Sủng Em Không Tốt Sao
|
|
Chương 14 : Piano Hoàng Phủ Thần Phong thật đúng là nói được thì làmđược. Ngày hôm sau có một đám người cẩn thận mang một chiếc đàn Piano xa xỉ đitới công ty trang sức ‘Earl’. Mọi người không biết ai đem Piano đưa đến công tycho nên đều rất ngạc nhiên, liền đi theo sau chiếc Piano. Piano cùng một đám người đi tới tầng 30, vừa đi ra khỏi thang máy, một đámngười liền thấy Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng ở bên ngoài. Giờ thì tất cảmọi người mới hiểu được Piano là của tổng tài. “Chết tiệt, ai cho phép các người lên tầng này? Các người là ngại công việc quádễ dàng hay là chê tiền lương quá nhiều rồi? Giảm tiền lương của các ngườixuống tôi không ngại.” Hoàng Phủ Thần Phong ghét nhất người khác lên tầng 30,bất quá, những công nhân mang đàn Piano đến là tình huống đặc biệt. “Phong, anh hung dữ như vậy làm gì a? Chán ghét, anh lại hung dữ như vậy, emliền không để ý tới anh. Anh chẳng lẽ không sợ nhân viên của anh đều đổi chỗlàm khác sao?” Chỉ Ngưng tức giận dùng sức đạp Hoàng Phủ Thần Phong một cước,sau đó trừng mắt nói với hắn. “A” đau! Được rồi, anh không nói là được, không nên tức giận, tức giận khôngtốt cho thân thể, thực không đáng.” Đối với Chỉ Ngưng, ngữ khí của hắn lập tứctrở nên mềm mại. Mọi người đứng ở một bên đều mở to hai mắt nhìn, thật sự là không thể tin đượctổng tài luôn luôn cao cao tại thượng, không vui đùa cũng không lộ ra tươicười, hôm nay ở trước mặt một người phụ nữ lại nói chuyện nhẹ nhàng, thậm chícòn mua Piano cho người đó, hơn nữa người phụ nữ này còn là nhân viên của ôngty. “Quên đi, Ngưng Nhi đã nói như vậy, tôi còn có thể có biện pháp gì. Các ngườimau nhanh xuống dưới! Từ nay về sau không cho phép lên đây nữa.” Hoàng Phủ Thần Phong vừa nói xong, mọi người lập tức bước đi. “Ngưng Nhi, đàn một khúc cho anh nghe được không? Thuận tiện thử âm sắc Pianomột chút. Nếu không tốt mai sẽ đổi lấy chiếc khác.” Hoàng Phủ Thần Phong thấychỉ còn lại hai người bọn họ, lập tức liền yêu cầu Chỉ Ngưng. “Được a! Bất quá, đàn đắt như vậy âm sắc sao có thể sẽ kém. Em chơi khúc TiểuTinh Tinh cho anh nghe được không? Rất êm tai đó.” “Được, chỉ cần là em chơi anh đều nghe!” “Anh đóa! Ba hoa.” “Chợt lóe chợt lóe lấp lánh, đầy trời đều là Tiểu Tinh Tinh, Cao cao trên bầu trời, dường như bảo thạch tỏa ánh sáng Chợt lóe chợt lóe lấp lánh, đầy trời đều là Tiểu Tinh Tinh Khi mặt trời kia xuống núi, mặt đất phủ thêm màu đen đêm ảnh Bầu trời xuất hiện Tiểu Tinh Tinh, chói lọi chiếu rọi đến bình minh.” Chỉ Ngưngmột bên vừa đàn vừa hát. Hoàng Phủ Thần Phong từ phía sau ôm lấy cô, đem cằm đặt lên vai cô nói: “NgưngNhi, đây là bài hát thiếu nhi hay nhất anh từng nghe qua!” “Anh đều dỗ phụ nữ như vậy sao?” Chỉ Ngưng nửa đùa nửa nghiêm túc hỏi Hoàng PhủThần Phong. “Trời ạ! Bảo bối, lần này em thật là oan uổng anh. Thật sự, anh thề, trừ em ra,anh cho tới bây giờ không dùng loại ngữ khí này nói chuyện với phụ nữ khác, nếunhư anh lừa gạt em, ông trời liền” Vì không cho Hoàng Phủ Thần Phong nói hết, Chỉ Ngưng liền hôn lên môi hắn,“Phong, đừng nói nữa, em tin tưởng anh.” Hoàng Phủ Thần Phong còn muốn tiếp tục hưởng thụ đôi môi vừa thơm vừa mềm củaChỉ Ngưng, lập tức lấp kín môi cô. Lúc đầu chỉ là nhẹ nhàng mút vào, chính làvề sau, càng muốn càng nhiều, nếu như không phải sợ Chỉ Ngưng bị thương tổn,thật muốn lập tức muốn cô. Thẳng đến Chỉ Ngưng phát ra tiếng thở dốc hắn mớikhông nỡ buông cô ra. Bất quá, sớm muộn có một ngày, cô là của hắn, vĩnh viễnđều là của hắn. “Chán ghét, nếu như lần sau anh lại hôn như vậy, em sẽ không cho anh hôn nữa,anh xem a! Miệng đều sưng lên.” Chỉ Ngưng vội vàng đẩy hắn ra. “Thực xin lỗi, anh nhất thời không khống chế được, lần sau anh nhất định sẽkhông!” Hoàng Phủ Thần Phong yêu chết cái bộ dáng này của Chỉ Ngưng, không biếtcô như vậy có bao nhiêu mê người. Hoàng Phủ Thần Phong nhẹ nhàng vuốt ve đôimôi sưng đỏ của cô. “Hừ, chỉ ột lần, lần sau không thể lấy cớ này nữa.” “Ha ha ha” Hoàng Phủ Thần Phong nhịn không được cười to. “Có cái gì buồn cười?” “Không có, chẳng qua là cảm thấy em như vậy thật đáng yêu! Ngưng Nhi, em biếthay không em như bây giờ có bao nhiêu mê người?” Chỉ Ngưng xấu hổ mặt đỏ bừng, cúi đầu chôn trong ngực Hoàng Phủ Thần Phong, màhắn cũng lẳng lặng ôm lấy cô, giống như ôm lấy một chi bảo vô giá. “Đúng rồi, Ngưng Nhi, nói cho em biết một tin tức tốt. Số mẫu trang sức mới đưara thị trường, đặc biệt là những mẫu em thiết kế, mấy ngày nay, có không ítcông ty và cửa hàng nước ngoài gọi điện thoại đến đặt mua, phỏng chừng hiệntại, bọn họ nhận điện thoại tay đã muốn mềm nhũn.” “Thật vậy chăng? Phong, cám ơn, nếu như không phải nhờ anh, em bây giờ còn đangở khắp nơi làm công, căn bản sẽ không có người biết đến trang sức do em thiếtkế, càng không có người sẽ đeo chúng, cho nên cám ơn anh cấp cho em tất cả.”Chỉ Ngưng kích động đem áo sơmi LV của Hoàng Phủ Thần Phong làm khăn tay launước mắt mình. Ai kêu hắn hiện tại cưng chiều cô như vậy? Cho nên, hắn không cóý kiến. (Cơ mà ta có T_T lãng phí lãng phí kinh!!!!) “Đứa ngốc, không cần phải nhắc lại chuyện trước kia, em chỉ cần nhớ kỹ cuộcsống sau này của em có anh. Tối nay chúng ta đi chúc mừng, được không?” “Vâng!” Chỉ cần Chỉ Ngưng vui vẻ, hắn làm cái gì đều nguyện ý. Chuyện ba năm trước đây,hắn tựa hồ cũng đã quên.
|
Chương 15 : Chỉ Ngưng sợ tiếng sấm Buổi tối, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng đến nơibọn họ lần đầu tiên ăn cơm “Mạt Lan Đóa”. Hôm nay, vì chúc mừng thành công củaChỉ Ngưng, Hoàng Phủ Thần Phong bao cả nhà hàng, mời tất cả những nhà thiết kếtham dự cuộc thi tới. Chỉ Ngưng cũng mời hảo bằng hữu Tử Yên của mình cùng tới. “Chỉ Ngưng, cậu rất lợi hại a! Mới thời gian ngắn như vậy, trang sức cậu thiếtkế đã bán thực tốt, chúc mừng cậu!” Tử Yên từ trong đáy lòng chúc mừng ChỉNgưng. “Cám ơn Tử Yên, cậu cũng phải cố gắng lên! Cậu nhất định có thể càng ngày cànggiỏi.” Chỉ Ngưng kích động ôm lấy Tử Yên. “Đúng vậy, đúng vậy! Hàn tiểu thư, cô thật sự rất giỏi, cô vừa tới bộ phậnthiết kế tôi liền nhìn ra cô rất có tiềm chất.” Hiện tại toàn bộ công ty từtrên xuống dưới đều biết Chỉ Ngưng cùng tổng tài bọn họ quan hệ rất tốt, cả đámđều đến chúc mừng Chỉ Ngưng. “Cám ơn mọi người, hôm nay tôi thật cao hứng, cám ơn.” Chỉ Ngưng cũng lễ phépnói. Mà Hoàng Phủ Thần Phong ở một bên là vẻ mặt bất mãn, bởi vì cả đêm Chỉ Ngưngđều tiếp đón người khác, đem Hoàng Phủ Thần Phong vứt ở một bên. Nửa giờ sau,Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục không thể nhịn được nữa, kéo Chỉ Ngưng từ trongđám người ra. “Uy, Phong, anh làm gì thế? Đi chậm một chút!” Chỉ Ngưng bị hành động kia làmhoảng sợ kêu to. Hoàng Phủ Thần Phong không để ý tới cô, trực tiếp đem Chỉ Ngưng nhét vào trongxe của hắn sau đó mới nói: “Hừ! Còn hỏi anh làm sao? Cả buổi tối hôm nay em đềukhông chú ý tới anh, hiển nhiên là quên mất anh, không phải sao?” “Anh tức giận?” Chỉ Ngưng nhìn vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong, cẩn thận hỏi. “Em nói thử xem?” Hoàng Phủ Thần Phong nhìn thoáng qua biểu lộ của Chị Ngưng,sau đó trong lòng cười thầm. “Thật sao! Em giải thích với anh, thực xin lỗi, em không phải cố ý không để ýtới anh, em cam đoan lần sau sẽ không, anh không nên tức giận được không?” ChỉNgưng mở to mắt nhìn Hoàng Phủ Thần Phong. “Được, em hôn anh một cái anh liền không tức giận.” Hoàng Phủ Thần Phong nhâncơ hội yêu cầu. “A? Anh… anh đáng ghét a!” Lúc này mặt Chỉ Ngưng lại đỏ lên. “Quên đi, nhìn em ủy khuất như vậy.” Hoàng Phủ Thần Phong cố ý tức giận nói. Chỉ Ngưng sợ Hoàng Phủ Thần Phong tức giận, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn một cái,nhưng Hoàng Phủ Thần Phong đâu chịu bỏ qua như vậy, lấy tay giữ lấy gò má ChỉNgưng. Từ bị động biến thành chủ động, đem đầu lưỡi dò xét đôi môi Chỉ Ngưng,mà Chỉ Ngưng cũng gắt gao ôm cổ Hoàng Phủ Thần Phong hưởng thụ lấy nụ hôn này. Đến khi sợ mình không kìm chế được, hắn mới rời khỏi môi cô. Chỉ Ngưng xấu hổcúi đầu, mỗi lần hắn hôn cô, cô đều đỏ mặt. Hoàng Phủ Thần Phong thích nhìnnhất là Chỉ Ngưng lúc này. “Ngưng Nhi, chúng ta cũng đã hôn nhiều lần như vậy, sao em vẫn thẹn thùng a? Haha!” Hoàng Phủ Thần Phong trêu ghẹo nói. “Anh… nhanh lái xe đi!” Chỉ Ngưng quay mặt nhìn về phía ngoài cửa sổ. “Tuân mệnh!” Nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền lái xe hướng về nhà, tay phảicủa hắn còn cùng tay trái của Chỉ Ngưng mười ngón đan xen. Về đến nhà, Chỉ Ngưng tắm rửa xong liền lập tức lên giường ngủ, cô thật sự rấtcần nghỉ ngơi. Không lâu sau cô liền ngủ mất. “Rầm rầm” Chỉ Ngưng đang ngủ say đột nhiên nghe được tiếng sấm, còn nhìn thấytia chớp. Cô trực tiếp nhảy xuống giường, hét chói tai chạy ra khỏi phòng. Chỉ Ngưng đẩy mạnh cửa phòng Hoàng Phủ Thần Phong ra, sau đó nhảy lên giườngHoàng Phủ Thần Phong, hai tay ôm lấy eo hắn, chôn đầu trong ngực hắn, thanh âmrun rẩy: “Phong, em, em sợ, bên ngoài có sấm… em sợ.” Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng đột ngột xuất hiện, hắn hôn cô, nhẹ nhàngvỗ phía sau lưng cô nói: “Ngoan, không phải sợ, có anh ở đây sẽ không sao. Ngủđi! Anh ôm em.” “Vâng, vậy anh không cần đi.” “Được, anh không đi, ngủ đi!” Hoàng Phủ Thần Phong không nghĩ tới Chỉ Ngưng lạisợ tiếng sấm như vậy, sợ đến nỗi chạy lên giường của hắn. Chỉ Ngưng không có phản ứng gì, Hoàng Phủ Thần Phong cúi đầu nhìn một chút.Nguyên lai cô đã ngủ, trên mặt cô còn có nước mắt chưa khô. Hoàng Phủ ThầnPhong hôn hôn những giọt nước mắt rồi ôm Chỉ Ngưng cùng ngủ. Trời vừa sáng, Chỉ Ngưng liền tỉnh. Cô nhớ đêm qua chính mình sợ tiếng sấm sauđó không chú ý hết thảy chạy tới phòng Hoàng Phủ Thần Phong, không nghĩ tới,Hoàng Phủ Thần Phong cả đêm đều ôm cô, một chút di chuyển cũng không. Chỉ Ngưngcho tới bây giờ đều chưa thấy qua Hoàng Phủ Thần Phong ngủ, cô nhịn không đượcđưa tay vuốt ve mặt hắn. Ha ha, không nghĩ tới làn da của một người đàn ông nhưhắn lại tốt như vậy, hơn nữa trên mặt không có một vết bẩn. “Ngưng Nhi thân ái, xin hỏi mặt của anh chơi rất vui vẻ sao? Sờ soạng lâu nhưvậy.” Hoàng Phủ Thần Phong từ lúc Chỉ Ngưng tỉnh lại thì cũng đã tỉnh, chỉ làhắn không mở mắt, cũng muốn nhìn một chút Chỉ Ngưng muốn làm gì, không nghĩ tớicô cư nhiên sờ sờ mặt hắn. “Ách, Phong, da của anh làm sao bảo dưỡng thực tốt? Thật trơn a! Cho nên emnhịn không được sờ soạng một chút!” Ai, khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Ngưng lạiđỏ. “Không có bảo dưỡng, da của anh vốn là rất tốt, em ghen tị?” Hoàng Phủ ThầnPhong luôn cùng Chỉ Ngưng giữ một khoảng cách nhất định, từ khi Chỉ Ngưng xuấthiện, hắn đã lâu không có đụng tới phụ nữ, hơn nữa đêm qua một mực chịu đựng.(Ôi, nam nhân trẻ tinh lực dồi dào =)))))))))))))) “Mới không phải! Nhanh rời giường a! Tới công ty, hôm nay chúng ta đi sớm mộtchút.” Chỉ Ngưng cũng cảm thấy Hoàng Phủ Thần Phong bất thường, nói xong liềnđứng lên. “Được, em trở về phòng thay quần áo trước đi! Anh sẽ xuống ngay.” “Vâng, vậy anh nhanh lên nhé!” Chờ Chỉ Ngưng rời khỏi phòng, Hoàng Phủ Thần Phong liền lập tức vọt tới phòngtắm đem nước lạnh đè xuống dục hỏa của mình.
|
|
Chương 16 : Bữa sáng 20’ sau, Hoàng Phủ Thần Phong mặc một bộ tâytrang LV màu lam nhạt, bên trong là áo sơ mi xanh đậm phối hợp cùng một đôigiày da màu lam, chuẩn bị xuống lầu ăn điểm tâm. Bộ y phục này của hắn không cóvài chục vạn tuyệt đối không mua được. Hoàng Phủ Thần Phong từ trước đến nayđối với y phục rất chú ý, cái gì cũng đều phối hợp hoàn mỹ vô khuyết. Lúc Hoàng Phủ Thần Phong xuống, Chỉ Ngưng cũng đang trong bếp chuẩn bị bữa ănsáng bởi mấy ngày qua người hầu trong nhà xin nghỉ. Nghe được có tiếng bước chân, Chỉ Ngưng biết là Hoàng Phủ Thần Phong liền nói:“Phong, người hầu xin nghỉ, cho nên em chuẩn bị bữa sáng. Anh miễn cưỡng ăn mộtchút đi!” “Làm sao có thể miễn cưỡng? Bất quá nói thật, lâu như vậy anh còn chưa từng nếmqua đồ ăn em làm. Nhân cơ hội này có thể thưởng thức rồi.” Hoàng Phủ Thần Phongnghe được Chỉ Ngưng ở trong phòng bếp, cho nên hắn cũng tới phòng bếp. “Miệng anh thật đúng là ngọt. Bữa sáng nay em chuẩn bị trứng gà, chân giò hunkhói, bánh mỳ cùng nước hoa quả. Em cảnh cáo anh nha! Từ nay về sau, không chophép anh uống cà phê vào bữa sáng, chỉ có thể uống nước hoa quả hoặc là sữa,biết rõ không? Buổi sáng uống cà phê không tốt cho dạ dày, trách không được anhthường xuyên đau dạ dày.” Chỉ Ngưng quay lưng về phía Hoàng Phủ Thần Phong nói,vẫn tiếp tục chuẩn bị bữa sáng. “Ách, vậy được rồi! Nghe lời em.” Hoàng Phủ Thần Phong từ phía sau ôm eo ChỉNgưng. “Được rồi, có thể ăn rồi, anh đem trứng gà cùng bánh mỳ ra trước đi! Chờ mộtchút em sẽ đem nước hoa quả cùng chân giò hun khói ra.” Chỉ Ngưng đem trứng gàcùng bánh mỳ đưa cho Hoàng Phủ Thần Phong. (Ô ô ô bị vợ sai =))))))))))) “Uhm!” Hắn nghe lời tiếp nhận chén đĩa đi ra ngoài. “Ăn thật ngon a! Ngưng Nhi, không nghĩ tới tay nghề của em tốt như vậy.” HoàngPhủ Thần Phong vừa ăn vừa không ngừng khen Chỉ Ngưng. “Thật vậy sao? Anh thích là tốt rồi. Anh nói cho em biết anh thích ăn gì, tanlàm em sẽ đi siêu thị mua về, sau đó làm cho anh ăn.” “Không cần a! Chỉ cần là em làm anh đều thích ăn. Bằng không anh cùng em đisiêu thị. A, đúng rồi, hôm nay là ngày nộp bản thảo, lát nữa đến công ty em hãyđem nộp bài dự thi trước đi.” Cùng Chỉ Ngưng đi siêu thị, hắn rất thích! “Vâng, em biết rồi, hôm qua em đã chuẩn bị xong hết thảy.” Nói đến cuộc thi,Chỉ Ngưng lại lộ ra một vẻ khẩn trương. “Ngưng Nhi, không cần phải lo lắng! Hết thảy thuận theo tự nhiên là được. Khẳngđịnh sẽ không có vấn đề gì, yên tâm đi!” Hoàng Phủ Thần Phong vội càng an ủicô. “Nói không khẩn trương là giả a! Dù sao đây là lần đầu tiên em tham gia một cuộcthi có quy mô lớn như vậy. Được rồi, em ăn xong rồi, anh thì sao?” Chỉ Ngưng sợcàng nói sẽ càng khẩn trương. “Anh đã sớm ăn xong, em cũng ăn xong rồi, chúng ta tới công ty thôi!” Hoàng PhủThần Phong lau miệng nói. “Làm ơn đợi em 5’, em dọn dẹp một chút.” “Tốt, anh chờ em.” Hoàng Phủ Thần Phong nhìn Chỉ Ngưng dọn dẹp bàn ăn, hắn nhấtthời cảm thấy biệt thự này có hương vị gia đình. Rất nhanh, Chỉ Ngưng liền dọn dẹp xong. Đến công ty, Chỉ Ngưng đem tác phẩm đi đến D&L. Sau khi trở về, cô nhàmchán muốn chết, an vị trên ghế salon ngẩn người. Cũng không có việc gì cô liềntìm Hoàng Phủ Thần Phong trò chuyện. “Phong, em rất buồn chán a! Anh an bài một chút việc cho em làm được không?” “Anh thật sự không có việc gì có thể cho em làm a! Bằng không em đi pha cà phêcho anh.” Nghe được thanh âm của Chỉ Ngưng, hắn từ trong một đống lớn văn kiệnngẩng đầu lên. “Mới không cần! Lần trước anh chê cà phê em pha không ngon, em đi bảo thư kýcủa anh pha cho anh tốt hơn. Em tin tưởng, cô ấy nhất định sẽ rất thích.” Nóiđến chuyện pha cà phê lần trước, Chỉ Ngưng sẽ tức giận. Hoàng Phủ Thần Phong cảm nhận được Chỉ Ngưng mất hứng, liền đi nhanh đến bênChỉ Ngưng, sau đó ôm lấy cô, nói nhỏ bên tai cô: “Ngưng Nhi, em còn đang tứcgiận giận? Lần trước là bởi vì em không nói chuyện với anh, cho nên mới cố ýchê em pha cà phê không ngon. Kỳ thật, cà phê em pha là ngon nhất!” ( sợ vợ,nịnh vợ =))))))))) “Hừ, vậy anh còn kêu em đi học thư ký Giang pha cà phê.” Chỉ Ngưng bỉu môi, kỳthật cô đã sớm không tức giận nữa, chỉ là Hoàng Phủ Thần Phong quá khẩn trương. “Đó cũng là cố ý, em không biết sao, sau khi em vào phòng của mình anh còn mắngcô ta, anh nói với cô ta cà phê em pha là ngon nhất.” Nói xong, Hoàng Phủ ThầnPhong liền hôn lên môi chỉ Ngưng, không cho cô cơ hội biện giải. Ngay tại thời điểm bọn họ hôn đến không nỡ tách ra, cửa phòng đột ngột bị mở. “Tổng” tổng tài, thực xin lỗi, tôi còn chưa kịp thông báo cho ngài, cửa đã bị Ytiểu thư đẩy ra, còn nói cô ấy là tổng tài phu nhân tương lai.” “Được rồi, cô đi ra ngoài.” Hoàng Phủ Thần Phong đặt Chỉ Ngưng trên ghế sa lon,xem ra, đành phải xử lý tốt chuyện trước mắt, sau đó sẽ giải thích với NgưngNhi, hi vọng cô ấy không hiểu lầm. Không đợi Hoàng Phủ Thần Phong đi qua, Y Uyển Lộ đã chạy tới trước mặt ChỉNgưng, vung tay cho cô một cái tát. Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng bị đánh nhanh chóng chạy đến bên Chỉ Ngưng,ôm cô vào trong ngực, vội vàng hỏi: “Ngưng Nhi, có đau không?” Hắn nhìn khuônmặt nhỏ nhắn của cô bị đánh tới sưng vù, trong mắt lộ ra đau lòng. “Y Uyển Lộ, cô nghĩ đây là đâu? Dựa vào cái gì đánh Ngưng Nhi?” Hoàng Phủ ThầnPhong tuyệt đối không đơn giản buông tha cho người đánh Chỉ Ngưng. “Hừ! Ai kêu hồ ly tinh này câu dẫn anh, đáng đời cô ta!” Y Uyển Lộ dùng ánh mắtkhinh thường nhìn Chỉ Ngưng. “Ba!” Hoàng Phủ Thần Phong cho Y Uyển Lộ một cái tát thật mạnh, “Tôi cho côbiết, mắng Ngưng Nhi kết cục chính là cái này. Đánh cô ấy kết cục tuyệt đối sovới cái này nghiêm trọng hơn. Từ nay về sau, không có bất kỳ thương hội nào tàitrợ cho cô.” Dám đánh Ngưng Nhi của hắn, thật là chán sống. Nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền ôm Chỉ Ngưng lên tầng, lưu lại một mình YUyển Lộ ngơ ngác. Y Uyển Lộ trong lòng nghĩ, trước kia, cô có nghe nói HoàngPhủ Thần Phong có một phòng nghỉ, bất quá, cho tới bây giờ sẽ không có ngườilên qua. Hôm nay, hắn đã ôm một người phụ nữ đi lên lầu, bất quá, cô tuyệt đốisẽ không buông tha, nhất định. Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng dùng nước đá chườm mặt, đợi cô ngủ rồi hắnmới đi xuống lầu. Thấy Y Uyển Lộ còn chưa đi, liền thấp giọng nói: “Cút! Maucút khỏi tầm mắt tôi, cút! Trong mắt Y Uyển Lộ nhiều hơn một tia quỷ dị.
|
Chương 17 : Lễ trao giải Y Uyển Lộ đi rồi, Hoàng Phủ Thần Phong lại tớiphòng nghỉ, hắn ngồi bên giường đau lòng vuốt ve khuôn mặt Chỉ Ngưng, “NgưngNhi, thực xin lỗi, hại em bị đánh. Anh cam đoan, đây là lần cuối cùng. Từ nayvề sau tuyệt đối sẽ không có người thương tổn đến em.” Chỉ Ngưng nghe những lời Hoàng Phủ Thần Phong vừa nói nước mắt liền chảy xuống.Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng khóc, hắn vội vàng sốt ruột hỏi: “NgưngNhi, em làm sao vậy? Vì sao lại khóc? Có phải mặt rất đau không? Em đợi chútanh lập tức gọi điện cho bác sĩ.” Chỉ Ngưng thấy Hoàng Phủ Thần Phong lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho bácsĩ riêng của hắn liền kéo lấy tay hắn: “Không có, trên mặt đã đỡ rồi, không cầnphải lo lắng như vậy.” “Em không đau là tốt rồi, nếu đau phải nói với anh. Ách” cái kia, Ngưng Nhi,anh cùng người phụ nữ kia đã là chuyện thật lâu rồi. Hiện tại anh đã sớm khôngcó quan hệ gì với cô ta, anh không biết cô ta sẽ đến phòng làm việc của anh.Cho nên, em không nên tức giận, được không?” Biết rõ Chỉ Ngưng không sao, HoàngPhủ Thần Phong nhanh chóng giải thích chuyện của Y Uyển Lộ. Hắn không muốn ChỉNgưng vì phong lưu sử của hắn trước đây mà hiểu lầm. “Uhm, em không tức giận, chỉ là rất kinh ngạc. Đây đã là lần thứ hai em bị đánhvì anh. Đều tại anh, ai kêu anh khiến cho phụ nữ yêu mến như vậy.” Chỉ Ngưngliếc mắt nhìn hắn nói. “Thực xin lỗi, anh cam đoan, đây là lần cuối cùng, từ nay về sau, anh sẽ khôngđể bất luận kẻ nào thương tổn em. Tin tưởng anh được không?” “Được, em tin tưởng anh.” Chỉ Ngưng vòng tay ôm lấy eo Hoàng Phủ Thần Phong.Hiện tại cô giống như ngày càng không thể rời khỏi hắn rồi, càng thêm ỷ lạihắn. Hoàng Phủ gió sớm vì cô chủ động rất là đắc ý. Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay, chính là lễ trao giải cuộc thi. Từ sángsớm, Chỉ Ngưng cứ đi tới đi lui, Hoàng Phủ Thần Phong bị cô làm cho hoa mắtcháng váng đầu. Kỳ thật, Hoàng Phủ Thần Phong đáp ứng chủ sự lễ trao giải tối nay bởi vì cóliên quan đến Chỉ Ngưng. Hắn muốn cho Chỉ Ngưng một kinh hỉ. “Ngưng Nhi, em đã đi lòng vòng suốt cả sáng rồi, nghỉ ngơi một chút! Còn lâumới tới lễ trao giải!” Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục nhịn không được ôm ChỉNgưng vào trong ngực. “Phong, em” em thật sự rất hồi hộp! Em cho tới bây giờ đều chưa từng hồi hộpnhư vậy.” Chỉ Ngưng từ trong ngực Hoàng Phủ Thần Phong ngẩng đầu lên nhìn hắn. “Đừng lo lắng, có anh ở đây!Buổi tối anh sẽ cùng em đến lễ trao giải. Hiện tại,chúng ta đến Mạt Lan Đóa ăn cơm trưa, sau đó đi mua lễ phục chuẩn bị cho lễtrao giải, được không?” Hoàng Phủ Thần Phong nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô. “Vâng, có anh bên cạnh em sẽ không lo lắng, thật sự cám ơn anh, cám ơn anh quantâm đến em, cám ơn anh” không đợi Chỉ Ngưng nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong lạihôn lên miệng của cô. “Ngưng Nhi, nhớ kỹ! Từ nay về sau không cho phép nói hai chữ cảm ơn này. Nếukhông anh cũng không đảm bảo sẽ trừng phạt em như thế nào đâu!” Từ lần ChỉNgưng sợ tiếng sấm, Hoàng Phủ Thần Phong đã kêu Chỉ Ngưng đến phòng của mình.Bọn họ mỗi tối đều ôm nhau ngủ, nhưng mỗi đêm ngoại trừ hôn môi, bọn họ cái gìcũng không làm. Thế nhưng Hoàng Phủ Thần Phong luôn lúc Chỉ Ngưng ngủ say đếnphòng tắm dội nước lạnh, hắn sợ chính mình không khống chế nổi muốn cô. Hắn khôngmuốn thương tổn đến cô. “Anh… được rồi! Không nói là được. Em đói bụng, mau mau đi ăn cơm!” Chỉ Ngưngđại khái cũng đoán được “trừng phạt” của Hoàng Phủ Thần Phong là cái gì, chonên cô nhanh chóng nói sang chuyện khác, nói mình đói bụng. “Được.” Một giờ sau, bọn họ cơm nước xong, liền đi tới trung tâm thời trang và thẩm mỹ. Chỉ Ngưng mặc thử không dưới mười bộ quần áo cùng giầy dép, nhưng cô cùng HoàngPhủ Thần Phong đều không hài lòng. Ngay lúc Chỉ Ngưng mất kiên nhẫn, Hoàng Phủ Thần Phong cầm một bộ âu phục màuđen pha đỏ xuất hiện trước mặt Chỉ Ngưng. Lần đầu tiên nhìn thất bộ y phục này,Hoàng Phủ Thần Phong liền cảm thấy nó rất thích hợp với Chỉ Ngưng. “Ngưng Nhi,em thử bộ này đi, nếu như em vẫn không thích chúng ta sẽ đến chỗ khác.” Chỉ Ngưng nhận lấy y phục bước vào phòng thử đồ. Một phút sau cô bước ra. Ánhmặt Hoàng Phủ Thần Phong thật đúng là không tồi. Âu phục màu đỏ đen, một đôitất liền cùng găng tay màu đen trên tay chân Chỉ Ngưng càng thêm tinh tế. Máitóc đen, dung mạo xinh đẹp cộng thêm trang phục như vậy, dù cho đêm nay ChỉNgưng không đoạt giải cũng nhất định là điểm sáng nhất. “Phong, em rất thích bộ y phục này, ha ha! Anh cảm thấy thế nào?” “Xác thực, anh vừa nhìn thấy nó liền thấy rất hợp với em, quả nhiên.” Ánh mắtHoàng Phủ Thần Phong không nỡ rời người Chỉ Ngưng, “Anh cũng phải về nhà đổimột bộ phù hợp với y phục của em. Đi thôi! Chúng ta về nhà trước.” Nói xongliền kéo tay Chỉ Ngưng ra khỏi cửa hàng, từ lúc Chỉ Ngưng mặc bộ y phục này,trái tim Hoàng Phủ Thần Phong đã sớm loạn. Về đến nhà, Hoàng Phủ Thần Phong mở tủ quần áo, chọn lựa một chiếc áo sơmi màutrắng cùng một cái quần cũng màu trắng, trước áo sơmi còn có một mảng hoa văngợn sóng. Chỉ Ngưng nhìn Hoàng Phủ Thần Phong như vậy, ánh mắt cũng dừng lại trên ngườihắn. “Ngưng Nhi, nhìn đủ chưa? Anh rất tuấn tú, có phải không?” Hoàng Phủ Thần Phongtrêu ghẹo nói. “Em” em nào có! Anh thực đáng ghét.” Bị hắn đoán trúng tâm tư, ngượng ngùngliếc hắn một cái, sau đó cúi đầu. “Được rồi! Anh nói giỡn thôi, mau chút kẻo không kịp!” Thấy cô có chút ngượngngùng, Hoàng Phủ Thần Phong liền thức thời ngừng lại. “Vâng. Bất quá em càng hồi hộp hơn so với buổi sáng.” “Yên tâm, hết thẩy đều có anh ở bên.” Hoàng Phủ Thần Phong nắm chặt tay ChỉNgưng, cảm thấy lòng bàn cô có chút mồ hôi lạnh. Lễ trao giải tối nay, gần như toàn bộ phóng viên Đài Bắc đều đến đây. Bọn họvừa nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong liền vây quanh, hỏi liên tiếp không dứt. “Phong thiếu, xin hỏi vị tiểu thư này là bạn gái mới của ngài sao?” Phóng viênA hỏi. “Phong thiếu, theo hiểu biết của chúng ta, năm nay ngài cũng không tham giacuộc thi này. Ngài tới tham gia cùng vị tiểu thư này sao?” Phóng viên B hỏi. “Phong thiếu, vị tiểu thư này là nhà thiết kế của công ty ngài sao?” Phóng viênC hỏi. “Phong thiếu, ngài không phải không có quan hệ với cấp dưới của mình sao? Vậytại sao ngài muốn ở cùng một chỗ với cô ấy?” Phóng viên D hỏi. Hoàng Phủ Thần Phong đều không để ý tới những phóng viên này, bọn họ sớm đượcbảo vệ đưa vào bên trong. Hoàng Phủ Thần Phong nói với Chỉ Ngưng: “Ngưng Nhi,em đừng để ý lời những phóng viên kia nói.” “Sẽ không, anh đa tâm! Em chỉ để ý kết quả đêm nay.” Kỳ thật, nói không thèm đểý là giả. Sau khi nói xong, hai người bọn họ cũng không nói gì thêm…, chỉ là bọn họ gắtgao nắm tay nhau. Không lâu sau, lễ trao giải bắt đầu. “Hoan nghênh các vị tới cuộc thi của công ty ‘D&L’. Hi vọng các vị dự thicó thể đoạt lấy giải thưởng lớn, thắng lợi trở về.” Đây là lời mở đầu của ngườichủ trì. “Phía dưới, xin mời mời người sẽ trao giải đêm nay, tổng tài công ty trang sức‘Earl’.” “Phong, anh là người trao giải a? Vì sao không nói cho em biết?” Biết Hoàng PhủThần Phong là người trao giải, Chỉ Ngưng rất kinh ngạc. “Tạo cho em một kinh hỉ! Ngoan, chờ anh một chút, chúng ta lập tức có thể gặpmặt, còn có kinh hỉ lớn hơn đang chờ em.” Hoàng Phủ Thần Phong hôn lên gò máChỉ Ngưng, sau đó đi lên. Kỳ thật, nếu như không phải vì Chỉ Ngưng, đêm nay hăn căn bản sẽ không tới đâylàm khách quý. “Chào mọi người, tôi là Hoàng Phủ Thần Phong. Sau đây, tôi sẽ trao giải “tácphẩm sáng tạo nhất” cùng “nhà thiết kế mới có tiềm lực nhất”. Hai hạng mục này,người đoạt giải là Hàn Chỉ Ngưng tiểu thư với tác phẩm “ấn ký hạnh phúc.” Từlúc lên đài, ánh mắt Hoàng Phủ Thần Phong vẫn luôn dõi theo nhất cử nhất độngcủa Chỉ Ngưng. Ngồi ở phía dưới, Chỉ Ngưng nghe thấy chính mình đoạt giải rồi, quả thực khôngthể tin chính mình đoạt giải, thẳng đến khi người bên cạnh nhắc nhở, cô mớiphản ứng, bước lên đài nhận thưởng. Lên đài, Chỉ Ngưng nhận chiếc cúp từ tay Hoàng Phủ Thần Phong, nhưng Hoàng PhủThần Phong lại ôm lấy cô, nhẹ giọng nói bên tai cô: “Chúc mừng em Ngưng nhi.” “Hừ, anh nói thực đi, có phải anh đã sớm biết em sẽ đoạt giải hay không?” “Thật sự là oan uổng a! Anh cũng là hôm nay mới biết được.” “Vậy hôm nay anh còn để cho em gấp gáp như vậy, có phải anh cố ýmhay không?” “Nào có a? Là anh muốn cho em một kinh hỉ.” Hoàng Phủ Thần Phong lộ ra vẻ mặtvô tội. “Để cho em khẩn trương như vậy, đêm nay em với anh phân phòng ngủ. Còn có,trong vòng một tháng, không cho anh ôm em, lại càng không cho phép hôn em.” “Ngưng Nhi, anh” không đợi Hoàng Phủ Thần Phong nói xong, Chỉ Ngưng liền tránhkhỏi Hoàng Phủ Thần Phong. “Cám ơn giám khảo đã trao cho tôi cơ hội này, cũng cám ơn công ty trang sức‘Earl’, không có bọn họ, sẽ không có tôi ngày hôm nay, càng cám ơn người luônbên cạnh ủng hộ tôi. Khi tôi cô độc không ai giúp đỡ, hắn sẽ luôn rộng mở vòngtay ấm áp, an ủi tôi, cổ vũ tôi, còn có, hắn luôn có thể không báo trước chotôi kinh hỉ, cho nên tôi thực cám ơn hắn!” Đại khái tất cả mọi người biết rõ,hắn trong lời nói của Chỉ Ngưng chính là Hoàng Phủ Thần Phong. Chỉ Ngưng nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong tiếp nhận microphone, cam kết với mọingười: “Tác phẩm “ấn ký hạnh phúc” của Ngưng Nhi lần này đoạt giải thưởng, tôiquyết định sẽ sản xuất số lượng có hạn là 10 bộ, mặt khác, ngày mai, ‘ấn kýhạnh phúc sẽ xuất hiện trên bìa “trang sức SD” làm nổi bật tâm tư của nhân vật,hi vọng đến lúc đó mọi người có thể ủng hộ nhiều hơn.” Nói xong, hắn liền nắmtay Chỉ Ngưng rời đi. Từ lúc Hoàng Phủ Thần Phong nói những lời kia, mắt Chỉ Ngưng cũng đã đỏ lênrồi. Vừa nhìn thấy Chỉ Ngưng khóc, thần kinh Hoàng Phủ Thần Phong lập tức căngthẳng: “Ngưng Nhi, đừng khóc, em còn giận sao? Thực xin lỗi, anh” lần này,Hoàng Phủ Thần Phong chưa nói xong, Chỉ Ngưng liền hôn lên môi hắn. “Phong, từ nay về sau, anh không cần phải nói xin lỗi với em được không? Emkhông giận, chỉ là rất vui anh biết không? Đây là niềm vui lớn nhất em từngcó.” “Thật sao?” Chỉ Ngưng chủ động, hắn đã có điểm lâng lâng. “Đương nhiên!” Nhất cử nhất động của bọn họ, sớm đã bị phóng viên ghi lại. Tuyệt đối sẽ trởthành tin tức hàng đầu ngày hôm sau.
|