Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 718: Chị dâu thật dũng mãnh 3
Editor: Quỳnh Nguyễn " Chị dâu 14 nhân 58 là bao nhiêu??" Ngô Hướng Thiên nghe được Tiểu Thỏ nói, nhịn không được nở nụ cười một phen, sau đó cách cái bàn hướng tới cô lớn tiếng hỏi. " 14 nhân 58..." Tiểu Thỏ khẽ nhíu mày ở trong lòng tính toán một cái, sau đó trả lời: "812!!" " Chị dâu quả nhiên lợi hại!!" Ngô Hướng Thiên lấy ra máy tính tới tính toán một cái, quả nhiên con số giống con số Tiểu Thỏ trả lời. "Kia đương nhiên, tốt xấu chị cũng là điểm trọn vẹn toán học thi vào trường đại học a!!" Tiểu Thỏ đắc ý suy nghĩ. " Tửu lượng chị dâu cũng kinh người a, một hơi uống hết non nửa chén, quá lợi hại, em kính chị dâu một ly!!" Mấy vị nam sinh trước không có gặp qua Tiểu Thỏ bắt đầu hướng tới Tiểu Thỏ ồn ào muốn mời rượu. Tiểu Thỏ khoát tay áo nói: "Không uống, không uống, uống nhiều tôi sẽ nhịn không được muốn phi lễ anh nước chanh." "..." Trình Chi Ngôn đầu đầy hắc tuyến nhìn cô, người này quả nhiên đã uống nhiều, nói chuyện đã bắt đầu đi thẳng vào vấn đề rồi. "Ha ha ha..." Mấy vị nam sinh kia nhịn không được bật cười, có người chưa từ bỏ ý định hỏi: "Chị dâu, trước kia chị uống nhiều phi lễ Trình tổng chúng ta sao??" "Ưm..." Một bàn tay Tiểu Thỏ nâng cằm lên cẩn thận suy nghĩ một hồi sau đó hướng tới người kia nói: "Kỳ thật bản thân tôi là không nhớ rõ rồi... Nhưng mà lão Trình tổng các anh nói tôi uống nhiều phi lễ anh, cho nên hẳn là thật sự liền phi lễ qua quá đi..." "..." Trình Chi Ngôn lấy tay vỗ trán, xong rồi xong rồi, đây là xác định nhất định cùng với khẳng định uống nhiều. " Được rồi, cơm trưa hôm nay liền đến nơi này đi, tôi phải đem cô đi trở về, bằng không thì người này lập tức muốn bắt đầu nổi điên rồi." Trong mắt Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ, đưa tay kéo vòng eo mảnh khảnh cô qua, hơi chút liền dùng lực kéo cô từ trên ghế đứng lên. " Đừng a, lão Đại, chúng ta không phải đang nói đến chỗ quan trọng sao??" Mấy người kia nhìn thấy Trình Chi Ngôn đứng lên, cũng vội vàng đứng lên đi theo sau lưng anh. "Buổi tối rồi nói sau, buổi tối tôi mời các cậu ăn cơm." Trình Chi Ngôn nhìn khóe miệng Tiểu Thỏ không thể khống chế ngây ngô cười, chỉ nghĩ đến như thế nào mới có thể nhanh chóng dẫn cô rời hiện trường. Đinh Tiểu Nhiễm có chút rất không cao hứng nhìn Tiểu Thỏ, vốn trong khoảng thời gian này số lần có thể thấy Trình Chi Ngôn ít đi, rất không dễ dàng mọi người có thời gian cùng nhau ăn một bữa cơm, còn bởi vì nguyên nhân của cô làm cho Trình Chi Ngôn rời trận trước tiên. Nghĩ như vậy, trong lòng Đinh Tiểu Nhiễm cũng có chút không quá thoải mái, vì thế cô ta cũng đứng lên, hướng tới Trình Chi Ngôn cười nói: "Chị dâu không phải nói cô không có uống say sao, em nhìn ánh mắt chị dâu trấn tĩnh cũng không giống như là bộ dáng uống say, Trình tổng nếu như lo lắng mà nói, em để cho người phục vụ đi bưng một chén canh tỉnh rượu tới đây đi." Tiểu Thỏ nhìn chằm chằm Đinh Tiểu Nhiễm trước mắt hồi lâu, sau đó chớp chớp mắt hướng tới cô lộ ra một cái cười ngây ngô nói: "Tiểu Đinh, lông mi giả của cô dán méo lệch, lúc trước cô nói chuyện với tôi, tôi liền nhìn chằm chằm vào lông mi giả của cô a." Vẻ mặt trên mặt Đinh Tiểu Nhiễm thay đổi, vội vàng xoay người từ trong túi treo ở trên ghế tìm kính trang điểm bản thân ra, soi gương cẩn thận nghiên cứu một phen. Không có dán nghiêng a!! Hàng này nói loạn cái gì!! "Ha ha ha ha... Tôi nói đùa cô a, cô khẩn trương như vậy làm gì??" Tiểu Thỏ nhìn Đinh Tiểu Nhiễm vẻ mặt hổn hển nhất thời vui vẻ phá lên cười. Đinh Tiểu Nhiễm xấu hổ kéo kéo miệng.
|
Chương 719: Chị dâu thật dũng mãnh 4
Editor: Quỳnh Nguyễn Ngay trước mặt Trình Chi Ngôn lại không thể phát tác, vì thế đành phải nén giận hướng tới Tiểu Thỏ cười nói: "Chị dâu thật sự là hài hước, em nhìn bộ dáng chị dâu cũng như là không nỡ mọi người, không bằng chúng ta ngồi xuống lại tán gẫu một hồi đi, em cùng chị dâu vừa rồi nói chuyện đồ trang điểm còn có quần áo, chị dâu cảm thấy cực kỳ hứng thú a." "Đừng, đừng nói như vậy!!" Tiểu Thỏ khẩn trương hướng tới Đinh Tiểu Nhiễm cười hì hì nói: "Tôi hoàn toàn không biết gì cả với đồ trang điểm, tạm thời cũng không phải cảm thấy cực kỳ hứng thú, cô nếu là nguyện ý tâm sự cùng tôi Vua Hải Tặc a, Naruto Ninja gì gì đó tôi còn có thể tiếp vài câu, cô tán gẫu đồ trang điểm tuyệt đối là đàn gảy tai trâu a!!" "..." Đinh Tiểu Nhiễm nhìn khuôn mặt tươi cười chướng mắt của Tiểu Thỏ, sau một lúc lâu, không nói ra một câu tới. "Cô uống nhiều." Trình Chi Ngôn ôm cánh tay Tiểu Thỏ, nhìn thoáng qua Đinh Tiểu Nhiễm, thay Tiểu Thỏ giải thích một câu. "Ha ha, không có việc gì...Tôi liền thích chị dâu nói chuyện ngay thẳng." Đinh Tiểu Nhiễm xấu hổ hướng tới Trình Chi Ngôn cười cười, yên lặng ngồi xuống, không nghĩ muốn khuyên Tiểu Thỏ lưu lại rồi. "Ai, đúng rồi, nói đến đồ trang điểm." Tiểu Thỏ nhìn Đinh Tiểu Nhiễm tiếp tục, lúc này mới như là vẻ mặt nhớ tới cái việc trọng yếu, quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn cười hì hì nói: "Vừa rồi anh nói anh không thích em dùng son môi, ha ha.... Đừng cho là em không biết anh suy nghĩ cái gì!!" Trình Chi Ngôn có chút dở khóc dở cười nhìn Tiểu Thỏ, cánh tay ôm c hơi hơi dùng lực mới có thể bảo đảm thân thể của cô sẽ không chảy xuống dưới, "Anh suy nghĩ cái gì??" "Anh suy nghĩ..." Ánh mắt Tiểu Thỏ xoay xoay, sau đó vẻ mặt đắc ý dương dương nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Anh khẳng định suy nghĩ vẫn là nụ hôn không son môi là tốt hơn, nếu như em tô son môi mà nói, chẳng phải là muốn anh một miệng son môi rồi hả?" "..." Trên trán Trình Chi Ngôn nháy mắt chảy xuống một giọt mồ hôi lớn, giờ phút này anh chỉ nghĩ đến như thế nào mới có thể nhanh chóng đem Tiểu Thỏ từ nơi này bắt đi. "Nói đến hôn môi." Giờ phút này Tiểu Thỏ tư duy lô-gích quả thực ngồi máy bay bay ba nghìn mét, nghi ngờ là Ngân Hà Lạc Cửu Thiên, theo một cái từ có thể không ngừng mà hướng cái từ khác kéo dài, "Hôm nay chúng ta hình như không có hôn miệng nhỏ a?? Ha ha... Anh nước chanh, tới hôn một cái..." Tiểu Thỏ vừa nói hai tay vừa giữ khuôn mặt tuấn tú Trình Chi Ngôn, không khỏi phân trần liền đem cánh môi hồng nhuận chính mình hướng tới bờ môi của anh dán lên. "..." "..." "..." Một đám đàn ông độc thân ở đây nhất thời cảm thấy được tranh này..... Không đành lòng nhìn thẳng.... Giờ phút này bọn họ rốt cục hiểu nguyên nhân vì sao vừa rồi Trình Chi Ngôn muốn dẫn Tiểu Thỏ đi rồi. Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ, cánh tay hơi chút liền dùng lực ôm cô vào trong lòng, sau đó vẻ mặt thật có lỗi nhìn những người khác đã trợn mắt há hốc mồm, thanh âm thản nhiên nói: "Các ngươi cũng thấy được, cái tình hình này, không đi không được." " A Đúng vậy a, lại không đi mà nói liền muốn dục hỏa thiêu đốt thân thể rồi." Tiểu Thỏ ru rú ở trong lòng Trình Chi Ngôn, vừa cười vừa theo Trình Chi Ngôn nói: "Hỏa đều nhanh đốt đến trên thảm trải sàn." "..." Trình Chi Ngôn nháy mắt không nói gì. Mấy vị nam sinh kia dùng một loại ánh mắt "Chúng ta biết" nhìn Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ. Me, đây quả thực chính là say rượu loạn cái gì a.... Không thể tưởng được chị dâu cởi mở như vậy....
|
Chương 720
Editor: Quỳnh Nguyễn Trong nháy mắt đó, Trình Chi Ngôn đột nhiên có một loại kích thích nghĩ muốn đem Tiểu Thỏ đánh ngất xỉu. "Chúng ta đi trước rồi." Trình Chi Ngôn bỏ lại những lời này liền trực tiếp ôm Tiểu Thỏ hướng tới bên ngoài phòng đi đến. "Tạm biệt Lão Đại." Tất cả các nam sinh ở đây hết sức ăn ý nhìn theo bọn họ rời khỏi. "Đúng rồi, lão Đại, muốn tìm người thay mặt điều khiển sao??" Trương Vũ Phi mắt thấy bóng dáng bọn họ sắp đi đến cửa phòng được bao vội vàng hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi một câu. "..." Trình Chi Ngôn trầm mặc một phen, lại quay đầu nhìn Tiểu Thỏ đôi mắt lấp lánh trong lồng ngực mình, thở dài một hơi nói: "Tìm đi." "Được rồi, Tiểu Đinh, mau gọi điện thoại cho người thay mặt điều khiển, đưa lão Đại trở về." Trương Vũ Phi lập tức quay đầu nhìn về Đinh Tiểu Nhiễm nói. Đinh Tiểu Nhiễm có chút buồn bực nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn ôm Tiểu Thỏ, chần chờ một phen, vẫn lại là lục điện thoại di động từ trong túi ra, tìm đến dãy số người thay mặt điều khiển sau đó gọi. Chốc lát nhân viên điều khiển liền đã ở dưới lầu chờ bọn họ rồi. Trình Chi Ngôn phất phất tay cùng đám bạn kia, trước Tiểu Thỏ mở miệng đề nghị vội vàng xuống rồi. May mà bây giờ Tiểu Thỏ uống đến rượu trắng có chút cao, sau khi lên xe không bao lâu cô liền trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Trình Chi Ngôn cúi đầu nhìn Tiểu Thỏ trong lồng ngực mình, trên da thịt trắng nõn như ngọc của cô bởi vì uống rượu mà hiện ra hai đóa nhàn nhạt đỏ ửng, đôi mắt ngày thường ngập nước giờ phút này nhắm chặt, lông mi dài dài nhẹ nhàng run rẩy giống như vỗ vội cánh bươm buớm vỗ vội cánh, cái mũi của cô xinh xắn ngay thẳng, cái miệng đỏ hồng bởi vì đang ngủ mà hơi hơi mở ra hô hấp trong lúc đó, có nhàn nhạt mùi rượu truyền ra. Mặc dù bây giờ là bởi vì nguyên nhân chính mình mới khiến cho Tiểu Thỏ uống rượu, nhưng mà Trình Chi Ngôn nhìn gương mặt đang ngủ say sưa kia của Tiểu Thỏ vẫn lại là nhịn không được có chút lo lắng, ngộ nhỡ người này sau này uống rượu mà chính mình cũng không ở đây, nên làm cái gì bây giờ... Cô có thể đem cái nam sinh khác ngộ nhận là chính mình hay không.... Thở dài một hơi, Trình Chi Ngôn cảm thấy sau này chỉ có thể nghiêm lệnh cấm Tiểu Thỏ uống rượu. Xe chạy đến nhà trọ Trình Chi Ngôn thuê, nhân viên điều khiển giúp bọn họ dừng xe, sau đó thu phí điều khiển liền rời đi rồi. Trình Chi Ngôn ôm Tiểu Thỏ đã mê man lập tức đi vào nhà trọ. Trở về trong nhà, anh thật cẩn thận đặt Tiểu Thỏ trên giường lớn của mình, cũng cởi áo khoác cùng cô ngủ trưa. Này ngủ, liền ngủ thẳng mặt trời xuống núi. Trình Chi Ngôn tỉnh lại, ánh mặt trời ngoài cửa sổ đã dần dần xuống, anh quay đầu nhìn Tiểu Thỏ hai mắt nhắm nghiền, đang do dự muốn đem cô làm cho tỉnh ngủ hay không Tiểu Thỏ vậy mà chậm rãi mở mắt. Tiểu Thỏ nhìn chằm chằm hoàn cảnh lạ lẫm trước mắt một lúc lâu, lúc này mới quay đầu lại nhìn về phía Trình Chi Ngôn bên cạnh kỳ quái nói: "Đây là chỗ nào a??" "Em tỉnh??" Trình Chi Ngôn chống cánh tay ngồi xuống, đưa tay xoa bóp đôi má nhục đô đô của Tiểu Thỏ nói: "Đây là nhà trọ anh thuê." " Chỗ anh thuê??" Tiểu Thỏ xoa xoa đầu còn có chút choáng váng, ngồi dậy nhìn xung quanh bốn phía một phen. Hiện tại cô đang ở vị trí hẳn là phòng ngủ gian nhà trọ, xung quanh tường trắng, một cái giường, một cái tủ quần áo, còn có một ghế sofa, cái khác đều không có rồi. Diện tích phòng ngủ không tính quá lớn, nhưng mà để mấy thứ như vậy, nhất thời có vẻ trống trơn.
|
Chương 721: Cô cùng nhà của anh
Editor: Quỳnh Nguyễn Tiểu Thỏ nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Trình Chi Ngôn: "Chúng ta đây.... Vì sao lại ở chỗ này?? Em nhớ rõ chúng ta là ở ăn cơm trưa?" "Em uống rượu trong chén anh..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt không nói gì nhìn cô nói: "Sau đó liền uống say rồi...." "..." Tiểu Thỏ cảm thấy..... Chính mình cũng là không nói gì.... " Vì sao mỗi lần em uống rượu xong liền tựa như mất trí nhớ..." Trình Chi Ngôn nhịn không được đưa tay xoa xoa trên cái đầu của cô nói: "Sau này không được uống rượu rồi." " Hôm nay em vốn cũng không định uống rượu a... Là chính anh đem chén rượu của anh đổi cốc nước của em..."Tiểu Thỏ cúi đầu, nhịn không được nho nhỏ nói thầm. "..." Tiểu Thỏ thấy biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn có chút phức tạp, vì thế khẩn trương từ trên giường xoay người ngồi dậy, xỏ dép lê vừa hướng tới bên ngoài phòng ngủ vừa thuận miệng nói: "Em quan sát chỗ ở của anh một phen, có thể đi?" "Uh`m." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt lên tiếng, cũng rời giường ra khỏi phòng ngủ. Đây thực ra chính là một cái nhà trọ có phòng ngủ một phòng khách rất đơn giản cho người độc thân. Bên ngoài phòng ngủ chính là phòng khách. Trong phòng khách đặt sô pha bàn trà, bên cạnh là một cửa sổ sát đất, đứng ở trước cửa sổ sát đất hướng nơi xa nhìn lại, có thể lờ mờ thấy trời xanh mây trắng còn có đại học Nam Kinh ngói xám gạch xanh. Bên cạnh phòng khách là một cái phòng vệ sinh một cái phòng bếp, sau đó cái gì đều không có rồi. Tiểu Thỏ ở trong phòng bếp xoay xoay, mặc dù bát muôi chậu gì gì đó đều có nhưng là trong tủ lạnh rỗng tuếch, vừa thấy liền biết là không khai hỏa. Anh nước chanh....Anh ở chỗ này cũng quá...." Tiểu Thỏ nói xong nghe xong xuống, cẩn thận châm chước chính mình là nên dùng "Đơn sơ" a, hay là nên dùng "Ngắn gọn" a... "Chỉ là một chỗ ở tạm thời mà thôi." Trình Chi Ngôn tựa vào ở trên khung cửa, nhìn Tiểu Thỏ cười cười nói: "Chờ công ty khởi bước kiếm tiền, chúng ta mua một cái nhà cửa thuộc về chính mình, lại trang trí." "Uh`m." Tiểu Thỏ gật gật đầu, nhìn tươi cười ôn nhu trên mặt Trình Chi Ngôn, nhịn không được nhào vào trong lòng anh nói: "Thật hi vọng em có thể nhanh tốt nghiệp một chút, sau đó là có thể cùng anh cố gắng kiếm tiền rồi." "Em vội vã tốt nghiệp như thế làm gì??" Trình Chi Ngôn đưa tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ nói: "Học tập tốt, sau này tới giúp anh." "Ha ha, vâng Trình tổng!" Tiểu Thỏ từ trong lòng Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên nhìn anh, cười hì hì nói. " Nhưng mà..." Tiểu Thỏ nhìn quanh bốn phía một phen, trong khoảng thời gian này phỏng chừng Trình Chi Ngôn cũng làm sao ở nơi này, trên mặt đất rơi xuống một tầng bụi thật dày, cô tinh thần sáng láng nhìn Trình Chi Ngôn, hai tay chống nạnh nói: "Tốt xấu cũng nên đem nơi này bố trí như trong nhà đã...." "A??" Trình Chi Ngôn sửng sốt một phen, trong mắt khó hiểu nhìn cô. Tiểu Thỏ quay đầu hướng tới Trình Chi Ngôn lộ ra một cái nụ cười rực rỡ nói:: "Xem em đi!!" Nói xong cô liền chạy vào buồng vệ sinh tìm được cái chổi cùng lau nhà, bắt đầu dọn dẹp vệ sinh. May mà gian phòng này diện tích không lớn, đồ dùng trong nhà cũng không nhiều, bất quá thời gian ngắn ngủn 20 phút Tiểu Thỏ đã đem sàn nhà phòng ngủ cùng phòng khách rửa sạch không nhiễm một hạt bụi. Trình Chi Ngôn nhìn bộ dáng Tiểu Thỏ vẻ mặt cảm giác thành tựu, nhịn không được đưa tay sờ sờ đầu của cô nói: "Người khác có cô gái ốc đồng ( người giúp việc), anh đây có cô nàng Tiểu Thỏ sao??"
|
Chương 722: Cô cùng nhà của anh 2
Editor: Quỳnh Nguyễn "Nói đến cô nàng ốc đồng, anh nước chanh, buổi tối em tới nấu cơm cho anh đi!" Tiểu Thỏ vẻ mặt hưng phấn ôm Trình Chi Ngôn, lời thề son sắt nói: "Trong khoảng thời gian này anh không ở nhà, em có chăm chỉ nghiên cứu sách dạy nấu ăn a... còn ở trên mạng tìm rất nhiều video clip nấu ăn đến xem a." "Em? Nấu cơm?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, chần chờ một phen, đang định nói chuyện, tiếng chuông di động của anh vang lên. Trình Chi Ngôn buông Tiểu Thỏ ra, xoay người đi phòng ngủ cầm di động của mình, sau đó đè xuống nút nghe. "Uy, lão Đại, buổi tối mời chúng ta ăn cơm a?" Bên kia điện thoại tiếng Vương Thước ồn ào, "Nếu như buổi chiều hao phí thể lực quá nhiều không xuống giường được mà nói, không bằng tôi xem buổi tối liên hoan liền hôm nào khác đi??" Vương Thước vừa dứt lời, bên kia liền vang lên một trận tiếng cười ồn ào. Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng ở ngưỡng cửa phòng ngủ đang vẻ mặt chờ mong nhìn chính mình, trầm ngâm chốc lát sau đó hướng tới Vương Thước bên kia điện thoại nói: "Vậy nhóm người cậu liền chính mình ăn đi, dù sao buổi tối tôi có người tự mình làm cơm." "Gì!?" Vương Thước nghe lời nói Trình Chi Ngôn hơi khoe khoang kia, quay đầu đi tựa hồ là cùng đám người phía sau nói chút gì, vội vã liền nghe bên kia điện thoại một trận ồn ào hô nói: "Lão Đại, lão Đại, chúng ta cũng cần phải ăn cơm chị dâu tự mình làm!!" "..." Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó nhàn nhạt nói một câu: "Không được." Tiếp theo liền trực tiếp cúp điện thoại. "Làm sao vậy??" Tiểu Thỏ nhìn sắc mặt Trình Chi Ngôn tựa hồ không tốt, nhịn không được mở miệng hướng tới anh hỏi. "Không có gì." Trình Chi Ngôn mỉm cười, tiện tay đưa điện thoại di động vứt đến trên giường, quay đầu lại, hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Nếu buổi tối nấu cơm cho anh, chúng ta đây có phải nên là đi siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn hay không??" "Đúng! Nhất định phải!!" Tiểu Thỏ lập tức gật đầu như giã tỏi hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Còn có một chút vật phẩm trang trí linh linh toái toái, ai nha, nhưng mà những cái này có thể sau này lại mua, chúng ta vẫn lại là đi mua đồ ăn trước đi." " Vật phẩm trang trí??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô. "Đúng rồi." Tiểu Thỏ kéo cánh tay Trình Chi Ngôn, vừa đưa anh hướng tới cửa vừa cười nói: "Dù sao anh lại vẫn phải ở chỗ này thật lâu, cho dù góp tiền mua nhà mà nói, ít nhất cũng cần phải một hai năm đi?? Sau này mua nhà cửa các thiết bị lắp đặt gì gì đó lại đã hơn một năm đi? Vài năm nay anh muốn ở nơi này mà nói, dù thế nào cũng phải bố trí hơi chút giống nhà a." Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Được rồi, em cao hứng liền tốt." Tiểu Thỏ ha ha một phen, bỗng nhiên lúc hưng phấn nóng lòng muốn thử. Ở đối diện nhà trọ Trình Chi Ngôn có một cái siêu thị mua sắm cỡ lớn. Tiểu Thỏ vừa phụ giúp mua sắm trong siêu thị vừa nhìn xung quanh, có cái gì cần liền trực tiếp mua. Trình Chi Ngôn đi ở cạnh cô, thường thường cúi đầu nói với cô mấy câu, bóng dáng hai người gắn bó kề cận bên nhau thoạt nhìn xem liền như là một đôi vợ chồng nhỏ. "Anh nước chanh, buổi tối em nấu canh cà chua có được hay không??" Tiểu Thỏ đi đến khu rau dưa trước mặt tiện tay chọn một hộp cà chua bỏ vào bên trong xe đẩy. "Uh`m." Trình Chi Ngôn đứng ở bên cạnh cô, cúi đầu lên tiếng, sau đó cười nói: "Chỉ cần là em nấu, ăn cái gì cũng tốt." "Thật sự??" Tiểu Thỏ vẻ mặt bỡn cợt quay đầu lại.
|