Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 698: Bên nhau cả đời 3
Editor: Quỳnh Nguyễn "Đúng rồi, nói đến chuyện công ty phần mềm, lần trước lúc tớ từ Nam Kinh về nhà, còn đang tại nhà ga gặp được Cố Rừng Tịch!!" Vừa nhắc tới công ty phần mềm Trình Chi Ngôn, Tiểu Thỏ lập tức nhớ tới lần trước cùng Cố Rừng Tịch nói những lời này, cô nhìn Trình Chi Ngôn cười hì hì nói: "Anh rất lợi hại a..., lúc đại học là học công trình phần mềm, anh nước chanh, đến lúc đó công ty của anh thành lập lên, để cho anh cũng đi nhận lời mời một phen có được hay không?" Trình Chi Ngôn mỉm cười, đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Thỏ, bất đắc dĩ nói: "Một cái công ty mới thành lập, trên cơ bản có thể gọi một chút người quen liền không sai lầm rồi, những cái này người chân chính lợi hại chướng mắt loại công ty mới này." "Ai nha, nói không thể nói như vậy sao, anh nước chanh thành lập công ty, cho dù là nhỏ, cũng rất lợi hại!!" Tiểu Thỏ vẻ mặt cười hì hì nhìn anh. "Cố... Rừng tịch??" Cố Ninh Thư nghe được ba chữ kia trên mặt hơi run sợ một phen. Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng đồng thời quay đầu nhìn về Cố Ninh Thư nhìn qua đi. Nguy rồi... Cố Ninh Thư giống như còn không biết chuyện anh có người anh trai... Ánh mắt Trình Thi Đồng nháy mắt chuyển hướng Cố Ninh Thư. May mà Cố Ninh Thư chỉ là hơi chút hơi run sợ một phen, lập tức liền cười cười nói: "Người họ Cố thật đúng là nhiều a." "Ha ha ha a, Đúng vậy a Đúng vậy a." Tiểu Thỏ vội vàng xấu hổ cười cười, liên tục gật đầu. "Vậy chú nhỏ, công ty phần mềm của chú ở Nam Kinh thành lập, chờ tốt nghiệp liền tính toán ở lại Nam Kinh sao?" Trình Thi Đồng vội vàng nói sang chuyện khác nói: "Chú vốn định cùng Tiểu Thỏ ở Nam Kinh kết hôn mua phòng ốc?" "Uh`m, hẳn là đi." Trình Chi Ngôn trái lại không có chú ý tới bầu không khí vài người bọn họ trong lúc đó hơi chút xấu hổ, chỉ là nhẹ nhàng gật gật đầu. "Tương lai a..." Một bàn tay Trình Thi Đồng nâng cằm chính mình, ánh mắt chuyển hướng một mảnh biển lớn trong đêm đen ngoài cửa sổ, sóng biển còn đang một trận lại một trận chà xát bờ biển, tiếng nước ào ào kia một mực lượn vòng bên tai họ. Giống như trong nháy mắt, họ liền từ nhỏ trưởng thành người lớn. Giống như ngày hôm qua họ còn đang tìm mua kẹo que, hôm nay cũng đã đang suy nghĩ chuyện tốt nghiệp đại học sau đó rồi. Thời gian, qua thực nhanh. Nhanh đến làm cho người ta căn bản không hề phát hiện. Trình Thi Đồng nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, có lẽ từ nay về sau cô cùng Tiểu Thỏ đó là trời nam biển bắc mỗi người một góc rồi. "Thật hy vọng thời gian có thể qua mau chút nữa..." Trình Thi Đồng nhìn trời đêm tối đen bên ngoài, cúi đầu than thở một câu. Bọn họ ngồi xuống không bao lâu, đám những khách nhân vừa rồi còn đứng ở trong đình viện khách sạn liền cũng nhốn nha nhốn nháo tới trong phòng đồ nướng trên bờ cát này. Vừa rồi trong phòng ăn còn có chút an tĩnh, lập tức liền náo nhiệt. Trình Thi Đồng nhìn nhìn bia trong chén Tiểu Thỏ, thuận tay cầm lấy bình trên bàn, thêm đầy cho cô, sau đó nâng chén nói: "Đến đây đi, uống một cái." "Cái này..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, nhìn Trình Chi Ngôn bên cạnh vẻ mặt nhàn nhạt mỉm cười, cuối cùng cắn răng một cái, cùng Trình Thi Đồng va chạm cái cốc, ngửa đầu uống vào. Phía sau liền không có chuyện Cố Ninh Thư cùng Trình Chi Ngôn rồi. Hai người Trình Thi Đồng cùng Tiểu Thỏ liền như xà tinh bám vào người, ngay từ đầu càng không ngừng chạm cốc, sau lại rõ ràng một người ôm một cái chai bia, vừa ca hát vừa đụng chạm bình rượu. Những khách nhân trong phòng đồ nướng đại khái cũng là tâm tình có vẻ kích động, thậm chí có người đi theo đằng sau các cô cùng nhau hát.
|
Chương 699: Bên nhau cả đời 4
Editor: Quỳnh Nguyễn Trình Chi Ngôn cùng Cố Ninh Thư nhìn đối phương một cái, sau đó cúi đầu, chống trán chính mình, làm bộ không biết hai cái xà tinh bên cạnh. Ngươi có thể tưởng tượng, hình ảnh một phòng người, vừa uống bia vừa hát "Chớp lóe chớp lóe lấp lánh, đầy trời đều là Tiểu Tinh Tinh (sao nhỏ)...." sao?? Ông chủ ngồi ở quầy bar thấy một màn như vậy cũng hiểu được.... Có phần... Một lời khó nói hết... Rất không dễ dàng đợi cho hai người Trình Thi Đồng cùng Tiểu Thỏ phát xong thần kinh, Trình Chi Ngôn cùng Cố Ninh Thư một người khiêng một người, bay thẳng đến phương hướng phòng đi tới. Tiểu Thỏ còn ghé vào trên vai Trình Chi Ngôn, càng không ngừng vùng vẫy hô: "Anh nước chanh, để em xuống, em còn không có uống xong, em cùng Trình Thi Đồng còn không có phân ra thắng bại!!" Trình Thi Đồng cũng mềm mại treo trên lưng Cố Ninh Thư, hướng tới Tiểu Thỏ khiêu khích nói: "Tới nha tới nha, ai sợ ai nha, nhiều năm như vậy, cậu vốn không có thắng qua tớ a!!" "Cậu tìm đánh a!" "Sợ cậu a??" "Cậu chờ, tớ xuống liền đánh cậu!!" "Tớ sợ cậu a, tiểu Cố, đặt em xuống!!" "..." "..." Hai nữ sinh liền không hề hình tượng như vậy nói, từng người trên vai bạn trai một đường khàn giọng gào thét đến chỗ bên ngoài hành lang phòng. Những cái người này đi ngang qua bọn họ, cả đám đều nhịn không được quay đầu nhìn bọn họ. Mà trong đầu Trình Chi Ngôn cùng Cố Ninh Thư chỉ nghĩ đến thế nào mới có thể mau chóng mà đem hai người kia vác đi. Đến chỗ cửa phòng, Tiểu Thỏ đưa tay víu khung cửa, than thở khóc lóc hướng tới Trình Chi Ngôn hô: "Em không cần trở về phòng!! Em muốn cùng Trình Thi Đồng cùng nhau ngủ!! Hai người chúng ta tình cảm nhiều năm như vậy!! Qua kỳ nghỉ hè này cô liền muốn đi Bắc Kinh, em liền muốn đi Nam Kinh, từ nay về sau hai người chúng ta trời nam đất bắc, cuộc đời này số lần gặp lại có thể đếm được trên đầu ngón tay....Anh không hiểu, thực ra người yêu chân chính của em, là Đồng Đồng!!" Bên kia Trình Thi Đồng cũng liên tiếp hướng trên mặt đất ngồi chồm hổm, nói cái gì cũng không chịu cùng Cố Ninh Thư trở về phòng, cô hướng tới Tiểu Thỏ khàn cả giọng hô: "Thỏ Thỏ, chúng ta ngủ chung đi, cái gì Cố Ninh Thư, cái gì Trình Chi Ngôn tối hôm nay đều đã làm cho hai người bọn họ cút đi!! Trên cái thế giới này chỉ có đồng tính mới là yêu thật, khác phái đều đã là vì sinh sản đời sau!!" "Đồng Đồng!!" "Thỏ Thỏ!!" Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy chính mình bị hai người các cô ầm ĩ, một cái đầu biến thành hai cái. " Theo anh trở về phòng." Anh cúi đầu, đôi mắt trong suốt nhìn Tiểu Thỏ víu khung cửa không buông tay, thanh âm trầm thấp chậm rãi nói. "Không cần, em muốn ngủ cùng Đồng Đồng!!" Tiểu Thỏ nước mắt nước mũi nhìn Trình Chi Ngôn nói. "Đồng Đồng, chúng ta trở về đi..." Cố Ninh Thư có chút bất đắc dĩ nhìn Trình Thi Đồng ngồi chồm hổm trên mặt đất không chịu đứng dậy, thanh âm ôn nhu nói: "Em lại ngồi chồm hổm liền ngăn cản đường người khác rồi." "Chắn liền chắn!! Tối hôm nay em nhất định phải ngủ cùng Tiểu Thỏ!!" Trình Thi Đồng hít hít cái mũi, trừng mắt nhìn Cố Ninh Thư nói: "Thời gian em có thể tiếp tục cùng cô ngủ cùng một chỗ không nhiều lắm, tiểu Cố, dù sao sau này hai người chúng ta đi Bắc Kinh, có rất nhiều thời gian cùng ngủ, tối hôm nay, anh để em cùng Tiểu Thỏ cùng nhau ngủ đi!!" "..." Cố Ninh Thư vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn cô. Không dám, buổi tối muốn cho anh theo em a?? "Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ cũng là than thở khóc lóc nhìn Trình Chi Ngôn, đáng thương tội nghiệp nói.
|
Chương 700: Bên nhau cả đời 5
Editor: Quỳnh Nguyễn " Để cho em cùng Đồng Đồng cùng nhau ngủ đi, em đều đã đã là người của anh, anh liền không có thể cho em nghỉ ngơi một ngày sao, hàng đêm sênh ca, chẳng lẽ anh không phiền lụy sao??" "..." Trình Chi Ngôn nháy mắt không nói gì. Anh nhàn nhạt liếc Tiểu Thỏ một cái, cuối cùng buông lỏng tay cô ra, lập tức đi vào phòng chính mình nói: "Tùy em." Đã không có trói buộc Tiểu Thỏ lập tức nghiêng ngả lảo đảo chạy đến trước mặt Trình Thi Đồng, khẽ vươn tay liền ôm lấy cô. "..." Cố Ninh Thư chần chờ một phen, vẫn lại là đem hai người các cô dìu vào phòng. Nhưng mà anh vừa đem hai cô nâng lên giường, giúp hai người các cô cởi giày ra, quay đầu liền nhìn thấy hai cô đã đầu tựa vào đầu ngáy rồi. Tốc độ này... Cũng quá nhanh đi... Cố Ninh Thư nhịn không được giật giật khóe miệng, bất quá ngẫm lại tửu lượng vừa rồi hai người uống hết, anh cũng bình thường trở lại. Chỉ là... Trước mắt... Tối hôm nay anh ngủ ở chỗ nào, thật thành một cái vấn đề lớn. Cố Ninh Thư chần chờ một phen, vẫn lại là đi gõ cửa phòng Trình Chi Ngôn cách vách. Trình Chi Ngôn sắc mặt không phải tốt lắm mở cửa phòng, nhìn Cố Ninh Thư đứng ở bên ngoài, thản nhiên nói: "Ngủ thiếp đi?" "Uh`m." Cố Ninh Thư nhẹ nhàng gật đầu, mới vừa muốn mở miệng, Trình Chi Ngôn đã lập tức vòng qua anh vào phòng bọn họ. Nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ ngủ ở trên giường không hề có hình tượng, Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau đó nhận mệnh khiêng cô lên, xoay người liền từ cửa phòng lại đi ra ngoài. Một đêm này, Tiểu Thỏ đều đã ngủ mơ mơ màng màng. Sáng ngày thứ hai, ánh mặt trời cùng với tiếng sóng biển tiến vào phòng bọn họ. Tiểu Thỏ rốt cục tỉnh lại. Cô nhìn chằm chằm trần nhà một hồi lâu, mới nhớ tới, chính mình là theo Trình Chi Ngôn tới Tam Á nghỉ phép. Chẳng qua... Đêm qua giống như động đất?? Sau đó cô lại cùng Trình Thi Đồng uống vào rất nhiều rượu...?? Sau đó a?? Nguy rồi, lại quên rồi!! Tiểu Thỏ khẩn trương xoay người hướng tới chính mình nhìn nhìn, sau khi xác định là Trình Chi Ngôn ngủ ở bên cạnh mình, thở ra một hơi, cả trái tim thu lại. Cô đêm qua không có đem Trình Chi Ngôn làm sao đi?? Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua quần áo trên thân mình, còn giống như là bộ ngày hôm qua mặc. Cô lại cúi đầu nhìn về phía Trình Chi Ngôn, đôi má anh trắng nõn ngủ ở trên gối, tóc đen có chút hỗn độn rơi rụng trên trán anh, lông mi dài dài lại cong, tại hốc mắt anh một mảnh nhợt nhạt bóng mờ, mũi của anh thẳng thắn, môi mỏng nhếch, lông mi nhíu chặt, trong lúc ngủ mơ tựa hồ không phải đặc biệt vui vẻ. Tiểu Thỏ chần chờ một phen, đưa tay nhẹ nhàng phủ trên lông mi nhíu chặt của anh, sau đó nhẹ nhàng mà cúi đầu xuống, cánh môi hồng nhuận vụng trộm hôn môi anh. Lông mi Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng mà run rẩy một phát, sau đó chậm rãi mở to mắt, trong nháy mắt đó, phảng phất ngôi sao trên trời toàn bộ rơi vào vào trong biển, trong nước biển tối đen lóng lánh loang lổ ánh sáng ngọc. "Em thức dậy??" Hầu kết Trình Chi Ngôn hơi hơi động một phát, thanh âm còn mang theo một chút trầm thấp cùng khàn khàn hướng tới Tiểu Thỏ nhẹ nhàng nói. Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, khẩn trương đứng thẳng lên, nhìn người trước mắt. Cánh tay Trình Chi Ngôn hơi hơi khởi động thân thể chính mình, nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ, sau đó nhàn nhạt hừ một tiếng nói: "Hiện tại uống rượu xong, càng ngày càng kỳ cục rồi."
|
Chương 701: Phía trên hay là phía dưới
Editor: Quỳnh Nguyễn "Em... Ngày hôm qua... Lại làm gì anh rồi hả??" Hai tay Tiểu Thỏ cầm lấy chăn, vẻ mặt khiêm tốn nhìn Trình Chi Ngôn. "..." Trình Chi Ngôn trầm mặc không nói lời nào, đôi mắt trong suốt liền yên lặng nhìn cô như vậy. Nói cái gì... Anh có thể nói cái gì?? Chẳng lẽ muốn nói ngày hôm qua sau khi uống rượu em nói em cùng Trình Thi Đồng mới là yêu thật?? "..." Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy ánh mắt của anh có chút bức người, không khí xung quanh tựa hồ cũng lập tức hạ thấp vài độ. Cô thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn, chần chờ một phen, nhỏ giọng nói: "Em lại... Phi lễ anh rồi hả??" "Không có." Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một tiếng, ngược lại anh thà rằng em phi lễ anh. "Kia...Em nói bậy rồi hả??" Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ, nếu không có phi lễ Trình Chi Ngôn, kia phỏng chừng chính là nói gì đó để cho anh mất hứng. "Hừ." Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một phen, lần này trái lại không phủ nhận rồi. Đôi mắt Tiểu Thỏ xoay xoay, nháy mắt liền đem cánh tay mảnh khảnh chính mình đặt lên cánh tay thon dài hữu lực của anh, làm nũng nói: "Ai nha, anh nước chanh anh đừng nóng giận, ngày hôm qua người ta vốn không định uống rượu, là anh nói em có thể nói a." Thanh âm của cô dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: "Hơn nữa, tửu lượng người ta kém, rượu phẩm kém, anh cũng không phải lần đầu tiên biết, làm gì mất hứng như vậy..." "..." Trình Chi Ngôn híp đôi mắt nhìn cô, không nói lời nào. Tiểu Thỏ bị anh nhìn chằm chằm thời gian dài chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên tiếp tục nói cái gì đó mới tốt rồi. Trong phòng nhất thời một mảnh an tĩnh. Ngay tại lúc cô cho rằng Trình Chi Ngôn sẽ không mở miệng, thanh âm trầm thấp mà dồi dào từ tính đột nhiên vang lên bên tai cô nói: "Ngày hôm qua em nói, em càng thích ở phía trên." "A??" Tiểu Thỏ ngẩn ra, đôi mắt thẳng tắp nhìn anh. Cô nói... Cô thích ở trên?? Ở trên làm gì? Ngay tại lúc Tiểu Thỏ vẻ mặt nghi hoặc Trình Chi Ngôn đã đem vòng eo mảnh khảnh cô trực tiếp kéo đi tới đây, nháy mắt liền đem cả người cô đặt ở trên lưng chính mình. Cẳng chân thon dài trắng nõn Tiểu Thỏ giạng chân ở trên người Trình Chi Ngôn, một đôi mắt chớp chớp nhìn anh, nhất thời hiểu được lời vừa mới nói của anh ở mặt trên là có ý tứ gì rồi. Trình Chi Ngôn mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của cô nháy mắt nổi lên nhợt nhạt đỏ ửng, khóe miệng chậm rãi gợi lên mỉm cười nói: "Là thật sự sao??" "Cái gì??" Tiểu Thỏ lập tức không có phản ứng kịp. "Em thật sự thích ở mặt trên??" Trong ánh mắt Trình Chi Ngôn tràn đầy đều là bỡn cợt. "Sao... Làm sao có thể!!" Tiểu Thỏ trong lòng hoảng hốt, theo bản năng đã nghĩ từ trên người anh xuống. "A...... Cho nên em không thích ở trên?" Trình Chi Ngôn trái lại cũng không ngăn cô, tùy ý cô từ trên thân mình xuống, chỉ là biểu tình nhàn nhạt tiếp tục hỏi một câu. "Uh`m! Không thích!!" Tiểu Thỏ khẩn trương gật đầu như giã tỏi. "Kia ý tứ của em chính là em càng thích ở phía dưới??" Trình Chi Ngôn mỉm cười, xoay người một cái đã đem Tiểu Thỏ đặt ở dưới thân mình. "...!!!" Tiểu Thỏ trợn to mắt nhìn anh, cô căn bản không có nói như vậy a, anh làm sao có thể tùy tiện suy đoán ra như vậy. "Làm sao vậy??" Trình Chi Ngôn nhìn biểu tình Tiểu Thỏ, cười hỏi: "Ở phía dưới cũng không thích??"
|
Chương 702: Phía trên hay là phía dưới 2
Editor: Quỳnh Nguyễn "..." Loại trọng tâm đề tài thảo luận phía trên hay là phía dưới này.... Vì sao cô cảm thấy được... Có cái gì cạm bẫy đang chờ chính mình a. "A...... Không có phủ nhận??" Trình Chi Ngôn mỉm cười, nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt xoắn xuýt, cúi đầu khinh khẽ hôn vành tai xinh xắn cô một cái nói: "Vẫn lại là yên lặng ở trong lòng có vẻ rốt cuộc ưa cái nào...??" "Anh..." Tiểu Thỏ chán nản, đầu lưỡi anh trắng mịn lại thừa dịp cô mở miệng nói chuyện thuận thế chui vào trong miệng cô, sau đó mạnh mẽ quấn lấy lưỡi xinh xắn của cô, nặng nề mà hút. Đầu lưỡi của anh chạm đến ngọt ngào, giống như là giọt sương ở trên cánh hoa sáng sớm tỉnh lại, mang theo mùi thơm ngát đóa hoa, mà lại có ngọt lành bản thân, làm cho người ta không tự chủ được tìm kiếm hơn, một chút đẹp ngọt ngào đẹp ngọt ngào kia đoạt lấy tinh thần. Dần dần lưỡi mềm mại mà trắng mịn Trình Chi Ngôn xuyên qua răng môi khẽ mở của cô. Môi mỏng anh pha lẫn bá đạo cùng ôn nhu, cánh môi Tiểu Thỏ dần dần có một loại cảm giác tê tê, cảm giác kia khiến người run rẩy, cảm giác từ cánh môi chậm rãi lan tràn, giống như từng đạo điện lưu rất nhỏ từ đầu lưỡi đến não, lại từ đầu lan tràn đến tứ chi, cuối cùng thẳng trái tim, lộ ra từng đạo dòng nhỏ, làm cho da thịt đều đã nhẹ nhàng run rẩy. Tiểu Thỏ chần chờ một phen, rốt cục chậm rãi nhắm hai mắt lại, thật sự cảm thụ nụ hôn lâu dài mà ôn nhu này của Trình Chi Ngôn. Trong phòng cực kỳ an tĩnh, chỉ có tiếng sóng biển ào ào ngoài cửa sổ, cùng với tiếng hít thở càng ngày càng trầm trọng do hai người bọn họ hôn môi. Dần dần, nhiệt độ xung quanh cũng dần dần lên cao. Tiểu Thỏ cảm thấy chính mình có chút không thể thở dốc, lửa nóng răng môi, đầu lưỡi mềm nhẵn dây dưa, đại khái là hôn môi thời gian dài nhất của cô cùng Trình Chi Ngôn. Từ từ, cánh môi anh cực nóng rời khỏi môi hồng nhuận của cô, theo cằm trắng nõn xinh xắn nhẹ nhàng mà ấn để lại ký hiệu chính mình trên cổ cô. So với vừa rồi càng thêm mãnh liệt run rẩy, một trận lại một trận ập tới, sợi tóc anh mềm mại nhẹ nhàng ma xát cổ mẫn cảm của cô, mang cho cô một loại thể nghiệm khác thường, cánh môi anh ấm áp một đường dời xuống, mãi đến rơi vào trên xương quai xanh tinh xảo của cô, nhẹ nhàng mà gặm cắn. Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trong cơ thể giống như có sóng lớn mãnh liệt đang tán loạn khắp nơi, làm cho cô nhịn không được muốn càng thêm gần sát Trình Chi Ngôn. Từ răng môi nhẹ nhàng tràn ra than nhẹ, giống như chim oanh nũng nịu. Tiểu Thỏ nhịn không được rụt rụt đầu, đưa tay nhẹ nhàng mà đẩy bả vai Trình Chi Ngôn một phen nói: "Đừng.... Đã là buổi sáng rồi.... Một lát Đồng Đồng bọn họ tới đây gọi chúng ta cùng nhau xuống ăn bữa sáng rồi..." "Đừng để ý đến bọn họ." Cánh môi Trình Chi Ngôn dừng lại một hồi trên xương quai xanh của cô, sau khi lưu lại mấy cái ô mai đỏ rực, thấp giọng lẩm bẩm nói. " Nhưng mà...." Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy làn da chính mình bị anh hôn qua giống như có hỏa thiêu đốt, mà trong thân thể cô vậy mà dần dần sinh ra một loại khát vọng. " Nhưng mà cái gì??" Trình Chi Ngôn khẽ ngẩng đầu, đôi mắt ám trầm giống như một con sông sâu không thấy đáy. Tiểu Thỏ có chút khẩn trương nhìn anh, lại không biết nên mở miệng như thế nào. Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn cô một hồi, đột nhiên khóe môi gợi lên đường cong mờ, "Nhưng mà em vẫn lại là càng thích ở trên?" "Em...Em không phải..." Mặt Tiểu Thỏ trong nháy mắt liền hồng như quả táo chín. ------------------
|