Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 708: Nên đi đưa tin (báo danh) 3
Editor: Quỳnh Nguyễn Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra, tuần lễ này cô còn không có nhìn thấy Trình Chi Ngôn a. "A...... Dù sao cũng là giai đoạn gây dựng sự nghiệp, có vẻ vất vả..." Trình Thi Đồng hiểu rõ gật gật đầu. "Cậu cùng Cố Ninh Thư..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, từ Hải Nam trở về, cô vẫn đều là cùng Cố Ninh Thư cùng nhau, làm hại cô đều không có thời gian hỏi tiến triển hai người bọn họ trong lúc đó, "Cậu đã bắt anh sao??" Trình Thi Đồng nghe thế, vẻ mặt trên mặt dừng một phen, sau đó ngữ khí có chút không quá tự nhiên hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Tớ... Về sau... Tới dì cả mẹ rồi..." "Phốc..." Tiểu Thỏ một cái nhịn không được, bật cười. Cô cùng Trình Thi Đồng quả nhiên là Huynh Đệ Song Hành a... Loại chuyện thời khắc mấu chốt tới dì cả mẹ này cũng là không người nào rồi. "Ai..." Trình Thi Đồng thở dài một hơi, tiếp tục nói: "Sau khi từ Hải Nam trở về, Cố Ninh Thư liền cùng cha mẹ anh đi du lịch, lão nương đều không có tìm ra cơ hội xuống tay." "Thôi, thôi, còn nhiều thời gian." Tiểu Thỏ vỗ vỗ bờ vai cô, cười nói: "Sau này hai ngươi đi Bắc Kinh, người nào đều đã không xen vào các ngươi, cậu nghĩ muốn như thế nào xuống tay với anh đều được." "Nói cũng đúng." Trình Thi Đồng thật sự suy nghĩ một phen, gật gật đầu. Nghỉ hè hướng tới đại học rất nhanh đi qua. Mùng 1 tháng 9 là ngày báo danh đại học. Một buổi sáng tinh mơ Tiểu Thỏ liền rời giường rồi. Anh nước chanh nhà cô hôm nay muốn đưa cô đi học, Tiểu Thỏ bẻ tay bắt đầu làm tính toán, cô đã mười ngày không có nhìn thấy anh rồi. Tiểu Thỏ rửa mặt xong, mới vừa xuống lầu liền thấy Trình Chi Ngôn đã ngồi ở trong phòng ăn nhà cô ăn điểm tâm rồi. Mẹ Tiểu Thỏ đeo tạp dề trên lưng, đang đứng ở trước bếp lò bận rộn, bác sĩ Từ cùng Từ Cảnh Thần cũng phân biệt ngồi ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, vừa ăn cơm vừa nói nói. Tiểu Thỏ hơi run sợ một phen, sau đó kỳ quái nói: "Cảnh Thần?? Sao em cũng đến đây??" Từ Cảnh Thần đang ăn cái gì ngẩng đầu lên, cặp mắt hướng tới Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua, thuận miệng nói: "Nghe nói hôm nay chị muốn đi đại học báo danh a, em tới đưa tiễn chị." "Đưa chị đi Nam Kinh sao??" Tiểu Thỏ vẻ mặt giật mình nhìn cậu, "Hôm nay không phải em cũng có báo danh khai giảng Sơ Tam sao??" "..." Từ Cảnh Thần vẻ mặt không nói gì nhìn cô, kéo kéo miệng nói: "Em chỉ là đưa chị đến cửa nhà mà thôi, chị suy nghĩ nhiều." "..." Tiểu Thỏ không nói gì. "Tiểu Thỏ, thức dậy??" Bác sĩ Từ nghe được hai người bọn họ đối thoại cười tít mắt ngẩng đầu, nhìn Tiểu Thỏ nói: "Lần đầu tiên rời khỏi nhà đi học, sẽ khẩn trương sao??" "Không tồi a." Tiểu Thỏ cười hì hì hướng tới bác sĩ Từ nói một tiếng, sau đó đi đến bên cạnh Trình Chi Ngôn ngồi xuống, kéo cánh tay của anh nói: "Dù sao anh nước chanh nghiên cứu sinh cũng phải đi đưa tin, hai người bọn con vừa lúc cùng nhau rồi." Trong nháy mắt Tiểu Thỏ bắt đầu xuống lầu đó, ánh mắt Trình Chi Ngôn liền đã rơi vào trên người Tiểu Thỏ, giờ phút này khẽ cười cười đưa tay sờ sờ đầu của cô nói: "Em dù sao đi chỗ nào cũng không lo lắng, chỉ cần đi theo sau lưng anh là được." "Ha ha, vốn là như thế." Tiểu Thỏ cười hì hì nhìn Trình Chi Ngôn, chỉ cảm thấy hơn một tuần lễ không gặp, anh giống như vừa gầy một chút.
|
Chương 709: Nên đi đưa tin (báo danh) 4
Editor: Quỳnh Nguyễn Ăn xong cơm sáng, Tiểu Thỏ dưới ánh mắt lưu luyến không rời của mẹ kéo rương hành lí lên xe Trình Chi Ngôn, vẻ mặt hưng phấn phất phất tay, sau đó hướng tới Nam Kinh xuất phát. Dọc theo đường đi Tiểu Thỏ đều đã ở vào trạng thái phấn khởi. Trái lại Trình Chi Ngôn một mực kiên nhẫn mà chuyên chú lái xe. Trên đường cao tốc, thảm thực vật xanh biếc không ngừng mà theo cửa kính xe hai bên xẹt qua, mấy đám mây trắng trôi nổi trên bầu trời xanh thẳm, một trận gió nhẹ thổi tới, Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy tâm tình của mình sắp lên trời rồi. Từ thành phố Z đến Nam Kinh bất quá nửa giờ đường xe, nhưng mà chờ sau khi Trình Chi Ngôn hạ tốc độ, Tiểu Thỏ mới trong mắt nghi hoặc nhìn anh hỏi: "Anh nước chanh, cái đường này... Có phải không quá đúng hay không vậy?Em nhớ rõ trước kia lúc đến trường anh ở Nam Đại, chúng ta không phải từ nơi này đi a." "Uh`m." Trình Chi Ngôn vừa lái xe, vừa nhẹ gật gật đầu nói: "Trước kia là ở khu lầu canh, năm nay sinh viên mới toàn bộ di chuyển đến khu tiên lâm." "Là khu mới sao??" Tiểu Thỏ nhất thời vẻ mặt hưng phấn nhìn Trình Chi Ngôn hỏi: "Vậy anh nước chanh cũng ở khu mới sao??" "Uh`m." Trình Chi Ngôn gật đầu, "Bất quá nghiên cứu sinh có thể không cần ở trong trường học, cho nên..." Thanh âm của anh dừng một chút, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Anh thuê một gian nhà trọ gần công ty, cách trường học không phải rất xa." "Ai??Anh không được trong trường học sao??" Tiểu Thỏ sửng sốt một phen, vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh. "Uh`m." Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng gật đầu. "A...Thật đáng tiếc a... Còn tưởng rằng chúng ta có thể cùng nhau tay cầm tay đi học a..." Tiểu Thỏ nhất thời giống như bóng cao xu xì hơi một dạng. Trình Chi Ngôn ngừng lại ở phía trước một cái đèn xanh đèn đỏ, mặt mỉm cười địa nhìn Tiểu Thỏ nói: "Em có thể chuyển ra ở cùng anh, như vậy chúng ta là có thể tay cầm tay đi học rồi." "Thật vậy chăng??" Tiểu Thỏ nhất thời hai mắt tỏa sáng. "Sau này có thể." Trình Chi Ngôn hướng tới cô mỉm cười, thanh âm trầm giọng nói: "Nhưng là sinh viên đại học năm nhất không thể, lúc Đại Nhất, kiểm tra phòng vẫn lại là cực kỳ nghiêm khắc." "Ai..." Tiểu Thỏ thở dài một hơi. "Liền nghĩ hai người đơn độc cùng nhau ở sao?" Trình Chi Ngôn nhìn vẻ mặt cô uể oải, khóe môi nhất thời gợi lên độ cong đẹp. "Không phải..." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn anh, cô chỉ là nghĩ muốn cùng anh cùng đi học mà thôi. Xe hạ tốc độ, lại một đoạn thời gian, một mảng lớn kiến trúc góc cạnh rõ ràng phía trước, ngăn nắp, trật tự xuất hiện ở trong tầm mắt. Màu sắc lấy màu xám làm chủ đạo, phối hợp màu bụi, màu hồng trắng. Rất xa nhìn có một loại cảm giác yên lặng trang nghiêm mà bình thản, hơn nữa lộ ra một loại đẹp cổ điển. Trước của trường học, bốn chữ to "Đại học Nam Kinh" rơi trên mặt đất, nhìn có một loại lực lượng trầm ổn, dùng biểu ngữ màu đỏ tranh hoặc chữ viết "Hoan nghênh sinh viên mới 2012 nhập học" kéo lên treo ở trước cửa. Tiểu Thỏ hướng tới xung quanh nhìn một vòng, đại khái là bởi vì bọn họ tới quá sớm, cửa trường học còn có chút quạnh quẽ, các hệ nghênh đón sinh viên mới đang tốp năm tốp ba vây ở một chỗ nói chuyện phiếm. Trình Chi Ngôn tìm một chỗ dừng xe, mang theo Tiểu Thỏ lôi kéo rương hành lí hướng tới trong trường học đi tới. Bóng dáng hai người bọn họ mới xuất hiện ở trường học, lập tức liền có một đám học sinh xông tới.
|
Chương 710: Nên đi đưa tin (báo danh) 5
Editor: Quỳnh Nguyễn " Bạn học, là tới đưa tin sao?? Các ngươi là cái khoa nào a??" Những cái học sinh này vây quanh giống như là sói đói bụng rất lâu rốt cục nhìn thấy Tiểu Bạch Dương, hưng phấn mà hỏi. "Ách... Máy tính..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, túm tay áo Trình Chi Ngôn, nhỏ giọng nói. "Máy tính??" Những cái học sinh đón người mới đến sửng sốt một phen, sau đó hướng tới hai nam sinh đang đứng dưới gốc cây hóng gió nói chuyện phiếm cách đó không xa la lớn: "Uy! Khoa máy tính, sinh viên mới của vieencaaju đến đây!!" "Đến đây đến đây!!" Hai vị nam sinh lập tức giơ bảng đón người mới đến trong tay lên, hướng tới Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ đi tới. Bạn học khoa khác nhất thời lập tức giải tán, lại về tới chỗ vừa rồi đứng. Hai vị nam sinh là từ phía sau Tiểu Thỏ bọn họ tới đây, người còn chưa đi đến trước mặt bọn họ thanh âm liền đã tới trước: "Này hai vị bạn học, xin hỏi các ngươi đều là tới khoa máy tính đưa tin sao..... Chúng ta có thể... Tựa vào!! Trình Chi Ngôn học trưởng!?" Hai vị nam sinh vừa nói nói vừa đi đến trước mặt Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn, chờ hai người bọn họ thấy rõ ràng mặt Trình Chi Ngôn khi đó, nhất thời vẻ mặt khiếp sợ. "..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt nghi hoặc nhìn bọn họ, trong ánh mắt chỉ để lộ ra một cái tin tức: Tôi biết các cậu sao?? "Học trưởng!! Anh làm sao có thể tới đây?? Là trở về trường học xem sao??" Một vị nam sinh trong đó vẻ mặt kích động hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi. "Không đúng a, học trưởng cho dù là muốn trở về trường học cũ nhìn xem, cũng có thể phải đi khu lầu canh, làm sao có thể tới khu tiên lâm??" Cái nam sinh kia mặc dù cũng kích động nhưng là tốt xấu còn còn sót lại một tia lý trí. Trình Chi Ngôn vẫn vẻ mặt trầm mặc như cũ nhìn hai người bọn họ tự quyết định. "Đúng rồi, học trưởng anh có thể không nhớ rõ em, năm đó em tới trường học đưa tin, lúc ấy anh đã lên Đại Tứ, mặc dù tròn một năm Đại Tứ anh cũng chưa ở trường học, nhưng mà truyền thuyết của anh, lại là mỗi vị sinh viên mới chúng ta đều đã biết đến!" Một vị nam sinh trong đó mắt thấy Trình Chi Ngôn vẻ mặt nghi hoặc, khẩn trương hướng tới anh giải thích nói. "Anh lợi hại như vậy a??" Tiểu Thỏ nghe được anh nói được, nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn đứng ở bên cạnh mình. Hai vị nam sinh này mới nhìn đến Tiểu Thỏ. "Vị này chính là..." Hai người bọn họ trong mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ. " Bạn gái tôi." Trình Chi Ngôn thản nhiên nói: "Đưa cô báo danh." " Học trưởng anh thậm chí có bạn gái!?" Hai vị nam sinh vẻ mặt ánh mắt khiếp sợ nhìn anh. Kỳ thật việc này cũng không trách bọn họ không biết. Vốn dĩ Trình Chi Ngôn lúc ở trường học trừ người ký túc xá bọn họ biết anh có bạn gái ở ngoài ra, những người khác cơ bản đối anh cũng không làm sao hiểu biết, hơn nữa lúc Chủ nhật đều là Trình Chi Ngôn trở về thành phố Z thăm Tiểu Thỏ, cho nên đám sinh viên mới này ngay cả mặt anh cũng chưa gặp qua, càng thêm hoàn toàn không biết gì về anh cả rồi. Chỉ là... Về lời đồn Trình Chi Ngôn từ chối thư tình nữ sinh, thậm chí có lời đồn đãi nói anh có thể là GAY bay đầy trời. "..." Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn hai người bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt. "Khụ khụ, cái kia... Nghe nói học trưởng về sau đi làm giáo viên, là thật sao??" Hai vị nam sinh hứng thú đối Trình Chi Ngôn hiển nhiên so với Tiểu Thỏ lớn hơn. "Uh`m." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt gật đầu, thuận miệng nói: "Nhưng mà hiện tại đã không làm giáo viên rồi."
|
Chương 711: Địch ý không hiểu
Editor: Quỳnh Nguyễn "Vậy học trưởng hiện tại đang làm cái gì??" "..." Trình Chi Ngôn trầm mặc một phen, sau đó hướng tới hai người kia thản nhiên nói: "Hôm nay tôi cũng là báo danh, bất quá là nghiên cứu sinh." !!! Hai vị nam sinh kia lại khiếp sợ. Trình Chi Ngôn nhìn bọn họ một cái, lập tức mang theo Tiểu Thỏ hướng tới chỗ báo danh khoa máy tính đi qua. Người sớm tới tìm trường học báo danh còn không phải rất nhiều, phía trước ký túc xá nữ sinh cũng là một bộ cửa trống, sau khi Trình Chi Ngôn mang theo Tiểu Thỏ làm xong xuôi tất cả thủ tục nhập học, vỗ vỗ đầu của cô nói: "Em xách hành lý trở về phòng ngủ trước, anh đi viện nghiên cứu sinh bên kia làm thủ tục nhập học một phen, sau đó lại liên hệ em." "Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu, ngoan ngoãn đồng ý. Ước chừng một giờ sau, Tiểu Thỏ ngồi ở bên trong phòng ngủ trống không, rốt cục chờ điện thoại Trình Chi Ngôn đến đây. "Uy? Anh nước chanh..Anh làm tốt thủ tục nhập học sao??" "Uh`m, làm tốt rồi." Thanh âm Trình Chi Ngôn nghe qua tựa hồ thật cao hứng, "Em xuất hiện đi, hiện tại anh ở cửa ký túc xá em, giữa trưa hẹn Kỷ Lâm Khải bọn họ cùng nhau ăn cơm." "Được rồi! Em đến đây!!" Tiểu Thỏ vừa nghe lời này, lập tức vui chạy ra ngoài. Cửa ký túc xá nữ sinh, Trình Chi Ngôn đang đứng thẳng người đứng ở dưới cửa một cây ngô đồng. Tóc đen của anh hơi hơi buông xuống, lưu lại ở trên trán một tầng nhàn nhạt bóng mờ, đôi mắt trong suốt đang hướng tới phương hướng cửa ký túc xá Tiểu Thỏ nhìn qua, mũi của anh thẳng thắn, cánh môi màu hồng phấn hơi hơi nhếch lên, hình dáng rõ ràng ở trong không khí vẽ ra một cái độ cong hoàn mỹ. Ánh mặt trời buổi sáng xuyên qua cây ngô đồng tạo thành bóng mờ loang lổ rơi vào trên áo sơmi trắng của anh, nhất thời làm cho người ta có một loại cảm giác người khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc. Rõ ràng đã nhìn anh nhiều năm như vậy, nhưng mà lại vẫn lại là ức chế không nổi tâm động. Tiểu Thỏ đưa tay sờ sờ trái tim nhỏ chính mình, bước nhanh hơn hướng tới Trình Chi Ngôn đi tới. "Anh nước chanh..." Cô đi đến trước mặt Trình Chi Ngôn, đứng lại, ngẩng đầu lên nhìn anh. "Đi thôi, mang em ăn cơm." Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ đã thu thập xong, hướng tới cô cười cười đưa tay sờ sờ đầu cô. "Được." Tiểu Thỏ cao hứng kéo cánh tay của anh liền hướng tới ngoài cửa trường học đi, thuận tiện hỏi: ""Đúng rồi, anh nước chanh, ký túc xá các anh có người đến đây sao?" "Còn không có." Trình Chi Ngôn mang theo cô vừa hướng tới bên ngoài đi vừa nói: "Như thế nào, ký túc xá các em có người đến đây sao?" "Cũng không có a..." Tiểu Thỏ chậc lưỡi, vẻ mặt tiếc hận nói: "Có phải hai người chúng ta tới quá sớm hay không rồi hả??" "A." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt nở nụ cười một phen, gật đầu nói: "Bình thường mà nói, một số nhỏ học sinh là xế chiều hôm nay tới trường học báo danh, mà phần lớn học sinh sẽ tại ngày mai tới trường học báo danh." "A? Vì sao chúng ta đây tới sớm như thế??" "Chẳng lẽ không đúng em nghĩ đến...??" "Cái này..." Tiểu Thỏ lập tức liền nghẹn rồi. Trình Chi Ngôn nhìn cô vẻ mặt sửng sốt cười cười, sau đó nắm tay cô đi đến xe trước mặt, nhét cô tiến vào bên trong chỗ ngồi tay lái phụ, lái xe đi tới. Địa điểm ăn cơm buổi trưa là ở bên trong một cái tiệm cơm gần trường học. Lúc Trình Chi Ngôn mang theo Tiểu Thỏ đi vào, Kỷ Lâm Khải, Vương Thước còn có Trương Vũ Phi bọn họ đã ngồi ở bên trong, đồng thời ở tại trong phòng bao còn có vài người mặt lạ hoắc Tiểu Thỏ không có gặp qua.
|
Chương 712: Địch ý không hiểu 2
Editor: Quỳnh Nguyễn Là ba vị nam sinh một người nữ sinh. "Lão Đại, anh đã đến rồi!!" Kỷ Lâm Khải vừa thấy Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ tiến vào, khẩn trương đứng lên tiếp nhận chỗ ngồi hướng tới hai người bọn họ vừa đi vừa nói:" Mau mau, các huynh đệ chờ anh đã lâu rồi." Trình Chi Ngôn cười cười, mang theo Tiểu Thỏ ở trên chủ tọa ngồi xuống, Tiểu Thỏ an vị bên tay trái của anh. "Lão Đại... Vị này chính là??" Từ lúc bọn họ vừa vào cửa, ánh mắt người nữ sinh kia liền chăm chú vào trên người Tiểu Thỏ, chần chờ một phen, mở miệng hỏi. " Tiểu Đinh, như thế nào không nhãn lực như vậy a, như vậy còn làm như thế nào trước sân khấu?" Vương Thước cười hì hì hướng tới người nữ sinh kia nói: "Vừa thấy là lão Đại tự mình dắt tay vào nên biết là bạn gái anh a." Cái nữ sinh tên là Tiểu Đinh kia rõ ràng sửng sốt một phen, trên mặt nháy mắt hiện lên tươi cười không được tự nhiên nói: "Vậy sao, từ trước đến nay không có nghe nói qua lão Đại có bạn gái a." "Ai, đó là bởi vì lão Đại tính tình khiêm tốn sao!" Trương Vũ Phi trôi chảy tiếp một câu. Tiểu Thỏ chớp chớp mắt dạo qua một vòng trên mặt người mấy người không quen biết ở trong phòng bao kia, sau đó đưa tay chọc chọc cánh tay Trình Chi Ngôn, nhỏ giọng hỏi: "Bọn họ đều là người nào a..." Trình Chi Ngôn mỉm cười đưa tay chỉ chỉ một người nam sinh đeo kính ngồi ở bên cạnh anh nói: "Vị này chính là Lý Tưởng, sau này chính là bộ phận kỹ thuật công ty, bên cạnh anh là Ngô Hướng Thiên sau này phụ trách tài vụ, cái ngồi ở bên cạnh Vương Thước kia là Cao Viễn, sau này cũng là bộ phận kỹ thuật, còn có phụ nữ duy nhất công ty, Đinh Tiểu Nhiễm, phụ trách tiếp đãi trước sân khấu." Mỗi một người bị Trình Chi Ngôn chỉ đích danh hướng tới Tiểu Thỏ hiền lành cười gật gật đầu, trừ bỏ cái nữ sinh kêu Đinh Tiểu Nhiễm kia. Ánh mắt cô nhìn Tiểu Thỏ... Không hiểu làm cho Tiểu Thỏ cảm thấy tựa hồ lộ ra địch ý thật sâu. "Vị này chính là Bạch Tiểu Thỏ." Trình Chi Ngôn giới thiệu xong mấy cái người Tiểu Thỏ không biết rồi, đưa tay kéo qua bả vai mảnh khảnh cô cười nói: "Bạn gái của tôi, bà chủ tương lai công ty chúng ta." " Bộ dáng bà chủ thật xinh đẹp, trách không được có thể trở thành bạn gái ông chủ a." Đinh Tiểu Nhiễm sau khi Trình Chi Ngôn giới thiệu xong vẻ mặt cười hì hì nhìn Tiểu Thỏ nói. " Đương nhiên, chị dâu đúng là chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn a!" Mặc dù Kỷ tuổi Lâm Khải cùng bằng Trình Chi Ngôn lớn hơn Tiểu Thỏ bảy tuổi nhưng mà xưng hô Tiểu Thỏ một chút đều đã nghiêm túc, "Bất quá Tiểu Đinh, cậu cũng rất được a, chị dâu là đường đi học sinh nữ thanh thuần, cô là đường đi thành thục quyến rũ, hai ngươi không phải một cái phong cách." "Đúng a." Đinh Tiểu Nhiễm cười gật đầu nói: "Nhưng mà nghe nói hiện tại rất nhiều nữ sinh viên đều là bị kẻ có tiền bao dưỡng, ai....Tôi muốn trẻ vài tuổi, nói không chừng cũng có thể bằng vào vài phần tư sắc, bên cái người giàu có, như vậy là có thể ít phấn đấu vài năm, khà khà." Lúc cô nói những lời này vẻ mặt tươi cười, ngữ khí cũng mang theo vài phần tự giễu, cho nên những cái người đàn ông đang ngồi này cũng không có để ở trong lòng, ngược lại đi theo phía sau cô nở nụ cười vài tiếng. Chỉ có Tiểu Thỏ cảm thấy được lời này của cô không hiểu có một tia ý tứ nhằm vào chính mình. Lại liên tưởng một câu vừa rồi, không phải là châm chọc cô dựa vào bề ngoài thanh thuần xinh đẹp bên Trình Chi Ngôn "Người giàu có" sao?? Tiểu Thỏ bĩu môi quay đầu nhìn về Trình Chi Ngôn cười hì hì nói: "Nói như vậy, coi như là anh bao dưỡng em a!!"
|