyền hình, dùng miệng đút trà cho em hay sao?" "Không được." Trình Chi Ngôn trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của cô, " Nếu anh dùng miệng đút cho em. em sẽ thuận thế mà hôn anh, sau đó lại tiếp tục sờ loạn trên người anh, Bạch Tiểu Thỏ, em cho rằng một người sẽ ngã hai lần cũng một chỗ hay sao?" "Ngã hai lần có ý gì?" Tiểu Thỏ trong mắt đều là dấu chấm hỏi, không hề hiểu ý tứ của anh. "Chính là không đút cho em uống trà." Trình Chi Ngôn trừng mắt nhìn Tiểu Thỏ một lần nữa, trực tiếp đem cốc trà để trên bàn trong phòng khách, âm thanh nặng nề nói:" Không uống thì thôi, dù sao đến sáng ngày mai em cũng sẽ tỉnh rượu." Anh vừa nói, một bên cúi đầu liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo trên tay chính mình, sau đó hướng về cô thúc giục:" Thời gian không còn sớm, mau đi rửa ráy rồi đi ngủ!!" "không muốn!" Tiểu Thỏ tiếp tục nhìn Trình Chi Ngôn rồi nói:" Người ta cũng đã thi xong đại học, tại sao mỗi ngày còn bắt đi ngủ sớm! Em muốn xem phim suốt đêm!" "........" Trình Chi Ngôn nhìn cô 3 giây không nói gì, sau đó đứng dậy, hướng về phía trên lầu vừa đi vừa nói:" vậy em ở chỗ này xem phim đi, anh đi tắm rửa." "Đừng!" Tiểu Thỏ lập tức ôm chầm lấy cánh tay của Trình Chi Ngôn, lại hướng về anh nở nụ cười, nói:" ANh, em muốn đi tắm với anh!" "Không được!" Trình Chi Ngôn dùng sức trừng cô một cái, đưa tay gỡ cánh tay trên người mình của cô, vẻ mặt nghiêm túc nói:" Lát nữa, em từ ban công phòng anh trèo về phòng em mà ngủ đi!"
|
Chương 620: Xin lỗi, lại uống say 10
Editor Quỳnh Nguyễn. "Tại sao......" Tiểu Thỏ nhìn anh bằng vẻ mặt đầy đáng thương, âm thanh ủy khuất nói:" Anh, anh không định ra tay với em sao?" Ta đã từng ra tay đối với em! Trình Chi Ngôn cúi đầu nhìn gương mặt vô tội của Tiểu Thỏ, trong lòng tàn nhẫn muốn gào ầm lên. Nhưng mà trên mặt lại biểu hiện cứng ngắc một lát, sau đó hướng về Tiểu Thỏ bất đắc dĩ nói:" Chí ít thì ngày hôm nay, không có dự định ra tay!" "Tại sao??" Dáng vẻ lúc hỏi tại sao của Tiểu Thỏ, trông rất giống của một người vợ hỏi chồng. "Bời vì em đang uống say." Trình Chi Ngôn hết sức nghiêm túc hướng về Tiểu Thỏ nói:"Lần trước khi em uống say, chuyện gì xảy ra, chính em cũng còn không nhớ tới rồi!" "Em đảm bảo lần này sẽ nhớ tới!" Tiểu Thỏ đưa tay nâng đầu chính mình, hướng về Trình Chi Ngôn đang ở bên cạnh mà nói. "Bảo đảm cũng vô dụng." Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, trực tiếp đưa tay đầy cô ra, âm thanh lành lạnh nói:"Anh đi tắm rửa trước, em ngồi xem TV một lát, cấm được nhúc nhích, có nghe hay không!" "Nha..... Được rồi......" Tiểu Thỏ cúi đầu đáp lại, trong vô cùng đáng thương. Hừ! Trình Chi Ngôn thấy cô trở lại hiền lành như bình thường, liền hướng trên lầu đi tới. Có điều trong chốc lát, trên lầu vang lên tiếng ào ào tiếng nước. Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt chuyển động, nhanh chóng lăn lộn từ trên ghế sa lông xuống sàn nhà. Chỉ có điều cô vốn muốn đi lên lầu, nhưng lại bất đắc dĩ, uống thật sự quá nhiều, bước đi không vững vàng, cả người đều loạng choạng không vững, rõ ràng nhìn thấy bậc cầu thang ngay ở trước mắt, thế nhưng một bước lại đạp vào trong hư không..... Tiểu Thỏ ngẩng đầu, nhìn cầu thang lên lầu thật dài, cắn răng một cái, lập tức nằm xuống, dùng cả tay cả chân bắt đầu bò từng bậc thang tiến lên lầu. Trình Chi ngôn đang ở trong phòng tắm, bất thình lình, cửa phòng tắm đã bị đẩy ra. ........ Anh cau mày quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cặp mắt trong suốt của Tiểu Thỏ sang lập lòe sáng sủa, đứng ở cửa phòng tắm hướng về anh mà cười khúc khích. Trình Chi Ngôn đưa tay lau lau sương mù trên cửa kính, hướng về Tiểu Thỏ trầm giọng hỏi:" Em làm gì thế?" "Em muốn cùng tắm với anh ~~ " Âm thanh TIểu Thỏ tràn đầy vui sướng hướng về anh trả lời. Sau đó, không chờ Trình Chi Ngôn kịp phản ứng lại, cô liền loạng choạng mà chống lên bàn bồn rửa tay hướng về Trình Chi Ngôn đi tới. Đến cửa kính trước mặt, hai tay Tiểu Thỏ nắm ở tay cầm cửa kính, "Bá" một tiếng kéo dài cửa kính, mắt thấy trong vòi hoa sen chảy ra từng giọt từng giọt rơi trên người Trình Chi Ngôn, lồng ngực rắn chắc, cơ bụng đẹp đẽ, còn có....... Ánh mắt Tiểu Thỏ theo thân thể Trình Chi Ngôn đi xuống dần...... Nếu lúc này để ý, trên gương mặt tuấn tú của Trình Chi Ngôn đang dần dần ửng đỏ. Bất đắc dĩ, anh chỉ kịp cầm lấy cái khăn tắm, trực tiếp, đem quấn xung quanh hông mình lại. Nhưng trong chốc lát, vòi nước chảy một lúc, liền làm cho khăn
|
Chương 621: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa
Editor Quỳnh Nguyễn. Nếu không thì, Trình Chi Ngôn thật sự không biết mình có thể kiềm chế được hay không. Sau khi Tiểu Thỏ chạy vào, vẫn ôm eo thon của Trình Chi Ngôn, hướng về anh tiếp tục cười hì hì nói:" Anh xem, trên người em đều đã dính ướt hết, lần này, chúng ta có thể cùng nhau tắm chứ??" "........" Trình Chi Ngôn một mặt không nói gì, chỉ biết nhìn cô, thật sự vào lúc này không biết nói cái gì cho đúng. "Đừng như vậy, khi còn bé, không phải hai chúng ta cũng thường tắm chung với nhau hay sao?" Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt im lặng của Trình Chi Ngôn không hề biểu hiện cảm xúc, không nhịn được chu miệng hồng của mình về phía anh nói:"Chẳng phải chúng ta còn ở trong bồn tắm chơi trò con vịt hay sao?" "Chuyện này đã hơn mười năm năm về trước rồi......" Trình Chi Ngôn lườm cô một cái, trầm giọng hướng về cô nói:" Hơn nữa, vào lúc ấy anh cũng bị ép buộc mới tắm với em, có gì đáng kể chứ!" "A...... Thật không?" TIểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó lắc lắc đầu hướng Trình Chi Ngôn cười hì hì nói:" Ái chà, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần chúng ta trước đây tắm chung nhiều lần là được rồi, vì thế, cùng nhau tắm một lần, có khác gì đâu......" "........" Trình Chi Ngột đột nhiên cảm giác bất lực, trái tim của chính mình trở nên mệt mỏi vô cùng, giảng giải đạo lý cho TIểu Thỏ lúc uống say.......Chẳng khác đàn gảy tai trâu..... "Ai nha, trên người em quần áo còn chưa cởi, đều bị dính ướt cả rồi......" Tiểu Thỏ bất chợt lúc này mới phát hiện, rốt cục thì ra bản thân mình vẫn mặc quần áo mà đã xông vào phòng tắm rồi. Cô vừa nói, một bên vừa đem áo sơ mi đang mặc cởi ra, lộ ra bầu ngực trắng như tuyết. Vừa trắng vừa mềm mại, trông rất có sức mê hoặc, dụ dỗ người. Cặp mắt trong suốt của Trình CHi Ngôn đột nhiên tối sầm lại, dưới sự gột rửa của dòng nước, làn da trắng được ánh sáng đèn chiếu rọi, tản ra một tầng mịt mờ ánh sáng trắng, tựa hồ như một đóa hoa mai nở rộ dưới bầu trời tuyết rơi, đang chờ đợi người có tâm đến thưởng thức. Tiểu Thỏ đem chiếc áo sơ mi ướt bẹp của mình cởi ra, trực tiếp ném ra ngoài, sau đó lại cúi đầu cởi chiếc quần bò nút buộc. Ài...... Ài?? Quái, nút buộc này sao không cởi ra được?? Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ duỗi một bàn tay thon dài, cầm lấy tay cô, âm thanh rầu rĩ nói:"Đợi lát nữa....." "??" Tiểu Thỏ nhìn anh với ánh mắt đầy nghi hoặc. "Anh tắm xong rồi, đi ra ngoài trước, em cứ từ từ mà tắm......" ?? Trong phòng tắm, hiện tại chỉ còn mỗi Tiểu THỏ đứng ngây ngốc 1 mình. Nhưng mà, trôi qua 20 phút, vẫn không có dấu hiệu nào của TIểu Thỏ là muốn đi ra khỏi phòng tắm. Đã lau khô cơ thể, Trình Chi Ngôn đã mặc xong đồ ngủ, đợi rất lâu, không nhịn được liền quay lại, đẩy cửa phòng tắm bước vào. Trong phòng tắm, vẫn đang còn ào ào tiếng nước chảy. Tiểu Thỏ đang ngồi trên sàn phòng tắm, vẻ mặt lúc này trông vô cùng đáng thương, cả cơ thể đã bị nước làm ướt hết. "Có chuyện gì mà ngồi ở đây?" Trình Chi Ngôn nhìn thấy cả bộ tóc bị ép bẹp dính hết trên cơ thể, quan sát một lúc, tắt vòi nước, đưa tay kéo cô từ sàn nhà đứng lên. "Cảm giác đầu có chút choáng......" Tiểu Thỏ quơ quơ đầu, đang chuẩn bị đưa tay ôm lấy Trình Chi Ngôn, tự nhiên đã bị một cái khăn tắm choàng người cô lại.
|
Chương 622: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 2
Editor Quỳnh Nguyễn. "Anh vừa mới lau khô người, thay quần áo mới, em đừng có làm cho anh ướt lại!" Trình Chi NGôn trừng mắt nhìn cô, trực tiếp lấy một cái khăn tắm lớn, quấn quanh người cô, sau đó ôm ngang người cô, đi ra ngoài. Chỉ là, ôm cả người ướt nhẹp của TIểu Thỏ, Trình Chi Ngôn đưa mắt xung quanh phòng mình, hết nhìn lên giường lại nhìn ghế sô pha mấy lượt. A...... Trên giường tương đối nguy hiểm, dễ dàng khiến người ta suy nghĩ viễn vông, tốt nhất vẫn là đưa lên ghế sô pha đi...... Trình CHi Ngôn suy nghĩ một chút, ôm TIểu Thỏ hướng về phía ghế sô pha đi tới. Đem cô ngồi xuống, sau đó dùng khăn tắm đem lau khô người cô, Trình Chi Ngôn chần chờ hai giây, đi tới ngăn kéo lấy bộ quần áo ngủ của chính mình, động tác nhanh chóng cởi ra rồi mặc lại cho Tiểu Thỏ. Đại khái là anh tốc độ của anh quá nhanh, Tiểu Thỏ vẫn chưa kịp phản ứng, quần áo trong ướt sũng trong nháy mắt toàn bộ biến mất, thay vào đó là bộ quần áo ngủ mềm mại vừa rộng vừa to. Tiểu Thỏ có chút cảm giác buồn. Một người đàn ông, vẫn là kiềm chế hơn mười năm không có ra tay đối với mình, đang đối mặt với thân hình ướt sũng đầu mê hoặc, vậy mà mặt không biến sắc, tim không loạn nhịp mà trực tiếp ôm cô đi ra, lại thay đồ cho cô mà mặt không có chút cảm xúc.... Đây không phải biểu hiện....... Anh đối với mình..... Đã không có "hứng thú" hay sao...... Tiểu Thỏ suy đi nghĩ lại, đôi mắt trong vắt không tự chủ được bắt đầu lóe lên óng ánh nước mắt sắp ra. Trình Chi Ngôn vừa quay đầu tìm máy sấy tóc dự định sấy khô tóc cô, liền thấy vẻ mặt sắp rưng rưng nước mắt của cô trên ghế sô pha, lôi lôi kéo kéo bộ quần áo ngủ mà anh mới thay tựa như có chút ghét nó, sau đó hướng về anh, âm thanh u oán nói:" Anh, anh không phải là anh hết yêu em rồi hả?" "........" Trình Chi Ngôn...... Không biết nói gì...... Cánh tay mảnh khảnh của Tiểu Thỏ tiếp tục lôi kéo áo ngủ của Trình CHi Ngôn, mãi đến khi cổ áo bị kéo mạnh quá, lộ ra bả vai, sau đó cô bắt chước cô gái trên phim truyền hình, tạo ra tư thế cực kì khiêu gợi, trầm giọng hướng về anh nói:" Anh thật sự...... Không muốn em hay sao?" "......" Trình Chi Ngôn siết chặt máy sấy tóc trong tay, hít vào một hơi thật dài, liều mạng kiềm chế cảm giác muốn giết người ngay lúc này, đi lên phía trước, điều chỉnh lại áo ngủ của cô đang mặc, sau đó nắm lấy cánh tay nhỏ bé của cô, lạnh nhạt nói:"NGồi im, anh giúp em sấy khô tóc." Sau đó, không chờ Tiểu THỏ quay đầu lại, anh đã đem máy sấy tóc mở lên, vù vù hướng về cái đầu đang ướt nhẹp của Tiểu Thỏ thổi. Lần này Tiểu Thỏ không còn cựa quậy, ngoan ngoãn chờ anh sấy khô mái tóc, lúc này mới xoay đầu lại. Một bộ tóc đen dài, buông xuống phía sau cô, khuôn mặt sau khi tắm, hiện lên làn da trắng nõn, trơn bóng, cặp mắt trong suốt nhìn thẳng vào Trình CHi Ngôn, sau đó cô bay nhào về phía trước, trực tiếp vật Trình Chi Ngôn, cả hai ngã nhào xuống ghế sô pha. "Em làm gì thế?" Trình Chi Ngôn trừng mắt nhìn TIểu Thỏ, lông mày hơi nhíu lại, hướng về cô hỏi. "Làm chuyện em muốn làm!" Tiểu Thỏ hướng về Trình Chi Ngôn cười hì hí, không cho anh kịp trả lời, liền trực tiếp đưa tay chính mình tiến vào bên trong áo ngủ của anh. Bàn tay mềm mại của cô, sờ loạn khắc lồng ngực chắc chắn của anh. _____
|